Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1252 truyện
Ngủ Ngon, Lương Tiêu
bởi Tha Tự Mật
<p>Tên truyện: Ngủ ngon, Lương Tiêu 晚安梁逍<br>Tác giả: Tha Tự Mật 它似蜜<br><br>Dịch: Vỹ</p><ul><li>Truyện được chuyển ngữ bởi Trứng Ốp Đường.</li></ul><p>Tình trạng bản gốc: 30 chương + 3 PN<br>Tình trạng bản dịch: Lết xong chính văn, chờ PN<br><br><strong>Văn án: </strong><br><br>Câu chuyện về anh viên chức ngành tài chính cần cù thức đêm tăng ca bỗng rơi vào lưới tình, thẳng thành cong, công truy thụ, thụ sủng công, hiện đại đô thị căn bản không ngược, không quá dài.<br><br>Tâm cơ mưu mô tự đắc đại thiếu gia công (Lương Tiêu) x Ngày ngày muốn chết kỷ luật ôn hòa trong đầu chỉ có công việc thụ (Diệp Quý An)<br><br><strong>Chú thích:</strong><br><br>1. Thụ khi học đại học là thanh niên nổi loạn ầm ĩ, sau lớp áo sơ mi là tấm lưng có hình xăm logo của nhóm nhạc rock (hối hận rồi).<br>2. Công thụ chênh nhau 7 tuổi (27×34), thụ là cấp trên của công.<br>3. Công trời sinh đã cong, có bạn trai cũ, thụ trời sinh là trai thẳng, đã từng có bạn gái.<br>4. Làm màu công, kỹ năng làm việc nhà bằng không.<br>5. Do đặc thù công việc cùng cô đơn lạnh lẽo, thụ hơi chút là muốn chết (nhưng không dám vì còn phải trả tiền mua nhà).</p>
Tiểu Ngư Nhi
bởi Zhihu
<p>“Diệu Nhân, nốt ruồi này của nàng, thật đẹp.”</p><p>Huyền Trường Quân khẽ vén khăn trùm đầu của ta, mượn ánh đèn nhỏ, đưa tay chạm nhẹ vào nốt ruồi bên khóe mắt ta.</p><p>Ta mỉm cười nhìn hắn:</p><p>“Phu quân, chẳng lẽ trong mắt chàng, chỉ có mỗi nốt ruồi này là đẹp thôi sao?”</p><p>Hắn không đáp, chỉ nói:</p><p>“Toàn nhi cũng có một nốt ruồi như thế, khiến người trông thật linh động.”</p><p>Ta khẽ gật đầu, nói:</p><p>“Chờ một chút.”</p><p>Đoạn, ta xoay người lấy bút mực từ trên án thư, trải giấy ra trước mặt hắn:</p><p>“Viết đi.”</p><p>Hắn ngẩng đầu nhìn ta:</p><p>“Viết gì?”</p><p>Ta chỉnh lại đóa kim điệp trên đầu, tiếng ngọc leng keng khẽ vang, thong thả nói:</p><p>“Hưu thư.”</p><p>Huyền Trường Quân bật cười khẽ, nói:</p><p>“Diệu Nhân, phu thê ly hôn phải có ‘bảy điều thất thố’ mới được hưu. </p><p>Nàng chưa phạm điều nào, ta sao có thể viết được?”</p><p>“Ồ?” Ta chống cằm, giọng lười nhác, một tay khẽ xoay nắp chén trà, hỏi:</p><p>“Vậy bảy điều ấy là những gì?”</p><p>Hắn đáp:</p><p>“Bất hiếu với phụ mẫu, vô sinh, dâm dật, ghen tuông, ác độc, lắm lời, ăn trộm ăn cắp.”</p><p>Ta gật đầu, đứng dậy, thẳng lưng nhìn hắn.</p><p>“Cái con mẹ nhà ngươi!”</p><p>Ta giơ chân đạp thẳng một cái, hắn ngã ngửa ra giường, lăn vào đống chăn gấm uyên ương đỏ chói phía sau.</p>
Tuần Trăng Mật Trước Khi Ly Hôn
bởi Tân Thí Ngọc
<p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết 🕊️, Ngược luyến, Song hướng yêu thầm, Cưới trước yêu sau, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ</p><p>Giới thiệu: </p><p class="has-text-align-center">“Gần em là gần với đau khổ, xa em là xa rời hạnh phúc.” – Gate [Khung Cửa Hẹp].</p><p class="has-text-align-center">Giang Lan Thời đã thích thầm Lương Tự từ khi còn học cấp ba.</p><p class="has-text-align-center">Dù chỉ với một bức ảnh mờ nhòe, khó có thể nhìn rõ, thì anh vẫn đủ để trở thành chủ đề bàn tán của các nhóm chat các khóa toàn trường.</p><p class="has-text-align-center">Xuất thân tốt, thành tích cao, diện mạo hàng đầu, nhất là khí chất lạnh lùng xa cách kia – rất hiển nhiên, Lương Tự chính là tâm điểm của sự chú ý trong trường.</p><p class="has-text-align-center">Ngay cả một người ưu tú như Giang Lan Thời cũng là một trong số những học sinh thầm mến anh.</p><p class="has-text-align-center">Từ cấp ba đến đại học, Giang Lan Thời âm thầm theo dõi Lương Tự suốt mười năm. Cuối cùng, sau khi tốt nghiệp đại học, cô đã được toại nguyện, gả cho anh qua một cuộc hôn nhân sắp đặt.</p><p class="has-text-align-center">Nhưng cuộc sống sau khi kết hôn lại nhạt nhẽo như nước lã. Lương Tự hiếm khi về nhà, luôn đối xử với cô theo cách công thức hóa, có thể nói là ví dụ điển hình của một cặp vợ chồng kết hôn vì lợi ích.</p><p class="has-text-align-center">Năm thứ ba sau khi kết hôn, Giang Lan Thời được chẩn đoán đã mắc chứng ung thư dạ dày giai đoạn cuối. Cô không muốn chữa bằng cách hóa trị, chỉ muốn sống nốt ba tháng cuối đời trong hạnh phúc. Thế là cô chủ động đề nghị tổ chức “tuần trăng mật bù”, sau khi về cô sẽ ký đơn ly hôn với anh.</p><p class="has-text-align-center">Lương Tự hỏi cô: “Em muốn ly hôn lắm sao?” Giang Lan Thời cụp mắt không đáp, nhưng Lương Tự vẫn đồng ý.</p><p class="has-text-align-center">Rồi dần dà, dường như mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng vượt ngoài dự kiến.</p><p class="has-text-align-center">Hai người sống trong một căn nhà gỗ nhỏ ở miền Nam Iceland, cùng nhau trượt tuyết, ngắm cực quang, vào nhà thờ, viết rồi gửi bưu thiếp…</p><p class="has-text-align-center">Ban đầu, Giang Lan Thời chỉ muốn giữ lại vài ký ức đẹp cho bản thân, nhưng cô chẳng ngờ, thế mà Lương Tự lại phối hợp ngoài mong đợi.</p><p class="has-text-align-center">Cô không hề biết, Lương Tự vẫn luôn yêu cô.<br>1V1, tình yêu đơn phương từ hai phía.</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Người chồng lạnh lùng chung thủy x Cô gái nhạy cảm có nhiều khúc mắc</p><p class="has-text-align-center">1v1, song xử, yêu thầm từ hai phía.</p><p class="has-text-align-center">Ánh trăng sáng của nam chính là nữ chính, giữa hai người có hiểu lầm.</p><p class="has-text-align-center">Tag: Hào môn thế gia, yêu đơn phương, ngược văn, thiên chi kiêu tử, tình yêu và hôn nhân, cưới trước yêu sau.</p><p class="has-text-align-center">Một câu giới thiệu ngắn gọn: Chồng cũ nhất quyết muốn nối lại tình xưa với tôi.</p><p class="has-text-align-center">Lập ý: Trân trọng hiện tại</p>
Phù Thế Nhất Mộng
bởi Khuyết Danh
<p>Kiếp trước, vì muốn có được Phó Kinh Niên,ta đã không từ thủ đoạn mà chèn ép thanh mai của .</p><p>Sau khi thành thân, hắn thường qua lại với nàng ta, đối với ta lại lạnh nhạt vô cùng.</p><p>Trong lòng ta ngùn ngụt lửa ghen, liền đem thanh mai của hắn gả cho người biểu đệ ăn chơi của ta làm thiếp.</p><p>Nhưng bất kể ta làm gì, Phó Kinh Niên vẫn luôn tin tưởng nàng ta.</p><p>Mười năm sau, phụ hoàng băng hà, không còn ai chống lưng cho ta nữa.</p><p>Còn ta, c.h.ế.t thảm nơi doanh trại. </p><p>Mười năm như một giấc mộng, tựa hồ đã cách cả một đời.</p><p>Khi mở mắt ra lần nữa,ta đã quay về đêm hôm đó, đêm ta hạ hợp hoan tán cho Phó Kinh Niên.</p>
Tên Phu Quân May Mắn
bởi Khuyết Danh
<p>Thành Kiến An dạo ấy thịnh hành chuyện cưới vợ xấu.</p><p>Thế là, ta, một nha đầu nhà quê bán bánh nướng, lại thành tân nương tử của tiểu thiếu gia Đoạn gia, Đoạn An Lan.</p><p>Đoạn An Lan chê ta nóng tính, chê ta chẳng hiểu phong nhã, chữ cũng không biết, nhìn ta bằng tám trăm cặp mắt coi thường. Câu hắn ta thường treo trên miệng nhất là:</p><p>"Đồ nữ nhân chanh chua nhà ngươi! Thiếu gia ta sớm muộn gì cũng hưu ngươi!"</p><p>Sau này, hắn thi đỗ trạng nguyên.</p><p>Bệ hạ mở tiệc ban thưởng, hắn ta coi như đã có cớ để hưu thê.</p><p> "Nương tử của thần thô tục ngu dốt, bụng không có chữ, thần xin chỉ..."</p><p>Ta cần thể diện.</p><p>Nhanh hơn hắn một bước, ta đoạt lời: "Xin chỉ hòa ly."</p><p>Thế nhưng, ngay lúc ta định quay về quê nhà mở lại quầy bánh nướng nhỏ, Đoạn An Lan lại giật lấy túi đồ của ta, không chịu buông tay.</p><p>Hai hàng răng cắn vào nhau nghe rợn người:</p><p>"Nàng và tên bạch diện thư sinh ở tiệm may kia tốt với nhau từ lúc nào? </p><p>Có phải lúc ta treo đầu trên xà, đâm dùi vào đùi để học không?!"</p>
Cả Sư Môn Chỉ Có Ta Là Người Bình Thường
bởi Khuyết Danh
<p>Ta thú nhận, ta là nữ phụ pháo hôi.</p><p>Đại sư tỷ là nữ chính của truyện ngược luyến, giỏi nhất là nhặt người, nhưng lần nào nhặt về cũng không phải người bình thường.</p><p>Nhị sư tỷ thì não yêu đương, trước mắt không thuốc chữa.</p><p>Tiểu sư muội là chúa trà xanh, đẳng cấp không ai sánh bằng.</p><p>Và ta, chính là nhân vật qua đường Giáp trong truyền thuyết...</p>
Gả Cho Đường Huynh Của Phu Quân Đã Mất
bởi Tước Đăng Ca
<p>GẢ CHO ĐƯỜNG HUYNH CỦA PHU QUÂN ĐÃ MẤT<br class="html-br">Tác giả: Tước Đăng Ca<br class="html-br">Oanh Ca đã ôm bài vị bước vào cửa Trọng gia.<br class="html-br">Về sau, nàng cùng mẹ chồng là Lưu thị được đón về Trọng gia ở kinh thành. Lưu thị không ưa nàng, thế nhưng lại muốn nàng lưu lại hậu duệ cho phu quân quá cố.<br class="html-br">Oanh Ca chỉ cảm thấy mẹ chồng mình điên rồi!<br class="html-br">Nào ngờ mẹ chồng lại lấy cái chết ra để ép buộc, khiến cho Trọng gia Đại thiếu gia phải cùng nàng chung phòng.<br class="html-br">Trước mặt người ngoài, Trọng gia Đại thiếu gia là người đoan trang chính trực, phong thái thần tuấn.<br class="html-br">Oanh Ca chỉ cảm thấy hắn khó lòng gần gũi, nào ngờ chính hắn lại là người giúp nàng thoát khỏi khốn cảnh, tương trợ nàng rất nhiều.<br class="html-br">【Song khiết | 1vs1 | Kết thúc viên mãn】<br class="html-br">△ Tình cảm giữa nam nữ chính chỉ được miêu tả sau khi mối quan hệ thân tộc giữa họ được xóa bỏ.<br class="html-br">Thể loại: Hào môn thế gia, Tình hữu độc chung, Tình yêu ngang trái, Nhân duyên tình cờ</p>
Bất Kể Âm Hay Dương Bổn Vương Chỉ Thích Người
bởi Khuyết Danh
<p>Ta vừa mở mắt, đã thấy Ninh Vương đang siết chặt cổ mình. </p><p>「Khương Yển, Bổn Vương không thích nam nhân!」</p><p> Sau đó, ta chết đi. Chàng ta vung xẻng đào mộ phần của ta. </p><p>「Khương Yển, chỉ cần ngươi sống, Bổn Vương sẽ làm nữ nhân.」</p>
Hải Đường Cựu Mộng
bởi Zhihu
<p>Tôi tên là Ôn Tiện, là tiểu thư của một gia đình giàu có họ Ôn ở Thượng Hải.</p><p>Sinh ra trong thời loạn lạc, lẽ ra tôi có thể sống một cuộc đời an nhàn tại gia, nhưng không ngờ, cha tôi là một tay trọc phú đã làm ăn thua lỗ, dẫn tới phá sản.</p><p>Thế là tôi trở thành người vợ lẽ thứ năm của một người nào đó.</p>
Vì Gặp Em, Cả Thế Gian Ngọt Ngào
bởi Ly Lạc Vị Ương
<p>Tác giả: 篱落未央 - Ly Lạc Vị Ương<br><br>Thể loại: Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Sủng, Ngọt<br><br>Team dịch: Tiểu Bạch Mao<br><br>Giới thiệu<br><br>Cậu ấy dập tắt điếu thuốc, bước về phía tôi. Khóe môi cậu ấy cong lên, một tay ôm lấy eo tôi, ép tôi vào cánh cửa. Hơi thở nóng rực phả vào đỉnh đầu, khiến sống lưng tôi cứng đờ vì sợ hãi.<br><br>“Tống… Tống Khiếu… Em muốn làm gì?”<br><br>“Làm gì? Chị nói xem, trai chưa vợ, gái chưa chồng ở trong khách sạn thì có thể làm gì?” Vẻ mặt lạnh lùng của cậu ấy thoáng chốc biến mất, thay vào đó là nụ cười nhếch mép. “Chị gái à, chẳng lẽ chị sợ rồi sao?”<br><br>Nói rồi, cậu ấy nâng cằm tôi lên, cúi đầu định hôn.</p>
Phu Nhân Vì Sao Nàng Như Vậy
<p>Ngày ấy, phu quân mang về nhà một cô nương. </p><p>Dung mạo nàng ta tầm thường, không thể nào so được với vẻ đẹp của ta, vậy mà ta chẳng hề tức giận. </p><p>Lý do rất đơn giản: Con người vẫn cần phải sống.</p><p>— </p><p>Phu nhân nàng vì sao lại như thế? </p><p>Một phu nhân giả đứng đắn, xinh đẹp, đối đầu với chàng thị vệ mặt lạnh, ngây thơ. </p><p>Đây là một câu chuyện ngọt ngào, sủng ái, với nhân vật nữ chính sở hữu “bàn tay vàng”, dùng tài ăn nói để đấu lại những kẻ ngu ngốc. Cuối cùng, nàng ôm được mỹ nam về, một cái kết viên mãn.</p>
Thanh Bình Mộng Hoa Lục - Phi Thiên Dạ Tường
<p>Tĩnh Khang – Khai Phong.<br>Trong màn đêm tĩnh lặng, một tiếng rên rỉ khẽ vang lên, phượng hoàng giáng thế.<br>Phượng hoàng kéo theo ánh sáng rực rỡ như tận thế, dẫn đầu đàn chim ngàn vạn bay về phía chân trời, rải ánh lửa quang vũ xuống khắp đại địa.<br>Tại chiến trường Tĩnh Khang – Khai Phong, Thế Giới Chi Thụ vừa khởi sinh liền phóng thích vô số phi diệp, truy đuổi quang vũ phượng hoàng, thiêu đốt bóng đêm.<br>Mồi lửa bay tán loạn, hóa thành liệt hỏa ngập trời, bện lại thành một lò luyện hư ảo, nuốt trọn vạn vật, khởi đầu đại hỗn độn – luyện hóa tất cả.<br>Thế giới mới, từ trong lửa lò ấy, lại một lần nữa ra đời.<br>Thể loại: Cường cường, nhẹ nhàng, HE, hình tượng kỳ ảo<br>Vai chính: Tiêu Côn, Hạng Huyền<br>Vai phụ: Triều Sinh, Ô Anh Túng, Mục Thanh Sơn, Vinh Chân, Hộc Luật Quang<br>Yếu tố nổi bật: Trừ tà, Trí Tuệ kiếm, Tâm Đăng, u diễm huyền huyễn<br>Tóm tắt một câu: Phù hoa huyễn thế, chỉ để đổi lấy một giấc mộng thanh bình.<br>Lập ý: Xua tan lệ khí, đúc lại nhân tâm.<br>Lịch sử tương quan: Chiến tranh Kim - Tống<br>------------------------------<br>Để hiểu hơn một số chi tiết đề cử các bạn đọc đọc 2 bộ xét theo tuyến thời gian thì là tiền truyện của bộ này<br>(1) <a href="https://truyenfull.vision/dinh-hai-phu-sinh-luc/">Định Hải Phù Sinh Lục</a> (Xong)<br>(2) <a href="https://truyenfull.vision/thien-bao-phuc-yeu-luc/">Thiên Bảo Phục Yêu Lục</a> (Xong)<br>Hậu truyện thì có nhưng vì bộ này tác giả viết sau 2 bộ dưới đây nên không biết có nhiều chi tiết liên quan không<br>(1) <a href="https://truyenfull.vision/thong-bao-huan-luyen-dang-ky-thay-tru-ta-cap-quoc-gia/">Thầy Trừ Tà Số Một Cấp Quốc Gia Đi Theo Thông Cáo Huấn Luyện</a><br>(2) <a href="https://truyenfull.vision/van-vat-phong-hoa-luc-phi-thien-da-tuong/">Vạn Vật Phong Hoa Lục</a></p>
Xuyên Về Cổ Đại Cùng Tình Định Trồng Trọt Dựng Cơ Đồ
<p>Tác phẩm: 和情敌在古代种田搞基建 <br>Tác giả:大猫追月 (Đại Miêu Truy Nguyệt)</p><p>Văn án:<br>Bạn trai ngoại tình!!!<br>Thu Mộng Kỳ tức giận đến mức gần như phát điên, vội vã đi tìm đôi cẩu nam nữ kia để tính sổ.<br>Không ngờ tình địch lại chính là kẻ thù không đội trời chung từ nhiều năm trước.<br>Trong lúc tranh cãi, cô không cẩn thận ngã từ sân thượng xuống.<br>Lần ngã này khiến cô xuyên không về cổ đại, để hoàn thành di nguyện của huynh trưởng, cô buộc phải cải nam trang đến Phong Nhạc huyện nhậm chức, trở thành vị huyện lệnh trẻ tuổi nhất triều đình.<br>Không ngờ tình địch cũng xuyên qua theo, oan gia ngõ hẹp, tình địch hóa thành thê tử. Hai người dựa vào kiến thức hiện đại để cải tổ huyện mình cai quản, không ngừng thôn tính thế lực xung quanh, từng bước dựng nên cơ nghiệp trong thời loạn thế, cứu vớt trăm họ khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng...<br>(Tác giả chú thích: Truyện dài về xây dựng cơ sở, tuyến tình cảm phát triển rất, rất, rất, rất... chậm.)<br>Editor: truyện dài 260 chương (bao gồm phiên ngoại), thuộc thể loại 基建 - xây dựng và phát triển.<br>Tiểu kịch trường:<br>Buổi tối, Thu Mộng Kỳ từ nha môn trở về, trong nhà bếp lạnh lẽo, bếp cũng không nổi lửa, thê tử còn đang bận rộn với sự nghiệp, nghiên cứu làm sao để tăng sản lượng lương thực, khiến dân khỏe mạnh, thành trì kiên cố. Trong lòng cô vô cùng khó chịu, giọng nặng nề nói:<br>"Vì điều gì phải hy sinh thời gian vốn thuộc về ta cho thiên hạ chứ?"<br>Dẹp giặc ngoài trước hết phải dẹp loạn trong, Tô Vận buông xuống nghiên cứu trong tay, vội tiếng lên lấy lòng:<br>"Trước giờ chẳng phải nàng toàn ăn xong mới về sao?"<br>Thu Mộng Kỳ hừ lạnh, quay lưng đi không nói. Tô Vận lập tức hiểu ý, liền cởi bỏ xiêm y, nằm xuống: "Món khuya đã sẵn, tới ăn đi."</p>
Tổng Tài
bởi Khuyết Danh
<p>Để giúp một cô nàng con nhà giàu bắt gian vị hôn phu tổng tài của cô ta, tôi phục kích ở tuyến đường quen thuộc của anh ta, bám theo như điên.</p><p>Cuối cùng, sau khi trà trộn thành nhân viên phục vụ khách sạn, tôi cũng chụp được ảnh thân mật của tổng tài và một người phụ nữ khác.</p><p>Tin xấu là… tôi quên tắt đèn flash.</p><p>Chạy thôi!</p><p>Hôm sau, tôi bị tổng tài tóm lên xe.</p><p>Tôi còn đang định cãi, thì anh ta lên tiếng trước: “Cô ta trả bao nhiêu, tôi trả gấp đôi.”</p><p>Tôi cười: “Thế này thì không hay lắm đâu, tôi là người có đạo đức nghề nghiệp đấy.”</p><p>“Gấp mười.”</p><p>Tôi lập tức lấy ảnh ra, cười nịnh nọt: “Anh muốn thanh toán bằng WeChat, Alipay hay quẹt thẻ?”</p><p>Ai ngờ anh ta bất ngờ ghé sát, nắm lấy tay tôi hỏi: “Quẹt mặt không được à?”</p><p>Tôi: “???”</p>
Ký Cẩm Thư - Vu Sơn Dao
bởi Vu Sơn Dao
<p>Hôn phu chinh chiến ba năm.</p><p>Ta viết vô số phong thư nhà.</p><p>Từ chuyện thường ngày trong nhà đến lời lẽ yêu đương.</p><p>Chàng đắc thắng trở về, lại mang theo một nữ tử.</p><p>Ta không dám tin: "Chẳng phải chàng nói trở về sẽ thành hôn với ta sao?"</p><p>Hôn phu lạnh lùng bảo ta đừng dây dưa.</p><p>Phía sau lại có một cánh tay mạnh mẽ rắn rỏi đưa tới, kéo ta lên ngựa.</p><p>"Ngoài ta ra, nàng còn muốn thành hôn với ai?"</p>
Bài Thơ Mùa Xuân - Gấu Nhỏ Của L
bởi Gấu Nhỏ Của L
<p>「Thể Nhật Ký」<br>Mùa xuân đại diện cho vạn vật sinh sôi, câu chuyện của bọn họ cũng bắt đầu từ mùa xuân.<br>Lê Bội Minh × Lận Diên Viễn<br>Bạn là ngọn hải đăng của tôi trong đêm tối. Ngày hôm đó, tôi cuối cùng cũng vén được lớp sương mù và nhìn thấy bạn.<br>Hạ Oanh Phong × Nhiếp Nhung Thịnh<br>Chỉ bắt nguồn từ một lần chơi Thật hay Thách, cuối cùng luôn có người xem là thật.</p>
Trái Tim Không Còn Em
bởi Zhihu
<p>Trong phòng phẫu thuật, bác sĩ hỏi Hứa Niệm Niệm lần cuối.</p><p>Cô không mở mắt, sắc mặt bình tĩnh như thể thế giới này không còn gì để lưu luyến.</p><p>“Đúng vậy, tôi xác nhận.”</p><p>Độ cung của máy thở biến thành một đường thẳng, y tá xác nhận cô đã tử vong.</p><p>“Hứa Niệm Niệm, tuổi tác: 28, giới tính: nữ, thời gian tử vong là ngày 1 tháng 1.”</p><p>Cô gái si tình biết bao nhiêu, vì chồng của mình mà ch*t vào ngày đầu năm mới.</p><p>Nghe y tá cảm khái, Hứa Niệm Niệm không khỏi cười khổ thành tiếng, thay vì nói cô si tình chi bằng nói cô ngốc.</p><p>Chỉ là, không phải cô ch*t rồi sao? Sao còn nghe được âm thanh?</p>
Tê Tiên
bởi Zhihu
<p>Vương gia Ngô Quận – Lý Tú Khiêm – cả đời không quên người thê tử tóc thê đầu bạc đã mất, từ chối để bất kỳ nữ nhân nào đến gần. Mắt thấy phủ Vương gia sắp đoạn tuyệt hương hỏa, Thái phu nhân đã mua ta – một cô nương mồ côi mất trí nhớ – đưa vào phủ.</p><p>“Chỉ cần ngươi có bản lĩnh sinh cho Vương gia một nam nửa nữ, ta sẽ phong ngươi làm trắc phu nhân!”</p><p>Một năm sau, ta sinh ba đứa nam nhi sinh ba.</p><p>Hai năm sau, lại sinh đôi hai đứa nam nhi nữa.</p><p>Năm thứ ba, lúc chúng ta đang dốc sức sinh nữ nhi, thì đại nương tử đã chết giả của Lý Tú Khiêm – Bạch Nhược Nhược – lại phô trương quay về.</p><p>“Đám trẻ mang danh ta, còn tiện tỳ kia thì đuổi ra khỏi phủ!”</p><p>Thái phu nhân giận đến mức phun nước bọt vào mặt Bạch Nhược Nhược, quay sang quát Lý Tú Khiêm:</p><p>“Nếu ngươi còn tiếc nàng ta, thì cút theo luôn cho rồi!”</p><p>“Ta đây có năm đứa nam tôn! Cần quái gì một thằng nhi tử ngốc như ngươi!”</p>
Chiếc Bánh Dâu Và Một Tờ Giấy Ly Hôn
bởi Khuyết Danh
<p>Tan làm trên đường về, thấy tiệm bánh có chiếc bánh kem dâu con gái thích, tôi liền mua một cái mang về.</p><p>Về đến nhà, tôi đặt bánh lên bàn, gọi chồng và con gái ra ăn, rồi xoay người vào nhà vệ sinh rửa tay.</p><p>Khi bước ra, chiếc bánh đã biến mất. Chồng tôi, quả phụ Vương Thiến và con gái đã chia nhau ăn sạch.</p><p>Con bé còn gắp phần đầu quả dâu đỏ mọng, ngọt nhất đút cho Vương Thiến:<br>“Mẹ Vương, phần này ngọt nhất, mẹ ăn đi!”</p><p>Vương Thiến cười tít mắt. Ba người quây quần thân thiết như một gia đình thật sự, còn tôi thì trơ trọi như kẻ ngoài cuộc.</p><p>Trên bàn, chỉ còn sót lại phần đế bánh bị bỏ dở.</p><p>Con gái hồn nhiên cười nói:<br>“Mẹ là người vô dụng nhất nhà, ăn phần đế là được rồi.”</p><p>Tôi tức đến bật cười, rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Nhàn nhạt nhìn sang Lý Cường, tôi chỉ nói một câu:<br>“Ly hôn đi.”</p><p>Đôi mắt Lý Cường lập tức sáng rực, không hề do dự kéo tôi đến thẳng cục dân chính.</p><p>Vừa nhận được giấy chứng nhận ly hôn, anh ta đã ôm lấy Vương Thiến, vội vã rời đi, như thể sợ tôi đổi ý.</p><p>Còn tôi, ngược lại thở phào nhẹ nhõm — cuối cùng cũng có thể an tâm đi mua vé số rồi.</p><p>Tối hôm đó, tôi trúng tám triệu sau thuế.</p><p>Tôi cầm điện thoại, gọi đến một số đã khắc sâu trong trí nhớ:<br>“Cao Văn Cảnh, anh còn khỏe không?”</p>
Lại Không Thức Tỉnh, Nam Nhân Của Cậu Sẽ Bỏ Chạy
bởi Hồng Thứ Bắc
<p>Giới thiệu</p><p>Bạn trai như nước chảy, trúc mã làm bằng sắt!</p><p>Thế gian nhiều gay, trúc mã không cho phao.</p><p>Khả năng Lâm Thu Úc bị ám rồi, mỗi lần cho rằng bản thân đã tìm được chân mệnh thiên tử, kết quả không đến một tháng đã bị đá.</p><p>Lâm Thu Úc: Em muốn uống rượu.</p><p>Cố Quy Đồng: Uống rượu không tốt cho thân thể.</p><p>Lâm Thu Úc: Ngay cả anh cũng muốn khi dễ em!</p><p>Cố Quy Đồng: Không có, đừng đau lòng. (chỉ một mình anh thích em là đủ rồi)</p><p>Nam phụ nào đó: Rất thích em, không thể chịu đựng ngày nào em cũng khen người đàn ông khác.</p><p>Lâm Thu Úc tỏ vẻ: Trúc mã ở đây, kẻ khác lui ra!</p>
Hỷ Xung Hỷ Với Quỷ Tân Nương
bởi Khuyết Danh
<p>Thất Tịch tiết, hợp bề cưới gả.</p><p>Kiệu hoa đỏ thắm rước ta ra khỏi cửa, vừa hay gặp một đoàn rước dâu khác đi ngược chiều.</p><p>Ở quê ta, cảnh tượng như thế gọi là “hỷ xung hỷ”, ý là hai chuyện tốt lành vô tình đụng độ, ắt sẽ có một bên áp chế một bên, cướp đi phúc khí của đối phương.</p><p>Hỷ xung hỷ vốn là điềm chẳng lành, nhưng cách hóa giải lại vô cùng đơn giản, chỉ cần hai vị tân nương trao đổi một món đồ cho nhau là được.</p><p>Thế nhưng, đoàn rước dâu phía trước trông quái lạ vô cùng!</p><p>Phu kiệu vận đồ đen, khiêng chiếc kiệu hoa đỏ thẫm như máu, ánh mắt trống rỗng vô hồn.</p><p>Đi trước kiệu hoa có một tiểu nha hoàn, dù mặt có tô son điểm phấn, song gương mặt trắng bệch như giấy, tay lại cầm một chiếc ô đen.</p><p>“Không ổn rồi!” </p><p>Bà mối Vương vốn là ngườitừng trải, thấy vậy liềnkêu lớn một tiếng</p><p>“Là đám cưới ma! Mau, chúng ta mau tránh đi!” </p><p>“Tránh cái gì mà tránh?” Phu quân ta cưỡi ngựa cao đầu, nghiêm giọng quát mọi người, </p><p>“Hỷ xung hỷ, há có thể tránh? Phúc khí Phương gia ta sao có thể để kẻ khác cướp đi!”</p><p>Dưới sự kiên quyết của phu quân, ta cùng quỷ tân nương bèn trao đổi đồ vật xung hỷ.</p><p>Ta đưa ra một chiếc khăn lụa, đối phương lại đưa đến một tờ giấy đỏ.</p><p>Bà mối Vương mở tờ giấy đỏ ra xem, sắc mặt kinh hãi tột độ:</p><p>“Đây là canh thiếp! Quỷ tân nương đưa canh thiếp, ấy là muốn tìm người thay nàng xuất giá! Tiểu thư đã nhận lấy, thì đến canh năm hôm nay, tất phải bỏ mạng!”</p>
Kẹo Đường Nhỏ Và Dao Phẫu Thuật
<p>Khi Khương Đường ăn kẹo ngọt hỏng cả răng, cậu có Thạch Hoài Ngọc đến chữa trị.</p><p>Nhưng khi Thạch Hoài Ngọc trúng “nghiện” Khương Đường – viên kẹo đường nhỏ ấy, thì thuốc thang hay kim châm cứu đều vô dụng.</p><p>Công: Bác sĩ nha khoa kiêm giảng viên đại học, ngoài chính trực trong trêu chọc</p><p>Thụ: Sinh viên thích đồ ngọt, ngoài phóng khoáng trong nhút nhát</p><p>Thạch Hoài Ngọc: "Cậu nhóc ăn ít kẹo thôi. Trẻ con sáu bảy tuổi còn hiểu chuyện hơn cậu."</p><p>Khương Đường: "Dạ dạ dạ, vâng vâng vâng, em nghe lời thầy ạ."</p><p>Vài ngày sau...</p><p>Khương Đường ôm một thùng kẹo mút đi ngang qua phòng học, bị Thạch Hoài Ngọc chặn lại.</p><p>Thạch Hoài Ngọc: "Biết lỗi rồi, lần sau lại dám?"</p><p>Khương Đường: QAQ</p><p>“Cậu còn ngọt hơn cả kẹo.”</p>
Sách Vàng Theo Đuổi Đàn Ông
bởi Từ Thoại
<p>Bạn đang đọc truyện <strong>Sách Vàng Theo Đuổi Đàn Ông</strong> của tác giả <strong>Từ Thoại</strong>.<br><br>Trích đoạn:<br><br>Ông bô của phú nhị đại đã giao công ty mới cho hắn quản lý, với ý đồ cứu vớt thằng con lông bông lang bang của mình.<br><br>Phú nhị đại nói không được, con không muốn làm công cho bố đâu.<br><br>Bố hắn nói cổ phần đều là của mày, mày phải chịu trách nhiệm chứ.<br><br>Phú nhị đại nói vâng, bố tốt quá, con cảm ơn bố nhá.</p>
Từ Đó, Kinh Thành Chẳng Còn Mùa Đông
bởi Zhihu
<p>Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử.</p><p>Hắn không chịu đọc sách, còn hắt mực lên mặt ta.</p><p>Không chút nể nang, mắng ta:</p><p>“Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!”</p><p>“Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!”</p><p>“Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!”</p><p>Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận,</p><p>Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác.</p><p>Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn:</p><p>“Tiết Linh đúng là thứ hạ tiện, Giang thiếu gia vì muốn vứt bỏ nàng, chuốc nàng say rồi đẩy vào phòng người khác.”</p><p>“Nàng tỉnh lại rồi, vậy mà không khóc không náo, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”</p><p>Giang Chi Dao tiếc nuối nói:</p><p>“Đáng tiếc, biểu ca ta lại không coi trọng con nha đầu câm ấy, đến một sợi tóc cũng chẳng đụng vào.”</p><p>Tên tiểu tư theo ta suốt dọc đường nhẹ giọng giục:</p><p>“Cô nương, chủ tử còn đang chờ thư hồi âm của cô đó.”</p><p>Trên thư viết:</p><p>“Nàng nhận lầm ta là Giang Chi Dao, làm hỏng sự trong sạch của ta. Nàng có nên chịu trách nhiệm hay không?”</p><p>Ta cầm bút than, hồi đáp một chữ:</p><p>【Nên.】</p>