Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1120 truyện
Vì Sinh Tồn, Meo Meo Quyết Định
bởi Quan Ni Ni
<p>Thể loại: Tác phẩm gốc, Đam mỹ, Hiện đại, Chủ thụ, Tình cảm, Nhẹ nhàng, 1x1, Niên thượng, Học đường, Linh dị thần quái, HE.</p><p>#Nếu bỗng cùng đối thủ một mất một còn hóa thành đôi mèo gay thì phải làm sao?#</p><p>Ai cũng biết ở đại học A có một đôi mèo gay nổi tiếng chẳng có chút liêm sỉ nào, hàng ngày đều diễn 'phim mèo' (phim không tiện nói thẳng) để đổi lấy cá ngừ đại dương đóng hộp của sinh viên trong trường.</p><p>Ninh Kỵ và Yến Tùy là đối thủ một mất một còn nổi tiếng, lại còn là những người đàn ông thẳng tưng.</p><p>Bỗng một ngày sau khi tỉnh dậy, Ninh Kỵ phát hiện mình đã biến thành một trong hai con mèo gay – một con mèo tam thể, thậm chí con mèo đang quấn quýt cùng cậu... lại chính là đối thủ một mất một còn?</p><p>Ninh Kỵ tức giận đến mức lông xù lên, lập tức cho đối thủ một đấm.</p><p>Như mọi người đều biết, người có luật của người, mèo không có luật của mèo, có thù thì trả, đánh nhau điên cuồng và cắn lông.</p><p>Sinh viên Đại học A: Bọn mày??? Không phải bọn mày mới vừa hôn nhau à?</p><p>Bọn mày đừng đánh nữa, đánh nữa thì lông sẽ rụng hết mất!</p><p>Ninh Kỵ và đối thủ làm ngơ, đánh nhau đến mức lông mèo bay tứ tung, cho đến khi một chị gái lấy ra một hộp cá ngừ đại dương cho mèo, mở ra và nói, "Đừng đánh nhau nữa, hôn một cái thì chị sẽ cho hai cưng ăn cá ngừ."</p><p>Đối thủ một mất một còn: Không thể nào, tuyệt đối không thể!</p><p>Ninh Kỵ: Dù tôi có chết đói thì tôi cũng sẽ không bán rẻ liêm sỉ!</p><p>Ngay sau đó, cái bụng của Ninh Kỳ kêu ọt ọt, ôi chao, đánh nhau lâu quá nên đói bụng rồi.</p><p>Ninh Kỵ nhìn đối thủ một mất một còn với đôi mắt xanh biếc tròn xoe rồi liếm môi, "Anh bạn, anh thật là thơm... À không, hộp cá ngừ thật là thơm..."</p><p>Chị gái dụ dỗ: "Nếu hôn đối phương một cái để hòa giải thì chị sẽ cho cưng ăn nè."</p><p>Đối thủ một mất một còn: ??</p><p>_____ Chẹp, đối thủ một mất một còn bị liếm một phát thì lập tức nhảy dựng lên như bị điện giật chạy xa tám hướng rồi tức giận mắng Ninh Kỵ là không có liêm sỉ.</p><p>Ninh Kỵ ăn đồ hộp, vểnh đuôi lên, ăn no xong lại khiến đối thủ một mất một còn ghê tởm, sảng khoái vô cùng.</p><p>Ngày qua ngày, Ninh Kỳ làm mèo vô cùng thoải mái, mỗi ngày đều làm đối thủ một mất một còn ghê tởm để đổi lấy đồ hộp cho mèo, hoàn toàn không nhận ra rằng đối thủ một mất vốn chết lặng trong sự biến thái dần nhìn cậu với ánh mắt càng lúc càng...</p><p>Cho đến một ngày, hai con mèo gay nhỏ cũng xuyên vào cơ thể của hai người rồi dùng cơ thể của họ điên cuồng liếm nhau.... khắp nơi.</p><p>Ninh Kỵ vội vàng chạy về ký túc xá, nhìn thấy cảnh tượng rùng rợn này thì lập tức xù lông và lao vào, dùng móng vuốt mèo cào đối thủ một mất một còn, cố gắng tách hai người ra.</p><p>Nhưng sức mèo nhỏ bé, Ninh Kỵ chỉ có thể mở to mắt nhìn cơ thể của mình bị liếm sạch.</p><p>Ninh Kỵ xù lông, điên cuồng gào rú với đối thủ một mất một còn: Nhanh lên, qua đây ngăn lại đi!</p><p>Đối thủ một mất một còn - nay đã bị bẻ cong: Sướng chết đi được.</p><p>Ngày hôm sau, bạn cùng phòng đều biết rằng vết cào trên người của nam thần đại học A là do Ninh Kỵ để lại. Lời đồn nhanh chóng lan ra khắp nơi.</p><p>Ninh Kỵ: Anh meo nó* đính chính tin đồn đi chứ!</p><p><em>(*gốc </em><em>他</em><em>喵的</em><em>, biến thể của 'mẹ nó' - </em><em>他</em><em>妈的</em><em>, ý là để giảm độ thô tục và tăng tính hài hước)</em></p><p>Đối thủ một mất một còn: Chuyện đó chẳng lẽ không đúng sao?</p><p>Ninh Kỵ: ... Anh bạn à, liêm sỉ của anh đâu rồi hả!?</p><p> </p>
Tái Hôn - Cửu Lục
bởi Cửu Lục
<p><strong>Thể loại:</strong> Đổi công, niên hạ, máu chó, chua ngọt, yêu thầm, HE, Nhân vật không hoàn hảo.</p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Thê Nam và Lý Lăng Hách cưới nhau được 7 năm cuối cùng cũng không tránh khỏi “thất niên chi dương”, Lý Lăng Hách đã ngoại tình.</p><p>Thật nực cười, bảy năm tình nghĩa lại chẳng bằng bảy ngày mới mẻ.</p><p>Thê Nam chờ dưới lầu nhà kẻ thứ ba cả đêm, sáng hôm sau thì nhìn thấy hai người ôm ấp ngọt ngào cùng nhau xuống lầu.</p><p>Kẻ thứ ba là một chàng trai trẻ trung xinh đẹp.</p><p>Thê Nam: Đúng là thói hư tật xấu của đàn ông, toàn thích trẻ trung tươi mơn mởn thôi</p><p>Thê Nam dứt khoát đòi ly hôn, Lý Lăng Hách khóc lóc ôm lấy anh cầu xin sự tha thứ: “Tình cảm mấy năm trời của chúng ta không thể kết thúc như vậy được, anh vẫn còn yêu em!”</p><p>Thê Nam chỉ cảm thấy buồn nôn: “Ly hôn đi, cái kiểu tình yêu như này của anh, tôi không gánh nổi.”</p><p>–</p><p>Triều Ngạn Ninh, người luôn núp trong cống ngầm nhìn trộm Thê Nam từ xa, biết bộ Âu phục trên người Thê Nam được mua khi nào, biết hình xăm ở xương cụt của Thê Nam có hình dạng ra sao, cũng biết Thê Nam vừa bị phản bội.</p><p>Triều Ngạn Ninh từ trong cống ngầm nhảy ra, ôm một bó hồng đỏ rực, nở nụ cười vô hại: “Anh Nam, lâu rồi không gặp.”</p><p>Thê Nam nhìn thằng nhóc điên ngày xưa hay chạy theo sau gọi mình là “Anh Nam”, sau đó mất tích bao nhiêu năm trời mà anh tìm mãi không ra bây giờ đã trưởng thành, bước tới ngắt một cánh hoa, vò nát trong tay rồi sải bước bỏ đi.</p><p>Vào đêm ngày Thê Nam ly hôn, Triều Ngạn Ninh cũng dùng tay gạt đi giọt nước mắt nơi khóe mắt Thê Nam: “Anh Nam, em sẽ không bao giờ phản bội anh. Anh nhìn em đi mà…” </p>
Mùi Vị Của Nỗi Nhớ Xuyên Qua Tầng Mây
<p>Văn án:<br>Nữ chính của câu chuyện này rất thích ngắm nhìn những người giỏi xung quanh, đặc biệt là nam chính lạnh lùng như núi băng – bởi vì nam chính là một "biến thái" theo nghĩa đặc biệt (có thể nói nữ chính khá rảnh rỗi và vô vị).<br>Truyện khá dài dòng, tiết tấu chậm, nhiều đoạn dàn trải, tiến triển siêu chậm (có thể gọi là truyện ghi chép theo dòng sự kiện thường ngày).<br>Một nhóm học sinh cấp ba, một câu chuyện đầy yêu thương, tuổi trẻ và sự trưởng thành song hành, tình bạn và niềm vui cùng tồn tại.<br>Tag nội dung: Tuổi hoa niên, tình cảm đơn phương kiên định, thiên chi kiêu tử, chính kịch<br>Nhân vật chính: Cơ Phi Nghênh vs Trình Thích<br>Vai phụ: Cố Chính Vũ, Chu Vân Kỳ, Diêu Gia Tuấn, Lê Mặc, Nguyễn Thừa Hạo, Dư Thanh Tuyền<br>Khác: Bối cảnh học đường, cấp ba, các kỳ thi học thuật</p><p>Một câu tóm tắt:<br>Trên tầng mây là nỗi nhớ nhung.</p><p>Chủ đề chính:<br>Tuổi trẻ – trưởng thành – tình cảm – đam mê học thuật.</p>
Cô Đường Đã Kết Hôn Chưa Sinh Con
bởi Hàm Yên
<p><strong>Thể loại: </strong>Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết , Cưới trước yêu sau , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử <span class="html-span xexx8yu xyri2b x18d9i69 x1c1uobl x1hl2dhg x16tdsg8 x1vvkbs x3nfvp2 x1j61x8r x1fcty0u xdj266r xat24cr xm2jcoa x1mpyi22 xxymvpz xlup9mm x1kky2od"><img class="xz74otr x15mokao x1ga7v0g x16uus16 xbiv7yw" src="https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t94/1/16/1f947.png" alt="🥇" width="16" height="16"></span> , 1v1 , Chức nghiệp tinh anh</p><p><strong>Văn án:</strong><br class="html-br">Đường Diệc Ninh đã từng si mê Giang Khắc suốt mấy năm, anh nói gì cô cũng nghe, anh nói gì cô cũng tin.<br class="html-br">Giang Khắc từng nói: “Tên tôi là ‘Khắc’, nghĩa là khắc khổ.”<br class="html-br">Đường Diệc Ninh mắt sáng lấp lánh, vỗ tay reo lên: “Oa! Nghe thật là có chí tiến thủ ~”<br class="html-br">Giang Khắc lạnh lùng, cao ngạo nhìn cô một cái.<br class="html-br">Sau này, khi hai người xảy ra một trận cãi nhau kịch liệt nhất, Đường Diệc Ninh từ đầu đến chân đều thấy anh không vừa mắt, mắng thẳng: “Tên anh sao gọi là khắc khổ? Rõ ràng là khắc nghiệt! Tôi chưa từng thấy ai máu lạnh, vô tình, tàn nhẫn, ích kỷ như anh!”<br class="html-br">Giang Khắc tức đến phát điên, nửa tiếng sau mang sang một tô mì, cứng nhắc nói:<br class="html-br">“Đường Diệc Ninh, ăn mì đi!”<br class="html-br">Đáp lại anh chỉ là căn phòng trống không. Tiểu thư Đường đã sớm tăng ca rồi.<br class="html-br">__________________________________________<br class="html-br">Đường Diệc Ninh không hối hận vì đã yêu Giang Khắc năm 18 tuổi-đó là ký ức sâu đậm nhất trong thanh xuân của cô.<br class="html-br">Cô chỉ hối hận vì đã bốc đồng mà kết hôn với anh năm 24 tuổi.<br class="html-br">Giang Khắc không hối hận vì đã kết hôn với Đường Diệc Ninh năm 25 tuổi-đó là quãng thời gian ấm áp nhất đời anh.<br class="html-br">Anh chỉ hối hận vì năm 19 tuổi, mình đã không biết trân trọng cô.<br class="html-br">__________________________________________<br class="html-br">Nam chính: Người đàn ông ngoài miệng thì lạnh lùng khắc nghiệt, nhưng nội tâm lại thiếu tình thương<br class="html-br">VS<br class="html-br">Nữ chính: Giai đoạn đầu nhún nhường, giai đoạn sau "ngược" lại nam chính bằng sự dứt khoát và mạnh mẽ </p>
Hàng Long Quyết
<p>Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng<br><br>Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Huyền Huyễn<br><br>Giới thiệu:<br><br>Hoài Trúc Quân Lạc Thanh Từ là một nhân tài kiệt xuất, thiên phú xuất chúng, một nhân vật có tiếng tăm tại giới Tu Chân, ở Thiên Diễn Tông còn là một tồn tại khiến người nhìn lên ngưỡng mộ và kính trọng.<br><br>Nguyễn Ly cũng là một nhân tài hiếm có, vừa xuất hiện đã khiến các trưởng lão muốn thu nhận làm đồ đệ, có điều nàng rất rõ ràng hướng về Hoài Trúc Quân, người đang ngồi trên cao, lạnh lùng, mỹ lệ, tựa như một khối băng được điêu khắc tỉ mỉ"Ta muốn nàng làm sư tôn của ta!"<br><br>Trong trận chiến Đồ Long năm đó, Lạc thanh Từ xuất hiện đã ngăn cơn sóng dữ, được người tu đạo xưng tụng là thần nhân. Chỉ tiếc nàng lãnh tâm lãnh tình, thiết diện vô tư, vì vậy đệ tử trong tông chỉ có thể đối nàng từ xa kính ngưỡng, không dám vọng tâm tư nửa phần.<br><br>Một mực vị Tiểu Đồ Đệ kia vốn không được người chào đón, lại không quản gian nan mà đạp khó tiến lên.<br><br>Chúng nhân đều cảm khái: Tấm gương của chúng ta!<br><br>Trong phòng Hoài Trúc Quân, Tiểu Đồ Đệ nhưng đã trèo lên đùi của ngài rồi!</p>
Đa Tình Hạ Ngọc
bởi Khuyết Danh
<p>Ta là công chúa được sủng ái nhất của Đông Lê.</p><p>Vì đọc quá nhiều thoại bản kể chuyện thư sinh nghèo và tiểu thư nhà giàu luyến ái, ta bèn ở tại trang viện nhà mình, làm ra vẻ cứu tế những thư sinh nghèo qua lại.</p><p>Chỉ cần đưa cho họ một tấm ngân phiếu, liền có thể đổi lấy một lời hẹn: “Chờ đến khi công thành danh toại, ta sẽ đến cửa cầu hôn.”</p><p>Các thư sinh nghèo lần lượt để lại tín vật định tình.</p><p>Một kỳ thi Thu vi kết thúc, trên kệ cổ trong phòng ta đã bày đầy mấy chục món tín vật lớn nhỏ.</p><p>Cho đến khi ta chơi chán trở về hoàng cung, mới phát hiện đã gây ra một trận đại loạn.</p><p>Hoàng đế muốn ban hôn cho Trạng nguyên, nhưng Trạng nguyên nói: “Thần đã có hôn ước.”</p><p>Muốn ban hôn cho Bảng nhãn, Thám hoa, thì cả hai cũng nói: “Thần đã có người trong lòng.”</p><p>Hoàng đế đành nhìn sang Võ trạng nguyên, hắn lại nói: “Ngoài một người ra, thần quyết không cưới…”</p><p>Hoàng đế bất đắc dĩ, chỉ có thể hạ chỉ chiêu thân cho ta. Ta vừa xuất hiện, Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa cùng tân nhiệm Đại tướng quân đều đồng loạt đứng dậy.</p><p>Trạng nguyên đỏ mắt hỏi ta: “Rốt cuộc bên ngoài nàng đã gieo rắc bao nhiêu tình cảm?”</p><p>Thám hoa kinh ngạc, đòi ta: “Hãy cho ta một lời giải thích!”</p><p>Bảng nhãn cùng Võ trạng nguyên suýt nữa đánh nhau ngay tại đại điện, ai nấy đều khăng khăng: “Nàng yêu ta nhất!”</p>
Đêm Định Mệnh - Tống Mặc Quy
bởi Tống Mặc Quy
<p>Tư Già sở hữu nhan sắc thượng thừa, vẻ đẹp minh diễm không ai sánh bằng. Cô trời sinh đã mang cốt cách quyến rũ, đặc biệt là đôi mắt hồ ly xinh đẹp đầy mê hoặc. Bề ngoài kiêu kỳ, tính cách lạnh lùng.</p><p>Khi cô và Tạ Minh Huyền đính hôn, dư luận không mấy xem trọng mối quan hệ này. Có người nói con đường thăng tiến của Tư Già không mấy quang minh, kẻ khác lại bảo cô không xứng với Tạ Minh Huyền. Cũng chẳng ai nhận ra Tạ Minh Huyền thực sự quan tâm Tư Già đến nhường nào.</p><p>Cho đến ngày lễ đính hôn được tổ chức.</p><p>Ngay lúc Tư Già dường như có ý định bỏ trốn, trước mặt toàn thể khách mời, Tạ Minh Huyền đã quỳ một gối xuống trước mặt cô, cất lời cầu hôn và dịu dàng gọi tên thân mật của cô:</p><p>“Em có bằng lòng gả cho anh không, Tiểu Hồ Điệp?”</p><p>Cũng chính lúc này, mọi người mới phát hiện ra, trên tay cả hai đã sớm đeo một cặp nhẫn đính hôn kim cương. Dưới ánh đèn chùm lộng lẫy của sảnh tiệc, chúng tỏa ra ánh sáng vô cùng bắt mắt.</p><p>Trước khi ngủ cùng Tạ Minh Huyền, trong mắt Tư Già, anh là: Một người đàn ông già dặn, cổ hủ, lạnh lùng nhàm chán, vô tình vô dục.</p><p>Sau khi ngủ cùng anh: “Đã ba lần rồi! Vẫn chưa đủ sao?”.</p><p>Lúc này cô mới biết, con người anh trước và sau lại là hai bộ mặt hoàn toàn khác nhau. Trước mặt người ngoài là tổng tài lạnh như băng, sau lưng lại là một gã điên cuồng với ham muốn chiếm hữu và kiểm soát tột độ.</p><p>Tạ Minh Huyền là nhân vật quyền quý bậc nhất ở kinh đô Yến Thành, thủ đoạn tàn nhẫn, tính tình lạnh lùng, không một ai dám đắc tội.</p><p>Anh từng mua một hòn đảo ở Hawaii và đặt tên cho nó là “Hồ Điệp”.</p><p>Khi truyền thông hỏi về cái tên này, anh chỉ cười nhạt và đáp:</p><p>“Là tên thân mật của vợ tôi.”</p><p><strong><em>Em là người ngủ say trong vòng tay anh qua những đêm dài vô tận.</em></strong></p><p><strong>Tóm tắt một câu: </strong>Từ thể xác đến tình yêu, câu chuyện thường ngày sau hôn nhân của một cặp đôi hào môn.</p>
Vị Trí Hoàn Mỹ
<p>Chuyện xưa về một Omega giả dạng thành bác sĩ Beta, quyết liệt theo đuổi vị tướng quân Alpha bị mình bức hôn mà đi biệt tích ba năm.<br><br>Trích đoạn:<br><br>“Vị kia chính là tướng quân Lục Hành Thư phải không?”<br><br>Hòa cùng bầu không khí se lạnh buổi sớm của nước X, thanh niên với vóc người thấp bé thở ra một làn khói trắng, có hơi kích động mà nhìn về phía vị tướng quân trẻ tuổi còn không thấy rõ mặt ở đằng xa, cậu dùng cùi chỏ huých vào người chàng trai trắng trẻo mặc áo blouse trắng đứng bên cạnh, hâm mộ nói, “Đẹp trai quá đi, không hổ là Alpha có pheromone mạnh.”<br><br>Chàng trai da trắng không nói gì, chỉ nheo mắt nhìn qua, nhưng vẫn không thấy rõ.</p>
Sở Hậu - Hi Hành
bởi Hi Hành
<p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng</p><p>Giới thiệu:</p><p data-start="118" data-end="293">Ngói xanh tường lục, trên đường ruộng, hoa nở rộ, hương vương vất vấn vương tà áo; cửa son điện tím, bàn tay trắng khẽ nhấc váy, bước đi như dải ngân hà rơi xuống nhân gian.</p><div class="infotr"><div class="archive-description"><p>Câu chuyện bắt đầu từ việc mấy tên dịch binh ở trạm dịch trấn Bắc Tào gặp một tiểu cô nương đến cầu cứu...</p></div></div>
Sau Khi Bị Tra
bởi Giang Nhất Thủy
<p>Doãn Bạch cho rằng Tiêu Niệm yêu mình, yêu sâu đậm, mà cô cũng thật sự quý trọng người kia, thế nên đem toàn bộ những gì toàn nhất cho Tiêu Niệm.<br><br>Dùng tài nguyên tốt nhất cho cô ấy, phủng cô ấy lên cao, cho cô ấy một sự nghiệp bằng phẳng, thuận lợi.<br><br>Nhưng Tiêu Niệm khi đã đứng trên đỉnh vinh quang, gặt hái thành công như mong muốn, thì lại lạnh lùng đá văng cô ra, tiến tới với người khác mà cô ta gọi là "chân ái"<br><br>Doãn Bạch phút chốc trở thành kim chủ đáng chê cười và mất mặt nhất trong giới.<br><br>Ngay đêm Tiêu Niệm nhận danh hiệu ảnh hậu, còn ngay trước đông đảo truyền thông công bố tình yêu chân chính của đời mình, Doãn Bạch chứng kiến hết thảy, tức giận đến mức quay đầu đi về bãi đỗ xe, sau đó dùng gậy của mình đập vào xe vang lên tiếng bang bang.<br><br>Không sớm không muộn, trường hợp xấu hổ vậy lại bị đối thủ một mất một còn của Tiêu Niệm là Tả Tĩnh U bắt gặp.<br><br>Doãn Bạch lập tức thu gậy lại, ho nhẹ một tiếng sửa sang lại cổ tay áo rồi làm như không có việc gì mà chào hỏi: "Đã lâu không gặp, Tả tiểu thư. Thời tiết hôm nay thật đẹp nhỉ."<br><br>Tả Tĩnh U làm vẻ mặt đạm nhiên, thập phần trấn định nói: "Xin Doãn đổng yên tâm, cái gì tôi cũng chưa thấy."<br><br>Tả Tĩnh U nói xong lời này cũng đi ngang qua Doãn Bạch. Doãn Bạch tức giận đến lúc vào ban đêm thiếu chút nữa đã đem gậy của mình đập gãy.</p>
Vận Đào Hoa - Vân Thuỷ Mê Tung
bởi Vân Thủy Mê Tung
<p>Ôn Dữu gần đây chuyển nhà, chủ nhà mới là đàn anh khóa trên thời trung học.<br><br>Đàn anh rất ít khi ở nhà, Ôn Dữu giỏi bói toán, luôn tính chuẩn ngày anh về, cô liền thu dọn nhà cửa.<br><br>Không chỉ thu dọn nhà cửa, cô còn đốt hương, cắm hoa tươi, trang điểm tỉ mỉ, để đàn anh cho rằng, cô mỗi ngày đều xinh đẹp, tinh tế như vậy.<br><br>Cho đến một ngày, Ôn Dữu tính ra đàn anh sắp gặp vận đào hoa, đêm nay sẽ dẫn phụ nữ về nhà.<br><br>Cô rất buồn, nhốt mình trong phòng tắm, mượn rượu giải sầu.<br><br>Buổi tối, quả nhiên có phụ nữ tìm tới.<br><br>Là đối tượng xem mắt mà mẹ Vân Thâm ép anh đi gặp, Vân Thâm trên đường nhắn tin cho Ôn Dữu, bảo cô ngụy trang thành bạn gái anh.<br><br>Ôn Dữu uống say, không tỉnh táo lắm, trả lời bằng một biểu cảm khó hiểu.<br><br>Vân Thâm rất nhanh về đến nhà, gõ cửa phòng Ôn Dữu, liền thấy cô gái chỉ mặc váy ngủ hai dây, dáng người uyển chuyển ẩn dưới lớp vải mỏng, chân trần, đuôi mắt ửng đỏ, toàn thân toát ra hơi nóng ẩm ướt.<br><br>Vân Thâm dừng ánh mắt, hầu kết khẽ nhấp nhô: “Phải diễn đến mức này sao?”<br><br>Ôn Dữu không hiểu gì.<br><br>Giây lát, người đàn ông khẽ cười, đôi mày kiếm hơi nhướng: “Anh thấy… cũng không tệ.”<br><br>–<br><br>Ôn Dữu là con lai có một phần tư dòng máu lai, có đôi mắt màu xanh lam, khi còn nhỏ thường bị hàng xóm ném đá, cười nhạo cô là yêu quái biến thành.<br><br>Bỗng một ngày, trên đường xuất hiện một “Yêu quái” thật, đôi mắt đỏ ngầu, lưỡi xanh lè, dọa đám trẻ con bỏ chạy tán loạn, không dám bắt nạt Ôn Dữu nữa.<br><br>Sau đó, Ôn Dữu và anh trai “Yêu quái” học cùng trường cấp hai, rồi lại học cùng trường cấp ba.<br><br>Anh sớm đã quên Ôn Dữu là ai. Cuộc sống của anh luôn bận rộn, chưa từng để ý đến những ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh.<br><br>Ôn Dữu từng cho rằng, tình cảm này sẽ vĩnh viễn chôn giấu tận đáy lòng.<br><br>Cho đến khi cô đổi việc, phải tìm nhà thuê. Bạn thân giới thiệu một chủ nhà cho thuê giá cực tốt, chỉ là chủ nhà hơi khó tính, kén chọn, hỏi cô có chấp nhận được không.<br><br>Vì thế, Ôn Dữu đến ngôi chùa nổi tiếng linh thiêng trên núi xin xăm.<br><br>Khi giải quẻ, dòng chữ trên xăm bảo cô ngẩng đầu nhìn lên trời.<br><br>Cô nhìn thấy một cây hoa đào nở rộ rực rỡ trên đỉnh đầu, đào nở rộ rực rỡ, như đám mây màu hồng tía.<br><br>Nam chính vừa ngầu vừa “cẩu”, nữ chính yêu thầm nhiều năm, truyện ngọt, thiên về đời thường;<br>Nữ chính bói toán rất chuẩn, trong phạm vi thực tế hợp lý, không có yếu tố siêu nhiên nào;<br>Tóm tắt một câu: Vận may đến, chặn cũng không thoát.</p>
Em Của Ngày Ấy
bởi Mễ Nháo Nháo
<p>Tên tác phẩm: Em của ngày ấy.</p><p>Tác giả: Mễ Nháo Nháo</p><p>Thể loại: Bách hợp, Hiện đại , Nhẹ nhàng, Mưa dầm thấm lâu, HE,....</p><p>Nhân vật chính: Chị gái dịu dàng Giản Hứa Thu và Tuệ Tệ của chị ấy.</p><p>Số chương: 64 chương</p><p>Editor: Lăng.</p><p>Văn án</p><p>Nhiều năm đã trôi qua , tôi vẫn luôn cho rằng những năm tháng này đã trở nên lắng đọng tẻ nhạt, thứ còn sót lại chỉ là<em> tế thủy trường lưu*.</em></p><p><em>Tế thủy trường lưu</em><em>: [细水长流] mang hàm nghĩa khe nhỏ sông dài, dòng chảy chầm chậm trôi, từng chút một lấp đầy biển lớn, chảy đến vĩnh hằng ...</em></p><p>Nhưng không nghĩ tới em lại đứng sau tôi nhiều năm đến như vậy.</p><p>Vậy nên bắt đầu nhớ lại, nhưng cho dù có tỉ mỉ cố gắng đến như thế nào, thì tôi cũng không đếm được số lần em đã gọi tôi là Giản Hứa Thu trong những năm tháng ấy.</p>
Alpha Hàng Đầu Quỵt Tiền Của Tui
<p>Giới thiệu:</p><p>Vệ Tiểu Trì là một beta tầm thường, ngoài chuyện đèn sách ra thì gần như chẳng để lại chút ấn tượng nào.</p><p>Mãi cho tới giờ tan học ngày hôm ấy, cậu bị Khương Trạm – trùm trường Nhị Trung chặn ở con hẻm “mượn tạm” một khoản tiền kếch xù.</p><p>Người kia là một alpha có tiếng, tính nết khó ở, khiến con đường đòi nợ của Vệ Tiểu Trì gian truân đến mức suýt có thể so kè với bộ phim “Sự quyến rũ của người vợ”.</p><p>–</p><p>Hàn Tử Ương phát hiện dạo gần đây luôn có một bóng người vụng trộm, trốn trong góc nhìn lén anh Trạm của cậu ta.</p><p>Hàn Tử Ương (nói chắc như đinh đóng cột): “Anh Trạm, đảm bảo thằng nhóc này thích anh rồi, không đúng thì em vặt đầu mình xuống cho anh làm ghế ngồi luôn.”</p><p>Khương Trạm:…</p><p>Vốn dĩ Khương Trạm không tin, cho đến khi thấy Vệ Tiểu Trì uống thứ mà cậu ta đã uống, ăn thứ mà cậu ta từng ăn, thậm chí còn lấy cớ đòi nợ để xin kết bạn WeChat với cậu ta.</p><p>Cậu ta tin rồi.</p><p>–</p><p>Giữa sân vận động chật kín người, Vệ Tiểu Trì phân hóa thành omega.</p><p>Khoảnh khắc pheromone vừa tỏa ra, một thân hình cao ráo nhảy phắt lên, sải đôi chân dài vượt qua rào chắn khán đài để lao khỏi sân bóng rổ.</p><p>Trước khi các alpha khác ở đây kịp ngửi thấy mùi, omega vừa phân hóa đã bị người nọ nhấc bổng vào phòng thay đồ.</p><p>Vệ Tiểu Trì tựa lưng vào tủ đựng đồ, từng giọt mồ hôi nóng hổi chảy dọc xuống từ thái dương.</p><p>Hai tay Khương Trạm chống lên cửa tủ, áo thun thể thao căng chặt phô bày đường cong đẹp đẽ ở tấm lưng.</p><p>Nhìn những giọt mồ hôi kia chảy thành một vệt dài, đọng lại trên cằm omega. Yết hầu Khương Trạm khẽ động, cúi đầu hôn cậu.</p><p>Vệ Tiểu Trì:…</p><p>Xin lỗi nha, ban đầu tui chỉ muốn đòi lại món nợ của cậu thôi, không hề có ý định đi quá giới hạn đâu.</p><p>Gỡ mìn</p><p>Thụ nhút nhát thiệt, giả bao trả hàng.</p><p>Công không có quỵt tiền, do có lý do khác...</p>
Mọi Người Đang Mong Chờ Chúng Tôi Kết Hôn
bởi Chung Già
<p>Xuất đạo bảy năm, ba bộ phim điện ảnh, một bộ phim truyền hình, mỗi lần hợp tác đều gây bão, cả thế giới đều đắm chìm trong cặp đôi Dịch Phỉ Thành và Giang Nhiên Uẩn. Ngay cả người thân cũng hỏi: “Nhiên Nhiên, khi nào em và Phỉ Thành kết hôn vậy?”<br><br>Giang Nhiên Uẩn: “…… Nói bao nhiêu lần rồi, tớ và anh ấy không thân thiết.”<br><br>Dịch Phỉ Thành, người đã từng diễn vai thánh phụ, kẻ điên, đại thiếu gia ngạo mạn, và cả vai biến thái hèn hạ. Anh có thể nhập vai đến mức sống động, nhưng ngoài đời, anh lại là một người lạnh lùng, ít nói. Anh giữ khoảng cách với tất cả mọi người.<br><br>Dịch Phỉ Thành gặp tai nạn xe hơi, tỉnh dậy với trí nhớ hỗn loạn.<br><br>Trợ lý đưa cho anh tài liệu quảng bá phim mới và đánh giá trên mạng. Khi lướt qua, anh bất ngờ phát hiện ra vô số video về cặp đôi của mình và nữ chính Giang Nhiên Uẩn. Những video này phân tích tỉ mỉ từng cử chỉ, hành động của họ trong phim và các sự kiện, khiến fan hâm mộ phát cuồng: “Anh ấy yêu cô ấy nhiều lắm!”<br><br>Dịch Phỉ Thành xem xong cũng chấn động: “Mình yêu cô ấy nhiều thế sao?”<br><br>Rồi anh xem tiếp những video về Giang Nhiên Uẩn, fan hâm mộ lại bình luận: “Cô ấy yêu anh ấy nhiều lắm!”<br><br>Dịch Phỉ Thành lại một lần nữa chấn động và đau lòng: “Cô ấy yêu mình nhiều thế sao?”<br><br>Hai người ít tương tác ngoài đời, nhưng sự ghen tuông giữa họ lại khiến fan hâm mộ khẳng định: “Ghen tuông mới là tình yêu thật sự!”<br><br>Dịch Phỉ Thành cảm thấy không ổn. Giang Nhiên Uẩn yêu anh nhiều như vậy, sao anh có thể để cô phải chịu thiệt thòi, không có danh phận chính thức chứ. Khi bộ phim truyền hình thứ hai của họ, “Phi Điểu Thanh Sơn”, lên sóng và đạt đỉnh cao, hai người tham gia buổi phát sóng trực tiếp quảng bá phim. Dịch Phỉ Thành đến muộn.<br><br>Giang Nhiên Uẩn nhìn thấy trên màn hình, trợ lý của Dịch Phỉ Thành nhắn tin cho cô: “Phỉ Thành gặp tai nạn xe nhỏ hôm qua, trí nhớ có chút vấn đề, mong cô Giang thông cảm.”<br><br>Giang Nhiên Uẩn chưa kịp phản ứng thì Dịch Phỉ Thành đã ngồi xuống bên cạnh cô, gọi nhẹ nhàng: “Vợ ơi.”<br><br>Giang Nhiên Uẩn: “……???”<br><br>Phòng phát sóng trực tiếp nổ tung, hot search cũng bùng nổ.<br><br>Dịch Phỉ Thành Giang Nhiên Uẩn kết hôn # # Cặp đôi của chúng ta cuối cùng cũng công khai!<br>Tóm tắt: “Chúng tôi thật sự không thân thiết!” – Cho đến khi anh ấy…</p>
Tuý Quỳnh Chi
<p>Tên Hán Việt: Tuý quỳnh chi<br><br>Tác giả: Cuồng Thượng Gia Cuồng<br><br>Số chương: 127 chương + 1 ngoại truyện<br><br>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài<br><br>Editor & Beta: Koko.<br><br>Giới thiệu:<br><br>Sở Lâm Lang chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hoà ly với phu quân.<br><br>Dù sao thì trong mắt nhiều người, nàng xuất thân thấp hèn, kiến thức nông cạn, là con chim sẻ leo lên cành cao, vốn không xứng với một vị trọng thần tân quý phong lưu tuấn tú như vậy, đã leo lên được cành cao như vậy, lại chịu đựng biết bao khổ sở, tất nhiên nàng phải bám chặt lấy cành này.<br><br>Giờ đây, nàng vào Chu gia đã tám năm, một đường nâng đỡ phu quân gian khổ học hành, là tấm gương phấn đấu của biết bao nữ nhân. Phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cùng nàng vợ chồng tôn trọng nhau, tiền đồ vô lượng. Dưới gối có một nữ nhi bảy tuổi, thông minh đáng yêu. Bà bà càng là bậc trưởng bối, khoan dung hiền từ, các thiếp trong nhà cũng kính phục nàng - vị chính thất này, cả phủ từ trên xuống dưới đều hòa thuận vui vẻ.<br><br>Nhưng chỉ có bản thân Sở Lâm Lang hiểu rõ nhất, tất cả những điều trên đều là nói láo!<br><br>Ngày sinh thần 24 tuổi, tuyết rơi dày đặc, Sở Lâm Lang cầm tờ thư hoà ly, chịu đựng sự châm chọc "nàng đừng có khóc lóc quay về cầu xin ta" của trượng phu, giữa tuyết trắng xóa, lẻ loi rời khỏi Chu gia mà nàng đã gây dựng suốt tám năm.<br><br>Khi nàng ngồi trên xe ngựa, lặng lẽ lắc mai rùa để bói vận mệnh tương lai, tấm màn xe bị người nọ vén lên, chỉ thấy "gian thần" chuyên quyền làm càn trong triều - Tư Đồ Thịnh, kẻ có thâm thù đại hận với nàng, đang phất mày kiếm, cưỡi ngựa song hành cùng nàng giữa tuyết bay lả tả.<br><br>Sở Lâm Lang hít sâu một hơi: Tên này thù dai đến mức nào? Giữa trời tuyết lớn mà cũng đến xem trò cười của nàng sao?<br><br>Nàng không biết, Tư Đồ Thịnh đã chờ đợi ngày này, chờ đã quá lâu rồi...<br>_____<br><br>Giới thiệu ngắn gọn: Con đường hoà ly của người vợ nhà cao cửa rộng.<br><br>Ý nghĩa: Nghe theo con tim, sống thật với chính mình.<br><br>Lời từ editor: "Tuý" có nghĩa là "say", "quỳnh chi" là nhánh ngọc, cành ngọc. Gộp hai vế lại thì tên truyện mang nghĩa là say mê cành ngọc, ngọc gì thì ở đây rõ ràng là nữ chính rùi.<br><br>Truyện có nữ chính rất hay nói bậy, văn phong của tác giả trong bộ này cũng mang tinh thần dân dã, hài hước như nữ chính vậy nên các bác đừng ngạc nhiên khi thấy tui edit luôn từ chửi bậy trong truyện nhé =))<br><br>Về danh xưng, xưng hô trong truyện thì mình sẽ để nhiều từ cổ đại gốc trung kiểu như tế tử, tiểu di tử, tiểu cữu tử. Những từ này khi xuất hiện lần đầu mình sẽ ghi chú ngay bên dưới. Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ mình quên thì các bạn hãy nhắc mình nhé, vì truyện khá dài nên nhiều khi beta đến một chương nào đó mình chỉ Ctrl H thui chứ không có đọc lại.<br><br>Còn một số từ mà nhân vật chính chửi bậy dân dã thì mình sẽ để theo cách xưng hô Việt nha. Kiểu như "cha mẹ nhà hắn" thay vì "phụ mẫu nhà hắn". </p>
Yêu Lại Mối Tình Đầu - Mộ Chi
bởi Mộ Chi
<p>Thể loại: Ngôn tình hiện đại - Hào môn thế gia - Sân trường - Chính kịch - Ông trời tác hợp- Yêu thầm</p><p>VĂN ÁN:</p><p>Thư Ngâm nhớ lại những năm tháng trung học của mình – bình thường không nổi bật, nhạt như nước ốc.</p><p>Thứ duy nhất tươi đẹp trong trí nhớ đó chính là năm tháng ấy cô từng thích thầm một chàng trai rực rỡ như ánh mặt trời – Thương Tòng Châu.</p><p>Khi đó, anh là nhân vật nổi tiếng trong trường: xuất thân danh giá, ngoại hình nổi bật, thành tích xuất sắc. Mọi thứ ở anh đều hoàn hảo không tỳ vết. Cô hiểu rõ, giữa bọn họ cách nhau một trời một vực.</p><p>Một đêm hỗn loạn, sau khi tỉnh dậy, Thư Ngâm lặng lẽ rời khỏi căn phòng, để lại Thương Tòng Châu đang ngủ say.</p><p>Khi bị anh tìm thấy, cô giả vờ bình thản chào hỏi.<br>Anh nhíu mày, rồi đột nhiên bật cười: "Xin lỗi, tôi đến tìm em là để nói rằng... chuyện tối hôm qua, tôi hy vọng mình có thể chịu trách nhiệm với em."</p><p>Cô điềm nhiên đáp: "Đều là người trưởng thành, chỉ là vì nhu cầu mà thôi. Anh không cần chịu trách nhiệm với tôi."</p><p>Thương Tòng Châu thong thả: "Không, là tôi hy vọng... em có thể chịu trách nhiệm với tôi."</p><p>Sau đó, họ đi đăng ký kết hôn.</p><p>Đêm khuya, Thư Ngâm nằm trong vòng tay anh, hỏi về đêm hôm ấy. Cô nghe thấy anh đáp:</p><p>"Hôm đó không phải là say hay bốc đồng đâu, Thư Ngâm... anh rất tỉnh táo."</p><p>Năm mười sáu tuổi, cô yêu thầm Thương Tòng Châu.</p><p>Năm hai mươi sáu tuổi, cô trở thành vợ anh.</p><p>Thư Ngâm dùng cả thanh xuân của mình để yêu thầm Thương Tòng Châu, cô đã từng thử buông bỏ anh, thử quên anh, nhưng không ngờ, anh lại dùng cả đời để chứng minh cho cô thấy: tình yêu thầm lặng ấy, sớm đã trở thành tình yêu sâu đậm nhất.</p><p>Từ tình đơn phương, hóa thành tình yêu mãnh liệt.</p><p>Từ vườn trường đến đô thị.</p><p>Nhân vật chính: Thư Ngâm, Thương Tòng Châu</p><p>Một câu tóm tắt: Hành trình tự cứu rỗi của một cô gái nhạy cảm, tự ti</p><p>Thông điệp: Cuối cùng, bạn sẽ trở thành người mà chính bạn luôn mong muốn.</p>
Giở Trò - Thuần Bạch
bởi Thuần Bạch
<p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ</p><p>VĂN ÁN:</p><p>Ngày đó khi bước vào nhà họ Kỳ, Kỳ Tỉnh dựa ở trên cao nhìn chằm chằm. Chỉ một cái liếc mắt của anh cũng làm cho Diệp Phục Thu sợ tới mức không dám thở.</p><p>Anh có đôi mắt phượng sắc bén khiến người khác sợ hãi, nhưng lại luôn nở nụ cười mang vẻ bí ẩn khó đoán.</p><p>Khiến cô vô cớ lạnh cả sống lưng.</p><p>Kỳ Tỉnh là con trai trưởng gia đình giàu nhất Tiêu Việt Loan, Diệp Phục Thu chỉ là một cô gái nghèo được tài trợ ở trọ đến từ phía Bắc.</p><p>Anh trời sinh là một kẻ xấu xa, cô thì ngây thơ lương thiện.</p><p>Hai người vị trí đối lập trong xã hội, anh khinh thường cô, cô thì sợ anh.</p><p>Mối quan hệ này chấm dứt vào đêm đó—— Khi Diệp Phục Thu lẻn vào phòng làm việc thì bị anh bắt gặp.</p><p>Cô cả gan đối đầu với anh, nhưng sau khi nghe xong tất cả lời đe dọa, Kỳ Tỉnh chỉ nhếch môi.</p><p>Sắc mặt Diệp Phục Thu tái nhợt.</p><p>Kỳ Tỉnh nghiêng người về phía trước, mỉm cười: "Diệp Phục Thu, lần này hai ta chơi đùa một chút.”</p><p>2-</p><p>Đêm trước khi rời khỏi nhà họ Kỳ, trong cơn mưa bão, cô ngồi phịch xuống thảm ở phòng làm việc. Cho dù cô có lùi về phía sau thế nào cũng không thể kéo dài khoảng cách với anh.</p><p>Kỳ Tỉnh nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cô, Diệp Phục Thu giương đôi mắt ướt át vùng vẫy mắng chửi anh.</p><p>Nghe xong, Kỳ Tỉnh mạnh mẽ đặt tay cô lên cổ áo anh.</p><p>Anh nhếch môi: "Dạy em làm chuyện xấu, được không?”</p><p>Trái tim Diệp Phục Thu run rẩy mãnh liệt.</p><p>3-</p><p>Diệp Phục Thu vốn tưởng rằng Kỳ Tỉnh sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời cô nữa.</p><p>Cho đến Bốn năm sau, trong trận bão tuyết Tân Dương, anh xuất hiện trước mặt cô vào đêm lúc bạn trai vừa tỏ tình với cô.</p><p>Trên vai người sợ lạnh phủ đầy tuyết, anh đứng dựa chặt lưng vào phía đầu con hẻm mà cô chắc chắn phải đi qua, đôi mắt anh đen như mực, vừa sâu vừa đầy vẻ dò xét.</p><p>Diệp Phục Thu bị anh túm lấy không thể động đậy, cô giãy dụa: "Là ai đã nói, khi gặp lại tốt nhất là tôi phải tránh xa anh ra, bây giờ là có ý gì đây?".</p><p>Kỳ Tỉnh chậm rãi hạ tầm mắt, nhìn chằm chằm hoa hồng đỏ tươi trong tay cô, nở nụ cười: "Anh đã từng nói như vậy, thì sao."</p><p> "Cứ cho là anh giở trò đi."</p><p>■ Gương vỡ lại lành | Cửu biệt gặp lại | Song hướng cứu rỗi | Chênh lệch 6 tuổi.</p><p>■ Phản diện Chàng trai giàu có đào hoa × Cô gái nghèo bướng bỉnh thẳng thắn như bông hoa trắng nhỏ.</p>
Tri Xuân Thu
bởi Khuyết Danh
<p>Ta tát vào mặt Nhị hoàng tử một bạt tai, hắn không giận, ngược lại còn bật cười thành tiếng.</p><p>"Gần đây mẫu phi xông hương gì vậy? Nhi thần rất thích."</p><p>Ta nhìn đứa trẻ nhặt về mười năm trước, chỉ cảm thấy mọi chuyện đều trở nên mất kiểm soát.</p><p>Ta lạnh giọng nói: "Làm người không chịu, lại cứ muốn làm chó."</p><p>Triệu Diễn lại thân thiết cọ cọ tay ta, dán môi vào lòng bàn tay ta:</p><p>"Mẫu phi, người không thể chỉ cho chó cắn người, lại không cho chó chút lợi lộc nào."</p>
Chơi Với Lửa
bởi Zhihu
<p>"Em điên rồi sao?" - "Không điên sao lại chơi với anh?" Một trò chơi trả thù sau cơn say, một ván cờ tình cảm dây dưa cả đời, ai nghiêm túc người đó biết, đùa với lửa có ngày tự thiêu rụi, em không phải không hiểu chứ?</p><p>1 Không hối hận?</p><p>Trước cửa phòng 6309 khách sạn Kim Khải Thụy, Trần Hân có chút do dự.</p><p>Cô hít sâu một hơi: 12 giờ rồi, Trần Hân, hãy nói lời tạm biệt với quá khứ đi!</p><p>Trần Hân như hạ quyết tâm, ngẩng đầu ưỡn ngực, giơ tay gõ cửa.</p><p>"Cốc cốc cốc."</p><p>"Cạch" một tiếng, cửa mở.</p><p>Người đàn ông bên trong vươn tay dài ra, kéo Trần Hân vào phòng.</p><p>"Cạch" một tiếng, người đàn ông dùng chân khép cửa lại, khóa trái.</p><p>Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Trần Hân thoáng thấy đây là một căn phòng suite rất rộng rãi.</p><p>Chưa kịp phản ứng, nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông đã phủ xuống, bịt kín môi cô.</p><p>Người đàn ông mặc áo choàng tắm, cổ áo mở rộng, cơ ngực săn chắc như ẩn như hiện, trong miệng có mùi bạc hà thoang thoảng, hòa quyện với mùi hương gỗ tuyết tùng trên người anh ta, lạnh lùng xa cách nhưng lại cuồng nhiệt như lửa, khiến cô mê muội.</p><p>"Lần đầu hẹn hò?"</p><p>Người đàn ông rời môi cô, một tay véo dái tai đỏ ửng của cô, một tay ôm eo cô, kéo sát vào người mình, ép lưng cô vào cánh cửa.</p><p>Mí mắt khẽ rũ, nhìn chằm chằm vào môi cô, giọng nói trêu chọc.</p><p>Tai Trần Hân rất nhạy cảm, cảm nhận rõ ràng nhiệt độ ngón tay người đàn ông, nóng như lửa.</p><p>Có lẽ vì tác dụng của rượu, trong cơ thể cô có một luồng tình cảm đang cuộn trào.</p><p>Hai má ửng hồng, cô ngẩng cằm lên, đôi mắt quyến rũ nhìn thẳng vào Lục Sính Diên, người cao hơn cô cả cái đầu.</p><p>Dưới lớp áo choàng mỏng, xương quai xanh hoàn hảo lộ ra, làn da trắng nõn mềm mại nhấp nhô đầy mê hoặc, chiếc váy đen ôm sát tôn lên những đường cong quyến rũ, khe ngực vừa phải như muốn mời gọi.</p><p>"Tôi muốn thử một chút!"</p>
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
bởi Zhihu
<p>Dịch giả: Hố Không Thoát</p><p>Giới thiệu:</p><p>❌ Không phải truyện teen, teen không nên đọc, truyện dành cho người từng trải hoặc cần từng trải</p><p>Bắt đầu:</p><p>Bị hôn phu phản bội?<br>Cô lập kế hoạch trả thù liên hoàn, hành hạ anh ta đến mức phải quỳ gối cầu xin tha thứ!<br>Bị tiểu tam hãm hại?<br>Một đoạn video đã khiến cô ta thân bại danh liệt!<br>Kể từ khi gặp Kỷ Thời Đình, cuộc sống của Diệp Sanh Ca thay đổi hoàn toàn...<br>Vấn đề duy nhất là… ông xã của cô quá lạnh lùng, đêm nào cũng đuổi cô ra khỏi phòng ngủ, phải làm sao đây?<br>Rất nhanh sau đó, Diệp Sanh Ca nhận ra rằng lo lắng của mình là thừa thãi...<br>Ba tháng trước, dòng mô tả trên Weibo của Diệp Sanh Ca là “Chồng lạnh lùng quá, không vui chút nào.”<br>Ba tháng sau, dòng mô tả đó trở thành “Chồng ơi, tha cho em, em sai rồi QAQ”.<br>[Truyện ngọt sủng] [Hãy yên tâm đọc nha hehe!]</p>
Thuần Phục Bệnh Kiều - Hàn Tê
bởi Hàn Tê
<p>1</p><p>Tiết Thải Tảo đứng lặng trong viện, từ xa nhìn bóng dáng tiểu sư đệ đang luyện công.</p><p> </p><p>Đây là một bộ công pháp khá kỳ quái, động tác vừa nhanh vừa gấp, thân hình loáng một cái liền lắc mình tránh sang bên trái, kế đó lại đột ngột xoay vòng, dẫm nhẹ lên mũi cỏ, thân ảnh giống như quỷ mị mà biến mất giữa mấy tán cây thấp.</p><p> </p><p>Lại thấy hắn nhún chân một cái, cả người nhẹ như cánh én lao vút lên rồi trong khoảnh khắc lại hạ xuống, tay áo phất phơ, tư thế ấy thoạt nhìn vừa vụng về lại vừa cứng nhắc.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo ngẩn người.</p><p> </p><p>Nàng vốn định thẳng thắn góp ý, nhưng cẩn thận nhìn kỹ thì phát hiện tuy dáng vẻ có phần lộn xộn, tư thế lại chẳng lấy làm đẹp mắt, thế nhưng tốc độ lại cực nhanh, khí tức cũng rất ổn định, chưa từng để lộ chút sơ hở nào.</p><p> </p><p>Chẳng qua… tiểu sư đệ mặt mày ửng đỏ, rõ ràng là ngượng ngùng.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn tự ti vì cảm thấy tư thế mình quá xấu xí?”</p><p> </p><p>Nàng bình tĩnh quan sát lại một lượt, cảm thấy động tác ấy tuy không đẹp mắt thật, nhưng công pháp vốn trọng dụng được là được, đâu nhất thiết phải đẹp?</p><p> </p><p>Hiển nhiên, tiểu sư đệ thì không nghĩ như vậy. Hắn càng luyện, mặt lại càng đỏ bừng, cả người xoắn xuýt đến mức không biết nên làm sao cho phải.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo thầm nghĩ chắc đây là chuyện khó nói của thiếu niên chưa thành thục mà thôi.</p><p> </p><p>Đành phải đợi đến khi trời sáng, tìm dịp hỏi rõ Tiết Huyền xem rốt cuộc chuyện gì.</p><p> </p><p>Nàng không nhịn được tiến lên một bước, ôn hòa mở lời: “Công pháp ấy của ngươi… ta có thể xem kỹ một chút được không?”</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nói xong thì cười nhạt một tiếng: "Nếu ngươi chịu cho ta xem, ta cũng có thể lấy công pháp đổi với ngươi.”</p><p> </p><p>Có lẽ do ánh nắng ban sáng dịu dàng, hoặc có lẽ bởi lời nói chân thành kia khiến tiểu sư đệ không còn câu nệ như trước, lập tức gật đầu.</p><p> </p><p>Hắn chậm rãi thi triển lại một lượt, động tác vừa làm vừa giảng giải chiêu số và khẩu quyết.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nhìn một hồi, rốt cuộc cũng nhận ra chỗ ảo diệu trong đó.</p><p> </p><p>Thì ra bộ công pháp này vốn là một bộ công pháp dung hợp. Người sáng lập hẳn là từng học qua công pháp của các đại tông môn như Lâu Quan, Thượng Thanh, Huyền Bảo… Sau đó lại gom góp tinh hoa của các nhà rồi tự cải biến thành bộ này.</p><p> </p><p>Có thể nói là một bộ công pháp “tập đại thành” cực kỳ đặc sắc.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo âm thầm cân nhắc, nếu Tiết Huyền mà có thực lực cao thêm vài phần nữa, phối hợp với bộ thân pháp quỷ dị này chỉ e nàng cũng khó mà tránh được đòn đánh lén.</p><p> </p><p>Chỉ tiếc… hiện tại tiểu sư đệ còn quá yếu, tuy có được bộ công pháp dị thường, nhưng chỉ biết tận dụng điểm kỳ dị mà chưa đủ trình độ phát huy, chưa thể lên được mặt bàn.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo thuận miệng hỏi: “Bộ công pháp này là của vị tiền bối nào sáng lập?”</p><p> </p><p>Đại đa số công pháp đều sẽ lưu lại danh hào của người sáng lập ở phần đầu ngọc giản.</p><p> </p><p>Nghe đến đây, sắc mặt nhu hòa của tiểu sư đệ bỗng nhiên khựng lại, như bị chạm vào chỗ đau.</p><p> </p><p>Hắn nghiêng nghiêng đầu, lắp bắp nói: “Là… học được từ một ma tu.”</p><p> </p><p>Hắn thấp giọng, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi, dè dặt liếc nhìn Tiết Thải Tảo: “Sư tỷ… ta không phải cố ý học ma công.”</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo không hiểu sao trong lòng có chút quái dị.<br> </p><p>Nàng trấn định, thong thả nói: “Nếu là ma tu kia truyền dạy, hẳn là cũng lợi hại lắm.”</p><p> </p><p>“Sư tỷ, đó là một tên ma tu.” Tiểu sư đệ vội vàng giải thích: “Chính đạo đều muốn diệt trừ kẻ ấy cho hả giận.”</p><p> </p><p>“Không phải sao?” Hắn cười, hỏi ngược lại.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nhìn hắn, tựa như đang nhìn một lão nhân cổ.</p><p> </p><p>“Nếu ma tu kia thực sự là kẻ giết người vô số, tất nhiên phải trừ khử. Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến việc hắn sáng lập công pháp thiên tài?”</p><p> </p><p>Nàng nhàn nhạt cười, vỗ vỗ vai hắn: “Muốn chiến thắng được kẻ địch, trước tiên phải học được sở trường của đối phương.”</p><p> </p><p>Bàn tay vừa đặt lên vai, thân thể đối phương thoáng run nhẹ: “Dạ… sư tỷ.”</p><p> </p><p>Hắn ngẩng đầu lên, lại là khuôn mặt tiểu sư đệ quen thuộc ấy.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nheo mắt lại.</p><p> </p><p>“Sư đệ có chỗ nào không khỏe sao?” Nàng dò hỏi.</p><p> </p><p>Tiểu sư đệ thoáng ngượng ngùng: “Có chút… Sư tỷ, ta ra ngoài một lát.”</p>
Thợ Dệt Vải
bởi Khuyết Danh
<p class="mb-4">Hoàng đế luyện được bí dược, có thể xuyên qua thời không.</p><p class="mb-4">Hắn muốn quay về tìm bạch nguyệt quang đã chết.</p><p class="mb-4">Cả hoàng cung chấn động, đều cầu ta khuyên ngăn.</p><p class="mb-4">Bọn họ không biết, ta làm hoàng hậu năm năm, chẳng qua chỉ là thế thân của vị cung nữ kia mà thôi.</p><p class="mb-4">Thế nhưng ta vẫn đi.</p><p class="mb-4">“Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?”</p><p class="mb-4">Thiên tử vừa giận, vạn người phủ phục quỳ rạp.</p><p class="mb-4">Ta nhìn đế vương, khẽ lắc đầu, từng bước tiến lên.</p><p class="mb-4">“Không, xin bệ hạ bảo trọng long thể, thần thiếp nguyện thay người thử thuốc.”</p><p class="mb-4">Đoạt lấy viên dược kia, ta ngửa đầu nuốt xuống.</p><p class="mb-4">Ai lại không có một bạch nguyệt quang của riêng mình chứ?</p><p class="mb-4">Tạ Trường Ẩn, ta đến tìm chàng rồi.</p>
Sau Khi Thiếu Gia Giả Về Thôn
bởi Hỉ Thủy Mộc
<p>Giang Thời, muốn trí tuệ có trí tuệ, muốn đẹp có đẹp.</p><p> </p><p>Thuận buồm xuôi gió làm cậu ấm hơn mười năm, Giang Thời cuối cùng cũng theo kịp thời đại, gặp phải mô típ cậu ấm thật giả thường thấy trong tiểu thuyết.</p><p> </p><p>Ừm... Y là cậu ấm giả.</p><p> </p><p>Không có chuyện cậu ấm giả đóng vai trà xanh chiếm tổ chim ưng, cũng không có chuyện cậu ấm thật lội ngược dòng vả mặt. Hai bên hoàn thành việc trao đổi trong hoà bình.</p><p> </p><p>Giang Thời cùng mẹ ruột bôn ba, cuối cùng... đến được thôn Khê Liễu thâm sơn cùng cốc.</p><p> </p><p>Nhìn quanh một lượt, Giang Thời lập tức cảm thấy trời đất sụp đổ.<br>...<br>Y là cậu ấm vốn được cưng chiều từ bé, đi đâu cũng không vừa lòng. Cảm giác này đạt đến đỉnh điểm khi y đụng phải một thiếu niên nhưng lại tự mình trật mắt cá chân.</p><p> </p><p>Y nhíu mày ngồi dưới đất, đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu đối phương.</p><p> </p><p>"Không phải chứ, cậu bị điên à? Tự dưng đụng tôi làm gì?"</p><p> </p><p>Trình Dã cũng thấy mình bị điên thật, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt y đến cả tay cũng không biết đặt ở đâu.</p><p> </p><p>Hắn chưa bao giờ thấy ai đẹp đến vậy, chỗ nào cũng đẹp, từ đầu đến chân chỉ toàn là hồng với trắng, lời nói thốt ra như mang theo hương thơm, khiến hắn xao xuyến không yên.</p><p> </p><p>Hắn nảy sinh tư tâm, đưa tay chạm vào mắt cá chân trắng ngần kia, giọng khàn khàn, "Xin lỗi."</p><p> </p><p>Nếu không phải hắn to con như vậy, Giang Thời cũng sẽ không trật mắt cá chân.</p><p> </p><p>Giang Thời cứ thế dựa dẫm vào sự phục vụ Trình Dã, đối phương im lặng cam chịu, hoàn hảo thể hiện thế nào là người thật thà ít lời.</p><p> </p><p>Những múi cơ săn chắc của Trình Dã khiến Giang Thời vô cùng ngưỡng mộ. Nhìn hắn cô độc không nơi nương tựa, Giang Thời động lòng.</p><p> </p><p>"Này! Hay là thế này đi, tôi bỏ tiền nuôi cậu ăn học, cậu làm đàn em của tôi nhé?"</p><p> </p><p>Cứ như vậy, Giang Thời dùng vài chục nghìn tệ đổi lấy cả đời Trình Dã.</p><p> </p><p>Khi Trình Dã vẫn còn là một kẻ chân đất tay bùn không có gì, hầu hạ Giang Thời ăn ngon uống ngon.</p><p> </p><p>Khi Trình Dã bắt đầu nổi bật, bận rộn bôn ba, hắn vẫn chăm sóc Giang Thời chu đáo, từ ăn uống đến mọi thứ.</p><p> </p><p>Đợi đến khi Trình Dã cuối cùng trở thành ông trùm thương trường, Giang Thời...</p><p> </p><p>Đến ăn uống Giang Thời cũng không cần tự làm.</p><p> </p><p>Những người từng không vừa mắt Giang Thời đều chờ xem trò cười của y nhưng đợi mãi đợi mãi, cuối cùng phát hiện y sống còn sung sướng hơn cả khi ở nhà họ Giang.<br>...<br>Không phải chứ, kiếp trước y đã cứu vớt vũ trụ hay sao?</p><p> </p><p>Chú ý:</p><p> </p><p>Không phù hợp cho bất kỳ đối tượng nào quá thiên vị một bên. Người hâm mộ công (công khống) không phù hợp, người hâm mộ thụ (thụ khống) cũng không phù hợp. Tác giả không hay lên mạng, đọc truyện cũng không đọc bình luận, không theo kịp tư tưởng, cầu xin buông tha cho nhau.</p><p> </p><p>Thể loại: Đô thị, Tình cảm đặc biệt, Ngọt ngào, Trưởng thành, Trung khuyển</p><p> </p><p>Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Giang Thời, Trình Dã | Nhân vật phụ: | Khác:</p><p> </p><p>Tóm tắt một câu: cậu ấm giả hôm nay đã chịu khổ chưa?</p><p> </p><p>Ý nghĩa: Phải nở hoa rực rỡ trong hoàn cảnh tuyệt vọng.</p><p> </p><p>Tên hơi trẻ trâu nhưng nội dung ok nha mấy mom 🤣🤣🤣</p>
Phạm Thượng - Huyền Tiên
bởi Huyền Tiên
<p><strong>Tác phẩm</strong>: Phạm Thượng/犯上</p><p> </p><p><strong>Tác giả</strong>: Huyền Tiên</p><p> </p><p><strong>Thể loại</strong>: Bách hợp, hiện đại, hỗ công, cường cường, linh dị, huyền huyễn, sư đồ luyến, HE.</p><p> </p><p><strong>Tình trạng</strong>: 164 chương + 9 Ngoại truyện + 3 Phúc Lợi</p><p> </p><p><strong>Link Tấn Giang: </strong>https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=4131880</p><p> </p><p><strong>Editor</strong>: ThanhThat910</p><p> </p><p><strong>Ngày bắt đầu edit</strong>: 11/11/2024 (Ngày đẹp nên note lại 😊)</p><p> </p><p>***</p><p> </p><p>Hiện đại! Hiện đại! Cặp đôi thầy trò!</p><p> </p><p>Vì tình hình việc làm căng thẳng sau khi tốt nghiệp từ Đại học C, Phó Thanh Vi đã lên núi bái Phật trở thành một đạo sĩ tại Bồng Lai Quán, thay vì lựa chọn giữa đi làm hay đi học tiếp, nàng bái đạo trưởng Nhược Thủy danh tiếng lẫy lừng làm sư phụ.</p><p> </p><p>Người phụ nữ tóc đen, y phục đỏ, dáng người cao ráo, chân đi giày thêu, đeo ngọc bội, khoác áo choàng hạc thêu hình nhật nguyệt tinh tú, khi không nói chuyện thì thoát tục như thần tiên.</p><p> </p><p>Ban ngày sư phụ công khai chí công vô tư dạy dỗ đạo pháp, ban đêm lại lén leo lên giường đồ đệ.</p><p> </p><p>"Sư tôn, có phải người thích phụ nữ không?"</p><p> </p><p>"Không thích."</p><p> </p><p>Phó Thanh Vi mỗi ngày thức dậy nhìn vào gương, thấy dấu vết đỏ loang lổ trên cổ.</p><p> </p><p>Nàng kéo cổ áo xuống, chỉ vào vết đỏ trên xương quai xanh hỏi Mục Nhược Thủy: "Sư tôn, chắc chắn đây không phải do muỗi cắn đúng không?"</p><p> </p><p>Người phụ nữ với y phục màu xanh đã mở một nửa, đai lưng chưa buộc, lười biếng tựa vào cột hành lang sau đạo quán, mắt hơi hé mở, mơ màng nói: "Chắc vậy."</p><p> </p><p>Mùa hạ đã qua, mùa đông cũng đến, trong đạo quán không tìm thấy một con muỗi, nhưng dấu vết trên người Phó Thanh Vi càng ngày càng nhiều, trải khắp cơ thể.</p><p> </p><p>Mục Nhược Thủy nhướng mày: "Có khi nào toàn thân em đều bị muỗi cắn không?"</p><p> </p><p>Phó Thanh Vi: "......"</p><p> </p><p>Tối qua khi cô nắm lấy mắt cá chân và giữ chặt nàng để hôn, lúc đó đâu có nói như vậy!</p><p> </p><p>Phó Thanh Vi thề sẽ khiến người phụ nữ nghĩ một đằng nói một nẻo này thừa nhận tình cảm của mình, thế là mỗi tối đều đóng chặt cửa sổ và cửa chính lại, khiến Quán chủ Mục ở ngoài cửa bó tay, không cách nào vào được.</p><p> </p><p>Sau núi có một suối nước nóng, hơi nước mờ ảo, Mục Nhược Thủy thích nhất là ngâm mình trong nước suối.</p><p> </p><p>Một ngày nọ, khi cô đang tựa vào bờ suối nhắm mắt dưỡng thần, tiếng nước vang lên, đồ đệ vượt qua cấm chế của cô, chỉ mặc áo mỏng bước xuống nước, rồi khi trồi lên, lớp áo mỏng ướt đẫm dính sát vào người, như một lớp lụa mỏng trong suốt, đường cong mềm mại, dáng vẻ kiều diễm, tắm rửa ngay đối diện cô.</p><p> </p><p>Mục Nhược Thủy nhắm mắt lại.</p><p> </p><p>Phó Thanh Vi liên tục ba ngày xuống suối tắm, đến ngày thứ ba vừa mới xuống, Mục Nhược Thủy chờ ngay vị trí nàng vừa bước xuống, cơ thể ấm áp áp sát vào, ôm chặt nàng trong lòng, hơi thở gấp gáp, đuôi mắt đỏ lên.</p><p> </p><p>"Vi sư chợt nhớ ra, còn một pháp chưa dạy em."</p><p> </p><p>"Pháp gì?"</p><p> </p><p>Người phụ nữ vội vã hôn lên môi nàng.</p><p> </p><p>"... Cùng ta song tu."</p><p> </p><p>CP: Mưu đồ bất chính & tiên phong đạo cốt, HE<br>Mục Nhược Thủy x Phó Thanh Vi</p><p> </p><p>Hiện đại giả tưởng + huyền học linh dị, thử nghiệm mới, thiết lập riêng, xin đừng nghiên cứu. Cập nhật mỗi tối lúc tám giờ, đời thực bận rộn, cố gắng mỗi ngày đăng mới, nếu có việc sẽ xin nghỉ. Toàn bộ hư cấu, thuần túy tưởng tượng, tin vào khoa học, phản đối mê tín. Từ chối đưa nhân vật thật vào, không đề cập người thật dưới bài viết.</p><p> </p><p>[Ảnh chụp màn hình được tải lên vào ngày 24/04/2019, 16/09/2024, 11/10 sửa đổi lại, chứng chỉ đã được lưu]</p><p> </p><p>Thẻ nội dung: cường cường, linh dị thần quái, tình hữu độc chung, hiện đại, huyền học, sư đồ</p><p> </p><p data-media-type="image" data-image-layout="one-horizontal"><img src="https://img.wattpad.com/493d62a2a1f1ccd8f8dbc815d1da4246f9c93bf2/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f306b4e377374744f7870584d4d513d3d2d313439333336373938392e313830363937323634613137666437353136363832343731303037352e6a7067" data-original-width="1721" data-original-height="983"></p><p>Ngôi sao là góc nhìn chính, còn mũi tên hai chiều là hỗ công nha. (Cá nhân mình thấy truyện theo hướng chủ thụ hơn)</p><p> </p><p>Một tác phẩm của Huyền Tiên</p><p> </p><p>Một câu giới thiệu: Vi sư sẽ dạy em</p><p> </p><p>Mục đích: Nhìn quá khứ bằng góc nhìn biện chứng, tin tưởng vào bản thân và đón nhận tương lai.</p><p> </p><p><strong>Tóm tắt của editor:</strong> truyện có 988181 chữ, nhưng chắc hết 1/3 là hoàng văn (hay H đó mấy ní). Tác phẩm chậm nhiệt, chủ yếu là tuyến tình cảm, bức màn quá khứ được kéo ra rất chậm, mỗi chi tiết đều có dụng ý.</p><p> </p><p><strong>Editor:</strong> Mình ít đọc thể loại này nên vốn từ không nhiều, nhưng cốt truyện khá thú vị và hài hước, đọc sơ không hiểu hết nên quyết định edit, sẵn up cho mấy ní xem chung. Mấy cái không tìm được nghĩa Việt tương đương mình sẽ để Hán Việt, bạn nào biết có thể góp ý để mình sửa lại. Thể loại hiện đại nhưng lại là linh dị, huyền huyễn, sư đồ luyến nên khó chọn cách xưng hô sao cho phù hợp.</p><p> </p><p>Những chú thích dài mình sẽ đánh số và để ở cuối chương.</p><p> </p><p>Sau khi mở VIP từ chương 18 thì một chương thường rất dài, có nhiều chương 6000 - 7000 chữ. Mình edit khi có thời gian trống, không phải edit liên tục, dù xong có đọc lại một lượt, nhưng nếu mấy ní thấy câu không mượt hay khó hiểu có thể để lại cmt cho mình 🤗</p><p> </p><p>Mấy chương có H (dù che tùm lum), tác giả có nói trong phần bình luận sẽ cắt bớt hay sửa lại sau khi đăng được một lúc, đọc được bản hoàn chỉnh hay không còn tùy duyên 😂, tại không phải lúc nào mình cũng tải raw về liền được. Mình cũng edit dựa trên bản mình lấy thôi, sẽ không check lại nếu tác giả có cập nhật gì thêm.</p><p> </p><p>Tên các chương vậy thôi chứ nội dung trong sáng lắm nha mấy ní 🙃</p><p> </p><p>Truyện không có yếu tố BG gây ức chế nên đừng tin tin đồn bậy bạ nha mấy ní. Mình đọc theo tốc độ đăng của tác giả nên đảm bảo 1000% về việc này.</p>