Tất cả Truyện
Bộ lọc
Tìm thấy 1256 truyện
Chồng Tôi Là Ma Vương Hủy Diệt Thế Giới
bởi Phù Mộng
<p>Tác giả: Phù Mộng</p><p>Chuyển ngữ: Rong Biển</p><p>Designer: Penhaligon's</p><p>Tag: 1Vs1, Chữa lành - cứu rỗi, Cổ đại, Cưng chiều, Duyên trời tác hợp, HE, Ngôn Tình, Ngọt, Song xử, Tiên hiệp/ Tu tiên, Xuyên không</p><p>Tổng số chương: 166</p><p>Giới thiệu:</p><p>Tần Oanh Nhiên là con gái của một thầy giáo, nên duyên với một thư sinh. <br><br>Sau khi thành thân, dù nàng muốn gì thì chàng thư sinh cũng đều chiều chuộng. Tuy rằng cuộc sống không hề giàu sang, thỉnh thoảng hai người cũng sẽ cãi vã, song lại khá bình yên.<br><br>Oanh Nhiên cứ ngỡ cuộc sống sẽ mãi trôi đi êm đềm như thế.<br><br>Mãi cho đến một ngày khi đám người nọ xông tới tận nhà và hét lớn: Lục soát hang ổ của tên ác ma Từ Ly Lăng cho ta!<br><br>Đến đàn gà phu quân nuôi cho nàng cũng chẳng được tha, Oanh Nhiên núp ở đằng xa thấy thế thì sợ tới mức chẳng dám thở mạnh.<br><br>Kết quả phu quân nàng đột nhiên trở về, chỉ dùng một đao chém bay đầu cả đám.<br><br>Ngày hôm đó, máu văng nhuộm đỏ khoảng sân nơi nàng thường nằm phơi nắng, mấy cái đầu lăn lóc đầy đất.<br><br>Nàng còn nghe thấy phu quân vốn luôn hòa nhã của mình cười khẩy một tiếng: “Phiền phức.”<br><br>*<br><br>Oanh Nhiên sợ lắm. Nàng trốn lên núi để tĩnh tâm một hôm, đến đêm lại mò về nhà.<br><br>Lúc này phu quân nàng đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi, còn hâm lại thức ăn cho nàng.<br><br>Thấy giày và váy nàng lấm lem bùn đất, hắn lại bế nàng lên ghế rồi giặt sạch giày dép và y phục cho nàng.<br><br>Hắn vẫn vậy, vẫn dịu dàng hỏi thăm nàng đi đâu và vì sao về nhà trễ.<br><br>Oanh Nhiên nghe thấy tiếng hắn gọi đàn gà mới trong sân, nhìn thấy hắn cúi đầu thay giày giúp mình, bỗng dưng cảm thấy: Cứ sống tiếp thế này cũng được.<br><br>Dù sao mẹ nàng cũng từng dạy, sống cùng phu quân phải có lúc mắt nhắm, mắt mở cho qua.<br><br>Cô gái người phàm thích làm cá mặn X Đại ma vương hủy diệt thế giới thực thụ.<br><br>Không phải thể loại nữ chính mạnh mẽ.<br><br>Tag: Tình yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, tiên hiệp, tu chân, truyện ngọt, nhẹ nhàng.<br><br>Nhân vật chính: Tần Oanh Nhiên, Từ Ly Lăng.<br><br>Tóm tắt một câu: Cuộc sống vợ chồng cùng ma vương điên cuồng.<br><br>Dàn ý: Chúng ta đều có một tương lai xán lạn.</p>
Tôi Trở Thành Tư Tế Của Các Ngoại Thần
bởi A Eon
<div class="row d-flex" data-v-2dc7d95e><div class="col-md-10 detail" data-v-2dc7d95e><div class="bg-white" data-v-2dc7d95e><div id="__BVID__148" class="tabs" data-v-2dc7d95e><div id="__BVID__148__BV_tab_container_" class="tab-content"><div id="__BVID__155" class="tab-pane active" role="tabpanel" data-v-2dc7d95e aria-hidden="false" aria-labelledby="__BVID__155___BV_tab_button__"><div class="row description" data-v-2dc7d95e><div class="introduce" data-v-2dc7d95e><div data-v-2dc7d95e><p>Chúa không chơi xúc xắc.<br>...Lẽ ra phải là như vậy.</p><p>Lạch cạch.<br>Cùng với tiếng xúc xắc, tôi đã rơi vào thế giới TRPG (Game nhập vai bàn cờ).<br>Với tài năng tư tế đỉnh cao được ban sẵn.</p><p>Thứ mà tôi phải phục vụ là...<br>...Các Ngoại Thần trong Thần thoại Cthulhu.</p></div></div></div></div></div></div></div></div></div><div class="bg-white p-1 pt-3 comments pb-4" data-v-2dc7d95e><div class="row px-2 mx-0"><div class="col-6 px-0"><div class="label-primary border-none"><h2 class="fs-6"> </h2></div></div></div></div>
Sau Khi Đánh Dấu Nhầm Chị Của Bạn Gái Cũ
bởi Tiếu Lam
<p>Tác phẩm: Sau khi đánh dấu nhầm chị của bạn gái cũ<br>Tên gốc: Đánh dầu nhầm tỷ tỷ đại boss của người yêu cũ<br>Tác giả: Tiếu Lam <br>Thể loại: Bách hợp, hiện đại, ABO, niên hạ, 1x1, HE<br>Số chương: 117 chương + 14 PN</p><p>Giới thiệu tóm tắt:<br>**Công: Diệp Tri Tầm - Vạn năng, đảm đang, ngọt ngào, Alpha truyền thống. <br>Thụ: Ngu Lê - Ngoài lạnh trong nóng, đời sống ngây thơ, quyến rũ, Omega.**<br>Diệp Tri Tầm là một Alpha truyền thống, đã hẹn hò với Ngu Hi suốt ba năm, nhưng chưa từng đi xa hơn việc nắm tay. Khi cô cầu hôn, Ngu Hi lại quyết định chia tay, bởi cô cảm thấy Diệp Tri Tầm quá bảo thủ, tin tức tố nhạt nhẽo, không thể thỏa mãn cô.<br>Diệp Tri Tầm nghiến răng uống thuốc bổ, quyết tâm nối lại tình cảm với Ngu Hi. Nhưng thuốc quá mạnh khiến tin tức tố của cô mất kiểm soát, trên đường tìm Ngu Hi, cô vô tình gặp một Omega trong kỳ động tình, dẫn đến một đêm không ngờ.<br>Khi tỉnh lại, Diệp Tri Tầm hoang mang. Người phụ nữ bên cạnh lộ ra một nửa vai ngọc, gương mặt kiều diễm, quyến rũ, là Ngu Lê, chị gái của Ngu Hi. Ngu Lê, 16 tuổi đã trở thành người đứng đầu Ngu gia, trong vòng mười năm đã biến Ngu thị từ một công ty sắp phá sản thành tập đoàn lớn mạnh.<br>Diệp Tri Tầm luôn rất sợ Ngu Lê, và lúc này, sự sợ hãi càng mạnh mẽ hơn.<br>"Xin lỗi, em sẵn sàng gánh chịu mọi trách nhiệm!" Diệp Tri Tầm nằm ngửa, chờ đợi sự trừng phạt.<br>"Ký đi." Ngu Lê nói. Diệp Tri Tầm nghĩ mình sẽ bị trừng phạt, nhưng không ngờ lại nghe thấy tiếng chị.<br>Cô cúi đầu ký vào "giấy nhận tội", đến khi nhìn thấy tiêu đề "Thỏa thuận tiền hôn nhân"! Diệp Tri Tầm: "???".<br>***<br>Sau khi chia tay Diệp Tri Tầm, Ngu Hi cảm thấy có chút tiếc nuối. Mấy tháng sau, cô chơi chán, lại nhớ về những khoảnh khắc đẹp với Diệp Tri Tầm và muốn quay lại.<br>Cô tưởng Diệp Tri Tầm như một con chó dễ dụ, chỉ cần nói vài lời mềm mỏng là cô sẽ quay lại ngay. Nhưng không ngờ, Diệp Tri Tầm đã chặn cô.<br>Ngu Hi nghe đồn Diệp Tri Tầm đã có bạn gái mới, đang bận yêu đương, nhưng cô không tin, làm sao Diệp Tri Tầm có thể tìm được người tốt hơn cô?<br>Cô tìm mọi cách để gặp Diệp Tri Tầm, đang chuẩn bị gọi thì thấy cô ôm một người phụ nữ mặc trang phục cao cấp, bảo vệ cô ấy vào phòng nghỉ.<br>"Ngoan, uống chút canh giải rượu, nếu không một lát sẽ khó chịu."<br>"Được rồi, hôn một cái, uống một ngụm..."<br>Giọng nói dịu dàng và âu yếm của Diệp Tri Tầm khiến Ngu Hi đỏ mặt, đó lẽ ra là sự dịu dàng dành cho cô!<br>Ngu Hi không cam lòng, gõ cửa và thấy người phụ nữ lười biếng nằm trên sofa chờ được chăm sóc, ngay lập tức cảm thấy sụp đổ.<br>Tại sao lại là chị gái Ngu Lê?!<br>Ngu Lê bị rối loạn tin tức tố, thường xuyên đau đầu và mất ngủ.<br>Trong một lần tình cờ xảy ra mối quan hệ một đêm với người yêu cũ của em gái, cô phát hiện tin tức tố của Diệp Tri Tầm có thể giúp cô giảm bớt cơn đau đầu và mất ngủ.<br>Vì vậy, Ngu Lê quyết định "Cường cưới hào đoạt" Diệp Tri Tầm!</p>
Chấp Thoa Sư - Ân Dưỡng
bởi Ân Dưỡng
<p dir="ltr">Tác giả: Ân Dưỡng <br>-----------------------<br><br>Đế vương luyện được thần dược, có thể vượt qua thời không. Hắn muốn quay về tìm lại bạch nguyệt quang đã mất.</p><p dir="ltr">Cả hậu cung chấn động, cầu xin ta đến khuyên ngăn. Nhưng họ nào biết, ta làm Hoàng hậu năm năm nhưng chẳng qua cũng chỉ là thế thân cho một cung nữ mà thôi. Thế nhưng ta vẫn đi.</p><p dir="ltr">“Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?”</p><p dir="ltr">Thiên tử nổi giận, vạn dân quỳ phục. Ta nhìn Đế vương, khẽ lắc đầu, tiến lên từng bước.</p><p dir="ltr">“Không, xin Bệ hạ giữ gìn long thể, thần thiếp nguyện thử thuốc thay người.”</p><p dir="ltr">Đoạt lấy viên thuốc ấy, ta ngửa đầu nuốt xuống.</p><p dir="ltr">Ai lại chẳng có một bạch nguyệt quang trong lòng?</p><p dir="ltr">Tạ Trường Ẩn, ta đến tìm chàng đây.</p>
Xuyên Thành Tra A Sau Đem Phản Diện Đánh Dấu
bởi Tứ Quý Vô Ưu
<p>Tên truyện: Xuyên Thành Tra A Sau Đem Phản Diện Đánh Dấu</p><p>Tác giả: Tứ Quý Vô Ưu</p><p>Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu</p><p>Văn án</p><p>Cố Tri Cảnh là một 'bá tổng'. Nhưng cô xuyên thư – xui xẻo là một quyển tiểu thuyết ABO, xui hơn nữa là cô xuyên thành một Alpha vô học, thất nghiệp, lại còn là một tra A thứ thiệt.<br>Nguyên chủ mê một Omega xinh đẹp, đúng lúc người ta yếu đuối nhất thì ra tay cưỡng đoạt. Omega thề sống chết không khuất phục, nguyên chủ tức giận, tung ảnh lên mạng bôi nhọ cô ấy, khiến sự nghiệp và tình cảm của người ta sụp đổ hoàn toàn.<br>Về sau, Omega Dã Trì Mộ trùng sinh, trở thành phản diện tàn độc nhất truyện, khiến cả nhân vật chính bị hành đến tận chương cuối.<br>Chuyện đầu tiên cô ta làm chính là báo thù.<br>Nguyên chủ thân bại danh liệt, ôm một đống nợ, bị chủ nợ truy sát, lưu lạc đầu đường, đói đến mức tranh cơm thừa với chó. Vì tranh không lại, bị cắn một cái.<br>Cuối cùng chết thảm ngoài phố.<br>Cố Tri Cảnh nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường, nhớ lại đêm qua vì thấy gáy đối phương quyến rũ quá, liền cắn hai cái. Giờ ngực vẫn còn đau.<br>Cô chẳng những không xoay chuyển được cốt truyện, mà còn làm luôn mấy trò mà nguyên tác pháo hôi cũng chưa dám thử – đánh dấu Omega, quay video.<br>Ngón tay Cố Tri Cảnh run nhẹ: Giờ mình sống kiểu gì đây?<br>Đúng lúc đó, Omega xinh đẹp mở mắt, nhìn hết những gì cô làm, mắt đỏ hoe, nghiến răng nói: "Cố Tri Cảnh, tôi sẽ giết cô."<br>"..."<br>Vì mạng sống, Cố Tri Cảnh lập tức quyết định thoát khỏi cốt truyện.<br>Nhưng rồi, phản diện Omega đang lên cơn phát nhiệt lại gặp cô, phát bệnh cũng ngay trong lòng cô, bị bắt nạt cũng ngay trước cửa nhà cô.<br>Bản năng 'bá tổng' không cho phép Cố Tri Cảnh ngồi yên.<br>Ban ngày, cô phải giả vờ giữ nguyên tính cách tra A của nguyên chủ, lạnh lùng ngoài mặt. Sau lưng lại là người đầu tiên ôm Dã Trì Mộ đi bệnh viện, lúc người ta bệnh thì hết sức chăm lo.<br>Thậm chí, lúc phản diện Omega bị cặp nhân vật chính ép đến đường cùng, Cố Tri Cảnh tát một cái, đá một cú, khiến đối phương chật vật bỏ chạy: "Người của tôi, các người cũng dám động vào?"<br>Cô chắp vá tới lui, nhưng phản diện Omega vẫn hắc hóa, không thể quay đầu.<br>Cố Tri Cảnh đành ngồi đợi phá sản, chết gục đầu đường.<br>Thế mà đại phản diện lại bảo... muốn yêu cô?<br>Đây là kiểu tra tấn mới à?<br>. . . . .<br>VĂN ÁN 2:<br>Dã Trì Mộ biết rõ người phụ nữ kia đối với cô chỉ là giả vờ, là cảnh giác. Nhưng cũng chính vì vậy... cô ấy đẹp đến mức khiến người ta phát điên, hiếm có đến mức khiến người ta muốn chiếm làm của riêng.<br>Mỗi lần ngước mắt, Dã Trì Mộ đều thấy người kia ra vẻ lạnh nhạt, nhưng ánh mắt lại để lộ lo lắng.<br>Mỗi lần nàng bị thương, chính là người ấy – ngoài miệng thì chê bai, nhưng lại nhẹ nhàng thổi vết thương cho nàng.<br>Nàng muốn có được người đó.<br>Dục vọng chiếm hữu, nhân lúc người ta ngủ say, bắt đầu cựa mình.<br>Nàng rất muốn giữ lấy đôi môi ấy, để nó mãi mãi chỉ dành cho mình. Người này – nhất định phải thuộc về nàng.<br>Alpha bề ngoài lạnh lùng nhưng nội tâm lại hay cằn nhằn/châm chọc X Omega – đẹp, điên, thù dai, có thù tất báo.<br>Tag: Cường cường, sinh con, giới giải trí, xuyên thư<br>Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cố Tri Cảnh, Dã Trì Mộ<br>Tóm tắt một câu: Phản diện nói đánh dấu xong thì phải đánh thêm nhiều lần.<br>Thông điệp: Dùng dịu dàng chữa lành người khác. Dù rơi vào nghịch cảnh cũng đừng buông tay. Tin rằng sau giông bão luôn có cầu vồng, và luôn có người chờ bạn nơi tận cùng bão tố.</p>
Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
bởi Điềm Nhu
<p>Tác giả: Điềm Nhu<br><br>Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Trọng Sinh...<br><br>Giới thiệu:<br><br>Vì quan hệ giữa cả hai là liên hôn, gắn kết và ràng buộc theo mục đích thương nghiệp, thế nên Thư Lan cũng chưa từng đặt quá nhiều tâm tư, tình cảm lên Lệ Bắc Đình<br><br>Cô cũng lạnh lùng cự tuyệt sự quan tâm, hành động chăm sóc của anh ta, thậm chí còn bị người có âm mưu sắp đặt, xém hại chết chồng mình<br><br>Sau này Thư Lan đã rõ ràng hết thảy, Lệ Bắc Đình gặp nguy cơ, cô không ngần ngại mà thay anh chắn đi một đòn trí mạng.<br><br>Tới lúc gần tắt thở, cô ở trong ngực anh, run giọng nói:<br><br>“Lệ Bắc Đình, nếu như có kiếp sau, em nhất định sẽ đối xử tốt với anh”.Ai có thể ngờ, thế nhưng Thư Lan trọng sinh trở về vào năm kết hôn thứ hai với Lệ Bắc Đình, nhưng ngày này lại là rạng sáng hôm sau, sau khi cô đưa ra lời đề nghị ly hôn.<br><br>Thư Lan không quan tâm nhiều, chạy thẳng đến phòng ngủ của Lệ Bắc Đình, xốc chăn lên và ôm chặt lấy anh, giọng điệu khẩn thiết mà thấp thỏm: “Lệ Bắc Đình, chúng ta không ly hôn được không anh?”.<br><br>Lệ Bắc Đình mất ngủ cả đêm bởi vì Thư Lan đưa ra lời đề nghị ly hôn, ai có thể nghĩ thế mà đợi đến khi cô vợ ngọt ngào ôm vào lòng, sửng sốt nhìn cô, một lúc lâu sau mới nói: “Được.”<br><br>Không cần biết em giở trò gì, chỉ cần ở lại bên cạnh là được rồi.</p>
Chơi Với Lửa
bởi Zhihu
<p>"Em điên rồi sao?" - "Không điên sao lại chơi với anh?" Một trò chơi trả thù sau cơn say, một ván cờ tình cảm dây dưa cả đời, ai nghiêm túc người đó biết, đùa với lửa có ngày tự thiêu rụi, em không phải không hiểu chứ?</p><p>1 Không hối hận?</p><p>Trước cửa phòng 6309 khách sạn Kim Khải Thụy, Trần Hân có chút do dự.</p><p>Cô hít sâu một hơi: 12 giờ rồi, Trần Hân, hãy nói lời tạm biệt với quá khứ đi!</p><p>Trần Hân như hạ quyết tâm, ngẩng đầu ưỡn ngực, giơ tay gõ cửa.</p><p>"Cốc cốc cốc."</p><p>"Cạch" một tiếng, cửa mở.</p><p>Người đàn ông bên trong vươn tay dài ra, kéo Trần Hân vào phòng.</p><p>"Cạch" một tiếng, người đàn ông dùng chân khép cửa lại, khóa trái.</p><p>Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Trần Hân thoáng thấy đây là một căn phòng suite rất rộng rãi.</p><p>Chưa kịp phản ứng, nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông đã phủ xuống, bịt kín môi cô.</p><p>Người đàn ông mặc áo choàng tắm, cổ áo mở rộng, cơ ngực săn chắc như ẩn như hiện, trong miệng có mùi bạc hà thoang thoảng, hòa quyện với mùi hương gỗ tuyết tùng trên người anh ta, lạnh lùng xa cách nhưng lại cuồng nhiệt như lửa, khiến cô mê muội.</p><p>"Lần đầu hẹn hò?"</p><p>Người đàn ông rời môi cô, một tay véo dái tai đỏ ửng của cô, một tay ôm eo cô, kéo sát vào người mình, ép lưng cô vào cánh cửa.</p><p>Mí mắt khẽ rũ, nhìn chằm chằm vào môi cô, giọng nói trêu chọc.</p><p>Tai Trần Hân rất nhạy cảm, cảm nhận rõ ràng nhiệt độ ngón tay người đàn ông, nóng như lửa.</p><p>Có lẽ vì tác dụng của rượu, trong cơ thể cô có một luồng tình cảm đang cuộn trào.</p><p>Hai má ửng hồng, cô ngẩng cằm lên, đôi mắt quyến rũ nhìn thẳng vào Lục Sính Diên, người cao hơn cô cả cái đầu.</p><p>Dưới lớp áo choàng mỏng, xương quai xanh hoàn hảo lộ ra, làn da trắng nõn mềm mại nhấp nhô đầy mê hoặc, chiếc váy đen ôm sát tôn lên những đường cong quyến rũ, khe ngực vừa phải như muốn mời gọi.</p><p>"Tôi muốn thử một chút!"</p>
Vào Đông - Đào Nhân
bởi Đào Nhân
<p>Trần Điền Điền về quê ăn tết, trên đường phủ đầy tuyết, cô vô tình gặp lại chàng thanh mai trúc mã nhiều năm không gặp.</p><p>Lúc ấy anh đang học thạc sĩ ở đại học Nghi, việc làm ăn của gia đình cũng ngày càng phát đạt, những người quen biết đều muốn kết giao với anh, thậm chí có người còn tìm đến cả cô để dò hỏi tin tức.</p><p>Còn cô khi ấy đang chật vật, vừa mất việc, nơi đây cũng chẳng còn ai thân thích, đến cả lý do đột nhiên trở về cũng chẳng biết, vậy nên cô chẳng muốn lại gần anh để tự rước lấy xấu hổ.</p><p>Vậy mà cứ đúng lúc ấy, lại gặp phải anh.</p><p>Trần Điền Điền được một người chú quen biết kéo lên siêu xe, tiện đường cho cô đi nhờ.</p><p>Ngồi ở ghế sau, cô lại nghe người chú ngồi ở hàng ghế phụ trêu đùa: "Điền Điền, sao hai đứa không nói gì thế? Chú nhớ hồi nhỏ hai đứa hay chơi chung lắm mà, từ hồi lên cấp ba mỗi đứa một trường là chẳng gặp lại nữa nhỉ?"</p><p>Trần Điền Điền sửng sốt hồi lâu, thẹn thùng cười: "Lên cấp 3 quen được người khác rồi, anh Ngang nhiều bạn, chẳng mấy khi để ý đến cháu nữa."</p><p>Trước ghế lái truyền đến một giọng nói lạnh lẽo, anh nghiêng đầu: "Không phải, là cậu không để ý tới tôi."</p><p>Trần Điền Điền ngẩng đầu, nhìn qua kính chiếu hậu, vô tình chạm vào ánh mắt đen sâu thẳm của anh.</p><p>-</p><p>Trần Điền Điền chưa từng nghĩ sẽ có liên quan gì đến đứa con cưng của trời như anh, sau bao nhiêu năm, hai người đã sớm chẳng phải là người cùng thế giới.</p><p>Sau đó, có một lần nọ, Trần Điền Điền không tiện từ chối nên ngồi xe của Tề Ngang để về nhà.</p><p>Xe dừng ở ven đường, lúc cô mở cửa thì nhận ra cửa đã bị khóa.</p><p>Trong xe lặng ngắt như tờ.</p><p>Tề Ngang nâng mí mắt nhìn về phía cô, giọng nói lạnh nhạt: "Cậu thấy tôi thế nào?"</p><p>Trần Điền Điền không hiểu: "Gì cơ?"</p><p>"Chẳng phải cậu muốn kết hôn sao? Tôi thì sao, được không?"</p><p>Ngày hôm sau hai người chớp nhoáng đăng kí kết hôn.</p><p>Sau kết hôn, Trần Điền Điền cũng không thấy cuộc sống của mình có gì thay đổi.</p><p>Hôn nhân hợp đồng, đôi bên đều có nhu cầu riêng, để tránh bị hiểu lầm là ham tiền của anh, cô tính toán rành mạch từng chi phí giữa hai người để tránh sau này ly hôn mà xảy ra tranh chấp tài sản.</p><p>Cho đến một ngày Tề Ngang tặng cô viên kim cương xanh DeBeers trị giá hàng chục triệu tệ làm quà kỷ niệm kết hôn.</p><p>Mà cô thì chẳng thể tặng lại món quà nào ngang giá.</p><p>Vừa mở điện thoại, trên màn hình hiển thị tin nhắn WeChat anh gửi cách đó hai phút:</p><p>【Chủ động nhắn tin cho anh vào sáng, trưa và tối, điều khoản này thêm vào hợp đồng kết hôn, cảm ơn.】</p><p>Trần Điền Điền: "......"</p><p>Cô bắt đầu nhận ra mọi chuyện có vẻ không đơn giản như mình nghĩ.</p><p>-</p><p>Rất lâu sau khi kết hôn, tình cờ Trần Điền Điền biết được chuyện hồi tốt nghiệp cấp ba Tề Ngang định tỏ tình với cô.</p><p>Đêm đó, Trần Điền Điền nổi hứng, hỏi anh: "Sao anh không tỏ tình với em?"</p><p>Dưới ánh đèn mờ nhạt, giọng nói của người đàn ông trầm thấp kìm nén, nghe không rõ cảm xúc.</p><p>"Anh không muốn đến bạn bè chúng ta cũng không làm được."</p><p>Anh bỏ hết sỉ diện, nhìn cô: "Em thích ai cũng được nhưng chưa bao giờ xem anh là đối tượng để cân nhắc."</p><p>"Đôi khi anh nghĩ, Trần Điền Điền, em dựa vào đâu?"</p><p>"Dựa vào đâu mà anh không có tư cách này?"</p><p>Tag: Đô thị Hào môn, thế gia Gương vỡ lại lành, Thanh mai trúc mã, Cưới trước yêu sau</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Điền , Tề Ngang ┃ Vai phụ: ┃Nhân vật khác:</p><p>Một câu tóm tắt: Xa cách gặp lại, cưới trước yêu sau.</p><p>Lập ý: Muốn trở thành hình mẫu trong tưởng tượng, một bước đều không cho.</p>
Cuộc Đời Mỹ Mãn Của Đích Nữ Tạ Ngọc Uyên
bởi Di Nhiên
<p>Tạ Ngọc Uyên kiếp trước khổ cực đến mức trời đất kinh hoàng, quỷ thần than khóc. Đến chết đi mà âm phủ còn chẳng thèm nhận. Nay nàng đã quay lại.</p><p>Những kẻ từng ức hiếp nàng, kẻ nào có ơn thì trả ơn, kẻ nào có thù thì báo thù, đừng ai mong thoát. Nhưng nàng chẳng ngờ lại bị một gã mù cuốn lấy tâm hồn.</p><p>Thôi, đã mù thì mù vậy, nàng nhận! Nhưng ai ngờ, gã mù ấy chớp mắt hóa thành một vị vương gia cao quý, oai phong… lại còn nhất quyết muốn cưới nàng… Đúng là bệnh hoạn! Thế này thì phải làm sao đây!</p><p>Nhân vật chính: Tạ Ngọc Uyên, Lý Cẩm Dạ </p><p>Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, quyền đấu, cung đấu, trạch đấu… </p>
Máu Liều Luôn Nhiều Hơn Máu Não
bởi Tê Chẩm Do Miên
<p>Bạn đang đọc truyện <strong>Máu Liều Luôn Nhiều Hơn Máu Não</strong> của tác giả <strong>Tê Chẩm Do Miên</strong>. Tư Đồ Nhiên tử vong, đụng phải hệ thống, sau đó oanh liệt xuyên vào thế giới ngôn tình tiểu thuyết mà thêm cả thể loại kinh dị trong đó.<br><br>Thành một nữ phụ luôn chạy nhanh trên đường "tìm chết", đã thế còn gặp hệ thống hố cha, mới tới ngày đầu tiên, nó vì quá thời hạn bảo trì thế nên gấp rút bị thu hồi về để sửa chữa lại.<br><br>Lúc tạm biệt, hệ thống lo sốt vó, luôn miệng nhắc nhở:<br><br>"Ý nghĩa tồn tại của cô chính là phải gây chuyện, phải tích cực tìm tử lộ. Cô hiểu không, cô biết chết là thế nào đúng không?"Từ Đồ Nhiên nhớ lại trải nghiệm liều chết ở kiếp trước của mình, sau đó đưa tay ra dấu OK với hệ thống, siêu cấp tự tin.<br><br>Thế nên hệ thống mới yên lòng đi.<br><br>Một thời gian sau, hệ thống sửa xong quay lại, thấy cảnh tượng trước mắt đã bị dọa cho suýt rối code: Cô đang làm cái gì vậy hả?!!<br><br>Từ Đồ Nhiên đang khiêu chiến với ác thần quay đầu nhìn lại: Thì ta làm theo lời mi mà, đang tìm đường chết đây còn gì.<br><br>Hệ thống: …?!!</p>
Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ
bởi Nhiều Tác Giả
<p><strong>1/ Đừng Lên Tiếng! Có Người Trong Ký Túc Xá!</strong></p><p>Đã hai giờ sáng, tôi vẫn đang nằm vắt chéo chân trên giường lướt điện thoại.</p><p>Wechat đột nhiên hiện lên thông báo tin nhắn.</p><p>[Chị Quyên đừng lên tiếng, em thấy có người đứng trước giường chị.]</p><p>Là của Linh Tử gửi tới.</p><p>Bàn tay đang cầm điện thoại của tôi chợt khựng lại, tôi chậm rãi nhìn ra ngoài giường.</p><p>Trước mặt bị rèm giường màu đen che kín, căn bản không nhìn thấy bên ngoài có thứ gì.</p><p>Tôi bật cười, con bé Linh Tử này chắc lại xem phim kinh dị gì đó xong đi hù dọa mọi người.</p><p>[Đừng đùa nữa, lại hợp tác với Tiểu Lê dọa chị đây hả? ]</p><p>[Mày chỉ muốn chị mở rèm rồi làm gì đó để hù chị thôi đúng không? ]</p><p>Linh Tử: [Không phải! Chị Quyên! Chị phải nghe em!]</p><p>Tôi kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của con bé.</p><p>Tiếp theo em ấy gửi cho tôi một tin nhắn riêng.</p><p>Linh Tử: [Chị Quyên! Em thực sự không đùa đâu!!!]</p><p>Linh Tử: [Có một người đang đứng ở đầu giường của chị!]</p><p>Linh Tử: [Cô ta quay lưng về phía em nên em không nhìn rõ mặt.]</p><p>Giọng điệu này không giống như đang nói đùa, trong lòng tôi chợt có chút thấp thỏm.</p><p>Con bé lại gửi một tin nhắn khác.</p><p>Linh Tử: [Cô ta đang vén rèm của chị!!!]</p><p>Tôi ngẩng đầu lên và bắt gặp một đôi mắt nhìn thẳng.</p><p>Tim tôi lỡ nhịp, giọng nói chợt khàn đi, chỉ biết kinh hãi nhìn cô ta.</p><p>"Ahhh!!!" Linh Tử hét lên.</p><p>Người ở đầu giường lắc lắc cổ nhìn về phía Linh Tử đang thét chói tai, cười lớn rồi lại vặn cổ trở về, thấp giọng nói một câu: "Tới chị rồi, chị Quyên.”</p><p>Sau đó, đầu cô ta đột nhiên đứt lìa, rơi xuống đất, máu bắn tung tóe lên người tôi.</p><p>Tiếng hét bị mắc kẹt trong cổ họng cuối cùng cũng được giải phóng.</p><p>"Ah!!!!!!"</p><p>Toàn bộ đèn kích hoạt bằng giọng nói ở hành lang đồng loạt bật sáng.</p><p>"Ahhh!!!" Linh Tử cũng hét lên.</p><p>Tiếng chửi bới từ phòng bên cạnh truyền đến: "Đêm khuya hét cái con mẹ nhà chúng mày!”</p><p>Giọng nói của người này đã giúp tôi tỉnh táo trở lại, tôi run rẩy bấm số gọi cho cảnh sát, rồi ngồi phịch xuống giường nhìn thẳng vào t.h.i t.h.ể không đầu nằm trên mặt đất.</p><p><strong>2/ Nguyền </strong></p><p>Lão Nhị t.ự s.á.t trong ký túc xá, tình trạng chế.t vô cùng thê thảm.</p><p>Mọi người đều không hiểu, với tính cách của lão Nhị, tại sao cậu ấy đột nhiên lại có suy nghĩ hồ đồ như vậy.</p><p>Chỉ có mình tôi biết,</p><p>Vào cái đêm cậu ấy c.hết, một người đàn ông gầy gò bỗng dưng xuất hiện trong ký túc xá.</p><p>Hắn nghiêng đầu ngồi xổm bên giường lão Nhị, không ngừng nói một câu:</p><p>“Tìm được mày rồi.”</p><p><strong>3/ Yêu Thương Là Gì </strong></p><p><strong>4/ Ký Túc Xá Rùng Rợn </strong></p><p><strong>5/ Người Thương </strong></p><p><strong>6/ Đổi Thọ </strong></p><p><strong>7/ Chiêu Hồn </strong></p>
Đừng Đánh Thức Ma Vương Cách Vách
<p>Thể loại: Tác phẩm gốc, Đam mỹ, 1v1, Cổ đại, HE, Tình cảm, Dị thế, Chủ thụ, Tây huyễn, Yêu sâu sắc, Xuyên qua thời không, Trưởng thành, Nhẹ nhàng</p><p>-</p><p><strong><em>#1v1 mà cũng diễn ra cuộc chiến tranh giành tình cảm ác liệt vậy sao?</em></strong></p><p><strong>Thông điệp:</strong> <em>Dẫu rơi xuống đáy cùng tăm tối, vẫn có thể vươn tới đỉnh cao huy hoàng.</em></p><p>-</p><p>Làm đầy tớ của Ma Vương, tâm nguyện duy nhất của Chúc Minh Tỉ là kiếm đủ tiền vàng để chuộc lại khế ước bán thân, mãi mãi rời xa vị Ma Vương bạo ngược tàn nhẫn, một lòng muốn hủy diệt thế giới kia.</p><p>Cho đến một ngày...</p><p>Cậu đi vào trong gương.</p><p>Bên trong gương, dường như có thể nhìn thấy bộ mặt tối tăm, điên cuồng của tất cả mọi người.</p><p>Thiếu nữ ngây thơ lộ ra lòng ghen tị ngút trời.</p><p>Người đàn ông hiền lành lại toát ra sát ý tàn nhẫn.</p><p>Vậy vị Ma Vương vốn đã thô bạo và điên cuồng sẽ thể hiện bộ mặt đáng sợ nào đây?</p><p>Chúc Minh Tỉ rùng mình.</p><p>Giây tiếp theo.</p><p>Cậu lại thấy Ma Vương kia đè mình xuống đất, toàn thân run rẩy hôn lên gò má cậu.</p><p>"Đừng bỏ rơi ta..... xin em, cầu xin em."</p><p>-</p><p>Chúc Minh Tỉ: Đây là chính là kiểu người "bề ngoài tỏ vẻ hững hờ, sau lưng đuôi quẫy muốn bay lên trời" trong truyền thuyết sao?</p><p>Vì vậy...</p><p>Người nào đó họ Chúc bắt đầu phóng túng (tự tìm đường chết) rồi.</p><p>-</p><p>Ma Vương: " Đi rút xương ngón tay của ba tên người lùn kia nghiền thành bột, làm phân bón cho hoa."</p><p>Chúc Minh Tỉ: "Không đi, quá đẫm máu."</p><p>Ma Vương: "Đi cắt mái tóc dài của công chúa, đem về luyện ma dược."</p><p>Chúc Minh Tỉ: "Không đi, quá tàn nhẫn."</p><p>Ma Vương: "Đi lấy đao đến đây, ta muốn giết tên nô lệ không nghe lời..."</p><p>Chúc Minh Tỉ: "Không --"</p><p>Giây tiếp theo, Ma Vương tự mình mang đao tới, còn đặt kề bên cổ Chúc Minh Tỉ.</p><p>Chúc Minh Tỉ: "......."</p><p>Chúc Minh Tỉ: "A a a a cái tên nói yêu tôi đến không màng tôn nghiêm đâu rồi?! Cứu mạng! Rốt cuộc tôi đã nhìn thấy cái quái gì trong gương vậy!!!</p><p>-</p><p>Ma Vương mất đi người yêu đã được mấy trăm năm.</p><p>Cho đến một ngày.</p><p>Người yêu trẻ tuổi mang theo chiếc gương có khả năng xuyên qua thời không, một lần nữa bước vào thế giới của hắn.</p><p>Khóe mắt, đôi mày tựa thuở mới quen.</p><p>-</p><p>Nhưng mà, bây giờ có một vấn đề.</p><p>Người yêu của hắn hình như bị chính hắn trong quá khứ giết chết mất rồi.</p><p>Làm sao bây giờ?</p><p>Làm sao đây?</p><p>Giam cầm chính mình trong quá khứ, thay thế hắn là được rồi.</p><p>Ma Vương tương lai nở một nụ cười thích thú.</p><p>-</p><p>【 <strong>Vở kịch nhỏ</strong> 】</p><p>Trong lòng Ma Vương có một nỗi đau không thể nói ra.</p><p>Trong kí ức, lần đầu hắn thân mật cùng người yêu, đối phương lại ngẩn ngơ nói:</p><p>"Sao kĩ thuật của ngài không bằng lần trước vậy?"</p><p>Ma Vương: "....."</p><p>Ma Vương mặt cứng đờ, trái tim ngừng đập, Ma Vương cho rằng hẳn là đã có một tên phù thủy tà ác nào đó giả mạo dáng vẻ của hắn mà lừa gạt người yêu trẻ tuổi... Ma Vương suýt nữa cắn vỡ răng.</p><p>Để trấn an người yêu, Ma Vương cười miễn cưỡng chấp nhận có thêm sừng:</p><p>"Suỵt, đừng nói gì cả."</p><p>Cho đến một ngày.</p><p>Hắn xuyên qua thời không, trèo lên giường người yêu trong đêm tối.</p><p>"Suỵt, đừng nói gì cả."</p><p>Đừng đánh thức Ma Vương trẻ tuổi cách vách.</p><p>-</p><p><strong>Vai chính:</strong> Chúc Minh Tỉ, Ma Vương</p><p>Hai Ma Vương là cùng một người ở những thời điểm khác nhau, HE</p><p> </p>
Thiên Nghịch
bởi Nhĩ Căn
<p></p><p>Một Ngục Giam Đảo chứa rất nhiều sản phẩm thí nghiệm thất bại. Ngoại trừ đại não của hắn, bắp thịt, xương cốt, kinh mạch, đều không đủ tiêu chuẩn. Hắn bị mọi người coi là phế vật, bước vào phàm trần, bắt đầu sống một cuộc sống tầm thường. Ở một đại lục nơi mà cường giả vi tôn, vì sinh tồn, mỗi phút giây hắn đều cẩn thận, vì sống tiếp, hắn nhất định phải trở nên mạnh mẽ …!</p><p></p>
Nhật Ký Quan Sát Người Cá
bởi Thất Hiệu Đích Chỉ Đông Dược
<div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Viện nghiên cứu Hải dương học dưới đáy biển vô tình dùng lưới điện bắt được một nhóm người cá quý giá. Dorian là nghiên cứu viên trẻ tuổi nhất trong viện nghiên cứu này, anh được giao cho một người cá đuôi bạc không mấy nổi bật.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Người cá đuôi bạc yếu đuối tội nghiệp, trên người chồng chất vết thương do thí nghiệm gây ra. Khi Dorian cắt bỏ một phần vây cá của hắn, hắn cọ xát đuôi cá lên cánh tay anh cầu xin tha thứ; khi bị nhốt vào trong bể quan sát, hắn vừa khóc rơi ngọc trai vừa cầu cứu Dorian bằng cách viết chữ "help please" lên mặt kính.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Vì để nghiên cứu những bí ẩn về cơ thể người cá, viện nghiên cứu thường xuyên lấy máu của họ, tiến hành cắt mô từng bộ phân, thậm chí còn tiến hành các thử nghiệm kháng virus v/ô n/h/â/n đ/ạ/o và các thí nghiệm sinh sản cưỡng chế. Người cá đau đớn không chịu nổi, lần lượt c/h/ế/t đi...</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Mặc dù trái tim của Dorian cứng rắn như con d/a/o phẫu thuật của anh, nhưng xuất phát từ một vài cảm xúc phức tạp nào đó, cuối cùng vào một đêm giông bão, anh vẫn thả người cá đuôi bạc đang hấp hối kia đi.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Một tháng sau, viện nghiên cứu dưới đáy biển đã bị phá hủy bởi những sinh vật lạ, không một ai sống sót.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Không biết đã qua bao lâu, Dorian tỉnh lại trên hoang đảo, nằm bên cạnh là người cá đuôi bạc đã cứu anh.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Trong những ngày đêm ở chung sau đó, Dorian dần dần quên đi ba quy luật sắt trong nghiên cứu người cá, đó là: không được tới gần, không được tin tưởng và không được nảy sinh tình cảm.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Giới thiệu vắn tắt: Đừng tin nước mắt của người cá.</div></div>
Người Tìm Xác
bởi Lạc Lâm Lang
Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là “trọng lượng của linh hồn“.<br><br>Nhưng còn về phương diện tâm linh thì người chú họ là thầy pháp của tôi đã từng nói rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao “trọng lượng linh hồn” của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do…<br><br>Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết!<br><br>Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc, vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống…<br><br>Tôi tên là Trương Tiến Bảo, hiện đang là một “Người tìm xác“...
Gió Xuân Ưu Ái Tôi - Chu Kính
bởi Chu Kính
<p>Thể loại: HE, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Hào môn thế gia, Thiên chi kiêu tử, Sạch.</p><p>VĂN ÁN:<br class="html-br"><br class="html-br">Sau khi kết hôn ba tháng, Diệp Thanh Lan và Chu Biệt Hạc vẫn kính trọng nhau như khách.<br class="html-br"><br class="html-br">Trên thương trường, thủ đoạn của Chu Biệt Hạc sắc bén, nhưng con người lại ôn hòa, tâm tư quả thật khó đoán, cưới cô, cũng chỉ là thuận theo ý bề trên.<br class="html-br"><br class="html-br">Diệp Thanh Lan cảm thấy, cứ như vậy “nước giếng không phạm nước sông”, cô rất yên tâm.<br class="html-br"><br class="html-br">Mãi cho đến một ngày, khi rời khỏi bàn rượu, cô nhận được cuộc gọi từ bạn trai cũ, vừa quay đầu lại đã đâm vào vòng tay rộng rãi, cao ráo của một người đàn ông.<br class="html-br"><br class="html-br">Nhiệt độ cơ thể quen thuộc khiến cô theo bản năng lùi lại, nhưng lại bị ai đó ôn hòa mà mạnh mẽ giữ chặt vòng eo.<br class="html-br"><br class="html-br">“Em định đi tìm anh ta sao?” Chu Biệt Hạc cúi đầu xuống, động tác vuốt ve cằm cô vẫn dịu dàng như thường, nhưng giọng nói lại lạnh lẽo, “Thanh Lan, anh vẫn chưa chết đâu.”<br class="html-br"><br class="html-br">–<br class="html-br"><br class="html-br">Ban đầu, Chu Biệt Hạc cho rằng đó chỉ là một lần rung động nhỏ bé, không đáng kể trong cuộc đời mình.<br class="html-br"><br class="html-br">Về sau, cô vô số lần xuất hiện trong giấc mơ của anh——<br class="html-br"><br class="html-br">Duyên phận chưa kết thúc, phải trả lại trong mơ.<br class="html-br"><br class="html-br">“Gió xuân ưu ái tôi, quấn quýt bi thương.”<br class="html-br"><br class="html-br">Tiểu thư lạnh nhạt thuần khiết × Người nắm quyền lực dịu dàng nhưng bụng dạ thâm sâu.<br class="html-br"><br class="html-br">Cưới trước yêu sau | Truyện ngọt đời thường<br class="html-br"><br class="html-br">Song C | Nữ chính thời đại học từng có một mối tình cũ (chính là bạn trai cũ được nhắc trong phần văn án).</p>
Tù Xuân Sơn - Khúc Tiểu Khúc
bởi Khúc Tiểu Khúc
<p><strong>1.</strong></p><p>Tạ Thanh Yến là vị Nho tướng đệ nhất của triều Đại Dận. Phong thái như trăng thanh gió mát, cốt cách đoan chính nho nhã, chiến công lừng lẫy không đếm xuể, được người đời xưng tụng là "Xuân Sơn công tử", nổi danh khắp thiên hạ với câu "Mỗi độ xuân về, hồng tụ khắp kinh thành vẫy gọi".</p><p>Trong triều Đại Dận, ai nấy đều ngưỡng mộ, kính trọng và ca tụng hắn. Các tiểu thư khuê các trong kinh thành mỗi khi nhắc đến, lại càng tôn hắn làm lang quân trong mộng, tựa như áng mây trên chín tầng trời. Ngay cả biểu muội của hắn, Chinh Dương công chúa, cũng thầm thương trộm nhớ, một mực đeo bám.</p><p>Tiếc thay, hắn đã có hôn ước với phủ Khánh Quốc công, chỉ chờ ngày vị đích nữ Thích Uyển Nhi của phủ ấy cập kê là sẽ cử hành hôn lễ, viết nên một giai thoại được người người ca tụng.</p><p>Tin đồn về hôn lễ vừa lan ra đã làm tan nát trái tim của biết bao thiếu nữ kinh thành. Duy chỉ có một người lại thở phào nhẹ nhõm, vị tỷ tỷ của chính thê tương lai của Tạ Thanh Yến, Thích Bạch Thương.</p><p><strong>2.</strong></p><p>Thích Bạch Thương luôn biết rằng, trong mắt Tạ Thanh Yến, nàng chỉ là vật thay thế cho đích muội Thích Uyển Nhi.</p><p>Đích muội của nàng thân phận tôn quý, tính tình ôn nhã, cầm kỳ thư họa nức tiếng kinh thành, được mệnh danh là đệ nhất tài nữ.</p><p>Còn nàng, xuất thân hèn kém, cử chỉ thô kệch, thậm chí còn mang vết nhơ một năm lưu lạc chốn thanh lâu.</p><p>Vì thế, Tạ Thanh Yến khinh miệt và đùa bỡn nàng. Ban ngày, trước mặt đích muội, hắn là bậc quân tử đoan chính, tình sâu nhưng vẫn giữ lễ. Vậy mà đêm đến, với người tỷ tỷ của vị hôn thê tương lai này, hắn lại xé bỏ lớp mặt nạ, trong màn trướng uyên ương, hắn bộc lộ hết sự tàn nhẫn và ác độc của mình.</p><p>Hắn nâng niu đích muội của nàng lên tận mây xanh, nhưng lại dìm nàng xuống tận bùn đen.</p><p>Oái oăm thay, đối với Thích Bạch Thương, Uyển Nhi lại là cô nương tốt nhất trên đời này. Trong phủ Quốc công rộng lớn đầy rẫy những ánh mắt lạnh lùng, từ nhỏ nàng đã luôn phải chịu đòn roi, chỉ có Uyển Nhi là người duy nhất che chở cho nàng. Vì vậy, nàng càng không thể đến trước mặt Uyển Nhi để vạch trần bộ mặt thật của hắn.</p><p>"Hôm nay, Uyển Nhi lại liếc mắt đưa tình với công tử nhà họ Tần thêm hai lần."</p><p>Đêm dài như nước. Người đàn ông ban ngày còn là bậc quân tử thanh cao, nho nhã, giờ đây lại tựa như một con mãnh thú lười biếng, ngồi tựa vào chiếc giường ọp ẹp trong gian phòng dành cho thứ nữ của nàng. Áo gấm đai ngọc quý giá bị hắn vò nát một cách tùy tiện dưới thân nàng, còn hắn thì dùng lời lẽ ác độc để ép ra tiếng nức nở nghẹn ngào của nàng:</p><p>"Vậy tối nay, nàng sẽ chịu phạt thay nàng ấy..."</p><p>"Thêm hai nén hương nữa, được chứ?"</p><p><strong>3.</strong></p><p>Cuối cùng, mối thù của mẫu thân ruột đã được báo, Thích Bạch Thương không cần phải giả dối với bất kỳ ai nữa, nàng quyết định rời khỏi kinh thành.</p><p>Đúng lúc này, Tạ Thanh Yến vừa được phong làm Nhiếp Chính Vương, sắp thành hôn cùng Thích Uyển Nhi. Thích Bạch Thương cũng đã tìm được cho mình một vị hôn phu như ý. Đối phương tuy xuất thân có phần thấp kém, nhưng lại không hề chê bai thanh danh của nàng, thật lòng đối đãi và nguyện ý cưới nàng làm thê tử.</p><p>Thích Bạch Thương ngỡ rằng mình đã có thể thoát khỏi ma trảo của hắn.</p><p>Nào ngờ, đêm tân hôn, người vén tấm khăn voan đỏ lên lại chính là Tạ Thanh Yến - kẻ đáng lẽ phải đang ở trong hoàng cung hoa lệ nhất kinh thành để cử hành hôn lễ với Uyển Nhi.</p><p>Gã điên này vẫn đang mặc trên người bộ hỉ phục, đai ngọc tua vàng lộng lẫy, còn vị hôn phu sắp thành của nàng thì lại đang bị trói gô dưới đất. Phía sau, cánh cửa phòng tân hôn mở toang, trong sân đuốc sáng rực trời, những binh lính mặc giáp đen đứng nghiêm nghị, áo giáp lạnh lẽo, lưỡi đao sáng như tuyết.</p><p>Tạ Thanh Yến một mình đứng trước hàng quân, ánh mắt hung tợn như muốn nuốt chửng nàng, rồi lại nhếch mép cười.</p><p>"Dám chạy sao? Tốt lắm."</p><p>Hắn nắm lấy tà váy cưới của nàng, từ từ kéo lên, "Vậy tối nay, ta sẽ cho cả thiên hạ này tận mắt chứng kiến, xem ta làm ‘tân lang’ một đêm của nàng như thế nào."</p><p><strong>【Hướng dẫn trước khi đọc】</strong></p><p>(1) Cốt truyện có yếu tố "tường thuật không đáng tin cậy" (unreliable narrator) từ góc nhìn một phía.<br>(2) Nam chính không yêu bất kỳ ai ngoài nữ chính, kể cả bản thân hắn. <strong>【Gạch chân nhấn mạnh】</strong> Nhưng hắn rất "cẩu" (tồi tệ), vừa "cẩu" vừa điên.<br>(3) Bối cảnh và chế độ là hư cấu, có sự pha trộn.<br>(4) Đây là truyện tác giả tự viết để thỏa mãn sở thích (XP) cá nhân. Ai cùng gu xin mời, không hợp gu xin lướt qua. Miễn chỉ dạy cách viết.</p><p><strong>Tag:</strong> Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Báo thù ngược tra, Chính kịch, Cứu rỗi</p><p><strong>Vai chính:</strong> Thích Bạch Thương, Tạ Thanh Yến ┃ <strong>Vai phụ:</strong> Thích Thế Ẩn, Vân Xâm Nguyệt, Thích Uyển Nhi; các gia tộc Tạ, Tống, An, Thích, v.v.<br><strong>Khác:</strong> Song song báo thù, rửa oan lật lại bản án; Cưỡng đoạt, hận thù và tình yêu.</p><p><strong>Tóm tắt trong một câu:</strong> Bị vị hôn phu tương lai của em gái cưỡng đoạt.<br><strong>Thông điệp:</strong> Giải oan rửa tội, bình định thiên hạ</p>
Có Phải Cậu Chán Sống Rồi Không
bởi Lận Vu Lâm
<p>Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, con cưng của trời, học đường, ngọt, nhẹ nhàng.</p><p>Giới thiệu: </p><p>1.</p><p>Giáo viên Lịch Sử của Nghê Diên rất tốt, đối với cô ân nặng như núi. Cô giáo có thằng nghịch tử lớn lên ở bên ngoài, bảy năm vẫn không về nhà.</p><p>Bỗng ngày nọ, nghịch tử Chu Lân Nhượng lén lút chạy về.</p><p>Nghê Diên và cậu thành hàng xóm. Và chuỗi ngày liên tiếp đụng mặt nhau cũng bắt đầu từ đây.</p><p>Thiếu niên ngồi dựa vào tường, ánh trăng lững lờ lấp ló trong bóng cây. Cậu cụp đôi mắt ngỗ ngược nhìn cô rồi như cười như không mà gọi cô bằng biệt danh “Nghê Câu Câu.”</p><p>Sau đó còn nghiêm túc hỏi: “Cậu thích câu trong chuyến đi câu, hay câu trong quyến rũ (câu người) hơn?”</p><p>2.</p><p>Nghê Diên có một fan cuồng tên L ở trên app Studying, người này từng lập kỷ lục truy cập trang chủ của Nghê Diên 1001 lần trong ngày. Danh tính của L khá bí ẩn, cô độc quái đản, đồng thời là thánh học tính tình thất thường lúc nóng lúc lạnh.</p><p>Mà danh sách theo dõi của L chỉ có mình cô.</p><p>Tất cả các câu hỏi toán mà Nghê Diên không thể giải được, chỉ cần qua tay của L là có thể ra đáp án chính xác ngay.</p><p>Cơ duyên trùng hợp, hai người thành bạn trên mạng.</p><p>Nghê Diên coi L là hốc cây tâm sự:</p><p>“Con trai các cậu đều khó tính vậy hả?”</p><p>“Chu Lân Nhượng khốn kiếp.”</p><p>Đầu mạng bên kia, L (Chu Lân Nhượng) bẻ gãy cổ vịt cay trong tay, đồng thời thu hồi đáp án đề toán mình vừa mới gửi.</p><p>L: “Cậu chán sống rồi phải không?”</p><p>Nghê Diên: “?”</p><p>3.</p><p>Giáo viên Lịch Sử: “Nghê Diên, em giúp cô kiểm tra thử xem thằng oắt này có lén hút thuốc hay không nhá.”</p><p>Thế là ngày nọ, đám anh em thấy cậu bị một nữ sinh chặn ở cầu thang tòa nhà dạy học. Nữ sinh tới gần, khẽ ngửi mùi hương trên áo đồng phục của Chu Lân Nhượng.</p><p>Nữ sinh tóm lấy tay Chu Lân Nhượng, sau đó ngửi.</p><p>Tất cả mọi người đều đợi Chu Lân Nhượng đẩy cô ra.</p><p>Nhưng nào ngờ cậu lại bất động, hơn nữ còn rất phối hợp.</p><p>Cả đám: Chó ngốc trừng mắt.jpg</p><p>Chu Lân Nhượng không kiên nhẫn hỏi cô: “Có mùi thuốc không?”</p><p>Nghê Diên chỉ ngửi thấy hương bạc hà thoang thoảng trên cổ tay áo cậu.</p><p>4.</p><p>Cô giáo Lịch Sử, Thầm Niên, bẩm sinh đã có thần kinh cảm nhận đau đớn chậm chạp, sức lớn, võ nghệ cao cường, thời còn trẻ đã đánh bại mười ba võ đường ở khắp Hi Thủy. Sau đó mới mai danh ẩn tích, giảng dạy trồng người.</p><p>Mẹ truyền con nối, đương nhiên con trai Chu Lân Nhượng cũng chẳng yếu.</p><p>| Nam chính là cậu cả ngỗ nghịch bướng bỉnh, nói mấy lời tục tĩu khá nhiều |</p><p>| Nữ chính bên ngoài là cô bé điềm tĩnh, thỉnh thoảng rất lì lợm |</p><p>| Sau khi hai người quen thân thì tính cũng rất dễ chơi cùng |</p><p>———</p><p>Nhân vật chính: Nghê Diên, Chu Lân Nhượng.</p><p>Vai phụ: Có rất nhiều</p>
Kẹo Đường Nhỏ Và Dao Phẫu Thuật
<p>Khi Khương Đường ăn kẹo ngọt hỏng cả răng, cậu có Thạch Hoài Ngọc đến chữa trị.</p><p>Nhưng khi Thạch Hoài Ngọc trúng “nghiện” Khương Đường – viên kẹo đường nhỏ ấy, thì thuốc thang hay kim châm cứu đều vô dụng.</p><p>Công: Bác sĩ nha khoa kiêm giảng viên đại học, ngoài chính trực trong trêu chọc</p><p>Thụ: Sinh viên thích đồ ngọt, ngoài phóng khoáng trong nhút nhát</p><p>Thạch Hoài Ngọc: "Cậu nhóc ăn ít kẹo thôi. Trẻ con sáu bảy tuổi còn hiểu chuyện hơn cậu."</p><p>Khương Đường: "Dạ dạ dạ, vâng vâng vâng, em nghe lời thầy ạ."</p><p>Vài ngày sau...</p><p>Khương Đường ôm một thùng kẹo mút đi ngang qua phòng học, bị Thạch Hoài Ngọc chặn lại.</p><p>Thạch Hoài Ngọc: "Biết lỗi rồi, lần sau lại dám?"</p><p>Khương Đường: QAQ</p><p>“Cậu còn ngọt hơn cả kẹo.”</p>
Ta - Tiểu Sư Muội Được Vạn Người Sủng, Ngôn Cuồng Thì Đã Sao?
bởi Vạn Hạ
<p>Cơ Vô Song vốn là Bất Diệt Kiếm Tôn trấn áp Thần Ma, lại bị người thân phản bội, thân tử cốt vong. Một buổi sớm trọng sinh, nàng thế nhưng bị moi mất Linh Cốt, biến thành tiểu phế vật không thể tu luyện! Phế vật thì đã sao? Nàng vẫn là bảo bối trong lòng các Sư phụ!</p><p>Nhưng quay đầu nhìn lại, mới phát hiện đệ tử và đồng môn nhà mình thế mà đều là “con cưng của thiên đạo”?<br>Đại Sư phụ đệ tử thiên tư thông tuệ, y độc vô song, có thể khiến yêu ma quỷ quái nghe tên đã sợ mất mật. Nhị Sư phụ phong hoa tuyệt đại, đệ tử dưới trướng đều là nhân trung long phượng. Tam Sư phụ, đệ tử dưới trướng người nào không phải đại khí vân tu, lại còn được các tiên môn tranh nhau cầu thân? Còn có Tứ Sư phụ, Ngũ Sư phụ… đệ tử truyền nhân của bọn họ, một người so với một người càng thêm khủng bố!</p><p>Đơn giản chính là đưa Linh Cốt, đưa cơ duyên, thậm chí đưa cả tính mạng!</p><p>Cơ Vô Song nổi giận ngút trời, áo bào tung bay, tiện tay nhấc lên là quét sạch một đám, đánh chết cũng không sao, dù sao dưới Địa phủ cũng có người của nàng.</p><p>Cuối cùng, thiên tài của Ngũ đại tiên tông toàn bộ hỗn chiến trọng sinh, từng trận quyết đấu rung động muôn giới!</p><p>Mà vị tiểu sư muội phế vật này, lại trở thành chí bảo hiếm có của Vạn giới.</p>
[ABO] Chết Thật! Bùi Trợ Lý Lạnh Lùng Cấm Dục, Lại Bị Sếp Nhìn Lén!
<p>Khi Bùi Vụ mới nhậm chức, mọi người đều nghĩ anh ta sẽ không trụ nổi quá ba tháng.</p><p>Tổng giám đốc Lộ nổi tiếng là người nghiêm khắc, khó tính, luôn soi mói từng li từng tí, cứ như không nên sống ở cõi người vậy, là ông chủ khó chiều nhất..</p><p>Bùi Vụ một tay cầm tài liệu, một tay cầm thìa, cẩn thận làm trợ lý riêng cho sếp.</p><p>Sau này, Bùi trợ lý tham gia vào nhiều quyết sách quan trọng của công ty, cuối cùng cũng trở nên giỏi giang, độc lập, nhưng mãi vẫn không được thăng chức.</p><p>Bùi Vụ: Để tôi làm trợ lý mãi ư?</p><p>Lộ Tịch Văn: Đúng vậy.</p><p>Bùi Vụ: ...Vì sao?</p><p>Lộ Tịch Văn: Vì cuộc sống.</p><p>Được được được, tự định nghĩa "trợ lý cuộc sống" đúng không?</p><p>Trước đây, Lộ Tịch Văn từng nói: <strong>Nhàm chán, vô dụng, tôi không thích.</strong></p><p>Bây giờ Lộ Tịch Văn lại nói: <strong>Nhẹ nhàng, tài giỏi, là vợ của tôi!</strong></p>
Ai Muốn Giữ Khoảng Cách Với Em
bởi Kỉ Kinh
<p>Tên tác phẩm: Ai muốn giữ khoảng cách với em<br>Tác giả: Kỉ Kinh 几京<br>Edit + Beta: Chan + Yan</p><p>Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, niên thượng, showbiz, 1×1, HE<br>Nhân vật chính: Dụ Duy Giang x Thời Dẫn</p><p>***</p><p>Giới thiệu:</p><p>Thời Dẫn – Nhà giàu đời thứ hai – Fan trung thành – Mê mẩn anh trai diễn viên tuyến 18 Dụ Duy Giang – Tận tâm tận tụy – Đầy tiền đu trai – Không bỏ bất kỳ một hoạt động biểu diễn nào của idol. </p><p>Cậu liên tiếp ló mặt ra trong mấy hoạt động lác đác chẳng có bao nhiêu của idol. Thân là một thanh niên đẹp trai, chân dài, cao ráo, cuối cùng cũng khiến idol chú ý giữa số ít các fan nữ xung quanh. </p><p>Dụ Duy Giang ra mắt hai năm vẫn không có tiếng tăm, cũng chẳng nổi. Nhưng Thời Dẫn tin tưởng chắc chắn, idol của cậu cần sắc có sắc, cần kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, một ngày nào đó nhất định hót hòn họt. </p><p>Trời không phụ lòng người. </p><p>Dụ Duy Giang vụt sáng thành công, người cũng thành “công”. </p><p>Tất cả tình cảm chân thành theo đuổi idol của Thời Dẫn trong trong mắt idol đều thành cố ý quyến rũ anh. </p><p>Dụ Duy Giang: Chẳng phải em thích anh sao? Anh không ngại yêu đương với fan đâu. </p><p>Người nào đó trong ngoài bất nhất: Không không không, anh là idol của em, xin hãy giữ khoảng cách với fan của mình. </p><p>Dụ Duy Giang: Ai muốn giữ khoảng cách với em.</p><p>Giới thiệu vắn tắt một câu: Đu idol, tôi thành bồ idol luôn.</p><p>Đôi lời:</p><p>Thụ từng có người yêu cũ. </p>
Phóng Thủy Thì Sao Hử
bởi Biên Tưởng
<p>Văn án:<br><br>Bởi vì Lâm Xuân Chu không cẩn thận để ly nước trên nóc xe, khiến cho cảnh sát nhân dân làng Đại học Hàn Chương chú ý.<br><br>Hàn Chương đem ly nước kia cầm trong tay, nghĩ thầm, mình nhất định phải giáo huấn thật tốt gã thấp kém này mới được.<br><br>Mỹ công X soái thụ, cường cường, hình sự trinh sát, hồi hộp.</p>
Trăng Sáng Ngả Đầu Trên Tòa Nhà Phía Đông
bởi Trần Thập Niên
<p>Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, tình cảm, hào môn thế gia, ngược luyến, showbiz, duyên trời tác hợp, HE</p><p>Giới thiệu:</p><p>Thuở thiếu thời chạy trong màn sương mù, tưởng rằng bản thân mình có một chỗ đứng trong lòng người ấy.</p><p>Lột tơ rút kén, mơ một giấc mộng đẹp.</p><p>Hoá ra lại chỉ là đứng bên bờ vực, dưới chân là vực sâu không đáy, sau lưng bên cạnh cũng là vạn kiếp bất phục.</p><p>Vọng Hi gặp tai nạn xe, Hoắc Kỳ chạy tới bệnh viện, nhìn thấy gương mặt cười duyên dáng kia, nhưng ánh mắt lại mơ mơ màng màng: “Xin hỏi anh là ai?”</p><p>Hoắc Kỳ đơ người, vạch trần diễn xuất vụng về của cô: “Chắc hẳn em cũng biết rõ rằng diễn xuất của em không tốt chút nào.”</p><p>Vọng Hi cười, gật đầu rồi nói: “Được thôi, vậy thì vào thẳng vấn đề đi. Chia tay thôi.”</p><p>Hoắc Kỳ nhìn thẳng vào cô.</p><p>Mưa rơi ngoài cửa sổ, hệt như giữa ngày hè vào một năm ý loạn tình mê kia.</p><p>Lúc bắt đầu đã sai thì chính là sai.</p><p>Một câu tóm tắt: Cho dù vầng trăng của anh ngả đầu lên tòa nhà nào, dù sao chưa đụng tường phía Nam* cũng sẽ không quay đầu.</p><p><em>(*Ý chỉ một người có hành động cực kỳ cố chấp.)</em></p><p>Lập ý: Biết sai có thể sửa, đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại</p>