Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1252 truyện
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
bởi Na
<p>Trong ngày cưới của tôi, “cô bạn thanh mai” của chồng bất ngờ xuất hiện trong bộ váy đỏ rực. Không chút ngần ngại, cô ta thản nhiên bước thẳng vào hôn trường như thể mình mới là nữ chính của buổi lễ.</p><p>“Anh Hàn, anh quên đêm trước khi đi nước ngoài, chúng ta đã thân mật đến mức nào rồi sao?” – cô ta nhìn tôi với ánh mắt thách thức, giọng điệu tự tin như thể chắc chắn rằng, chồng tôi cưới tôi chỉ vì tôi là người thay thế cho cô ta.</p><p>“Em biết mà, anh chỉ muốn tìm một kẻ thế thân cho em. Bây giờ em đã quay về… thì người phụ nữ này nên biến đi thì hơn!”</p><p>Tôi vẫn giữ im lặng, không nói một lời. Nhưng tôi cũng chẳng cần phải nói gì cả.</p><p>Sắc mặt Trình Hàn lập tức trắng bệch. Anh vội vàng nắm chặt tay tôi, hoảng hốt giải thích:</p><p>“Vợ ơi, đừng tin những lời cô ta nói! Em đẹp như tiên nữ giáng trần, còn cô ta—chỉ là một con cóc tưởng mình là thiên nga thôi!”</p><p>Ngay sau đó, anh quay sang nhân viên an ninh, lạnh giọng ra lệnh:</p><p>“Bảo vệ! Mau đưa cô ta ra khỏi đây ngay!”</p>
Kẻ Công Lược Đừng Hòng Phá Hoại Gia Đình Hạnh Phúc Của Tôi!
bởi Lâm Loan Loan
<p>Nhà tôi có hai kẻ công lược.</p><p>Đó là hai mẹ con xinh đẹp như hoa.</p><p>Một người phụ trách công lược anh trai tôi.</p><p>Một người phụ trách công lược cha tôi.</p><p>Kết cục cuối cùng là cả nhà chúng tôi bị tiêu diệt hoàn toàn.</p><p>Còn hai mẹ con đó chiếm trọn tài sản nhà chúng tôi, bước lên đỉnh cao cuộc đời.</p>
Y Thống Giang Sơn
bởi Thạch Chương Ngư
<i><b>Nhóm dịch: </b></i><i>Hắc Phong Giáo, Nghĩa Hiệp</i><br><span><br>Một thầy thuốc kiếp trước lao lực mà chết chuyển thế tới nhà một đệ nhất gian thần của Đại Khang, nhập vào người một thiếu niên thiểu năng câm điếc hơn mười sáu năm, cuối cùng đó là vận may của hắn hay vẫn là bất hạnh?<br>Kiếp trước sống quá mệt mỏi, kiếp này muốn vợ đẹp con xinh, cháu chắt quây quần, tùy tùy tiện tiện đóng vai gã con nhà giàu này sống qua ngày, không ngờ gia cảnh lại sa sút, một gã quan cửu phẩm tép riu làm thế nào lại nhờ vào y thuật cùng quyền mưu, đùa bỡn triều đình, một tay che trời, nhất thống non sông!</span><br>
Thuần Phục Bệnh Kiều - Hàn Tê
bởi Hàn Tê
<p>1</p><p>Tiết Thải Tảo đứng lặng trong viện, từ xa nhìn bóng dáng tiểu sư đệ đang luyện công.</p><p> </p><p>Đây là một bộ công pháp khá kỳ quái, động tác vừa nhanh vừa gấp, thân hình loáng một cái liền lắc mình tránh sang bên trái, kế đó lại đột ngột xoay vòng, dẫm nhẹ lên mũi cỏ, thân ảnh giống như quỷ mị mà biến mất giữa mấy tán cây thấp.</p><p> </p><p>Lại thấy hắn nhún chân một cái, cả người nhẹ như cánh én lao vút lên rồi trong khoảnh khắc lại hạ xuống, tay áo phất phơ, tư thế ấy thoạt nhìn vừa vụng về lại vừa cứng nhắc.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo ngẩn người.</p><p> </p><p>Nàng vốn định thẳng thắn góp ý, nhưng cẩn thận nhìn kỹ thì phát hiện tuy dáng vẻ có phần lộn xộn, tư thế lại chẳng lấy làm đẹp mắt, thế nhưng tốc độ lại cực nhanh, khí tức cũng rất ổn định, chưa từng để lộ chút sơ hở nào.</p><p> </p><p>Chẳng qua… tiểu sư đệ mặt mày ửng đỏ, rõ ràng là ngượng ngùng.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn tự ti vì cảm thấy tư thế mình quá xấu xí?”</p><p> </p><p>Nàng bình tĩnh quan sát lại một lượt, cảm thấy động tác ấy tuy không đẹp mắt thật, nhưng công pháp vốn trọng dụng được là được, đâu nhất thiết phải đẹp?</p><p> </p><p>Hiển nhiên, tiểu sư đệ thì không nghĩ như vậy. Hắn càng luyện, mặt lại càng đỏ bừng, cả người xoắn xuýt đến mức không biết nên làm sao cho phải.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo thầm nghĩ chắc đây là chuyện khó nói của thiếu niên chưa thành thục mà thôi.</p><p> </p><p>Đành phải đợi đến khi trời sáng, tìm dịp hỏi rõ Tiết Huyền xem rốt cuộc chuyện gì.</p><p> </p><p>Nàng không nhịn được tiến lên một bước, ôn hòa mở lời: “Công pháp ấy của ngươi… ta có thể xem kỹ một chút được không?”</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nói xong thì cười nhạt một tiếng: "Nếu ngươi chịu cho ta xem, ta cũng có thể lấy công pháp đổi với ngươi.”</p><p> </p><p>Có lẽ do ánh nắng ban sáng dịu dàng, hoặc có lẽ bởi lời nói chân thành kia khiến tiểu sư đệ không còn câu nệ như trước, lập tức gật đầu.</p><p> </p><p>Hắn chậm rãi thi triển lại một lượt, động tác vừa làm vừa giảng giải chiêu số và khẩu quyết.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nhìn một hồi, rốt cuộc cũng nhận ra chỗ ảo diệu trong đó.</p><p> </p><p>Thì ra bộ công pháp này vốn là một bộ công pháp dung hợp. Người sáng lập hẳn là từng học qua công pháp của các đại tông môn như Lâu Quan, Thượng Thanh, Huyền Bảo… Sau đó lại gom góp tinh hoa của các nhà rồi tự cải biến thành bộ này.</p><p> </p><p>Có thể nói là một bộ công pháp “tập đại thành” cực kỳ đặc sắc.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo âm thầm cân nhắc, nếu Tiết Huyền mà có thực lực cao thêm vài phần nữa, phối hợp với bộ thân pháp quỷ dị này chỉ e nàng cũng khó mà tránh được đòn đánh lén.</p><p> </p><p>Chỉ tiếc… hiện tại tiểu sư đệ còn quá yếu, tuy có được bộ công pháp dị thường, nhưng chỉ biết tận dụng điểm kỳ dị mà chưa đủ trình độ phát huy, chưa thể lên được mặt bàn.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo thuận miệng hỏi: “Bộ công pháp này là của vị tiền bối nào sáng lập?”</p><p> </p><p>Đại đa số công pháp đều sẽ lưu lại danh hào của người sáng lập ở phần đầu ngọc giản.</p><p> </p><p>Nghe đến đây, sắc mặt nhu hòa của tiểu sư đệ bỗng nhiên khựng lại, như bị chạm vào chỗ đau.</p><p> </p><p>Hắn nghiêng nghiêng đầu, lắp bắp nói: “Là… học được từ một ma tu.”</p><p> </p><p>Hắn thấp giọng, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi, dè dặt liếc nhìn Tiết Thải Tảo: “Sư tỷ… ta không phải cố ý học ma công.”</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo không hiểu sao trong lòng có chút quái dị.<br> </p><p>Nàng trấn định, thong thả nói: “Nếu là ma tu kia truyền dạy, hẳn là cũng lợi hại lắm.”</p><p> </p><p>“Sư tỷ, đó là một tên ma tu.” Tiểu sư đệ vội vàng giải thích: “Chính đạo đều muốn diệt trừ kẻ ấy cho hả giận.”</p><p> </p><p>“Không phải sao?” Hắn cười, hỏi ngược lại.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nhìn hắn, tựa như đang nhìn một lão nhân cổ.</p><p> </p><p>“Nếu ma tu kia thực sự là kẻ giết người vô số, tất nhiên phải trừ khử. Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến việc hắn sáng lập công pháp thiên tài?”</p><p> </p><p>Nàng nhàn nhạt cười, vỗ vỗ vai hắn: “Muốn chiến thắng được kẻ địch, trước tiên phải học được sở trường của đối phương.”</p><p> </p><p>Bàn tay vừa đặt lên vai, thân thể đối phương thoáng run nhẹ: “Dạ… sư tỷ.”</p><p> </p><p>Hắn ngẩng đầu lên, lại là khuôn mặt tiểu sư đệ quen thuộc ấy.</p><p> </p><p>Tiết Thải Tảo nheo mắt lại.</p><p> </p><p>“Sư đệ có chỗ nào không khỏe sao?” Nàng dò hỏi.</p><p> </p><p>Tiểu sư đệ thoáng ngượng ngùng: “Có chút… Sư tỷ, ta ra ngoài một lát.”</p>
Nhật Ký Của Thẩm Châu Ngôn
<p>Tôi có một cô bạn, cô ấy học cao học ở một trường đại học ở Tây Nam. Trong một lần đi du lịch ở Vân Nam, cô ấy bị bọn b/u/o/n n/g/u/o/i lừa bán sang Myanmar. </p><p>Sau đó, cô ấy bị nhiễm viêm gan siêu vi, máu gần như bị rút cạn.</p><p>Trước khi chết, cô ấy nhắn tin cho tôi: "Trịnh Lâm, tớ nghĩ mình sắp không qua khỏi rồi, cậu hãy cẩn thận với Mạnh Hạo."</p><p><br>Mạnh Hạo chính là bạn trai tôi.</p>
Tuý Quỳnh Chi
<p>Tên Hán Việt: Tuý quỳnh chi<br><br>Tác giả: Cuồng Thượng Gia Cuồng<br><br>Số chương: 127 chương + 1 ngoại truyện<br><br>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài<br><br>Editor & Beta: Koko.<br><br>Giới thiệu:<br><br>Sở Lâm Lang chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hoà ly với phu quân.<br><br>Dù sao thì trong mắt nhiều người, nàng xuất thân thấp hèn, kiến thức nông cạn, là con chim sẻ leo lên cành cao, vốn không xứng với một vị trọng thần tân quý phong lưu tuấn tú như vậy, đã leo lên được cành cao như vậy, lại chịu đựng biết bao khổ sở, tất nhiên nàng phải bám chặt lấy cành này.<br><br>Giờ đây, nàng vào Chu gia đã tám năm, một đường nâng đỡ phu quân gian khổ học hành, là tấm gương phấn đấu của biết bao nữ nhân. Phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cùng nàng vợ chồng tôn trọng nhau, tiền đồ vô lượng. Dưới gối có một nữ nhi bảy tuổi, thông minh đáng yêu. Bà bà càng là bậc trưởng bối, khoan dung hiền từ, các thiếp trong nhà cũng kính phục nàng - vị chính thất này, cả phủ từ trên xuống dưới đều hòa thuận vui vẻ.<br><br>Nhưng chỉ có bản thân Sở Lâm Lang hiểu rõ nhất, tất cả những điều trên đều là nói láo!<br><br>Ngày sinh thần 24 tuổi, tuyết rơi dày đặc, Sở Lâm Lang cầm tờ thư hoà ly, chịu đựng sự châm chọc "nàng đừng có khóc lóc quay về cầu xin ta" của trượng phu, giữa tuyết trắng xóa, lẻ loi rời khỏi Chu gia mà nàng đã gây dựng suốt tám năm.<br><br>Khi nàng ngồi trên xe ngựa, lặng lẽ lắc mai rùa để bói vận mệnh tương lai, tấm màn xe bị người nọ vén lên, chỉ thấy "gian thần" chuyên quyền làm càn trong triều - Tư Đồ Thịnh, kẻ có thâm thù đại hận với nàng, đang phất mày kiếm, cưỡi ngựa song hành cùng nàng giữa tuyết bay lả tả.<br><br>Sở Lâm Lang hít sâu một hơi: Tên này thù dai đến mức nào? Giữa trời tuyết lớn mà cũng đến xem trò cười của nàng sao?<br><br>Nàng không biết, Tư Đồ Thịnh đã chờ đợi ngày này, chờ đã quá lâu rồi...<br>_____<br><br>Giới thiệu ngắn gọn: Con đường hoà ly của người vợ nhà cao cửa rộng.<br><br>Ý nghĩa: Nghe theo con tim, sống thật với chính mình.<br><br>Lời từ editor: "Tuý" có nghĩa là "say", "quỳnh chi" là nhánh ngọc, cành ngọc. Gộp hai vế lại thì tên truyện mang nghĩa là say mê cành ngọc, ngọc gì thì ở đây rõ ràng là nữ chính rùi.<br><br>Truyện có nữ chính rất hay nói bậy, văn phong của tác giả trong bộ này cũng mang tinh thần dân dã, hài hước như nữ chính vậy nên các bác đừng ngạc nhiên khi thấy tui edit luôn từ chửi bậy trong truyện nhé =))<br><br>Về danh xưng, xưng hô trong truyện thì mình sẽ để nhiều từ cổ đại gốc trung kiểu như tế tử, tiểu di tử, tiểu cữu tử. Những từ này khi xuất hiện lần đầu mình sẽ ghi chú ngay bên dưới. Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ mình quên thì các bạn hãy nhắc mình nhé, vì truyện khá dài nên nhiều khi beta đến một chương nào đó mình chỉ Ctrl H thui chứ không có đọc lại.<br><br>Còn một số từ mà nhân vật chính chửi bậy dân dã thì mình sẽ để theo cách xưng hô Việt nha. Kiểu như "cha mẹ nhà hắn" thay vì "phụ mẫu nhà hắn". </p>
Cuộc Sống Thường Nhật Của Con Nuôi Nhà Giàu Sống Lại
<h3 id="giới-thiệu" class="wp-block-heading has-text-align-center"></h3><div class="wp-block-group"><div class="wp-block-group__inner-container is-layout-flow wp-block-group-is-layout-flow"><p class="has-text-align-justify">Khi Trần Văn Cảng lên chín tuổi, cha anh mất trong khi làm việc, anh được nhà họ Trịnh ở Kim Thành nhận làm con nuôi, sống gửi nhà người. </p><p class="has-text-align-justify">Trong suốt cuộc đời anh, từ ăn nhờ ở đậu nhà giàu đến khi không còn nhà để về, gặp gỡ rồi yêu trưởng nam nhà họ Trịnh, đến khi bị người yêu phản bội, bị âm mưu lừa dối, gánh trên lưng vô số lời đồn đại.</p><p class="has-text-align-justify">Hầu hết con cái của các gia đình giàu có đều coi thường Trần Văn Cảng. Vào thời khắc đen tối nhất của cuộc đời, tay chơi Hoắc Niệm Sinh một thời từng chế giễu anh xuất hiện trước mặt anh, nhướng mày: “Không phải cậu thanh cao lắm à, sao lại nhếch nhác thế này?”</p><p class="has-text-align-justify">Trần Văn Cảng dựa vào bức tường vẽ nguệch ngoạc graffiti, điếu thuốc đã bị vò nát kẹp giữa ngón tay, một vết sẹo dữ tợn chiếm hết nửa khuôn mặt. Hoắc Niệm Sinh suồng sã ghé sát lại, xin một mồi lửa: “Nếu thật sự không có nhà để về, hay là đi theo tôi.”</p><p class="has-text-align-justify">Trần Văn Cảng lên xe của Hoắc Niệm Sinh. </p><p class="has-text-align-justify">Không ngờ, một cái nắm tay lại qua cả một đời.</p><p class="has-text-align-justify">Không ai biết tại sao Hoắc Niệm Sinh vốn đa mưu túc trí lại si mê một người tình bí mật mặt mũi không còn nguyên vẹn đến thế, chẳng những dốc lòng quan tâm, mà thậm chí còn từ chối những cuộc vui truy hoan hưởng lạc.</p><p class="has-text-align-justify">Về sau, Hoắc Niệm Sinh qua đời trong một vụ tai nạn du thuyền. Trong bức di thư gửi Trần Văn Cảng vào giây phút cuối cùng, y lại viết: <em>Tôi chưa từng biết, em đã bao giờ thương tôi một lần chưa, thật tiếc, có lẽ cả đời này không còn cơ hội để biết nữa rồi.</em></p><p class="has-text-align-justify">Sau đó nữa, Trần Văn Cảng sống lại vào năm anh hai mươi tuổi.</p><p class="has-text-align-justify">Gương mặt anh vẫn còn nguyên vẹn, nhiều hối tiếc vẫn còn kịp để sửa chữa.</p><p class="has-text-align-justify">Còn một điều nữa, anh có thể cho Hoắc Niệm Sinh một cơ hội nữa.</p><p>…</p><p class="has-text-align-justify">Này người em thương, chỉ cần anh dừng chân nhìn lại.</p><p class="has-text-align-justify">Anh sẽ luôn thấy được tình yêu của em đậm sâu là vậy.</p><p>…</p><p>Lưu ý trước khi đọc:</p><p class="has-text-align-justify">1. Chú trọng tình cảm, đời thường.</p><p class="has-text-align-justify">2. Tình cảm của Hoắc Niệm Sinh ở kiếp trước sẽ được đáp lại.</p><p>.</p><p class="has-text-align-justify">Tags: 1v1, HE, sống lại, góc nhìn của thụ, hiện đại, danh gia vọng tộc, duyên trời tác hợp, chữa lành, công tay chơi VS thụ dịu dàng điềm tĩnh.</p><p class="has-text-align-justify">Nhân vật chính: Trần Văn Cảng, Hoắc Niệm Sinh.</p><p class="has-text-align-justify">Tóm tắt trong một câu: Chân tình bất tử.</p><p class="has-text-align-justify">Chủ đề: Tình yêu đòi hỏi lòng dũng cảm và sự kiên trì.</p></div></div>
Sai Lầm Cấp Thấp - Vị Bặc 880
bởi Vị Bặc 880
<p>Tác giả: Vị Bặc 880<br>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cẩu huyết, ABO, 1v1, A x O, Cường nhược, Giả chết bỏ trốn, Sinh con, Truy thê.<br>Nhân vật: Bạch Du/An Niên (thụ) x Kỷ Ương Nam (công)<br>Tình trạng: 95 chương✅<br>#ABO #TruyThê #SinhCon #CẩuHuyết<br>Giới Thiệu<br>Khởi đầu của họ bắt nguồn từ một cuộc giao dịch</p><p>An Niên bắt đầu làm con dâu nuôi từ bé cho Kỷ Ương Nam từ năm 10 tuổi. Cậu nỗ lực để làm tốt vai trò một người vợ nhỏ.</p><p>Thế nhưng một Omega cấp thấp xuất thân từ khu ổ chuột cuối cùng vẫn không xứng với Alpha cao cao tại thượng.</p><p>Cậu biến mất vào năm thứ 8 quen biết Kỷ Ương Nam.</p><p>Nhiều năm sau vào một mùa đông, Kỷ Ương Nam nhìn thấy một đứa trẻ đang chơi tuyết dưới chân tường của một khu phế tích, cực kỳ giống người vợ đã qua đời của anh.</p><p>Kỷ Ương Nam x Bạch Du (An Niên)</p><p>Bối cảnh chiến tranh, chênh lệch địa vị, rất phong kiến, không bình đẳng</p>
Xuyên Thành Tra A Trong Truyện Cổ Đại Chạy Nạn
bởi Lạc Tiểu Phái
<p>Tên gốc: 穿为古代逃荒文渣A</p><p>Tác giả: 洛小湃 (Lạc Tiểu Phái)</p><p>Văn án 1:<br>Sau khi tỉnh dậy, Diệp Thanh phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại về thời kỳ chạy nạn, trở thành một tên vô lại lưu manh.<br>Đúng vào lúc mất mùa đói kém, nguyên chủ trong thành chuyên lừa gạt ăn uống, việc ác gì cũng làm. Cô mang gương mặt thuần lương vô hại, lừa gạt Giang Cẩm Hoa – người đang gặp nạn – để thành thân với cô.<br>Sau khi thành thân, bản tính thật của nguyên chủ lộ rõ. Giang Cẩm Hoa không muốn viên phòng, cô liền trăm phương ngàn kế ép buộc, hành hạ, thậm chí suýt chút nữa đã tự tay bóp chết muội muội của Giang Cẩm Hoa.<br>Giang Cẩm Hoa chịu đủ trăm cay nghìn đắng, cuối cùng trở lại kinh thành. Người nhà và thanh mai trúc mã của nàng đã xử lý nguyên chủ, kết cục của nguyên chủ là bị vứt ở bãi tha ma ngoài kinh thành.<br>Diệp Thanh tiếp nhận toàn bộ cốt truyện, quyết định tránh xa Giang Cẩm Hoa, sống yên ổn nơi cổ đại. Nhưng ngay lúc cô định rời đi, hệ thống tùy thân bất ngờ kích hoạt, đánh thức dị năng không gian từ kiếp trước của cô. Khác với kiếp trước, không gian lần này còn có thêm đất đai và linh tuyền.<br>Hệ thống nói với cô: chỉ cần tăng độ hảo cảm của nữ chính, cô sẽ nhận được phần thưởng tương ứng, đủ để cô sống sót qua nạn đói.<br>Giang Cẩm Hoa độ hảo cảm +1, thưởng 10 hạt giống khoai tây;<br>Giang Cẩm Hoa độ hảo cảm +1, thưởng 1 con cá chép nặng hai cân;<br>Giang Cẩm Hoa độ hảo cảm +1, thưởng 10 quả trứng gà...<br>Cứ như vậy, Diệp Thanh chăm chỉ cày điểm, dẫn theo Giang Cẩm Hoa và muội muội nàng sống an ổn, đủ đầy giữa nạn đói. Đợi đến khi thuận lợi đưa Giang Cẩm Hoa trở về kinh thành, chuẩn bị rời đi một mình, thì Giang Cẩm Hoa lại đỏ hoe khóe mắt.</p><p>Văn án 2:<br>Giang Cẩm Hoa vốn là con gái của Lễ bộ Thượng thư. Khi cùng gia đình trở về Lâm Châu thăm người thân, nàng bị dân chạy nạn làm loạn, khiến lạc mất người nhà. Sau nhiều lần bôn ba, nàng mới đến được Lâm Châu, nhưng vẫn không tìm được người thân, lại một lần nữa thất lạc gia đình.<br>*Chức vị "Lễ bộ Thượng thư" (礼部尚书) là một chức quan cao cấp trong hệ thống quan lại thời phong kiến Trung Quốc. Cụ thể: "Lễ bộ" là một trong Lục bộ (六部) – tức sáu bộ phụ trách sáu lĩnh vực hành chính lớn của triều đình: Lại, Hộ, Lễ, Binh, Hình, Công. "Lễ bộ" phụ trách các công việc liên quan đến nghi lễ, giáo dục, thi cử, tôn giáo, phong tước, lễ nghi triều đình,... "Thượng thư" là chức quan đứng đầu một bộ, tương đương với bộ trưởng ngày nay."Lễ bộ Thượng thư" có thể hiểu là Bộ trưởng Bộ Lễ, người đứng đầu cơ quan quản lý các công việc nghi lễ, giáo dục, thi cử trong triều đình. Đây là một chức vị rất cao trong triều, thường do đại thần có học thức, danh vọng đảm nhiệm.<br>Bất đắc dĩ, nàng tin lời Diệp Thanh, tạm thời thành thân với cô. Không ngờ sau khi thành thân, người này như biến thành kẻ khác, đối với nàng thì đánh mắng không ngừng.<br>Chỉ là, đột nhiên một ngày, Diệp Thanh thay đổi. Cô bắt đầu đặc biệt bảo vệ nàng và muội muội, thậm chí không để hai người chịu đói một chút nào. Sau đó, Diệp Thanh còn đưa hai tỷ muội nàng trở lại kinh thành.<br>Khi Diệp Thanh muốn rời đi, Giang Cẩm Hoa lại đứng chắn trước cửa, đôi mắt hồ ly u tối nhìn chằm chằm vào cô:<br>"Ngươi muốn bỏ ta lại, đi đâu chứ?"<br>⸻<br>Chú thích:<br>1.乾元 = alpha, 坤泽 = omega, 中庸 = beta, không có vật đính kèm.<br>2.Nếu không thích truyện, có thể ngừng đọc, không cần báo lại.<br>3.Cảm ơn các bé dễ thương đã đồng hành suốt chặng đường, yêu các bé nhiều!<br>⸻<br>Tag nội dung: Không gian tùy thân, ngọt văn, xuyên thư, sảng văn, ABO, tích trữ đồ ăn<br>Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Diệp Thanh, Giang Cẩm Hoa ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:<br>Tóm tắt một câu: Ăn ngon uống đủ giữa truyện chạy nạn~<br>Chủ đề chính: Thay đổi vận mệnh bằng nỗ lực, sống một cuộc đời tích cực.<br>___<br>Thông tin thành viên trong nhóm Lilyholic đảm nhận truyện này:<br>Editor: vir_cheung<br>Beta: BnTnTLn</p>
Tôi Giả Mù, Hắn Giả Què
bởi Tô Từ Lí
<p>Tên truyện: Tôi giả mù, hắn giả què.</p><p>Tác giả: Tô Từ Lí</p><p>Nguồn: Tấn Giang.</p><p>Edit: Gió Bắc nhỏ</p><p>Số chương: 100.</p><p>Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình cảm, HE, cưới trước yêu sau, chủ thụ, nhẹ nhàng, 1×1.</p><p>_Văn án_</p><p>Cái hôm mà chuyện liên hôn giữa hai nhà Tạ, Lâm được công bố, đề tài buôn chuyện trong giới nhà giàu toàn là những kiểu:</p><p># Làm cách nào để nhanh chóng quét sạch mấy gia tộc rác rưởi#</p><p>#Biện pháp biến rác rưởi thành báu vật tuyệt thế#</p><p>Mà nguyên nhân gây ra những đề tài buôn chuyện nói trên là thế này:</p><p>Đối tượng liên hôn mà nhà họ Lâm đưa tới là một tên mù.</p><p>Đối tượng liên hôn mà nhà họ Tạ đưa tới là một tên què.</p><p>Xứng đôi hết nấc.</p><p>***</p><p>Khi Lâm Tự biết tin mình sẽ liên hôn với người thừa kế trước kia của nhà họ Tạ, trong lòng cậu vô cùng bình tĩnh, cho dù hai năm trước, vì tranh đấu gia tộc mà Tạ Diên Khanh bị tai nạn, dung mạo bị huỷ, chân cũng què, lại còn ốm yếu bệnh tật liên miên, cảm lạnh thôi cũng sống dở chết dở.</p><p>Lâm Tự: có gì mà phải xoắn xuýt, dù sao tôi cũng mù mà.</p><p>Ai ngờ lần đầu gặp mặt, mắt cậu như lọt tròng tới nơi.</p><p>Vãi! Sao bảo dung mạo bị huỷ rồi cơ mà? Sao ốm yếu bệnh tật mà trông lại cuốn thế này?</p><p>***</p><p>Sau khi kết hôn với Lâm Tự, Tạ Diên Khanh cũng không quá quan tâm đến người bạn đời bị mù này.</p><p>Mãi cho tới một ngày, khi hắn xuất hiện trước mặt Lâm Tự trong bộ dạng quần áo xộc xệch, rồi chợt thấy tai Lâm Tự đỏ lên.</p><p>Tạ Diên Khanh: ?</p><p>Sau đó, hắn bắt đầu vô thức quan sát Lâm Tự.</p><p>Vì muốn ăn khuya mà cậu chạy như điên xuống lầu, một bước tận bốn bậc thang.</p><p>Lúc cãi nhau với đám thần kinh trên mạng, ngón tay cậu múa trên bàn phím nhanh tới mức chỉ còn trông thấy tàn ảnh, một người có thể kháng cự cả thiên binh vạn mã.</p><p>Giữa mười mấy người mà có thể chính xác mò tới sau đối thủ một mất một còn, còn đá tên đó rơi thẳng xuống bể bơi.</p><p>Tạ Diên Khanh: trâu bò đấy.</p><p>***</p><p>Tiểu kịch trường:</p><p>Cái ngày bị đối thủ một mất một còn trả thù, Lâm Tự chống gậy dò đường, Tạ Diên Khanh thì tự đẩy xe lăn, rồi cả hai bị dồn vào ngõ nhỏ, đáng thương cực kỳ.</p><p>Tiếng gào thảm thiết kinh thiên động địa.</p><p>Lâm Tự cầm gậy dò đường liên tục phang người, đánh tới mức đỏ cả mắt.</p><p>Ai ngờ vừa quay đầu lại thì…</p><p>Tạ Diên Khanh đang cởi áo vest, một chân đá văng xe lăn, tay đấm bay hai người.</p><p>Lâm Tự: ?</p><p>Hả, kỳ, kỳ tích y học à?</p><p>Tag: yêu sâu sắc, ngọt văn, nhẹ nhàng, cưới trước yêu sau, lâu ngày sinh tình.</p><p>Tóm tắt: xem ai giả vờ giỏi hơn ai nào.</p><p>Lời khuyên: Dù cuộc sống có không ra sao thì cũng phải vui vẻ nhé.</p>
Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!
<div class="ql-editor inner expanded"><p>Tô Nhiên – thiên tài huyền học, đệ tử cưng của tổ sư môn phái – vừa hạ cóc tinh xong thì bị… xuyên không. Mở mắt ra đã thấy mình nằm trong bao tải dưới cống nước thối hoắc!</p><p> </p><p>Không còn linh lực, không còn danh phận, muốn sống thì phải kiếm ăn. Cô livestream bói toán, một ngày ba quẻ, mỗi quẻ năm trăm, câu nào ra cũng chuẩn muốn xỉu.</p><p> </p><p>– “Kem hay ba, chọn đi em?”</p><p>– “Chọn ba hả? Vậy kem để chị ăn!”</p><p> </p><p>– “Chị ơi, con trong bụng em là trai hay gái?”</p><p> </p><p>– “Trai gái gì nữa, lo chạy mau đi em ơi!!”</p><p> </p><p>Cứ thế, từ một "bà bói online", cô dần trở thành… “bùa hộ mệnh” cho đám cảnh sát phá án. Vừa hài, vừa ly kỳ, lại chuẩn đến mức gây nghiện!</p></div>
Anh Và Sao Trời Hôn Em
bởi Vị Ương Thất
<p>Tác giả: Vị Ương Thất<br>Chuyển ngữ: Du Nhiên<br>Designer: GaiA<br>Tag: 1Vs1, Cưng chiều, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Nghiệp giới tinh anh, Ngôn Tình, Ngọt, Quân nhân/Cảnh sát/Đặc công, Thanh mai trúc mã,<br>Tổng số chương: 50</p><p>Giới thiệu</p><p>Chàng quân nhân kiêu ngạo và nàng phiên dịch xinh đẹp.<br><br>Anh yêu em bằng con tim người lính, tình trong lồng ngực và đất nước trên vai.<br><br>Số phận run rủi, Cố Tích Triều được một chàng quân nhân người Trung Quốc tên Chu Hoài Cẩn – chính là người bạn thanh mai trúc mã – cứu thoát khỏi biển lửa kinh hoàng tại tòa đại sứ. Hai mươi hai tuổi, gánh nặng oan nghiệt đè nặng khiến cô gái trẻ dứt áo ra đi, tìm đến một phương trời xa lạ, hi vọng quên đi bóng hình người con trai ấy. Nhưng nào ngờ, ngọn lửa tình yêu vẫn cháy âm ỉ trong lòng, thiêu đốt tâm can.<br><br>Ba năm trôi qua, cũng là lúc Tích Triều quyết định trở về, quyết tâm theo đuổi lại Hoài Cẩn. Cô xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của anh, trao tặng món quà được chọn lựa kỹ càng, nhưng chỉ nhận lại ánh mắt lạnh lùng và lời từ chối phũ phàng. Cô cố ý diện đồ quyến rũ, đứng đợi anh trước cửa nhà, nhưng anh lại làm như không thấy. Ngay cả khi cô cố tình trêu chọc anh trong lúc huấn luyện, hy vọng thu hút sự chú ý của anh cũng chỉ nhận được hình phạt chạy vòng quanh sân.<br><br>Tích Triều thở dài, phải chăng anh thực sự đã quên mất cô rồi?<br><br>Chiều hôm ấy, trong không khí rộn ràng của buổi sinh hoạt tập thể, bỗng có tiếng hô vang: "Thưa huấn luyện viên Hoài Cẩn, anh hát cho chúng em nghe một bài đi ạ!".<br><br>Hoài Cẩn – người đàn ông với đôi mắt sáng ngời, hàng lông mày rậm – ngồi bên cạnh, ánh mắt thoáng lướt qua Tích Triều rồi lại hướng về nơi khác: "Bài hát của tôi chỉ dành riêng cho một người..."</p>
Xuyên Thành Yêu Đao Của Nam Chính
<p>Xuyên Thành Yêu Đao Của Nam Chính.<br>Tác giả: Lười Đến Cùng Cực.<br>Edit: DTDT.<br>Số chương: 67.</p><p>GIỚI THIỆU</p><p>Thẩm Tịnh là một người mắc chứng sạch sẽ, luôn thích giữ cho bản thân thơm tho tinh tươm. Vất vả lắm mới livestream xong, cậu định nghỉ ngơi một chút rồi đọc tiểu thuyết giải trí, ai ngờ lại phát hiện ra một sự thật kinh hoàng...</p><p>Nam chính không tắm rửa?! (╥_╥)</p><p>Không tin vào mắt mình, Thẩm Tịnh đọc đi đọc lại mấy lần để xác nhận. Và rồi cậu nhận ra-tác giả chưa bao giờ viết bất kỳ cảnh nào nam chính tắm rửa cả!</p><p>Thẩm Tịnh: Fine, một nam chính bốc mùi thì sao có thể xứng với một người thơm tho như tôi chứ?</p><p>Ngay lập tức, cậu để lại một bình luận chê bai:</p><p>"Nam chính suốt ngày chỉ biết cầm đại đao đi chém người, ngay cả tắm cũng không thèm. Dao chắc sắp bị ướp gia vị luôn rồi, oẹ!"</p><p>Ai ngờ, câu nói này đã chọc giận tác giả nhỏ nhen. Trong cơn tức tối, tác giả ném thẳng cậu vào thế giới tiểu thuyết, bắt cậu sống một đời làm thanh đao đó. Chỉ khi nam chính phi thăng thành tiên, cậu mới có thể quay về thực tại!</p><p>— ✦ —</p><p>Xuyên vào thế giới truyện nam chủ, Thẩm Tịnh trở thành một thanh yêu đao—vũ khí của nam chính. Mỗi ngày, cậu theo bước nam chính, cùng hắn vung đao chém giết. Để có thể quay về thế giới thực, cậu chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.</p><p>Thế nhưng, ba ngày trôi qua, lưỡi đao dính đầy máu tanh, mùi hôi nồng nặc, nam chính vẫn không chịu rửa!</p><p>Cuối cùng, Thẩm Tịnh nổ tung: <strong>o(≧口≦)o!</strong></p><p><strong>໒꒰ྀི˶˃ᆺ˂˶꒱ྀི১</strong></p><p><strong>Thiếu gia mắc chứng sạch sẽ vs Nam thần chiến thần</strong>.<br><strong>Lưu ý:</strong> Nam chính CÓ tắm rửa, chỉ là không thể miêu tả cảnh đó!<br><strong>Thể loại:</strong> 1v1, định mệnh an bài, thiên chi kiêu tử, tiên hiệp tu chân, xuyên sách, nhẹ nhàng, ngọt sủng.<br><strong>Nhân vật chính:</strong> Thẩm Tịnh x Mục Thiên Phong<br><strong>Một câu tóm tắt:</strong> <em>Ngay cả đại đao cũng phải thơm tho!</em><br><strong>Thông điệp:</strong> <em>Không ngừng cố gắng theo đuổi ước mơ.</em></p>
Thi Thể Nói Mơ - Dương Tố
bởi Dương Tố
<p>GIỚI HẠN ĐỘ TUỔI 18+</p><p>Tác giả: Dương Tố</p><p>Người dịch: Thần (Tui dịch, không phải edit)</p><p>Thể loại: Vô hạn lưu, kinh dị, siêu nhiên, một chút hài hước, công trùm sòng + không phải người + kiêu ngạo x thụ nô lệ tư bản + mặt liệt + lắm mưu nhiều kế</p><p>---<br>Tang Hủ mất bố mẹ từ nhỏ, gần đến sinh nhật 25 tuổi, cậu bỗng nhận được bưu kiện bố gửi tới, bên trong là một cái đài radio kiểu cổ.</p><p>Đài radio chỉ nghe được một chương trình phát thanh tên là "Đài phát thanh Ác Mộng". Mỗi tối đài đều kể một câu chuyện kinh dị, Tang Hủ phát hiện, hình như những câu chuyện này từng xảy ra thật sự trong hiện thực.</p><p>Đêm hôm sinh nhật, Đài phát thanh Ác Mộng nhận cuộc gọi tới, người gọi đầu tiên nói:</p><p>"Xin chào, ta gọi cuộc điện thoại này là để tỏ tình với một người."</p><p>"Người này tên là Tang Hủ, gia tộc của cậu ấy đã dâng cậu ấy cho ta."</p><p>"Tang Hủ yêu dấu, ta yêu em. Để chúc mừng ngày em chào đời, ta sẽ tặng em một cơn ác mộng kéo dài vô tận."</p><p>"Đêm nay, ác mộng bắt đầu."</p>
Thập Niên 70: Sau Khi Đổi Chồng, Mỗi Ngày Đều Ăn Dưa
bởi Kim Thải
<p><strong>Thể loại:</strong> Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Niên đại văn, Sảng văn, Ngọt sủng.</p><p><strong>Giới thiệu </strong></p><p>Một giấc ngủ dậy, bạch phú mỹ Hà Ngọc Yến phát hiện mình xuyên vào truyện thập niên nam tần*. (Truyện nam tần thường có nội dung xoay quanh nhân vật nam chính)</p><p>Cô xuyên thành vợ trước ẩn nhẫn kiên cường cuối cùng thắng lợi của nam chính – con cưng của trời. </p><p>Dựa theo cốt truyện, sau khi xem mắt Hà Ngọc Yến sẽ mù quáng phải lòng nam chính rồi kết hôn, cùng nam chính dọn vào khu nhà ở nhỏ chật. </p><p>Cô lấy lòng nam chính trong lòng có ánh trăng sáng, hiếu thuận với mẹ chồng lắm mồm, giúp đỡ chị chồng hay bắt bẻ, chăm sóc cho em trai chồng nghịch ngợm gây sự.</p><p>Sau khi nam chính làm giàu, cô càng thêm ra sức chăm sóc nhà chồng, sinh năm nữ một nam. Đồng thời, mắng lui bất kỳ oanh oanh yến yến gì dám tới gần nam chính. </p><p>Cuối cùng, khi đã 70 tuổi cô cũng chờ được nam chính quay đầu. Vợ chồng hai người êm đẹp hạnh phúc vượt qua lúc tuổi già.</p><p>Cốt truyện như vậy làm Hà Ngọc Yến vừa xuyên đến buồn nôn!</p><p>——</p><p>Tại hiện trường xem mắt trong tiệm cơm quốc doanh, nhìn nam chính điển trai mắt mang u buồn. Hà Ngọc Yến đẩy bà mối đang lải nhải ra, đứng dậy đi đến trước mặt Cố Lập Đông đang ăn mì sợi ở bàn bên cạnh.</p><p>“Chúng ta thử tìm hiểu nhau không?”</p><p>Cố Lập Đông đang ăn mì sợi, vẻ mặt khó tin.</p><p>Bà mối trợn mắt há hốc mồm.</p><p>Ánh mắt của nam chính u buồn chợt thay đổi.</p><p>——</p><p>Cố Lập Đông vừa cao lớn lại cường tráng, trên mặt còn có vết sẹo do bị thương khi đang làm việc. </p><p>Mặc kệ là ai nhìn thấy cũng lắc đầu, nói một câu sau này tên nhóc này khó lấy vợ, dù cho có công việc tốt là tài xế trong xưởng thì tên nhóc này đã định sẵn sẽ không thể lấy được con gái trong thành phố. </p><p>Ai có thể nghĩ đến cậu ta vừa lái xe đường dài quay về, toàn thân xám xịt ăn chén mì ở tiệm cơm quốc doanh lại cưới được một cô gái xinh đẹp?</p><p>——</p><p>Hà Ngọc Yến biết Cố Lập Đông là một người hàng xóm bình thường, góp một viên gạch trong công cuộc xây dựng sự nghiệp của nam chính trong truyện gốc. </p><p>Tuy rằng trên mặt người đàn ông này có vết sẹo, thoạt nhìn khá hung dữ nhưng kỳ thật là một người rất tình cảm, cũng rất có trách nhiệm. </p><p>Đàn ông như vậy so với nam chính điển trai u buồn mà lòng mang ánh trăng sáng kia tốt hơn gấp trăm lần! </p><p>——</p><p>Sau khi kết hôn, Hà Ngọc Yến tiến vào khu nhà chung của xưởng.</p><p>Người trong khu nhà đều đang chờ xem chuyện chê cười của hai vợ chồng. Đặc biệt là khi nam chính chọn lấy con gái của chủ nhiệm phân xưởng làm vợ.</p><p>Nhưng người trong khu nhà đợi rồi lại đợi, cuối cùng tin đợi được tin sau đạp tin trước ập đến không ngừng khiến ai nấy đều đỏ mắt ghen tị.</p><p>Tình cảm vợ chồng của Hà Ngọc Yến và Cố Lập Đông rất tốt, sinh con dưỡng cái, sự nghiệp trôi chảy.</p><p>Cuối cùng họ còn mua được nhà lớn, dọn ra khỏi khu nhà chung. </p><p>Ghi chú: Cốt truyện hư cấu, không liên quan gì đến hiện thực. </p><p>Tag: Xuyên thư, Niên đại văn, Nhẹ nhàng</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hà Ngọc Yến, Cố Lập Đông </p><p>Một câu tóm tắt: Những ngày tháng gà bay chó sủa trong khu nhà chung.</p><p>Lập ý: Không ngừng vươn lên, gian khổ phấn đấu</p>
Nhật Ký Xuyên Thư Của Tiểu Tang Thi NPC
bởi Nguyệt Kiến Trà
<p>Tác giả: Nguyệt Kiến Trà</p><p>Thiên Hồi là một tiểu tang thi.<br>Thiên Hồi mỗi ngày đều sống rất vui vẻ, không có phiền não gì.<br>Thế nhưng, một ngày nọ, cậu đột nhiên xuyên sách.<br>Thiên Hồi xuyên vào một quyển sách mạt thế, trở thành một tiểu tang thi. Khi mở mắt ra, cậu vừa lúc chứng kiến trận đại chiến giữa tang thi và thực vật biến dị.<br>Cùng lúc đó, trong đầu Thiên Hồi vang lên một giọng nói máy móc.<br>[Ting -- Ngài đã trói định hệ thống Sách tranh thực vật.]<br>[Mạt thế đã đến, siêu dị năng nhân loại, tang thi vương quỷ quyệt, dị thực cuồng bạo, ba phe chiến tranh nổ ra! Xin mời ngài tận hưởng trò chơi!]<br>--<br>Không phải truyện phái sinh từ "Plants vs. Zombies", chỉ có một vài loài thực vật có ngoại hình tham khảo từ trò chơi, ví dụ như mũ của hoa ăn thịt người trên bìa truyện, còn lại các thiết lập trong trò chơi đều là hư cấu.</p><p>Công xuyên sách trước, thụ xuyên sách khi mạt thế đã diễn ra được sáu năm.</p><p>Thụ xuyên vào thân thể thật, 1v1, cả hai đều là mối tình đầu.</p><p>Tag: Mạt thế; Hệ thống; Ngọt văn; Xuyên sách; Não động; Dễ thương</p><p>Góc nhìn nhân vật chính: Thiên Hồi | Nhân vật phụ: Nam Đình Cận</p><p>Tóm tắt một câu: Truyện mạt thế, nhưng hàm lượng moe cực cao.</p>
Lớp Học Bổ Túc Của Sư Tôn
bởi Phi Hạc
<p>Văn án:<br>Phải làm sao để trốn không bị đồ đệ đè, gấp!<br><br>Tu Chân giới đã có liên tiếp mấy vạn mối tình sư đồ, các vị đệ tử cứ lần lượt nối gót nhau bế sư tôn nhà mình rời khỏi môn phái. Tông chủ thấy đại điển thu nhận đồ đệ mới đã gần ngay trước mắt, vì muốn giữ lại nhưng vị sư tôn ưu tú nhất của môn phái đã phải đau đầu nhức óc hết sức, nhắc nhở các sư tôn trong môn phái khi thu nạp đệ tử nhất định phải cẩn thận.<br><br>Mỗi lần tới đại lễ thu nhận đồ đệ mới, Đàm Ngọc sư tôn luôn phải suy tư, không chọn người xấu nhất, cũng không chọn người đẹp nhất, không chọn người quá nhạt nhòa thường thường, nhìn chung chẳng có gì sai. Vì để trở thành một sư tôn giỏi, y đặc biệt đăng ký vào một lớp học.<br><br>Lớp học bổ túc sư tôn tốt.<br><br>Để làm một sư tôn tốt cần phải nhớ:<br><br>1. Điều kiện đầu tiên của tinh thần trách nhiệm là tận lực dạy dỗ<br><br>2. Bình dân là quy tắc số một<br><br>3. Xấu là điều kiện cần để bình an vô sự.</p>
Bày Quầy Khắp Nơi Bên Cạnh Phú Bà
bởi Phong Thính Lan
<p>Tác giả: Phong Thính Lan</p><p>Giới thiệu:</p><p>Sau khi Tôn Miểu xuyên không, cô nghèo đến mức không có gì ngoài bản thân mình. Tin tốt là cô đã nhận được 【Hệ thống bày quầy ngẫu nhiên】, nhưng tin xấu là ngoại trừ chiếc xe bán đồ ăn thì mọi thứ khác đều phải tự chuẩn bị, kể cả kỹ năng nấu nướng cũng cần học trong không gian hệ thống.</p><p>Tôn Miểu xắn tay áo lên và nghĩ, bày quầy thôi mà, có gì khó đâu! Nhưng vị trí bày quầy do hệ thống sắp xếp lại có vẻ hơi kỳ lạ...</p><p>Lần đầu tiên, cô bán cơm chiên trứng sau cửa bệnh viện nơi nữ đại gia ở.</p><p>Lần thứ hai, cô bán lẩu cay sau cổng khu nhà của nữ đại gia.</p><p>Lần thứ ba, cô bán bánh bò dưới tòa nhà công ty của nữ đại gia...</p><p>Và cứ thế, cuối cùng, chiếc xe bán hàng nhỏ của cô tiến vào biệt thự lớn của nữ đại gia.</p><p>Tô Thụy Hi bắt đầu để ý từ lúc nào đó, cô luôn nhìn thấy một người bán hàng rong quanh mình. Cô biết những món ăn đường phố thường không sạch sẽ, nhưng người bán hàng này lại giữ cho quầy của mình gọn gàng và sạch sẽ. Chỉ nhìn họ làm việc, Tô Thụy Hi đã cảm nhận được sức sống mãnh liệt và sự gần gũi của cuộc sống đời thường.</p><p>Ngay lần đầu tiên gặp, Tô Thụy Hi đã không kìm lòng được mà mua một hộp cơm chiên trứng... và thật sự rất ngon. Cô muốn đưa người bán hàng này về nhà để chỉ nấu riêng cho mình. Nhưng đối phương không chịu, thật không hiểu tại sao cô ấy lại thích bày quầy kiếm mỗi ngày chỉ hơn nghìn tệ như vậy?</p>
Tiểu Ngư Bạc Hà – Tức Tức Đích Miêu
<p>Từ Y Đồng có một người em họ vừa ngông cuồng vừa thích thể hiện.</p><p>Về sau, cậu em này đi thi đấu chuyên nghiệp, “vô tình” đắc tội với một tuyển thủ nổi tiếng trong giới.</p><p>Đáng tiếc đối phương không phải dạng vừa, fan hâm mộ lại cực kỳ cuồng nhiệt. Cậu em bị cả cộng đồng mạng truy sát, chửi bới tơi bời.</p><p>Từ Y Đồng thở dài: “Fan của anh ta toàn kiểu người gì vậy, chắc là bài tập còn ít quá phải không.”</p><p>…</p><p>Một thời gian sau, Từ Y Đồng nhắn tin cho em họ lúc nửa đêm:</p><p>[Xin lỗi nhé, hóa ra fan của anh ấy là những người giống chị đây :)]</p><p>[Sau này đừng chọc giận chồng chị nữa]</p><p>–</p><p>“Sự thiên vị anh dành cho em, là khi anh ghét tất cả những gì liên quan đến bạc hà, nhưng em lại là ‘cá nhỏ bạc hà’ duy nhất của anh.”</p><p>Đại tiểu thư ồn ào x Thiếu gia cao lãnh thích ở ẩn</p><p>Nhãn nội dung: Tình yêu có độc – Nhẹ nhàng</p><p>Tóm tắt một câu: Em là “cá nhỏ bạc hà” duy nhất của anh.</p><p>Ý nghĩa: Em mãi là duy nhất của anh.</p>
Cô Ấy Ở Trong Vực Sâu
<p>Tác giả: An Chi Nhược Miên</p><p>Tran / Editor: AI_Tamarillo</p><p>Beta: AI_Bán Nguyệt Diệp</p><p>Thể loại: Hiện đại, HE, Phá án, Tâm lý</p><p>Độ dài: 103</p><p>Giới thiệu</p><p>[Người đẹp hoang tưởng IQ cao X Cảnh sát lạnh lùng sống giữ mình]</p><p>Một vụ án mạng liên hoàn đã xảy ra, khiến Quý Vân Vãn luôn lý trí và thông tuệ, từ một nhà Thôi miên Tâm lý lành nghề nhạy bén thay đổi thành một người cố chấp không màng điều gì.</p><p>Hậu quả là cô đã trở thành nạn nhân bị thương nặng, rơi vào hôn mê trong vụ án ấy.</p><p>Bảy tháng sau cô mới tỉnh dậy, còn người phụ trách vụ án này đã giao cho Đội trưởng Đội Cảnh sát Hình sự mới được bổ nhiệm, một người lãnh đạm cứng rắn, tận tụy vì công việc.</p><p>Nổi tiếng lạnh lùng kiên quyết như thế đấy, nhưng trong quá trình điều tra vụ án, anh lại hết sức nghe lời một nhân viên không chính thức - chuyên gia Cố vấn Quý Vân Vãn. Đã thế, hễ cô gọi thì anh luôn có mặt, khiến đồng nghiệp thường xuyên há hốc mồm.</p><p>Một ngày nọ, chú chó nghiệp vụ tên Liệt Phong xuất hiện ở cửa nhà cô, tặng cô một bó hoa. Trên tờ giấy trong bó hoa ghi dòng chữ:</p><p>Liệt Phong nói mình sẽ trung thành với em suốt đời, anh chủ của Liệt Phong cũng vậy.</p><p>Quý Vân Vãn: Một lòng hướng về việc bắt tội phạm.</p><p>Nghiêm Liệt: Hành trình theo đuổi vợ còn dài.</p><p>PS: Nam nữ chính là nhân vật chính diện. Các vụ án trong truyện hoàn toàn hư cấu. Cuối cùng hung thủ sẽ bị đưa ra trước công lý. Nam nữ ai cũng mạnh mẽ, nữ chính IQ cao sức khỏe yếu. Không có vấn đề về bạn trai cũ, bạn gái cũ.</p>
Mẫu Thân Ta Là Thần Thám
<p>Nữ cảnh sát thép Vân Sương, người từng được mệnh danh là “Thiết huyết cảnh hoa”, bất ngờ bị hung phạm bắn chết bằng một phát súng. Khi tỉnh lại, nàng đã xuyên không đến Đại Tề quốc, trở thành một nữ tử đáng thương bị tên thư sinh nghèo phụ bạc sau khi cùng hắn bỏ trốn.</p><p>Tên thư sinh ấy, vì muốn thoát khỏi sự vướng bận của nguyên chủ để thăng tiến, thậm chí còn giở trò bỉ ổi khiến nàng mất sạch thanh danh, cuối cùng sinh ra một cặp long phượng thai không rõ phụ thân.</p><p>Vân Sương: “…”</p><p>Nhìn căn nhà nghèo nàn trước mắt, hai tiểu oa nhi đang đói khát khóc lóc, cùng túi tiền chỉ vỏn vẹn mười đồng tiền kẽm, nàng chỉ biết ngửa mặt than trời.</p><p>Về sau, hai tiểu tử ấy hễ gặp người liền hớn hở khoe khoang:<br>“Ngươi biết không? Nương của ta giỏi kiếm tiền lắm, hơn nữa còn là một vị thần thám đó!”<br>“Những nam nhân muốn làm cha của bọn ta xếp hàng từ đầu phố đến cuối phố, dài hơn cả đội ngũ trong thành!”.</p>
Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí
bởi Thanh Tri Hứa
<p>Phương Tri Ý vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, đã phát hiện mình xuyên vào một quyển niên đại văn – trở thành cô em gái ốm yếu được cả nhà yêu thương của nam chính.</p><p>Cha mẹ là giáo sư đại học bị đưa đi cải tạo, hai anh trai – một người là quân nhân tiền tuyến, một người làm kỹ thuật – vì bảo vệ em gái mà đưa cô đến nơi đóng quân. Nhưng nguyên chủ quá nhạy cảm, nghĩ mình là gánh nặng, bữa nào cũng dè sẻn, món ngon cũng giấu đi, cuối cùng bệnh nặng mà mất trong mùa đông Tây Bắc.</p><p>Cái chết của cô kéo theo bi kịch cả gia đình: hai anh trai một người bỏ dở tiền đồ, một người mất mạng trên đường đưa thi thể em gái về quê. Cha mẹ nơi xa nghe tin, cùng gieo mình xuống sông giữa ngày tuyết phủ.</p><p>Nhưng trời xanh có mắt.</p><p>Phương Tri Ý mang theo ký ức tận thế và không gian tùy thân chất đầy vật tư xuyên đến. Đã từng nhịn đói, từng liều mạng vì một gói mì, đời này cô không để bản thân chịu khổ.</p><p>Không chỉ ăn uống đầy đủ, cô còn ngày ngày đổi món, nấu cơm cho hai người anh ngoài lạnh trong nóng, gửi đồ ngon về cho cha mẹ nơi nông thôn.</p><p>Từ đó, cô không còn là gánh nặng – mà là ánh sáng ấm áp nơi hậu phương.</p><p>Người trong quân khu đều biết nhà họ Phương có cô em gái ốm yếu. Lúc cha mẹ còn làm ở trường đại học thì không sao, giờ bị đưa đi rồi, ai dám cưới một cô gái bệnh tật như vậy?</p><p>Cho đến một ngày, phi công trẻ tuổi nhất, ngôi sao sáng của sư đoàn, tay xách túi đặc sản quân khu, cười như gió xuân đẩy cửa bước vào nhà họ Phương:</p><p>“Anh vợ!”.</p><p>Hai anh trai họ Phương đồng loạt quay đầu, mặt đen như đáy nồi:<br>“Em gái nhà tôi bị sói bắt từ bao giờ vậy?!”</p>
Sổ Tay Trọng Sinh Công Lược
bởi Phù Hoa
<p>【Đây là chuyện xưa, mỗi một câu chuyện xưa, vai chính của từng thế giới đều không giống nhau, trọng sinh, ngọt văn, đề cập hiện đại, cổ đại, tương lai tinh tế, tận thế, viễn cổ tây huyễn. Không phải là xuyên nhanh, mà là tập hợp của những câu chuyện trọng sinh.】</p><p>1. Hiện đại trọng sinh: Đại tiểu thư nhà giàu kiêu ngạo trọng sinh sau khi chết thảm vì ăn chơi sa đọa × Người chồng tra nam và con riêng bạch nguyệt quang.</p><p>2. Viễn cổ trọng sinh: Em gái mềm mại như bông xuyên qua rừng cây viễn cổ × Ác điểu ngốc bạch ngọt trong rừng cây viễn cổ.</p><p>3. Tây huyễn trọng sinh: Thánh nữ trước quang minh nhưng sau một chút cũng không quang minh × Ma pháp sư hắc ám âm trầm quái gở một chút cũng không hắc ám yêu thầm thánh nữ.</p><p>4. Cổ đại trọng sinh: Thái giám tâm ngoan × Cung nữ trọng sinh.</p><p>5. Ngoại tinh trọng sinh: Lão gia quý tộc người ngoại tinh(miêu nô)× Em gái trọng sinh là người địa cầu(miêu).</p><p>6. Mạt thế trọng sinh: Em gái trọng sinh sau khi quyết định tốt cho chị mình × Em trai mù ôn nhuận như ngọc không chung quan hệ huyết thống.</p><p>7. Tương lai trọng sinh: Em gái trọng sinh có được thuật đọc tâm × Anh trai bề ngoài nghiêm túc lãnh đạm nội tâm hoạt bát si hán không chung quan hệ huyết thống.</p><p>8. Cổ đại trọng sinh: Thê tử nhan khống bị bệnh chết sớm × Tướng công giá trị nhan sắc cao yêu thầm thê tử nhưng không nói, chờ thê tử chết mới thương tâm thành bệnh.</p>
Đại Nhân Cưng Chiều Mèo Hơn Mạng
bởi Khuyết Danh
<p>Ta, một sát thủ vốn dĩ vô tình.</p><p>Đêm nay trăng tỏ gió hiu hiu, ta bí mật đột nhập phủ đệ mục tiêu.</p><p>Lắng nghe hơi thở kẻ địch giữa tĩnh lặng, ta nắm chắc dao găm trong ống tay.</p><p>"Ngao~"</p><p>Ta sững lại, nhìn xuống, một bé mèo ngáp dài rồi dụi thân mềm mại vào chân ta.</p><p>Thế rồi... ta không sao cất bước.</p><p>Chẳng thể cầm lòng, ta đưa tay, ra sức cưng nựng.</p><p>Mèo con khoái trá ngửa bụng, vẻ đáng yêu ấy khiến ta suýt thét lên.</p><p>Giây sau, hơi lạnh kề cổ làm ta bừng tỉnh.</p><p>Ngoảnh lại, kẻ đáng lẽ vong mạng dưới tay ta, nay cầm kiếm, mỉm cười nhìn ta.</p>