Đang tải...

Bộ lọc

Xóa lọc

Tìm thấy 1296 truyện

Sau Khi Bất Ngờ Đánh Dấu Nữ Thần O Lạnh Lùng Của Người Yêu Cũ
Hoàn thành
Giai Thượng Xuân Y - Tĩnh Mộc Noãn Dương
Hoàn thành
Một Đời Làm Vương Phi
Hoàn thành
Món Đưa Cơm - Giới Thái Hồ Hồ
Hoàn thành
Anh Ấy Đã Viết Thư Suốt Đêm
Hoàn thành
Thế Thân Giá Ba Trăm Triệu
Hoàn thành
Sau Khi Tôi Lấy Nhầm Mèo Ba Lần
Hoàn thành
Con Rể Văn Nam Chủ Xuống Tay Với Ta Rồi
Hoàn thành
Cúc Non Trong Tầm Mắt - Sầm Mạn
Hoàn thành
Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách
Hoàn thành
Dùng Răng Thành Danh
Hoàn thành
Hoàng Hôn Sa Trên Utopia
Hoàn thành
Mong Ánh Sáng Ôm Lấy Em
Hoàn thành
Sống Lại Thành Trân Quý Trong Tay Đế Vương
Hoàn thành
Ông Trùm Đòi Con - A Kỳ 30 tuổi
Hoàn thành
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Hoàn thành
Tình Địch Biến Thành Đạo Lữ, Thiếu Tông Chủ Hợp Hoan Tông Cưỡng Ép Bắt Về Nhà
Hoàn thành
Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí
Hoàn thành
Anh Ấy Là Niềm Tự Hào Của Tôi
Hoàn thành
Chào Mừng Đến Với Đại Hội Lật Mặt
Hoàn thành
Cổ Tình - Hà Dục
Hoàn thành
Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60
Hoàn thành
Dư Tôi Rung Động
Hoàn thành
Chiếc Quạt Xương
Hoàn thành
Sau Khi Bất Ngờ Đánh Dấu Nữ Thần O Lạnh Lùng Của Người Yêu Cũ

Sau Khi Bất Ngờ Đánh Dấu Nữ Thần O Lạnh Lùng Của Người Yêu Cũ

bởi Ngu Bất Miên (Phục Dung Dạ)

<p>Tên: SAU KHI BẤT NGỜ ĐÁNH DẤU NỮ THẦN O LẠNH LÙNG CỦA NGƯỜI YÊU CŨ<br>Tác giả: Ngu Bất Miên (Phục Dung Dạ)<br>Nhân vật chính: Giang Từ, Cố Phỉ Nhiên.<br>Số chương: 144 chương chính văn + 14 phiên ngoại.<br>Sơ lược: Hiện đại, chênh lệch hai tuổi.</p><p>Bà xã cưng chiều độc quyền của Cố Phỉ Nhiên, giai đoạn đầu không biết trân trọng, giai đoạn sau gọi vợ yêu ơi xin tha thứ × Nữ thần lạnh lùng hơn tuổi nhạy cảm, hay ghen, có chút tính chiếm hữu.</p><p>Tag nội dung: Sinh con, đô thị, hoan hỉ oan gia, ngọt văn, ABO, cao lĩnh chi hoa.<br>Góc nhìn nhân vật chính: Giang Từ; Góc nhìn tương tác: Cố Phỉ Nhiên.<br>Khác: Bác sĩ, tình địch, nữ thần.<br>Tóm tắt một câu: Bà chủ nhỏ × Bác sĩ ngoại khoa.<br>Chủ đề: Nội tâm kiên định, một tấm chân tình không sợ hãi.</p><p>Giang Từ không ngờ tảng băng lạnh lùng một đêm xuân phong tối qua lại chính là nữ thần mà tình cũ ngưỡng mộ đã lâu, Cố Phỉ Nhiên.<br>Trong lòng cô chợt dâng lên một nỗi buồn man mác.<br>Hành lang bệnh viện, đối phương chú ý đến cô.<br>Nàng đeo khẩu trang màu trắng, hai tay đút túi áo đi thẳng tới, một đôi mắt long lanh như nước mùa thu nhìn chằm chằm.<br>Hai người bốn mắt nhìn nhau.<br>Đến trước mặt, nàng lại dời tầm mắt đi, nhìn về phía người bên cạnh cô, nói: "Bác sĩ Giang, giường số bảy có thể làm thủ tục xuất viện rồi."<br>Tối qua tuy là ngoài ý muốn, nhưng nghĩ đến việc đã đánh dấu người ta rồi thì phải chịu trách nhiệm.<br>Về sau, cùng với việc mối quan hệ của hai người ngày càng thân thiết, Giang Từ cảm thấy mình không thể làm chậm trễ nàng, liền chấm dứt đoạn quan hệ này.<br>Sau khi đối phương nghe xong, thân hình thanh tú lạnh lùng khựng lại, sắc mắt tối sầm.<br>Nàng không nói gì cả, xoay người rời đi.<br>Giang Từ cứ ngỡ hai người họ đến đây là kết thúc rồi, không ngờ có một đêm khuya lái xe lang thang trên phố, lại vô tình bắt gặp vị bác sĩ Cố lạnh lùng cao ngạo kia đang đứng bên lề đường, một tay vịn vào cây, ra vẻ như sắp nôn mà không nôn được.<br>Giang Từ nghĩ, người yêu không làm được thì ít nhất cũng xem như là người lạ có chút quan hệ, quan tâm một chút cũng không sao.<br>Cô cho xe tấp vào lề dừng lại, rồi đi tới.<br>Không có mùi rượu, lẽ nào là ăn phải thứ gì không ổn?<br>Giang Từ nhìn nàng nôn khó chịu như vậy, liền thẳng thắn nói: "Chị là bác sĩ mà còn để mình ăn uống linh tinh đến đau bụng à."<br>Đôi mắt đẹp của Cố Phỉ Nhiên khẽ ngước lên, ánh mắt tựa như dao găm, "..."</p>

Đô Thị 157 chương
Giai Thượng Xuân Y - Tĩnh Mộc Noãn Dương

Giai Thượng Xuân Y - Tĩnh Mộc Noãn Dương

bởi Tĩnh Mộc Noãn Dương

<p>Tô Diệu Y sinh ra trong một vùng đất tràn ngập sắc phù dung, dung mạo khuynh thành, khiến bao thư sinh trong huyện say mê. Ai ai cũng coi nàng là ánh trăng sáng trong tim, nhưng nàng lại chỉ chung tình với chàng trai tuấn tú mà mình nhặt về. Ngoài hắn ra, nàng không muốn lấy ai khác.</p><p>Thế nhưng, đêm trước ngày thành hôn, vị hôn phu của nàng lặng lẽ rời đi, để lại nàng trở thành trò cười cho cả huyện.</p><p>Mấy tháng sau, hai người gặp lại ở Lâm An.</p><p>Thanh niên ngồi trên kiệu sơn son khảm ngọc, dáng vẻ thanh lãnh, kiêu ngạo, tiền hô hậu ủng. Rõ ràng trông thấy Tô Diệu Y, nhưng ánh mắt chỉ lướt qua, không hề có ý định nhận người quen.</p><p>Lúc ấy, nàng mới biết vị hôn phu của mình là Dung Giới, trưởng công tử nhà họ Dung. Tổ tiên ba đời đều là tể tướng, mẫu thân lại là huyện chúa. Nhân vật như vậy, sao có thể là người mà một nữ nhi nhà thương nhân như nàng dám mơ tới?</p><p>Nhưng Tô Diệu Y vẫn một mình xông vào Dung phủ.</p><p>Hôm đó đúng dịp huyện chúa tổ chức tiệc mừng thọ, họ hàng thân thích, khách khứa đông đủ. Trước mặt bao người, nàng lấy ra tín vật đính ước của hai người, nước mắt rơi như mưa.</p><p>Mọi người đều cho rằng nàng không biết thân biết phận, muốn lấy tình cũ để ép Dung Giới cưới mình.</p><p>Không ngờ, nàng vừa nức nở vừa nói:</p><p>“Lúc trước công tử từng nói, ân cứu mạng không gì báo đáp, liền kết bái huynh muội với Diệu Y, sau này có thể nương tựa lẫn nhau… Giờ còn giữ lời chứ?”</p><p>Khoảnh khắc ấy, cả sảnh đường lặng ngắt như tờ.</p><p>Dung Giới ánh mắt khẽ dao động, ngón tay siết chặt chén rượu, suýt nữa làm vỡ nát.</p><p>*****</p><p>Tô Diệu Y có nhan sắc khuynh thành, nhưng lại là một kẻ tham tiền.</p><p>Sau khi bị vị hôn phu bội bạc, nàng mang theo ngân phiếu cùng danh nghĩa nghĩa nữ nhà họ Dung, vui vẻ mở tiệm sách. Nhưng tiệm của nàng không bán tứ thư ngũ kinh, chỉ chuyên kinh doanh chuyện bát quái chốn quan trường và giai thoại phố phường.</p><p>Ba năm sau, tiệm sách của nàng trải khắp thiên hạ, người đến cầu thân nhiều đến mức đạp vỡ cả ngạch cửa.</p><p>Thứ nhất, vì nàng giàu có bạc triệu.</p><p>Thứ hai, vì phía sau nàng có một nghĩa huynh – Tể tướng trẻ tuổi Dung Giới.</p><p>Trong phủ tể tướng, Dung Giới nhìn danh thiếp của những kẻ cầu thân, lạnh lùng ném vào lửa.</p><p>Tô Diệu Y khoanh tay đứng nhìn hắn nổi điên, không hề cản lại, chỉ thản nhiên hỏi:</p><p>“Huynh trưởng có chọn được ai thích hợp chưa?”.</p><p>Dưới ánh lửa bập bùng, gương mặt Dung Giới trở nên tối tăm khó lường.</p><p>“Vi huynh thì sao?”.</p><p>“Ngàn cái tốt, vạn cái hay…”</p><p>Nàng cười rạng rỡ.</p><p>“Chỉ tiếc, Tô Diệu Y ta không ăn cỏ cũ.”</p>

Ngôn Tình 134 chương
Một Đời Làm Vương Phi

Một Đời Làm Vương Phi

bởi Khuyết Danh

<p>Đích tỷ đã bỏ trốn, mà hôn sự với Nhiếp chính vương chỉ còn ba ngày nữa là cử hành.</p><p>Phụ thân đành phải mời vị phò mã tương lai Nhiếp chính vương đến phủ, cả nhà quỳ gối van cầu xin tha tội.</p><p>Vẻ mặt hắn lạnh như sương giá, một thân thường phục đỏ thẫm càng khiến dung mạo tuấn mỹ kia trở nên uy nghiêm khó lường.</p><p>Hắn không nói nhiều, chỉ nhàn nhạt đưa tay chỉ về phía ta đứa con gái đang quỳ rụt rè nơi góc phòng.</p><p>“Vậy thì là nàng đi. Ba ngày sau thành thân với bổn vương.”</p><p>Phụ thân nghe vậy mừng đến rơi nước mắt, cuối cùng cũng giữ được tính mạng cả nhà, tránh được họa tịch thu gia sản.</p><p>Đêm tân hôn, ta khoác giá y, đội khăn hồng, lặng lẽ ngồi trên hỉ sàng, không dám nhúc nhích.</p><p>Nhiếp chính vương – Phó Chiếu. Người này, trên dưới triều đình ai ai cũng biết là kẻ thủ đoạn như sấm sét, g/i/ế/t người không chớp mắt.</p><p>Ai vừa đắc tội hôm trước, hôm sau thánh chỉ giáng tội đã được ban xuống hoặc mất chức, hoặc bị đày đi biên ải, nặng thì cả nhà đều vạ lây.</p><p>Thế nhưng, một người lãnh khốc vô tình như vậy, lại một lòng si mê trưởng nữ phủ tể tướng – Lý Sở Tinh.</p><p>Dù nàng từng nói những lời kinh thế hãi tục, làm những việc trái lễ nghịch đạo, hắn vẫn chỉ mỉm cười bỏ qua.</p><p>Còn ta, bất quá chỉ là thứ nữ nhỏ bé trong phủ tể tướng, sống đời nhún nhường, mỗi ngày như bước trên băng mỏng.</p><p>Trước ngày xuất giá, phụ thân đã căn dặn ta:</p><p>Ngươi có duy nhất một ưu điểm là dung mạo. Dù thế nào cũng phải nắm thật chặt lấy Phó Chiếu. Bằng không, tai họa sẽ lập tức giáng xuống cả nhà.</p>

Gia Đấu 11 chương
Món Đưa Cơm - Giới Thái Hồ Hồ

Món Đưa Cơm - Giới Thái Hồ Hồ

bởi Giới Thái Hồ Hồ

<p><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;hiện đại, 1×1, niên hạ, ngọt ngào, hài hước, tự tán tự đổ, ông nói gà bà nói vịt, HE</p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Một ngày nọ, Đào Minh Chước đang vùi đầu ăn cơm trong căng tin thì bị vị Phó giám đốc mới của công ty cắt ngang.</p><p>Kinh Từ: “Cậu Đào, xin chào. Xin hỏi mai cậu có thể ăn trưa cùng tôi không?”</p><p>Đào Minh Chước ngơ ngác: “Hả? Được thôi.”</p><p>Kinh Từ dịu dàng nói lời cảm ơn rồi hỏi: “Xin hỏi trong lúc ăn có thể cho phép tôi nhìn khuôn mặt của cậu không?”</p><p>Đào Minh Chước: “…?”</p><p>Sau một tuần liền dùng những bữa trưa xa hoa trước ánh nhìn say đắm của Kinh Tư, Đào Minh Chước nhận ra chắc chắn có gì đó không ổn.</p><p>Đào Minh Chước hy vọng đối phương sẽ biết khó mà rút lùi, bèn nói dối: “Sếp Kinh, tôi đã có người trong lòng rồi.”</p><p>Kinh Từ: “À, được.”</p><p>Kinh Từ: “Mai cậu muốn ăn món gì? Đồ Tứ Xuyên hay đồ Nhật? Nếu cậu thích thì thật ra chúng ta cũng có thể thử các món Quảng Đông, tôi biết gần đây có một nhà hàng có món điểm tâm rất được.”</p><p>Đào Minh Chước rầu rĩ, vì cậu cảm thấy Kinh Từ thật sự rất thích mình.</p><p>Một tháng sau, Kinh Từ hỏi: “Tôi có thể trả lương gấp đôi cho cậu, cậu có bằng lòng tới nhà tôi, ăn cơm cùng tôi mỗi ngày không?”</p><p>Đào Minh Chước sợ hãi vô cùng.</p><p>—</p><p>Thụ mắc chứng rối loạn ăn uống, chỉ khi nhìn mặt công mới có thể ăn. Công tưởng thụ yêu thầm mình sâu đậm.</p><p>Công họa sĩ, ngây thơ, ấm áp x Thụ giám đốc, xinh đẹp, dịu dàng</p><p>Đào Minh Chước x Kinh Từ</p><p>Cún con x Chuyên gia thả thính</p><p>Lưu ý của tác giả:</p><p>Không đề cử đảng công/thụ khống đọc truyện</p>

Đô Thị 50 chương
Anh Ấy Đã Viết Thư Suốt Đêm

Anh Ấy Đã Viết Thư Suốt Đêm

bởi Sơ Ly

<p>Tác giả: Sơ Ly.<br>Editor: Góc Nhỏ Của Saki.<br><br>Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Yêu thầm từ hai phía, Con cưng của trời, 1v1, Góc nhìn nữ chính.<br><br>Số chương: 29 chương truyện chính + 03 ngoại truyện.<br><br>Bìa: Saki.<br>GIỚI THIỆU<br>【Nam chính yêu thầm trở thành hiện thực | Yêu đương hàng ngày | Chênh lệch tuổi tác 5 tuổi】<br>Sau khi trở về quê hương, một thị trấn ven biển nhỏ, Trĩ Nguyệt không chỉ nâng cao cuộc sống vật chất tốt hơn mà còn biến được crush thành bạn trai.<br>Chu Thần Cảnh ít khi nói cười, luôn lạnh lùng và thanh lịch, là một đoá hoa cao quý trong đội cảnh sát. Trĩ Nguyệt cũng không hiểu sao mình có thể chinh phục được anh.<br>Nhưng cô phát hiện Chu Thần Cảnh không lạnh nhạt như cô tưởng.&nbsp;<br>Ví dụ, khi cười anh có lúm đồng tiền.<br>Ví dụ, mỗi khi làm việc, anh thường thì thầm bên tai gọi cô là “đồ nhóc hư”.<br>“Đồ nhóc hư”, “Bé hư”…<br>Sau đó, khi nghĩ lại, Trĩ Nguyệt thấy đội trưởng Chu thật là thú vị.<br>Sau này cô mới hiểu, cô đúng là đồ nhóc hư thật.<br>Trong buổi lễ tuyên thệ 100 ngày trước kỳ thi đại học, với tư cách đại diện học sinh, cô đã thề sẽ trở về xây dựng quê hương sau khi tốt nghiệp.<br>Chu Thần Cảnh vừa tốt nghiệp trường cảnh sát, anh lén đến xem cô, nghe xong bài phát biểu đó, anh đã quyết tâm thi vào đội cảnh sát quê nhà để đợi cô trở về.<br>Một năm, ba năm, năm năm, bảy năm…<br>Vẫn không thấy cô quay về.<br>Ngày nhận giấy chứng nhận kết hôn, Trĩ Nguyệt hỏi anh có buồn không khi phải đợi nhiều năm như vậy.<br>Chu Thần Cảnh chỉ nói: “Em đến muộn nhiều năm, nhưng anh vẫn vui vì em đã đến.”<br>–<br>Anh muốn sở hữu em một cách duy nhất và tuyệt đối. Không chỉ yêu em duy nhất, mà còn muốn được em yêu duy nhất. — Nietzsche<br>【Cảnh sát đặc nhiệm x Giáo viên】<br>【Lạnh lùng x Nghịch ngợm】<br>| Tên sách được lấy cảm hứng từ《Cô ấy viết thư cả đêm》<br>| 1v1 HE, hầu hết là yêu đương hàng ngày<br>Tag: Yêu sâu sắc, Con cưng của trời, Ngọt ngào, Yêu thầm<br>Góc nhìn của nhân vật chính: Trĩ Nguyệt, Chu Thần Cảnh | Nhân vật phụ: Tác phẩm tiếp theo《Cảng đêm》<br>Khác: Mong được lưu lại《Tặng em hoa xuân》<br>Tóm tắt một câu: Ngày nào cũng già đi nhưng vẫn chờ đợi em.<br>Ý chính: Thực hiện ước mơ.</p>

Ngôn Tình 32 chương
Thế Thân Giá Ba Trăm Triệu

Thế Thân Giá Ba Trăm Triệu

bởi Zhihu

<p>Năm nghèo nhất trong đời, tôi bán bản thân cho Chu Cận Nghiêm với giá ba trăm triệu, làm thế thân cho bạch nguyệt quang của anh ta.</p><p>Bị đám bạn anh chuốc rượu đến xuất huyết dạ dày, họ cười cợt hỏi anh:</p><p>“Đau lòng không?”</p><p>Anh cụp mắt, giọng thản nhiên: “Chỉ là thế thân.”</p><p>Về sau, vì cứu bạch nguyệt quang kia, Chu Cận Nghiêm trơ mắt nhìn tôi từ vách đá rơi xuống biển.</p><p>Đội cứu hộ mãi không tìm thấy th//i th//ể.</p><p>Anh đột nhiên phát điên, lùng sục khắp nơi tìm tôi.</p><p>Năm năm sau, tôi được mời về nước, tình cờ gặp lại anh trong một sự kiện.</p><p>Anh nhìn chằm chằm vào tôi, vành mắt đỏ ửng: “Anh biết em còn sống mà… Anh vẫn luôn tìm em.”</p><p>Tôi lùi lại một bước, lịch sự mà xa cách mỉm cười: “Xin lỗi, anh là ai vậy?”</p>

Đô Thị 6 chương
Sau Khi Tôi Lấy Nhầm Mèo Ba Lần

Sau Khi Tôi Lấy Nhầm Mèo Ba Lần

bởi Châu Phủ Tiểu Thập Tam

<p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Ngôn tình, hiện đại, showbiz, duyên trời ban, góc nhìn nữ chính, nam chính mắc bệnh chiếm hữu, nữ chính sợ xã hội, ngọt ngào, HE.</p><p><strong>| Giới thiệu |</strong></p><p>Ba ngày trước, Lê Vụ mang về nhà một bé mèo Silver Shaded, nhưng vì công việc quá bận rộn nên đành gửi mèo ở tiệm thú cưng.</p><p>Thật trùng hợp, tiệm thú cưng có một em mèo Silver Shaded khác cũng thường xuyên được gửi ở đây.</p><p>Thế là—</p><p>Gửi mèo ở tiệm thú cưng, lấy nhầm mèo.</p><p>Gửi mèo ở tiệm thú cưng, lấy nhầm mèo.</p><p>…</p><p>Lần thứ ba, đối phương không thể chịu đựng thêm nữa, tìm đến cửa nhà Lê Vụ, tháo khẩu trang ra.</p><p>Bàn tay kéo khẩu trang của người đàn ông trẻ tuổi hạ xuống, để lộ xương cổ tay gầy gò.</p><p>Lê Vụ ngây người nhìn anh.</p><p>Yêu cầu hỗ trợ trên diễn đàn: “Sau khi lấy nhầm mèo ba lần, tôi mới phát hiện chủ của bé mèo đó chính là ngôi sao nổi tiếng mà tôi yêu thích — OoO”</p><p>Nửa tháng tiếp đó: “Bé mèo này có vẻ rất thích tôi, cứ bám riết không đi — O-O”</p><p>Hai tháng sau: “Chủ của nó cũng không đi — 😭”</p><p>Ban đầu, Lê Vụ nghĩ Trình Thanh Giác là một ngôi sao lạnh lùng, xa cách và bất cần.</p><p>Mãi sau này cô mới nhận ra, khi cô nhìn những người đàn ông khác, anh sẽ dựa cơ thể ốm yếu vào vai cô từ phía sau, dùng nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của mình truyền sang cô, giọng nói khàn khàn: “Em chỉ được phép nhìn anh thôi.”</p><p>Sau đó, anh sẽ lại hỏi: “Tối nay em có ở lại không?”</p><p>Lê Vụ hít sâu một hơi, đối diện với ánh mắt anh. Cô chớp mắt, nghĩ đến tấm ga trải giường ướt sũng đêm qua.</p><p>Sau đó cô mới nhận ra anh là một chú chó lớn bám người và có bệnh.</p><p>Cô gái ngọt ngào sợ xã hội x Anh chàng với vẻ ngoài lạnh lùng ngầu lòi, nhưng thực chất là người có xu hướng yêu đương méo mó.</p><p>[Cô gái đó lấy nhầm mèo của tôi, sau đó dẫn tôi leo lên mái nhà và nhìn thấy vầng trăng.]</p><p>[Tôi rất thích cô ấy, cũng rất thích ánh trăng đêm đó.]</p>

Đô Thị 95 chương
Con Rể Văn Nam Chủ Xuống Tay Với Ta Rồi

Con Rể Văn Nam Chủ Xuống Tay Với Ta Rồi

bởi Đào Lý Sanh Ca

<p><strong>Tên gốc:&nbsp;</strong>Chuế tế văn nam chủ đối ngã hạ thủ liễu<br><br><strong>Nhân vật chính:</strong>&nbsp;Tư Vân Dịch, Sở Quân Liệt<br><br><strong>Văn án:</strong><br><br>Bao năm qua nỗ lực, cố gắng phát triển Tư gia, cuối cùng Tư Vân Dịch cũng hoàn thành mục tiêu của mình, có thể về hưu trước 30 tuổi, tận hưởng cuộc sống nhàn hạ, tiêu dao, chỉ cần làm người cố vấn, vẫn có thể mỗi ngày cầm được tiền hoa hồng mà hưởng thụ.Ngày đầu tiên được nghỉ ngơi, tối hôm ấy Tư Vân Dịch nằm mơ, một giấc mơ chân thật đến đáng sợ.<br><br>Trong mơ, Tư Vân Dịch thấy mình đang sống trong thế giới tiểu thuyết, toàn bộ chỉ là một quyển truyện tên “Con rể tới cửa cực kì kiêu ngạo”, một bộ truyện sảng văn Long Ngạo Thiên,<br><em>(Long Ngạo Thiên: Nam chính trong các tiểu thuyết Mary Sue).</em><br><br>Trong tiểu thuyết, nam chính Sở Quân Liệt bởi vì mất trí nhớ mà bị lừa đến Tư gia liên hôn, ở Tư gia nhẫn nhục 3 năm, nhận hết mọi loại vũ nhục cùng coi thường, đến khi khôi phục lại ký ức, hắn lập tức phản công, đem Tư gia vả mặt "bạch bạch", làm Tư gia tan cửa nát nhà.<br><br>Sau khi Tư Vân Dịch tỉnh lại, phát hiện sự tình trong mộng lần lượt xảy ra còn Tư gia lúc này đang ở giai đoạn vũ nhục Sở Quân Liệt, Sở Quân Liệt lúc này như một món đồ vật, đứng trước mặt các tiểu bối Tư gia, bị mặc cho chọn lựa.<br><br>Tiểu bối thứ nhất: Ta muốn bơi lội trong đại dương tri thức, không rảnh ở bể tình tắm rửa<br><br>Tiểu bối thứ hai: Thật xin lỗi, ta một giây kiếm được ngàn vạn, chỉ nghĩ đến việc kiếm tiền, không có thời gian liên hôn<br><br>Tiểu bối thứ ba: Sở gia coi chúng ta là thứ gì vậy? Cái đồ quê mùa này các ngươi tự chọn đi!<br><br>Tiểu bối thứ tư thì muốn tiến vào con đường khám phá hồng trần, quy y cửa Phật<br><br>Nhìn Sở Quân Liệt cúi đầu, hốc mắt đỏ lên, Tư Vân Dịch liền véo tai tiểu bối thứ ba, đối với thế giới này đã hoàn toàn tuyệt vọng, vừa mới nhấc đầu lên, liền thấy Sở Quân Liệt đang nhìn mình, đáy mắt ánh lên một tia hy vọng.<br><br>Tư Vân Dịch:??!<br>_________________________________<br><br>Thanh cao nhất Tư gia – Tư Vân Dịch, cùng một đồ nhà quê liên hôn, tất cả mọi người ở Ninh Thành đều chờ chế giễu.<br><br>Liên hôn năm thứ nhất, đồ nhà quê như cái đuôi của Tư Vân Dịch, lúc nào cũng theo sau<br><br>Liên hôn năm thứ hai, đồ nhà quê được Tư Vân Dịch dạy dỗ cho ra hình ra dáng, trở thành nam đức đội quân danh dự ở Cảng Thành<br><br>Liên hôn năm thứ ba, đồ nhà quê được Sở gia tìm thấy, trở thiếu gia của Sở gia ở kinh thành<br><br>Mọi người bị kinh ngạc tới rớt cằm, nhìn Sở Quân Liệt khôi phục lại ký ức, Tư Vân Dịch hài lòng lấy ra đơn ly dị.<br><br>Sở Quân Liệt cắn răng rơi lệ, nhìn người nam nhân được mình kính như minh nguyệt trước mặt, đáy mắt cưỡng chế sự điên cuồng, một bên kéo áo sơmi trên người, một bên tiến tới gần Tư Vân Dịch.<br><br>Tư Vân Dịch:... Cậu, cậu đừng tới đây aaaa!</p>

Đô Thị 179 chương
Cúc Non Trong Tầm Mắt - Sầm Mạn

Cúc Non Trong Tầm Mắt - Sầm Mạn

bởi Sầm Mạn

<p>Thể loại: Cuộc sống phố phường, hiện đại, HE.<br>Thợ sửa xe/chủ quán lẩu × Cô giáo.<br>---------------------------------<br>📖 NỘI DUNG<br>Sau một tai nạn bất ngờ, Tôn Lập Côn có thêm một “em gái”.<br>Từ đó, số phận buộc chặt hai người họ lại với nhau, cuộc đời anh cũng chỉ còn hai việc — kiếm tiền và nuôi trẻ.<br>🎗️ Note:<br>Thiếu nữ già dặn và người đàn ông cứng nhắc giữ lễ.<br>Người bình thường, cuộc sống tầng lớp dưới, hướng thực tế.<br>Nam lớn hơn nữ 13~14 tuổi. Tự cân nhắc trước khi đọc.<br>Nhân vật chính: Hà Viện, Tôn Lập Côn.<br>Tóm tắt: Nương tựa lẫn nhau, dây dưa số mệnh.<br>Chủ đề: Đàn ông thô ráp.</p>

Đô Thị 55 chương
Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách

Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách

bởi Lạc Tiểu Phái

<p><strong>Văn án 1:</strong><br>Mạc Du Tâm xuyên vào một quyển tra A vườn trường đại học.</p><p>Nguyên thân gia cảnh nghèo khổ, nhưng ở trong trường đại học luôn giữ hình tượng là một người học giỏi, không ít Omega thích nguyên thân, nguyên thân ai cũng không từ chối, khi đó cô để ý đến Tô Ngữ Băng là người có gia cảnh tốt nhất trong số đó, dụ dỗ Tô Ngữ Băng có con với mình.</p><p>Nhưng cha mẹ Tô Ngữ Băng không đồng ý với tình cảm của các nàng, Tô Ngữ Băng vì nguyên thân mà đoạn tuyệt với gia đình, nguyên thân không thể ăn bám được kinh tế, liền xoay người bỏ nữ chủ, bắt nữ chủ phá thai, bản thân tìm Omega khác ôm ấp.</p><p>Sau đó, nữ chủ một mình nuôi con gái lớn, khi đó liền quen biết nam chủ là Hứa Trạch Phong, hai người cùng nhau vạch mặt sự dối trá của nguyên thân, khiến cho nguyên thân từ ăn bám bò lên địa vị cao, trở nên thân bại danh liệt.</p><p>Mạc Du Tâm không muốn làm tra A gì đó.</p><p>Vì vậy, cô tạo dựng sự nghiệp cho mình, kiếm được tiền lần đầu tiên, lúc con gái sinh bệnh, cô chạy tới chạy lụi bận rộn, Tô Ngữ Băng bị côn đồ ở quán bar quấy phá, cô đứng ra che chở….</p><p>Cho đến khi Tô Ngữ Băng thoát khỏi nội dung bất lợi trong nguyên văn, con gái cũng đã một tuổi, Mạc Du Tâm cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, cô rốt cuộc cũng thay đổi được nội dung nguyên văn rồi, Tô Ngữ Băng cũng có thể tìm được nam chủ trời định của mình, sống cùng nhau rồi, nhưng mà vì sao trong lòng lại đau như vậy?</p><p><strong>Văn án 2:</strong></p><p>Tô Ngữ Băng nhận được tin từ bạn bè Mạc Du Tâm phải rời khỏi Tây Ninh thị, lo lắng quay về gia đình nhỏ tìm Mạc Du Tâm, thấy Mạc Du Tâm đã thu dọn xong hành lý.</p><p>Mạc Du Tâm chột dạ giải thích: “mình chuẩn bị rời khỏi chỗ này, kiếm thêm nhiều tiền mua sữa cho bảo bảo.”</p><p>Tô Ngữ Băng viền mắt đỏ lên, nói chuyện âm thanh cũng run rẩy: “Mạc Du Tâm, cô lại không cần tôi và bảo bảo nữa sao?”</p><p><strong>Nội dung nhãn:</strong>&nbsp;cố gắng sống tốt, điền văn, mặc sách, sảng văn.</p><p><strong>Diễn viên:</strong>&nbsp;Mạc Du Tâm, Tô Ngữ Băng</p><p><strong>Một câu nói giới thiệu vắn tắt:</strong>&nbsp;ngồi trong nhà, con từ trời rơi xuống.</p><p><strong>Lập ý</strong>: cố gắng thay đổi bản thân, thay đổi số mạng của mình và người bên cạnh.</p>

Đô Thị 237 chương
Dùng Răng Thành Danh

Dùng Răng Thành Danh

bởi Lục Dã Thiên Hạc

<p>Ma cà rồng xem con người như thức ăn của mình. Nhân loại vừa sợ hãi vì những khả năng của giống loài này vừa khao khát có được sức mạnh siêu hạn của họ. Chính vì thế có một cách để nhân loại biến thành ma cà rồng: sơ ủng. Khi ma cà rồng chấp nhận dùng khả năng của mình biến đổi nhân loại thành cùng chủng tộc, họ sẽ chịu trách nhiệm về "nhân loại" đó bằng vai trò tiền bối.<br><br>Trong xã hội hiện đại, loại tài nghệ cổ xưa này đã gần thất truyền, là người thừa kế cuối cùng, Hạ Du Châu bị ép làm cha của đủ loại người.<br><br>Phú hào trung niên: "Cậu là ai?"<br><br>Thiếu niên thiên tài: "Anh có thể trường sinh bất lão không?"<br><br>Thiếu nữ xinh đẹp: "Anh biến em thành ma cà rồng, là tính sẽ mang em đến cổ bảo hoa hồng mãi mãi tươi đỏ, rồi nhốt em ở đó vĩnh viễn đúng không?".<br><br>...<br><br>Hạ Du Châu: "Trả lời một câu nhất trí, tôi là "Cha" của mấy người, không trường sinh, không có cổ bảo, chỉ có một phòng khám nha khoa, mỗi tháng có thể cho mấy người một ngàn tệ làm tiền tiêu vặt."<br><br>Xã hội hiện đại, khiêm tốn làm quỷ, không cắn người, không ăn người, làm một con ma cà rồng tốt tuân thủ luật pháp.<br><br>Tag: gương vỡ lại lành, ma cà rồng.<br><br>Diễn viên: Hạ Du Châu, Tư Quân</p>

Đam Mỹ 119 chương
Hoàng Hôn Sa Trên Utopia

Hoàng Hôn Sa Trên Utopia

bởi Thị Chanh

<p>Tên truyện: Hoàng Hôn Sa Trên Utopia<br><br>Tác giả: Thị Chanh<br><br>Editor: Nơ | Góc nhỏ của Nơ<br><br>Thể loại: Lãng mạn, Cưới trước yêu sau, Đơn phương, HE, 16+<br><br>Giới thiệu:<br><br>Năm 26 tuổi, Mạnh Ly đã phóng thích toàn bộ nổi loạn được tích góp trong suốt thuở thiếu thời.<br><br>Từ chức, tiêu sạch tiền tiết kiệm để bay đến Los Angeles và for one night với một người đàn ông.&nbsp;<br><br>Hôm ấy là hoàng hôn, trên một bãi biển nào đó của Los Angeles.&nbsp;<br><br>Cô đang nằm trên cát, những con sóng không mấy dịu dàng liên tục đánh vào người cô sau đó tiến thẳng vào mũi và miệng.<br><br>"Thuỷ triều lên rồi." Giọng người đàn ông đột nhiên vang lên.&nbsp;<br><br>Cô mở mắt.<br><br>Người đàn ông đang nằm bên cạnh có gương mặt cực đỉnh, áo quần của anh bị nước biển thấm ướt khiến những đường cong cơ bắp loáng thoáng hiện ra, quyến rũ đến mức khiến người ta không thể dời mắt.<br><br>Cô chưa kịp nói gì đã bị anh giữ chặt lấy cằm dưới, cúi người lại gần, "Nhắm mắt."<br><br>Trước khi nước biển trườn tới anh đã hôn xuống môi cô, cuối cùng hoá thành dưỡng khí của cô.<br><br>--<br><br>Sau khi về nước, Mạnh Ly bị gia đình ép đi xem mắt.<br><br>Ngồi trong tiệm cà phê đã hẹn, cô nhớ lại những điều kiện của đối phương mà mẹ đã nói —— Cận Thời Dược, 27 tuổi, sinh ra trong một gia đình danh giá, hoàn cảnh ưu tú, còn rất trẻ nhưng đã là cơ trưởng.<br><br>Điều kiện như này mà còn cần đi xem mắt hả? Cũng không biết là ai giới thiệu mà lại hát dữ vậy?<br><br>Ngay lúc cô tính uống hết ly cà phê này rồi chuồn đi thì chiếc ghế đối diện có một người ngồi xuống.<br><br>Anh mặc tây trang phẳng phiu, ngay cả cà vạt cũng không có lấy một nếp gấp. Khí chất điềm tĩnh cao quý.<br><br>Nhưng nụ cười của anh lại thâm thuý lưu manh, khi nhìn vào mắt cô, giọng nói của anh đượm mấy phần mập mờ trong bầu không khí này: "Một mình?"<br><br>Mạnh Ly chưa từng nghĩ sẽ gặp lại nhau.<br><br>Cô chống cằm, môi mọng hơi hé: "Hai mình."<br><br>Cô chỉ chỉ vào bụng dưới của mình: "Vẫn còn một cái mình nữa ở đây."<br><br>"Của tôi?" Anh nhướng mày.<br><br>"Thật ngại quá vị tiên sinh này, chồng tương lai của tôi sắp đến rồi." Mạnh Ly hỏi một đằng, trả lời một nẻo.<br><br>Người đàn ông thôi ngả ngớn mà ngồi nghiêm chỉnh lại, đưa tay về phía cô: "Xin tự giới thiệu một chút, chồng tương lai của em, Cận Thời Dược."<br><br>—<br><br>Vốn cho rằng giữa cô và anh chỉ là một mối duyên ngắn ngủi tựa sương mai, một trò chơi có hạn định thời gian sẽ kết thúc khi hừng đông kéo đến.&nbsp;<br><br>Nào ngờ, hướng đi sau đó của cốt truyện không phải mỗi người một ngả, mà là cùng chung một nhà.&nbsp;<br><br>Một tối nào đó sau khi kết hôn, Cận Thời Dược bỗng hỏi cô có còn nhớ lần gặp đầu tiên của họ không?&nbsp;<br><br>Má cô hây hây, hơi thở không vững, lơ đễnh trả lời: "Tại Los Angeles..."<br><br>"Không đúng." Anh ngậm lấy môi cô, "Tại lúc em mười bảy tuổi."<br><br>—— 18 giờ 30 phút hoàng hôn trên bờ biển phía Tây, em xuất hiện trong ánh nắng vàng đỏ, mang theo lãng mạn sa vào Utopia của tôi. Nhưng em lại nói với tôi, tôi chính là Utopia của em từ rất lâu rất lâu ——<br><br>(*) Utopia: Điều không tưởng. Là một cái gì đó rất lý tưởng và hoàn hảo về mọi mặt.&nbsp;<br><br>Tips:<br><br>Sói lớn đẹp trai lưu manh X Ma nữ nhỏ có chút nhạy cảm và nổi loạn.<br><br>SC, nữ chính không mang thai mà chỉ ba hoa chích choè.<br><br>Góc nhìn nữ chính là cưới trước yêu sau, góc nhìn nam chính là yêu thầm thành thật.<br><br>Nhân vật chính: Mạnh Ly, Cận Thời Dược | Nhân vật khác:&nbsp;<br><br>Một câu giới thiệu: Môt lần cùng nhau, liền cùng một đời.<br><br>Lập ý: Tin tưởng tình yêu.</p>

Ngôn Tình 66 chương
Mong Ánh Sáng Ôm Lấy Em

Mong Ánh Sáng Ôm Lấy Em

bởi Khuyết Danh

<p>Anh ta vừa nhập học liền bị "treo tường tỏ tình" điên đảo, ai ai cũng muốn làm bạn gái anh.</p><p>Thế mà anh ta lại ở trong lớp học không người, giúp cô gái đeo máy trợ thính ngoài tai, nhẹ nhàng bóp lấy dái tai cô.</p><p>Giả vờ tủi thân: "Giang Giang, em hôn anh rồi, em chịu trách nhiệm chứ?"</p>

Đô Thị 22 chương
Sống Lại Thành Trân Quý Trong Tay Đế Vương

Sống Lại Thành Trân Quý Trong Tay Đế Vương

bởi Tứ Mặc

<p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Sinh con, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1</p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Tiểu Hầu gia của phủ Trấn Quốc Hầu, Hạ Triều Sinh, là thư đồng của Thái tử, được gửi nuôi ở trong cung, cẩm y ngọc thực, được nuông chiều trong suốt năm năm.</p><p>Kết quả là, không những không thể trở thành Thái tử phi, còn bị tứ hôn cho Vương gia tàn phế, Mục Như Quy.</p><p>Nghe đồn tính tình Mục Như Quy tàn bạo, tàn nhẫn vô tình, vì bản thân đi đứng không tốt mà đánh gãy chân những tôi tớ bên cạnh.</p><p>Cùng ngày truyền ra tin tứ hôn, Thái tử dầm mưa quỳ trước đại điện, quỳ mãi đến khi không thể dậy nổi.</p><p>Hạ Triều Sinh cũng bệnh nằm ở trên giường, mắt thấy sẽ chết vì tình.</p><p>Mọi người đều cảm thấy Hạ Triều Sinh và Thái tử là một đôi trời ban, cũng cảm thấy cậu sẽ vì tình mà không ngừng kháng chỉ, nào ngờ…</p><p>Ngay khi còn đang hấp hối vì bệnh, cậu lại ngồi dậy, giãy giụa bò lên kiệu hoa của Mục Như Quy!</p><p>***</p><p>Sống lại một đời, Hạ Triều Sinh biết Thái tử không phải phu quân tốt, sau này không chỉ hại cậu tan cửa nát nhà, mà còn cưới thứ huynh của cậu, lập gã làm nam hậu, nhốt cậu vào lãnh cung.</p><p>Còn vị Vương gia tàn phế nghèo túng kia, sau này sẽ có tiền đồ như gấm, quyền khuynh thiên hạ.</p><p>Cũng chỉ có người kia, cam lòng chịu sự chỉ trích của sử quan, lưng đeo tiếng xấu muôn đời, thân mang huyền giáp, từng bước ôm lấy xác chết lạnh lẽo của cậu, mang ra khỏi lãnh cung.</p><p>【&nbsp;công giai đoạn trước cố chấp, ban đầu chỉ định viết thiết lập kiểu này, về sau sẽ thay đổi theo sự phát triển của cốt truyện.&nbsp;】</p><p>【 gu truyện từ thời xưa&nbsp;】</p><p>【 gỡ mìn&nbsp;】</p><ol class="wp-block-list"><li>Nhược nhược nhược, văn phong thả bay</li><li>Sinh con, sinh con, sinh con</li><li>Chữ “Như” trong tên sau này sẽ có giải thích, không cần vạch lá tìm sâu mãi ở chương 1</li></ol><p>【&nbsp;giả thiết tương quan&nbsp;】</p><ol class="wp-block-list"><li>Hư cấu, hư cấu, hư cấu</li><li>Uống thuốc viên có thể sinh con là nói bừa… Dù sao thì cũng sẽ sinh con trong vòng 1 năm sau khi uống thuốc, nhưng tác dụng phụ sẽ dẫn đến cơ thể suy yếu, biến thành ma ốm (chỉ là đơn thuần muốn thỏa mãn cá nhân, không thích chớ nói lời cay đắng)</li></ol><p>Tag: Sinh con, yêu sâu sắc, trọng sinh, ngọt văn</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hạ Triều Sinh, Mục Như Quy&nbsp;┃ vai phụ: Dự Thu&nbsp;《 Nhiếp Chính Vương đầu quả tim sủng&nbsp;》《&nbsp;Ta giúp sư tôn lịch tình kiếp&nbsp;》┃ cái khác:</p><p>Một câu tóm tắt: Lên sai kiệu hoa, được phu quân như ý.</p><p>Lập ý: Trân trọng cuộc sống, ngươi không có cơ hội lần hai.</p>

Sủng 99 chương
Ông Trùm Đòi Con - A Kỳ 30 tuổi

Ông Trùm Đòi Con - A Kỳ 30 tuổi

bởi A Kỳ 30 tuổi

<p>Tôi đã trở thành tình nhân của ông trùm iới giải trí Hồng Kông suốt ba năm.&nbsp;</p><p>Nhưng CMN, tôi có thai rồi!!&nbsp;</p><p>Giang Khâm ghét nhất là tình nhân của hắn mang thai.</p><p>Nhân cơ hội đến ngày anh ta đính hôn thì tôi “ôm bụng bầu” bỏ trốn.</p><p>Năm năm sau, tôi và con trai vô tình gặp lại anh ta.</p><p>Ánh mắt của Giang Khâm nhìn chằm chằm tôi, nơi hốc mắt đỏ lên.</p><p>“Ba đứa nhỏ đâu rồi?”</p><p>“…Chết rồi.”</p><p>“Tốt, tốt lắm, chết hay lắm.”</p><p>“Vậy thì bây giờ con là của tôi.”</p><p>Tôi: Hả?</p>

Đô Thị 20 chương
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

bởi Miêu Miêu Tam Thứ Phương

<p>Tin tốt: Cô được trọng sinh.</p><p>Tin xấu: Chỉ được sống lại trước đó đúng mười phút.</p><p>An Linh vừa mới đăng quang Ảnh hậu, còn chưa kịp cầm nóng chiếc cúp danh giá đã bỏ mạng ngay trên sân khấu. Cay đắng hơn, cô còn phát hiện ra mình thực chất chỉ là một nữ phụ độc ác, một "thiên kim giả" trong một cuốn tiểu thuyết.</p><p>An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực là một chuỗi những sự kiện kinh thiên động địa.</p><p>Dù có được cơ hội làm lại cuộc đời, cô lại bị hệ thống yêu cầu phải nhanh chóng giúp An gia tìm lại cô con gái thật sự, đồng thời phải tiếp tục đóng tròn vai một nữ phụ đáng ghét, chuyên bám đuôi nam chính một cách mù quáng.</p><p>Nhưng vấn đề là...</p><p>[An Linh gào thét trong lòng]: “Làm sao để mình nói cho họ biết mình không phải con gái ruột một cách tự nhiên và mượt mà nhất bây giờ?”</p><p>Cả An gia, những người đột nhiên nghe được tiếng lòng của cô, đồng loạt kinh ngạc đến rụng rời.</p><p>[Tiếng lòng của An Linh lại vang lên]: “Căn hộ của anh cả có biến rồi! Trợ lý của anh đang trộm đồ lót của anh để làm chuyện biến thái đấy!”</p><p>Người anh cả đang định bước chân ra cửa về căn hộ riêng bỗng vội vàng rụt chân lại, toàn thân tự dưng thấy ngứa ngáy khó chịu.</p><p>[An Linh tiếp tục ăn dưa]: “Anh hai vẫn còn coi cô bạch nguyệt quang kia là chân ái à? Anh không biết mình sắp bị cắm cho cái sừng to tướng, trên đầu sắp có cả một thảo nguyên xanh rồi sao?”</p><p>Người anh hai đang hớn hở chuẩn bị giới thiệu mối tình đầu trong sáng của mình cho cả nhà bỗng thấy cả thế giới như sụp đổ.</p><p>Khi cậu em út về nhà, thấy An Linh bị lộ thân phận giả thì hả hê ra mặt, chỉ thẳng vào mặt cô mà mắng là "đồ hàng giả".</p><p>[An Linh không thèm nhịn, lập tức phản pháo trong đầu]: “Anh vênh váo cái gì chứ? Tôi là thiên kim giả, nhưng chẳng lẽ anh là thiếu gia thật chắc? Chúng ta cũng chỉ kẻ tám lạng, người nửa cân thôi!”</p><p>Những người còn lại trong An gia: "???" (Hoang mang tột độ)</p>

Ngôn Tình 601 chương
Tình Địch Biến Thành Đạo Lữ, Thiếu Tông Chủ Hợp Hoan Tông Cưỡng Ép Bắt Về Nhà

Tình Địch Biến Thành Đạo Lữ, Thiếu Tông Chủ Hợp Hoan Tông Cưỡng Ép Bắt Về Nhà

bởi Sở Tam Đao

<p>Thể loại: Song nam chủ, xuyên không, hệ thống, tình địch hóa tình nhân, tu tiên, song khiết</p><p>CP: Thiếu tông chủ Hợp Hoan Tông Minh Tích Nguyệt (công) x Sau khi xuyên không lúc nào cũng mong về nhà Sở Tinh Lan (thụ)</p><p><strong>Văn</strong><strong>&nbsp;</strong><strong>án</strong></p><p>Sở Tinh Lan bị hệ thống bắt cóc đến tu chân giới, bị ép làm đủ kiểu nhiệm vụ, thời khắc mất đi kim đan đã bày mưu tính kế giết chết hệ thống, cuối cùng lấy lại tự do.</p><p>Khi cái chết cận kề, bên cạnh cậu chỉ có mỗi 'tình địch' Minh Tích Nguyệt, cậu nảy ra ý muốn chọc tức y, tiết lộ sự thật mà bấy lâu nay y vẫn đang hiểu lầm.</p><p>Thiếu tông chủ Hợp Hoan Tông Minh Tích Nguyệt bị dáng vẻ lúc giả gái của Sở Tinh Lan mê mẩn đến thần hồn điên đảo, sau khi phát hiện chân tướng chịu phải đả kích nặng nề, xém chút sinh ra tâm ma. Minh Tích Nguyệt sâu sắc cảm nhận được mình bị đùa giỡn, mất trọn ba ngày liền để thuyết phục bản thân, bắt người về nhà làm vợ.</p><p>Cặp đôi oan gia hoan hỉ bắt đầu một cuộc sống tu tiên gà bay chó sủa, trong kế hoạch về nhà của Sở Tinh Lan có thêm một điều. "Sau khi phi thăng dẫn người yêu về nhà gặp cha mẹ."<br><br></p><p><em>Cấp độ tu vi: Luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, phân thần, hợp thể, xuất khiếu, luyện hư, độ kiếp, đại thừa, phi thăng</em></p>

Tiên Hiệp 243 chương
Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

bởi Đại Ca Uống Coca Đá

<p>Tác giả: Đại Ca Uống Coca Đá</p><p>Tran / Editor: AI_Mâm đa quả</p><p>Beta: AI_Sen Nở Đài Sen</p><p>Thể loại: Hiện đại, HE, Sủng Ngọt, Xuyên sách, Showbiz, Sảng văn</p><p>Độ dài: 122</p><p>Giới thiệu</p><p>(*) Thuật ngữ “Sảng văn” được sử dụng để nói tới một nhân vật chính ở trong một tác phẩm nào đó, nhân vật này hầu hết làm việc gì cũng sẽ thuận lợi, gặp nhiều may mắn và quý nhân phù trợ, thăng tiến nhanh chóng.</p><p>Vưu Cầu Cầu xuyên sách rồi, xuyên thành một nữ phụ thứ N trong cuốn sảng văn giới giải trí, là kiểu vai phụ tới tên gọi cũng không có.</p><p>Ở cái giới phải phấn đấu giẫm đạp nhau để vươn lên hạng A, trở thành nhân vật thường trú trên hot search này, nhìn nhóm đồng nghiệp xung quanh, mỗi một người đều tràn ngập tham vọng lớn lao, nội tâm Vưu Cầu Cầu không hề dao động, chỉ muốn trở thành một con cá muối (*).</p><p>(*) Cá muối: chỉ những người có tính cách lười vận động, thích ở lì một chỗ, không đặt cho mình mục tiêu xa vời mà chỉ muốn an ổn sống một cuộc đời bình lặng, hay nói thẳng là không có chí tiến thủ.</p><p>Chỉ có điều cho dù làm một con cá muối, cô cũng sẽ trở thành một con cá muối có cuộc sống chất lượng, vì vậy cô buộc phải đi làm kiếm tiền.</p><p>Vưu Cầu Cầu: Cá muối nằm liệt jpg.</p><p>Vì thế khán giả thấy được cảnh tượng như này…</p><p>Trong gameshow, Vưu Cầu Cầu xách ghế xếp nhỏ của mình ngồi trong bóng râm, reo hò cổ vũ cho những khách mời chơi gameshow, mệt đến oải cả người.</p><p>Trong phòng livestream, những nữ minh tinh biểu diễn các kiểu kỹ năng ca hát nhảy múa khác nhau, tệ nhất cũng là livestream tẩy trang trực tiếp, Vưu Cầu Cầu lại livestream ăn năm phần đồ ăn gọi bên ngoài giao tới.</p><p>Hôm nay mình sẽ phát sóng ăn gà rán, thịt xiên nướng, kem, tôm hùm đất, bánh rán online cho các bạn.</p><p>Khán giả: “...”</p><p>Ở lễ trao giải Vưu Cầu Cầu bị người khác chụp được khi đang há miệng ngủ gật giữa một dàn trai xinh gái đẹp ngồi đoan trang. Vưu Cầu Cầu cảm thấy vô cùng chán nản.</p><p>Cô chỉ vừa chợp mắt một xíu thôi mà, sao lại bị chụp được rồi! Bực rồi nha!</p><p>… Nản thì nản đi, cá muối không muốn lãng phí quá nhiều tế bào não, lúc bị ép làm việc còn giữ được chút tiền, trong trung tâm thành phố còn có hai căn nhà, cũng đủ để làm một phú bà cho thuê nhà rồi.</p><p>Ai ngờ, cô nổi tiếng rồi.</p><p>Trở thành nhân vật thường trú trên hot search, hot một đường thẳng tiến.</p><p>Ngàn vạn fans khóc la, Cầu Cầu, bạn là cái đồ đáng yêu nhất thế giới này! Khác hẳn mấy thứ lẳng lơ quyến rũ ngoài kia, mama (baba) yêu con!</p><p>Vưu Cầu Cầu: ???</p><p>Lăn lộn một vòng, cá muối biến thành cá Koi?</p><p>…</p>

Đô Thị 122 chương
Anh Ấy Là Niềm Tự Hào Của Tôi

Anh Ấy Là Niềm Tự Hào Của Tôi

bởi Ngải Ngư

<p class="has-text-align-left"><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Nam nữ chính còn nguyên tem, Lấy bối cảnh đô thị, Duyên trời định</p><p class="has-text-align-left"><strong>Nhân vật chính:&nbsp;</strong>Hình Mộ Bạch, Lâm Sơ Thanh</p><p class="has-text-align-left"><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Một đám cháy bùng lên ở khu dân cư nọ, Hình Mộ Bạch vội vàng dẫn đội cứu hỏa đi dập lửa.</p><p>Lâm Sơ Thanh đứng trong đám đông không ngừng cầu nguyện cho anh: “Hình Mộ Bạch, anh nhất định phải bình an đấy.”</p><p>Lát sau, một lính cứu hỏa mặc quần áo chống cháy cầm bình gas lao ra khỏi tòa nhà, chạy thật nhanh đến khu đất trống gần đó.</p><p>Chỉ trong chớp mắt, Lâm Sơ Thanh đã nhận ra người đàn ông ấy là Hình Mộ Bạch.</p><p>Cô cố gắng vùng vẫy thoát khỏi chỉ đạo viên đang giữ mình lại, khoảnh khắc bình gas nổ tung, cô nhấc chân xông đến chỗ Hình Mộ Bạch đang ngã xuống.</p><p>Lâm Sơ Thanh quỳ trên mặt đất, nhờ y tá tháo mặt nạ cho Hình Mộ Bạch, còn mình thì cởi áo chống cháy của anh ra, bình tĩnh hồi sức tim phổi cho anh.</p><p>Một giây trước khi cô chuẩn bị hô hấp nhân tạo cho Hình Mộ Bạch, anh chậm rãi mở mắt ra, giọng nói khàn khàn gọi tên cô: “Lâm Sơ Thanh…”</p><p>Cả người Lâm Sơ Thanh đang căng thẳng thoáng chốc chẳng còn chút sức lực nào, hai tay cô run rẩy ôm chặt anh, vùi mặt vào cổ anh, sợ hãi khóc nức nở.</p><p>“Có một cô gái khiến tôi bắt đầu cảm thấy tham sống sợ chết.” – Hình Mộ Bạch.</p><p>“Mỗi lần nhìn thấy anh ấy bình an bước ra khỏi đám cháy, tôi cảm thấy mình như được sống lại lần nữa.” – Lâm Sơ Thanh.</p><p>Đội trưởng đội cứu hỏa đầy quyết đoán x Bác sĩ cấp cứu xinh đẹp quyến rũ.</p><p>HE, câu chuyện ngọt ngào, ấm áp, chữa lành</p>

Đô Thị 51 chương
Chào Mừng Đến Với Đại Hội Lật Mặt

Chào Mừng Đến Với Đại Hội Lật Mặt

bởi Cây đu đủ sữa xốp giòn

<p>Tác giả: Cây đu đủ sữa xốp giòn</p><p>Nhóm dịch: Mộng Tình Đầu</p><p>Thể loại: Hiện Đại, Ngôn Tình, Tình Cảm Gia Đình</p><p>Văn án</p><p>Tôi là thiên kim thật, còn thiên kim giả là một trà xanh.</p><p>Cô ta rưng rưng nước mắt, giọng điệu đáng thương:</p><p>“Chị à, em biết chị không thích em, em sẽ rời đi.”</p><p>Tôi còn chưa kịp vạch trần màn kịch của cô ta, không ngờ ba ruột tôi ra tay còn nhanh hơn.</p><p>Ông thẳng thừng ném đồ của thiên kim giả ra ngoài, giọng đầy ghét bỏ:</p><p>“Muốn cút thì cút nhanh lên, đừng để bẩn mắt bảo bối của tôi!”</p>

Đô Thị 4 chương
Cổ Tình - Hà Dục

Cổ Tình - Hà Dục

bởi Hà Dục

<p><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;Nguyên sang,&nbsp;Đam mỹ,&nbsp;Hiện đại&nbsp;,&nbsp;HE&nbsp;,&nbsp;Tình cảm&nbsp;,&nbsp;Niên hạ&nbsp;,&nbsp;Cường thủ hào đoạt&nbsp;,&nbsp;Ngôi thứ nhất&nbsp;,&nbsp;Mỹ công</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu</strong></p><p class="has-text-align-center">Thiếu niên người Miêu ấy đã bảo rằng cậu không hề hạ cổ.</p><p class="has-text-align-center"><br>Trong vô số đêm trằn trọc như có sâu bọ gặm nhấm, tôi buộc phải thừa nhận một điều: hình như tôi đã yêu Thẩm Kiến Thanh, cậu thiếu niên người Miêu lạnh lùng, tuấn mỹ kia.</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Tất cả bất hạnh bắt đầu từ chuyến du lịch tự lái đó.</p><p class="has-text-align-center"><br>Giữa đám đông tấp nập trong thôn người Miêu, tôi thoáng thấy một góc áo trường bào xanh lam[1] bay ngang qua — đó cũng là lần đầu tiên tôi gặp Thẩm Kiến Thanh. Cậu thiếu niên lạnh lùng như rắn độc ẩn trong góc tối, ánh mắt tham lam khiến tôi không khỏi lạnh sống lưng.<br>Lúc đó tôi vẫn chưa biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ có thể rời khỏi thôn Miêu này được nữa.<br>Cả đời tôi, tôi đã thấy cổ trùng của Thẩm Kiến Thanh ba lần.</p><p class="has-text-align-center">Lần đầu tiên là khi tôi chỉ vào chén cổ dưới cửa sổ của nhà treo[2], cười hỏi hắn:<br>“Thẩm Kiến Thanh, trong này là cổ của cậu à?”</p><p class="has-text-align-center">Cả người thiếu niên người Miêu đứng trong bóng tối ẩm thấp, trang sức bạc trên người cậu phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo:</p><p class="has-text-align-center"><br>“Lý Ngộ Trạch, tôi không hạ cổ.”</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Lần thứ hai là lúc tôi bị giam cầm trong vòng tay gầy gò nhưng mạnh mẽ của thiếu niên, khóe mắt tôi liếc thấy chiếc chén cổ đen như mực. Tôi hỏi:<br>“Thẩm Kiến Thanh, cậu có hạ cổ không?”</p><p class="has-text-align-center">Thiếu niên kề vào bên tai tôi, giọng nói ẩm ướt, dính dính:<br>“Lý Ngộ Trạch, em sẽ không hạ cổ đâu.”</p><p class="has-text-align-center">——</p><p class="has-text-align-center">Lần thứ ba, đó là một thời gian dài sau đó. Tôi run rẩy hai tay, từ từ mở chén cổ ra…</p><p class="has-text-align-center"><em>Vừa đẹp vừa điên chiếm hữu cao công (Thẩm Kiến Thanh) x tỉnh táo, hiền hoà, quật cường thụ (Lý Ngộ Trạch)</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Cảnh báo ngôi kể thứ nhất*</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Cảnh báo có tình tiết cưỡng ép tình cảm*</em></p><p class="has-text-align-center"><em>* Tất cả các thiết lập chỉ để phục vụ cốt truyện, hoàn toàn hư cấu, xin đừng áp dụng vào thực tế *</em></p>

Đô Thị 77 chương
Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

bởi Kim Hoàng Ngọc Mễ Lạp

<p>Ngoài nấu ăn, sở thích lớn nhất của Diệp Thư là đọc tiểu thuyết, còn là niên đại văn.<br><br>Mỗi lần đọc một truyện, cô đều nghĩ nếu mình là nhân vật chính thì sẽ thế nào.<br><br>Hôm đó, cô đi siêu thị mua đồ ăn, vừa chọn đồ vừa nghĩ đến đoạn đầu tiểu thuyết mới đọc được.<br><br>Đang nghĩ ngợi say sưa thì cô cảm thấy chân mình lắc lư, có người hét lên động đất, mọi người đều chạy về phía lối ra, Diệp Thư cũng chạy theo dòng người.<br><br>Hiện trường hỗn loạn, không biết ai chạy va vào kệ hàng, kệ hàng đổ sập trúng đầu Diệp Thư.<br><br>Diệp Thư chỉ cảm thấy đầu ong lên một tiếng, rồi không biết gì nữa...</p>

Ngôn Tình 343 chương
Dư Tôi Rung Động

Dư Tôi Rung Động

bởi Thanh Thang Xuyến Hương Thái

<p><strong>Tác phẩm: Dư Tôi Rung Động</strong><br><br><strong>Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái</strong><br><br><strong>Nhân vật chính: Diệp Kì Trăn, Ôn Dư</strong><br><br><strong>Thể loại: Bách hợp (Nữ x Nữ), Tình yêu chốn đô thị, Yêu sâu đậm, Gần quan được ban lộc, Vườn trường</strong><br><br>...<br><br><strong><em>Tóm tắt nội dung:</em></strong><br><br>Lên đại học gặp lại "tình địch" Ôn Dư, Diệp Kì Trăn vốn tưởng rằng cả hai sẽ như nước với lửa.<br><br>Sau đó, Diệp Kì Trăn bị bệnh, Ôn Dư đưa thuốc tới cho cô,<br><br>Diệp Kì Trăn cô đơn, Ôn Dư lặng lẽ ở cạnh cô,<br><br>Diệp Kì Trăn buồn bã, Ôn Dư ôm lấy cô dỗ dành cô.<br><br>Và cả, Ôn Dư hôn cô là có ý gì? Đã nói là tình địch cơ mà?<br><br>...<br><br>Từ thời cấp ba, Ôn Dư đã có biệt danh là "Yêu Tinh", người ta đồn đại cô ấy có vô số bạn trai cũ, "anh trai mưa" rải khắp chốn. Chỉ có Ôn Dư biết, bản thân chỉ rung động với một cô gái: Nụ cười của cô gái ấy ấm áp ngọt ngọt, như cơn gió mát nhất ngày hè, đánh thức thanh xuân lười biếng lại mơ hồ của Ôn Dư.<br><br>...<br><br><strong><em>Mẩu truyện ngắn:</em></strong><br><br>Đêm khuya, mất ngủ.<br><br>Diệp Kì Trăn dùng tài khoản ẩn danh đăng bài lên diễn đàn trường học, tiêu đề: "Giới tính nữ, hình như thích nữ sinh".<br><br>Lầu 1: Là tình cảm bạn bè thân thiết à?<br><br>Lầu 2: Khuyên chủ top đừng nghĩ nhiều, trò đùa của gái thẳng mà thôi.<br><br>Lầu 3: Gái thẳng dụ dỗ buê đuê, trời đánh thánh đâm.<br><br>Bên dưới một đám người tỉnh táo, Diệp Kì Trăn nhìn thấy một câu trả lời của ID có tên oddd: DKT, có phải cậu không?<br><br>...<br><br>Một câu tóm lược: Khi "bóng thẳng" gặp "bóng kín", đôi bên tưởng rằng người kia coi bản thân là tình địch, trên thực tế là câu chuyện hai bên âm thầm thèm khát đối phương.<br><br>Đại ý: Suy nghĩ lí trí, nói năng hành động cẩn trọng, luôn luôn yêu mến cuộc sống.</p>

Đô Thị 91 chương
Chiếc Quạt Xương

Chiếc Quạt Xương

bởi Khuyết Danh

<p>Ta đã chec dưới tay nữ nhân được Dung Cảnh cưng chiều nhất, rồi bị làm thành chiếc quạt xương.</p><p>&nbsp;</p><p>Ở Minh Giới, ta ngày đêm đứng canh bên cầu đợi hắn ta, đợi mười hai năm vẫn không thấy, nhưng lại đợi được nữ nhân đó.</p><p>&nbsp;</p><p>Buồn cười thay, ngay khoảnh khắc nhận được tin tức, hắn đã lao ngay đến gặp ta, nhưng lý do lại là để ta tha cho nữ nhân đó.</p><p>&nbsp;</p><p>Ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mặt hắn: "Ngươi đã từng nói, muốn cầu xin người khác thì phải quỳ xuống mà xin."</p>

Ngôn Tình 16 chương