Tất cả Truyện
Bộ lọc
Tìm thấy 1252 truyện
Lần Nữa Rơi Vào Dịu Dàng
bởi Luỹ Thanh
<p><em><strong>Thể loại: </strong></em>Ngôn tình, Hiện đại, Hào môn thế gia, Thiên kiêu chi tử, Yêu thầm, 1vs1, Song xử, HE. </p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-f0fef483b0818d0ec70c745329070039">Đêm tốt nghiệp cấp ba, Hoành Tịnh lấy hết dũng khí ôm chặt Hạng Chương, chúc cho thiếu niên ngỗ nghịch cô thích đã lâu tiền đồ như gấm, tương lai xán lạn.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-600f1e3e870d4668316ffe63504f537a">Thiếu niên siết chặt vòng tay, chúc cô tương lai bình an, luôn luôn suôn sẻ.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-2759bbd73438880d78f37b6527c6cec0">Thiếu niên về sau đúng như lời cô nói tiền đồ như gấm, tuổi còn trẻ đã trở thành phó chủ nhiệm của một bệnh viện nổi tiếng, tương lai vô hạn.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-1d84fc2d85b922468ed0eb25537683f8">Mười năm sau, hai người gặp lại nhau trong bệnh viện, Hoành Tịnh ôm vết thương trên trán nói đùa, lời chúc phúc của anh không linh nghiệm chút nào, bắt anh phải chịu trách nhiệm. Hạng Chương nay đã không còn bộ dáng bướng bỉnh, chỉ nhàn nhạt đáp: “Được.”</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-ab3db0022b2620f0d651f465e5df18c3">Sau đó, cô lấy được chìa khóa nhà anh.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-fb514ca2d74ea59770de34b9c27f9993">Tiếp đó nữa, cô lên giường của anh.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-7b3b5b6b74c50164c1250cd548a2a43e">Mãi cho đến ngày cả hai nhận được giấy chứng nhận kết hôn, Hoành Tịnh mới ngờ ngợ nhận ra trách nhiệm mà anh nói ngày đó thế mà lại là sự thật.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-f3ff76924a5364800edba3a394258319">Cửu biệt trùng phùng, yêu thầm thành thật.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-c2e5c05f16d8be56d5d92d3845973478">***</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-aed8575ca68d9e687d8f7cf703242525">Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hoành Tịnh, Hạng Chương || Vai phụ:</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-423be6e024d71c896ec4ce1c39c0eb6c">Một câu tóm tắt: Người dũng cảm xứng đáng có tình yêu.</p>
Trọng Sinh Quân Hôn: Đêm Tân Hôn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật
bởi Áo Bạc Lộng Lẫy
<p><em>(Quân hôn + Thập niên + Ngọt + Sủng + Nữ chính và nữ phụ cùng trọng sinh)</em></p><p>Tề Tư Tư trọng sinh vào năm 1984.</p><p>Đúng ngày thành hôn, giờ lành đã điểm mà tân lang vẫn bặt vô âm tín, khách mời nóng lòng như kiến bò trong chảo lửa, riêng tân nương lại bật cười khoái trá.</p><p>Kiếp trước gả nhầm người, nửa đời thê lương, nay được trùng sinh, nàng quyết không bước vào hố lửa lần nữa...</p>
Gả Cho Lương An
bởi Khuyết Danh
<p>Ta là thứ nữ của nhà họ Lưu.</p><p>Vốn dĩ chỉ định tùy tiện gả cho một người nào đó là xong.</p><p> </p><p>Nào ngờ hôn phu của trưởng tỷ lại gặp chuyện — trúng độc, ngã ngựa, trở thành một kẻ vừa bệnh vừa tàn phế.</p><p>Tỷ ấy sống chết không chịu gả.</p><p> </p><p>Nhà họ Lưu đành bất đắc dĩ, đem ta thay thế xuất giá.</p><p> </p><p>Ta còn nhớ rõ ngày xem mặt hôm ấy, Lương Tùy An hỏi ta:</p><p> </p><p> “Lưu ngũ cô nương, ta nay thân mang bệnh tật, lại là kẻ què, nàng thật sự nguyện ý gả cho ta sao?”</p><p> </p><p>Ta thành thật đáp:</p><p> </p><p>“Tiểu hầu gia, thực ra nếu không gả cho ngài, ta cũng chẳng còn nhà chồng nào tốt để lựa chọn.”</p><p>“Nếu ngài không chê, ta nguyện gả sang, một lòng một dạ chăm sóc ngài.”</p><p>“Nếu… nếu ngày sau ngài có mệnh hệ gì, ta sẽ vào am ni cô, xuất gia tu hành, ngày ngày tụng kinh cầu phúc cho ngài.”</p><p> </p><p>Hắn bật cười “phụt” một tiếng.</p>
Nhiếp Chính Vương Đòi Hủy Diệt Thế Giới
bởi Khuyết Danh
<p>Trưởng tỷ trà xanh vì mong muốn thăng quan tiến chức, nhân lúc Nhiếp chính vương say rượu, đã thẳng tay dùng ba gói thôi tình tán.</p><p>Nhiếp chính vương phát cuồng suốt một đêm, sáng hôm sau lập tức dẫn theo mấy ngàn tướng sĩ vây chặt Giang phủ của chúng ta: “Bổn vương quyết cùng thế đạo này tiêu diệt đến cùng!”</p><p>Trưởng tỷ trà xanh trốn trong góc, run rẩy đẩy ta ra ngoài.</p><p>Ta liếc nhìn Nhiếp chính vương: “Ta gả cho ngươi!”</p><p>Nhiếp chính vương nghe vậy, nhìn ta lặng lẽ một lúc rồi thu kiếm lại, ngửa mặt thở dài: “Cũng đến lúc bổn vương hòa giải với thế đạo này rồi!”</p>
Gặp Lại Anh Ở Tuổi 18
bởi Khuyết Danh
<p>Giang Yến Chu bất ngờ ngã từ cầu thang xuống, mất đi ký ức vài năm gần đây.</p><p>Tôi vội vã chạy đến phòng bệnh, vừa đến nơi thì nghe thấy anh ấy kích động hét lên:</p><p>“Làm sao con có thể kết hôn với một người phụ nữ quen qua buổi xem mặt được chứ? Ba, ba đang lừa con phải không?”</p><p>Cuộc hôn nhân này mới chỉ kéo dài nửa năm, xem ra sắp tan vỡ rồi.</p><p>Tôi thầm nghĩ.</p><p>Chỉ là, vừa ló mặt ngoài cửa phòng bệnh, Giang Yến Chu – người đã mất trí nhớ – ngẩng đầu nhìn về phía tôi, hơi thở chợt khựng lại:</p><p>“Ba, ba có tin vào tình yêu sét đánh không?”</p>
Thánh Thể Khắc Phu
bởi Khuyết Danh
<p>Ta khắc chồng.</p><p>Bất cứ ai bàn chuyện cưới xin với ta đều gặp đại họa.</p><p>Vậy mà cha ta lại vui mừng khôn xiết.</p><p>Ông ấy gả ta cho kẻ thù không đội trời chung của mình – Tể tướng Bùi Chi Hằng.</p><p>Kết quả, eo thon của gian thần ấy hóa thành lưỡi dao đoạt mệnh, từng nhát từng nhát đều muốn lấy mạng ta.</p><p>Hắn ép ta vào góc giường, giọng khàn khàn nói:</p><p>"Những kẻ từng đính hôn với nàng trước đây… đều là do vi phu âm thầm trừ khử đấy."</p>
Giang Sơn Vị Nguyệt
bởi Khuyết Danh
<p>Ngày đại hôn, ta cùng một nữ tử chốn thanh lâu bị đánh tráo kiệu hoa.</p><p>Lúc phát hiện có điều bất ổn, vừa muốn vén khăn voan, trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ kỳ quái:</p><p>【Nữ phụ á/c đ/ộ/c còn chưa biết kiệu hoa là do nam chính cố ý đổi đâu nhỉ!】</p><p>【Ta thấy nàng cũng thật đáng thương, vốn dĩ nên là thế tử phi phủ hầu gia, thế nhưng vị hôn phu lại vì người trong lòng mà tráo kiệu, khiến nàng trở thành thê tử của một thương nhân.】</p><p>【Đừng vội thương hại nàng, nam nữ chính đã động phòng, vậy mà nàng còn ép nam chính đưa nữ chính về lại thanh lâu. Nam chính không chịu, nàng liền điên cuồng báo thù, thật sự đ/ộ/c á/c!】</p><p>【Đáng đời! Nàng chắc hẳn không ngờ được, nữ chính thực ra là công chúa thất lạc của hoàng đế. Chính nàng ép bức, lại vô tình giúp bọn họ nhận nhau, cuối cùng còn khiến cả nhà mình chịu họa d/i/ệ/t môn!】</p><p>Ta nhướng mày—Công chúa lưu lạc dân gian?</p><p>Hay lắm, hiện tại, thân phận này là của ta!</p>
Thanh Mai - Giang Nam Mai Ngạc
<p>Mạnh Doãn Đường bị đường muội tính kế gả cho Mẫn an Hầu thế tử Yến Từ.<br class="html-br"><br class="html-br">Hai người tương kính như băng trong suốt 3 năm, Mạnh Doãn Đường tìm đủ mọi cách cuối cùng cũng lấy được thư hoà ly từ trong tay Yến Từ.<br class="html-br"><br class="html-br">Nghĩ rằng sẽ bắt đầu một cuộc đời mới, nàng thật cao hứng đi về nhà, không ngờ trên đường lại gặp vị hôn phu đính ước từ nhỏ của nàng ---<br class="html-br"><br class="html-br">Hạ Lâm Phong, cháu trai của Vệ quốc công, tám năm trước cả nhà đã bị hoạ diệt môn trong cuộc tranh giành quyền lực. <br class="html-br"><br class="html-br">Bây giờ biểu ca của hắn đăng cơ kế vị, sau 8 năm lưu đày, hắn được phục hồi, trở về kinh thành.<br class="html-br"><br class="html-br">Mạnh Doãn Đường trốn trong đám người, len lén nhìn hắn. Thanh niên cưỡi bạch mã, mặc nhung trang đầy thù hận, sắc nhọn như kiếm, tuấn lệ vô song.<br class="html-br"><br class="html-br">Hắn lạnh lùng lãnh đạm, một cái liếc mắt cũng không bố thí cho nàng.<br class="html-br"><br class="html-br">Mạnh Doãn Đường âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục cao hứng đi về nhà.<br class="html-br"><br class="html-br">Năm đó nàng không chọc được hắn, bây giờ càng không chọc nổi.<br class="html-br"><br class="html-br">May mắn chính là, bây giờ hắn thừa kế tước vị Vệ Quốc công, là đại tướng quân, gia quyến cực thịnh, sẽ không để ý tới một nữ nhân đã hoà ly, chọc tức hắn 8 năm trước.<br class="html-br"><br class="html-br">Mạnh Doãn Đường nằm mơ cũng không ngờ tới, đường huynh vì muốn lấy lòng Hạ Lâm Phong đã dùng một ly trà hạ mê dược cho nàng, trực tiếp đưa lên giường hắn ở phủ Vệ Quốc công.<br class="html-br"><br class="html-br">Mái tóc dài của hắn xoã xuống, xiêm áo cởi một nửa, giam cầm nàng trong ánh sáng mờ ảo, ngón tay thon dài cứng cáp tỉ mỉ khắc hoạ vòng cổ mảnh mai của nàng, gắt gao ấn chặt trên giường, ánh mắt tràn đầy điên cuồng cùng ghen tị, hận ý bùng cháy: “Mười sáu tuổi đã gả đi? Hử? Cho là ta chết ở bên ngoài rồi phải không?”<br class="html-br"><br class="html-br">Yến Từ vẫn cảm thấy kỳ quái, mình với Hạ Lâm Phong không thù không oán, vì sao đối phương luôn nhắm vào mình?<br class="html-br"><br class="html-br">Cho đến hôm đó ở sân săn bắn, hắn nhìn thấy vị Vệ Quốc công cao ngạo lạnh lùng, quỳ một chân trên đất, mang giày cho vợ cũ của hắn..</p>
Một Cuộc Hôn Nhân Nơi Thôn Quê
bởi Khuyết Danh
<p>Nhà ta vốn nghèo khó, vậy mà thợ săn Thạch Định lại ngỏ ý muốn kết thân.</p><p>Hắn bảo: "Sau này ta nhất định để nàng cơm no áo ấm, bạc tiền kiếm được đều giao cho nàng."</p><p>Ta ngắm nghía con lợn rừng hắn vác đến, đổi ra thô lương đủ cho cả nhà dùng trong cả năm.</p><p>Vậy là gật đầu ưng thuận mối lương duyên này.</p><p>Bốn mùa xuân hạ thu đông cùng nhau trồng ngũ cốc, săn bắn , cùng nhau thưởng thức mỹ vị nhân gian nơi quê nhà.</p>
Tán Tỉnh Giáo Sư
bởi Khuyết Danh
<p>Tôi để ý đến anh trai chồng của cô bạn thân – giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc.</p><p>Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.”</p><p>Anh chỉ đáp lại hai từ: “Tự trọng.”</p><p>Tôi theo đuổi anh hơn một tháng, nhưng đóa hoa kiêu hãnh ấy vẫn không chịu động lòng.</p><p>Sang tháng thứ hai, cô bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn.</p><p>Tôi vỗ ngực hứa: “Tớ sẽ đi cùng cậu!”</p><p>Rồi nhắn cho Mạnh Quan Hạc: “Lão già đó, nhìn đã biết anh chẳng làm được gì!”</p><p>“Tạm biệt… không hẹn gặp lại!”</p><p>Tối hôm ấy, Mạnh Quan Hạc nhốt tôi trong phòng. Tôi rưng rưng nói: “Em sai rồi.”</p><p>Anh khẽ cười lạnh: “Muộn rồi.”</p>
Ta Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Hoàng Đế
bởi Khuyết Danh
<p>Ta chỉ là một phi tần không được sủng ái.</p><p>Một ngày nọ, ta bất ngờ sở hữu năng lực đọc tâm.</p><p>Và ta nghe rõ tiếng lòng của tên hoàng đế ấy!</p><p>Hắn mỉm cười dịu dàng đỡ lấy Quý phi mảnh mai vấp ngã, lòng thầm mắng: “Đồ ngốc.”</p><p>Hắn nâng ly chúc Thừa tướng, giọng điệu ôn hòa: “Ngày nào đó trẫm nhất định sẽ cùng ái khanh uống say không về.”</p><p>Nhưng trong lòng lại nghĩ: “Đợi trẫm giết sạch chín đời nhà ngươi đã.”</p><p>Ôi trời… thật đáng sợ.</p><p>Thế nhưng càng đáng sợ hơn—hình như hắn cũng nghe được tiếng lòng ta?!</p><p>Hắn khẽ chê mỹ nhân mới tiến cung: “Xấu hết phần thiên hạ.”</p><p>Ta không chịu nổi, thầm đáp lại: “Hắn tưởng mình đẹp lắm chắc?”</p><p>Kết quả, hắn liếc ta một cái, sắc mặt như muốn ăn tươi nuốt sống.</p><p>Xong đời rồi...</p>
Tôi Bị Bắt Vào Đồn Của Ông Xã
bởi Khuyết Danh
<p>Nửa đêm, khi tôi đang nhảy múa vui vẻ thì bất ngờ cảnh sát xông vào quán bar.</p><p>Tôi còn đang càu nhàu vì gặp vận đen thì tất cả mọi người đều bị đưa về đồn.</p><p>Người điều tra chính lại chính là chồng tôi.</p>
Xuân Tín Buông Xuống - Hà Tiên Cô
bởi Hà Tiên Cô
<p>Tác Phẩm: Xuân Tín buông xuống.<br>Tác giả: Hà Tiên Cô<br>Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu <br>Thị giác tác phẩm: Chủ công <br>Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng<br>Tag: Cận thủy lâu đài - Gương vỡ lại lành - Thanh mai trúc mã - trọng sinh</p><p>Văn án</p><p>Buổi tối Đêm Bình An, Tuyết Lí nhận được điện thoại từ Xuân Tín. Đầu dây bên kia, nàng chỉ lặng lẽ thở, rồi nhỏ giọng gọi tên cô.</p><p>"thật xin lỗi, em nhớ chị..." Giữa tiếng người ồn ào, Tuyết Lí nghe không rõ lắm. "Chị đang bận, lát nữa chị gọi lại cho em."</p><p>Cúp máy, đóng cửa xe lại, giọng nữ dịu dàng trên radio vẫn ấm áp nhắc nhở trời trở rét, nhớ mặc thêm áo giữ ấm.</p><p>Mùa đông năm ấy đặc biệt lạnh. Sau đó, điện thoại của Xuân Tín không còn gọi được nữa. Nàng vốn hay hờn dỗi, Tuyết Lí cũng không để tâm nhiều.</p><p>Ba tháng sau, Tuyết Lí nghe tin Xuân Tín qua đời. Trong danh bạ điện thoại của nàng chỉ lưu duy nhất số của cô.</p><p>Cô đã lén đến thăm nàng. Nàng ở trong một căn phòng trọ đơn sơ tự xây phía sau trường học, ra đi vì bệnh tật giữa những ngày đông giá rét mà đài phát thanh nói là trăm năm mới có một lần. Năm đó, Xuân Tín vừa tròn mười bảy tuổi.</p><p>Ngồi trên xe, Tuyết Lí nhìn qua ô cửa sổ, thấy hàng cây hai bên đường đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Gió thổi qua, những cánh hoa trắng hồng lả tả bay. Đông qua xuân đến, giọng nữ phát thanh viên trên radio vẫn dịu dàng như thế. Xuân đã về, mà Xuân Tín thì chẳng còn đây nữa.</p><p>* * *</p><p>Mười năm âm dương cách biệt, Tuyết Lí ngày nào cũng nghĩ, giá như mọi thứ có thể làm lại từ đầu, thì tốt biết mấy.</p><p>Cô đã có được tất cả những gì hai người từng cùng nhau khao khát, vậy mà vẫn chẳng cảm thấy niềm vui. Cô ngước nhìn trần nhà trắng bệch, thấy bên cạnh mình chỉ là khoảng không trống vắng.</p><p># trọng sinh / cứu rỗi /HE ## thanh mai thanh mai, hai nhỏ vô tư #</p><p># thỏa thỏa ngọt văn, không ngọt ta ăn phân #</p><p>Một câu tóm tắt: Song trọng sinh cứu rỗi văn, thanh mai thanh mai, hai nhỏ vô tư.</p><p>Lập ý: Đời người vô thường, hãy cố gắng hết sức mình, nguyện cho mỗi chúng ta không sống uổng một kiếp.</p><p>. . . . . .</p><p>Truyện này tác giả đặt tên nhân vật ba của Xuân Tín và cô của Xuân Tín theo như phiên âm Hán Việt đều là Doãn Nguyện Xương, mặc dù về mặt chữ Trung thì có phần khác nhau. Vì để trải nghiệm đọc của mọi người được liền mạch, mình xin phép điều chỉnh 1 chút để mọi người không phải lấn cấn khi đọc nha.</p><p>1. <strong>尹愿昌</strong></p><p><strong>Hán Việt:</strong> Doãn Nguyện Xương - Ba của Xuân Tín</p><p><strong>尹 (Doãn) </strong><strong>愿 (Nguyện) </strong><strong>昌 (Xương)</strong></p><p>2. <strong>尹源骧</strong></p><p><strong>Hán Việt:</strong> Doãn Nguyên Tường <em>(hoặc: Doãn Nguyên Xương) - Cô của Xuân Tín</em></p><p><strong>尹 (Doãn) </strong><strong>源 (Nguyên) </strong><strong>骧 (Tường / Xương / Tương):</strong><em>(âm Hán Việt phổ biến nhất là "Tường" hoặc "Tương", "Xương")</em></p>
Thật Sự Kết Hôn Không Lừa Đâu
bởi Tố Lưu Hồi Xuyên
<p>Đây là năm thứ ba Lâm Yến cùng ảnh đế đang nổi Lục Tẫn kết hôn giả, công ty an bài Lâm Yến mang người mới, yêu cầu cậu tham gia một chương trình yêu đương, cùng người mới xào CP, làm tròn trọng trách của một bệ đỡ. </p><p>Sau khi chương trình chính thức công chiếu, cộng sự của cậu bất ngờ đổi thành Lục Tẫn, cư dân mạng đều bày tỏ kinh ngạc.</p><p>Ai cũng biết, Lâm Yến và Lục Tẫn không hợp nhau, mấy năm qua đều chưa từng xuất hiện chung khung hình, thậm chí chỉ cần Lục Tẫn tham dự hoạt động, Lâm Yến liền mất tăm, quan hệ chỉ có thể nói là không thể nào kém hơn.</p><p>Sau khi phát sóng, cặp đôi bằng mặt không bằng lòng này xào CP, một đêm bạo hồng.</p><p>Người qua đường: QAQ Tự nhiên cảm thấy có chút ngọt, một người xinh đẹp tuyệt vời, một người tự luyến, khoảng cách giữa hai người họ gần như vậy, hồn cũng bay mất luôn rồi, ai mà ngờ được bọn họ xào CP lại ăn ý như vậy cơ chứ!!</p><p>Người qua đường 2: CP ngọt như vậy, dù là diễn tôi cũng tình nguyện đu, cảm ơn hai vị ảnh đế hết mình cống hiến.</p><p>“Kết hôn thật không lừa đâu” trả lời :Người qua đường 2”: Bọn họ là thật, diễn cái mụ nội mi :)</p>
Công Lược Nam Thần Phúc Hắc
bởi Nhan Tạ
<p>Đã theo đuổi nam thần bảy năm mà không có kết quả, tất cả mọi người đều cười nhạo mình.</p><p>Ngay khi định từ bỏ, mẹ của nam thần lại đưa ra một chiếc thẻ ngân hàng.</p><p>"Lập tức kết hôn với con trai dì, trong thẻ có một trăm triệu tiền mặt, đều là của cháu"</p>
Lạc Nhóm Chat, Hốt Trọn Drama
bởi Khuyết Danh
<p>Vô tình bị một bạn học cùng khóa kéo vào một nhóm chat lạ, tôi vừa định rời nhóm thì trước mắt hiện lên dòng bình luận:</p><p>【Con nhỏ này số hưởng thật đấy, lạc vào nhóm toàn thiếu gia giàu có, mỗi ngày phát lì xì mấy chục ngàn tệ.】</p><p>【Không chỉ có lì xì đâu, còn được hóng mấy vụ drama gia đình cỡ bự của đám thiếu gia nữa chứ.】</p><p>【Nếu không phải con nhỏ này sắp rời nhóm, chắc tôi ganh tị đến đỏ cả mắt mất thôi.】</p><p>Tay tôi khựng lại ngay lúc sắp nhấn “Rời nhóm”.</p><p>Cái gì cơ? Lì xì á? Nghe cũng hấp dẫn đấy chứ…</p><p>Ngay sau đó, trong nhóm bắt đầu có người lên tiếng:</p><p>【Diễn Thu, chuyện bố cậu cặp bồ với con gái nuôi của mẹ cậu là thật à?】</p><p>Trời ơi! Nhóm này tuyệt đối không thể rời!</p>
May Mắn Gặp Được Em - Hi Cố
bởi Hi Cố
<p>Tác giả: Hi Cố</p><p>Tran / Editor: AI_Mơ</p><p>Beta: AI_Mộc Lan</p><p>Thể loại: Hiện đại, Nghiệp giới tinh anh, Tâm lý, Chữa lành, Duyên trời tác hợp, Y học - Bác sĩ, Lâu ngày sinh tình</p><p>Độ dài: 68</p><p>Giới thiệu</p><p>Nhân vật chính: Tô Nhạc và Mục Thiên Thừa</p><p>Người nọ bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc đời Tô Nhạc với nụ cười ấm áp, thâm nhập vào cuộc sống của cô.</p><p>Anh nói: “Tô Nhạc chào em.”</p><p>Anh nói: “Tô Nhạc trùng hợp thật đấy.”</p><p>Anh nói: “Tô Nhạc, xin em đừng nhìn anh bằng ánh mắt ấy.”</p><p>Anh nói: “Tô Nhạc, xin em hãy rời khỏi cuộc sống của anh.”</p><p>Người nọ chỉ cần đứng đó, đôi mắt chứa ý cười, cong khóe môi nở nụ cười vừa dịu dàng lại vừa bất cần, là Tô Nhạc lập tức cảm thấy trái tim mình như đang đánh trống.</p><p>Bỗng nhiên nhớ ra một câu rất thích hợp với vợ chồng nhà họ Mục: Có thể nhân sinh hoang vu, nhưng chúng ta vẫn là mặt trời trong lòng của nhau.</p><p>Bộ truyện này ban đầu có tên là “Nguy tình”.</p>
Viêm Ruột Thừa Gặp Sếp
bởi Khuyết Danh
<p>Làm việc thêm giờ sửa phương án đến mức muốn ói.</p><p>Vào viện, lại nằm chung phòng với sếp cuồng công việc.</p><p>Tôi ôm bụng, vừa đau vừa cố tỏ ra mạnh mẽ chào anh ta: “Trùng hợp ghê ha, Tổng giám đốc Kỷ, anh cũng viêm ruột thừa à?”</p><p>Ánh mắt anh ấy rời khỏi màn hình máy tính, nhìn sang tôi, ngoắc tay gọi lại gần: “Cô đến đúng lúc lắm, phương án của cô vẫn còn chỗ cần sửa!”</p><p>Tôi cố gượng cười: “Ha ha… Anh cũng tận tâm quá rồi đó…”</p><p>Anh nhìn tôi đầy oán trách, nói: “Có người chẳng phải từng bảo, không có căn hộ rộng thênh thang thì đừng mơ theo đuổi chị gái à? Tôi không cố gắng thì lấy gì mà mua nổi nhà lớn?”</p><p>Cứu tôi với!</p><p>Câu đó… hình như đúng là tôi từng nói thật!</p>
Chu Thanh Nhi
bởi Khuyết Danh
<p>Thái tử, Tấn Vương đều ái mộ muội muội ta, nàng tư chất mẫn tiệp, lại có dung mạo khuynh thành, vốn là danh viện khuê các được chú ý nhất kinh đô.</p><p>Để tránh huynh đệ tương tàn, mỗi người họ nhượng bộ một bước, cái thoái lui ấy của bọn hạ, lại thành ra cầu thú ta.</p><p>Ta đây, dung mạo có vài phần tương tự muội muội.</p><p>Từ nhỏ, ta đã không được phụ thân cùng kế mẫu yêu thích, lớn lên chỉ là quân cờ, là bàn đạp cho muội muội cùng gia tộc. Dựa vào thủ đoạn ngoan độc, ta leo lên vị trí Thái hậu buông rèm nhiếp chính, hưởng vinh hoa phú quý.</p><p>Những kẻ năm xưa hãm hại ta, sau đều phải bỏ mạng dưới tay ta.</p><p>Nào ngờ, ta lại được trọng sinh. Trời xanh trêu ngươi, bắt ta phải sống lại lần nữa, bắt đầu lại từ đầu.</p><p>Cũng được, vậy để bọn chúng nếm mùi chếc chóc thêm một lần cũng không vấn đề gì cả đâu.</p>
Không Từ Biệt Mùa Xuân - Bán Chi Tê Mộc
bởi Bán Chi Tê Mộc
<p>【Cô gái ngoan ngoãn, kiên nhẫn × Chàng công tử lạnh lùng, quý phái】</p><p>【Gặp lại sau thời gian dài / Yêu thầm trở thành hiện thực / Từ học đường đến đô thị】</p><p>1. </p><p>Trường trung học Ngô Giang có một học sinh chuyển trường, gia thế tốt, ngoại hình đẹp, thành tích xuất sắc. Trong thời gian ngắn, cậu đã nhanh chóng trở thành nhân vật nổi bật của trường.</p><p>Một ngày nọ, Thi Miểu tình cờ chứng kiến cảnh một cô gái xinh đẹp tỏ tình với cậu. </p><p>Chàng trai với vẻ mặt lạnh lùng, không chút dao động, bình tĩnh và tàn nhẫn nói: “Xin lỗi, tôi không hứng thú với chuyện yêu đương.”</p><p>Đến năm lớp mười hai, vào đêm giáng sinh, Thi Miểu lén bỏ một tấm bưu thiếp và một quả táo được gói đơn giản vào ngăn bàn của Chu Dĩ Từ, lẫn trong đống quà cáp đắt tiền và thư tình của người khác.</p><p>Cô vừa mong cậu nhìn thấy, lại vừa hy vọng cậu không nhận ra. </p><p>Mối tình đơn phương thầm lặng này đáng lẽ sẽ dần phai nhạt theo thời gian.</p><p>2.</p><p>Nhiều năm sau khi gặp lại, có người hỏi về mối quan hệ giữa họ.</p><p>Thi Miểu mỉm cười đáp: “Bạn học cấp ba.”</p><p>Người đàn ông bên cạnh im lặng liếc nhìn, khẽ nhếch môi phụ họa: “Đúng vậy, chỉ là bạn học cấp ba thôi.”</p><p>Hai chữ “bạn học” được anh nhấn mạnh rất nặng.</p><p>Tối hôm đó, Thi Miểu về đến nhà.</p><p>Vừa mở cửa đã bị một lực đẩy mạnh từ phía sau. Những ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng vuốt ve môi cô, hơi thở nóng hổi phả vào tai.</p><p>Giọng người đàn ông kéo dài, mang theo chút áp lực u ám và nguy hiểm.</p><p>“Em nói lại một lần nữa xem, chúng ta là quan hệ gì?”</p><p>–</p><p>SC/HE/ tuyến tình cảm phát triển chậm/ hơi hình tượng / yêu thầm trở thành hiện thực.</p><p>Không yêu đương trong tuổi vị thành niên.</p><p>Tag: Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Con cưng của trời, Tinh anh trong nghề, Ngọt ngào, Chính kịch</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thi Miểu × Chu Dĩ Từ ┃ Vai phụ: Diệp Lăng, Hứa Kha, Cố Chi Đàm ┃ Cái khác: Ngồi xổm để thu hoạch.</p><p>Tóm tắt một câu: Yêu thầm trở thành hiện thực | Cô gái ngoan ngoãn × Chàng công tử</p><p>Ý chính: Trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.</p>
Người Dấu Yêu
bởi Mạn Tây
<p>Nghiên Thời Thất - người mẫu có tiếng trong giới giải trí, cô chủ nhà họ Nghiên bị cha mẹ ép phải lấy cậu Tư nhà họ Tần - người đã đổ vốn đầu tư cho nhà họ Nghiên, cứu nhà họ Nghiên thoát khỏi khủng hoảng.<br><br>Trước thềm tuần lễ thời trang Milan diễn ra, Nghiên Thời Thất bận rộn vô cùng vì chuẩn bị thật hoàn hảo để tham gia trình diễn. Nhưng cuộc hôn nhân sắp đặt đột nhiên rơi xuống đầu khiến cô bối rối, thậm chí phụ huynh hai bên vội vã tiến hành gặp mặt và quyết định thay cho đôi trẻ.<br><br>Đúng lúc này, người yêu cũ của Nghiên Thời Thất lại trở về nước, hơn nữa còn dẫn theo kẻ thứ ba từng chen chân vào chuyện tình cảm của cô - Kiểu Phỉ Bạch. Kiểu Phỉ Bạch ghen ghét đố kỵ nên đã dựng nên chuyện tai nạn giao thông để hãm hại Nghiên Thời Thất. Đứng trước nguy cơ và dư luận, Nghiên Thời Thất phải làm sao chứng minh được sự trong sạch của mình?</p>
Gia Gia Công Chúa
bởi Khuyết Danh
<p>Phụ hoàng có sáu người con gái.</p><p>Ta xếp thứ năm.</p><p>Mẫu phi vốn là một cung nữ ở bếp nhỏ trong Dưỡng Tâm Điện.</p><p>Người chỉ được sủng hạnh một lần duy nhất trong đời, vì thế mới có ta, và luôn coi ta là bảo bối quý giá nhất.</p><p>Năm ta bảy tuổi, người bị Lan Quý Phi vu oan tội thất tiết mà chếc.</p><p>Vài tháng sau, ta tìm mọi cách để trở thành "dưỡng nữ" của Lan Quý Phi.</p>
Chính Thất
bởi Khuyết Danh
<div class="xdj266r x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs x126k92a"><div dir="auto">Trước khi thành thân, ta đã biết phu quân mình vô cùng sủng ái một nữ tử.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Nhưng không sao cả, ta gả vào làm chính thê của một gia tộc quyền quý, đương nhiên cũng phải có lòng bao dung.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Sau khi thành hôn, ta thu xếp mọi việc trong hầu phủ đâu ra đấy, danh tiếng hiền thục vang vọng khắp kinh thành.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Thế mà tiểu thiếp kia, không biết đầu óc có vấn đề gì không lại lan truyền chuyện ta và hầu gia vẫn chưa từng viên phòng.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Nàng ta muốn dùng chuyện này để chế nhạo ta, khiến ta trở thành trò cười.</div></div><div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Nhưng nàng ta không ngờ được, chính hành động ấy lại khiến mâuc thân chàng ra lệnh cho hầu gia nửa đêm gõ cửa phòng ta...</div></div>
Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu
bởi Nhất Lâm Tu Trúc
<p><strong>Thể loại: </strong>Đam mỹ, cổ trang, cung đình, chiều chuộng ngọt ngào, không phải chính kịch, nhẹ nhàng, ảo tưởng đơn phương, HE;</p><p><strong>Tóm tắt:</strong></p><p class="has-text-align-center"><em>Đành mượn sắc đẹp cám dỗ vậy!</em></p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Công thế tử/tướng quân phong lưu ngả ngớn x Thụ hoàng tử/hoàng đế lạc quan mỗi tội chây ì</p><p><em>(Nghiêm Nhận x Lục Bình)</em></p><p>*</p><p>Lục Bình là hoàng tử thứ 9 vô dụng xinh đẹp mờ nhạt nhất trong hoàng thành, còn Nghiêm Nhận là thế tử tung hoành áo gấm ngựa oai, bè bạn thành đàn, thanh danh hai người khác biệt trên trời dưới đất.</p><p>Lần đầu gặp mặt, Nghiêm Nhận lấy cớ ngọc bội chòng ghẹo Lục Bình, Lục Bình cắn răng: Cái tên thế tử Nghiêm này lưu manh vô cùng tận, phải tránh đi càng xa càng tốt.</p><p>Trớ trêu thay có trốn được đâu, trong màn rủ lầu xanh giữa đêm trăng sáng ngả mình, Nghiêm Nhận miết cổ tay Lục Bình đến nỗi thành vệt đỏ, nói đầy châm biếm: “Khóc gì mà khóc, chẳng phải ngươi thích ta muốn chết đấy à?”</p><p>*</p><p>Năm thứ 3 chia xa, “oạch” cái ngai vàng rơi xuống trúng đầu Lục Bình. Ai ai cũng bảo số Lục Bình phải đỏ lắm mới đến lượt cái cậu này ngồi lên long ỷ chứ.</p><p>Sau khi y nối ngôi, đột nhiên có tấu sớ từ biên cương gửi lại —— đại tướng quân Trấn Bắc hầu Nghiêm Nhận sẽ về kinh báo cáo.</p><p>Lão thần lập tức hô to: “Bệ hạ! Tên Nghiêm Nhận giả lả khó lường lòng dạ sâu xa, lần về kinh này dễ có ý đồ dấy binh tạo phản, bệ hạ phải quyết đoán cho sớm đi ạ!”</p><p>Lục Bình khóc không ra nước mắt: “Trẫm nào có biết mưu tính gì đâu!”</p><p>Rồi Lục Bình do dự: “Hay là… trẫm mượn sắc đẹp cám dỗ vậy?”</p><p>*Bánh ngọt cổ trang cung đình, tập trung lờn vờn yêu đương mập mờ, tình cảm là chính cốt truyện là phụ, logic vứt đi, độc giả mê mưu mô xin cẩn trọng;</p>