Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1286 truyện
Em Ngọt Hơn Cả Mật - Hội Đường
bởi Hội Đường
<p>Tác giả: Hội Đường</p><p>Tran / Editor: AI_Gấc</p><p>Beta: AI_Mộc Lan</p><p>Thể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Y học - Bác sĩ, Hào môn thế gia, Thanh xuân vườn trường, Nhẹ nhàng, Nhất kiến chung tình, Duyên trời tác hợp, Sạch, Góc nhìn nữ chính, Hài hước, Nữ truy</p><p>Giới thiệu</p><p>Ban đầu, ấn tượng của Giang Vân Cảnh về Lâm Lạc là: Ngoại hình bình thường, dở hơi, vô liêm sỉ.</p><p>Một thời gian sau lại biến thành: Khá đẹp, hơi đáng yêu.</p><p>Sau này: Hôn bao nhiêu cũng không đủ, eo mềm môi ngọt.</p><p>Vào một buổi sáng nọ ——</p><p>Giang Vân Cảnh lấy một quyển sổ từ dưới gối của cô ra, bốn chữ “BÍ KÍP DÀY ĐEN” to màu trắng cực kỳ nổi bật trên mặt bìa màu đen.</p><p>Sau khi mở ra, trang đầu tiên được cô viết hai hàng chữ bằng bút nước:</p><p>Da mặt phải dày, lòng dạ phải đen tối.</p><p>Không theo đuổi được Giang Vân Cảnh thì không phải là người.</p><p>-</p><p>Lâm Lạc bừng tỉnh vì bị anh hôn, cô bực bội nói: “Giày vò cả đêm chưa đủ à, em cảnh cáo anh đừng có được voi đòi tiên...”</p><p>Còn chưa dứt lời, Lâm Lạc đã thấy ngón tay của người đàn ông gõ nhẹ lên một quyển sổ vô cùng quen mắt. Giang Vân Cảnh gằn từng chữ trả lời cô với giọng điệu bình tĩnh: “Da mặt phải dày, lòng dạ phải đen tối.”</p><p>Giọng nói khàn khàn trầm thấp, như chứa mật ong, nghe hết sức quyến rũ.</p><p>Đáy mắt sâu thẳm còn lóe lên tia sáng xấu xa.</p><p>...</p><p>Mặt Lâm Lạc đỏ bừng, cô cắn răng, trùm chăn lại: “Đồ biến thái, không ngủ nữa!”.</p><p>[Tình yêu của em dành cho anh không chỉ là lời nói suông.]</p><p>Tóm tắt ngắn gọn: Chỉ một ánh nhìn đã đốt cháy trái tim anh.</p>
Sống Trong Giấc Mơ Ngủ Mãi Không Tỉnh Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
<p>Tên gốc: 总是睡不醒的我搁梦里过日子是一种什么样的体验?</p><p>Tác giả: Thất Độ Tinh Không</p><p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Song khiết, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Linh dị thần quái, 1v1</p><p>Edit: Mèo Đen</p><p>Beta: Mèo cam tai tiếng</p><p>Giới thiệu</p><p>“Không không không, loạn loạn! Đừng nhìn đừng nhìn!”</p><p>Lê Yến cảm thấy, sớm muộn gì cậu cũng sẽ chết trong giấc mơ của mình.</p><p class="has-text-align-center">***</p><p>Bầu trời không có mặt trời hay mặt trăng, một màu xám xịt. Trong không trung lơ lửng tro đen cùng ánh lửa mờ mờ sau khi đốt giấy.</p><p>Lê Yến đứng trong sân quen thuộc mà xa lạ, nhìn người qua đường vừa quen thuộc vừa xa lạ. Làn da họ xanh xám, bước chân ngắt quãng, bước đi lừ đừ ngang qua trước mặt cậu.</p><p>“Dậy đi, mau dậy đi…”</p><p>Cơn ngột ngạt khiếp người bóp chặt trái tim cậu, đầu óc cậu lại không ngừng tự thôi miên mình.</p><p>Không sao, điều này rất bình thường. Nơi này là như thế, mình an toàn… mình an toàn… ở lại nơi này…</p><p class="has-text-align-center">***</p><p>“Con à, chỉ là mơ thôi. Ngày trước mẹ còn hay mơ thấy mình bay trên bầu trời mênh mông nữa. Không sao đâu, đừng sợ, có mẹ ở đây, con an toàn mà…”</p><p>Đừng sợ…</p><p>Lê Yến bừng tỉnh khỏi giấc mơ.</p><p class="has-text-align-center">***</p><p>Mơ là mơ, mơ không phải là mơ. Những gì nhìn thấy là thực hay vẫn là mơ?</p><p>Giọng nam mơ hồ thì thầm từ sâu trong tâm trí:</p><p>“Tỉnh dậy đi, Lê Yến, tỉnh lại đi, cậu an toàn rồi…”</p><p class="has-text-align-center">***</p><p>Mỹ nhân có vẻ ngoài lạnh lùng, tính cách rộng rãi như ánh mặt trời lại ẩn giấu chút yếu đuối Thụ X Tính cách gì cũng có, năng lực cực mạnh nhưng trong đầu toàn nghĩ đến vợ, nhiều phân thân quái dị Công.</p><p><strong>Hướng dẫn Giấc mơ:</strong></p><ol class="wp-block-list"><li>Đây là giấc mơ, bạn sẽ không bị thương, bạn rất an toàn.</li><li>Giấc mơ liên quan đến những gì bạn nhìn thấy, nghe thấy và nghĩ đến vào ban ngày. Nếu cảm thấy quen thuộc, đừng hoảng sợ hay ngạc nhiên, điều này rất bình thường.</li><li>Trong mơ có thể cảm nhận được đau đớn, vị giác, khứu giác. Đừng ngạc nhiên, điều này rất bình thường.</li><li>Để tránh rơi vào tầng mơ sâu hơn, đừng để mình chết trong mơ.</li><li>Chết trong giấc mơ sẽ… (ký tự mơ hồ)… Hãy nhớ kỹ!</li><li>Vì sao trong mơ lại có hướng dẫn giấc mơ?</li></ol><p><strong>Lưu ý đọc:</strong></p><ol class="wp-block-list"><li>Song khiết, không livestream, không hệ thống, chỉ có một cuốn sổ hướng dẫn.</li><li>Tác giả cảm thấy câu chuyện này rất đáng sợ, thật đấy :))</li><li>Bạn rất an toàn. Chúc ngủ ngon.</li></ol><div class="wp-block-image"><figure class="aligncenter size-large"><img class="wp-image-913" src="https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=1024" sizes="(max-width: 1024px) 100vw, 1024px" srcset="https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=1024 1024w, https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=150 150w, https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=300 300w, https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=768 768w, https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png 1920w" alt width="1024" height="94" loading="lazy" data-attachment-id="913" data-permalink="https://meouongtra.wordpress.com/2024/10/26/song-trong-giac-mo-ngu-mai-khong-tinh-la-trai-nghiem-nhu-the-nao/banner-trang-chu-1/" data-orig-file="https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png" data-orig-size="1920,177" data-comments-opened="1" data-image-meta="{" data-image-title="banner trang chủ (1)" data-image-description data-image-caption data-medium-file="https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=300" data-large-file="https://meouongtra.wordpress.com/wp-content/uploads/2024/10/banner-trang-chu-1.png?w=740"></figure></div>
Nguyệt Hoa Trọng Sinh
bởi Khuyết Danh
<p>Tiểu cô bị bắt cóc, gọi đích danh Giang Dự Châu tới chuộc người.</p><p> </p><p>Hắn lại cứ ở bên ánh trăng sáng bị thương, chậm chạp mãi chẳng chịu lộ diện.</p><p> </p><p>Ta giả vờ hoảng loạn, trơ mắt nhìn tiểu cô trong sự thờ ơ của Giang Dự Châu mà mất hết trong sạch, dung mạo cũng bị hủy hoại hoàn toàn.</p><p> </p><p>Chỉ bởi kiếp trước, ta lấy cái c.h.ế.t ép hắn rời đi, bảo toàn sự trong sạch cho tiểu cô, vậy mà chẳng nhận được một câu cảm kích.</p><p> </p><p>Giang Dự Châu lại càng hận ta vì đã phá rối việc chữa trị chân cho ánh trăng sáng, khiến nàng ta tàn phế, rồi uất ức nhảy sông tự vẫn.</p><p> </p><p>Hắn giận đến điên cuồng, cắt lưỡi, chặt chân ta, sau đó dùng tư thế quỳ cả người, chôn sống ta trước mộ ánh trăng sáng:</p><p> </p><p>"Muội ấy từng nói, chưa từng cầu ngươi cứu nàng."</p><p> </p><p>"Là do ngươi không chịu nổi việc ta tốt với A Cẩn, mới đê tiện đến mức bức c.h.ế.t nàng ấy!"</p><p> </p><p>"Ta sẽ bắt ngươi phải lấy m.á.u trả m.á.u!"</p><p> </p><p>Ta hận đến ho ra m.á.u, một lần nữa mở mắt, lại phát hiện bản thân đã sống lại.</p><p> </p><p>Kiếp này, nếu bọn họ đã muốn c.h.ế.t, ta nhất định khiến họ không c.h.ế.t tử tế!</p><p> </p>
Cung Nữ Kiều Kiều - Ân Dưỡng
bởi Ân Dưỡng
<p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Hoàng đế luyện bí dược, có thể đi xuyên thời không. Hắn muốn trở về tìm ánh trăng sáng đã chếc.</span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Toàn cung kinh hoảng, cầu xin ta khuyên can. </span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Bọn họ không biết, ta làm hoàng hậu năm năm, chẳng qua cũng chỉ là người thay thế cung nữ kia thôi. </span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Nhưng ta vẫn đi. </span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">"Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?"</span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Thiên tử nổi cơn thịnh nộ, vạn dân lập tức quỳ phục. </span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Ta liếc nhìn hoàng đế, nhẹ nhàng lắc đầu, từng bước đi về phía trước:</span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">"Không, long thể bệ hạ tôn quý, thần thiếp nguyện thử nghiệm thuốc thay người." </span></p><p><strong class="page_speed_550071895"> </strong></p><p class="page_speed_1422609214" dir="ltr"><span class="page_speed_1788552333">Ta đoạt lấy viên thuốc kia, ngửa đầu nuốt xuống. Ai mà không có ánh trăng sáng chứ? Tạ Trường Thù, ta tới tìm chàng đây.</span></p><p> </p>
Sở Hậu - Hi Hành
bởi Hi Hành
<p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng</p><p>Giới thiệu:</p><p data-start="118" data-end="293">Ngói xanh tường lục, trên đường ruộng, hoa nở rộ, hương vương vất vấn vương tà áo; cửa son điện tím, bàn tay trắng khẽ nhấc váy, bước đi như dải ngân hà rơi xuống nhân gian.</p><div class="infotr"><div class="archive-description"><p>Câu chuyện bắt đầu từ việc mấy tên dịch binh ở trạm dịch trấn Bắc Tào gặp một tiểu cô nương đến cầu cứu...</p></div></div>
Cố Tình Chờ Mong - Thời Kinh Kinh
bởi Thời Kinh Kinh
<p>Tổng tài số một Cảng Thành – Mẫn Hành Châu – địa vị cao, quyền thế lớn, lời nói quyết đoán, hành sự tuyệt tình. Trong tình cảm, anh ta bạc bẽo đến tận xương, có thể kiềm chế, cũng biết buông thả.</p><p>Một lần nổi hứng, anh nuôi dưỡng đóa kim chi ngọc diệp kiều mỵ nhất Cảng Thành. Nuôi rồi nuôi, lại nuôi đến mức… chính mình sa vào tay cô.</p><p>Ban đầu anh bạc tình nói:<br>“Không yêu cô ta, không nói chuyện tình cảm.”</p><p>Nhưng về sau, trong đêm diễn ra buổi trình diễn nhạc nước hoành tráng nhất ở Bến Thượng Hải, Mẫn Hành Châu xách đôi giày cao gót mảnh mai của cô, đi sau lưng cô, đầu lưỡi kẹp lấy sợi thuốc chưa cháy hết, khàn giọng:<br>“Ngoan một chút đi, cho anh thêm một cơ hội… được không?”</p>
Thư Ký Kiều Vẫn Chưa Rung Động
<p>Kể từ khi Kiều Trúc nhìn thấy hai chữ “mang thai” và “năm tuần” trên tờ xét nghiệm, cô cảm thấy cảm xúc của mình bắt đầu không ổn định.<br> Đứa bé là của Từ Nam Tang.<br> Từ Nam Tang là ông chủ của cô.<br> Ba năm trước, Kiều Trúc đã dùng một chút thủ đoạn để thay thế một cô gái nhà giàu nào đó đã được chỉ định trước để trở thành thư ký của Từ Nam Tang. Từ Nam Tang coi thường cô, cho rằng cô nhiều mưu mô và có ý đồ xấu xa.<br> Trong mắt Từ Nam Tang, Kiều Trúc là người tầm thường không thể chịu đựng được, luôn cười nhưng che giấu sự nguy hiểm.<br> Đột nhiên một ngày, anh phát hiện bụng của Kiều Trúc ngày càng lớn, liền ép cô vào tường ở cầu thang, chế nhạo: “Sau khi rời khỏi tôi, cuộc sống của cô thật tốt, đến nỗi bụng cũng béo lên.”<br> ***<br> Sau khi mang thai, tâm trạng của Kiều Trúc rất kỳ lạ, cô muốn ăn những thứ rất kỳ quặc. Cô đăng lên vòng bạn bè hỏi: “Ở đâu có bán chân gà phải? Muốn ăn, ngoài kia bán toàn chân gà trái.”<br> Sếp Từ chán ghét cô, vào buổi tối lướt thấy vòng bạn bè của cô, vừa nói “Đầu óc người phụ nữ này không bình thường à”, vừa lái xe ra ngoài đi khắp các cửa hàng thịt trong thành phố, hỏi từng người xem chân gà họ làm là chân phải hay chân trái.<br> <br> Truyện: Thư Ký Kiều Vẫn Chưa Rung Động<br> Tác giả: Lạc Anh Triêm Mặc<br> Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngọt ngào, Song khiết, Góc nhìn nữ chính, Nhẹ nhàng, Yêu thầm<br> Nhân vật chính: Kiều Trúc, Từ Nam Tang<br> Một câu giới thiệu: Anh có bị mù không vậy, không nhìn ra tôi yêu anh à?<br> Ý chính: Cần thận trọng khi lựa chọn con đường đời.<br> <br> Lưu ý: Bản edit chỉ chính xác từ 70% đến 80%, vì Cỏ không biết tiếng Trung, nên trong quá trình edit các tình tiết về thai nhi và quá trình sinh con sẽ có sai sót hoặc nhầm lẫn. Nếu bạn đọc phát hiện lỗi sai hãy bình luận để bổ sung thêm thông tin cho các bạn đọc khác. Cảm ơn các bạn đã theo dõi!<br> </p><p>Chú thích:<br> * PUA nơi công sở<br> PUA nơi công sở là việc áp dụng các kỹ thuật và chiến lược của Pick-up Artist (nghệ sĩ tán tỉnh) trong môi trường làm việc, nhằm mục đích tạo dựng sức hút, gây ấn tượng và thao túng đồng nghiệp, cấp trên hoặc cấp dưới để đạt được lợi ích cá nhân.<br> Tuy nhiên, PUA nơi công sở thường bị coi là hành vi phi đạo đức và không chuyên nghiệp, vì nó có thể tạo ra môi trường làm việc độc hại, gây khó chịu và ảnh hưởng đến sự nghiệp của người khác.<br> Một số biểu hiện của PUA nơi công sở:<br> <br> Tán tỉnh quá mức: Sử dụng lời nói, cử chỉ hoặc hành động mang tính chất tán tỉnh, gạ gẫm đồng nghiệp một cách không phù hợp.<br> <br> Negging: Đưa ra những lời nhận xét, góp ý mang tính chê bai, hạ thấp đồng nghiệp để khiến họ cảm thấy tự ti và phụ thuộc.<br> <br> Manipulating (thao túng): Lợi dụng lòng tin, sự cả nể hoặc tình cảm của đồng nghiệp để đạt được mục đích cá nhân.<br> <br> Gaslighting: Làm cho đồng nghiệp nghi ngờ về nhận thức và trí nhớ của chính mình, khiến họ cảm thấy bất an và mất tự tin.<br> <br> Creating drama: Tạo ra những tình huống kịch tính, xung đột để thu hút sự chú ý và kiểm soát người khác.</p>
Là Anh Nói Muốn Giữ Khoảng Cách
bởi Hứa Thần An
<p>Hán Việt: Thị nhĩ thuyết yếu trang bất thục <br>Tác giả: Hứa Thần An <br>Số chương: 103c + 2PN<br>Lưu ý: Truyện được edit dựa trên QT, có sự giúp sức của AI nên độ chính xác khoảng 60-70%. Mình đọc đến đâu edit đến đó nên xưng hô có thể sai và cách xưng hô có thể đổi.<br>-----<br>Thẹn thùng, ngoan ngoãn, ngốc nghếch, mỹ nhân công × Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, đẹp trai, phong độ thụ. <br>Được sủng ái, công ngoan, vườn trường, bánh ngọt nhỏ. <br>Năm lớp 11, Kiều Lộc tạm thời ở nhờ nhà họ Lâm và quen biết Lâm Triều Sinh trong một năm tại đây. <br>Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam sinh cao gầy, thanh tú trước mặt, Kiều Lộc khẽ kéo vạt áo, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh Triều Sinh." Đáp lại, người đối diện chỉ liếc nhìn một cách khó hiểu, sau đó giọng nói nhàn nhạt vang lên bên tai: <br>"Gọi tôi là Lâm Triều Sinh."<br>Kiều Lộc: Được... tốt. <br>Kiều Lộc chuyển đến trường cao trung của Lâm Triều Sinh. Trên đường cùng nhau đến trường, Lâm Triều Sinh nhắc nhở: "Ở trường không có việc gì thì đừng tìm tôi, tự giải quyết đi." <br>Kiều Lộc: Giả vờ không quen thân à? Tôi hiểu mà! <br>Giữa hai người là bầu không khí gượng gạo. Dù tạm thời sống chung dưới một mái nhà, nhưng ngoài việc cùng nhau đi học và tan học, họ hầu như không xuất hiện cùng nhau ở trường. Các bạn học đều nghĩ rằng hai người chẳng có chút liên hệ gì. <br>Cho đến một ngày, Kiều Lộc bị chặn ở góc khuất trong trường và bị đánh. Trước khi cú đấm giáng xuống, một giọng nói lạnh lùng vang lên: <br>"Ai cho mấy người cái gan động vào cậu ấy?"</p>
Chủ Tiệm Lẩu Được Review Là Bạn Trai Cũ Của Tôi
bởi Môi Miếu Bính
<p class="has-text-align-center"><strong>Tên gốc: </strong>探店老板是我前男友</p><p class="has-text-align-center"><strong>Hán Việt:</strong> Tham điếm lão bản thị ngã tiền nam hữu</p><p class="has-text-align-center"><strong>Tác giả: </strong>Môi Miếu Bính</p><p class="has-text-align-center"><strong>Số chương: </strong>56 chương</p><p class="has-text-align-center"><strong>Thể loại: </strong>Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Gương vỡ lại lành, Song khiết, Con cưng của trời</p><p class="has-text-align-center"><strong>Editor: </strong>Qin | Team Sel</p><p class="has-text-align-center">Giới thiệu</p><p class="has-text-align-center">Hơi nóng hầm hập, mưa to, cùng chiếc ô sắp bị gió quật bay.</p><p class="has-text-align-center">Ống quần của Tiết Đường sớm đã bị nước bẩn hắt lên ướt sũng vì xe chạy ngang qua trên đường. Sắp đến cổng trường thì từ xa lại có một chiếc xe lạ chạy tới, đến cả logo cô cũng không nhận ra.</p><p class="has-text-align-center">Cô còn đang ngẩn người, thì xe đã đến gần. Nhưng cũng chính lúc sắp tới sát bên, chiếc xe dần chậm lại.</p><p class="has-text-align-center">Tiết Đường nhìn chiếc xe dừng ngay trước cổng trường, một thiếu niên từ trong bước ra. Ánh mắt cô dừng lại ở đôi giày trên chân cậu ấy, là mẫu mới năm nay, cũng là đôi cô định tặng vào sinh nhật anh trai.</p><p class="has-text-align-center">Chỉ là đôi giày này, cô đã dành dụm suốt nửa năm, vẫn chỉ mới đủ được một nửa.</p><p class="has-text-align-center">Ở tuổi 16, Tiết Đường một lần nữa cảm nhận sâu sắc khoảng cách giữa người với người.</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Hai năm cuối cấp, cậu công tử nhà giàu này cứ thế luôn quanh quẩn bên cô.</p><p class="has-text-align-center">Tiết Đường từng nói với cậu, bọn họ không cùng một thế giới.</p><p class="has-text-align-center">Thiếu niên hơi nhướng mày, trong mắt ánh lên ý cười: “Chúng ta có thể cùng đứng ở đây, sao lại nói là không cùng một thế giới? Mà nói thật, tôi chỉ muốn làm bạn với cậu thôi.”</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Ngày thi đại học kết thúc, khi đối mặt với lời tỏ tình vừa chân thành vừa kiêu ngạo của cậu, Tiết Đường lại không sao nói nổi câu từ chối.</p><p class="has-text-align-center">Sau này, trong một lần tụ họp, bạn bè hình như đã phát hiện ra có điều gì đó mờ ám giữa hai người.</p><p class="has-text-align-center">Cho đến bữa tiệc chia tay trước khi mỗi người bước vào cánh cổng đại học, mọi người lại phát hiện vài điều bất thường khác.</p><p class="has-text-align-center">Lợi dụng lúc một người chưa đến, người kia cúi đầu uống rượu, đã có người bắt đầu xì xào: “Có phải hai người họ chia tay rồi không? Tiết Đường bị Trình Kim An đá à?”</p><p class="has-text-align-center">“Cậu từng thấy ai đá người ta mà trông như vậy chưa? Rõ ràng là lão Trình bị Tiết Đường đá rồi.”</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Năm 26 tuổi, Tạ Đường rời khỏi thành phố nơi mình đã bươn chải nhiều năm.</p><p class="has-text-align-center">Sau khi trở về quê nhà không bao lâu, cô dùng toàn bộ số tiền kiếm được từ việc tự làm media những năm qua để mua đứt một căn hộ.</p><p class="has-text-align-center">Các fan lâu năm đều biết, tuy là blogger về đời sống, nhưng cô cực kỳ mê đồ ăn.</p><p class="has-text-align-center">Về lại thành phố Lân, Tiết Đường quyết định làm một video review lẩu.</p><p class="has-text-align-center">Nhưng sau đó cô mới biết, ông chủ quán lẩu ấy lại chính là bạn trai cũ của mình…</p><p class="has-text-align-center">Tối đó, khi cô đang lơ đãng cắt ghép video, thì nhận được tin nhắn nói chủ cũ của căn hộ để quên đồ.</p><p class="has-text-align-center">Ban đầu Tạ Đường không mấy để tâm, nhưng khi chuông cửa vang lên, cô đứng dậy mở cửa…</p><p class="has-text-align-center">Cửa vừa mở ra, Tiết Đường suýt tưởng mình hoa mắt.</p><p class="has-text-align-center">Sao chủ nhà cũ này lại trông y hệt anh bạn trai cũ mà mình vừa gặp lại lúc trưa vậy chứ…</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Lạnh nhạt xa cách × Kiêu ngạo đáng ghét | Blogger tự làm tự ăn chỉ muốn kiếm tiền × Ông chủ tiệm lẩu không muốn làm cậu ấm nhà giàu</p><p class="has-text-align-center">Gương vỡ lại lành | Tình đầu của nhau.</p><p class="has-text-align-center">–</p><p class="has-text-align-center">Hướng dẫn đọc:</p><p class="has-text-align-center">1. Truyện mở đầu ở tuổi 26 của nữ chính, phần thời học trò sẽ đan xen qua hồi ức.</p><p class="has-text-align-center">2. Cả hai là mối tình đầu của nhau, cũng là duy nhất.</p><p class="has-text-align-center">3. Những lưu ý khác sẽ bổ sung sau.</p><p class="has-text-align-center">Tag: Yêu sâu sắc, Gương vỡ lại lành, Con cưng của trời, Ngọt ngào.</p><p class="has-text-align-center">Một câu tóm tắt: Sao bạn trai cũ lại không có chỗ ở chứ???</p><p class="has-text-align-center">Lập ý: Thiếu một ít tiếc nuối, nhiều một chút viên mãn.</p><p class="has-text-align-center">Couple chính: Tiết Đường x Trình Kim An </p><p class="has-text-align-center"> </p>
Nghịch Lưu - Thương Nghiên
bởi Thương Nghiên
<p>■ Tên Truyện: Nghịch Lưu<br>■ Tác Giả: Thương Nghiên - 商砚<br>■ Chuyển Ngữ: Ngân Hà Mang Tên Em.<br>■ Thể Loại: .Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Niên hạ, Cường cường, Huyền nghi trinh thám, 1v1, HE.<br>Thuộc Tính: Tâm cơ thiếu nữ mỹ nhân công vs thanh lãnh cường mỹ ôn nhu thụ<br>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm Phỉ Thạch, Giang Bùi Di ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Lòng này vững như ngọc thạch, không gì lay chuyển được.<br>Một Câu Tóm Tắt: Một câu chuyện hiện đại thuộc loại hình trinh thám hình sự bí ẩn có kết thúc viên mãn.<br>Lập Ý: Hai đoá hoa xinh đẹp cùng nhau càn quét quái thú hết lòng vì nhân sinh..</p>
Trăng Sáng Ngả Đầu Trên Tòa Nhà Phía Đông
bởi Trần Thập Niên
<p>Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, tình cảm, hào môn thế gia, ngược luyến, showbiz, duyên trời tác hợp, HE</p><p>Giới thiệu:</p><p>Thuở thiếu thời chạy trong màn sương mù, tưởng rằng bản thân mình có một chỗ đứng trong lòng người ấy.</p><p>Lột tơ rút kén, mơ một giấc mộng đẹp.</p><p>Hoá ra lại chỉ là đứng bên bờ vực, dưới chân là vực sâu không đáy, sau lưng bên cạnh cũng là vạn kiếp bất phục.</p><p>Vọng Hi gặp tai nạn xe, Hoắc Kỳ chạy tới bệnh viện, nhìn thấy gương mặt cười duyên dáng kia, nhưng ánh mắt lại mơ mơ màng màng: “Xin hỏi anh là ai?”</p><p>Hoắc Kỳ đơ người, vạch trần diễn xuất vụng về của cô: “Chắc hẳn em cũng biết rõ rằng diễn xuất của em không tốt chút nào.”</p><p>Vọng Hi cười, gật đầu rồi nói: “Được thôi, vậy thì vào thẳng vấn đề đi. Chia tay thôi.”</p><p>Hoắc Kỳ nhìn thẳng vào cô.</p><p>Mưa rơi ngoài cửa sổ, hệt như giữa ngày hè vào một năm ý loạn tình mê kia.</p><p>Lúc bắt đầu đã sai thì chính là sai.</p><p>Một câu tóm tắt: Cho dù vầng trăng của anh ngả đầu lên tòa nhà nào, dù sao chưa đụng tường phía Nam* cũng sẽ không quay đầu.</p><p><em>(*Ý chỉ một người có hành động cực kỳ cố chấp.)</em></p><p>Lập ý: Biết sai có thể sửa, đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại</p>
Sau Khi Cá Mặn Làm Bố Của Nhóc Gà Con Học Hành Như Điên
bởi Quản Hồng Y
<p>Thẩm Khanh xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết cổ điển siêu dài. Người cậu kết hôn là một pháo hôi đời đầu, sớm chết vì bệnh.</p><p>Hai đứa cháu mà cậu "nuôi" (do kết hôn mà thành người thân) bị nguyên chủ ngược đãi đến mức buộc phải kiên cường học tập, trở thành "gà công nghiệp", và về sau trở thành phản diện tay trời trong truyện làm đủ chuyện xấu, ác tới tận xương tủy.</p><p>Nghĩ đến tương lai mình sẽ bị hai đứa trẻ "gà hóa" hành hạ đến chết, Thẩm Khanh lập tức đổi chiến thuật:</p><p>"Mặc dù cậu các con sắp đi rồi, nhưng cậu dâu sẽ dùng trăm tỷ tài sản cậu để lại mà chăm lo cho các con thật tốt!"</p><p>"Vậy nên học làm gì? Trăm tỷ còn chưa đủ tiêu cả đời sao? Trẻ con nên được chơi đùa tự do chứ!"</p><p>Nhưng tiếc rằng tư tưởng "gà công nghiệp" đã ăn sâu bén rễ, hai đứa trẻ mỗi ngày đều tự giác học hành kỷ luật cao, khiến Thẩm Khanh đành ra tay ban hành một loạt quy tắc gia đình nghiêm khắc kiểu "ngược đời":</p><p>1. Mỗi tuần không đi công viên giải trí với ba nhỏ một lần thì tuần sau cấm đến lớp học thêm tiếng Pháp.<br>.....</p><p>2. Ai dám mang sách giáo khoa đến công viên giải trí thì cấm học Vật lý trong một tuần!<br>...<br>3. Phim mới ra phải xem xong với ba nhỏ OwO rồi mới được học tiếp nha~<br>...</p><p>Dưới "kỷ luật nghiêm khắc" của Thẩm Khanh, hai đứa nhỏ cuối cùng cũng biết cười, biết chơi.</p><p>Dĩ nhiên, mấy hành động đó chỉ để dỗ ba nhỏ vui vẻ thôi, chứ về đêm tụi nó vẫn lén chui vào chăn đọc sách:</p><p>"Chúng ta phải học thật giỏi, ba nhỏ nhất định phải do tụi mình bảo vệ!"</p><p>--> Bé Dragon baby 3 tuổi rưỡi nghiêm túc nói, hai tay mũm mĩm khoanh lại.<br>"Phải rồi."</p><p>--> Bé lớn 6 tuổi rưỡi mặt lạnh mỉm cười bất đắc dĩ: "Không thì ba nhỏ lười thế, sau này biết làm sao đây?"</p><p>Về sau, ngay cả ông lớn bệnh nặng lạnh lùng cũng bắt đầu nhìn Thẩm Khanh bằng ánh mắt kỳ lạ.</p><p>Thẩm Khanh thương cảm cho hoàn cảnh bi thảm, mạng sống sắp tận và... FA từ trong trứng của đại lão, nên thỉnh thoảng cũng thân mật hôn hít, ôm ấp như người một nhà, chăm sóc các kiểu, xem như là sự "đền đáp" trước cho di sản sau này.</p><p>Nhưng sau một thời gian...<br>Ông lớn vẫn chưa chết!<br>Rồi sau đó... đứng lên luôn rồi!!</p><p>Thẩm Khanh: Hả?? Hắn đứng được á??? ...Cứu mạng!!!...</p>
Hạ Cánh Nơi Em - Lý Mộ Tịch
bởi Lý Mộ Tịch
<p>Văn án: Ôn Lăng đã ở bên Phó Yến suốt bốn năm, nhẫn nhịn cả đám ong bướm cứ lượn lờ quanh anh ta mãi không dứt. Tất cả chỉ vì năm ba đại học, anh ta từng dang tay giúp đỡ cô một lần. Cô cứ ngỡ mình là “mặt trời nhỏ” ngọt ngào trong lòng anh ta, đến sau này mới hiểu, hóa ra bản thân chỉ là món đồ chơi trong trò chơi tình cảm của anh ta mà thôi. Khi anh ta công khai mập mờ với người khác, thậm chí còn vì người phụ nữ đó mà thẳng tay dập tắt dự án cô đã nỗ lực suốt một năm trời, trái tim cô cuối cùng cũng nguội lạnh, dứt khoát đề nghị chia tay. Phó Yến chẳng để tâm, nghĩ cô chỉ đang giận dỗi, ầm ĩ vài hôm rồi đâu lại vào đấy. Không ngờ, chưa đầy vài ngày sau, hai người tình cờ gặp lại. Anh ta gọi tên cô liên tục, nhưng cô chẳng buồn ngoảnh đầu, chỉ lạnh lùng bước thẳng lên một chiếc Rolls-Royce Phantom biển số liền kề. Phó Yến sững người, anh ta nhận ra chiếc xe ấy, là của anh trai mình: Phó Nam Kỳ. “...” Cái quái gì thế?! … Bạn trai phản bội, dự án sụp đổ, Ôn Lăng ngỡ rằng cuộc đời mình đã rơi xuống đáy vực. Không còn lựa chọn nào khác, cô đành tìm đến kẻ đối đầu không đội trời chung với bạn trai cũ, anh trai của anh ta, Phó Nam Kỳ. Anh là nhà đầu tư chính trong công ty, là người thầy nghiêm khắc nhưng đầy bao dung, lặng lẽ đưa tay kéo cô ra khỏi vực sâu tuyệt vọng, dạy cô làm sao để sinh tồn trong một thế giới khốc liệt mang tên “thương trường”. Cô dần nhận ra, ánh mắt anh dành cho cô, không hề đơn giản. ★ Hai thiếu gia giới tài phiệt Bắc Kinh tranh giành một người con gái, chiến trường thương nghiệp, từng bước trở thành địa ngục hỗn chiến. ★ Bạn trai cũ thành tro tàn, chẳng thể đuổi theo; nam chính là anh trai của hắn. ★ Nữ chính là quản lý sản phẩm, nam chính là nhà đầu tư quyền lực, cách nhau 8 tuổi. Từ khóa nội dung: Con nhà tài phiệt - Chốn công sở - Tinh anh thương trường - Hành trình trưởng thành Nhân vật chính: Ôn Lăng, Phó Nam Kỳ ┃ Nhân vật phụ: Phó Yến ┃ Khác: Mối tình cũ, tái sinh trong nghịch cảnh Tóm tắt một câu: Không theo đuổi được vợ cũ, em trai đành nhìn anh mình lên ngôi. Chủ đề: Hành trình phấn đấu của một cô gái xa quê nơi đất Bắc Kinh. </p>
Cúi Mày
bởi Khuyết Danh
<p>Trong yến tiệc mùa thu.</p><p>Phu nhân Tống gia vừa nâng chén vừa đùa cợt, nói rằng tiểu thiếu gia nhà mình tám tuổi rồi mà vẫn còn tè dầm.</p><p> </p><p>Ta nghe xong, để bụng.</p><p> </p><p>Trước lúc cáo biệt, ta tháo sợi dây đỏ trên tóc xuống, nhét vào tay tiểu công tử nhà họ Tống, khẽ dặn:</p><p> </p><p>“Này, buổi tối ngươi lấy cái này buộc... tiểu kê kê lại, sẽ không tè dầm nữa đâu.”</p><p> </p><p>Sáng hôm sau, cả thành cười rần rần truyền nhau:</p><p>Tiểu công tử nhà họ Tống mắc chứng tật kín, cả đêm phải mời lang trung tới xem bệnh.</p><p> </p><p>Về sau, Tiểu tướng quân Tống gia khải hoàn hồi triều.</p><p>Tân hoàng ban hôn.</p><p> </p><p>Trong đêm động phòng hoa chúc —</p><p>Trên cổ tay hắn vẫn quấn sợi dây đỏ năm ấy ta trao.</p><p> </p><p>Ánh mắt sâu thẳm, hắn cúi đầu gọi:</p><p> </p><p>"Phu nhân~"</p><p> </p><p>"Món nợ năm đó nàng dạy ta buộc dây—nay đến lúc đòi rồi~"</p><p> </p><p>Ta:</p><p> </p><p>"???" 😳</p>
Mãi Ở Trong Lòng Anh
bởi Thư Ngu
<p><strong>Tên khác: Ở Mãi Trong Lòng Anh</strong></p><p>Văn án:<br><br>Dịch Yên chưa từng nghĩ rằng, chia tay nhiều năm như vậy, cô sẽ gặp Tô Ngạn trong tình cảnh này.<br><br>Anh mặc một bộ thường phục, ngồi ở trên giường bệnh để cô khâu miệng vết thương, từ đầu tới cuối, hai người không hề nói một câu.<br><br>Dịch Yên biết rõ, Tô Ngạn không còn là thiếu niên trước kia, trêu chọc một chút sẽ đỏ mặt thẹn thùng.<br><br>Khâu xong miệng vết thương trên lưng, Dịch Yên nhìn Tô Ngạn mặc quần áo, chuẩn bị rời đi, cuối cùng cô nhịn không được mà gọi anh một tiếng: "Tô Ngạn..."<br><br>Tô Ngạn không ngừng lại, dứt khoát: "Cô nhận lầm người rồi."<br><br>Nhưng mà vào buổi tối ngày hôm đó, đội viên đội cảnh sát PC ma tuý phát hiện đội trưởng Tô của bọn họ sau khi đi khám ở bệnh viện trở về, hốc mắt đã ửng đỏ.<br><br>Nam cảnh sát phòng chống ma tuý × nữ bác sĩ ngoại khoa<br><br>Nam chính thâm tình, có tính chiếm hữu aka bệnh kiều; nữ chính xinh đẹp, đầy khí phách<br><br>- - Xa cách lâu ngày gặp lại.</p>
Sau Khi Mang Thai Bỏ Chạy, Đại Mỹ Nhân Dẫn Theo Con Đi Xin Ăn
bởi Tiểu Văn Đán
<p>Cá mặn đại mỹ nhân bỗng nhiên xuyên không về cổ đại, còn được gắn với một hệ thống cây công nghệ.</p><p>“Không thể chọn một nghề nghiệp khác để gắn kết sao?”</p><p>Hệ thống: “Nhanh lên, không muốn dùng đèn điện sao?”</p><p>Đại mỹ nhân: Một đòn chí mạng.</p><p>Hệ thống: “Nếu thật sự không muốn làm, thì sinh con đi, chuyển nhượng hệ thống này cho con.”</p><p>Đại mỹ nhân: “Ý mày là?”</p><p>Tự sinh!</p><p>Đại mỹ nhân nhắm mắt lại: “Cân nhắc một chút.”</p><p>Chú thích: Con trai có hệ thống bảo vệ, rất an toàn ở bên ngoài. Cá mặn đại mỹ nhân không phải không làm gì, cậu đang thúc đẩy giáo dục hiện đại, đặt nền móng cho công nghệ trong tương lai.</p>
Tôi Là Người Chơi Duy Nhất
<p>Hà Thắng, một thanh niên hiện đại sống cuộc đời bình thường, bỗng tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một thế giới khác. Ở đây, anh nhập vào thân xác của một thiếu niên cùng tên, sống trong cảnh nghèo khó và nợ nần. Người cha của thiếu niên đã mất hết tài sản do cờ bạc, để lại một món nợ khổng lồ và một cuộc sống khó khăn cho Hà Thắng.</p><p>Trong khi tìm cách đối mặt với hoàn cảnh, Hà Thắng bất ngờ chìm vào giấc ngủ và thấy mình đứng trước một cánh cửa huyền bí mang hình ảnh của một “Cửa Hoa Sen.” Trên cánh cửa, những dòng chữ xuất hiện, tiết lộ nhiệm vụ “Đồ Tể Thị Trấn,” yêu cầu anh điều tra vụ mất tích của dân làng tại trấn Lâm Gia. Thành công trong nhiệm vụ sẽ mang lại phần thưởng, bao gồm kinh nghiệm và vật phẩm quý giá.</p><p>Câu chuyện mở ra hành trình đầy thách thức, khi Hà Thắng phải thích nghi với thế giới mới và thực hiện nhiệm vụ để tìm cách sinh tồn.</p>
Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn!
<p>Tô Tịch Vãn —— giả thiên kim bị ôm nhầm nhiều năm. <br>Khi thật thiên kim quay về, cô lập tức bị Tô gia đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười trong mắt thiên hạ.</p><p>Nhưng không ai ngờ, Tô Tịch Vãn mới chính là thiếu nữ mất tích của Mộc gia —— một trong tứ đại hào môn kinh thành.</p><p>Từ kẻ bị vứt bỏ, cô đường hoàng trở về gia tộc chân chính, được cha mẹ ruột và anh trai sủng trong lòng bàn tay.<br>Những người họ hàng từng hờ hững, khi chứng kiến cô dùng huyền thuật và y thuật cứu người, từng bước vả mặt kẻ khinh thường, cuối cùng đều tâm phục khẩu phục, để cô trở thành đoàn sủng danh xứng với thực.</p><p>Cô bận rộn hết ngày này qua ngày khác —— vẽ bùa, trừ tà, cứu người, vả mặt.<br>Nhưng linh lực đạt được … lại không bằng việc chỉ đơn giản là ở bên cạnh vị hôn phu xa lạ kia.<br>Dạ Mặc Diễm.<br>Người ngoài đều biết Dạ Mặc Diễm lãnh ngạo quái gở. <br>Không hiểu vì sao tự dưng quanh thân lại xuất hiện thân ảnh một nữ nhân ...</p>
Ngõ Ngô Đồng - Tống Triệt Không Ăn Cá
<p>Thể loại: ngược - BE - vừa gặp đã yêu - yêu thầm - thiên tài</p><p>Văn án</p><p>[Thiếu nữ rạng rỡ, lương thiện Ninh Uyển × Thiếu niên tài năng, dịu dàng Tống Thanh Yến]</p><p>[Vừa gặp đã yêu + yêu thầm thành thật + Tuổi trẻ đau đớn]</p><p>Khi ánh nắng nhỏ thuần khiết và rạng rỡ Ninh Uyển phải lòng Tống Thanh Yến ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh là niềm kiêu hãnh trong mắt mọi người. Cô giấu kín tâm tư yêu thầm vào những trang nhật ký, chỉ dự định giữ riêng cho mình biết.</p><p>Ai ngờ định mệnh đưa đẩy, Tống Thanh Yến trở thành người giám hộ tạm thời của cô. Trong những ngày bị cô lập và bắt nạt, Tống Thanh Yến là ánh sáng trong cuộc đời cô. Cô kìm nén cho đến khi tốt nghiệp trung học, cuối cùng cũng thổ lộ lòng mình với anh.</p><p>Tống Thanh Yến xoa đầu cô, nói rằng họ sẽ có một tương lai hạnh phúc.</p><p>Nhưng rồi tương lai của họ bị vùi lấp trong chính mùa mà họ gặp nhau năm xưa.</p><p>Bia mộ khắc rằng, khi gặp nhau Tống Thanh Yến 19 tuổi, khi chia xa Ninh Uyển 19 tuổi.</p>
Sau Khi Bị Ác Quỷ Nhắm Tới
bởi Tẩu Lệ
<p data-p-id="00a4df97ab69ef25f40c0c2fd4fc3cb0">Ngày thứ 49 chuyển vào khu chung cư Quế Viên, cũng là ngày xác định địa điểm tự sát, Trạch Hòa Sắc nhìn thấy một người đàn ông xa lạ trong gương.</p><div id="component-paragraphcommentscount-00a4df97ab69ef25f40c0c2fd4fc3cb0-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="5afed0401760ee731cc4263ee5c0fdbf">Nói chính xác thì, đây không phải lần đầu bọn họ gặp nhau. Dù sao thì cậu cũng đã bị theo dõi rất lâu rồi.</p><div id="component-paragraphcommentscount-5afed0401760ee731cc4263ee5c0fdbf-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="9351fd5a5a70eef29059c8cd6c14e6dc">Người đàn ông đó giống như một con quái vật khổng lồ ẩn mình trong thế giới bên kia – âm u, kiêu ngạo, chẳng hề để cậu vào mắt.</p><div id="component-paragraphcommentscount-9351fd5a5a70eef29059c8cd6c14e6dc-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="c8810e609cfc61dc95ec5f96c1f54872">Sau khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thành lập thì không cho phép các hủ tục, gọi hồn... nên các linh hồn không được phép xuất hiện – dĩ nhiên, điều đó cũng áp dụng với cả linh hồn trong gương.</p><div id="component-paragraphcommentscount-c8810e609cfc61dc95ec5f96c1f54872-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="99db32524d99d42bd8834be73929045c">Trạch Hòa Sắc cho rằng đây là dấu hiệu của rối loạn tâm thần, nên quyết định phớt lờ mọi điều bất thường, tiếp tục thực hiện kế hoạch tự sát như đã định.</p><div id="component-paragraphcommentscount-99db32524d99d42bd8834be73929045c-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="f6506a70441610dfde68cdcffd38eaaf">Nhưng đến khi thay xong quần áo, đối phương lại bất ngờ vươn tay ra từ trong gương, tóm lấy cậu.</p><div id="component-paragraphcommentscount-f6506a70441610dfde68cdcffd38eaaf-%2f1543537398-%25c4%2591m-ho%25c3%25a0n-sau-khi-b%25e1%25bb%258b-%25c3%25a1c-qu%25e1%25bb%25b7-nh%25e1%25ba%25afm-t%25e1%25bb%259bi-v%25c4%2583n-%25c3%25a1n" class="component-wrapper"></div><p data-p-id="63ec679023b5149c3c81afa98cff3ab1">"Cà vạt không phải thắt như thế." Người đàn ông nói, "Hôm kia em chẳng vừa biểu diễn cho tôi xem à?"<br>-----</p>
Trở Về Năm 2002
bởi Khuyết Danh
<p class="mt-5 font-normal">Ba năm sau khi kết hôn, tôi không may sảy thai và khó có con lại.</p><p class="mt-5 font-normal">Chồng tôi, Chu Trị Quốc, bỗng dưng dẫn theo 1 đứa trẻ về nhà.</p><p class="mt-5 font-normal">Anh ta nói, dù tôi không thể sinh con thì chúng tôi vẫn có thể nhận nuôi một đứa, anh ta vẫn muốn ở bên tôi.</p><p class="mt-5 font-normal">Mẹ tôi thấy anh ta nhận nuôi một đứa trẻ không rõ lai lịch liền một mực muốn đẩy con gái của anh trai tôi cho tôi. Cháu gái ruột có chung huyết thống với tôi, sau này về già tôi cũng có chỗ nương tựa.</p><p class="mt-5 font-normal">Vì không muốn làm tôi khó xử, Chu Trị Quốc đã làm thủ tục nhận cháu gái tôi làm con nuôi.</p><p class="mt-5 font-normal">Gia đình êm ấm, con cái đầy đủ, tôi trở thành người hạnh phúc nhất trên đời, toàn tâm toàn ý vì chồng con mà hi sinh tất cả.</p><p class="mt-5 font-normal">Nhưng không ngờ, vừa nuôi dạy con cái thành tài, chồng cũng công thành danh toại thì tôi lại ngã bệnh.</p><p class="mt-5 font-normal">Biết tôi bị bệnh ung thư, ông chồng tốt và hai đứa con ngoan của tôi liền lập tức từ bỏ tôi.</p><p class="mt-5 font-normal">Tôi chec thảm trong căn nhà tồi tàn không ai ngó ngàng. Mãi đến khi chec đi tôi mới biết chồng và các con đều căm hận tôi đến tận xương tủy.</p><p class="mt-5 font-normal">Mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở lại ngày mình bị sảy thai.</p>
Nhà Vua Có Đôi Tai Lừa
bởi Thất Bảo Tô
<p class="has-text-align-center"><strong>NHÀ VUA CÓ ĐÔI TAI LỪA</strong></p><p class="has-text-align-center"><strong>Tác giả:</strong> Thất Bảo Tô</p><p class="has-text-align-center"><strong>Thể loại:</strong> Hiện đại, thanh xuân vườn trường, đôi bên yêu thầm, con cưng của trời, HE</p><p class="has-text-align-center"><strong>Độ dài:</strong> 57 chương + 9 ngoại truyện</p><p class="has-text-align-center"><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Khi lần nào thực hiện động tác vặn mình cũng phải nhìn lén Nguyên Dã một lần, Xuân Tảo bắt đầu nhận ra có điều chẳng lành,</p><p>Càng không ổn hơn chính là, bỗng nhiên có một ngày, chàng trai đứng ở nơi đó mỉm cười nhìn cô không chớp mắt.</p><p>— Việc thích cậu giống như đôi tai lừa nhà vua càng giấu càng hở, gió sẽ biết, cây sẽ biết, rồi đến một ngày cậu cũng sẽ biết.</p><p class="has-text-align-left"><em>Linh cảm đến từ truyện cổ tích <a href="http://truyenxuatichcu.com/than-thoai-hy-lap/chuyen-vua-midas-ong-vua-co-doi-tai-lua.html">Nhà vua có đôi tai lừa</a>></em></p><p class="has-text-align-left"><em>Câu chuyện xưa của hai bạn học sinh “ngoan”.</em></p><p class="has-text-align-left"><em>– Đôi bên yêu thầm, chua chua ngọt ngọt</em></p><p class="has-text-align-left"><em>– Tags: Con cưng của trời, truyện thanh xuân ngọt chứ không đắng</em></p><p class="has-text-align-left"><em>– Vai chính: Xuân Tảo </em>┃<em> Phối hợp: Nguyên Dã</em></p><p class="has-text-align-left">Giới thiệu tóm tắt: Kể từ khi gặp em, nước có ga cũng hóa ngân hà.</p><p class="has-text-align-left">Chủ đề: Trưởng thành chính là bứt phá từ bên trong.</p>
Chúng Ta Chưa Muộn - Mễ Hạ Nhược
bởi Mễ Hạ Nhược
<p>[Cô nàng học bá thông minh × Chàng trai học dốt lêu lổng] [Cứu rỗi]<br>Mùa hè năm tốt nghiệp cấp ba, Cung Tịch Chiếu một mình rời thành phố mình sống sang tỉnh khác đi làm. Trên chuyến tàu cao tốc đang lao vun vút, cậu gặp được cô nàng học bá kiên cường và thông minh – Quách Di Trân.</p><p>Khi ấy, cậu hoàn toàn không thể ngờ rằng, chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, mình sẽ vì cô mà quyết định học lại. Lại càng không thể ngờ rằng, cô gái rõ ràng nhỏ hơn cậu ấy lại sẽ trở thành gia sư của cậu trong suốt một năm sau đó.</p><p>Hoàng hôn nghiêng bóng, màn đêm sắp buông.<br>Chỉ cần có em bên cạnh…thì chẳng bao giờ là muộn.</p>
Xin Chào Kết Phân - Mèo Thiếu Nữ Nhiều Tiền
<p>Tác giả: Mèo thiếu nữ nhiều tiền<br>Cốt truyện ngọt ngào, đầy ắp tình yêu, sinh con, sinh con, sinh con!<br>Mối quan hệ cùng giới được chấp nhận, có thể kết hôn. </p><p>Văn án</p><p>Trì Vọng một chàng trai đẹp trai, học giỏi và có chí tiến thủ, học tại đại học nổi tiếng H đại, với một tương lai rộng mở. Tuy nhiên, có một khuyết điểm lớn: đó là nghèo. Cậu nghèo đến mức nếu cho tay vào túi quần, có thể thấy được hai ngón tay. Vì vậy, cậu đã quyết tâm trở thành "hoàng đế làm thêm", đi làm thêm khắp nơi, quyết tâm kiếm tiền tạo dựng một tương lai huy hoàng cho bản thân.<br>Trong khi đó, Tạ Tư Hành là nam thần của H đại, cao lớn, đẹp trai, lạnh lùng như băng, nghe nói gia đình cực kỳ giàu có, sau này sẽ đi du học. Tuy vậy, anh vẫn không thể ngăn được nam nữ liên tục tỏ tình với mình.<br>Một nhân vật nổi bật như vậy vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Trì Vọng, thế nhưng một lần tình cờ, hai người lại xảy ra chuyện.<br>Khi tỉnh dậy, Trì Vọng rất ngơ ngác, nhìn mình rồi nhìn Tạ Tư Hành im lặng, lâu sau mới bật ra một câu: "Phí phòng tôi không cần trả chứ?"<br>Tạ Tư Hành: "..."<br>Tạ Tư Hành: "Không cần."<br>Trì Vọng nhanh chóng rời đi, với thái độ rất bình thản, tự an ủi mình rằng, việc gì phải lo, cứ làm công việc của mình, đi học thì đi học, nếu trên đường gặp Tạ Tư Hành, cũng chỉ là gật đầu chào một cái, không có gì lạ.<br>Thế nhưng vài tháng sau, bụng Trì Vọng hơi nhô lên, đúng lúc bị ngộ độc thức ăn phải vào bệnh viện truyền dịch, sau khi bị bạn bè thuyết phục, cậu đi kiểm tra sức khỏe.<br>Kết quả, bác sĩ kinh ngạc nói: "Cậu mang thai rồi!"<br>Trì Vọng: "??"<br>Hả? Cậu là con trai mà!<br>Kiểm tra lại lần nữa, kết quả vẫn là mang thai.<br>Trì Vọng: "......"<br>Hả????<br>Một thời gian sau, Trì Vọng tìm đến Tạ Tư Hành, bí mật nói: "Tôi mang thai rồi, anh phải chịu trách nhiệm."<br>Tạ Tư Hành: "?"<br>Tạ Tư Hành nhận được kết quả báo cáo kiểm tra, xác nhận Trì Vọng thật sự mang thai, rơi vào im lặng.<br>Dưới sự thúc giục của Trì Vọng, ánh mắt Tạ Tư Hành dần dần kiên định, trầm giọng hỏi: "Em muốn đám cưới kiểu Trung hay phương Tây?"<br>Trì Vọng: "Hả? Tôi chỉ muốn anh hoàn lại phí kiểm tra thôi, đứa bé này không thể giữ được."<br>Cậu ngại ngùng, vội vã xoắn tay, "Chỉ là tôi không có tiền."<br>Tạ Tư Hành: "..."<br>Tạ Tư Hành kiên quyết nói: "Chúng ta kết hôn."<br>Trì Vọng ngẩn người: "Anh phải kết hôn mới chịu hoàn lại tiền à?"<br>Tạ Tư Hành: "..."</p>