Tất cả Truyện
Bộ lọc
Tìm thấy 1252 truyện
Tiệm Cầm Đồ Thu Thập Tà Vật
<p>Ban ngày, hắn chỉ là một nhân viên nhỏ bé trong tiệm cầm đồ, nhưng khi màn đêm buông xuống, hắn<br>lại là một Tiểu Minh Vương nắm giữ Mười Hai Âm Hành.<br>Vì báo thù cho cha mẹ, vì chứng minh bản thân, vì người hắn yêu, mà dốc hết tất cả để thăm dò, để<br>chống lại, để chiến đấu…<br>Bị một sợi tơ đỏ quỷ dị chi phối sinh tử, bị một bàn tay vô hình thao túng cả cuộc đời… </p>
Kiếp Trước Vì Yêu Mà Nhận Con Người Khác, Kiếp Này Vì Mình Mà Buông Hết
bởi Khuyết Danh
<p>Kiếp trước, Tống Nguyệt Ngôn vì yêu mà cam lòng làm mẹ kế — bước vào cuộc hôn nhân đã nhuốm màu quá khứ.</p><p>Cô dùng cả tấm lòng để chăm sóc con gái riêng của chồng, yêu thương như máu mủ. Nhưng đến một ngày, người phụ nữ đã từng bỏ chồng, bỏ con bất ngờ quay trở về. Đứa bé cô nuôi nấng suốt bao năm đột ngột đổi cách xưng hô, lạnh lùng gọi cô một tiếng:</p><p>“Cô.”</p><p>Còn Dư Lâm Châu — người chồng mà cô tin tưởng, vị đoàn trưởng luôn trầm tĩnh, mạnh mẽ — trong mắt lại chỉ chất chứa bóng hình của vợ cũ.</p><p>Tống Nguyệt Ngôn trở thành trò cười trong mắt thiên hạ. Một "người thừa" đáng thương, bị bỏ rơi, bị lãng quên… và sống cô độc đến hết đời.</p><p>Nhưng lần này, khi cô mở mắt ra, mọi thứ quay trở lại — đúng khoảnh khắc vợ cũ của Dư Lâm Châu vừa trở về.</p><p>Vận mệnh cho cô một cơ hội nữa… Và Tống Nguyệt Ngôn, sẽ không lặp lại bi kịch của kiếp trước.</p>
Ta Nguyện Cưỡi Gió Đạp Mây
bởi Tửu Tiểu Thất
<p><strong>Thể loại:</strong> Cổ đại, chút huyền huyễn, chút trinh thám, ngọt sủng, hài hước, HE</p><p><strong>Giới thiệu</strong></p><p>Tạ Thừa Phong đang rất tức giận — hắn bị người khác ám hại.<br>Tin tốt là: Hắn chưa chết.<br>Tin xấu là: Sống còn thảm hơn chết...<br>Nhân vật chính: Thẩm Gia Gia vs Tạ Thừa Phong<br>Một câu giới thiệu đơn giản : Chim Vẹt Thành Tinh Phải Làm Sao Đây, Online Đợi, Gấp Lắm!</p>
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
bởi Vinh Tiểu Hiên
<p>Nguồn: Tấn Giang</p><p>Edit: Cáo khìn</p><p>Beta: Ổ thú</p><p>Quản lý: Chó</p><p>Des: Rồng Đào Hà Mã</p><p>Thể loại: thú nhân, xuyên không, làm ruộng, kiếp trước kiếp này</p><p>Giới thiệu:</p><p>Truyện khai hoang ở tinh tế nhẹ nhàng ngọt ngào, không phải chuyện nghiêm túc gì cả, chỉ là trồng trọt một chút, ngủ một chút, xanh hóa hoàn cảnh, giải cứu thế giới.<br>Chuột sóc (睡鼠- chuột sóc) là một loài gặm nhấm thuộc họ Gilridae dáng vẻ thon nhỏ rất dễ thẹn thùng xấu hổ, chuột sóc khi còn sống có 3/4 thời gian vượt qua trong giấc ngủ, hơn nữa còn thường xuyên vì ngủ tới quên ăn cơm mà đói chết, đã gần bị tuyệt chủng.<br>Nhóc chuột sóc thẹn thùng nhắm mắt ngủ, lúc tỉnh dậy phát hiện mình tiến vào nhà tù, nói chính xác hơn là hành tinh bỏ hoang, một hành tinh có điều kiện sống khắt nghiệt vì trải qua chiến tranh giữa các hành tinh nên bị vứt bỏ, nơi này chỉ có một số lượng lớn phạm nhân và những kẻ trốn chạy lưu đày, nơi này chính là vùng đất bị trục xuất mà mọi người né tránh còn không kịp, cũng là vùng đất nghèo nàn, vùng đất đen tối.<br>Thư Thủy Thủy dè dặt xòe móng vuốt: "Xin hỏi... có chỗ ngủ không? Tôi trả một quả, không, hai quả phỉ cho anh!"<br>...<br>Gần đây Cổ Lan Cốt nuôi một con chuột, con thú cưng này không dính người nhưng có chút dính tay.<br>Thư Thủy Thủy (^-^): "Tay đẹp như vậy, không cho tôi làm ổ thật đáng tiếc, xin hỏi... tay này có thể cho tôi thuê không? Tôi... tôi trả ba quả phỉ!" Chơi sộp giơ ngay bốn móng vuốt nhỏ, chốc lát sau, Thư Thủy Thủy dè dặt dùng một cái móng khác lặng lẽ lẽ đè một vuốt xuống.<br>...<br>Công thụ xem đối phương là thú cưng mà nuôi, nuôi nuôi nuôi, ẻ.... hình như thú cưng có gì đó sai sai, rõ ràng là lấy về nhà làm vợ ?<br>Thụ là bé đáng yêu siêu cấp, nhớ chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, bất cứ lúc nào cũng có thể bị máu manh (đáng yêu) văng đầy mặt, đọc truyện rất nguy hiểm, người thiếu máu phải cẩn thận.<br>Không thịt, kéo màn tắt đèn thả cua, tác giả yêu thanh thủy, thanh thủy làm tác giả cảm thấy thực vui vẻ ư a ~ ~ ~<br>...<br>Đánh giá tác phẩm: Chuột sóc là một loài chuột dành ba phần tư cuộc đời vượt qua trong giấc ngủ. Thư Thủy Thủy chính là một con trong số đó, vừa tỉnh ngủ thì xuyên tới một thế giới tương lai xa lạ, trên một hành tinh bỏ hoang giam giữ phạm nhân có hoàn cảnh sống bị phá hỏng nghiêm trọng. Thư Thủy Thủy nuôi một con thú cưng hình người tên là Cổ Lan Cốt, từ đó bắt đầu cuộc sống dưỡng lão trồng trọt, xanh hóa hoàn cảnh, nuôi thú cưng, cộng thêm cứu vớt thế giới.<br>Là một câu chuyện trồng trọt ở thời đại tinh tế, không khí của truyện nhẹ nhàng đáng yêu, cố gắng phát huy bán manh tới đẳng cấp cao nhất. Trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ chứng kiến một thế giới hồi phục. Trong văn không chỉ có cuộc sống hằng ngày nhàn nhã đáng yêu mà còn có xung đột căng thẳng, các hành tinh va chạm, có nền văn minh thứ bảy giáng xuống, vũ trụ tràn ngập nguy cơ. Ôn hòa và kích thích cùng tồn tại, mềm mại và mạnh mẽ cùng tồn tại, dẫn độc giả lạc vào cuộc hành trình đầy kỳ ảo huyền bí.<br>...<br>[Cáo dò mìn] *bụp bụp bụp* lăn quay<br>Dùng cái thân mong manh dễ vỡ của ta dò mìn suốt gần một tuần thì cáo khẳng định là hay, cũng vì hay nên cáo sẽ cho nó vào combo hố nhà mình. Chắc mọi người cũng thấy trên thể loại cáo để 1 dãy dài thòn lòn nhỉ, à ừ, nó có hết trong truyện á, mỗi thứ một chút một chút, quá nhiều thể loại nên hơi loạn não một chút, nhưng chủ chốt thì là trồng trọt trồng trọt trồng trọt, bán manh bán manh bán manh nha :3<br>Note: cáo sẽ cố gắng chọn lựa từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, cái nào giữ hán việt hay hơn dịch ra mà mọi người vẫn hiểu thì sẽ giữ ^_^ mọi người đọc truyện không bình luận gây war, hoan nghênh góp ý, cáo sẽ tiếp thu và chọn lọc để chỉnh sửa cho phù hợp nha ~ </p>
Phù Thế Nhất Mộng
bởi Khuyết Danh
<p>Kiếp trước, vì muốn có được Phó Kinh Niên,ta đã không từ thủ đoạn mà chèn ép thanh mai của .</p><p>Sau khi thành thân, hắn thường qua lại với nàng ta, đối với ta lại lạnh nhạt vô cùng.</p><p>Trong lòng ta ngùn ngụt lửa ghen, liền đem thanh mai của hắn gả cho người biểu đệ ăn chơi của ta làm thiếp.</p><p>Nhưng bất kể ta làm gì, Phó Kinh Niên vẫn luôn tin tưởng nàng ta.</p><p>Mười năm sau, phụ hoàng băng hà, không còn ai chống lưng cho ta nữa.</p><p>Còn ta, c.h.ế.t thảm nơi doanh trại. </p><p>Mười năm như một giấc mộng, tựa hồ đã cách cả một đời.</p><p>Khi mở mắt ra lần nữa,ta đã quay về đêm hôm đó, đêm ta hạ hợp hoan tán cho Phó Kinh Niên.</p>
Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí
bởi Thanh Tri Hứa
<p>Phương Tri Ý vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, đã phát hiện mình xuyên vào một quyển niên đại văn – trở thành cô em gái ốm yếu được cả nhà yêu thương của nam chính.</p><p>Cha mẹ là giáo sư đại học bị đưa đi cải tạo, hai anh trai – một người là quân nhân tiền tuyến, một người làm kỹ thuật – vì bảo vệ em gái mà đưa cô đến nơi đóng quân. Nhưng nguyên chủ quá nhạy cảm, nghĩ mình là gánh nặng, bữa nào cũng dè sẻn, món ngon cũng giấu đi, cuối cùng bệnh nặng mà mất trong mùa đông Tây Bắc.</p><p>Cái chết của cô kéo theo bi kịch cả gia đình: hai anh trai một người bỏ dở tiền đồ, một người mất mạng trên đường đưa thi thể em gái về quê. Cha mẹ nơi xa nghe tin, cùng gieo mình xuống sông giữa ngày tuyết phủ.</p><p>Nhưng trời xanh có mắt.</p><p>Phương Tri Ý mang theo ký ức tận thế và không gian tùy thân chất đầy vật tư xuyên đến. Đã từng nhịn đói, từng liều mạng vì một gói mì, đời này cô không để bản thân chịu khổ.</p><p>Không chỉ ăn uống đầy đủ, cô còn ngày ngày đổi món, nấu cơm cho hai người anh ngoài lạnh trong nóng, gửi đồ ngon về cho cha mẹ nơi nông thôn.</p><p>Từ đó, cô không còn là gánh nặng – mà là ánh sáng ấm áp nơi hậu phương.</p><p>Người trong quân khu đều biết nhà họ Phương có cô em gái ốm yếu. Lúc cha mẹ còn làm ở trường đại học thì không sao, giờ bị đưa đi rồi, ai dám cưới một cô gái bệnh tật như vậy?</p><p>Cho đến một ngày, phi công trẻ tuổi nhất, ngôi sao sáng của sư đoàn, tay xách túi đặc sản quân khu, cười như gió xuân đẩy cửa bước vào nhà họ Phương:</p><p>“Anh vợ!”.</p><p>Hai anh trai họ Phương đồng loạt quay đầu, mặt đen như đáy nồi:<br>“Em gái nhà tôi bị sói bắt từ bao giờ vậy?!”</p>
Sau Khi Bất Ngờ Đánh Dấu Nữ Thần O Lạnh Lùng Của Người Yêu Cũ
bởi Ngu Bất Miên (Phục Dung Dạ)
<p>Tên: SAU KHI BẤT NGỜ ĐÁNH DẤU NỮ THẦN O LẠNH LÙNG CỦA NGƯỜI YÊU CŨ<br>Tác giả: Ngu Bất Miên (Phục Dung Dạ)<br>Nhân vật chính: Giang Từ, Cố Phỉ Nhiên.<br>Số chương: 144 chương chính văn + 14 phiên ngoại.<br>Sơ lược: Hiện đại, chênh lệch hai tuổi.</p><p>Bà xã cưng chiều độc quyền của Cố Phỉ Nhiên, giai đoạn đầu không biết trân trọng, giai đoạn sau gọi vợ yêu ơi xin tha thứ × Nữ thần lạnh lùng hơn tuổi nhạy cảm, hay ghen, có chút tính chiếm hữu.</p><p>Tag nội dung: Sinh con, đô thị, hoan hỉ oan gia, ngọt văn, ABO, cao lĩnh chi hoa.<br>Góc nhìn nhân vật chính: Giang Từ; Góc nhìn tương tác: Cố Phỉ Nhiên.<br>Khác: Bác sĩ, tình địch, nữ thần.<br>Tóm tắt một câu: Bà chủ nhỏ × Bác sĩ ngoại khoa.<br>Chủ đề: Nội tâm kiên định, một tấm chân tình không sợ hãi.</p><p>Giang Từ không ngờ tảng băng lạnh lùng một đêm xuân phong tối qua lại chính là nữ thần mà tình cũ ngưỡng mộ đã lâu, Cố Phỉ Nhiên.<br>Trong lòng cô chợt dâng lên một nỗi buồn man mác.<br>Hành lang bệnh viện, đối phương chú ý đến cô.<br>Nàng đeo khẩu trang màu trắng, hai tay đút túi áo đi thẳng tới, một đôi mắt long lanh như nước mùa thu nhìn chằm chằm.<br>Hai người bốn mắt nhìn nhau.<br>Đến trước mặt, nàng lại dời tầm mắt đi, nhìn về phía người bên cạnh cô, nói: "Bác sĩ Giang, giường số bảy có thể làm thủ tục xuất viện rồi."<br>Tối qua tuy là ngoài ý muốn, nhưng nghĩ đến việc đã đánh dấu người ta rồi thì phải chịu trách nhiệm.<br>Về sau, cùng với việc mối quan hệ của hai người ngày càng thân thiết, Giang Từ cảm thấy mình không thể làm chậm trễ nàng, liền chấm dứt đoạn quan hệ này.<br>Sau khi đối phương nghe xong, thân hình thanh tú lạnh lùng khựng lại, sắc mắt tối sầm.<br>Nàng không nói gì cả, xoay người rời đi.<br>Giang Từ cứ ngỡ hai người họ đến đây là kết thúc rồi, không ngờ có một đêm khuya lái xe lang thang trên phố, lại vô tình bắt gặp vị bác sĩ Cố lạnh lùng cao ngạo kia đang đứng bên lề đường, một tay vịn vào cây, ra vẻ như sắp nôn mà không nôn được.<br>Giang Từ nghĩ, người yêu không làm được thì ít nhất cũng xem như là người lạ có chút quan hệ, quan tâm một chút cũng không sao.<br>Cô cho xe tấp vào lề dừng lại, rồi đi tới.<br>Không có mùi rượu, lẽ nào là ăn phải thứ gì không ổn?<br>Giang Từ nhìn nàng nôn khó chịu như vậy, liền thẳng thắn nói: "Chị là bác sĩ mà còn để mình ăn uống linh tinh đến đau bụng à."<br>Đôi mắt đẹp của Cố Phỉ Nhiên khẽ ngước lên, ánh mắt tựa như dao găm, "..."</p>
Hệ Thống Học Bá Lầy Lội
bởi Tiểu Tư
<p>Tác giả: Tiểu Tư<br>Thể loại: Trọng sinh, Hệ thống, Ngọt văn, Thanh xuân vườn trường, Song phương thầm mến, Nhẹ nhàng, Học bá, 1x1, HE.<br>Số chương: 89 chính văn + 5 phiên ngoại<br>🍉 Văn án:<br>Diệp Tư từng đứng hàng top "Bảng xếp hạng học kém" của trường Trung học Anh Hoa suốt ba năm liên tiếp.<br>Đêm trước kỳ thi đại học, cậu hùng hồn hát: "Ông đây cuối cùng cũng sắp lăn khỏi cái bảng xếp hạng này rồi!"<br>..."Bộp" một tiếng, cậu chết luôn.<br>...Hưởng dương 18 tuổi, chết vì đột tử tim.<br>Ba năm qua, cậu không dựa vào thành tích huy hoàng để lọt vào mắt học thần đẹp trai Hà Tu, lại rước về một hệ thống học bá trọng sinh tên "Sa điêu"...<br>Trở lại ngày khai giảng lớp 12, Diệp Tư mở mắt, cuối cùng cũng biết quy tắc trò chơi:<br>【Người chơi dựa vào năng lực thật sự thi đỗ trường đại học top 2 thì có thể giải trừ phong ấn bệnh tim bẩm sinh】<br>【Khi người chơi biết đáp án đúng thì buộc phải trả lời thành thật, không được giấu dốt】<br>【Hệ thống đã nạp vào bộ não trống rỗng của người chơi lượng lớn đáp án đúng】<br>【Do trí tuệ hệ thống quá cao, quá trình giải đã lược bỏ】<br>Diệp Tư: "......"<br>Vậy nên, trong năm lớp 12 trọng sinh của Diệp Tư...<br>Giáo viên Toán: "Em không biết giải bài này, vậy đáp án ở đâu ra?"<br>Giáo viên Anh: "Ngay cả nghĩa từ này còn không biết mà dám viết lên? Lại còn viết đúng?"<br>Giáo viên Lý: "Thầy hiểu em thích làm màu, nhưng thi tỉnh làm ơn viết bước giải hộ cái!"<br>Giáo viên Hóa: "Ý em là, cấu tạo phân tử của amoni citrat là do em tưởng tượng ra à?"<br>Học thần thật sự, bạn cùng bàn Hà Tu: "Đã muốn giả ngu thì giả giống chút, đừng có viết đáp án nữa!"<br>Diệp Tư rơi lệ lắc đầu: "Tôi không thể... tôi có nỗi khổ, tôi biết mỗi đáp án đúng thì biết phải làm sao bây giờ?"<br>Hà Tu: "...Diệp Tư, nếu cậu muốn được tôi kèm riêng một-một, thì cứ nói thẳng đi."<br>* Thiết lập nhân vật:<br>• Ban ngày bị ép giả làm học bá, ban đêm chăm chỉ tự học – bi kịch học kém, bá vương học đường (thụ) x Mãi chỉ giảng bài cho bạn cùng bàn – học thần truyền đời, nam thần trường học (công)<br>Edit by: Bưởi mật ong ngọt ngào<br>‼️ Lưu ý:<br>- Công và thụ sau khi yêu nhau mk sẽ đổi xưng hô sang anh-em. Vì bên Trung trong lớp sẽ có học sinh sinh hai năm liền kề nhau có thể chung một lớp ( Ví dụ hs sinh vào những ngày sau 31/8/2004 học cùng lớp với hs sinh trước ngày 31/8/2005.) Nếu bn nào có vấn đề lấn cấn với kiểu xưng hô bn bè cùng lớp yêu nhau lại xưng anh-em thì có thể rời luôn nhé❣️<br>- Truyện vừa đọc vừa dịch nên nhiều chỗ sẽ chưa được mượt và sai xưng hô. Sau khi hoàn tất việc edit sẽ beta sau. Mong mọi người thông cảm. Nếu thấy lỗi thì hãy cmt báo mình biết để sửa nhé! Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ghé qua đọc.</p>
Xin Chào Kết Phân - Mèo Thiếu Nữ Nhiều Tiền
<p>Tác giả: Mèo thiếu nữ nhiều tiền<br>Cốt truyện ngọt ngào, đầy ắp tình yêu, sinh con, sinh con, sinh con!<br>Mối quan hệ cùng giới được chấp nhận, có thể kết hôn. </p><p>Văn án</p><p>Trì Vọng một chàng trai đẹp trai, học giỏi và có chí tiến thủ, học tại đại học nổi tiếng H đại, với một tương lai rộng mở. Tuy nhiên, có một khuyết điểm lớn: đó là nghèo. Cậu nghèo đến mức nếu cho tay vào túi quần, có thể thấy được hai ngón tay. Vì vậy, cậu đã quyết tâm trở thành "hoàng đế làm thêm", đi làm thêm khắp nơi, quyết tâm kiếm tiền tạo dựng một tương lai huy hoàng cho bản thân.<br>Trong khi đó, Tạ Tư Hành là nam thần của H đại, cao lớn, đẹp trai, lạnh lùng như băng, nghe nói gia đình cực kỳ giàu có, sau này sẽ đi du học. Tuy vậy, anh vẫn không thể ngăn được nam nữ liên tục tỏ tình với mình.<br>Một nhân vật nổi bật như vậy vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Trì Vọng, thế nhưng một lần tình cờ, hai người lại xảy ra chuyện.<br>Khi tỉnh dậy, Trì Vọng rất ngơ ngác, nhìn mình rồi nhìn Tạ Tư Hành im lặng, lâu sau mới bật ra một câu: "Phí phòng tôi không cần trả chứ?"<br>Tạ Tư Hành: "..."<br>Tạ Tư Hành: "Không cần."<br>Trì Vọng nhanh chóng rời đi, với thái độ rất bình thản, tự an ủi mình rằng, việc gì phải lo, cứ làm công việc của mình, đi học thì đi học, nếu trên đường gặp Tạ Tư Hành, cũng chỉ là gật đầu chào một cái, không có gì lạ.<br>Thế nhưng vài tháng sau, bụng Trì Vọng hơi nhô lên, đúng lúc bị ngộ độc thức ăn phải vào bệnh viện truyền dịch, sau khi bị bạn bè thuyết phục, cậu đi kiểm tra sức khỏe.<br>Kết quả, bác sĩ kinh ngạc nói: "Cậu mang thai rồi!"<br>Trì Vọng: "??"<br>Hả? Cậu là con trai mà!<br>Kiểm tra lại lần nữa, kết quả vẫn là mang thai.<br>Trì Vọng: "......"<br>Hả????<br>Một thời gian sau, Trì Vọng tìm đến Tạ Tư Hành, bí mật nói: "Tôi mang thai rồi, anh phải chịu trách nhiệm."<br>Tạ Tư Hành: "?"<br>Tạ Tư Hành nhận được kết quả báo cáo kiểm tra, xác nhận Trì Vọng thật sự mang thai, rơi vào im lặng.<br>Dưới sự thúc giục của Trì Vọng, ánh mắt Tạ Tư Hành dần dần kiên định, trầm giọng hỏi: "Em muốn đám cưới kiểu Trung hay phương Tây?"<br>Trì Vọng: "Hả? Tôi chỉ muốn anh hoàn lại phí kiểm tra thôi, đứa bé này không thể giữ được."<br>Cậu ngại ngùng, vội vã xoắn tay, "Chỉ là tôi không có tiền."<br>Tạ Tư Hành: "..."<br>Tạ Tư Hành kiên quyết nói: "Chúng ta kết hôn."<br>Trì Vọng ngẩn người: "Anh phải kết hôn mới chịu hoàn lại tiền à?"<br>Tạ Tư Hành: "..."</p>
Trọng Sinh Tôi Phải Trả Thù Tất Cả
bởi Khuyết Danh
<p>Năm tôi mười tuổi, anh trai dẫn tôi xuống sông bắt cá.</p><p> </p><p>Anh chỉ vào đoạn nước chảy xiết rồi bảo:</p><p> </p><p>“Chỗ này cá to lắm, em qua trước đi, anh đi lấy giỏ.”</p><p> </p><p>Tôi tin lời anh, bước xuống và ngay lập tức bị dòng nước cuốn đi.</p><p> </p><p>Tôi giơ tay lên, gào cứu mạng.</p><p> </p><p>Còn anh... lại vui vẻ chạy mất.</p><p> </p><p>Sau đó, tôi còn bị bọn buôn người bị bán đi nơi khác.</p><p> </p><p>Lang bạt, trôi dạt suốt tám năm, cuối cùng mới tìm được đường về nhà.</p><p> </p><p>Lúc ấy, anh tôi đang nắm tay một cô gái lạ, cùng ngồi trên chiếc xe sang của bố mẹ.</p><p> </p><p>Cô ta che miệng cười khúc khích, nhìn tôi đầy khinh bỉ:</p><p> </p><p>“Vừa xấu vừa bẩn, chẳng khác gì con ăn mày.”</p><p> </p><p>Cuối cùng, cả nhà chẳng ai nhận tôi.</p><p> </p><p>Họ để mặc cho cô gái đó từng bước hãm hại tôi đến chec.</p><p> </p><p>Lúc ấy tôi mới hiểu:</p><p> </p><p>Năm xưa anh cố ý hại tôi chỉ để nhường chỗ cho con bé giả danh đó.</p><p> </p><p>Nhưng khi mở mắt ra lần nữa…</p><p> </p><p>Tôi đã quay về cái ngày đi bắt cá năm ấy.</p><p> </p><p>Tôi nhìn xoáy nước cuộn tròn dưới sông, gọi anh:</p><p> </p><p>“Lại đây đi! Em phát hiện ra thứ này hay lắm!”</p><p> </p><p>Thấy anh hí hửng chạy tới, tôi nở nụ cười mãn nguyện.</p><p> </p><p>Lần này…</p><p> </p><p>Đến lượt anh phải chếc rồi.</p><p> </p><p>…</p>
Tân Hoàng Từ Hôn? Đa Ta Ngài
bởi Zhu Lili
<p>Tân hoàng bỏ rơi ta để cưới bạch nguyệt quang của hắn. Kể từ đó, cả nhà chúng ta bắt đầu “mặc kệ mọi thứ.”</p><p>Biên cương bị tấn công, cha ta: “Bệnh tái phát rồi, không dậy nổi.”<br>Trị an trong kinh thành kém, Anh trai ta: “Đang nghỉ phép, miễn quấy rầy.”<br>Bộ Hộ thiếu tiền, mẹ ta: “Nghèo lắm, chẳng còn gì để cho vay.”</p><p>Tân hoàng nổi giận: “Các ngươi là cái thá gì chứ? Trẫm thừa người!”</p><p>Được thôi! Cứ thế mà “mặc kệ” tiếp.</p><p>Về sau, đại ca của bạch nguyệt quang bị cử đi ra biên ải nghênh địch, suýt nữa bỏ mạng.<br>Nhị ca của bạch nguyệt quang bị lôi đi phá án, ba ngày thì sợ đến phát hoảng.<br>Mẹ của bạch nguyệt quang vì giúp đỡ con gái mà đã mượn hết cả tiền dành cho hậu sự.</p><p>Ui chao! Cứ mặc kệ mọi thứ thế này mãi, thật là sướng!</p>
Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm
<p>Bạn đang đọc truyện <strong>Giáo Thảo Cùng Phòng Không Đúng Lắm</strong> của tác giả <strong>Trường Dã Mạn Mạn</strong>. Hệ thảo cùng giáo thảo của Đại học A, cả hai đều là nam thần, lại còn là bạn cùng kí túc xá.<br><br>Khương Duật Bạch là nam thần của hệ Mỹ thuật, không chỉ dáng vẻ phong nhã, mà còn có tài hoa, là một mỹ nhân với đôi tay thon dài tuyệt đẹp như một kiệt tác nghệ thuật.<br><br>Vào năm hai, Khương Duật Bạch vào ở kí túc xá hệ Tài chính 611, gặp giáo thảo Lục Cẩm Duyên, hai người thành bạn cùng phòng của nhau<br><br>Lục Cẩm Duyên thân cao mét chín, cơ bụng tám múi, vòng eo nam tính, là mẫu hình được giới gay yêu thích, vì không chịu nổi sự quấy rối của họ nên bèn phải đổi chữ ký trong vòng bạn bè thành: “Trai thẳng, đừng hẹn”.<br><br>Lúc mới chuyển vào ký túc xá, Lục Cẩm Duyên đang ở trần nửa người trên, để lộ cơ bụng rắn chắc, Khương Duật Bạch liếc nhìn, rụt rè mở to hai mắt.<br><br>Có một mỹ nhân khoa Mỹ Thuật vừa mới chuyển đến ký túc xá 611, Lục Cẩm Duyên chủ động nhiệt tình giúp đỡ bạn cùng phòng hòa nhập với tập thể.</p>
Sau Khi Bé Đáng Thương Cùng Đại Lão Tàn Tật Liên Hôn
bởi Khổ Tử Phi Phi
<p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Khế ước tình nhân, Nhẹ nhàng, 1v1, Hằng ngày, Chiếm hữu dục</p><p>Giới thiệu:</p><p>Ôn Nghiên xuyên vào một quyển tiểu thuyết hào môn, trở thành người sắp bị gia tộc mang đi gả cho một vị đại lão tàn tật - đối tượng liên hôn bệnh tật, yếu ớt và đáng thương.</p><p>Gia tộc ra sức tẩy não cậu: "Dù Cố Lẫm Xuyên bị liệt hai chân, nhưng anh ta có tiền có quyền, gả vào một hào môn như vậy là phúc phận của con, chỉ cần ngoan ngoãn hầu hạ anh ta thì sau này muốn gì có nấy..." </p><p>Nghe nói nhiều quá, Ôn Nghiên chỉ bắt được vài từ then chốt: "Có tiền..."</p><p>Tốt! Mắt cậu sáng rực lên, gật đầu như gà mổ thóc: "Con đồng ý gả."</p><p>Người nhà họ Ôn: ???</p><p>Không phải ngày hôm qua còn sống chết không chịu gả sao?</p><p>---</p><p>Ngoài đời ai cũng nói Cố Lẫm Xuyên vì liệt hai chân nên tính tình âm trầm, lạnh nhạt, cực kỳ thích kiểm soát, lại còn là kiểu người khó gần... Gả cho anh ta chắc chắn không có ngày lành.</p><p>Bạn thân khuyên Ôn Nghiên bỏ chạy càng sớm càng tốt.</p><p>Ôn Nghiên kiên định lắc đầu.</p><p>Bạn thân không hiểu nổi: "Sao vậy? Cậu đâu có thích anh ta!"</p><p>Ôn Nghiên chớp chớp mắt, nhỏ giọng phản bác: "Thích mà."</p><p>Có tiền, tàn tật, lạnh lùng... Đúng chuẩn gu luôn rồi còn gì.</p><p>Những lời này "vô tình" rơi vào tai Cố Lẫm Xuyên đang vừa vặn đi ngang.</p><p>Anh nhanh chóng xoay xe lăn, khóe môi cong lên, gương mặt ẩn sau bóng tối có phần mất tự nhiên.</p><p>Sau đó, Cố Lẫm Xuyên phát hiện, Ôn Nghiên hình như thật sự tới vì anh --</p><p>Hay cười đến mức lộ cả răng nanh, cứ nhào vào lòng anh đòi ôm một cái.</p><p>Mua đồ gì cũng chọn cặp đôi, cả ngày líu ríu nói rằng thích anh.</p><p>Lúc bệnh còn thích làm nũng, bám người đến phát ngọt.</p><p>Còn đặc biệt nghe lời, dưỡng ở bên người cực kỳ ngoan.</p><p>Ngoan đến mức khiến người ta chỉ muốn "bắt nạt" một chút.</p><p>Bắt nạt đến phát khóc thì càng tốt.</p><p>---</p><p>Ôn Nghiên sống ở nhà họ Cố vô cùng mãn nguyện, chuyên tâm làm một "cá mặn kiều thê", ngoan ngoãn hiểu chuyện, làm gì cũng biết điểm dừng, mua đồ luôn mua hai phần, ngay cả khi bệnh cũng chỉ dám phóng túng một tí, tuyệt đối không quá giới hạn.</p><p>Nhưng gần đây cậu phát hiện, Cố Lẫm Xuyên ngày càng kỳ quặc.</p><p>Ôm một cái cũng không chịu buông tay, ánh mắt nhìn cậu như thể muốn nuốt cả người vào bụng.</p><p>Ôn Nghiên âm thầm tự tẩy não: Không sao, không được nghĩ linh tinh, một người tàn tật thì làm được gì chứ? Tất cả đều là ảo giác thôi.</p><p>Kết quả chưa tới mấy ngày, vị đại lão tàn tật trong nguyên tác Cố Lẫm Xuyên lại đột nhiên đứng lên trước mặt cậu.</p><p>!!!</p><p>Đồng tử Ôn Nghiên co rút.</p><p>"Anh... anh... anh..."</p><p>Cố Lẫm Xuyên cong môi cười, ánh mắt thâm sâu: "Sợ à? Không phải nói thích anh sao?"</p><p>Ôn Nghiên nuốt nước bọt, chợt nhớ tới gì đó, mặt bỗng chốc đỏ bừng... Đúng kiểu không có tiền đồ chút nào.</p><p>Đêm hôm đó, Ôn Nghiên vừa khóc vừa phát hiện ra hai bí mật động trời:</p><p>1. Cố Lẫm Xuyên không hề tàn tật.</p><p>2. Tính cách lạnh lùng cũng chỉ là giả vờ.</p><p>CP: Người ngoài trông đứng đắn · chiếm hữu dục mạnh · tự mình theo đuổi công X thân mềm yếu · ngoan ngoãn đáng yêu thụ.</p><p>Lưu ý nhỏ:</p><p>1. 1v1, song khiết, thiên hướng nhẹ nhàng, sinh hoạt thường ngày, công lớn hơn 8 tuổi, thụ 19, công 27.</p><p>Trong thiết lập, đồng tính được kết hôn, độ tuổi pháp lý là 20.</p><p>2. Vị ngọt là chính, ngủ trước yêu sau, không đấu đá, cảm ơn vì đã ủng hộ.</p><p>---</p><p>Từ khóa: Hào môn thế gia, luyến ái hợp đồng, văn ngọt, xuyên thư, nhẹ nhàng</p><p>Nhân vật chính: Ôn Nghiên, Cố Lẫm Xuyên</p><p>Một câu tóm tắt: Ai cũng tưởng tôi sẽ bị anh ấy bắt nạt? Xin lỗi, là tôi chủ động đó.</p>
Hôm Nay Trần Câu Đã Uống Thuốc Chưa
bởi Hoà Hoa
<p>Tag: Cả hai chỉ có nhau, Ngọt ngào, Chuyện thường ngày, Thầm mến</p><p>CP: Trầm ổn điên ngầm 🐦 to ít hót công × Ngoan xinh yêu yếu ớt bệnh tật thụ</p><p>Bùi Kính Xuyên x Trần Câu</p><p>🥀GIỚI THIỆU🥀</p><p>Từ nhỏ sức khoẻ của Trần Câu đã vô cùng kém, đúng chuẩn là một cái ấm thuốc di động. Dần dà cơ thể cậu lại sinh ra chứng kháng thuốc.</p><p>Kháng thuốc nghĩa là thuốc cảm hay thuốc kháng sinh thông thường hoàn toàn chẳng có tác dụng gì với cậu.</p><p>Có người cười đùa hỏi cậu rằng, vậy mấy cái loại thuốc ngủ hay thuốc kích dục thì sao?</p><p>Trần Câu chỉ lắc đầu.</p><p>Thật ra cậu đã từng thử uống thuốc ngủ rồi đấy, cơ mà chỉ lặng lẽ nằm trên giường thức trắng tới sáng, còn về loại còn lại--</p><p>Hai viên thuốc được đặt trên bàn, bên cạnh là một cốc nước ấm.</p><p>Bùi Kính Xuyên yên lặng nhìn cậu.</p><p>"Thử xem nhé?"</p><p>"Được, chúng ta cùng thử."</p><p>Hai viên thuốc được nuốt xuống cùng một lúc, cả cậu và hắn đều chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn đối phương.</p><p>Qua hồi lâu Trần Câu dời mắt đi, nghiêng đầu cười.</p><p>Quả nhiên là vậy nhỉ.</p><p>Bùi Kính Xuyên hoàn toàn không có ý đó với cậu.</p><p>Rất lâu về sau Trần Câu mới biết được, dáng vẻ tấm chân tình ẩn giấu bên trong trò đùa đầy ngượng ngùng ngày còn niên thiếu ra sao.</p><p>Không phải Bùi Kính Xuyên không có phản ứng.</p><p>"Anh chỉ là không làm được mà thôi."</p><p>"...Chứ không phải là không thích em."</p><p>✨Chú ý của tác giả</p><p>1. Song phương thầm mến, cửu biệt trùng phùng.</p><p>2. Tuy cả hai có vẻ hơi ngại ngùng nhưng mà trên giường chơi vui lắm, tin tôi nhá.</p><p>3. Truyện không dài, chắc lôi mìn cũng rõ rồi ha.</p><p>✨Góc nhìn nhân vật chính: Trần Câu (ju). Tương tác: Bùi Kính Xuyên</p><p>✨Tóm tắt một câu: Hắn chỉ là không làm được thôi, chứ đâu phải là không thích cậu</p><p>✨Lập ý: Sức khỏe là tài sản quý giá của chúng ta</p>
Sở Hậu - Hi Hành
bởi Hi Hành
<p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng</p><p>Giới thiệu:</p><p data-start="118" data-end="293">Ngói xanh tường lục, trên đường ruộng, hoa nở rộ, hương vương vất vấn vương tà áo; cửa son điện tím, bàn tay trắng khẽ nhấc váy, bước đi như dải ngân hà rơi xuống nhân gian.</p><div class="infotr"><div class="archive-description"><p>Câu chuyện bắt đầu từ việc mấy tên dịch binh ở trạm dịch trấn Bắc Tào gặp một tiểu cô nương đến cầu cứu...</p></div></div>
Những Ngày Chơi Đàn Và Nói Lời Yêu Cùng Liszt
bởi Sherlor
<p>Khi tỉnh dậy, Charoline phát hiện mình đã xuyên không đến một thời không hoàn toàn xa lạ –</p><p>Đất dưới chân không còn quen thuộc, bên tai vang lên thứ ngôn ngữ đầy âm hưởng ngoại quốc, tấm vé máy bay đến Genoa, Ý trong tay không còn giá trị, và cô cũng chẳng có lấy một đồng tiền có thể dùng để giao dịch!</p><p>Charoline, người chỉ vừa chợp mắt một chút trong phòng chờ tại sân bay PD ở thành phố S, Trung Quốc, giờ đây gần như sắp ngất xỉu vì hoảng loạn.</p><p>Là một nghệ sĩ violin nhỏ bé, đáng thương và bất lực, vốn quen thuộc với cuộc sống hiện đại, điều khẩn cấp nhất với Charoline là – lấp đầy bụng, kiếm một thân phận hợp pháp và sinh tồn!</p><p>Liszt: “Để tôi viết thư giới thiệu cho em, tập piano cùng em, và cho em ở một căn phòng nhỏ.”</p><p>Chopin: “Giấy tờ tùy thân ư? Giao cho tôi lo liệu đi.”</p><p>Hugo: “Hai người vẫn chưa kết hôn sao?”</p><p>Paganini: “Cô bạn nhỏ muốn trao đổi kinh nghiệm chơi violin với tôi không?”</p><p>Ernst: “Tôi rất nóng lòng muốn hoàn thành bản nhạc này để đề tặng cô.”</p><p>……</p><p>Một nghệ sĩ violin đến từ tương lai, làm thế nào để tìm kiếm con đường âm nhạc của mình trong thời đại xa lạ ấy?</p><p>Tay trái nhấn dây, tay phải cầm cung, âm nhạc là vũ khí của tôi, và đôi tai của anh chính là vùng đất tôi muốn khai phá.</p><p>Đúng vậy, tôi không cần chinh phục thế giới, chỉ cần chinh phục anh là đủ.</p>
Bẫy Hôn Nhân - Tuệ Trúc
bởi Tuệ Trúc
<p>Hạ gia là danh gia vọng tộc lừng lẫy ở Yến Bắc. Hạ Trưng Triều là người đứng đầu tập đoàn, không chỉ chưa kết hôn mà còn hiếm khi có tin đồn tình ái.<br><br>Ôn Tri Hòa chưa bao giờ ngờ tới một nhân vật tầm cỡ như vậy lại có thể ngồi trước mặt mình, đưa ra lời đề nghị kết hôn.<br><br>Cô là cô bé Lọ Lem, nhưng vị Hạ tiên sinh này lại chẳng phải hoàng tử bạch mã. Anh nói, anh cần một người vợ nghe lời, hiểu chuyện, sẵn lòng phối hợp diễn kịch, một cuộc hôn nhân theo hợp đồng, hết hạn sẽ ly hôn.<br><br>Ôn Tri Hòa vốn không muốn dính vào chuyện sai trái này, cho đến khi nhìn thấy con số trên thẻ mà cả đời này cô cũng không thể chạm tới.<br><br>“Có yêu cầu gì không?” Cô hỏi.<br><br>Người đàn ông trước mặt ôn tồn lễ độ, môi nở nụ cười nhàn nhạt: “Chỉ cần nghe lời là được.”<br><br>Sau khi kết hôn, Hạ Trưng Triều tuy cưng chiều cô như chim hoàng yến trong lồng, đối với cô là muốn gì được nấy, đủ để cô bỏ qua những yêu cầu cao ở một phương diện nào đó.<br><br>Nhưng Ôn Tri Hòa luôn rõ ràng, cuộc hôn nhân này đối với họ chỉ là đáp ứng nhu cầu của đôi bên, mối quan hệ không bình đẳng sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc.<br><br>Kết hôn chưa đầy nửa năm, tin đồn Hạ Trưng Triều ngoại tình lan nhanh chóng mặt, tấm thẻ trải nghiệm làm phu nhân hào môn sắp hết hạn, Ôn Tri Hòa tuy tiếc nuối nhưng cũng không có gì là không thể chấp nhận.<br><br>Tối hôm đó, trước khi xuống nông thôn lấy cảnh, Ôn Tri Hòa cẩn thận nhắn một tin dò hỏi, liệu có muốn kết thúc mối quan hệ sớm hay không.<br><br>Mưa rơi tầm tã, sấm chớp rền vang, Hạ Trưng Triều bước xuống xe, bung dù kéo cô lại. Vẻ mặt thờ ơ cẩn trọng, nhưng giọng nói lại ôn hòa: “Chạy cái gì? Giày cũng rơi rồi kìa. Thấy tôi rất bất ngờ sao?”.<br><br>Điều Ôn Tri Hòa sợ nhất chính là dáng vẻ khi anh lột bỏ lớp vỏ ngoài ôn nhuận: sự chiếm hữu, bình tĩnh đến đáng sợ, khiến người ta không thể phản kháng.<br><br>Mà anh luôn ở thế thượng phong, cười như không cười, cúi mắt nhìn cô, trêu ghẹo, thấp giọng nói: “Em phải nhớ kỹ cảm giác này, rời xa tôi, không ai có thể cho em được.”<br><br>Thói quen là một thứ đáng sợ, sự kiểm soát của anh khiến cô vừa ngượng ngùng khó nói thành lời lại vừa dựa dẫm thành nghiện, ăn sâu vào tận xương tủy.<br><br>Kiểu nhân vật: Chú/Daddy lịch lãm bại hoại x Người đẹp tỉnh táo nhưng tựa dây tơ hồng (dựa dẫm, yếu đuối)<br><br><strong>Lưu ý từ tác giả😁</strong><br><br>Không có ngoại tình.<br><br>Nam chính có phần “điên”, nữ chính “yếu”.<br><br>Nam chính lớn hơn nữ chính 12 tuổi.<br><br>Nam chính chưa từng có bạn gái cũ hay “bạch nguyệt quang” và còn là “xử nam” già.</p>
Hệ Thống Làm Giàu - Cuộc Sống Ấm No Ở Nông Thôn Cổ Đại
bởi Khuyết Danh
<div id="gioithieu" class="showmore"><div class="scrolltext expand"><div><p style="text-align: justify;">Chén nước cơm ấm nóng được đút vào đôi môi khô nứt của nàng.<br><br> Tứ chi tê dại cùng dạ dày quặn thắt vì đói khát đã được xoa dịu.<br><br> Gà Mái Leo Núi<br><br>Hàng mi dài khẽ run rẩy.<br><br> Lạc Vân từ từ mở mắt, những thanh xà nhà bằng đất sét xa lạ lọt vào tầm mắt.<br><br> Nàng vịn chăn ngồi dậy, khẽ nghiêng đầu, bất giác đối mặt với một đôi mắt đen sâu thăm thẳm.<br><br> Người nam nhân này...<br><br> Thân hình dưới lớp y phục thô bố, ước chừng cao một trượng chín, gương mặt cương nghị, râu quai nón lún phún, khiến gương mặt vốn góc cạnh càng thêm vẻ hoang dã.<br><br> Vị nam nhân này ước chừng độ đôi mươi, khoác lên mình y phục kiểu người cổ đại, khiến Lạc Vân nhất thời ngây dại.</p></div></div><div class="smore" style="text-align: justify;"> </div></div><div><form class="frmgoto" action="https://wikidich.com.vn/he-thong-lam-giau-cuoc-song-am-no-o-nong-thon-co-dai?fbclid=IwY2xjawOdUp9leHRuA2FlbQIxMABicmlkETFEM2phamxmZmM0dWtadmtac3J0YwZhcHBfaWQQMjIyMDM5MTc4ODIwMDg5MgABHtz0QpeqPFYEU6xeGCQX3e80P__wLAAJCHvO4GfNiL1yoTp4P_jv9xk4Ztt3_aem_Al56em0iFCrTopKFhjDr2A#"><div class="clearfix lstbtn"><div class="findchap"><div class="form-inner clearfix" style="text-align: justify;"> </div></div></div></form></div>
Xuyên Nhanh: Bảo Bối Nhỏ Của Ba Ba Phản Diện
bởi Thời Quang ngữ
<p>Vì là một bé con không có người giám hộ, Hy Hy phải đi tìm “ba ba nam chính” của các tiểu thế giới.<br>Chỉ khi được họ thật lòng nhận nuôi, bé con mới có thể lớn thêm một tuổi.</p>
Sau Khi Bá Tổng Trăm Tỷ Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân
bởi Quải Tinh Tinh
<p>Tên truyện: Sau Khi Bá Tổng Trăm Tỷ Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân</p><p>Tên khác: Bá Tổng Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Sau</p><p>Hán Việt: Bá tổng xuyên thành pháo hôi thế thân hậu [ xuyên thư ]</p><p>Tác giả: Quải Tinh Tinh</p><p>Thể loại: Đam Mỹ, 1x1, Xuyên Thư, Hào Môn Thế Gia, Giới Giải Trí, HE, Song Khiết, Vả Mặt, Chủ Thụ.</p><p>Nhân vật chính: Cố Tinh, Trình Đông Húc.</p><p>Văn án:</p><p>Cố Tinh, tổng tài trăm tỷ, lại " không may" xuyên thành một nhân vật phụ đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết.<br>Nhân vật phụ ấy hiền lành dễ bảo, bị ngược đãi cả thể xác lẫn tinh thần, cuối cùng chết trên đường cản trở nam chính và bạn đời kết hôn, không còn nguyên vẹn.<br>Cố - pháo hôi - Tinh: ... Ai muốn thế chỗ thì cứ tự nhiên, kiếp này tôi muốn sống thọ trăm tuổi.<br>Đợi đã, bá tổng công kia trông cũng khá hợp khẩu vị, liệu có nên...<br>Bạn thân số 1 của bá tổng công: "Cái thứ rác rưởi kia từ đâu tới, cút ra xa khỏi tầm mắt tôi!"<br>Bạn thân số 2 của bá tổng công: "Trình Đông Húc chỉ coi cậu như đồ thế thân, đừng mơ tưởng leo cao!"<br>Cố Tinh: Ôi chao ~<br>Sáu tháng sau, đoán rằng bạch nguyệt quang của bá tổng công sắp trở về, Cố Tinh nhìn vào kho báu nhỏ của mình, chuẩn bị chuồn lẹ.<br>Người đàn ông lúc đầu cảnh cáo Cố Tinh đừng ảo tưởng, giờ đứng đỏ mắt chặn trước cửa, vừa tức giận vừa bất an: "Tinh Tinh, tình yêu cho em, người này cũng cho em, em không đi được không?".<br>Góc nhìn của vai chính công:<br>Tiểu tình nhân ngoan ngoãn hiều chuyện không dính lấy anh, Trình Đông Húc rất hài lòng.<br>Sau này phát hiện, tiểu tình nhân hiểu chuyện là vì lười, thông minh cũng vì lười, không dính lấy anh... cũng vì lười.<br>Lười đến mức chỉ quan tâm đến khuôn mặt của anh mà thôi.<br>Trình Đông Húc vừa lạnh nhạt với cậu, vừa chiều cậu, cho đến khi yêu cậu, cũng không biết làm sao để cậu bớt hiểu chuyện, bớt không dính lấy anh.<br>Anh chỉ có thể bất lực đưa ra con tim chân thành của mình, cầu xin cậu: "Tình yêu cho em, người này cũng cho em, trái tim này mở rộng cửa, em bước vào có được không?"<br>Lại không ngờ đám người bên cạnh đã sớm ngo ngoe rục rịch:<br>Bạn thân số 1: "Trình Đông Húc coi em như thế thân, nhưng tôi coi em như bảo bối, Tinh Tinh theo tôi đi được không?"<br>Bạn thân số 2: "Nhớ em đến mức thở thôi cũng đau, Tinh Tinh ngoan, thương tôi một chút được không?"<br>__________</p><p><strong>Dò mìn❗</strong><br>- Công với thụ ngủ với nhau trước khi yêu! Thụ tự nguyện ( còn thích thú nữa kìa)<br>- Công có bạch nguyệt quang<br>- Truyện là 1x1, thấy văn án thì giống np 🤣<br>__________<br>Tui chưa đọc hết nên không biết còn mìn nào để ghi cho mọi người biết.<br>Bạn thụ này thích làm thụ, có vẻ khác kiểu mình là thụ nhưng tưởng mình công á. Truyện mà có kiểu thụ thích làm thụ thì tui thấy hơi ít.</p>
Sau Khi Tái Sinh, Tôi Trở Thành Ánh Trăng Đen Của Gian Thần
<p>Mạnh Thiên Thiên, khi đến tuổi cập kê, gả vào nhà họ Lục để chúc thọ cho lão phu nhân.<br><br>Vào đêm tân hôn, biên cương truyền đến tin dữ, chồng nàng nhận lệnh ra trận, nửa năm sau không may tử trận dưới lưỡi đao của quân Bắc Lương.<br><br>Năm năm sau, người chồng đã tử trận của nàng trở về, bên cạnh lại có thêm một cô gái câm xuất trần thoát tục.<br><br>Lục Lăng Tiêu nói, Vãn Nhi là con gái trung liệt, khác hẳn với nàng - một thương nữ đầy mùi tiền bạc, Vãn Nhi mới thực sự là một nữ tử cao phong lượng tiết.<br><br>Lục Lăng Tiêu còn nói, Vãn Nhi là con chim ưng trên trời, còn nàng chỉ là một đóa hoa yếu ớt, chẳng đáng để so sánh với Vãn Nhi.<br><br>Cho đến khi sơn hà phá toái, thành lâu sụp đổ, nàng cầm một cây thương đỏ, xông qua ngàn quân vạn mã.<br><br>Lúc ấy, Lục Lăng Tiêu mới biết rằng hắn đã nhìn lầm nàng.<br><br>Nàng không phải là một đóa hoa yếu ớt trong sâu thẳm, mà nàng là cơn gió Tây mạnh mẽ nhất tại Ải Ngọc Môn.</p>
Một Đời Làm Vương Phi
bởi Khuyết Danh
<p>Đích tỷ đã bỏ trốn, mà hôn sự với Nhiếp chính vương chỉ còn ba ngày nữa là cử hành.</p><p>Phụ thân đành phải mời vị phò mã tương lai Nhiếp chính vương đến phủ, cả nhà quỳ gối van cầu xin tha tội.</p><p>Vẻ mặt hắn lạnh như sương giá, một thân thường phục đỏ thẫm càng khiến dung mạo tuấn mỹ kia trở nên uy nghiêm khó lường.</p><p>Hắn không nói nhiều, chỉ nhàn nhạt đưa tay chỉ về phía ta đứa con gái đang quỳ rụt rè nơi góc phòng.</p><p>“Vậy thì là nàng đi. Ba ngày sau thành thân với bổn vương.”</p><p>Phụ thân nghe vậy mừng đến rơi nước mắt, cuối cùng cũng giữ được tính mạng cả nhà, tránh được họa tịch thu gia sản.</p><p>Đêm tân hôn, ta khoác giá y, đội khăn hồng, lặng lẽ ngồi trên hỉ sàng, không dám nhúc nhích.</p><p>Nhiếp chính vương – Phó Chiếu. Người này, trên dưới triều đình ai ai cũng biết là kẻ thủ đoạn như sấm sét, g/i/ế/t người không chớp mắt.</p><p>Ai vừa đắc tội hôm trước, hôm sau thánh chỉ giáng tội đã được ban xuống hoặc mất chức, hoặc bị đày đi biên ải, nặng thì cả nhà đều vạ lây.</p><p>Thế nhưng, một người lãnh khốc vô tình như vậy, lại một lòng si mê trưởng nữ phủ tể tướng – Lý Sở Tinh.</p><p>Dù nàng từng nói những lời kinh thế hãi tục, làm những việc trái lễ nghịch đạo, hắn vẫn chỉ mỉm cười bỏ qua.</p><p>Còn ta, bất quá chỉ là thứ nữ nhỏ bé trong phủ tể tướng, sống đời nhún nhường, mỗi ngày như bước trên băng mỏng.</p><p>Trước ngày xuất giá, phụ thân đã căn dặn ta:</p><p>Ngươi có duy nhất một ưu điểm là dung mạo. Dù thế nào cũng phải nắm thật chặt lấy Phó Chiếu. Bằng không, tai họa sẽ lập tức giáng xuống cả nhà.</p>
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
bởi Lam Bạch Nội Khố Đích Miêu
<div class="row d-flex" data-v-9339208a><div class="col-md-10 detail" data-v-9339208a><div class="bg-white" data-v-9339208a><div id="__BVID__148" class="tabs" data-v-9339208a><div id="__BVID__148__BV_tab_container_" class="tab-content"><div id="__BVID__155" class="tab-pane active" role="tabpanel" data-v-9339208a aria-hidden="false" aria-labelledby="__BVID__155___BV_tab_button__"><div class="row description" data-v-9339208a><div class="introduce" data-v-9339208a><div data-v-9339208a><p>Nero, nhân vật phản diện bạo chúa Alpha tàn tật trong "Thánh Tử Khổ Nạn Ký", bỗng thức dậy và bị ràng buộc với một hệ thống. </p><p>Nhiệm vụ của hắn là duy trì hình tượng bạo chúa, thu thập đủ giá trị thù hận từ các nhân vật chính công, và cuối cùng bị họ liên thủ giết chết. Nếu thất bại, hắn sẽ bị trừng phạt ngẫu nhiên. </p><p>Nero chỉ đáp "Ồ."</p><p>Để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, Nero đưa các mục tiêu về vương đô. </p><p>Hắn tha thứ tội ác, đưa Đại lão A từ địa ngục lưu đày lên vị trí tướng soái nhưng đổi lấy sự tự do của em gái Omega. </p><p>Đại lão B được cứu khỏi lồng buôn người nhưng phải khoác giáp nặng nề, chiến đấu nơi nguy hiểm nhất mà không bao giờ nhận được thiện cảm. </p><p>Đại lão C, bị ngàn người phỉ nhổ, được Nero đưa ra ánh sáng nhưng lại bị buộc mang tài nguyên nghiên cứu ra tiền tuyến, mất đi vinh hoa phú quý của Tể tướng.</p><p>Với Đại lão D, người vốn là thanh mai trúc mã, Nero ban đầu không biết cách kéo thù hận. </p><p>Nhưng rồi hắn phát hiện, mỗi khi Thánh Tử (nhân vật chính thụ) chúc phúc hắn bằng nụ hôn trong hôn lễ, giá trị thù hận của các đại lão đều tăng vọt. </p><p>Thế là, Nero lập tức kéo cổ Thánh Tử xuống, quyết định để Thánh Tử "làm" thêm mấy lần nữa. </p><p>Hệ thống vui mừng khôn xiết: "Ký chủ, giá trị thù hận tăng điên rồi! Ký chủ đời này thật giỏi!" </p><p>Nero cũng hài lòng: "Thánh Tử, dùng tốt."</p><p>Khi giá trị thù hận đã đầy, hệ thống chuẩn bị kết thúc nhiệm vụ. Tuy nhiên, những cốt truyện quan trọng như báo thù và chiến bại đều không xảy ra. </p><p>Vị đế vương tóc bạc đứng kiêu hãnh trên đỉnh cơ giáp, nhìn xuống kẻ xâm lược thất bại. Chiếc áo choàng đỏ tươi đẫm máu còn chói mắt hơn mặt trời. </p><p>Hệ thống cảnh báo cốt truyện lệch lạc và hình phạt ngẫu nhiên. </p><p>Nero mỉm cười hỏi: "Sẽ là hình phạt gì đây?"</p><p>Lời chưa dứt, kỳ phân hóa của hắn vừa kết thúc.</p><p>Vị hoàng đế tương lai được xác nhận sẽ là Alpha cường đại lại âm thầm phân hóa thành Omega đỉnh cấp ngay giữa ánh mắt và tiếng reo hò của hàng tỷ thần dân.</p><p>Mùi tin tức tố bí ẩn từ ngai vàng lan tỏa.</p><p>Bốn đôi mắt tưởng như ngoan ngoãn cúi xuống, bỗng ngẩn ra. </p><p>— Trong mắt chợt hiện lên màu đỏ tươi của khát dục.</p><p>"Người là đóa hồng kiêu sa. Người là vàng được nung từ liệt hỏa. Nhất định sẽ có một ngày, ta sẽ dùng xiềng xích vàng ròng xa hoa nhất để giam cầm người vào nhà tù chỉ thuộc về chính ta."</p></div></div></div></div></div></div></div></div></div><div class="bg-white p-1 pt-3 comments pb-4" data-v-9339208a><div class="row px-2 mx-0"><div class="col-6 px-0"><div class="label-primary border-none"><h2 class="fs-6"> </h2></div></div></div></div>
Cẩu Tại Tu Chân Thế Giới
bởi Dạ Du
<p>Cố Trường Thanh (顾长青) xuyên qua tu chân giới, từ nhỏ đã bái nhập Linh Hư Tông (灵虚宗).<br>Trên tay hắn có Thái Hư Bảo Giám (太虚宝鉴), có thể giám định vạn vật trong thiên địa, mỗi ngày một lần giám định.<br>Hắn kiên định tin rằng, chỉ cần ta "cẩu" (苟 - cẩu thả, ẩu, bừa ) được, chính là kẻ thắng lợi trong nhân sinh.<br>Thế nhưng, vào một ngày nọ.<br>Đột nhiên thiên giáng hôn ước.<br>Vị hôn phu kia lại chính là thiên tài vừa bị sư tỷ thoái hôn, không may bị phế đi linh căn.<br>Cố Trường Thanh chẳng muốn đáp ứng, thoái hôn lưu, phế sài lưu, Kỷ Diễn (纪衍) đều chiếm đủ cả.</p><p>Độ dài: 250C.</p>