Đang tải...

Bộ lọc

Xóa lọc

Tìm thấy 1252 truyện

Ly Ca - Như Ca Thủy Sắc
Hoàn thành
Thực Tập Sinh Pháp Y - Phàm Phạm-er
Hoàn thành
Vợ Chồng Giỏi Diễn - Thanh Sắc Địa Qua
Hoàn thành
Chuyện Buồn Nhỏ Mang Tên Yêu Thầm
Hoàn thành
Hoán Vũ - Sắc Tự
Hoàn thành
Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ
Hoàn thành
Hoàng Thúc, Thiếp Ngoan Mà
Hoàn thành
Summoning America - Triệu Hồi Hoa Kỳ
Hoàn thành
Bắt Được Rồi - Hồ Linh
Hoàn thành
Diễn Thế – Bán Tiệt Bạch Thái
Hoàn thành
Lời Yêu Đến Muộn - Lâm Du Niên
Hoàn thành
Bảy Ngày Bảy Đêm
Đang ra
Gia Đình Gia Gia - Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán
Hoàn thành
Vạn Cổ Cuồng Đế
Hoàn thành
Thiên Kim Thật Nhà Giàu Mới Ba Tuổi Đã Ác Điên Rồi
Đang ra
Cổ Tình - Hà Dục
Hoàn thành
Làm Nũng - Giác Giác Kim Thiên Dã Tưởng Thụy Giác
Hoàn thành
Tôi Có Thể Giữ Cậu Đến Canh Năm
Đang ra
Hiệt La - Tiêu Như Sắt
Hoàn thành
Bươm Bướm Sau Cơn Mưa
Đang ra
Một Ánh Nhìn, Vạn Năm - Cô Hải Thốn Quang
Hoàn thành
Vị Trí Hoàn Mỹ
Hoàn thành
Tái Diễn Tình Yêu Cuồng Nhiệt
Hoàn thành
Khi Bí Mật Lộ Diện
Hoàn thành
Ly Ca - Như Ca Thủy Sắc

Ly Ca - Như Ca Thủy Sắc

bởi Như Ca Thủy Sắc

<p>Giới thiệu</p><p>Trên cõi nhân gian, điều khó níu giữ nhất chính là hồng nhan từ giã gương soi, là đóa hoa lìa cành.</p><p>Trong chớp mắt, phồn hoa đã tận, gấm vóc hóa tro tàn, những chàng thiếu niên phong nhã, những nàng thiếu nữ đương độ phương hoa, năm tháng tuổi xanh tựa như dòng Trường Giang cuồn cuộn trôi về đông, ngọn nến thanh xuân trên thuyền hoa sen, chợt vụt tắt.</p><p>Trên thế gian này vốn không có chuyện gì vĩnh hằng bất biến, trừ phi sự vĩnh hằng ngưng đọng lại ngay tại khoảnh khắc này.</p>

Cổ Đại 22 chương
Thực Tập Sinh Pháp Y - Phàm Phạm-er

Thực Tập Sinh Pháp Y - Phàm Phạm-er

bởi Phàm Phạm-er

<p class="has-text-align-center"><strong>Tên truyện:</strong>&nbsp;Thực tập sinh pháp y</p><p class="has-text-align-center has-theme-5-color has-text-color has-link-color wp-elements-622d9978226263642ea4c5477e982110"><strong>Tác giả:&nbsp;</strong>&nbsp;Phàm Phạm-er</p><p class="has-text-align-center"><strong>Editor:</strong>&nbsp;Chan</p><p class="has-text-align-center"><strong>Nguồn Raw:</strong>&nbsp;Tấn Giang</p><p class="has-text-align-center"><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;1×1, tiểu thuyết gốc, tình yêu duy nhất, chủ thụ, hiện đại, trưởng thành, oan gia vui vẻ, phá án, nhẹ nhàng,….</p><p class="has-text-align-center"><strong>Nhân vật chính:&nbsp;&nbsp;</strong>Đồng Tự (thụ lạnh lùng kiêu ngạo) × Lục Vọng (công ấm áp thích trêu chọc)</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu</strong></p><p><em><strong>Giới thiệu thông thường</strong></em></p><p>Đồng Tự là hoa khôi khoa Pháp y được công nhận của Đại học Y thành phố Nham Hải, với đôi mắt đẹp mê hồn khiến cả nam lẫn nữ đều say đắm. Người thích cậu ấy xếp hàng dài từ toà giảng đường đến tận cổng trường.</p><p>Lục Vọng là nam thần được công nhận của Đại học Y thành phố Nham Hải, ngoại hình điển trai, cao 1m87, tràn đầy hormone nam tính, khiến cả con gái lẫn con trai đều yêu thích.</p><p>Lục Vọng tự tin khoe cơ bắp trong ký túc xá.</p><p>Đồng Tự: Phòng gym đối diện trường đang tuyển trai bao đấy, anh có muốn thử không?</p><p>Lục Vọng cởi áo, khoe ngực trong nhà vệ sinh.</p><p>Đồng Tự: Trông anh giống thầy dạy môn giải phẫu mà chúng tôi giải phẫu tuần trước đấy.</p><p>Lục Vọng nghĩ Đồng Dự là một trai thẳng sắt thép chính hiệu, nhưng rồi lại phát hiện người con trai thẳng như thép ấy sau khi uống say thì bắt đầu làm nũng với mình, còn cởi áo, tóc ướt sũng cố tình quyến rũ mình.</p><p>Có người bẩm sinh đã cong mà không hề hay biết, vì thế Lục Vọng quyết định phải cố gắng thêm một chút.</p><p>Lục Vọng: “Cậu độc thân bao lâu rồi?”</p><p>Đồng Tự: “Từ khi sinh ra đến giờ.”</p><p>Lục Vọng: “Xin lỗi, đã để cậu đợi lâu rồi.</p><p><em><strong>Giới thiệu nghiêm túc</strong></em></p><p>Hai năm trước, một người dân ở thôn Hoàng Đào chết đuối, trên bụng có xăm một khuôn mặt người viền tròn. Hai năm sau, một vụ án giết người hàng loạt khác lại xuất hiện hình xăm giống hệt.</p><p>Đây là câu chuyện bắt đầu từ một vụ giết người hàng loạt, hai thực tập sinh pháp y Đồng Tự và Lục Vọng dần dần vạch trần bí ẩn đằng sau trong hành trình tìm kiếm sự thật.</p><p>Bị kẻ xấu nhắm tới, trở thành quân cờ trong tay người khác thực ra không đáng sợ, điều đáng sợ là khi bạn nhận ra thì đã rơi vào vực sâu rồi.</p><p>**</p><p>Một câu giới thiệu ngắn gọn: Sinh viên y bị cuốn vào một vụ án giết người kỳ bí.</p><p>Chủ đề chính: Trên con đường trưởng thành có nhiều hoang mang, nhưng chúng ta rồi sẽ tìm được phương hướng của chính mình.</p><p>Chan: Cùng hệ liệt với bộ Có người thầm mến pháp y Cố. (Theo thứ tự tác giả viết thì là: <a href="https://truyenfull.vision/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/">Có người thầm mến pháp y Cố phần 1</a> – Thực Tập sinh pháp Y – <a href="https://truyenfull.vision/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/">Có người thầm mến pháp Y Cố phần 2</a>)</p>

Đô Thị 71 chương
Vợ Chồng Giỏi Diễn - Thanh Sắc Địa Qua

Vợ Chồng Giỏi Diễn - Thanh Sắc Địa Qua

bởi Thanh Sắc Địa Qua

<p>Tác giả: Thanh Sắc Địa Qua</p><p>Tran / Editor: AI_Hồ Đào</p><p>Beta: AI_Mộc Lan</p><p>Thể loại: Hiện đại, HE, Sủng Ngọt, Sạch, Cưới trước yêu sau, Nghiệp giới tinh anh, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng</p><p>Độ dài: 54</p><p>Giới thiệu</p><p>Ninh Noãn Noãn và Lục Yến liên hôn.</p><p>Ninh Noãn Noãn có vẻ ngoài xinh xắn, tính tình ngoan ngoãn, ngây thơ đáng yêu, chẳng khác nào một bông hoa quý giá nơi trần thế, không vướng bụi trần.</p><p>Cô là hình mẫu con dâu mà các bà mẹ chồng trong giới yêu thích nhất.</p><p>Lục Yến mang vẻ ngoài thanh tao, dịu dàng lịch lãm, tựa như một cây trúc thanh khiết chỉ ăn chay, không dính khói bụi trần gian.</p><p>Anh là hình mẫu con rể mà các bà mẹ vợ trong giới vô cùng ưa chuộng.</p><p>Sau khi Ninh Noãn Noãn và Lục Yến kết hôn, sống cuộc sống vợ chồng một tuần ba lần.</p><p>“Ân ái”, “hòa thuận”.</p><p>Cả hai đều tỏ ra rất hài lòng.</p><p>Cho đến một ngày, khi chồng cô đi công tác.</p><p>Ninh Noãn Noãn ra quán nướng vỉa hè uống bia, ăn xiên nướng. Đang say mê gặm xiên thịt, cô bỗng nghe thấy một giọng nói trong trẻo mà quen thuộc vang lên từ phía sau:</p><p>“Cho thêm mười xiên thận dê nữa.”</p><p>Ninh Noãn Noãn kinh ngạc quay đầu lại.</p><p>Cô bất ngờ nhìn thấy người chồng được cho là đang đi công tác của mình.</p><p>Anh mặc chiếc sơ mi thủ công đắt tiền, xắn tay áo đến khuỷu tay.</p><p>Tay trái cầm lon bia, tay phải cầm ba xiên thận dê.</p><p>“Chắc chắn là mình say rồi. Sao có thể thấy người chồng chẳng bao giờ dính chút khói bụi trần thế của mình ngồi gặm xiên thận dê ở quán vỉa hè như thế này được.”</p><p>Ninh Noãn Noãn bàng hoàng nghĩ, rồi cô gửi cho chồng một tin nhắn WeChat: [Ông xã, anh đang làm gì thế? Nhớ anh quá.]</p><p>Vừa gửi tin nhắn xong.</p><p>Sau lưng chợt vang lên tiếng “tinh”.</p><p>Lưng Ninh Noãn Noãn cứng đờ.</p><p>Cô chậm rãi quay đầu.</p><p>Chỉ thấy người đàn ông phía sau vừa gặm xiên thận dê vừa nhanh chóng nhắn tin đáp lại:</p><p>[Anh đang họp, ngoan, yêu em.]</p><p>Ninh Noãn Noãn: “…”</p><p>Trời đất!</p><p>Lừa cô đi công tác, sau lưng lại điên cuồng ăn thận dê để bổ thận.</p><p>Chắc chắn là có bồ nhí ở ngoài!</p><p>Chú thích:<br>Cả nam chính và nữ chính đều sạch.<br>Một số nhân vật phụ trong truyện có tình tiết tình yêu thuần khiết.<br>Tác giả có thói quen viết cao trào, yêu thích tình tiết cẩu huyết, không hợp gu xin đừng đọc.</p>

Đô Thị 54 chương
Chuyện Buồn Nhỏ Mang Tên Yêu Thầm

Chuyện Buồn Nhỏ Mang Tên Yêu Thầm

bởi Mạnh Chi Vãn

<p>Cô bé Lâm Nhứ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong nổi tiếng, cô có rất nhiều chi tiết nhỏ về cậu--<br><br>Lâm Nhứ tính toán chính xác thời gian ra khỏi nhà mỗi ngày, đếm thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng dáng thoáng qua.<br><br>Bài hát trong giờ ra chơi ngoài cửa sổ là "Lư Châu Nguyệt" của Hứa Tung, Lâm Nhứ biết đó là bài hát yêu thích nhất của phát thanh viên trường học Diệp Phong.<br><br>Lâm Nhứ còn từng thức cả đêm, thức khuya sắp xếp bài văn hay của mình cho Diệp Phong, chỉ vì câu nói đó của cậu: “Lâm Nhứ, tớ nhớ cậu rồi!”<br><br>Dưới sự động viên của Diệp Phong, cô từ thiếu nữ nhút nhát tự ti đã nỗ lực trở thành học sinh đứng đầu lớp.<br><br>Cô lén cắt mái ngố thời thượng nhất lúc bấy giờ, học cách thoa kem chống nắng và son môi, không còn từ chối mặc chiếc váy cổ bèo mẹ mua cho mình.<br><br>Cô luôn cố gắng đóng vai một nhân vật không giống cô —— một người bạn xứng đáng với cậu.<br><br>Trên bảng xếp hạng toàn trường, tên của cô và cậu sẽ xuất hiện song song ở vị trí đầu tiên.<br><br>Tên của cậu là mật mã khiến trái tim cô đập loạn nhịp không ngừng.<br><br>Mà cậu sẽ không bao giờ biết, thứ thực sự nâng đỡ cô, là từng khoảnh khắc vụn vặt có thể nhớ về cậu.<br><br>Không biết trong cơn mưa pháo hoa rợp trời, ẩn giấu bí mật quý giá nhất của cô.<br><br>…<br><br>Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện…là cô thích cậu.<br><br>Thời gian và không gian giao thoa rồi chia ly, họ bước lên những chuyến tàu khác nhau, không còn gặp lại....…<br><br>Cơn mưa lớn trong tuổi trẻ này, cuối cùng có một ngày sẽ ngừng lại.</p>

Đô Thị 34 chương
Hoán Vũ - Sắc Tự

Hoán Vũ - Sắc Tự

bởi Sắc Tự

<p>Kiều Thanh Vũ – một cô gái trẻ đối diện với những thách thức và áp lực trong một môi trường mới, sau khi gia đình cô chuyển đến khu Triều Dương. <br><br>Truyện xoay quanh những mối quan hệ phức tạp và những bí mật từ quá khứ của gia đình, đồng thời mở ra những mâu thuẫn tiềm tàng khi cô phải đương đầu với sự tò mò của những người xung quanh và những sự kiện bí ẩn trong cuộc sống mới.&nbsp;</p>

Đô Thị 63 chương
Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ

Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ

bởi Nhị Đản

<p>Văn án:<br><br>Hộp tro cốt của người yêu cũ nào đó lại có màu hồng phấn.<br><br>Một kẻ mắc bệnh "trai trẳng" x một kẻ ưa gây sự.<br><br>Một cặp ác nhân trời sinh, hợp nhau đến kỳ lạ. Trong truyện này không có nhân vật nào hoàn mỹ, nếu bạn bắt gặp những tình tiết khiến mình hoang mang khó hiểu, về sau sẽ có lời giải đáp. Nếu không kiên nhẫn chờ tới lúc đó mà bỏ dở thì xin cũng đừng mắng chửi, bởi tác giả sẽ tổn thương.<br><br>Trong lòng Dương Hạo Tư, cái hộp đựng tro cốt người yêu cũ mang màu hồng phấn lấp lánh hạt pha lê. Những ký ức hồng phấn ấy, anh chẳng nỡ vứt bỏ, bởi vậy mãi chẳng thể tìm được Mr. Right tiếp theo.<br><br>Trống gõ chiêng vang đón năm mới, lại thêm một cái Tết Nguyên đán đặc biệt. Mùng Một đầu năm, câu chuyện rực lửa bắt đầu mở màn!<br><br>Tag: Hài hước; Hợp rồi lại tan, tan rồi lại hợp; Oan gia vui nhộn; Tệ bạc cả cặp; HE; Ngược luyến</p>

Đô Thị 53 chương
Hoàng Thúc, Thiếp Ngoan Mà

Hoàng Thúc, Thiếp Ngoan Mà

bởi Ôn Tam

<p>Chiếu chỉ bất ngờ giáng xuống, thiếu nữ mười sáu tuổi Chúc Chiếu trở thành Văn Vương phi do Hoàng đế đích thân chỉ định, gả cho vị “Hoàng thúc” lớn hơn nàng mười tuổi – một trong những vương gia có địa vị thấp kém nhất, chỉ từng gặp qua một lần.</p><p>Từ đó, cuộc sống tân nương của nàng bắt đầu.</p><p>Cùng các phi tần ngắm vũ y, thưởng nhạc khúc, san sẻ “niềm vui chốn khuê phòng”, mang hai cuốn xuân đồ về phủ thì bị trách mắng;<br>Dự trà hội cùng công chúa, bàn chuyện “thuần phục phu quân”, chứng kiến Thái phó mã quỳ gối van xin, lại bị trách mắng;<br>Hẹn phu nhân quan viên dạo vườn, tai nghe đầy tiếng “ai oán của thê bị ruồng bỏ”, rồi lại bị chuốc rượu đến say khướt, Văn Vương thân chinh đến đón, tỉnh lại vẫn là bị trách mắng.</p><p>Nghe nói gần đây Văn Vương thường lui tới nơi phong trần, Chúc Chiếu nén đau đề nghị nạp thiếp để chàng vui lòng, kết quả… lại bị trách mắng.</p><p>Văn Vương đỡ trán: “Nàng ngoan một chút, được không?”</p><p>Chúc Chiếu gật đầu: “Hoàng thúc, thiếp ngoan mà!”</p><p>Nàng hiền lành nghe lời, chưa từng bước chân khỏi vương phủ, vậy mà nửa đêm đi bắt mèo cũng có thể bắt gặp Văn Vương đang lôi kéo quần thần, mở tiểu nghị tại mật thất – dường như đang mưu toan soán vị…</p><p>Trong thư phòng, Văn Vương lạnh giọng: “Kẻ nào?!”</p><p>Chúc Chiếu ôm mèo nhỏ: “…Meo.”</p><p>Ghi chú của tác giả: Ngọt có, ngược có, đọc là đủ! Tiết tấu chậm, bối cảnh lịch sử hư cấu, xin đừng đối chiếu thực tế.</p>

Ngôn Tình 134 chương
Summoning America - Triệu Hồi Hoa Kỳ

Summoning America - Triệu Hồi Hoa Kỳ

bởi DrDoritosMD

<p>Tác giả: DrDoritosMD<br>Người Dịch: Hà Thụy Anh Thư (Chương 1 - 29)<br>Công cụ dịch: Chat GPT (Chương 30 - 210)</p><p>==+==</p><p>Tóm tắt nội dung</p><p>Hoàn toàn bị cắt Hoàn toàn bị cắt đứt khỏi Trái Đất, Hoa Kỳ bất ngờ bị dịch chuyển đến một thế giới mới, nơi ma thuật là lẽ thường và khoa học của cư dân bản địa đã tiến bộ vượt bậc. Quái vật hoành hành, tiêu diệt những kẻ xấu số, và những thị trấn không may cũng trở thành mục tiêu.</p><p>Đại sứ Samuel Anders được giao nhiệm vụ liên lạc với các quốc gia mới này, nhưng sự ngạo mạn và thù địch của người bản xứ khiến mọi nỗ lực ngoại giao trở nên vô ích. Khi chiến tranh trở thành không thể tránh khỏi, mối đe dọa lớn từ Đế chế Ravernal cổ xưa dần dần trỗi dậy. Hoa Kỳ sẽ làm gì khi đối mặt với những thử thách từ thế giới này? Những kỳ quan ma thuật nào đang chờ đón họ?</p><p>Lấy cảm hứng từ "Summoning Japan (Nihonkoku Shoukan)", tác phẩm theo chân Hoa Kỳ trong hành trình đến vùng đất Elysia kỳ bí.</p>

Dị Giới 210 chương
Bắt Được Rồi - Hồ Linh

Bắt Được Rồi - Hồ Linh

bởi Hồ Linh

<p>Tác giả: Hồ Linh</p><p>Tran / Editor: AI_Quả Hồng</p><p>Beta: AI_Xuyến Chi</p><p>Thể loại: Chữa lành, Hiện đại, HE, Sạch, Phá án, Tâm lý, Góc nhìn nữ chính, Lâu ngày sinh tình</p><p>Độ dài: 104</p><p>Giới thiệu</p><p>Triệu Huyền, một nữ sinh cấp 3 đã bỏ học, tình cờ phát hiện một thi thể nam giới không rõ danh tính trên núi.</p><p>Chú chó đi cùng cô ngậm về hung khí giết người.</p><p>Triệu Huyền phân tích được thời gian tử vong và đặc điểm của nạn nhân.</p><p>Cảnh sát hình sự Từ Chí: “Điên rồ thật, khả năng nhìn một lần là nhớ được mọi thứ thực sự tồn tại hả?”</p><p>Cảnh sát hình sự Văn Văn: “Cô ấy thật thông minh, tôi rất thích.”</p><p>Phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự: “Tôi sẽ lập tức gửi thư mời, nhận cô ấy vào đội.”</p><p>Triệu Huyền: “Tiền thưởng cho những vụ án quan trọng phải gấp đôi.”</p><p>Từ Chí: “Không phải chứ, cậu thật sự thích robot hả?”</p><p>Văn Văn: “Cậu thì hiểu cái gì.”</p><p>Vụ án xác chết không rõ danh tính trên núi, vụ án giết người hiếp dâm liên hoàn, vụ án buôn bán trẻ em, ...</p><p>Càng đến gần với sự thật, Triệu Huyền mới nhận ra rằng tất cả các manh mối đều hướng về phía mình.</p><p>“Vụ án giết người của thiếu nữ thiên tài!”</p><p>“Không phải chứ, cô ấy thật sự là hung thủ hả?”</p><p>“Bắt cô ấy, mang về đây. Đây mới là việc cậu nên làm.”</p><p>Văn Văn nhìn Triệu Huyền, trên gương mặt cô đã không còn nét rạng rỡ như trước nữa. Dường như cô đang nghi ngờ bản thân, không biết liệu mình có thật sự là hung thủ như họ nói hay không.</p><p>“Tiên Nhi, hãy tìm ra hung thủ đi. Giống như trước đây.”</p><p>“Triệu Huyền không thể nào là kẻ giết người được. Triệu Huyền là thiên tài. Thiên tài sẽ không làm những chuyện ngu xuẩn như vậy.”</p><p>Thiếu nữ thiên tài X Cảnh sát con nhà giàu.</p>

Đô Thị 104 chương
Diễn Thế – Bán Tiệt Bạch Thái

Diễn Thế – Bán Tiệt Bạch Thái

bởi Bán Tiệt Bạch Thái

<p>Ôn Sơ đã làm diễn viên đóng thế cho Tề Viện suốt tám năm, từ một kẻ thấp kém, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều mang bóng dáng của Tề Viện, cô đã chịu đựng đủ rồi.</p><p>Cuối cùng cũng có thể sở hữu một tác phẩm mang tên mình, nhưng lại phát hiện người đàn ông yêu cô như sinh mạng, trong mắt anh vẫn chỉ toàn là nỗi buồn và niềm đau mang tên Tề Viện.</p><p>Suốt tám năm qua, anh vẫn luôn coi cô là thế thân của Tề Viện.</p><p>Khoảnh khắc ấy, Ôn Sơ hoàn toàn sụp đổ.&nbsp;</p><p>–</p><p>Sau này, cô đoạt được giải Ảnh hậu, trên màn hình toàn là cái tên Ôn Sơ của cô.</p><p>Mọi người đồng thanh hò reo vì cô.</p><p>Cô lạnh lùng nhìn người đàn ông đứng trong góc đang đưa tay về phía mình.</p><p>Nhưng cô lại đưa tay cho một người đàn ông khác.</p><p>–</p><p>Nửa đời đầu Cố Trình sống kiêu ngạo, nửa đời sau vì Ôn Sơ mà hóa thành kẻ điên.</p><p>–</p><p>Đề tài thế thân</p><p>Hệ liệt quỳ gối.&nbsp;</p><p>Sẽ có màn kết hợp kỳ ảo với Mạnh Oánh</p><p>Tag nội dung: hào môn thế gia, con cưng của trời, giới giải trí, nghiệp giới tinh anh, chính kịch, thế thân</p><p>Nhân vật chính: Ôn Sơ, Cố Trình</p><p>Nhân vật phụ: Tề Viện</p><p>Một câu tóm tắt: Xa được bao nhiêu, cút đến đó bấy nhiêu.</p><p>Lập ý: Nữ chính kiên cường, dũng cảm, cuộc đời truyền cảm hứng.</p>

Đô Thị 72 chương
Lời Yêu Đến Muộn - Lâm Du Niên

Lời Yêu Đến Muộn - Lâm Du Niên

bởi Lâm Du Niên

<p>Tên truyện: Lời yêu đến muộn<br>Tác giả: Lâm Du Niên<br>Editor: Thanh Chi<br>Thể loại: Đam mỹ, học đường, nhẹ nhàng, 1v1, HE.<br>Số chương: 42 chương + 2 ngoại truyện.<br>Nhân vật chính: Hình Thu Vũ (công) x Lăng Sâm (thụ).<br>Giới thiệu:<br>Lăng Sâm sẽ vì tiết kiệm tiền mà rủ hắn mua đồ đôi, từ quần áo đến bàn chải đánh răng; sẽ vì một bộ trang phục trong game mà lôi kéo hắn kết hôn giả để nhận phần thưởng. Lên lớp, tan học, cả hai lúc nào cũng dính lấy nhau, quan hệ thân thiết đến mức ai ai cũng biết.<br>Tất cả mọi người đều cho rằng hai người đã bên nhau từ lâu, chỉ riêng Hình Thu Vũ biết rõ, từ đầu đến cuối chỉ có mình hắn đơn phương si tình, lặng lẽ dõi theo cậu. Hắn sợ cậu đau lòng, cũng sợ cậu biết được tâm tư dơ bẩn này mà ngay cả bạn bè cũng không thể làm nữa.<br>Thế nên khi nhận ra Lăng Sâm có thể đã thích ai đó, Hình Thu Vũ không chút do dự, chủ động rời xa cậu.<br>Lăng Sâm tuy hơi chậm hiểu nhưng cũng nhanh chóng nhận ra sự bất thường của bản thân, bèn tìm bạn tâm sự.<br>Bạn: Cậu bám bạn trai đến thế à, mới xa nhau một lát đã không chịu nổi?<br>Lăng Sâm: Cậu ấy không phả... Đậu má.<br>Cuối cùng cũng nhìn thấu lòng mình, Lăng Sâm đuổi theo chồng suốt nghìn dặm, lôi người về nhà, đè xuống ghế sô pha rồi hỏi thẳng: "Cậu thích tớ đúng không?"<br>Hình Thu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, lòng thầm nghĩ cuối cùng ngay cả bạn bè cũng không làm được nữa, thậm chí còn chờ cậu vung tay tát một cái.<br>Lăng Sâm gấp không chờ nổi, dứt khoát nhắm mắt lại, cúi xuống hôn hắn.<br>Hình Thu Vũ: ...<br>Hình Thu Vũ: Cậu đang cho tớ ăn bữa cuối trước khi chết đấy à?<br>Hình Thu Vũ × Lăng Sâm.<br>Công tự ti, nhút nhát, chậm thích nghi (*) × Thụ chậm tiêu nhưng thẳng thắn.<br>(*) Chậm thích nghi/慢热: chỉ những người không dễ mở lòng, cần nhiều thời gian để làm quen với môi trường mới, mối quan hệ mới. Ban đầu họ sẽ trầm lặng, dè dặt, nhưng sau khi quen thân thì sẽ rất ấm áp, vui vẻ, đáng tin cậy.<br>Note: Về tuổi thật thì công hơn thụ một tuổi, nhưng công bảo lưu một năm nên hai người học cùng nhau từ tiểu học đến giờ. Xưng hô trong truyện là "cậu - tớ", ai thấy sến thì nên cân nhắc.<br>Review nhanh từ editor<br>Một áng văn yêu thầm không đau lòng nhưng vẫn đủ khiến bạn vừa thổn thức vừa cười tủm tỉm bởi sự đáng yêu của hai bạn trẻ.<br>Bạn Vũ thích bạn Sâm đã lâu, nhưng bạn Vũ tự ti quá, cứ âm thầm ở bên quan tâm chăm sóc bạn Sâm thôi. Bạn Sâm thì cũng thích bạn Vũ lâu rồi, nhưng ngốc nghếch nên chẳng gọi tên được thứ cảm xúc ấy. Mãi đến sau này bạn Sâm mới ngộ ra, đi thổ lộ liền chứ làm gì nữa, quyết không để bạn Vũ âu sầu thêm giây phút nào.<br>Truyện có tuyến nhân vật phụ đồ sộ, là người thân và bạn bè của Vũ và Sâm. Tần suất xuất hiện của nhân vật phụ cũng khá nhiều, nhưng xuất hiện chung với nhân vật chính chứ không có cảnh riêng, nên yên tâm là hai bạn không bị lấn át đâu.<br>Cuối truyện (chương 39) tụi nó mới về bên nhau, ai thích đánh nhanh thắng nhanh thì quay xe gấp. Bù lại thì chems tung toé xuyên suốt từ đầu rồi nên không lo đói đường đâu.</p>

Đô Thị 44 chương
Bảy Ngày Bảy Đêm

Bảy Ngày Bảy Đêm

bởi Xuân Phong Dao

Tác giả: Xuân Phong Dao<br><br>Thể loại: Đam Mỹ<br><br>Giới thiệu:<br><br>Xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên "Bảy Ngày Bảy Đêm", cậu liền đoán ra ngay nội dung đầy 18 + của nó, vì tồn vong, cậu phải nhắm mắt buông hết mức.<br><br>Sau đó, sau đó...<br><br>Ta đã dâng hiến hết sạch mà người lại nói với ta đầy là một cuốn tiểu thuyết kinh dị vô hạn lưu?!?

Đam Mỹ 94 chương
Gia Đình Gia Gia - Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán

Gia Đình Gia Gia - Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán

bởi Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán

<p>Sáu năm sau chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của hắn.</p><p>'Tôi có thai rồi, là con của anh.'</p><p>Mặt hắn tối sầm lại. 'Con nào mang thai sáu năm?'</p><p>Không khí lập tức trở nên cực kỳ khó xử.</p><p>'Không nhận à?'</p><p>Hắn cười lạnh, 'Cô nghĩ tôi sẽ làm người đổ vỏ sao?'</p><p>Tôi im lặng vài giây. 'Được, vậy tôi sẽ tìm một người cha khác cho nó.'</p><p>Chín tháng sau.</p><p>Hắn nghiến răng kéo lấy bác sĩ chính, 'Anh ơi, tôi xin anh, khâu cho đẹp vào, cô ấy thích đẹp lắm.'"</p>

Đô Thị 13 chương
Vạn Cổ Cuồng Đế

Vạn Cổ Cuồng Đế

bởi Kk Cố Hương

<p>Hắn tên là Tịch Thiên Dạ, nổi tiếng là một doanh nhân trẻ tuổi, sở hữu chục tỷ Forbes ở Trung Quốc.<br><br>Tuy nhiên đây chỉ là thân phận bên ngoài của hắn mà thôi.<br><br>Không chỉ đạt được thành công trong kinh doanh mà còn là một chuyên gia tu tiên đỉnh cao.&nbsp;<br><br>Tuy nhiên, điều đáng kinh ngạc là tên của anh ta - Tịch Thiên Dạ - bao gồm một bí mật không ngờ.</p>

Đô Thị 1204 chương
Thiên Kim Thật Nhà Giàu Mới Ba Tuổi Đã Ác Điên Rồi

Thiên Kim Thật Nhà Giàu Mới Ba Tuổi Đã Ác Điên Rồi

bởi Thụ Lí Tri Điểu

<p>Công chúa nhỏ Mặc Hiểu Tinh sống 80 năm ở Ma giới, từ khi còn là một đứa trẻ sơ sinh đến giai đoạn trẻ nhỏ, bất ngờ xuyên vào một quyển tiểu thuyết thiên kim thật - giả.</p><p>May mắn là, khi ở nhân gian em đã được cha mẹ ruột tìm về lúc ba tuổi.</p><p>Không may là, vị thiên kim giả kia lại là một "bé cưng quốc dân" vô cùng được yêu mến, sở hữu hàng triệu fan hâm mộ, mà anh trai ruột của em lại cực kỳ cưng chiều cô nàng thiên kim giả ấy.</p><p>Khi lang thang trên đường phố, Mặc Hiểu Tinh nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đã nuôi nấng em nhiều năm ở Ma giới, bèn chạy tới ôm chặt lấy bắp đùi họ, cất giọng non nớt ngọt ngào gọi: “Cha ơi ~”</p><p>Một tiếng "Cha ơi", hai tiếng "Cha ơi", ba tiếng "Cha ơi".</p><p>Ba người cha nuôi đều đã tìm đủ rồi!</p><p>Ba người đàn ông bất đắc dĩ trở thành cha: "???" Đây là đứa nhóc nhà ai vậy?</p><p>Chỉ là, dường như tương lai của ba người cha nuôi này không mấy tươi sáng.</p><p>Người cha thứ nhất: Một ông hoàng màn ảnh bị bạn gái phản bội, bị vu cáo dẫn đến sự nghiệp lao đao, cuối cùng sa sút đến mức cùng người bạn gái đó đồng quy vu tận.</p><p>Người cha thứ hai: Một thiếu niên thiên tài vì bị thầy hướng dẫn ăn cắp thành quả nghiên cứu rồi ký tên của mình, tức giận mà đốt cháy cả tòa nhà phòng thí nghiệm.</p><p>Người cha thứ ba: Một ông trùm kinh doanh khét tiếng bị anh em trong nhóm khởi nghiệp phản bội dẫn đến phá sản, từ đó dùng một mình một tay hủy hoại cả nền kinh tế.</p><p>Tương lai của Ma giới: Mặc Hiểu Tinh vô cùng phấn khích, lao tới trước vung tay hô hào: “Cùng ác lên thôi nào, cùng nhau trả thù xã hội thôi nào!”</p><p>Ba người cha nuôi vội vàng giữ chặt em lại: “Phải biết văn minh lễ phép, phải tạo dựng một nhân sinh quan, giá trị quan và thế giới quan vững chắc!”</p><p>Nuôi con không dễ, còn phải đề phòng không cho nhóc con thành người xấu.</p>

Huyền Huyễn 19 chương
Cổ Tình - Hà Dục

Cổ Tình - Hà Dục

bởi Hà Dục

<p><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;Nguyên sang,&nbsp;Đam mỹ,&nbsp;Hiện đại&nbsp;,&nbsp;HE&nbsp;,&nbsp;Tình cảm&nbsp;,&nbsp;Niên hạ&nbsp;,&nbsp;Cường thủ hào đoạt&nbsp;,&nbsp;Ngôi thứ nhất&nbsp;,&nbsp;Mỹ công</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu</strong></p><p class="has-text-align-center">Thiếu niên người Miêu ấy đã bảo rằng cậu không hề hạ cổ.</p><p class="has-text-align-center"><br>Trong vô số đêm trằn trọc như có sâu bọ gặm nhấm, tôi buộc phải thừa nhận một điều: hình như tôi đã yêu Thẩm Kiến Thanh, cậu thiếu niên người Miêu lạnh lùng, tuấn mỹ kia.</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Tất cả bất hạnh bắt đầu từ chuyến du lịch tự lái đó.</p><p class="has-text-align-center"><br>Giữa đám đông tấp nập trong thôn người Miêu, tôi thoáng thấy một góc áo trường bào xanh lam[1] bay ngang qua — đó cũng là lần đầu tiên tôi gặp Thẩm Kiến Thanh. Cậu thiếu niên lạnh lùng như rắn độc ẩn trong góc tối, ánh mắt tham lam khiến tôi không khỏi lạnh sống lưng.<br>Lúc đó tôi vẫn chưa biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ có thể rời khỏi thôn Miêu này được nữa.<br>Cả đời tôi, tôi đã thấy cổ trùng của Thẩm Kiến Thanh ba lần.</p><p class="has-text-align-center">Lần đầu tiên là khi tôi chỉ vào chén cổ dưới cửa sổ của nhà treo[2], cười hỏi hắn:<br>“Thẩm Kiến Thanh, trong này là cổ của cậu à?”</p><p class="has-text-align-center">Cả người thiếu niên người Miêu đứng trong bóng tối ẩm thấp, trang sức bạc trên người cậu phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo:</p><p class="has-text-align-center"><br>“Lý Ngộ Trạch, tôi không hạ cổ.”</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Lần thứ hai là lúc tôi bị giam cầm trong vòng tay gầy gò nhưng mạnh mẽ của thiếu niên, khóe mắt tôi liếc thấy chiếc chén cổ đen như mực. Tôi hỏi:<br>“Thẩm Kiến Thanh, cậu có hạ cổ không?”</p><p class="has-text-align-center">Thiếu niên kề vào bên tai tôi, giọng nói ẩm ướt, dính dính:<br>“Lý Ngộ Trạch, em sẽ không hạ cổ đâu.”</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Lần thứ ba, đó là một thời gian dài sau đó. Tôi run rẩy hai tay, từ từ mở chén cổ ra…</p><p class="has-text-align-center"><em>Vừa đẹp vừa điên chiếm hữu cao công (Thẩm Kiến Thanh) x tỉnh táo, hiền hoà, quật cường thụ (Lý Ngộ Trạch)</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Cảnh báo ngôi kể thứ nhất*</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Cảnh báo có tình tiết cưỡng ép tình cảm*</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Tất cả các thiết lập chỉ để phục vụ cốt truyện, hoàn toàn hư cấu, xin đừng áp dụng vào thực tế *</em></p>

Đô Thị 77 chương
Làm Nũng - Giác Giác Kim Thiên Dã Tưởng Thụy Giác

Làm Nũng - Giác Giác Kim Thiên Dã Tưởng Thụy Giác

bởi Giác Giác Kim Thiên Dã Tưởng Thụy Giác

<p>Tác phẩm: 作里作气</p><p>Tác giả: Giác Giác Kim Thiên Dã Tưởng Thụy Giác (Giác Giác Hôm Nay Cũng Muốn Ngủ)</p><p>Edit: softcorejiejie</p><p>53 chương + 4NT</p><p>– Công chiếm hữu mạnh, chăm thụ như chăm con x Thụ được sủng mà kiêu, ngây thơ vô tâm</p><p>– Tần Tuế Minh × Kỷ Lạc Cẩn</p><p>Trích đoạn:</p><p>1.</p><p>Tần Tuế Minh chưa kịp trả lời, Kỷ Lạc Cẩn đã tự ý đáp thay: “Anh ấy về nhà, không đi đâu.”</p><p>Cúp máy xong, Tần Tuế Minh hỏi: “Ai nói anh không đi?”</p><p>“Không phải anh nói lát về nhà sao?”</p><p>Kỷ Lạc Cẩn biết anh không thích ăn ngọt, không khách khí lấy phần tráng miệng mình thích nhất về ăn, vô tội chớp mắt, “Không về nữa à?”</p><p>Biểu tình của cậu có chút ghét bỏ: “Anh đừng đi cùng em, bọn Cố Sâm Mộc sợ anh lắm, anh đến không ai dám lại gần em, em chỉ có thể chơi với anh thôi.”</p><p>Cậu được chiều đến mức không biết trời cao đất dày, nói chuyện lúc nào cũng có vẻ thiếu đòn.</p><p>Tay Tần Tuế Minh nắm chặt đũa rồi lại thả lỏng, anh cầm ly trà bên cạnh uống một ngụm mới cảm thấy bớt tức.</p><p>Tự mình nuông chiều thì tự mình chịu. Tần Tuế Minh tự nhủ.</p><p>2.</p><p>“Đương nhiên em không muốn đi cùng anh.” Tần Tuệ Minh vuốt tóc cậu, bàn tay dừng ở sườn mặt. “Giờ em chỉ muốn tránh anh càng xa càng tốt, phải không?”</p><p>Giọng anh lạnh lùng, có vẻ bình tĩnh hơn lúc nãy. Tay anh di chuyển xuống gáy Kỷ Lạc Cẩn, xoa bóp nhẹ nhàng, cử chỉ dịu dàng, nhưng lời nói lại đầy kiên quyết:</p><p>“Không muốn đi cũng phải đi.”</p><p>“Không thích anh cũng không được chia tay.”</p><p>3.</p><p>“Người như Kỷ Lạc Cẩn…” Trần Bác Đào nhăn mặt: “Phải chiều chuộng, nhưng cũng phải quản lý. Nhưng chiều quá cũng không xong, phải tìm được điểm cân bằng.”</p><p>“Điểm cân bằng nào?”</p><p>“Tao biết đếch đâu!” Trần Bác Đào trợn mắt, “Loại khó chiều như em ấy, gái tao cũng chưa từng yêu.”</p><p>.</p><p>Softcorejiejie’s note:</p><p>Sủng công không nên đọc ^^”</p>

Đam Mỹ 56 chương
Tôi Có Thể Giữ Cậu Đến Canh Năm

Tôi Có Thể Giữ Cậu Đến Canh Năm

bởi A Từ Cô Nương

<p class="has-text-align-center">Tác giả: A Từ Cô Nương<br>Edit: Sư Tử<br>Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, vô hạn lưu, chủ thụ, sảng văn, linh dị thần quái</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu</strong></p><p>Tạ Ấn Tuyết sắp chết, nhưng y chưa muốn chết.</p><p>Y đã không muốn chết, không ai có thể lấy được mạng y.</p><p>Vì để sống sót, Tạ Ấn Tuyết chưa từng học trừ tà bắt đầu hành nghề thiên sư cứu người, giải quyết các sự kiện thần quái, nguyên chủ chỉ cần chia một tháng tuổi thọ cho Tạ Ấn Tuyết cùng hưởng, đồng thời gánh chịu một nửa bệnh tật giúp y.</p><p>Việc làm ăn không thuận lợi, cho nên Tạ Ấn Tuyết bắt đầu tham gia vào trò chơi tên “Khoá trường sinh”, một khi đi vào trò chơi này, nếu không thể qua cửa sẽ chết, ở đây có rất nhiều người đánh đổi tuổi thọ ngắn ngủi lấy một cuộc đời dài lâu.</p><p>Sau khi đi vào trò chơi, Tạ Ấn Tuyết kiếm thêm mạng nhờ giúp những người khác, kết quả vì thực lực quá khủng nên luôn bị người khác nhầm tưởng là NPC, nhưng Tạ Ấn Tuyết nghĩ chỉ cần không ảnh hưởng y kiếm mạng thì không thành vấn đề.</p><p>Cho đến một ngày nọ, y gặp NPC hàng thật…</p><p>NPC: Xương thịt người xấu làm bằng nước, người tốt làm từ bùn, tôi thấy người xấu sẽ thoải mái dễ chịu, thấy người tốt sẽ khó chịu không thôi, nhưng cậu Tạ đây không giống bọn họ, cậu thơm quá.</p><p>Tạ Ấn Tuyết: Mi đang khiêu khích ta à?</p><p>NPC: Không, tôi đang thả thính cậu.</p><p>Tạ Ấn Tuyết: ?</p><p>“Diêm Vương muốn cậu chết vào canh ba, tôi có thể giữ cậu tới canh năm.”</p><p>Ngày nào cũng hộc máu sắp chết nhưng có thể giúp người giữ mệnh ngoài cười trong lạnh giả dịu dàng tay to thụ x hung thú thượng cổ tay to hơn nữa NPC công.</p><p>Hướng dẫn trước khi đọc.</p><p>1. Đăng chương mỗi 9h tối (tác giả, không phải tui), văn vô hạn thần quái, hơi hướng sảng văn, thiết lập bên trong nhiều, toàn bộ chỉ là hư cấu.</p><p>2. Công là hung thú thượng cổ Cùng Kỳ, thích người xấu ghét người tốt, nói theo nghĩa nào đó thì thụ là “người xấu”.</p><p>3. Trừ hai bên ra, công thụ không có gút mắt tình cảm với ai khác, đừng có ghép nhầm cp.</p><p>4. Chung hệ liệt với “Hôm nay tôi lại bị ép sống lại”, chưa từng đọc cũng không sao, đọc xong càng muốn đọc hơn *đầu chó*</p><p>Keyword: Vai chính: Tạ Ấn Tuyết, Bộ Cửu Chiếu ┃ Weibo tác giả: 阿辞姑娘丶┃ Khác: Sảng văn</p><p>Tóm tắt: Diêm Vương muốn cậu chết canh ba, tôi có thể giữ cậu tới canh năm.</p><p>Ý chính: Dù là thân phận, bối cảnh nào, ai cũng có quyền được yêu.</p><p>Lời chủ nhà: Đây là một bộ khá dài hơi, tui liều lĩnh lắm mới dám đào bộ này vì nó còn chưa được tác giả viết xong nữa (mà tui cũng lười chếch). Ngoài lề là tác giả đã ngừng viết cách đây khoảng một tháng vì lý do sức khoẻ, mong tác giả sớm khoẻ để có thể lấp chiếc hố này :&gt; Trong quá trình đào hố, nếu có lỗi sai chính tả hay typo hay gì gì đó thì các cô có thể còm men giúp tui để tui sửa lại nhé, iu mọi người :&gt;&nbsp;</p>

Đam Mỹ 115 chương
Hiệt La - Tiêu Như Sắt

Hiệt La - Tiêu Như Sắt

bởi Tiêu Như Sắt

<p>Là phần tiền truyện của "Hộc Châu Phu Nhân"</p><p>Giới thiệu:</p><p>Ngôn ngữ tuy lưu loát như vậy, tay của hắn vẫn còn chậm chạp treo trên không trung. Từ nhỏ hắn đã học được cách cúi đầu xưng thần với vận mệnh, làm thế nào để bẻ cong sự kiêu ngạo và tùy hứng của trẻ con, áp bức dưới khuôn mặt tươi cười không gì phá nổi như đúc sắt. Mỗi một lần hắn đều nghĩ, đây là một lần cuối cùng, nhưng mà mỗi một lần, luôn thất vọng.</p><p>Thang Càn Tự cũng không thúc giục hắn, nhặt lên áo choàng thuê rồng bằng gấm đỏ màu thạnh lựu trên mặt đất, phủi bụi, đi tới khoác lên vai hắn.<br>Mực chấm quá đậm, dần dần ngưng tụ tới đầu bút, tay Quý Sưởng run lên, liền rơi xuống một nét, đảo mắt thấm vào mặt giấy sạch sẽ, không thể vãn hồi loang ra.</p><p>Hắn cắn môi dưới, dứt khoát mượn dấu mực kia, nhanh chóng hạ bút viết:<br><br>"Trọng Húc hoàng huynh tả hữu : Thời cuộc nguy cấp."<br><br>Trong mắt nam hài tràn đầy nước mắt, nhưng vẫn một mạch viết tiếp.</p><p>Thư viết liền, luôn luôn không nhiều không ít mười hai hàng, bút trí thanh đoan. Hoàng tử triều đình, mỗi người đều có bản lĩnh như vậy. Quý Sưởng ở trên giấy trắng mực đen hạ xuống ấn tỷ chu sa của hắn, tinh tế quan sát, sau đó gấp lại, giao cho Thang Càn Tự. Vẻ mặt ngây thơ tuyệt quyết khiến Thang Càn Tự nhớ tới tay cờ bạc đặt đồng tiền vàng cuối cùng trong sòng bạc.</p><p>&nbsp;</p>

Huyền Huyễn 12 chương
Bươm Bướm Sau Cơn Mưa

Bươm Bướm Sau Cơn Mưa

bởi Mạnh Ngũ Nguyệt

<p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Khi Cố Tinh Lạc và Giang Ngôn Sâm gặp lại lần nữa, đó là vào một buổi tối cô không hề chuẩn bị.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Mưa đêm tầm tã, cô không kịp dọn đồ, ôm sách vội vàng chạy tới ga tàu điện ngầm để bắt chuyến tàu cuối cùng, nhưng từ xa cô đã thấy một chiếc xe màu đen đậu dưới tòa nhà công ty.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, không biết anh đã đợi bao lâu, tay áo sơ mi bị nước mưa làm ướt đẫm.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Góc mặt của người đàn ông lạnh lùng và góc cạnh, đường nét sâu sắc như xưa.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Giống như giấc mơ lặp lại suốt bao năm qua của cô.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">*****</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Cô cúi đầu vội vàng chạy vào ga tàu điện ngầm, tim đập nhanh khi về đến nhà.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Nửa đêm, cô thấy trong nhóm chủ doanh nghiệp gửi một bức ảnh.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Dưới mưa đêm, có một bóng người gầy gò kiên định cầm dù đứng đợi tại chỗ, suốt nửa đêm.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Cố Tinh Lạc chợt bừng tỉnh, không kịp suy nghĩ, chạy vội xuống lầu.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Cơn mưa tầm tã đã làm ướt hết quần áo anh.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Cố Tinh Lạc tiến lại gần, nghẹn ngào chào anh, những cảm xúc ngọt ngào đã tích tụ bao năm bỗng vỡ òa trong vòng tay quen thuộc, cô cẩn thận hỏi: “Giang Ngôn Sâm, anh trở lại tìm em hay sao?”</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Anh vô thức ôm chặt cô hơn, “Em còn muốn anh không?”</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Còn muốn anh không, như nhiều năm trước, dựa vào nhau để sưởi ấm thế giới của nhau.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">****</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Tin đồn đều nói Giang Ngôn Sâm xuất thân từ gia đình danh giá, sống ẩn dật quanh năm.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Nhưng sau đó một bức ảnh ra đời. Người đàn ông có dáng vẻ thanh thoát, cao quý ngồi trên chiếc ghế gỗ đàn hương trong vườn hoa hồng, những con bướm bay múa trong vườn hoa, áo sơ mi của anh mở hờ, để lộ vai và cổ, hình xăm con bướm ẩn bên trái chỗ trái tim.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Ánh mắt của anh hướng về phía bên cạnh, cô gái ngồi quỳ bên anh, chăm chú vẽ tranh, cổ chân trắng nõn đeo lắc chân kim cương đắt giá. Giang Ngôn Sâm chăm chú nhìn cô, thành kính nhưng cũng chứa đựng khát khao.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">“Lúc anh mười bảy tuổi, chúng ta cùng nhau ngắm những con bướm nhảy múa trong cánh đồng hoa hồng hoang dã, con bướm đậu trên tay em, em rơi vào trái tim anh. Em và anh mười bảy tuổi của ngày hôm đó là khát vọng gần như trở thành nỗi ám ảnh suốt đời của anh.”</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Tinh Tinh, khi em không ở bên cạnh anh, anh đã yêu em rất nhiều lần, rất rất nhiều lần, ngày đêm không ngừng nghỉ.</span></p><p>&nbsp;</p><p class="page_speed_1373642482" dir="ltr"><span class="page_speed_1095576614">Thế giới đầy những vết thương, em là món quà duy nhất mà trời ban cho anh.</span></p>

Đô Thị 39 chương
Một Ánh Nhìn, Vạn Năm - Cô Hải Thốn Quang

Một Ánh Nhìn, Vạn Năm - Cô Hải Thốn Quang

bởi Cô Hải Thốn Quang

<p>Tác phẩm: Nhất Nhãn Vạn Niên (一眼万年)<br>Tác giả: Cô Hải Thốn Quang (孤海寸光)<br>Thế loại: Hiện đại, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành<br>Độ dài: 85 chương + 6 ngoại truyện<br>Nhân vật chính: Kỷ Tú Niên, Chu Lang</p><p>Văn án 1:<br>Giáo sư Kỷ Tú Niên của Học viện Nghệ thuật Ninh Đại là một người dịu dàng, thanh nhã, khí chất tựa như hoa lan. Mỗi tiết học của nàng đều chật kín người, sinh viên kéo đến vây xem không ngớt.&nbsp;<br>Nàng sở hữu vòng eo thon gọn, dáng người yểu điệu uyển chuyển. Cảnh tượng này đâu phải đi học, rõ ràng là đi ngắm người đẹp thì có!<br>Mọi chuyện cứ thế cho đến khi một người phụ nữ cao gầy với vẻ ngoài lạnh lùng đứng tựa bên cửa sổ, ra lệnh đuổi hết sinh viên đi.<br>Phòng tập nhảy vốn đông nghịt người, thoáng chốc đã không còn một bóng.<br>. . .<br>Có lời đồn rằng giáo sư Kỷ gần đây bị một phú bà nào đó theo đuổi, khiến nàng phải chịu không ít phiền toái vì bị nhòm ngó.<br>Nghe được lời đồn, Chu Lang chỉ cười nhạt, rồi nói với bạn thân: "Mười sáu năm trước cô ta đã vứt bỏ mình. Mình đâu phải kẻ điên, sao có thể còn thích cô ta được nữa."<br>Cô chỉ muốn dày vò người ấy thật tàn nhẫn, muốn nhìn thấy người ấy khóc, nhìn thấy người ấy hối hận, như vậy mới có thể hả giận.<br>Nhưng sau này Chu Lang mới nhận ra... thì ra có một loại "dày vò" lại khiến người ta nghiện đến thế.<br>Văn án 2:<br>Ban đầu, Chu Lang đề nghị tài trợ cho Đại học Ninh cả một tòa giảng đường với lý do vô cùng chính đáng: Báo đáp trường cũ và nâng cao hình ảnh xã hội cho doanh nghiệp.<br>Các đồng nghiệp dần nhận ra vị Phó viện trưởng danh dự này luôn tìm mọi cách gây khó dễ cho Kỷ Tú Niên. Cô chặn Kỷ Tú Niên ngoài hành lang, cấm sinh viên tham gia lớp học nhảy của nàng, thậm chí công khai làm bẽ mặt nàng trước đám đông.<br>Có người đoán rằng, giữa hai người họ hẳn là có mối thâm cừu đại hận.<br>Cho đến một ngày, mọi người trông thấy vị giáo sư Kỷ thanh tú bị dồn vào góc tường. Phó viện trưởng Chu lạnh lùng, thoát tục cất giọng: "Nói đi, thằng bé là con của ai?"<br>. . . . .<br>"Từng ngỡ người là của ta, một ánh nhìn muôn kiếp.<br>Sau mới hay, người đã đứng đợi ta nơi ấy, qua biết bao năm dài."<br>. . . . .<br>Chú thích:<br>Couple: Thanh lãnh ôn nhu × ngạo kiều nữ vương, song ngự tỷ, 1V1, HE.<br>Tóm tắt một câu: Cả đời này chỉ yêu một người.</p>

Đô Thị 91 chương
Vị Trí Hoàn Mỹ

Vị Trí Hoàn Mỹ

bởi Nhất Đóa Tiểu Thông Hoa

<p>Chuyện xưa về một Omega giả dạng thành bác sĩ Beta, quyết liệt theo đuổi vị tướng quân Alpha bị mình bức hôn mà đi biệt tích ba năm.<br><br>Trích đoạn:<br><br>“Vị kia chính là tướng quân Lục Hành Thư phải không?”<br><br>Hòa cùng bầu không khí se lạnh buổi sớm của nước X, thanh niên với vóc người thấp bé thở ra một làn khói trắng, có hơi kích động mà nhìn về phía vị tướng quân trẻ tuổi còn không thấy rõ mặt ở đằng xa, cậu dùng cùi chỏ huých vào người chàng trai trắng trẻo mặc áo blouse trắng đứng bên cạnh, hâm mộ nói, “Đẹp trai quá đi, không hổ là Alpha có pheromone mạnh.”<br><br>Chàng trai da trắng không nói gì, chỉ nheo mắt nhìn qua, nhưng vẫn không thấy rõ.</p>

Đam Mỹ 60 chương
Tái Diễn Tình Yêu Cuồng Nhiệt

Tái Diễn Tình Yêu Cuồng Nhiệt

bởi Giảo Chi Lục

<p>Tên khác: LẤY HỌ CỦA ANH</p><p>Tác giả: Giảo Chi Lục</p><p>Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, yêu sâu sắc, HE</p><p>Số chương: 59 chương + 5 ngoại truyện</p><p>Nhân vật chính: Ước Tây x Triệu Mục Trinh</p><p>Editor: ilovesther_</p><p>Giới thiệu<br>1, Triệu Ước Tây xuất thân là một ngôi sao nhí, xinh đẹp từ nhỏ đến lớn. Thời điểm bị bôi đen khắp mạng xã hội, người đại diện đưa cô đến một thị trấn nhỏ hẻo lánh cảm thụ di sản văn hoá phi vật thể phục vụ cho bộ phim điện ảnh mới.</p><p>Nghề điêu khắc bia đá nhà họ Triệu đã có lịch sử hàng trăm năm.</p><p>Lần đầu gặp mặt, người đại diện thân thiện nói:</p><p>“Nhìn kìa, mọi người đều họ Triệu, cũng coi như là họ hàng rồi. Vậy trong thời gian này nhờ cô chú chăm sóc Tây Tây giúp cháu.”</p><p>Triệu Ước Tây làm điệu bộ trông chẳng khác gì một đại minh tinh, hạ kính râm xuống phá đám:</p><p>“Triệu Ước Tây là nghệ danh thôi, em đâu phải họ Triệu.”</p><p>Cũng trong ngày hôm đó, một đám phóng viên kéo đến cửa hàng nhà họ Triệu.</p><p>Triệu Ước Tây bị doạ sợ tới mức đầu đội vỏ dưa hấu trốn trong vườn rau nhỏ, gọi điện thoại chất vấn người đại diện. Đám phóng viên này tuổi chó à, chỗ “thâm sơn cùng cốc” này mà cũng đuổi đến được?</p><p>Chỉ nghe thấy phóng viên đi đầu hỏi: “Cho hỏi Thủ khoa khối Tự nhiên của thành phố Nam Hồ, bạn Triệu Mục Trinh có ở nhà không?”</p><p>.</p><p>Mùa hè năm ấy, trong trường trung học Thường Vu vừa nở một đoá sen đã bị cô hái mất.</p><p>Mấy chục năm, lần đầu tiên mới xuất hiện một Thủ khoa, cũng bị cô tán đổ luôn rồi!</p><p>.</p><p>2, Thị trấn Thường Vu nằm ở phía Nam, không chỉ nổi tiếng là trấn cổ có nhiều di tích lịch sử mà còn cực kỳ nóng nực, Triệu Ước Tây đã trải qua hai tháng hỗn loạn “gà bay chó sủa” ở đây.</p><p>Cái nóng hè dịu đi, Triệu Mục Trinh phải đến Bắc Hi học đại học, Triệu Ước Tây cũng muốn về Bắc Hi chạy lịch trình.</p><p>Chàng trai đứng ở nơi rìa ánh đèn, cô độc như cây tùng già dưới ánh trăng lạnh lẽo, nhưng ánh mắt đầy lưu luyến:</p><p>“Khi đến Bắc Hi, tôi có thể tìm cậu không?”</p><p>Triệu Ước Tây cười rất vô tình, “Chỗ cậu không cổ hủ đến mức hôn một cái là phải chịu trách nhiệm đấy chứ?”</p><p>| thiếu niên ở trấn cổ × minh tinh nhỏ được nuông chiều</p><p>| từ thị trấn cổ trong kỳ nghỉ đến thành phố đại học / tỉ lệ giới giải trí rất ít</p><p>| nam chính chuyên ngành vật lý, nữ chính học viện điện ảnh / bằng tuổi, đã trưởng thành</p><p>Tóm tắt: Mùa hè ở trấn Thường Vu luôn luôn rực rỡ.</p><p>Lập ý: Vĩnh viễn duy trì sự nhiệt huyết đối với tình yêu.</p>

Đô Thị 59 chương
Khi Bí Mật Lộ Diện

Khi Bí Mật Lộ Diện

bởi Khuyết Danh

<p>Năm thứ ba của mối quan hệ bí mật giữa tôi và Châu Gia Thuật, anh ta đột ngột tuyên bố kết hôn. Cô dâu… không phải tôi.</p><p>Có người biết chuyện bất bình thay, anh ta chỉ cười lạnh:<br>“Nếu cậu thương hại, sao không tự cưới cô ấy — cái người đã sa cơ lỡ vận đó?”</p><p>Sau này, khi ông nội lâm bệnh nặng, công ty gia đình chao đảo, tôi buộc phải công bố việc mình mang thai và kế thừa vị trí đứng đầu.</p><p>“Xin hỏi cô Hứa, đứa bé có phải con của anh Châu không?”</p><p>Trước ống kính phóng viên, tôi mỉm cười, lịch sự đáp:<br>“Đứa bé… không liên quan gì đến anh Châu.”</p><p>Nghe nói hôm đó, khi thấy tôi trên truyền hình với bụng đã hơi lộ, Châu Gia Thuật nổi giận đến mức đập phá cả phòng.</p><p>Không lâu sau, người ta chụp được vị tiền bối kín tiếng nhất trong giới, đứng giữa phố đông người, khom người dịu dàng dỗ dành một phụ nữ:</p><p>“Nhan Nhan… đứa bé đã gần một tuổi, sắp biết gọi ba rồi. Em vẫn chưa chịu cho anh một danh phận sao?”</p>

Đô Thị 17 chương