Tất cả Truyện
Bộ lọc
Tìm thấy 1121 truyện
Học Đệ Không Được Như Vậy
bởi Chân Dã
<p>Học đệ, không thể như vậy _ Chân Dã<br>Tác giả: Chân Dã<br>Dịch : Trixie Lynn<br>Thể loại: Niên hạ, cưới trước yêu sau, công cụ hôn nhân, ngọt ngược đan xen<br>CP: Mỹ nam trà xanh công (niên hạ, tâm cơ) x Khốc ca lạnh lùng thụ (tính tình nóng nảy)<br>CP chính : Quan Độ x Thẩm Đường<br>Văn án:<br>Thẩm Đường, để cứu lấy công ty gia đình, buộc phải chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt với Quan Độ - cậu học đệ nhỏ tuổi hơn mình.<br>Lo lắng về việc kết hôn với một người đàn ông sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của mình, Thẩm Đường nghiêm giọng cảnh cáo:<br>"Tôi nói cho cậu biết, tuyệt đối không được tiết lộ quan hệ của chúng ta với người ngoài!"<br>Quan Độ, đôi mắt hơi đỏ, ngoan ngoãn đáp lời:<br>"Học trưởng, nhưng anh có thể dành thời gian ở bên em nhiều hơn một chút không?"<br>Thẩm Đường nhíu mày, lạnh lùng đồng ý:<br>"Đừng đòi hỏi quá đáng, tôi sẽ sắp xếp thời gian."<br>Cứ ngỡ rằng có thể dễ dàng kiểm soát Quan Độ, nào ngờ yêu cầu của cậu càng lúc càng vô lý. Bên cạnh chuyện ăn uống hay vui chơi cùng nhau, Thẩm Đường thậm chí còn bị yêu cầu làm người mẫu... vẽ tranh cơ thể!<br>"Cậu còn định vẽ đến bao giờ nữa hả?"<br>Thẩm Đường bực bội lên tiếng, cả người giữ nguyên một tư thế suốt thời gian dài.<br>Quan Độ khẽ cụp mắt, giọng ủy khuất:<br>"Học trưởng mệt rồi sao? Nhưng em vẫn chưa nghiên cứu xong cấu trúc cơ bắp của anh mà..."<br>Thẩm Đường hừ lạnh, mất kiên nhẫn nhắm mắt, vẻ mặt như thể chẳng còn hơi sức để đôi co.<br>Ánh mắt Quan Độ trầm xuống, chăm chú ngắm nhìn thân hình rắn chắc, hoàn mỹ của người trước mặt. Cây bút trong tay vẫn bất động, tựa như sự ngừng trệ này chỉ để kéo dài khoảnh khắc chiếm hữu anh bằng ánh nhìn.<br>Nhưng điều khiến Thẩm Đường không ngờ chính là lòng chiếm hữu của Quan Độ càng ngày càng mạnh mẽ, không có cách nào kiểm soát.<br>"Học trưởng, sao anh có thể đứng gần gũi với người đàn ông khác như vậy?"<br>Quan Độ hỏi, giọng điệu không rõ là ghen tuông hay đe dọa.<br>"Đó là bạn tôi, cậu..."<br>Chưa kịp nói hết câu, Thẩm Đường sững sờ, không dám tin vào những gì vừa xảy ra.<br>Anh... bị tên nhóc hỗn xược này cưỡng hôn?!<br>Quan Độ lao đến, đè chặt Thẩm Đường xuống. Gương mặt xinh đẹp, thuần khiết của cậu đối lập hoàn toàn với giọng điệu lạnh lẽo, áp bách đầy chiếm hữu:<br>"Học trưởng vốn dĩ là vợ của em. Hôn thêm một cái thì đã sao?"<br>Huống chi... Quan Độ không chỉ muốn một nụ hôn.<br>Tags: Cưới trước yêu sau, khốc ca làm thụ (0), ngọt ngào xen lẫn chua xót, ghen tuông chiếm hữu, hơi cưỡng chế, học đệ trà xanh, kịch bản cẩu huyết, học trưởng khốc ca, công am hiểu diễn xuất.</p>
Cứu Phản Diện Rồi Bị Hắn Bám Theo
bởi A A Tiểu Mao
<p>Tên phản diện sắp bị hạ gục, vậy mà ta lại xuyên không đến đúng lúc đó và đỡ cho hắn một đòn chí mạng.<br><br>Tất cả mọi người, kể cả ta, đều chết lặng.<br><br>Thế là xong.<br><br>Hắn sống.<br><br>Còn ta chết.</p>
Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ
<p>Văn án nữ chính:</p><p>Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.</p><p>Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.</p><p>Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.</p><p>Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.</p><p>Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.</p><p>Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.</p><p>Cô gắng gượng một hơi, nói:</p><p>“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”</p><p>Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.</p><p>Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.</p><p>Khương Từ rút ống truyền nước:</p><p>“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”</p><p>Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.</p><p>*</p><p>Văn án nam chính:</p><p>Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.</p><p>Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.</p><p>Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.</p><p>Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.</p><p>Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.</p><p>Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…</p><p><em>(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)</em></p><p>---</p><p>Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.</p>
Hướng Dẫn Chơi Game Sao Cho Thật Ngọt Ngào
<p>Tên truyện: Hướng dẫn chơi game sao cho thật ngọt ngào</p><p>Tác Giả: Khai Tâm Thị Phúc Ma</p><p>Thể Loại: Đam mỹ, Võng du bàn phím, Ngọt sủng, Chậm nhiệt 1x1, HE</p><p>Dịch: Thuỷ Tích Thanh Thanh</p><p>Văn án</p><p>Trình Miên là người chơi sinh hoạt bình thường trong trò chơi, tính cách chậm rãi, phản ứng thong thả, thu nhập chủ yếu nhờ cày acc dùm người chơi khác, vòng xã giao nhỏ, không có bất kỳ liên quan nào với các đại lão nằm trên bảng xếp hạng.</p><p>Một lần tiếp xúc duy nhất là vì vật liệu quý hiếm gia nhập vào đội ngũ phó bản. Kết quả, bởi vì không thể theo kịp chỉ huy của đội trưởng mà bị đội trưởng xách ra liệt kê từng lỗi sai của mình.</p><p>Phi Túng, đại thần nổi tiếng toàn trò chơi, đứng nhất bảng cao thủ, nhất bảng thần binh, nhất bảng nạp tiền, mặt lạnh không màng thân thiết, người chơi bị anh dạy bảo có thể xếp từ đầu bản đồ này tới đầu bản đồ khác.</p><p>Bạn thân khuyên anh: "Chỉ là lỗi nhỏ thôi, dịu dàng chút đi."</p><p>Phi Túng thản nhiên, lạnh lùng: "Không mở đoàn dạy học, đánh không được thì thoát, không cung cấp dịch vụ dỗ dành."</p><p>Không chút lưu tình.</p><p>Trình Miên: ... QAQ</p><p>Sau đó, đoàn dạy học.</p><p>Người chơi cả server chen chúc trong YY, nghe đại thần tay cầm tay dạy người nọ làm quen với quy luật trò chơi.</p><p>"Thấy anh làm rồi chứ? Dùng cái móc của em kéo anh lên."</p><p>"Không sao, làm lại lần nữa, đừng nóng nảy."</p><p>Giọng điệu không sốt ruột, không bực bội.</p><p>Các người chơi: ... Nói rõ không cung cấp dịch vụ dỗ dành mà???</p><p>CP chính: Đoá hoa cao quý lạnh lùng đại thần công x tính cách chậm rãi thong thả người chơi sinh hoạt thụ</p><p><strong><em><u>Mìn</u></em></strong><strong><em>: Thụ có tật ở chân phải. (Bà nào xem là mìn thì cẩn thận đạp trúng)</em></strong></p>
Loạn Tần - Kim Linh Tử
bởi Kim Linh Tử
<p><strong>Tác giả: <em>Kim Linh Tử</em></strong></p><p><strong>Thể loại: <em>ngụy phụ tử, niên hạ, trọng sinh, xuyên không, cung đình, HE.</em></strong></p><p><strong>Cp: <em>Doanh Chính</em> x <em>Tần Tử Sở</em></strong></p><p><strong>Raw + QT: <em>Xà Viện</em></strong></p><p><strong>Edit: maichan</strong></p><p><span id="more-616"></span></p><p><strong>Độ dài: <em>195 chương</em></strong></p><p><strong>Văn án:</strong></p><p><em>“Bí mật động trời, điều gì khiến lục quốc diệt vong?</em></p><p><em>Sắc đẹp hại nước, lam nhan làm lật đổ giang sơn.”</em></p><p><em>Tần Tử Sở lật xem tấu chương vừa dâng lên: “Chính nhi, Hàn Phi làm kế phụ của ngươi, thế nào?”</em></p><p><em>Doanh Chính: “Ngày mai diệt Hàn.”</em></p><p><em>Tần Tử Sở: “Vậy Tứ Công tử *?”</em></p><p><em>Doanh Chính: “Tiêu diệt lục quốc!”</em></p><p>*Tứ Công tử thời Chiến Quốc:</p><p>Mạnh Thường Quân , Bình Nguyên Quân, Tín Lăng Quân, Xuân Thân Quân</p>
Tê Tiên
bởi Zhihu
<p>Vương gia Ngô Quận – Lý Tú Khiêm – cả đời không quên người thê tử tóc thê đầu bạc đã mất, từ chối để bất kỳ nữ nhân nào đến gần. Mắt thấy phủ Vương gia sắp đoạn tuyệt hương hỏa, Thái phu nhân đã mua ta – một cô nương mồ côi mất trí nhớ – đưa vào phủ.</p><p>“Chỉ cần ngươi có bản lĩnh sinh cho Vương gia một nam nửa nữ, ta sẽ phong ngươi làm trắc phu nhân!”</p><p>Một năm sau, ta sinh ba đứa nam nhi sinh ba.</p><p>Hai năm sau, lại sinh đôi hai đứa nam nhi nữa.</p><p>Năm thứ ba, lúc chúng ta đang dốc sức sinh nữ nhi, thì đại nương tử đã chết giả của Lý Tú Khiêm – Bạch Nhược Nhược – lại phô trương quay về.</p><p>“Đám trẻ mang danh ta, còn tiện tỳ kia thì đuổi ra khỏi phủ!”</p><p>Thái phu nhân giận đến mức phun nước bọt vào mặt Bạch Nhược Nhược, quay sang quát Lý Tú Khiêm:</p><p>“Nếu ngươi còn tiếc nàng ta, thì cút theo luôn cho rồi!”</p><p>“Ta đây có năm đứa nam tôn! Cần quái gì một thằng nhi tử ngốc như ngươi!”</p>
Hàn Quân Chiếu Tình
bởi Zhihu
<p>Ta là nha hoàn, có “lòng riêng”.</p><p>Các nàng đều muốn làm di nương.</p><p>Chỉ có ta một lòng muốn chạy ra ngoài.</p><p>Phu nhân bảo ta đi quyến rũ đại thiếu gia.</p><p>Nào ngờ chuyện không thành.</p><p>Ta ngược lại bị gài một vố.</p><p>Cố nhị thiếu: "Vào viện của ta rồi, còn muốn chạy đi đâu?"</p>
Liên Hoa Song Sinh
bởi Khuyết Danh
<p>Chuyển ngữ: Trạm Én Đêm <br>....................<br>Để chúc mừng Bùi Cảnh Xuyên đỗ Trạng nguyên, ta đã đúc một đóa sen vàng liền cành cao bằng người mà đem tặng chàng.</p><p>Khi Trạng nguyên dạo phố, chàng gỡ đóa hoa cài trên mũ, lại ném về phía thứ muội đang đứng cạnh ta.</p><p>Xung quanh vang lên tiếng hò reo cổ vũ, thứ muội thẹn thùng đỏ mặt.</p><p>Đúng lúc ấy, quân Trấn Bắc hồi triều. </p><p>Ta liền kéo đóa sen liền cành đến trước quân sĩ, chọn một tiểu Tướng quân giáp bạc mày rậm mắt to, mỉm cười ngọt ngào với hắn: "Tiểu Tướng quân, đóa sen liền cành này xin tặng chàng, chúc mừng chàng khải hoàn!"</p>
Ký Sự Thăng Tiến Của Bà Mẹ Kế Trẻ
bởi Zhihu
<p>Năm Thẩm Yếm Ly tròn hai mươi tuổi.</p><p>Ta, một công cụ hình người, một bà mẹ kế trẻ, coi như đã làm tròn bổn phận.</p><p>Ta quay lại nghề cũ, quyến rũ lão Thượng thư góa vợ, có hai đứa con.</p><p>Thượng thư bị ta trêu chọc đến mê mẩn, chuẩn bị cưới ta làm vợ kế.</p><p>Thẩm Yếm Ly đột nhiên xuất hiện.</p><p>Chàng mặt mày trầm tĩnh, kéo ta vào lòng, giọng nói trầm thấp:</p><p>"Nội tử không hiểu chuyện, đại nhân chê cười rồi."</p>
Thập Niên 70: Thiên Kim Huyền Học Xuống Núi
bởi Ngẫu Phấn
<p><strong>Thể loại:</strong> Ngôn tình, hiện đại, niên đại văn, phá án, huyền học, quân nhân, linh dị thần quái, phong thuỷ, bắt ma, song xử, HE<br class="html-br"><br class="html-br"><strong>Văn án:</strong><br class="html-br"><br class="html-br">Quan quân Phó Thiếu Đình có vị hôn thê từ thuở nhỏ, lúc ba tuổi bị mất tích không dấu vết. Mãi đến mười mấy năm sau, tin tức về cô bất ngờ truyền đến từ một am ni cô, rằng vị hôn thê của anh đã sống trên núi suốt mười năm với thân phận tiểu ni cô.<br class="html-br"><br class="html-br">Phó Thiếu Đình: “Thời đại mới, hôn nhân phải tự do. Hôn ước này tuyệt đối không nhận.”<br class="html-br"><br class="html-br">Sau khi Tô Tiểu Lạc xuống núi, cô phát hiện cha mẹ ruột của mình đã nhận nuôi một cô con gái khác, người được họ yêu thương như báu vật.<br class="html-br"><br class="html-br">Thậm chí, bảy người anh trai của cô cũng chỉ dành mọi sự cưng chiều cho cô gái đó.<br class="html-br"><br class="html-br">Tô Tiểu Lạc quyết định từ bỏ việc nhận lại thân phận con ruột. Thay vào đó, cô lợi dụng tài năng huyền học của mình để phá những vụ án lớn, kiếm được khoản tiền khổng lồ và trở thành bậc thầy huyền học nổi tiếng nhất thủ đô.<br class="html-br"><br class="html-br">Nhưng hành tung của cô luôn bí ẩn, đến mức muốn gặp cô dù chỉ một lần cũng khó như lên trời.<br class="html-br"><br class="html-br">Ông nội Tô: “Các người phải tìm cho ra vị đại sư kia, nhất định phải tìm được cháu gái ruột của ta!”<br class="html-br"><br class="html-br">Bảy người anh trai nhà họ Tô cầu xin ông nội, cuối cùng mới biết rằng cô bảo mẫu nhỏ mà họ từng khinh thường ở nhà họ Phó lại chính là một bậc thầy huyền học.<br class="html-br"><br class="html-br">Điều khiến mọi người càng chấn động hơn, vị đại sư huyền học nổi danh ấy lại chính là cháu gái ruột bị thất lạc của nhà họ Tô.<br class="html-br"><br class="html-br">Phó thiếu gia phát hiện người trong lòng mình bấy lâu nay chính là Tô Tiểu Lạc, anh vội vàng đến dỗ dành cô: "Em quên rồi sao, chúng ta còn có hôn ước, em không gả cho anh thì gả cho ai?"<br class="html-br"><br class="html-br">Bảy người anh trai kiêu ngạo cũng phải van xin cô: "Lạc Lạc, là các anh trai sai rồi."</p>
Miệng Lưỡi Và Tay Chân Tôi Cũng Xuyên Không Rồi!
bởi Zhihu
<p>Thân xác tôi đột nhiên trở thành nơi trú ngụ của hai linh hồn ngoại lai.</p><p>Một kẻ kiểm soát giọng nói, hóa thành "cái miệng" sắc sảo.</p><p>Kẻ kia chi phối hành động, trở thành "đôi tay" không khoan nhượng.</p><p>Họ phơi bày định mệnh: tôi là "thiên kim thật" bị đánh tráo, kiêm luôn vai "nữ phụ hiểm độc" trong một cuốn truyện ngược tâm đầy rẫy thật giả.</p><p>Tiểu thư giả mạo kia thổn thức:</p><p>"Em gái không cố ý đẩy em... Em ấy oán hận em, cũng là điều dễ hiểu..."</p><p>"Đôi tay" tôi tức khắc đẩy ả ta ngã chổng vó xuống hồ bơi.</p><p>"Cái miệng" tôi cong lên nụ cười mỉa:</p><p>"Lần này mới đích thực là tôi đẩy. Không diễn tròn vai, chẳng phải phụ công cô bày trò sao?"</p><p>Nam chính lạnh giọng kết tội:</p><p>"Diệc Diệc dịu dàng lương thiện, cô chẳng bằng một phần vạn của cô ấy."</p><p>"Đôi tay" tôi lập tức chuyển đoạn phim, chiếu cảnh Diệc Diệc nhà anh ta đang tình tứ bên kẻ khác.</p><p>"Cái miệng" tôi ung dung nhận xét:</p><p>"Đúng là không bằng Diệc Diệc... Biểu cảm đó, tư thế đó, tôi học không nổi."</p><p>Các vị xem, làm nữ phụ ác bá mà sung sướng thế này, ai dại gì muốn làm nữ chính chịu khổ nữa?</p>
Nàng Là Ánh Sáng Rực Rỡ Chốn Nhân Gian
bởi Lạc Vị Ương
<p class="mb-4">Ta bị phủ Tể tướng dùng loạn côn đánh đuổi ra khỏi cửa, khi thân mang trọng bệnh, sắp không qua khỏi giữa cơn mưa lớn, thì một thư sinh đã nhặt ta về nhà.</p><p class="mb-4">Hắn chẳng chê ta dơ dáy cũng chẳng bảo ta ngu ngốc, chỉ lặng lẽ chăm sóc ta, còn giống người câm hơn cả ta.</p><p class="mb-4">Thương thế vừa lành, ta định cáo biệt thư sinh, hắn lại ra ngoài sắm sửa hành lý giúp ta, nhưng suốt một đêm cũng chẳng trở về.</p><p class="mb-4">Ta đi tìm hắn, mới phát hiện hắn bị người đánh gãy cả hai chân, ném bên đường chờ c.h.ế.t.</p><p class="mb-4">Hắn trông thấy ta, thoáng ngây dại một khắc, trên mặt lộ ra mấy phần tiếc nuối.</p><p class="mb-4">"Chi Chi, sao nàng chưa đi? Nàng nên đi rồi mới phải."</p><p class="mb-4">Ta cũng muốn hỏi, vì cớ chi ta vẫn chưa đi?</p><p class="mb-4">E rằng trong lòng còn sót lại hai phần lương thiện, khiến bước chân chẳng nhấc nổi, chẳng tránh khỏi thị phi.</p><p class="mb-4">Ta lôi hắn về nhà, tận tình chăm sóc.</p><p class="mb-4">Chẳng bao lâu, hắn bình phục. Cả ta lẫn hắn đều chẳng nhắc đến chuyện rời đi nữa.</p><p class="mb-4">Về sau, hắn đỗ đầu bảng vàng, trong điện thí được phong làm Trạng nguyên, sắp sửa công thành danh toại.</p><p class="mb-4">Thế mà hắn lại quỳ xin bệ hạ tra xét tận tường vụ án phế thái tử năm xưa.</p><p class="mb-4">Bệ hạ nổi giận, tống hắn vào ngục, đày ra biên cương.</p><p class="mb-4">Ta không có tiền, chẳng thể vào ngục, chỉ đành đứng đợi ngoài cửa thành, mong được gặp hắn, để hỏi cho rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.</p><p class="mb-4">Song từ bình minh đến hoàng hôn, ta cũng chẳng đợi được hắn.</p><p class="mb-4">Về sau nữa, ta tiến cung, trở thành thư đồng bên cạnh Ngũ công chúa.</p><p class="mb-4">Lúc ấy ta mới hay, năm đó trong ngục có một thư sinh, lấy cái c.h.ế.t để tỏ lòng trung thành, đập đầu c.h.ế.t trên bức tường dính đầy m.á.u trong ngục, nên dĩ nhiên không có sai dịch nào áp giải phạm nhân ra khỏi cửa thành.</p>
Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
bởi Thất Quả Trà
<p>Hán Việt: Tra công cải tạo, BE nghịch chuyển HE</p><p>(Tạm dịch: PHÒNG PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP CẢI TẠO TRA CÔNG)</p><p>Tác giả: Thất Quả Trà</p><p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, 1×1, Tương lai, Tình cảm, Cổ đại, Chủ công, ABO, Phát sóng trực tiếp, Trùng tộc, Mạt thế, HE.</p><p>Moose (Mộ An) x Aks (X, Ảnh Nhất, Ngải Kha)</p><p>Số chương: 159 chương (4 thế giới và phiên ngoại cuối thế giới) + 54 phiên ngoại (cuối truyện + phúc lợi)</p><p>Editor: Hương Lam</p><p> </p>
Băng Xuyên Tiệm Noãn
bởi Tần Hoài Châu
<p>Tác phẩm: Băng xuyên tiệm noãn</p><p>Thuần việt: Sông băng ấm dần</p><p>Tác giả: Tần Hoài Châu</p><p>Thể loại truyện: Nguyên sang, bách hợp, hiện đại, HE, Niên hạ, Chủ công, Đô thị tình duyên, 1v1</p><p>Tổng số chương: 85 chương chính văn + 5 phiên ngoại</p><p>Editor: ssw520_</p><p>Văn án:</p><p>Làm tình nhân, Lâm Tri Dạng bị cấm tới gần quá mức, quen biết một năm, cô chỉ biết được chính xác vị trí một vài nốt ruồi trên cơ thể của vị giáo sư kia.</p><p>Nỗ lực sưởi ấm dòng sông băng, ngày đó cẩn thận chuẩn bị bày tỏ tình cảm, kết cục bị người ta lạnh lùng nâng cửa kính xe lên, đẫm chân gia tuyệt tình mà đi.</p><p>Thế nên đến thời điểm nói hai chữ "Chia tay", khuôn tái nhợt của Úc Triệt, làm cô cảm thấy hai chữ ngày có chút ngọt, giống như các nàng danh chính ngôn thuận mà yêu đương.</p><p>***</p><p>Úc Triệt không dám đánh giá thấp lực hấp dẫn của Lâm Tri Dạng đối với nàng, mỗi lần từ chối đều là một lần như lăng trì bản thân.</p><p>Không ai biết sông băng phải mất bao nhiêu dũng khí để đến gần ánh dương ấm áp, để hấp thụ hơi ấm này, nàng dùng rượu độc để giải khát. Không cầu tình thâm, nhưng cầu lâu dài.</p><p>Sau khi Lâm Tri Dạng rời đi, giấc mộng vui thích cùng sự say mê không lo được lo mất, ngay lập tức sụp đổ. Nàng cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã yêu sâu đậm.</p><p>***</p><p>Trong sáng nhưng lạnh lùng giáo sư x văn thanh niên hạ (Cách nhau 5 tuổi)</p><p>[Bạn đến nhân gian một chuyến, bạn muốn nhìn ánh dương, cùng người trong lòng bạn, cùng nhau đi dạo phố]</p><p>"Sau này, Úc lão sư nguyện ý cùng em xem ánh dương chứ?</p><p>"Em chính là ánh dương của chị."</p><p>Một câu tóm tắt: Thanh lãnh giáo sư x văn thanh niên hạ</p><p>Lập ý: Dũng cảm đối mặt với tình yêu của bản thân sẽ có khó khăn nhưng cũng mang đến ngọt ngào</p>
Con Đường Thăng Cấp Ở Thế Giới Khác
bởi Yên Hỏa Nhân Gia
<p><strong>Title:</strong> 异世升级路 (Edit tạm thời: Con Đường Thăng Cấp Ở Thế Giới Khác)</p><p><strong>Author:</strong> Yên Hỏa Nhân Gia</p><p><strong>Editor:</strong> Tuyết Tự Kỳ Dư</p><p><strong>Category: </strong>Nguyên sang, đam mỹ, xuyên không, cổ đại, HE, tình cảm, khoa học viễn tưởng, làm ruộng, mỹ thực, ngọt sủng, sinh con, chủ công, lịch sử, sảng văn, 1v1</p><p><strong>Summary:</strong></p><p>Tần Lạc Xuyên lăn lê bò lết ba năm ở tận thế, cuối cùng không tránh được số kiếp bị cắn.</p><p>Sau khi chết lại bất ngờ chuyển kiếp đến một thời đại khác không tồn tại trong lịch sử.</p><p>Trải qua hai năm sinh hoạt như "sâu lười", bị cuộc sống bức bách, hắn lại phải đi lên con đường kiếm tiền, thi cử, làm quan.</p><p>Làm một người chuyển kiếp xuất sắc, Tần Lạc Xuyên chủ trương: Mặc dù trên con đường phấn đấu khó tránh khỏi sẽ gặp chướng ngại vật, nhưng chỉ cần ta chạy đủ nhanh, đủ vững, chướng ngại vật chỉ có thể biến thành đá kê chân.</p><p><strong>Warning của tác giả:</strong></p><p>1. Thiết lập thế giới hán tử - song nhi - nữ nhân.</p><p>2. Sẽ có bé con.</p><p>3. Truyện chủ công, yêu chiều lẫn nhau, ngọt ngào, không có cơ sở lịch sử.</p><p>4. Giai đoạn trước làm ruộng, giai đoạn sau sẽ liên quan đến triều đình, công có buff.</p><p><strong>Warning của editor:</strong></p><p>1. Truyện cổ đại nhưng chủ nhà thích dùng các xưng hô: cha, mẹ, anh, chị, em, cô, dì, chú, bác,... Cho nên nếu các bác lỡ rớ phải bản edit của nhà và có cùng sở thích với chủ nhà thì hoan nghênh các bác ghé nhà. Nhưng nếu gu của hai chúng ta "không thuộc về nhau" thì vui lòng click back, không yêu xin đừng nói lời cay đắng.</p><p>2. Tên bản QT của bộ này là <t ừ mạt thế đến dị>, bác nào đọc được QT và không thích kiểu edit của nhà có thể đọc bản này trên wikidich. Đừng vì cách edit của chủ nhà mà bỏ qua một bộ truyện hay.</t></p><p>3. Chủ nhà không biết Tiếng Trung cộng thêm lúc edit não chủ nhà rất hay đi chơi xa cho nên sẽ mắc rất nhiều lỗi như: lỗi chính tả, lỗi đánh máy, lỗi diễn đạt, vân vân và mây mây. Rất hân hạnh được sửa lỗi ạ (≧◡≦) ♡</p><p>4. Cảm nhận riêng của chủ nhà thì bộ này khá nhẹ nhàng. Tác giả viết mỗi cái một chút nhưng không đi quá sâu, có thể gây chán cho nhiều người nhưng mình thì khá thích tình thân, tình yêu và tình bạn trong bộ này.</p><p>Công là con trai ruột tác giả, được buff nhiều lắm nhưng yên tâm vì anh ta là chàng trai thư giãn nên sẽ không có chuyện lấy tri thức hiện đại về làm bá chủ thế giới đâu.</p><p>Bộ này thanh thủy văn, ngay cả skinship cũng hiếm lắm ấy, nên phải để ý chi tiết mới thấy thật ra công thụ yêu nhau dữ lắm. Cộng thêm tình cảm của hai người là kiểu mưa dầm thấm đất nữa, càng về sau mới càng nhiệt liệt.</p>
Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn
bởi Vi Giản
<p>Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cưới trước yêu sau, Chủ thụ, Khế ước tình nhân, Nhẹ nhàng, 1v1, Mỹ thụ.</p><p><strong>GIỚI THIỆU</strong></p><p>Tống Thính Tuyết có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, đôi mắt nâu nhạt tinh xảo như một chú mèo Ba Tư. Thế nhưng, tất cả những ai từng gặp cậu đều không khỏi thốt lên một tiếng "Tiếc thay".</p><p>Tiếc thay cậu là một người khiếm thính, tiếc thay cậu không lớn lên ở nhà họ Tống từ nhỏ.</p><p>So với cậu, đứa con nuôi khác của nhà họ Tống là Tống Thời Nguyện lại may mắn hơn nhiều.</p><p>Đôi khi Tống Thính Tuyết cảm thấy, lý do mà nhà họ Tống nhận lại cậu, không phải vì sai sót của y tá bệnh viện năm đó, cũng không phải vì cậu là con ruột thực sự của nhà họ Tống. Mà bởi vì họ coi cậu như một công cụ.</p><p>Một công cụ vẫn còn giá trị lợi dụng đối với nhà họ Tống.</p><p>Vì vậy, khi mẹ cậu đề nghị cậu thay Tống Thời Nguyện liên hôn với người nắm quyền của Phó gia là Phó Dạ Hi, Tống Thính Tuyết không hề bất ngờ.</p><p>Phó Dạ Hi là kẻ lạnh lùng vô tình, máu mủ thân thích cũng chẳng thể lại gần. Nghe nói ngay khi vừa chào đời, hắn đã khắc chết mẹ ruột, sau này lại dùng thủ đoạn máu lạnh để leo lên vị trí người nắm quyền của nhà họ Phó, đổi lại là sự xa lánh và kiêng dè của tất cả những người thân xung quanh.</p><p>Ở Ninh Thành, có một thầy tướng nổi tiếng từng khẳng định: Phó Dạ Hi mang mệnh Thất Sát, khắc vợ khắc con.</p><p>Người như vậy, chẳng ai dám đến gần.</p><p>--</p><p>Người ngoài đều cho rằng vào nhà họ Phó rồi, sớm muộn gì Tống Thính Tuyết cũng sẽ bị Phó Dạ Hi ghét bỏ, dù sao hai người trông cũng chẳng hợp nhau chút nào.</p><p>Nhưng không ai ngờ rằng vào một ngày tuyết rơi dày, chính Phó Dạ Hi đã tự mình đội tuyết lớn, ôm Tống Thính Tuyết chỉ hơi cảm mạo một chút đến bệnh viện khám bệnh, vẻ mặt căng thẳng, bước chân vội vã.</p><p>Khi tờ báo lá cải đăng ảnh Phó Dạ Hi ôm Tống Thính Tuyết đến bệnh viện, giật ngay tiêu đề: — Nghi ngờ Phu nhân nhà họ Phó mắc bệnh nặng.</p><p>Tin đồn lan rộng khắp nơi. Thế nhưng, bộ phận quan hệ công chúng của Phó thị lại phản ứng vô cùng nhanh nhạy, thậm chí chính Phó Dạ Hi cũng ra mặt đính chính: — "Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Người nhà tôi chỉ bị cảm mà thôi, quan tâm quá hóa loạn rồi."</p><p>Toàn bộ Ninh Thành chấn động. Đây còn là Phó Dạ Hi trước nay luôn kín tiếng, lạnh lùng xa cách với tất cả mọi người kia sao?</p><p>Một tháng, hai tháng,... điều mà người ngoài mong chờ vẫn không xảy ra. Ngược lại, họ tận mắt chứng kiến Phó Dạ Hi ngày càng chiều chuộng người nọ hơn. Thậm chí, toàn bộ Phó thị còn hủy bỏ văn hóa làm thêm giờ - lý do là ông chủ không cho phép, bởi vì hắn phải tan làm đúng giờ, ở nhà còn có người chờ.</p><p>--</p><p>Trong ngày tuyết rơi, Tống Thính Tuyết tháo ốc tai điện tử xuống, lặng lẽ nhìn ngắm thế giới trắng xóa trước mặt: "Thế giới yên tĩnh như vậy, anh nói gì, em lại chẳng nghe được."</p><p>Phó Dạ Hi cúi người, nhẹ nhàng hôn lên dái tai cậu: "Không cần nói, anh có thể viết cho em xem."</p><p>Trên nền tuyết, hắn dùng cành cây nghiêm túc viết xuống ba chữ.</p><p>Cả đời này, Phó Dạ Hi chưa từng sợ ai, vậy mà lại có một lần thật sự sợ hãi trước lời phán bậy bạ của ông thầy bói nói hắn khắc vợ kia. Nhưng cũng may, hắn chẳng tin vào số mệnh.</p><p>Người của mình, đương nhiên phải do chính mình bảo vệ.</p><p>💙 Công lạnh lùng bên ngoài, cưng chiều vợ bên trong vs Tiểu mỹ nhân khiếm thính 💙</p><p>Lưu ý:</p><p>1. Một số kiến thức về y học và bệnh lý trong truyện là hư cấu, không hoàn toàn chính xác.</p><p>2. Công hơn thụ 8 tuổi.</p><p>Thể loại: Hào môn thế gia | Tình yêu độc nhất | Hợp đồng hôn nhân | Ngọt sủng | Nhẹ nhàng | Cưới trước yêu sau</p><p>Góc nhìn nhân vật chính: Tống Thính Tuyết, tương tác với Phó Dạ Hi.</p><p>🔹 Một câu tóm tắt: Nghe không được thì viết cho em xem.</p><p>🔹 Thông điệp: Chỉ khi ngày càng mạnh mẽ hơn, tôi mới có thể bảo vệ những người bên cạnh.</p>
Vương Phi, Ta Không Muốn Làm
bởi Hà Phong Tống
<p>Gả tới Ngụy Vương phủ đã 5 năm, Ngụy Vương vẫn luôn ở biên cương, phu thê gặp nhau thì ít xa nhau thì nhiều. </p><p>Diêu Phẩm Nhàn thân là Ngụy Vương phi, trong lo việc nhà, ngoài gánh xã giao… Vì Vương gia mà tận tâm tận lực, quanh năm bận rộn, tinh thần mỏi mệt, thân xác hao gầy, chẳng dễ dàng gì.</p><p>Cho đến một ngày, nàng đột nhiên thức tỉnh ký ức kiếp trước, mới hay bản thân xuyên vào một quyển sách Mary Sue vạn người mê. Mà trong sách, nàng chẳng qua chỉ là nữ phụ bạc mệnh, tài mạo song toàn cũng khó thoát khỏi kiếp bi ai, bị nữ chính chèn ép suốt một đời.</p><p>Mà nữ chính kia, chẳng ai khác, chính là tỷ tỷ ruột của nàng – Diêu Phẩm Nghiên. Một kẻ ngoài thì thanh cao như bạch liên, trong thì thâm độc tựa trà xanh.</p><p>Sau khi tỉnh ngộ, Diêu Phẩm Nhàn thầm cười lạnh, chẳng cần níu giữ nữa, bỗng nhiên thông suốt, đi chết đi, cẩu nam nhân!</p><p>Cẩu nam nhân? Là Vương gia ư?</p><p>***</p><p>Năm năm trước, tỷ tỷ Diêu Phẩm Nghiên sợ hãi Ngụy Vương đương triều là kẻ chinh chiến khắp nơi, ra tay tàn nhẫn, không hề ôn nhu, bèn bỏ trốn ngay trước khi thành thân. Không còn cách nào khác, Diêu Phẩm Nhàn, thân là muội muội, đành phải thay tỷ xuất giá.</p><p>Năm năm sau, Ngụy Vương đại thắng trở về. Mà tỷ tỷ đào hôn năm ấy, nay lại chật vật quay về.</p><p>Cả kinh thành đều chờ để cười nhạo Diêu Phẩm Nhàn, nhưng nàng chẳng chút bận tâm, ngược lại thần thái càng thêm rạng rỡ, dáng vẻ tiêu dao thong dong… Không chỉ đối với chuyện trong phủ hay xã giao bên ngoài đều tùy ý cho qua, mà ngay cả mọi việc cũng chẳng còn lấy Vương gia làm trung tâm như trước.</p><p>Lâu dần, đến cả Ngụy Vương cũng không khỏi nghi hoặc: Nàng… thật sự không còn để hắn trong lòng nữa ư?</p><p>Ghi chú:</p><ol><li>1. Nam chính cùng tỷ tỷ không có quan hệ gì. Ban đầu hắn một lòng vì sự nghiệp, chính trực đoan chính.</li><li>2. Nữ chính có bàn tay vàng, trong sạch, có đạo nghĩa, vì cốt truyện lẫn tình cảm mà nỗ lực.</li><li>3. Cốt truyện hấp dẫn, khởi đầu ổn định, về sau đảo chiều kịch tính.</li></ol>
Emma Và Những Vị Khách Vô Hình
bởi Khuyết Danh
<p>📖 Văn án</p><p>Emma – một cô nàng bình thường đến không thể bình thường hơn, ăn tối xem phim kinh dị ba xu, than trời vì hiệu ứng rẻ tiền… Thế mà vừa chớp mắt đã xuyên không, trở thành bà chủ một quán cà phê kiểu Anh.</p><p>Quán cà phê này nhìn qua thì nhàn nhã, khách hàng đều là giới tinh anh trung lưu, wifi miễn phí chạy vèo vèo, tưởng chừng chẳng có gì lạ. Nhưng chỉ sau vài phút tiếp khách, Emma đã phát hiện—</p><p>👉 Cô nhìn thấy một thiếu niên… hồn ma.<br>👉 Cô “miệng quạ đen” phán 1 câu, liền ứng nghiệm tức thì.<br>👉 Cô lỡ tay “lừa” khách nữ rằng đào hoa sắp đến, thế là đối phương ngay lập tức… đụng trúng định mệnh đời mình.</p><p>Từ đó, cuộc sống bà chủ quán cà phê của Emma hoàn toàn thay đổi:<br>☕ không giỏi pha cà phê, nhưng lại giỏi “đoán mệnh”.<br>☕ Khách quen không chỉ có người, mà còn có… ma.<br>☕ Scotland Yard điều tra án mạng ngoài kia, thì bên trong quán, Emma đã “nghe cung cấp tình báo” từ nạn nhân.</p><p>Một nửa là trinh thám, một nửa là linh dị, xen lẫn chút tình duyên bất ngờ.<br>Trong thế giới nơi cà phê thơm ngát hòa cùng bí mật và oan hồn, Emma sẽ lựa chọn thế nào:<br>Trở thành “thầy bói bất đắc dĩ” kiếm sống qua ngày, hay dấn thân thành “người môi giới âm dương” kéo hung thủ ra ánh sáng?</p><p>💡 *Đại hung chiếu mệnh? Hồng loan tinh động?*<br>Với Emma—tất cả chỉ là chuyện của một… tách cà phê.</p>
Thập Niên 70 Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương
bởi Nhất Thốn Mặc
Tác giả: Nhất Thốn Mặc<br><br>Tag: Làm ruộng văn, Ngọt văn, Sảng văn, Niên đại văn, Dưỡng oa<br><br>Nhóm dịch: Tiểu Mộc<br><br>Văn án:<br><br>Tần Thanh Mạn sau một giấc ngủ dậy không chỉ xuyên đến thập niên 70 vật chất thiếu thốn, còn là kẻ hai bàn tay trắng, nhà gỗ khắp nơi lọt gió, bên ngoài trời băng đất tuyết, nhìn đứa trai năm tuổi nằm trên giường đất tiếng khóc như tiếng mèo kêu, cô thật sự hi vọng đây là một giấc mộng.<br><br>Bụng đói kêu vang, cô lên núi đào rau dại gặp được lợn rừng kiếm ăn, vào thời điểm cô cho rằng có thể kết thúc sớm thì bên cạnh vụt ra một thân ảnh, một quyền liền chặt nát đầu con lợn rừng mấy trăm cân.<br><br>“Đồng chí Tần, gả cho tôi đi.” Người đàn ông trầm mặc ít lời kéo lợn rừng đến bên cạnh Tần Thanh Mạn.<br><br>Nhìn người đàn ông thân hình cao lớn, giá trị vũ lực chuẩn cmnr này, lại nhìn con lợn rừng máu me nhầy nhụa, Tần Thanh Mạn đáng xấu hổ mà khuất phục.<br><br>Có thịt ăn thì gả thôi!<br><br>Vệ Lăng là tướng quân chết ở trên chiến trường, lại mở mắt lần nữa, hắn không chỉ phải đối mặt với một gia đình ‘xa lạ’ hoàn toàn khác biệt, còn phải đối mặt với kinh thành đã sớm thay hình đổi dạng, cảm giác được nguy hiểm, hắn lập tức thu thập tay nải xin điều đến biên cương.<br><br>Biên cương cây xanh vây thành bóng râm, bông tuyết trắng xóa, làm hắn vừa tự tại lại an tâm.<br><br>Mới vừa ở biên cương cắm rễ được một năm, Vệ đoàn trưởng 26 tuổi ‘thọ’ nhận được tin, một vị nữ thanh niên trí thức xinh đẹp đang ở trên đường tới biên cương, Vệ đoàn trưởng căn bản không muốn cưới vợ bực bội vô cùng mà lên núi.<br><br>Sau đó gặp được Tần Thanh Mạn đang lâm vào nguy hiểm.<br><br>Cô gái xinh đẹp mặt mày tươi sáng, vừa yếu ớt lại kiên cường, giống như ngọn cỏ nơi sa mạc khiến Vệ Lăng trầm tĩnh động tâm……
Thịnh Triết Dương - Cố Quy
bởi Cố Quy
<p class="mt-5 font-normal">Thịnh Triết Dương vốn là phò mã đã được định sẵn. Nhưng đến năm hắn cập quan trưởng thành, Trưởng công chúa đã có Tần Nghiễn Trúc là người trong lòng.<br>Trước mặt mọi người, nàng thẳng thừng tuyên bố: “Cả đời này ta tuyệt đối không thành thân với Thịnh Triết Dương.”<br>Thịnh Triết Dương trở thành trò cười cho cả kinh thành, một kẻ bị ruồng bỏ mà ai ai cũng chê cười. Thịnh gia không thể dung nạp một đứa con trai mất hết thể diện như vậy, trước mắt hắn chỉ có hai con đường.<br>Một là gắn bó cả đời với thanh đăng cổ Phật, hai là dùng dải lụa trắng để kết thúc sinh mệnh.<br>Ngay lúc tuyệt vọng, nữ tướng quân trẻ tuổi Tạ Chỉ Duệ đã phi ngựa suốt ba ngày ba đêm, từ biên cương trở về kinh.<br>Nàng ta nguyện dùng toàn bộ quân công của mình để đổi lấy một cuộc hôn nhân với Thịnh Triết Dương. Thịnh Triết Dương nước mắt lưng tròng, chấp nhận.<br>Nhưng năm năm sau khi thành thân, Thịnh Triết Dương vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Tạ Chỉ Duệ và bằng hữu.<br>"Rõ ràng là ngươi yêu Tần Nghiễn Trúc, vậy tại sao lại thành thân với Thịnh Triết Dương?"<br>Dưới ánh trăng, Tạ Chỉ Duệ khẽ cười bất đắc dĩ.<br>"Hoàng thất sẽ không để Thịnh Triết Dương bị ép đến chết. Nếu không ai cưới hắn, nhất định hắn sẽ phải thực hiện hôn ước với Trưởng công chúa."<br>"Nghiễn Trúc yêu Trưởng công chúa, ta không thể khiến chàng yêu ta, vậy thì thành toàn cho chàng cũng tốt."<br>"Về phần Thịnh Triết Dương, năm đó nếu ta không cưới hắn, dù không chết, hắn cũng chỉ có thể sống một đời thanh đăng cổ Phật."<br>"Giờ ta chỉ là không yêu hắn, nhưng ta chưa từng bạc đãi hắn, hắn nên biết đủ."</p>
Ai Mới Là Ông Chủ?
bởi Shallow7
<p><strong>GIỚI THIỆU</strong></p><p>Em là ông chủ, còn anh là ông xã.</p><p>Công: Giám đốc quỹ đầu tư, cố vấn chiến lược doanh nghiệp.</p><p>Thụ: Công tử nhà giàu, lúc thì tài giỏi, lúc lại ham chơi, mãi chẳng chịu ổn định.</p><p>Doanh nghiệp nhà họ Trần rơi vào tình trạng ICU, Trần Tễ vừa phải tìm vốn cứu nguy, vừa vô tình rước về một “đối tác” khiến người ta vừa yêu vừa hận.</p><p>Cậu tò mò về xu hướng tình cảm của Lương Văn Kiêu, muốn trêu ghẹo nhưng lại không dám, không trêu thì lại thèm thuồng. Nào ngờ Lương Văn Kiêu chính là người đàn ông cao ngạo lạnh lùng năm xưa từng khiến tôn nghiêm thuần 1 của cậu tan tành.</p><p>Trần: Đây không phải rung động, chỉ muốn ngủ với anh ta thôi.</p><p>Lương: Đây không phải rung động, chỉ nhớ lại chuyện từng ngủ với cậu ta thôi.</p><p><strong><em>Tuyến sự nghiệp: </em></strong><em>sảng khoái</em></p><p><strong><em>Tuyến tình cảm: </em></strong><em>ngọt ngào</em></p><p> </p>
Sau Khi Bị Vứt Bỏ Thê Thảm, Tôi Được Phản Diện Cưng Chiều Sủng Ái
bởi Lạc Kim Triêu
<p><em>[Bối cảnh mạt thế giả tưởng + Trừng phạt tra nam + phản diện soán ngôi + tu la tràng + cứu rỗi song hướng + ngọt ngào quyến rũ + lãng mạn + song khiết]</em></p><p>Ôn Dao đến chết cũng không hiểu nổi, cô thích Thẩm Dật Xuyên ở điểm nào.</p><p>Là thích sự lạnh lùng vô tình của hắn, hay là thích sự ích kỷ chỉ biết đến bản thân của hắn</p><p>Là đồng đội, cô vì hắn mà vào sinh ra tử suốt bảy năm, nhưng khi gặp nguy hiểm hắn lại dứt khoát bỏ rơi cô.</p><p>Hắn nói: "Cô đã nhiễm virus Zombie rồi, không thể ở lại trên tàu được nữa."</p><p>Hắn nói: "Ôn Dao, tôi tưởng cô hiểu chuyện lắm chứ."</p><p>Khi mở mắt lần nữa, cô nhìn thấy khuôn mặt của đối thủ không đội trời chung Quý Minh Trần — Với đôi mắt đào hoa dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, kinh diễm tuyệt trần, giết người không chớp mắt.</p><p>Người đàn ông dùng ngón tay dính máu nâng cằm cô lên, tiếng cười mang hơi thở gợi cảm chết người: "Muốn tôi cứu cô? Vậy cô định báo đáp tôi thế nào đây?".</p><p>Sống mũi Ôn Dao cay xè, trong lòng thầm hạ quyết tâm. Cô ngẩng đầu, hôn lên môi người đàn ông trước mặt.</p><p>Quý Minh Trần vốn chỉ là trêu chọc cô theo lệ: "!?“.</p><p>Về sau, Thẩm Dật Xuyên lội qua biển zombie, ngày đêm sống trong day dứt, hối hận. Đến khi cuối cùng cũng được gặp lại, hắn vừa mừng vừa tủi, ánh mắt đỏ hoe, hạ mình cầu xin: "Trở về đi, A Dao..."</p><p>Nhưng lại thấy phía sau Ôn Dao, một người đàn ông áo trắng từ từ bước tới.</p><p>Người đàn ông thân mật đặt tay lên đôi vai cô, ánh mắt mỉm cười nhìn về phía đối diện.</p><p>Thì thầm bên tai cô: "Lúc đầu đã dạy em thế nào, hửm?"</p><p>"Nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với chính mình.".</p>
Ánh Trăng Treo Ngoài Cửa Sổ
bởi Vọng Ngôn
<p>Kiếp trước, ta từng cứu một nam nhân toàn thân đầy thương tích – Yến Bắc Lục.</p><p>Hắn trở thành tể tướng đương triều, cưới ta làm thê, nhưng lại chưa từng chân thật gần gũi.</p><p>Khi ấy, ta ngây ngô cho rằng hắn chỉ là người lãnh đạm, không giỏi biểu lộ tình cảm.</p><p>Mãi đến về sau, ta mới hiểu — hắn chưa từng yêu ta. Trong tim hắn, sớm đã khắc ghi một bóng hình không thể với tới, một ánh trăng sáng mà hắn hằng thương nhớ.</p><p>Hắn phụ tấm chân tình của ta, lại chẳng chịu buông tay. Ta bị nhốt trong lồng giam của ái tình giả tạo, lặng lẽ chết trong tuyệt vọng.</p><p>Sau khi sống lại, ta chỉ mong bản thân có thể tránh khỏi kiếp duyên nghiệt ngã ấy, không vướng bận, không lưu luyến, không dây dưa.</p><p>Thế nhưng, đêm hôm đó, khi trăng treo lơ lửng ngoài song cửa, có tiếng người nhẹ nhàng vang lên giữa tĩnh mịch:</p><p>— "Thanh Dao, nàng có muốn nam nhân không?"</p>
