Tất cả Truyện
Bộ lọc
Tìm thấy 1252 truyện
Tế Quỷ (Tế Ma)
bởi Tiểu Diệp Hoàn
<p>Bạn đang đọc truyện <strong>Tế Quỷ (Tế Ma)</strong> của tác giả <strong>Tiểu Diệp Hoàn</strong>. Sau hôm Văn Vũ tròn mười tám tuổi, cậu có một giấc mộng lạ kì<br><br>Cậu thấy mình bị trói chặt tứ chi, cả người nằm trên một đàn tế bằng đá, chung quanh tăm tối, u ám, ghê rợn.<br><br>Cậu mơ hồ cảm giác đang có gì đó tiến lại gần, một bóng đen, không rõ hình dạng...<br><br>Cậu tỉnh lại.<br><br>Sau đó, liên tục xuất hiện những sự việc kì quái. Đầu tiên là trong tài khoản của cậu có thêm một khoản tiền lớn, số tiền nhiều đến mức khiến cậu hoài nghi năng lực đếm của mình.<br><br>Sau đó, tên côn đồ bắt nạt cậu bị ai đó đánh nhập viện, từ nay về sau thấy cậu giống như gặp quỷ liền bỏ chạy, thân thích nhận nuôi cậu đột nhiên bắt đầu nhiệt tình quan tâm.<br><br>Sau đó, không biết từ khi nào cậu đã có một giấy chứng nhận bất động sản, danh nghĩa là của mình, địa chỉ là khu biệt thự giàu có nổi tiếng ở thành phố S.<br><br>Đêm sau khi chuyển nhà, ở trong phòng lớn, cậu đột nhiên bị dây thừng vô hình trói tay chân, ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo. Cậu thấy một bóng đen đi về phía cậu từng bước.</p>
Ngoài Hiện Thực
bởi Dạ Dực
<p><strong>NGOÀI HIỆN THỰC</strong></p><p class="has-text-align-left"><strong>Tên Hán Việt: </strong>Hiện thế chi ngoại.</p><p class="has-text-align-left"><strong>Tác giả</strong>: Dạ Dực (Tương Chí Dạ).</p><p class="has-text-align-left"><strong>Nguồn raw/convert:</strong> chipunkanpun.</p><p class="has-text-align-left"><strong>Người edit + beta: </strong>Cà phê hòa tan.</p><p class="has-text-align-left"><strong>Tình trạng:</strong> Chính văn hoàn (268 chương, 5 phiên ngoại).</p><p><strong>Thể loại:</strong> Đam mỹ, hiện đại, dị năng, vô hạn lưu, chậm nhiệt, tình cảm, BE bộ 1, HE bộ 2 (công ngoi đầu dậy từ cõi chết), chủ thụ ngôi thứ ba.</p><p class="has-text-align-left"><strong>Văn án:</strong></p><p>Đây là một thế giới vô cùng đặc biệt của những giấc mơ, đây cũng là nơi thách đấu và so kèo độ chênh lệch của trị số tinh thần.</p><p>Chúng tôi chu du bên ngoài thế giới vật chất thông thường, gom góp manh mối trong từng mộng cảnh, trăn trở từng giây từng phút giữa hai bờ sinh tử.</p><p>Chúng tôi là những người trong nghề, cũng là những tông đồ trung thành của mộng cảnh đã rất nhiều năm.</p><p>Chúng tôi mời thiên sứ giáng xuống thế gian này, cũng dìu dắt thần linh bước xuống từ Vườn Địa Đàng.</p><p>Tất cả, đều sẽ quy tụ, trở thành kì vọng cho tương lai.</p><p><em>Nhiễm Văn Ninh:</em></p><p>Những mảnh vỡ đã sớm được nhặt lên, những lời gợi ý cũng đã quy về một điểm</p><p>Đã xa rồi, những luyến lưu của một dĩ vãng quá xa xôi</p><p>Kiên trì thêm một chút, một chút nữa mà thôi</p><p>Tôi sẽ xuất hiện trong tương lai của anh một lần nữa.</p><p><em>Yến Lân:</em></p><p>Thời gian cuối cùng cũng đã chảy xuôi về điểm giao kết, vận mệnh của hai ta sớm đã như hai mà một</p><p>Đã xa rồi, những tháng năm quanh quẩn dai dẳng nơi vòng lặp tử vong,</p><p>Từng chút, từng chút nhớ nhung nữa mà thôi</p><p>Tôi sẽ thức tỉnh trong hồi ức của em một lần nữa.</p><p class="has-text-align-left"><strong>Lời tác giả:</strong></p><p>1. Giả thiết và nhân vật hơi bị nhiều, thế giới quan cũng khá lớn, không đề cử nhảy thẳng vào quyển thứ hai.</p><p>2. Có CP chính và phụ, có kẹo, cũng có dao.</p><p>Cảm ơn các vị độc giả đã quan tâm ủng hộ và nhiệt tình tặng bông cho quyển thứ nhất, tác giả đi được đến đây cũng thật sự là nhờ ơn mọi người đã cổ vũ rất nhiều.</p><p><strong>Tags:</strong> Không gian ảo tưởng, dị năng, vô hạn lưu, thăng cấp lưu.</p><p><strong>Keywords:</strong></p><p><em>Nhân vật chính:</em> Nhiễm Văn Ninh, Yến Lân (Lâm Nhất)</p><p><em>Nhân vật phụ:…</em></p><p><em>Khác:…</em></p><p><strong>Dàn ý:</strong> Mộng cảnh siêu thực.</p><p><strong>Một câu giới thiệu tóm tắt của tác giả:</strong> Vô hạn lưu có diễn biến tình cảm.</p><p>(<strong>Một câu giới thiệu tóm tắt của editor:</strong> Bàn về 101 các phương pháp mưa dầm thấm lâu để biến một kẻ vốn không có EQ nhân loại trở thành một tên sợ vợ chân chính.)</p><p><strong>Editor nhắn nhủ một chút:</strong></p><p>1. Đây là quyển thứ hai của <a href="https://truyenfull.vision/trong-ac-mong-tuong-chi-da-da-duc/">Trong ác mộng</a>, xin hãy đọc quyển thứ nhất trước khi đọc quyển thứ hai.</p><p>2. CP chính: Yến Lân x Nhiễm Văn Ninh. CP phụ: Yuuya x Trì Thác. Vâng, mình không ghi nhầm tag đâu ạ. :”></p><p>2. Truyện thuộc thể loại đam mỹ, có yếu tố nam x nam, ai không thích xin vui lòng nhấn X.</p>
Sư Tôn Đến Từ Viện Tâm Thần
bởi Cốc U
<p>⭐ Tên Truyện: Sư tôn đến từ viện tâm thần<br>🌟 Tác giả: Cốc U<br>✨ Tình trạng: Đã hoàn chính văn 96 chương + 5 phiên ngoại<br>💫 Tích phân: 1,157,245,952<br>Edit by meomeocute</p><p>1.<br>Thương Vân Tông có một vị trưởng lão mới đến,<br>tu vi kém cỏi, vô tài vô đức.<br>Hai ưu điểm duy nhất là y rất yên tĩnh và có diện mạo không tệ.<br>Tất cả mọi người đều coi y là một kẻ vô dụng như bình hoa,<br>đặc biệt là khi vị trưởng lão vô dụng này còn thu nhận một tên đệ tử tạp chủng,<br>cả sư môn càng thêm khinh thường y.<br>Cho đến sau này, khi vị trưởng lão vô dụng ấy cầm kiếm đứng giữa chiến trường hỗn loạn,<br>liếm vết máu trên thân kiếm.<br>Chỉ một ánh mắt xa xăm,<br>cũng đủ khiến người ta lạnh buốt toàn thân.</p><p>2.<br>Hệ thống số 006 là một hệ thống lâu đời, đã tiếp đón vô số người xuyên không.<br>Một ngày nọ, nó liên kết với một ký chủ mới.<br>Ký chủ này thật xui xẻo, xuyên vào vai một sư tôn độc ác ngược đãi nam chính, cuối cùng có kết cục thê thảm.<br>Về chuyện này, nó đã phần nào đoán được phản ứng của đối phương.<br>Hoặc là khóc lóc cầu xin ôm lấy đùi nhân vật chính, hoặc là cuốn gói đình công, giữ khoảng cách với nhân vật chính.<br>Ký chủ có thế nào cũng được, tóm lại, không được OOC.<br>Thế nhưng, đến khi diễn ra tình tiết ngược đãi nhân vật chính,<br>vị ký chủ vốn luôn im lặng yếu đuối ấy lại nở nụ cười đầu tiên kể từ khi xuyên sách.<br>Hưng phấn, điên cuồng, âm u.<br>"Chưa đủ, còn xa mới đủ, mạnh tay hơn chút nữa!"<br>3.<br>Viện tâm thần lớn nhất thành phố B mấy ngày nay náo loạn cả lên.<br>Toàn thành giới nghiêm, ngay cả đội đặc nhiệm cũng được bí mật điều động.<br>Chỉ vì một lý do—có một bệnh nhân mất tích.<br>Nhắc đến bệnh nhân ấy, ai nấy đều lộ rõ vẻ hoảng sợ và lo lắng.<br>Đó là kẻ đáng sợ nhất, kinh khủng nhất, có tính bất ổn lớn nhất... ác ma.<br>Công nóng nảy kiêu ngạo x Thụ ôn hòa bạo lực điên loạn như thỏ trắng.<br>=== Cảnh báo + Hướng dẫn đọc ===<br>★ Thụ là bệnh nhân tâm thần thực sự.<br>★ Cả công lẫn thụ đều rất mạnh.<br>★ Cứu rỗi lẫn nhau.<br>★ Bản chất của truyện là sự cứu rỗi, thụ là bệnh nhân chứ không phải kẻ biến thái, không hoàn toàn là một kẻ điên loạn. Các bảo bối muốn vào hố xin cân nhắc kỹ.<br>Tags: Cường cường, Tiên hiệp tu chân, Hệ thống, Xuyên sách.<br>Một câu giới thiệu ngắn gọn: Sư tôn nhà ta vừa điên vừa ngốc.<br>Xuất thân không quyết định vận mệnh, nỗ lực mới là điều quan trọng nhất.<br>______<br>- Thêm:<br>+ Thương Diễm Hư: ma tộc<br>+ Thiên Phượng Hư: yêu tộc<br>+ Cưu Thịnh Hư: nhân tộc</p><p>Spoil nhẹ:</p><p>Bạn thụ ko phải biến thái thích hành hạ công, bạn ý chỉ bị vấn đề tâm thần trong 1 lần phát bệnh hành công ra bã, sau chap 40 mình thấy tình cảm 2 nhân vật thương nhau lắm nha ko ngược về mặt tình cảm đâu</p>
Bướm Đen - Xuân Phong Lựu Hỏa
<p>VĂN ÁN:</p><p>Đoạn Tự Lý từng là đứa con riêng không được thừa nhận của gia tộc giàu có nhất, nhà họ Đoạn. Giờ đây, anh chính là người chủ mới vực dậy cơ nghiệp đang bên bờ sụp đổ ấy.</p><p>Nếu không có anh, nhà họ Đoạn sớm đã phá sản từ lâu.</p><p>Nhị thiếu gia nhà họ Đoạn, người sở hữu khối tài sản hàng tỷ. dung mạo lạnh lùng, hành sự quyết đoán. Thế nhưng anh không gần gũi nữ giới, cũng không nhắc đến chuyện hôn nhân, khiến bao tiểu thư khuê các tại Hong Kong Macau chỉ biết tiếc nuối thở dài.</p><p>Trong một buổi tiệc, bạn bè Đoạn Tự Lý vô tình lật ra tấm ảnh cũ thời trung học.</p><p>Có người chỉ vào cô gái mặc váy trắng trong ảnh, kinh ngạc hỏi: “Cô gái này là ai vậy? Xinh quá!”</p><p>Không khí lập tức chìm trong im lặng.</p><p>Chừng ấy năm trôi qua, chưa từng có ai dám nhắc đến cái tên Hứa Ân trước mặt anh, bạn gái cũ ‘hắc nguyệt quang’ từng khiến nhà họ Đoạn suýt tan nát, khiến chính Đoạn Tự Lý suýt mất mạng.</p><p>Giờ cô ấy ở đâu? Không ai hay biết.</p><p>Đoạn Tự Lý từng nói, nếu cô dám quay về, anh sẽ l.ộ.t d.a r.ó.c x.ư.ơ.n.g, rồi quăng xuống biển cho cá ăn.</p><p>Nghe nói cô đã trốn ra nước ngoài rồi.</p><p>…</p><p>Đoạn Tự Lý rời khỏi hội quán, trở về nhà.</p><p>Trong biệt thự giữa đêm khuya, thiếu nữ mặc chiếc váy trắng tinh khôi, mỏng manh như nụ hoa dành dành, đang bị anh giam chặt trong vòng tay, đôi môi bị hôn đến mức đau rát.</p><p>“Đoạn Tự Lý, chúng ta đã thỏa thuận rằng tôi ở lại bên anh ba tháng rồi sẽ xí xóa mọi chuyện trước kia! Đã nửa năm trôi qua, anh định khi nào mới để tôi đi?”.</p><p>Anh bóp cằm cô, ánh mắt âm u, giọng nói tuyệt tình: “Kiếp sau.”</p><p>…</p><p>Từ ngày bị anh bắt trở về, cô bị giam giữ bên cạnh anh ngày đêm không rời, đó là bản án chung thân do chính tay anh tuyên.</p><p>[Nữ chính bên ngoài dịu dàng bên trong âm hiểm quyết tâm báo thù vs Nhị thiếu gia nhà tài phiệt ngông cuồng]</p><p>Bắt đầu từ thời đi học, nữ chính báo thù, gương vỡ lại lành, song xử</p><p>Một câu tóm tắt: Nữ chính chết đi sống lại, báo thù</p><p>Lập ý: Làm người lương thiện</p><p>Nội dung: Hào môn thế gia, Chỉ yêu một người, Con cưng của trời, Ngọt, HE</p>
Y Thống Giang Sơn
bởi Thạch Chương Ngư
<i><b>Nhóm dịch: </b></i><i>Hắc Phong Giáo, Nghĩa Hiệp</i><br><span><br>Một thầy thuốc kiếp trước lao lực mà chết chuyển thế tới nhà một đệ nhất gian thần của Đại Khang, nhập vào người một thiếu niên thiểu năng câm điếc hơn mười sáu năm, cuối cùng đó là vận may của hắn hay vẫn là bất hạnh?<br>Kiếp trước sống quá mệt mỏi, kiếp này muốn vợ đẹp con xinh, cháu chắt quây quần, tùy tùy tiện tiện đóng vai gã con nhà giàu này sống qua ngày, không ngờ gia cảnh lại sa sút, một gã quan cửu phẩm tép riu làm thế nào lại nhờ vào y thuật cùng quyền mưu, đùa bỡn triều đình, một tay che trời, nhất thống non sông!</span><br>
Hàn Quân Chiếu Tình
bởi Zhihu
<p>Ta là nha hoàn, có “lòng riêng”.</p><p>Các nàng đều muốn làm di nương.</p><p>Chỉ có ta một lòng muốn chạy ra ngoài.</p><p>Phu nhân bảo ta đi quyến rũ đại thiếu gia.</p><p>Nào ngờ chuyện không thành.</p><p>Ta ngược lại bị gài một vố.</p><p>Cố nhị thiếu: "Vào viện của ta rồi, còn muốn chạy đi đâu?"</p>
Phu Quân Là Não Yêu Đương
bởi Mĩ Hạ
<p>Mẫu thân qua đời chưa đầy một năm, phụ thân đã không chờ nổi mà vội vàng lập thiếp thất làm chính thê. Từ đó về sau, Trình Yên phải sống nhờ dưới tay mẹ kế, cuộc sống nương tựa hết sức gian nan. Hôn ước từ thuở bé trở thành cọng rơm cứu mạng giúp nàng thoát khỏi "hố lửa" ấy.</p><p>Nàng lớn lên theo khuôn phép, suốt ngày thấp thỏm lo sợ hôn ước có biến cố.</p><p>Cũng may, Việt Quốc Công phủ giữ lời hứa. Đến khi nàng vừa cập kê, họ liền sai bà mối đến định ra ngày thành thân.</p><p>Sau khi thành hôn, Trình Yên mới biết thì ra trong lòng Việt Hoàn đã có người mình yêu. Chẳng qua do hôn ước từ nhỏ nên hắn mới cưới nàng, và cũng vì vậy mà lỡ mất người trong lòng.</p><p>Đêm tân hôn, Việt Hoàn đối đãi với nàng rất xa cách, lạnh nhạt dặn dò nàng chớ có hành động gì vượt quá khuôn phép.</p><p>Trình Yên dù trong lòng tủi thân, cũng không nói một lời, lặng lẽ đồng ý. Từ đó, hai người sống với nhau như khách, ngày tháng bình đạm nhưng cũng yên ổn trôi qua.</p><p>Việt Hoàn, thế tử của Việt Quốc Công phủ, dung mạo xuất chúng, năng lực vượt trội. Khi tuổi còn trẻ đã giữ chức vị quan trọng trong triều, là đối tượng mà vô số tiểu thư quý tộc ở kinh thành ngưỡng mộ. Chỉ tiếc là đã có hôn ước từ sớm, khiến không ít người thở dài tiếc nuối.</p><p>Việt Hoàn từ nhỏ đã biết mình có một vị hôn thê, là con gái của bạn thân mẫu thân. Mẫu thân hắn thường kể rằng, dì ấy đáng thương, gả nhầm người, tuổi còn trẻ đã bị cẩu nam nữ hãm hại đến mất mạng, để lại con gái mồ côi không nơi nương tựa. Bà luôn nhắc nhở hắn rằng sau này thành thân phải đối xử tốt với thê tử.</p><p>Việt Hoàn nghe mãi cũng cảm thấy phiền, nhưng vẫn không có ý định thất hứa. Nào ngờ nghe được rằng vị hôn thê kia lấy danh nghĩa Việt Quốc Công phủ để ỷ thế hiếp người, hắn liền sinh lòng khinh thường, cho rằng nàng là loại người ham hư vinh.</p><p>Sau khi thành hôn, thấy Trình Yên khiêm nhường, cẩn trọng, ngày ngày sớm hôm hầu hạ tổ mẫu, xử lý việc vặt trong phủ đâu ra đấy, chưa từng trễ nải, hắn mới nghĩ: nếu nàng có thể giữ gìn khuôn phép, không tham vọng hư vinh, cũng không ỷ thế hiếp người, thì hai người cũng có thể sống tiếp như thế.</p><p>Cho đến khi một vụ án liên lụy đến cha vợ, trong quá trình điều tra, Việt Hoàn mới biết từ trước đến nay Trình Yên đã sống những ngày tháng ra sao. Hắn càng hiểu rõ, lại càng thêm đau lòng, lúc này mới nhận ra mình đã động lòng từ bao giờ.</p><p>Chỉ là không ngờ, điều Trình Yên mong muốn lại chỉ là những ngày tháng yên ổn. Nàng chăm sóc hắn chẳng qua vì hắn là trượng phu của nàng, còn hắn là ai thì cũng chẳng quan trọng. Trong đời này, Việt Hoàn lần đầu nếm trải cảm giác thất bại.</p><p>Tiểu kịch trường:</p><p>Việt Hoàn thường xuyên oán giận vì phu nhân không dành thời gian cho mình, nhưng lại muốn giữ hình tượng nên không dám nói ra trước mặt Trình Yên, đành giận cá chém thớt với gã sai vặt bên người:</p><p>“Phu nhân đã ba canh giờ rồi chưa đến xem ta.”</p><p>“Ngươi nói xem, có phải nàng không yêu ta không?”</p><p>Gã sai vặt đành ấn trán, bất đắc dĩ nhắc nhở:</p><p>“Thế tử, thiếu phu nhân hôm nay đi cùng phu nhân dâng hương, hiện giờ không có ở trong phủ.”</p><p>Tưởng rằng chủ tử sẽ không vui khi nghe lời thật, ai ngờ Việt Hoàn nghe xong lại thấy vui vẻ:</p><p>“Thì ra là không ở phủ, trách không được.”</p><p>Gã sai vặt âm thầm lắc đầu: “Chủ tử như vậy... thật sự ổn sao?”</p>
Vầng Trăng Rực Cháy - Nghê Đa Hỉ
bởi Nghê Đa Hỉ
<p>Văn án 1: </p><p>Ông nội của Lục Nghiễn Hành và ông nội của Giang Ngưng Nguyệt là bạn sinh tử, hai người khi còn trẻ, vì muốn quan hệ thân càng thêm thân, nên đã định sẵn hôn ước cho cháu trai và cháu gái của mình. </p><p>Thế nhưng Lục Nghiễn Hành vô cùng chán ghét kiểu hôn nhân được sắp đặt mà không có sự đồng ý của người trong cuộc như thế này.</p><p>Vì vậy vào năm anh hai mươi bảy tuổi, khi anh từ nước ngoài trở về sau chuyến công tác, việc đầu tiên anh làm chính là hủy bỏ hôn ước.</p><p>Ông cụ nhà họ Lục tức đến phát bệnh, nhưng cũng hiểu rõ tính cách của Lục Nghiễn Hành, việc anh muốn hủy hôn ước không phải là đang bàn bạc, mà chỉ là thông báo cho ông biết mà thôi.</p><p>Biết mình không thể lay chuyển được quyết định của Lục Nghiễn Hành, để bù đắp cho Giang Ngưng Nguyệt, ông cụ Lục đặc biệt nhận cô làm cháu gái nuôi, mỗi ngày đều cố gắng giới thiệu cho cô những chàng trai ưu tú xuất sắc.</p><p>Văn án 2:</p><p>Sau khi Lục Nghiễn Hành và Giang Ngưng Nguyệt hủy bỏ hôn ước, lần đầu tiên họ gặp lại nhau là trong buổi tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội Giang Ngưng Nguyệt.</p><p>Giang Ngưng Nguyệt mặc một chiếc váy trắng, mái tóc dài mềm mại được vén gọn sau tai, khi cô mỉm cười, đôi mắt và hàng mày cong cong, gió hè nhẹ thổi, làn váy cô khẽ lay động theo gió.</p><p>Cô đi ngang qua trước mặt Lục Nghiễn Hành, gió nhẹ lướt qua, Lục Nghiễn Hành ngửi thấy một mùi hương rất nhạt, nhưng lại chẳng hiểu vì sao, mùi hương ấy cứ vương vấn mãi trong hơi thở.</p><p>Anh ngẩng mắt lên, nhìn theo bóng lưng đang dần xa của Giang Ngưng Nguyệt.</p><p>Người em họ đứng bên cạnh anh lần theo ánh mắt anh nhìn sang, rồi nói: “Đó chính là Giang Ngưng Nguyệt, cháu gái của ông Giang, vị hôn thê của anh.”</p><p>Nói xong, cậu ta chợt nhớ ra Lục Nghiễn Hành đã hủy hôn ước với cô, nên liền sửa lời: “Không đúng, là vị hôn thê cũ của anh.”</p><p>Lục Nghiễn Hành hơi nhíu mày, gần như không thể nhận ra, rồi đột nhiên cảm thấy bực bội.</p><p>Văn án 3:</p><p>Giang Ngưng Nguyệt biết Lục Nghiễn Hành ghét cô, vì thế cô chưa từng chủ động nói chuyện với anh, ngay cả khi gặp anh ở nơi công cộng, cô cũng coi như không quen biết.</p><p>Cho đến một ngày nọ, ông cụ Lục tổ chức sinh nhật, cô đến chúc thọ, sau bữa tối tình cờ gặp phải Lục Nghiễn Hành trong vườn hoa.</p><p>Cô cho rằng không thân quen gì, cũng lười chào hỏi, cứ thế đi thẳng ngang qua bên cạnh anh.</p><p>Không ngờ vừa đi được hai bước, giọng Lục Nghiễn Hành vang lên từ phía sau: “Cô Giang, tôi là hồng thủy mãnh thú sao, mỗi lần nhìn thấy tôi cô đều tránh?”</p><p>Giang Ngưng Nguyệt dừng chân, quay lại nhìn Lục Nghiễn Hành, thản nhiên nói: “Tôi tưởng là anh không muốn nói chuyện với tôi.”</p><p>Lục Nghiễn Hành: “???”</p><p>———</p><p>Song C / HE / truyện ngọt.</p><p>Đại khái là một câu chuyện về nữ chính tưởng rằng nam chính ghét mình, nhưng thực ra ai đó lại ngày ngày chỉ nghĩ xem làm thế nào để theo đuổi vợ về tay.</p><p>Thể loại: Hào môn thế gia, Tình hữu độc chung, Đóa hoa cao lãnh, Truy thê hỏa tá tràng.</p>
Bánh Đào Xốp Giòn
<p>Văn án <br><br>【Thẹn thùng công X Thanh lãnh thụ】<br><br>Vì truyện không có văn án nên editor tự viết giới thiệu tí xíu nhe:3<br><br>Nhà giàu quá nên Chu Quý Niên chưa bao giờ đi mua đồ ở những nhãn hiệu thời trang nhanh.<br><br>Một hôm nọ đang đi mua sắm với người anh em ruột thừa thì tình cờ nhìn thấy một cậu đẹp trai, thế là Chu Quý Niên đổ đứ đừ người ta luôn:><br><br>(Trước kia truyện có tên là “Cậu nhân viên hướng dẫn mua sắm của tui” nha)<br><br>.———-</p>
Kiếp Trước Khổ Đủ Rồi, Đánh Chết Nàng Cũng Không Gả Nữa
bởi Nấm không lùn
<p>Thẩm An An gia thế hiển hách, tài mạo song toàn, vừa mới đến tuổi cập kê đã được hứa gả cho Tứ hoàng tử Tiêu Uyên có dung mạo như tiên, phẩm chất cao quý, là người tình trong mộng của tất cả các tiểu thư khuê các khắp kinh thành. Ông trời đã ban cho nàng một ván bài tốt, ngay cả bản thân nàng cũng từng cho rằng mình được trời cao ưu ái, cho đến khi trái tim thiếu nữ tràn đầy tình yêu bị tổn thương đến tan nát, nàng đã nếm trải đủ mọi đắng cay từ nam nhân tuấn tú như ngọc kia, cái giá phải trả vô cùng thảm khốc. Sống lại một lần, Thẩm An An trốn càng xa càng tốt. Bản cô nương tài sắc vẹn toàn, gả cho một phu quân tâm đầu ý hợp chẳng phải tốt hơn sao? Nàng chọn lựa kỹ càng trong số những công tử thế gia mà gia tộc đã chuẩn bị, thề sẽ gả cho một người quân tử ôn nhuận như ngọc, khiêm tốn lễ độ. Thế nhưng, Tứ hoàng tử từng ruồng bỏ nàng như giày rách kia lại lạnh lùng, ánh mắt nhìn nàng đầy âm hiểm như thể nàng là kẻ phản bội, cắm sừng hắn vậy.</p>
Lệnh Truy Bắt Tình Yêu Của Viên Chức Tạm Tha
bởi Mật Thu
<div id="page" class="hfeed site"><div id="content" class="site-content"><div id="primary" class="content-area"><main id="main" class="site-main" role="main"><article id="post-27386" class="post-27386 post type-post status-publish format-standard hentry category-lenh-truy-bat-tinh-yeu"><div class="entry-wrapper"><div class="entry-content"><div><p><strong>Tên truyện: </strong>Lệnh truy bắt tình yêu của viên chức tạm tha</p><p><strong>Tác giả: </strong>Mật Thu</p><p><strong>Editor: </strong>Bưởi</p><p><strong>Thể loại: </strong>Cường cường, nghề nghiệp, niên hạ, chính kịch, hiện thực hướng, cứu rỗi, HE</p><p><strong>GIỚI THIỆU</strong></p><p>Thu Diễm 26 tuổi hoàn toàn không có kinh nghiệm xã hội, lại vào sở tư pháp ngay sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, chuyên giao tiếp với tội phạm tạm tha.</p><p>Anh biết rõ phạm nhân tạm tha Ôn Ngộ Hà kia xem anh là tên ngốc, lừa anh, cười nhạo anh, ánh mắt nhìn anh như nhìn không khí.</p><p>Anh rất ghét người này.</p><p>Nhưng người này đẹp trai vãi chưởng.</p><p>Lông mày đen đậm như mực, lông mi dài hơi khép, ánh mắt nhìn người vô cùng mông lung, bảy phần vô lại ba phần lạnh lùng.</p><p>.</p><p>Nhưng dù đẹp trai đến đâu đi nữa cũng là biến thái, Thu Diễm đã kiểm tra hồ sơ của hắn, trong đó viết “Tội trộm cắp vũ nhục thi thể”, lại còn trộm thi thể của bạn trai cũ.</p><p>.</p><p>Thu Diễm cũng không biết mình bắt đầu có hứng thú nghiên cứu với tên “Biến thái” này từ khi nào.</p><p>Càng không hiểu lại càng muốn đến gần.</p><p>.</p><p>Anh vẫn nhớ một câu Ôn Ngộ Hà từng hỏi anh.</p><p>“Nếu anh biết một sự thật mà những người khác không tin sự thật này, anh sẽ làm gì?”</p><p>Thu Diễm đáp: “Liều mạng với họ.”</p><p>Ôn Ngộ Hà đột nhiên bật cười, đôi mắt đỏ bừng kia hung dữ và suồng sã, “Được, liều mạng với họ.”</p><p><strong>Chú thích của tác giả:</strong></p><ol><li>Nước ta không có thuật ngữ “Viên chức tạm tha<sup>1</sup>“, trong truyện so sánh với “Viên chức cải tạo cộng đồng” trong thực tế, tên truyện dùng viên chức tạm tha chỉ để dễ hiểu.</li><li><strong>Công có người cũ.</strong></li><li>Cốt truyện liên quan đến vụ án nhưng không phải truyện hình sự trinh sát.</li></ol><div><details open><summary>[1]</summary><ul>Tạm tha – Parole là việc tha có điều kiện đối với người phạm tội đã bị kết án tù có thời hạn hoặc tù chung thân, sau khi chấp hành xong một thời hạn nhất định, chấp hành nội quy trại giam, được giáo dục cải tạo, mắc bệnh hiểm nghèo hoặc đã tỏ ra ăn năn sám hối, và sẽ không còn gây hại cho xã hội. Chế độ tha sớm là một phương pháp thi hành hình phạt.</ul></details></div></div></div></div></article></main></div></div></div>
Kế Hoạch Cứu Vớt Kẻ Si Tình
<p>Thể loại: Sư đồ, tiền kiếp - hiện tại, cứu rỗi, tu tiên, cổ phong, xuyên thư, xuyên không, cường cường, song hướng thầm mến, niên hạ</p><p>Sư tôn Thẩm Mặc Ly × Đồ đệ Tức Mặc Ảnh</p><p>Thẩm Mặc Ly xuyên vào một thế giới tu tiên đầy tiếc nuối, trở thành sư tôn của nam chính Tức Mặc Ảnh. Để không bị phát hiện thân phận người xuyên thư, y phải làm đủ chuyện dở khóc dở cười.</p><p>Tức Mặc Ảnh có xuất thân bi thảm khiến y cảm thấy thương xót, dần dần y thật sự nhập vai làm một vị sư tôn, quyết tâm dẫn dắt đồ đệ đi đúng con đường, ngăn hắn rơi vào tay tra nam rồi thân tử đạo tiêu.</p><p>Ai ngờ đồ đệ càng tu luyện càng mạnh, nhưng ánh mắt nhìn y lại càng lúc càng… sai sai.</p><p>Thẩm Mặc Ly:</p><p>— “Tập trung tu hành không tốt hơn sao? Vì tên đại ma đầu đó, ngươi đến cả mạng cũng không cần à?”</p><p>Tức Mặc Ảnh (tủi thân nhìn y):</p><p>— “Sư tôn, ta chính là đại ma đầu mà.”</p><p>— “Ngươi biết ta không nói ngươi mà!”</p><p>— “Nếu sư tôn cần, mạng của ta… cũng có thể cho người.”</p><p>Thẩm Mặc Ly: ……</p><p>Tập trung phát triển sự nghiệp không được sao? Đến cả sư tôn cũng dám mơ tưởng? Còn cứu được nữa không đây!?</p><p>Lưu ý khi đọc: Truyện có yếu tố “drama cẩu huyết”, ai dị ứng xin mời lướt qua hoặc nhẹ nhàng hoan hỉ cho tác giả.</p>
Vở Kịch Hỗn Loạn Của Kẻ Được Vạn Người Mê
bởi Việt Sơn Thanh
<p>"Thiên Khải" gần đây có một tân binh mới, đẹp, mạnh mẽ, tinh thần lực S+. Nhưng dường như đầu óc cậu ta không được bình thường cho lắm.</p><p>Một ngày nọ, một người tên A tự ý đi đến chỗ Lâm Thời và buông lời trêu chọc. Hắn thổi bay trạm gác, đôi mắt đầy vẻ đùa cợt: "Có ai nói dáng người của anh rất nóng bỏng không?"</p><p>Kết quả là mắt Lâm Thời sáng rực lên: "Cậu cũng thấy tôi rất gợi cảm đúng không? Nếu cậu thích, 2000 cho một buổi học riêng, cậu có muốn không?"</p><p>A: "...".</p><p>Lâm Thời: "Hoặc là 1800 cũng được".</p><p>Lâm Thời: "Thật sự không được thì 1000 cũng được, đừng thấp hơn nữa!".</p><p>Lâm Thời: "Tôi xin cậu, cậu đăng ký đi!".</p>
Ngọc Bất Toái
bởi Khuyết Danh
<p>Ta bẩm sinh lãng tai nhờ thế ta là ám vệ vô dụng nhất bên cạnh chủ thượng.</p><p> </p><p>Chủ thượng nói ta như một con heo.</p><p> </p><p>Ta đáp: “Vậy nô tì đi mua ít nấm hương về nấu canh.”</p><p> </p><p>Hắn không chịu nổi, liền sai ta đi giám sát tử địch của hắn.</p><p> </p><p>Ta cải trang thành phụ nhân bán bánh, dựng sạp ngay trước cửa phủ của đối thủ.</p><p> </p><p>Hai tháng sau, chủ thượng sắc mặt đen sì, đích thân đến kéo ta ra khỏi giường của tử địch.</p><p> </p><p>Hắn rống giận:</p><p> </p><p>“Lão tử bảo ngươi giám thị hắn! Chứ không phải bảo ngươi leo lên giường hắn!”</p>
Trở Thành Vợ Trước Đoản Mệnh Của Nữ Chính Văn Khoa Cử
bởi Loạn Khúc
<p>Yến An xuyên sách, xuyên thành... vợ trước của nữ chính văn khoa cử cổ đại.</p><p>Nữ chính là người được trưởng bối trong nhà vợ trước vay tiền cưới về cho cô ấy trước khi lâm chung. Thế nhưng cô ấy lại xem thường, cảm thấy đối phương ngu dốt, thô kệch, không xứng với thân phận tú tài của mình, đối xử lạnh nhạt, làm như không thấy.</p><p>Thế mà kẻ kia thì tay chân vụng về, không biết cày cấy, mọi việc trong nhà đều do nữ chính lo toan, ngay cả hạt cơm trong miệng cũng là nữ chính đi làm thuê kiếm được, vậy mà còn tự cho mình là thanh cao, chỉ muốn dựa vào khoa cử để xoay chuyển vận mệnh.</p><p>Kết cục là vợ trước thi trượt, uống rượu giải sầu rồi không may ngã xuống hồ chết đuối, ngược lại nữ chính lại dựa vào sách vở cô để lại mà tự học thành tài, bước lên con đường khoa cử, trở thành nữ trạng nguyên đầu tiên của huyện Hà Vân.</p><p>Yến An: Hay quá, đúng là người biết ăn bám cứng rắn, đại nữ chủ quá lợi hại...</p><p>Nhìn căn nhà nghèo rớt mồng tơi, đếm số nợ đang chồng chất, còn có hai miệng ăn đang chờ nuôi, Yến An ôm ngực đầy đau đớn, không muốn chấp nhận khởi đầu thảm họa như thế.</p><p>Thi đậu tú tài ư, dễ như trở bàn tay ấy mà, mở sách ra xem kỹ nội dung, Yến An lập tức đóng lại, chân thành đưa cho nữ chính.</p><p>Ngươi tới đi, kẻ ngu như heo như ta chỉ cần trở thành hậu phương vững chắc của ngươi là được.</p><p>Ngươi lo đọc sách đi thi, ta lo kiếm tiền nuôi nhà!</p><p>Ôn Oanh – người chưa từng được cô tử tế đối đãi – nhìn sự thay đổi của cô: "......"</p><p>Yến An biết cô vợ hời này là người bụng dạ sâu xa, trong nguyên tác, nguyên chủ chính là gông xiềng trói buộc nữ chính, mãi đến khi cô chết đi, nữ chính mới như cá gặp nước bay cao vạn trượng.</p><p>Điều Yến An có thể làm là cố gắng cải thiện điều kiện gia đình, nhân tiện làm người tốt một lần giúp nàng đọc sách khoa cử, sau đó chờ thời cơ thích hợp – buông tay để nàng tự do bay xa.</p><p>Yến An bỏ bút theo nghiệp buôn bán, trở thành tên thương nhân đầy mùi tiền khiến giới văn nhân khinh thường nhất, cũng trở thành vết nhơ lớn nhất trong lý lịch của tân khoa Trạng nguyên. Yến An biết, đã đến lúc hai người nên chia tay.</p><p>Vào ngày bàn chuyện hòa ly, nhìn tờ giấy hòa ly đặt trước mặt, Ôn Oanh vốn luôn ôn hòa trầm tĩnh liền thay đổi sắc mặt, ánh mắt lộ ra sự vặn vẹo, cắn răng siết lấy tay Yến An hỏi: "Ngươi muốn hòa ly với ta, là vì vẫn không quên được người đó, muốn ta nhường chỗ cho nàng ta sao?"</p><p>Ôn Oanh xé bỏ lớp vỏ bình thản, giam chặt Yến An trong vòng tay mình, lộ ra bản chất cố chấp và hay ghen tuông sâu trong xương tủy.</p><p>"Yến An, ta nói cho ngươi biết, đừng hòng mơ! Bên cạnh ngươi chỉ có thể là ta!"</p>
Vừa Nhìn, Anh Liền Thích Em
<p>Văn Án 1:<br><br>Thẩm Khác cảm mạo phát sốt, gửi tin nhắn cho Đường Vãn Vãn: “Cả ngày hôm nay tôi chưa ăn gì cả.”<br><br>Đường Vãn Vãn: “Tiết kiệm thật đấy.”<br><br>Thẩm Khác: “Tôi sốt rồi. 40 độ đấy.”<br><br>Đường Vãn Vãn: “Còn chưa lợi hại bằng xe gắn máy của toi đâu. Tôi chạy xe xong, nhiệt độ của két nước* có thể lên tới 90 độ đấy.”<br><br><em>(*Trong xe máy có bộ phận két nước trong hệ thống giảm nhiệt.)</em><br><br>Thẩm Khác: “Lúc tôi phát sốt, đã bị heo đâm phải rồi*.”<br><br><em>(*Ý gốc: Rau xanh bị heo gặm mất rồi: ý là những thứ ngon, tốt đẹp bị hủy hoại)</em><br><br>Đường Vãn Vãn: “Ghê đấy, ghê đấy.”<br><br>Thẩm Khác: “…” Chết đây.<br><br>Văn Án 2:<br><br>Đường Vãn Vãn vì muốn trốn xem mắt, nên hẹn bạn thân đi bar.<br><br>Thẩm Khác đang cùng đám bạn xấu chơi bời ngay bên cạnh, nghe thấy tin đó liền chạy tới: “Đường Vãn Vãn, nghe nói cô không gả đi được?”<br><br>Đường Vãn Vãn: “… Haha.”<br><br>Thẩm Khác ngả người về phía sô pha, một thân quần áo lụa là: “Vậy gả cho tôi đi, dù sao tôi cũng không muốn sống nữa.”</p>
Ngủ Ngon, Lương Tiêu
bởi Tha Tự Mật
<p>Tên truyện: Ngủ ngon, Lương Tiêu 晚安梁逍<br>Tác giả: Tha Tự Mật 它似蜜<br><br>Dịch: Vỹ</p><ul><li>Truyện được chuyển ngữ bởi Trứng Ốp Đường.</li></ul><p>Tình trạng bản gốc: 30 chương + 3 PN<br>Tình trạng bản dịch: Lết xong chính văn, chờ PN<br><br><strong>Văn án: </strong><br><br>Câu chuyện về anh viên chức ngành tài chính cần cù thức đêm tăng ca bỗng rơi vào lưới tình, thẳng thành cong, công truy thụ, thụ sủng công, hiện đại đô thị căn bản không ngược, không quá dài.<br><br>Tâm cơ mưu mô tự đắc đại thiếu gia công (Lương Tiêu) x Ngày ngày muốn chết kỷ luật ôn hòa trong đầu chỉ có công việc thụ (Diệp Quý An)<br><br><strong>Chú thích:</strong><br><br>1. Thụ khi học đại học là thanh niên nổi loạn ầm ĩ, sau lớp áo sơ mi là tấm lưng có hình xăm logo của nhóm nhạc rock (hối hận rồi).<br>2. Công thụ chênh nhau 7 tuổi (27×34), thụ là cấp trên của công.<br>3. Công trời sinh đã cong, có bạn trai cũ, thụ trời sinh là trai thẳng, đã từng có bạn gái.<br>4. Làm màu công, kỹ năng làm việc nhà bằng không.<br>5. Do đặc thù công việc cùng cô đơn lạnh lẽo, thụ hơi chút là muốn chết (nhưng không dám vì còn phải trả tiền mua nhà).</p>
Tiểu Thanh Mai Của Thủ Phụ Đại Nhân
bởi Bát Nguyệt Vu Hạ
<div class="wp-block-columns alignwide is-layout-flex wp-container-core-columns-is-layout-1 wp-block-columns-is-layout-flex"><div class="wp-block-column is-layout-flow wp-container-core-column-is-layout-1 wp-block-column-is-layout-flow"><p>[Phần Nữ Chính]</p><p>Năm A Lê được chín tuổi, bên nhà hàng xóm có một tiểu lang quân bị thương nặng đến ở lại.</p><p>Vị tiểu lang quân ấy có dung mạo như tranh vẽ, phong thái tuấn mỹ vô song, A Lê đã lén lút thương mến hắn từ lâu.</p><p>Đến năm mười bốn tuổi, nghe đồn tiểu lang quân bị người ta “ruồng bỏ”.</p><p>A Lê lấy hết can đảm chạy sang nhà bên, nói với Hoắc Giác: “Huynh đừng buồn, nếu nàng ấy không cần huynh, ta cần.”</p><p>Lời vừa dứt, nàng đã bị Hoắc Giác ném ra khỏi cửa.</p><p>Dưới ánh xuân tươi đẹp, ánh mắt tiểu lang quân nhìn nàng còn lạnh hơn cả băng đá trên hồ Khai Dương.</p><p>Khương Lê ủ rũ bỏ đi, không bao lâu sau lại ôm một túi bạc đến cửa.</p><p>Nhưng lần này, tiểu lang quân sau cánh cửa như đã trở thành một người khác.</p><p>Hắn lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm như vượt qua dòng thời gian dài đằng đẵng đè nặng lên người nàng.</p><p>Hồi lâu.</p><p>Hắn vén một lọn tóc trên vai A Lê, đôi mày mắt vốn lạnh lùng nay thoáng nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng hỏi: “Lời A Lê nói ngày ấy còn tính không?”.</p><p>A Lê: “Còn, còn chứ.”</p><p>A Lê luôn nghĩ rằng chính mình đã theo đuổi được Hoắc Giác.</p><p>Mãi đến sau này, khi lật giở một cuốn sách cũ, bên trong cất giấu vô số bức họa nhỏ: A Lê năm chín tuổi, A Lê năm mười tuổi, A Lê năm mười một tuổi…</p><p>Từng nét bút, tất cả đều là hình bóng của nàng.</p><p>A Lê mới chợt ngỡ ngàng nhận ra. Có lẽ, trong những tháng ngày nàng không hề hay biết, Hoắc Giác cũng đã lén lút thương mến nàng từ rất lâu rồi.</p><p>[Phần Nam Chính]:</p><p>Hoắc Giác mang trong mình mối huyết hải thâm cừu.</p><p>Kiếp trước, hắn là quyền thần một tay che trời, nhìn kẻ thù lần lượt gục ngã, đại cừu báo được, nhưng hắn lại hối hận.</p><p>Hắn chỉ muốn tìm lại thiếu nữ năm xưa, người đã nhiều lần chạy đến Hoàng cung muốn chuộc hắn ra ngay cả khi hắn bị hoạn.</p><p>Khi mở mắt lần nữa, Hoắc Giác trở về năm mười sáu tuổi.</p><p>Ngoài cửa, thiếu nữ ôm túi bạc, đôi mắt long lanh ướt át, lo lắng nhìn hắn.</p><p>Hoắc Giác thoáng ngừng thở, lồng ngực như bị máu nóng thiêu đốt, đau nhói.</p><p>Đầu ngón tay run rẩy, hắn cất tiếng gọi khẽ: “A Lê.”</p><p>Hắn chưa từng dám mơ.</p><p>Sau khi lội qua núi xương sông máu, A Lê của hắn, người mà hắn đã đánh mất trong dòng thời gian dài đằng đẵng, thật sự đã trở về...</p><p>[Nàng thanh mai từ thuở nhỏ x Vị Thủ phụ tương lai bề ngoài đoan chính, nhưng thực chất thủ đoạn độc ác]</p></div></div>
Sao Cậu Vẫn Chưa Thích Tôi
bởi A Phù Quang
<p>Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, vườn trường, song hướng yêu thầm, duyên trời tác hợp, tình cảm, ngọt sủng, 1v1, HE</p><p>Độ dài: 50 chương + 5 phiên ngoại</p><p>Edit: anhii79</p><p>Giới thiệu:</p><p>Hứa Tri Mộ – đại mỹ nhân được săn đón nhất của Viện Sinh học, tính cách lạnh nhạt, xa cách. Nhưng cậu có một bí mật: cậu đã thầm thích Hạ Minh Chu ở Viện Công Nghệ Thông tin suốt ba năm.</p><p>Chỉ tiếc rằng, Hạ Minh Chu là trai thẳng, đối tượng yêu thích của hắn là con gái.</p><p>Hứa Tri Mộ đành chôn giấu tình cảm này trong lòng, không dám để lộ dù chỉ một chút.</p><p>---</p><p>Cuối cùng, Hứa Tri Mộ và Hạ Minh Chu cũng trở thành bạn bè. Hạ Minh Chu đối xử với cậu rất tốt—chủ động mời cậu đến nhà chơi với ba con mèo của hắn, lặn lội đường xa đến chúc mừng sinh nhật cậu, thậm chí còn đứng ra bảo vệ cậu khi có người gây sự.</p><p>Tình cảm mà Hứa Tri Mộ cố gắng kiềm nén bấy lâu nay rốt cuộc cũng không thể kiểm soát được nữa.</p><p>Một lần say rượu, cậu không kìm được mà hôn Hạ Minh Chu.</p><p>Hạ Minh Chu không kỳ thị đồng tính, nhưng hắn luôn giữ khoảng cách với những ai thích mình, chỉ sợ gây ra hiểu lầm.</p><p>Nghĩ đến khả năng Hạ Minh Chu sẽ tránh mặt và lạnh nhạt với mình, đầu óc mơ hồ của Hứa Tri Mộ lập tức tỉnh táo. Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của Hạ Minh Chu, cậu vội nói dối: "Xin lỗi, vừa rồi tôi tưởng cậu là nam thần mà tôi đang thầm thích."</p><p>Hạ Minh Chu “ừm” một tiếng, dường như không mấy bận tâm.</p><p>---</p><p>Nam thần mà Hứa Tri Mộ “thầm thích” đến Kinh Đại du lịch, cậu chủ động dẫn nam thần đi tham quan trường, mời ăn cơm, cùng nhau chơi bóng rổ.</p><p>Buổi tối, Hạ Minh Chu hỏi cậu: "Hôm nay chơi vui không?".</p><p>Nghĩ đến lời nói dối trước đó, Hứa Tri Mộ vui vẻ đáp: "Vui lắm, chúng tôi đều rất vui. Cậu nói xem, nếu tôi theo đuổi cậu ấy, có cơ hội thành công không?"</p><p>Vừa dứt lời, “rầm” một tiếng—cái bàn vỡ đôi.</p><p>Hứa Tri Mộ giật mình, quay sang nhìn Hạ Minh Chu.</p><p>Dưới ánh đèn ngược sáng, gương mặt Hạ Minh Chu u ám, từng chữ như rít qua kẽ răng: "Không thể đâu. Cậu ta là trai thẳng, mà trai thẳng thì sẽ không thích con trai. Cậu từ bỏ đi."</p><p>Nghĩ đến việc Hạ Minh Chu mãi mãi sẽ không thích con trai, lòng Hứa Tri Mộ chợt trùng xuống, cậu khẽ cúi đầu.</p><p>---</p><p>Sau này, “nam thần thầm thích” của Hứa Tri Mộ có bạn gái. Nghĩ đến hình tượng mình đã xây dựng trước mặt Hạ Minh Chu, cậu giả vờ đau lòng, chuẩn bị sẵn mười chai bia, định làm một màn “thất tình, say rượu phát điên” cho thật trọn vẹn.</p><p>Nhưng bia vừa mở, chai đã bị người ta giật mất.</p><p>Đáy mắt Hạ Minh Chu cuộn trào cảm xúc phức tạp, hắn nghiến răng: "Hứa Tri Mộ, cậu ta tốt đến thế sao? Cậu thích cậu ta đến vậy à?"</p><p>Hắn siết chặt vai cậu, buộc cậu ngẩng lên nhìn thẳng vào mình: "Hứa Tri Mộ, cậu không thể mở to mắt nhìn người bên cạnh thích cậu sao?"</p><p>Hứa Tri Mộ: "Người thích tôi? Ai cơ?"</p><p>Hạ Minh Chu: "Cậu nói xem?"</p>
Mọi Người Đang Mong Chờ Chúng Tôi Kết Hôn
bởi Chung Già
<p>Xuất đạo bảy năm, ba bộ phim điện ảnh, một bộ phim truyền hình, mỗi lần hợp tác đều gây bão, cả thế giới đều đắm chìm trong cặp đôi Dịch Phỉ Thành và Giang Nhiên Uẩn. Ngay cả người thân cũng hỏi: “Nhiên Nhiên, khi nào em và Phỉ Thành kết hôn vậy?”<br><br>Giang Nhiên Uẩn: “…… Nói bao nhiêu lần rồi, tớ và anh ấy không thân thiết.”<br><br>Dịch Phỉ Thành, người đã từng diễn vai thánh phụ, kẻ điên, đại thiếu gia ngạo mạn, và cả vai biến thái hèn hạ. Anh có thể nhập vai đến mức sống động, nhưng ngoài đời, anh lại là một người lạnh lùng, ít nói. Anh giữ khoảng cách với tất cả mọi người.<br><br>Dịch Phỉ Thành gặp tai nạn xe hơi, tỉnh dậy với trí nhớ hỗn loạn.<br><br>Trợ lý đưa cho anh tài liệu quảng bá phim mới và đánh giá trên mạng. Khi lướt qua, anh bất ngờ phát hiện ra vô số video về cặp đôi của mình và nữ chính Giang Nhiên Uẩn. Những video này phân tích tỉ mỉ từng cử chỉ, hành động của họ trong phim và các sự kiện, khiến fan hâm mộ phát cuồng: “Anh ấy yêu cô ấy nhiều lắm!”<br><br>Dịch Phỉ Thành xem xong cũng chấn động: “Mình yêu cô ấy nhiều thế sao?”<br><br>Rồi anh xem tiếp những video về Giang Nhiên Uẩn, fan hâm mộ lại bình luận: “Cô ấy yêu anh ấy nhiều lắm!”<br><br>Dịch Phỉ Thành lại một lần nữa chấn động và đau lòng: “Cô ấy yêu mình nhiều thế sao?”<br><br>Hai người ít tương tác ngoài đời, nhưng sự ghen tuông giữa họ lại khiến fan hâm mộ khẳng định: “Ghen tuông mới là tình yêu thật sự!”<br><br>Dịch Phỉ Thành cảm thấy không ổn. Giang Nhiên Uẩn yêu anh nhiều như vậy, sao anh có thể để cô phải chịu thiệt thòi, không có danh phận chính thức chứ. Khi bộ phim truyền hình thứ hai của họ, “Phi Điểu Thanh Sơn”, lên sóng và đạt đỉnh cao, hai người tham gia buổi phát sóng trực tiếp quảng bá phim. Dịch Phỉ Thành đến muộn.<br><br>Giang Nhiên Uẩn nhìn thấy trên màn hình, trợ lý của Dịch Phỉ Thành nhắn tin cho cô: “Phỉ Thành gặp tai nạn xe nhỏ hôm qua, trí nhớ có chút vấn đề, mong cô Giang thông cảm.”<br><br>Giang Nhiên Uẩn chưa kịp phản ứng thì Dịch Phỉ Thành đã ngồi xuống bên cạnh cô, gọi nhẹ nhàng: “Vợ ơi.”<br><br>Giang Nhiên Uẩn: “……???”<br><br>Phòng phát sóng trực tiếp nổ tung, hot search cũng bùng nổ.<br><br>Dịch Phỉ Thành Giang Nhiên Uẩn kết hôn # # Cặp đôi của chúng ta cuối cùng cũng công khai!<br>Tóm tắt: “Chúng tôi thật sự không thân thiết!” – Cho đến khi anh ấy…</p>
Trái Tim Không Còn Em
bởi Zhihu
<p>Trong phòng phẫu thuật, bác sĩ hỏi Hứa Niệm Niệm lần cuối.</p><p>Cô không mở mắt, sắc mặt bình tĩnh như thể thế giới này không còn gì để lưu luyến.</p><p>“Đúng vậy, tôi xác nhận.”</p><p>Độ cung của máy thở biến thành một đường thẳng, y tá xác nhận cô đã tử vong.</p><p>“Hứa Niệm Niệm, tuổi tác: 28, giới tính: nữ, thời gian tử vong là ngày 1 tháng 1.”</p><p>Cô gái si tình biết bao nhiêu, vì chồng của mình mà ch*t vào ngày đầu năm mới.</p><p>Nghe y tá cảm khái, Hứa Niệm Niệm không khỏi cười khổ thành tiếng, thay vì nói cô si tình chi bằng nói cô ngốc.</p><p>Chỉ là, không phải cô ch*t rồi sao? Sao còn nghe được âm thanh?</p>
Cậu Nghĩ Tôi Không Dám Đồng Ý Ư?
bởi Zhihu
<p><strong>Tôi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành cô bé mũm mĩm – bạn thân của nữ phụ độc ác.</strong></p><p><strong>Còn người trước mặt tôi bây giờ, là bạn thân của nam chính.</strong></p><p><strong>Hắn đang tỏ tình với tôi, giọng điệu như thể chỉ hỏi cho có:</strong></p><p><strong>“Cậu nói đi, đồng ý hay không?”</strong></p><p><strong>Ánh mắt hờ hững, chắc nghĩ tôi sẽ lúng túng từ chối.</strong></p><p><strong>Tôi khẽ cong môi, mỉm cười:</strong></p><p><strong>“Được thôi.”</strong></p>
Sự Rung Động Có Chủ Ý
<p>Chung Thư Ninh là con gái nuôi của nhà họ Chung. Ngay trong đêm cô bị đuổi ra khỏi nhà, chồng chưa cưới đã ôm ấp người mới lên trang nhất tin giải trí.</p><p> </p><p>Sau này, Chung Thư Ninh trở nên tai tiếng, bởi vì cô đã cặp kè với người đàn ông quyền thế nhất đất Bắc Kinh. Mọi người cười nhạo cô, cho rằng cô cũng chỉ là món đồ chơi nhất thời ngài Hạ hứng thú.</p><p> </p><p>Nào ngờ, ngay từ lần đầu tiên gặp cô, trong lòng anh đã nảy ra một ý định: Phải có được cô!</p><p> </p><p>…</p><p> </p><p>Tất cả mọi người đều đang chờ xem trò cười của Chung Thư Ninh, nên cố tình hỏi về mối quan hệ của Hạ Văn Lễ và cô.</p><p> </p><p>Anh chỉ cười đáp: “Chắc là do tôi vẫn chưa đủ nỗ lực, kết hôn lâu như vậy rồi mà bà Hạ vẫn chưa chịu công khai, cho tôi một danh phận.”</p><p> </p><p>Đêm đó, không khí ướt át, Chung Thư Ninh bị anh siết eo hôn đến không thở nổi.</p><p> </p><p>Hơi thở của anh nóng rực: “Bà Hạ, anh đã đủ nỗ lực chưa?”</p><p> </p><p>Chung Thư Ninh nghiến răng.</p><p> </p><p>Anh nỗ lực… quá đáng lắm rồi!</p><p> </p><p>[Kẻ đứng trên cao vì tình yêu mà khuất phục, đóa hoa kiêu hãnh vì người thương mà vương vấn bụi trần.]</p><p> </p><p>[Cưới trước yêu sau]</p>
Chẳng Hỏi Tây Đông - Mạc Phùng Quân
bởi Mạc Phùng Quân
<p>Tên Hán Việt: Chẳng Hỏi Tây Đông / 无问西东</p><p>Tác giả: Mạc Phùng Quân / 莫逢君</p><p>Edit: Kally 🎀</p><p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Cường cường , Chủ thụ , 1v1</p><p>Yêu điều mình yêu, làm điều mình làm, thuận theo trái tim, chẳng hỏi Tây Đông.</p><p>Công ngoài lạnh trong nóng, trầm mặc ít lời × Thụ ngoài nóng trong cũng nóng, miệng cứng lòng mềm</p><p>Ngụy Văn Hành × Giang Trì Phong</p><p>Giới thiệu:<br>Cậu chủ Giang thích náo nhiệt, thích điều mới mẻ, thích sự lãng mạn.<br>Cuối cùng lại ngã gục trước một Ngụy Văn Hành trầm mặc ít lời, chẳng hề dính dáng gì đến lãng mạn.<br>Theo đuổi một người đến mức khắp thành phong vân biến sắc, ai ai cũng biết.<br>Bạn bè ai nấy đều chờ, chờ sự mới mẻ của cậu qua đi, chờ hết ngày này đến ngày khác, vậy mà cậu vẫn cứ ngóng trông, vẫn đắm đuối dâng trọn chân tâm vào tay Ngụy Văn Hành.<br>Bạn bè tặc lưỡi lấy làm lạ, hỏi cậu thích anh ở điểm nào.<br>Cậu chủ Giang chỉ mỉm cười: "Anh ấy sẽ tặng hoa cho tôi, cũng sẽ đưa tôi về nhà. Thành phố này đâu đâu cũng là chốn hoa lệ, nhưng người mang theo sự dịu dàng và kiên định để bước đến bên tôi, chỉ có mình anh ấy thôi, hiếm có biết bao."<br>Dẫu rằng bông hoa kia là một gốc thược dược còn nguyên trong bầu đất, dẫu rằng đó chỉ là một đóa hồng được khắc lên eo cậu.<br>Nhưng ai bảo cậu đã khuất phục trước sự dịu dàng.<br>Mà Ngụy Văn Hành, chính là sự dịu dàng ấy.<br>Anh là người em thiên vị mãi mãi, là ngoại lệ vĩnh viễn.<br>ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ</p><p>Tóm gọn trong một câu:</p><p>Yêu điều mình yêu, làm điều mình làm, thuận theo trái tim, chẳng hỏi Tây Đông.</p><p>⭒˚.⋆ ✴︎˚ ⋆˙⟡</p><p>Hướng dẫn sử dụng:<br>1.Chuyện về cặp đôi phụ trong Mũi Đao Liếm Mật, không đọc truyện kia cũng không ảnh hưởng gì, vì tình tiết đã được chỉnh sửa đôi chút. Chưa đọc càng tốt, cứ vui vẻ bắt đầu lại từ đầu.<br>2. Chủ thụ, có góc nhìn của cả công lẫn thụ, không đảo lộn công thụ.<br>3. Thụ theo đuổi công, rất bình thường, cố gắng không ngược, HE.<br>4. Công có người yêu cũ, thụ có thể thỉnh thoảng hơi mè nheo một chút.<br>5. Tình cảm là chính, sự nghiệp là phụ, không có nguyên mẫu, toàn bộ đều là bịa. Chấp nhận mọi góp ý về văn phong và tình tiết, nhưng không chấp nhận kiểu "chỉ trỏ dạy đời". Không thích xin mời rẽ phải góc trên. <br>Đời người vốn đã khổ, đừng tự chuốc bực vào thân.</p><p>HƯỚNG DẪN TRƯỚC KHI SỬ DỤNG<br>🔔 Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, không làm vì mục đích thương mại, không bưng đi dưới mọi hình thức.<br>🔔 Editor không biết tiếng Trung, chỉ đảm bảo độ chính xác 60-70%.<br>🔔Đọc truyện vui vẻ, đọc kỹ tag truyện, dẫm mìn editor và tác giả không chịu trách nhiệm.<br>🔔 Vui lòng không chửi mắng nhân vật, hoan nghênh cảnh sát chính tả và mọi bình luận đóng góp ý kiến.<br>🔔Truyện còn chèn nhiều câu hot trend, tuổi teen, không nhiều nhưng có, khó chịu thì mọi người đứng ép mình, lặng lẽ đi ra nhé.<br>ĐỌC LƯU Ý DÙM MÌNH Ạ<br>⚠︎ Editor thuộc team hỗ sủng và hỗ sủng thiên công (hỗ sủng thiên thụ tùy bộ). Chỉ có thể dò các lôi đại trà, thường thấy và lôi mà editor nghĩ sẽ là lôi, tuy nhiên mình không ngại các bạn hỏi lôi mình, nên cứ tự nhiên hỏi nhé.<br>╰┈➤Editor bias công, thương công nhất nhà, thương ai thương cả đường đi nên mình thương cả thụ, làm ơn đừng chửi con của mình, không hợp drop hộ mình.<br>╰┈➤Miễn bình luận chờ công tự vả, cầu truy thê, cầu ngược công (thụ), cầu truyện SE, BE hay OE, cảm thấy công không xứng đáng → next, cảm thấy thụ không xứng đáng → next, mình thiên công nhưng mình thấy....vân vân và mây mây. Mình mà đọc được, nếu hôm đó vui thì mình cự lộn, không vui thì block, thế thôi.<br>╰┈➤Đừng nâng đỡ người này lên để vùi dập người khác, ngoài đời chuyện đó vô duyên như nào thì trong đây còn vô duyên gấp tám lần như thế.<br>╰┈➤ Truyện nhà mình đa dạng mô típ công thụ, mình không thích theo một lối mòn cũ rích, đừng tự nhận định công thụ trong đầu mình thế nào thì nhất định phải như thế, đừng ép buộc rằng công phải cao to cường tráng khỏe mạnh và thụ phải yếu đuối, ít thấy thì đọc nhiều lên, đừng bình luận thắc mắc mình tưởng thế này thế kia, tuyệt đối không đảo lộn vị trí công thụ<br>✦•┈๑⋅⋯ ⋯⋅๑┈•✦</p><p>‧₊˚✩彡 ̟Truyện phù hợp cho team hỗ sủng, hỗ sủng thiên thụ, hỗ sủng thiên công ( thụ khống và công khống cực đoan không nhảy dùm mình). Bộ này là cặp đôi phụ từ bộ Mũi Đao Liếm Mật đã được edit hoàn, bộ này cũng khá hay đấy có gì mọi người đọc thử xem nha.</p><p>⋆⭒˚.⋆ Truyện chủ thụ, nhưng góc nhìn của công cũng không ít. Ngụy Vân Hành là công, Giang Trì Phong là thụ, công lớn hơn thụ 4 tuổi, bắt đầu truyện thụ 24, công 28 tuổi. Không đảo, không tách CP công thụ, không phản công, nếu chấp nhận thì đọc, không thì next. Mình không muốn ngồi edit vì đam mê thôi cũng rước một đống bực dọc vào người.<br>‧₊˚✩彡 ̟ Một bộ truyện nhẹ nhàng, điềm đạm bình thường, cá nhân mình thấy bộ này tình cảm ngang bằng, hỗ sủng thuần. Công có người yêu cũ, yêu nhau khoảng thời gian 6 năm, mình biết đó khá là dài, nhưng công chia tay dứt khoát, cắt đứt hoàn toàn, ảnh tốt lắm, hãy tin mình. Công là mối tình đầu của thụ, bạn thụ thuộc tuýp kiểu công tử thế gia, vòng tròn bạn bè của cậu cũng đều là người nhà giàu, quyết đoán nhưng dễ mềm lòng.<br>⟡ ݁₊ . Quá trình thụ theo đuổi công không khó khăn cũng không phải trèo đèo lội suối, như tui đã nói đây chỉ là một truyện bình thường thôi. Bởi vì bọn họ sinh ra dành cho nhau, nên tình cảm của họ cứ như được se dây tơ hồng, người đưa người dẫn. Thụ mê công, công mê thụ, thụ là ngoại lệ của công, công là ngoại lệ của thụ, bọn họ đã yêu nhau bằng cả tấm lòng mình rồi.<br>⋆˚✿˖° Chuyện tình cảm của hai người họ hãy để hai người họ tự giải quyết, đừng phán xét thái quá, bạn nhìn bằng góc nhìn thứ ba chưa chắc gì đã đúng, bởi lẽ người trong cuộc mới biết người trong kẹt<br>─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──</p><p>。𖦹°‧ Những gì cần nói mình đều nói hết rồi, mong rằng sẽ không có bạn nào lại đây "thắc mắc" nữa, tính tình mình thật sự rất dễ nên đừng chạm vào giới hạn của mình, nếu đã đọc xong và hiểu rõ, mình chúc bạn sẽ có những phút giây đọc truyện thật vui vẻ nhé</p><p>✿ Mình không thích nghe dạy đời và mình biết chắc rằng bạn cũng thế, nếu muốn bản thân được tôn trọng thì hãy tôn trọng người khác trước. Thân ái</p>