Đang tải...

Bộ lọc

Xóa lọc

Tìm thấy 1284 truyện

Anh Là Báu Vật Của Em

Anh Là Báu Vật Của Em

bởi Scotland Chiết Nhĩ Miêu

<p class="has-text-align-center"><strong>Tác giả:</strong>&nbsp;Scotland Chiết Nhĩ Miêu.</p><p class="has-text-align-center"><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử, Ngọt văn.&nbsp;</p><p><span id="more-3397"></span></p><p class="has-text-align-center"><strong>Số chương:</strong>&nbsp;40 chương chính + PN.</p><p class="has-text-align-center"><strong>Nhân vật chính:</strong>&nbsp;Lê Lô, Trần Tịnh Thực.</p><p class="has-text-align-center"><strong>Người dịch:</strong>&nbsp;Hoa Linh.</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu:</strong></p><p><strong>(1)</strong></p><p>Có khoảnh khắc nào khiến bạn cảm thấy như được ông trời chọn trúng không?</p><p>Câu trả lời của Lê Lô là: Khi gặp được Trần Tịnh Thực.&nbsp;</p><p>Ban đầu cô cứ nghĩ anh chẳng qua chỉ là một tia chớp xuất hiện trong cuộc sống tầm thường của mình, sau này mới biết, ấy là sự ban ơn to lớn nhất mà số phận dành cho cô trong cuộc đời này.&nbsp;</p><p><strong>(2)</strong></p><p>Lần đầu tiên nhìn thấy Lê Lô, Trần Tịnh Thực đã biết đây là một cô gái luôn nhận được sự yêu chiều từ mọi người. Nhưng anh không ngờ có một ngày, mình sẽ trở thành một trong số đó.</p><p>Thật may mắn biết bao.</p><p><strong><em>Nghiên cứu sinh sau tiến sĩ động vật học VS ngốc bạch ngọt khoa báo chí.&nbsp;</em></strong></p><p><strong><em>Một bộ yêu thầm nhẹ nhàng lại thâm tình, muốn viết một câu chuyện tình yêu thuần túy nhất.&nbsp;</em></strong></p><p><em><strong>Lập ý: Ngọt văn.&nbsp;</strong></em></p>

Đô Thị 40 chương
Bí Mật Nguệch Ngoạc - Ngôn Ngôn Phu Tạp

Bí Mật Nguệch Ngoạc - Ngôn Ngôn Phu Tạp

bởi Ngôn Ngôn Phu Tạp

<p>Tác giả: Ngôn Ngôn Phu Tạp<br>Chuyển ngữ: Nhã Đan<br>Designer: Jo Malone<br>Tag: 1Vs1, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngôn Tình, Ngọt, Oan gia, Thanh xuân vườn trường, Từ thanh xuân đến trưởng thành, Yêu thầm,<br>Tổng số chương: 56</p><p>Giới thiệu</p><p>1.<br><br>Thời cấp ba, Thư Kiều luôn là học sinh ngoan trong mắt mọi người, xinh đẹp đáng yêu, nói năng nhẹ nhàng lễ phép, còn luôn là học sinh học giỏi nhất khối, nghỉ hè cũng không thèm về nhà, đều đóng đô ở trong thư viện học tập làm bài.<br><br>Trên tường vinh dự của trường THPT Bắc Giang 1 còn có một học sinh giỏi nhất khối kỳ khôi quái dị khác, luôn ngủ gục trong giờ học, tan học lại đi đua xe, tùy ý nhường danh ngạch tuyển thẳng cho người khác, đến cả lúc đi thi đại học cũng tự đua xe chạy đến, lần nào cũng đến sát giờ đóng cổng trường, nhưng vẫn cứ cướp được vị trí Trạng Nguyên của kỳ thi đại học năm đó.<br><br>Không có ai cho rằng hai người bọn họ sẽ có tiếp xúc gì với nhau.<br><br>Mãi đến một năm nào đó, trên đường đua Rally của Bắc Giang, trong kênh live stream chúc mừng quán quân, mọi người nhìn thấy cái tên Thương Thời Chu từ trước đến nay đều siêu ngầu không ai có thể sánh bằng kia vô cùng cẩn thận tháo mũ bảo hiểm giúp hoa tiêu của mình, vươn ngón tay vuốt sợi tóc mướt mồ hôi của cô ra sau lỗ tai, cười khẽ hỏi: “Thư Kiều, hiện tại em còn cảm thấy chạy quá tốc độ là xấu sao?”<br><br>2.<br><br>Nhiều năm sau khi chia tay, năm thứ hai sau khi ra nước ngoài du học, hoàn cảnh gia đình của Thư Kiều sa sút, trước kỳ khai giảng, cực kỳ khó thuê nhà ở nước Đức.<br><br>Thư Kiều kéo cái rương hành lý nặng trịch đứng ở trên một con đường lớn nào đó bên hồ Constance, xem email “Xin lỗi, căn phòng này đã cho thuê” thứ hai mươi tám.<br><br>Mưa to tầm tã, một chiếc xe Rolls-Royce Wraith chậm rãi hạ cửa sổ xe xuống, người đàn ông điển trai lại tự tin ngồi trong xe đeo một cặp kính gọng vàng, cánh tay đặt trên tay lái lộ ra một phần xương cổ tay nhỏ, viên ngọc bích Kashmir trên nút tay áo lóe lên chút ánh sáng mỏng.<br><br>“Muốn lên xe không?”<br><br>Thiếu niên phóng túng luôn thích đạp chân ga hết cỡ năm xưa, hiện tại tốc độ lái xe lại là... 30 km/h.<br><br>*<br><br>Trước khi ngày này đến, Thư Kiều chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ gặp lại Thương Thời Chu.<br><br>Sau đêm này, Thư Kiều nhìn người đàn ông nằm bên cạnh mình, váy hai dây bị quăng dưới đất phản xạ chút ánh sáng nhẹ, nhìn cánh tay tràn ngập sức mạnh đang đặt trên vòng eo xinh đẹp của mình, chìm vào suy nghĩ.<br><br>Cô nên giấu cái bí mật nguệch ngoạc của mình càng kỹ hơn, hay là nên lôi nó ra ngoài phủi bụi đây?<br><br>Tóm tắt bằng một câu: Em đang chê ai lái xe chậm đó hả?<br><br>Lập ý: Miêu tả tình yêu tích cực<br><br>Trước là tay đua sau là trùm thương nghiệp x nữ thần học giỏi xinh đẹp lạnh lùng dễ ngại ngùng</p>

Đô Thị 56 chương
Sau Khi Bị Thái Giám Chà Đạp

Sau Khi Bị Thái Giám Chà Đạp

bởi Dương Cương Mãnh Nam Huyền Thượng

<p>Tôi là một ám vệ.<br><br>Tôi ở trong bóng tối, làm việc cho Điện hạ, chủ tử của tôi, người tôi thầm yêu mười năm trời.<br><br>Tôi không rõ lắm việc trên triều đình, nhưng tôi vẫn nghe tiếng người làm chủ Đông Hán tạn bạo, độc ác, mưu mô cỡ nào.<br><br>Ám vệ như tôi có lẽ cả đời cũng không bao giờ có thể tiếp xúc với môt quyền thần như vậy<br><br>Mãi cho đến khi Điện hạ, vì quyền lực, đem tôi dâng cho hắn.</p>

Đam Mỹ 54 chương
Đã Yêu Nhau Như Thế - Hà Cam Lam

Đã Yêu Nhau Như Thế - Hà Cam Lam

bởi Hà Cam Lam

<p>Lâm Chất chưa bao giờ oán hận người đàn ông tên là Nhiếp Chính Quân ấy đã cắt đứt hết mọi đường lui của cô.</p><p>Bởi ngay từ khi mới năm tuổi, sau khi bị đưa vào cánh cổng nhà họ Nhiếp thì cô đã biết, người đàn ông cao cao tại thượng ấy, dù có thế nào thì……. cô cũng khó lòng kháng cự nổi.</p><p>Warning từ editor:&nbsp;</p><p>Đây là một bộ trâu già gặm cỏ non chính hiệu, nam chính đã có con trai, từng trải và trưởng thành rất nhiều. Bạn nào gu sạch song sử thì đừng nhảy hố nhé. (Bộ này edior làm chủ yếu là vì nam chính hợp gu tuii 100% thôi đóoo, ai cùng gu nhảy cùng tui cho vui nhaaa)</p>

Đô Thị 93 chương
Yêu Thầm Bạc Hà - Nhược Thi An Hiên

Yêu Thầm Bạc Hà - Nhược Thi An Hiên

bởi Nhược Thi An Hiên

<p><strong>Văn Án</strong></p><p>#Yêu thầm #Gặp lại sau bao năm #Cứu rỗi</p><p>Hạ Huyên có một bí mật không thể nói thành lời. Bóng hình chàng trai rực rỡ năm ấy đã khắc sâu vào trái tim cô như một tia sáng.</p><p>Đêm mưa hôm đó là lần đầu tiên cô đến gần tia sáng ấy.</p><p>Lục Tư Châu bị mấy tên du côn chặn ở đầu hẻm, máu từ cánh tay chảy dài xuống đầu ngón tay trắng lạnh, nhuộm đỏ đôi giày thể thao trắng tinh.</p><p>Hạ Huyên mượn ánh đèn lờ mờ nhìn lướt qua, tim đột nhiên thắt lại.</p><p>Cô đá hòn đá dưới chân, cố tỏ ra bình tĩnh nói: "Làm ơn cho tôi qua, tôi phải về nhà."</p><p>Điều không ai biết là, nhà cô không hề ở nơi đó.</p><p>Hạ Huyên đã yêu thầm một người nhiều năm.</p><p>Hôm đó, khi lấy hết dũng khí để tỏ tình, cô lại thấy anh đăng ảnh công khai bạn gái trên mạng xã hội.</p><p>Khoảnh khắc ấy, thế giới của cô sụp đổ.</p><p>Đến khi học đại học, họ gặp lại, Lục Tư Châu vẫn là tâm điểm chú ý của mọi người.</p><p>Trong buổi tiệc sinh nhật, anh được bạn bè vây quanh, trước mặt là vô số món quà lớn nhỏ.</p><p>Anh ngồi trên sofa, lơ đãng trò chuyện với người bên cạnh.</p><p>Một cô gái lên tiếng trêu chọc muốn hát tặng anh một bài.</p><p>Anh cụp mắt, ngón tay trắng lạnh gõ vài chữ lên điện thoại.</p><p>Điện thoại Hạ Huyên sáng lên, là tin nhắn từ Lục Tư Châu:</p><p>[Muốn nghe hát không?]</p><p>Cô còn chưa kịp trả lời, tin nhắn khác lại đến:</p><p>[Bài "Ánh trăng nói hộ lòng tôi".]</p><p>Sau này, trong buổi họp lớp cấp ba, mọi người mượn men rượu trêu chọc, hỏi anh: "Đã từng rung động chưa?"</p><p>Dưới ánh đèn lờ mờ, Lục Tư Châu từ từ ngước mắt, ánh mắt dừng lại trên gương mặt ửng hồng của cô gái đối diện.</p><p>Nụ cười lơ đễnh trên môi biến mất, giọng nói trở nên quyến rũ và đầy mê hoặc: "Rồi."</p><p>Đêm đó, khi mọi người đã tan cuộc, anh chặn cô ở sau cánh cửa, đôi mắt đỏ ngầu hỏi: "Em định trốn tránh anh đến bao giờ nữa?"</p><p>Lần nọ, khi cả hai đã bên nhau, Hạ Huyên nhớ lại chuyện anh từng rung động, mượn chút hơi men say hỏi anh: "Cô gái khiến anh rung động là ai vậy?"</p><p>Lục Tư Châu ôm chặt cô vào lòng, ghé sát tai cô, nhẹ nhàng nói: "Là em."</p><p>#Yêu thầm #Gặp lại sau bao năm #Từ cấp ba đến đại học</p><p>Cô gái ngoan hiền x Chàng thiếu niên bất cần</p><p>Lưu ý:</p><p>* Cả hai đều song C, bạn gái kia là giả, nam chính từ đầu đến cuối chỉ thích nữ chính.</p><p>* Nhân vật không hoàn hảo, nữ chính sống trong gia đình trọng nam khinh nữ. Về sau, bố mẹ cô sẽ ly hôn.<br><br>* Đặc biệt lưu ý, đây là một câu chuyện mang tính cứu rỗi!! Nữ chính có hoàn cảnh gia đình không mấy tốt đẹp.</p>

Đô Thị 50 chương
Bọn Họ Đều Tranh Nhau Gọi Tôi Là Daddy

Bọn Họ Đều Tranh Nhau Gọi Tôi Là Daddy

bởi Bát Thập Lục Bút

<p>Tên truyện: Bọn họ đều tranh nhau gọi tôi là Daddy</p><p>Tác giả: Bát Thập Lục Bút</p><p>Gõ lại: Mặc Hàm</p><p>Lưu ý: Mình không phải CSKH, nếu bạn không thích truyện trong nhà này thì bạn có thể đọc QT hoặc từ tự edit.</p><p>Giới thiệu:</p><p>  📖Vệ sĩ beta công x Tiểu thiếu gia alpha thụ📖</p><p>  ◉ Thể loại: Hào môn thế gia • Hiện đại • Giả tưởng • ABO • Nhẹ nhàng • Mỹ cường thảm • Trung khuyển</p><p>  ◉ Nhân vật chính: Úc Chấp, Trì Nghiên Tây</p><p>  ◉ Góc nhìn: Công</p><p>  ◎ Ý nghĩa: Nỗ lực vì ước mơ không có gì là xấu hổ</p><p>  ————————•————————</p><p>Vệ sĩ beta công &amp; Tiểu thiếu gia alpha thụ (Bìa truyện không cố định, thiết lập nhân vật trong ngoại truyện và chính truyện có sự khác biệt.)</p><p>Úc Chấp là một beta đẹp trai, vốn là lính đánh thuê, hiện tại là vệ sĩ của Trì Nghiên Tây – cậu ấm nhà họ Trì.</p><p>Công việc này rất nhàm chán, ngày nào anh cũng nghĩ đến chuyện quay lại Tam Giác Châu.</p><p>Cho đến một ngày, Úc Chấp vô tình nhìn thấy Trì Nghiên Tây cầm ảnh của mình “tự xử”.</p><p>“Cậu đang làm gì vậy?”</p><p>Alpha trẻ tuổi sợ đến mức chết lặng.</p><p>Beta đẹp trai mạnh mẽ giật lấy bức ảnh từ tay cậu, đập liên tục vào mặt cậu như những cái tát.</p><p>Gương mặt alpha càng lúc càng đỏ bừng.</p><p>Beta khinh thường nói: “Tên biến thái.”</p><p>Một ngày khác, anh lại thấy cậu ta cầm giày của mình “tự xử”.</p><p>Anh giẫm một chân lên: “Sướng không?”</p><p>  *</p><p>Trì Nghiên Tây không nhớ nổi mình thích Úc Chấp từ lúc nào, có lẽ là khi nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của anh lúc đánh nhau, hoặc là cảm giác an toàn khi được anh ôm, cũng có thể là lúc anh lạnh lùng phả ra làn khói thuốc, nói alpha chẳng qua chỉ là lũ phế vật bị bản năng chi phối.</p><p>Trong một kỳ mẫn cảm, cậu mơ mơ màng màng, cố gắng lắm mới tỉnh lại được thì nhìn thấy một đôi mắt màu nâu nhạt, Úc Chấp đang ngồi trên ghế với vẻ mặt vô cảm, có vẻ như đã đến từ lâu rồi.</p><p>Cậu cố gắng nhớ lại, hình như trong mơ cậu đã gọi Úc Chấp là daddy.</p><p>Bìa truyện là hình ảnh của công, công có chút thuộc tính vạn người mê, thuộc tuýp người không phục thì chiến, có thể động thủ thì không nói nhiều, tuy là vệ sĩ nhưng tuyệt đối không để bản thân chịu thiệt thòi, hiện tại đã được mệnh danh là “mỹ nhân công đểu cáng”. Bìa truyện không phải độc quyền</p>

Đô Thị 99 chương
Nhân Bất Như Cố - Toan Thái Đàn Tử

Nhân Bất Như Cố - Toan Thái Đàn Tử

bởi Toan Thái Đàn Tử

<p>Điều hiếm có nhất là sau nhiều năm nhưng anh vẫn yêu em, và em cũng vậy.</p><p>Gương vỡ lại lành. HE.</p><p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Nguyên sang, Đam Mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cẩu huyết,&nbsp;<s>Ngược luyến</s>, Gương vỡ lại lành, Đô thị tình duyên, 1v1</p><p><strong>Cp chính:</strong>&nbsp;Quý Đông Huân x Trương Cảnh</p>

Đô Thị 75 chương
Dư Uy – Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân

Dư Uy – Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân

bởi Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân

<div><p>Công Alpha miệng cứng miệng độc&nbsp;VS&nbsp;Thụ Omega dịu dàng đáng yêu</p></div><div><p>Ôn Ngôn là một Omega cấp S đặc biệt và hiếm thấy.</p><p>Năm năm trước, để cứu người cha phải vào tù, Ôn Ngôn đã giải phóng pheromone phóng túng gây ảo giác, gõ cửa phòng của kẻ thù là Alpha cấp S Lương Thế Kinh.</p><p>Mối quan hệ đáng ghét đó duy trì được một năm.</p><p>Bây giờ Ôn Ngôn lặng lẽ trở về thủ đô, chỉ để lại một di vật quan trọng cho đứa con 5 tuổi chưa từng gặp mặt, nào ngờ quân đội Liên minh đã phong tỏa cả khu phố.</p><div><p>Lương Thế Kinh nói với giọng rất nhạt: “1825 ngày này, chưa chết bên ngoài à?”</p></div><p>—— Sắp rồi, tuyến thể suy thoái không còn lại bao nhiêu thời gian.</p><p>Tuy nhiên Ôn Ngôn không biết rất nhiều chuyện, không biết Lương Thế Kinh nghiện pheromone của cậu, không biết mình đã từng mất đi ký ức, cứ ngỡ rằng những lời mình từng nói với Lương Thế Kinh nhiều nhất chính là chậm một chút, cầu xin anh…</p></div>

Đô Thị 73 chương
Tiểu Ngư Nhi

Tiểu Ngư Nhi

bởi Zhihu

<p>“Diệu Nhân, nốt ruồi này của nàng, thật đẹp.”</p><p>Huyền Trường Quân khẽ vén khăn trùm đầu của ta, mượn ánh đèn nhỏ, đưa tay chạm nhẹ vào nốt ruồi bên khóe mắt ta.</p><p>Ta mỉm cười nhìn hắn:</p><p>“Phu quân, chẳng lẽ trong mắt chàng, chỉ có mỗi nốt ruồi này là đẹp thôi sao?”</p><p>Hắn không đáp, chỉ nói:</p><p>“Toàn nhi cũng có một nốt ruồi như thế, khiến người trông thật linh động.”</p><p>Ta khẽ gật đầu, nói:</p><p>“Chờ một chút.”</p><p>Đoạn, ta xoay người lấy bút mực từ trên án thư, trải giấy ra trước mặt hắn:</p><p>“Viết đi.”</p><p>Hắn ngẩng đầu nhìn ta:</p><p>“Viết gì?”</p><p>Ta chỉnh lại đóa kim điệp trên đầu, tiếng ngọc leng keng khẽ vang, thong thả nói:</p><p>“Hưu thư.”</p><p>Huyền Trường Quân bật cười khẽ, nói:</p><p>“Diệu Nhân, phu thê ly hôn phải có ‘bảy điều thất thố’ mới được hưu.&nbsp;</p><p>Nàng chưa phạm điều nào, ta sao có thể viết được?”</p><p>“Ồ?” Ta chống cằm, giọng lười nhác, một tay khẽ xoay nắp chén trà, hỏi:</p><p>“Vậy bảy điều ấy là những gì?”</p><p>Hắn đáp:</p><p>“Bất hiếu với phụ mẫu, vô sinh, dâm dật, ghen tuông, ác độc, lắm lời, ăn trộm ăn cắp.”</p><p>Ta gật đầu, đứng dậy, thẳng lưng nhìn hắn.</p><p>“Cái con mẹ nhà ngươi!”</p><p>Ta giơ chân đạp thẳng một cái, hắn ngã ngửa ra giường, lăn vào đống chăn gấm uyên ương đỏ chói phía sau.</p>

Ngôn Tình 31 chương
Đón Tết – Bán Tiệt Bạch Thái

Đón Tết – Bán Tiệt Bạch Thái

bởi Bán Tiệt Bạch Thái

<p>Trước năm mười tám tuổi, cuộc sống của Chu Kiều không có lấy một tia hy vọng, nước chảy bèo trôi.</p><p>Sau năm mười tám tuổi, cùng Tiêu Nhiên đón tết, trở thành bạn cùng bàn, thích và ghét anh là hai thứ cảm xúc lẫn lộn trong cô, giống như có dũng khí mới, sức sống mới.</p><p>Sau này trở thành đồng đội trong nhóm của anh, giành được quán quân, cô có tiền rồi, cô nghĩ Tiêu Nhiên làm trụ cột tinh thần cho mình lâu như vậy rồi, cũng nên cảm ơn anh thực tế một chút.</p><p>Cô đưa cho anh một tấm thẻ tín dụng, nhắc anh chi tiêu trong hạn mức, không được vượt quá.</p><p>Tiêu Nhiên: “…”&nbsp;</p><p>–</p><p>Tiêu Nhiên khẽ hất cằm, chậm rãi cởi cà phạt, ngón tay thon dài nắm lấy cổ tay cô kéo về phía trước, cúi đầu thấp giọng, “Ngoài tiền ra, vẫn còn có cách báo ơn khác.”</p><p>“Kết hôn với anh, thế nào?”</p><p>Chu Kiều: “!!!”</p><p>Tiêu thiếu gia mồm độc bụng đen VS Châu Khiều xinh đẹp mạnh mẽ nhưng bất hạnh</p><ol class="wp-block-list"><li>Hệ liệt quỳ gối</li><li>Có tình tiết truy thê</li><li>Từ học đường đến váy cưới</li></ol><p>Tag: Trưởng thành, cứu rỗi</p><p>Một câu giới thiệu: Anh là ánh sáng.</p><p>Lập ý: Con đường trưởng thành đầy chua ngọt đắng cay</p>

Đô Thị 85 chương
My Unshine Star - Lạc Anh Triêm Mặc

My Unshine Star - Lạc Anh Triêm Mặc

bởi Lạc Anh Triêm Mặc

<p><strong>Tên truyện</strong>: My Unshine Star / Ngôi sao chưa toả sáng</p><p><strong>Tên convert</strong>: Ngươi có thể không sáng lên</p><p><strong>Tên gốc tiếng Trung</strong>: 你可以不发光<br><br><strong>Tác giả</strong>: Lạc Anh Triêm Mặc<br><br><strong>Độ dài</strong>: 76 chương + 1 PN<br><br><strong>Edit và beta</strong>: Viviai</p><p><strong>Thể loại</strong>: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt văn , Song khiết, Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Chữa lành.</p><p>Văn án:<br>Chương Khả Khê bị bạn trai và nhỏ bạn thân bỏ lại khu bảo tồn thiên nhiên hoang dã.</p><p>Đêm khuya, giữa nơi đồng không mông quạnh, cô ôm tấm biển “Khu vực có thú dữ, cấm xuống xe” run lẩy bẩy.</p><p>—</p><p>Đêm đó, cô đã nhìn thấy một cảnh tượng cả đời không thể quên.</p><p>Giữa nơi hoang vu, một chàng trai anh tuấn, lạnh lùng và cao quý cưỡi trên lưng một con voi nặng hơn bốn tấn rưỡi, từ từ xuất hiện giữa đêm đen như bước ra từ huyễn cảnh.</p><p>Chàng trai vươn tay, còn con voi cũng vươn chiếc vòi dài.</p><p>—</p><p>Tại một nhà hàng kiểu Pháp, chàng trai với dáng vẻ lạnh lùng, thanh nhã kéo ghế cho vị hôn thê xinh đẹp và kiêu kỳ của mình, trước ánh nhìn ngưỡng mộ của bao người.</p><p>Còn Chương Khả Khê thì rót rượu cho họ.</p><p>Sau đó, trong nhà vệ sinh, anh chặn cô ở một góc tường, hơi thở lạnh lẽo phả bên tai cô: “Cô gái, không được nói cho ai biết… tôi cưỡi voi.”</p><p>—</p><p>Trong một buổi họp lớp, có người cố ý gây khó dễ, chọn ngay nơi Chương Khả Khê đang làm việc để tổ chức.</p><p>Người khác flex:<br>– “Chồng tôi có tám căn hộ ở thành phố.”<br>Chương Khả Khê:<br>– “Chồng tôi có một con voi.”</p><p>Người khác flex:<br>– “Chồng tôi thích đánh golf.”<br>Chương Khả Khê:<br>– “Chồng tôi thích cưỡi voi.”</p><p>Người khác flex:<br>– “Chồng tôi có du thuyền, giá cũng chỉ hơn 300 vạn.”<br>Chương Khả Khê:<br>– “Con voi của chồng tôi, mỗi năm chi phí nuôi dưỡng hết 100 vạn, đã nuôi suốt mười năm.”</p><p>Người khác:<br>– “Đừng nói dối nữa, Khả Khê. Trong nước làm gì cho phép cá nhân nuôi voi? Hơn nữa, cưỡi voi để làm gì? Để xem hoa sao?”</p><p>Chương Khả Khê:<br>– “Vì thế nên chồng tôi mở khu bảo tồn hoang dã lớn nhất thế giới.”</p><p>—</p><p>【 Kỷ Bắc Dương không hiểu tình yêu là gì, nhưng anh luôn dành sự ưu ái duy nhất cho Chương Khả Khê. 】</p><p>【 Lưu ý 】</p><p>1. Nam chính mắc chứng tự kỷ bẩm sinh, được can thiệp điều trị từ nhỏ. Khi trưởng thành, bề ngoài anh trông như người bình thường, nhưng vẫn có rối loạn trong giao tiếp xã hội.</p><p>2. Ba đặc trưng chính của tự kỷ: khó khăn trong giao tiếp xã hội, hứng thú hạn hẹp, và hành vi rập khuôn.</p><p>3. Nữ chính là người cứu rỗi nam chính.</p><p>4. Ý nghĩa tên truyện: Trẻ em mắc chứng tự kỷ thường được ví như những ngôi sao(*).</p><p>(*) Editor giải thích thêm về tên truyện:<br>Tên gốc của truyện là “Anh có thể không tỏa sáng”. Vì nam chính mắc chứng tự kỷ, mà trẻ tự kỷ được ví như những ngôi sao (như tác giả đã nói ở trên), ngôi sao này có quyền chọn không tỏa sáng (không nổi bật). Hiểu rộng hơn: “Không phải ai cũng cần phải tỏa sáng — có thể bạn tự kỷ, nhưng vẫn có giá trị riêng và tỏa sáng theo cách của riêng mình”.</p><p>Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Gặp gỡ định mệnh, Ngọt văn.</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Chương Khả Khê ┃ Nhân vật phụ: Voi ┃ Khác: Ngọt ngào, sủng, ấm áp</p><p>Tóm tắt một câu: Cô gái, tuyệt đối đừng nói với người khác rằng tôi cưỡi voi.</p><p>Ý tưởng chủ đạo: Bảo vệ động vật, quý trọng thiên nhiên, và quan tâm đến người mắc chứng tự kỷ.</p>

Đô Thị 76 chương
Bệnh Chữa Rồi

Bệnh Chữa Rồi

bởi Nhất Thế Hoa Thường

<p><strong>Thể loại</strong>:&nbsp;Đam mỹ, cường cường, linh hồn chuyển hoán, thiên chi kiêu tử, hào môn thế gia, 1×1, hài, HE.<br><strong>Cp chính </strong>:&nbsp;Thẩm Huyền x Lăng Hi.<br><strong>Độ dài </strong>:&nbsp;76 chương.<br><br>Edit:&nbsp;Lăng Vân (C1-C11),&nbsp;Thuốc An Thần (C12- hết)<br><br>Thành phố C nghe đồn có vài nơi không thể tuỳ tiện đi: Một là nhà họ Lăng ở thành Nam, hai là viện an dưỡng ở ngoại ô và cuối cùng là bệnh viện Thần Ái.<br><br>Lăng Hi là thiếu gia nhà họ Lăng, hắn đầu tiên là đến viện an dưỡng, sau đó lại bị đưa vào bệnh viện Thần Ái.<br><br>Sau nữa là —-<br><br>Lăng Hi tỏ vẻ, cánh cửa vào thế giới mới mở ra rồi.<br><br>Văn này 1×1.</p>

Huyền Huyễn 77 chương