Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1252 truyện
Diễn Thế – Bán Tiệt Bạch Thái
<p>Ôn Sơ đã làm diễn viên đóng thế cho Tề Viện suốt tám năm, từ một kẻ thấp kém, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười đều mang bóng dáng của Tề Viện, cô đã chịu đựng đủ rồi.</p><p>Cuối cùng cũng có thể sở hữu một tác phẩm mang tên mình, nhưng lại phát hiện người đàn ông yêu cô như sinh mạng, trong mắt anh vẫn chỉ toàn là nỗi buồn và niềm đau mang tên Tề Viện.</p><p>Suốt tám năm qua, anh vẫn luôn coi cô là thế thân của Tề Viện.</p><p>Khoảnh khắc ấy, Ôn Sơ hoàn toàn sụp đổ. </p><p>–</p><p>Sau này, cô đoạt được giải Ảnh hậu, trên màn hình toàn là cái tên Ôn Sơ của cô.</p><p>Mọi người đồng thanh hò reo vì cô.</p><p>Cô lạnh lùng nhìn người đàn ông đứng trong góc đang đưa tay về phía mình.</p><p>Nhưng cô lại đưa tay cho một người đàn ông khác.</p><p>–</p><p>Nửa đời đầu Cố Trình sống kiêu ngạo, nửa đời sau vì Ôn Sơ mà hóa thành kẻ điên.</p><p>–</p><p>Đề tài thế thân</p><p>Hệ liệt quỳ gối. </p><p>Sẽ có màn kết hợp kỳ ảo với Mạnh Oánh</p><p>Tag nội dung: hào môn thế gia, con cưng của trời, giới giải trí, nghiệp giới tinh anh, chính kịch, thế thân</p><p>Nhân vật chính: Ôn Sơ, Cố Trình</p><p>Nhân vật phụ: Tề Viện</p><p>Một câu tóm tắt: Xa được bao nhiêu, cút đến đó bấy nhiêu.</p><p>Lập ý: Nữ chính kiên cường, dũng cảm, cuộc đời truyền cảm hứng.</p>
Hôm Nay Paris Có Mưa - Hạch Đào
bởi Hạch Đào
<p>“Dự báo thời tiết nói, hôm nay Paris có mưa.” —— Mật mã tình yêu của em và anh.<br><br>Sự giằng co cực độ x sức hút mãnh liệt lẫn nhau.<br>Quý công tử ôn nhu, si tình x Cô nàng lạnh lùng, điềm tĩnh, chỉ nũng nịu với nam chính nhưng không hề hay biết<br>【Văn án ngắn】<br><br>Thanh Trạch và Lương Tư giận dỗi, anh muốn Lương Tư phải tốt với anh hơn nữa.<br><br>Giận thì giận, nhưng Lương Tư lại không cần anh nữa, còn tính tìm người mới.<br><br>Lương Tư: “Hy vọng sau này Thanh Trạch mỗi ngày đều vui vẻ, công việc thuận lợi, hôn nhân hạnh phúc.”<br><br>Thanh Trạch: “Còn giận nữa, tôi là cún!”<br><br>【Văn án dài】<br><br>Trong mắt bạn bè, Lương Tư và Thanh Trạch là hai đóa hoa “lạnh lùng” khó với, hai người sớm muộn gì cũng yêu nhau, và sớm muộn gì cũng “toang”.<br><br>Ngày họ ở bên nhau, bầu trời Paris ngập tràn sắc hồng.<br><br>Thanh Trạch hỏi: “Vậy cô giáo Lương có muốn thử với anh không?”<br><br>Lương Tư nghĩ, nếu cô đồng ý, thì cả đời này, cô sẽ phải cô đơn một mình.<br><br>Cô kiễng chân hôn anh, “Muốn”<br><br>Năm đó, họ đã có một cuộc tình vô cùng ngọt ngào, kín đáo trước mặt người khác thì kiềm chế ân ái, sau lưng lại lãng mạn và cuồng nhiệt.<br><br>Bạn bè đều cho rằng Thanh Trạch là chàng công tử thanh cao, không bao giờ nổi giận, luôn thiên vị Lương Tư.<br><br>Họ cũng nghĩ rằng Lương Tư, người luôn điềm tĩnh, tự chủ, đã sa vào vòng tay của Thanh Trạch, không bao giờ rời xa.<br><br>Ngày chia tay, Thanh Trạch bình tĩnh nói:<br><br>“Trong mối quan hệ này, anh đã dốc hết một trăm phần trăm chân thành, nhưng Lương Tư, em đã cho anh được bao nhiêu thật lòng?”<br><br>Lương Tư mặc kệ mưa gió, mở cửa xe, không hề ngoảnh lại.<br><br>Ba năm sau, gặp lại ở trong nước.<br><br>“Đã lâu không gặp, cô giáo Lương.”<br><br>Giọng Thanh Trạch ôn hòa, vẻ mặt lạnh nhạt, đó là thái độ quen thuộc của anh khi đối xử với người lạ.<br><br>Chào hỏi xong, anh không hề liếc nhìn Lương Tư thêm một cái.<br><br>Cô mặc chiếc váy mà anh từng khen là rất đẹp, đứng bên cạnh anh cả buổi chiều, giống như một trò cười.<br><br>Sau đó, Lương Tư được giáo sư giới thiệu, làm quen với một đồng nghiệp nam khoa Toán.<br><br>Lại sau đó nữa, đồng nghiệp nam kia cùng bạn học đại học của anh ta, là Thanh Trạch cùng nhau thảo luận, làm thế nào để tỏ tình với cô giáo Lương.<br><br>Thanh Trạch không nói một lời, nụ cười trên mặt nhạt nhẽo, không hề để ý.<br><br>Nhưng vừa quay đầu, anh đã lái xe đến dưới lầu nhà Lương Tư, cẩn thận bấm dãy số điện thoại đã thuộc nằm lòng.<br><br>Lương Tư gật đầu, “Nói xong rồi phải không? Vậy anh có thể đi rồi, sau này đừng đến nữa.”<br><br>Thanh Trạch im lặng hồi lâu.<br><br>Trong gió đêm, Lương Tư nghe thấy một giọng nói khàn khàn, còn mang theo chút tủi thân:<br><br>“Sao em lại có thể không cần anh chứ…”</p>
Say Hương Hồng - Củ Củ Miêu
bởi Củ Củ Miêu
<p>Anh – chủ quán bar đầy tâm cơ với ánh mắt sắc lẹm. <br><br>Cô – nhà thiết kế sườn xám mang vẻ đẹp mê hoặc.<br><br>Lần đầu gặp nhau tại bar “Đêm không ngộ”, Trì Hoài Dã đã để mắt đến dáng người quyến rũ trong chiếc sườn xám xanh thẫm của Thịnh Đằng Vi. Một đêm định mệnh ấy, anh phát hiện cô không chỉ có vóc dáng mỹ miều – mà còn khiến anh say đắm không lối thoát.<br><br>Ngày tháng trôi qua, cô vẫn thường ghé quán, gọi ly cocktail “Người đến người đi” và ngắm nhìn anh pha chế. Một hôm, Thịnh Đằng Vi bất chợt cất lời: “Hay là chúng ta cưới nhau đi, để em nuôi anh.”<br><br>Nụ hôn qua quầy bar dưới ánh đèn mờ ảo là câu trả lời của Trì Hoài Dã. Nhưng anh khẳng định: “Chuyện cưới hỏi, phải để đàn ông lo.”<br><br>Thịnh Đằng Vi luôn nghĩ mình là người chủ động theo đuổi. Nào ngờ, từ giây phút đầu tiên, cô đã là con mồi trong tầm ngắm của người đàn ông ấy.<br><br>“Biết rằng tình là bể khổ <br><br>Nhưng vì em, anh nguyện đắm chìm…”</p>
Sau Khi Thức Tỉnh, Mỹ Nhân Nhỏ Không Thể Trốn Thoát
bởi A Cửu Đại Nhân
<p>Nguyên tác : Tiểu mỹ nhân giác tỉnh hậu đào bất điệu liễu<br>Tác giả: A Cửu Đại Nhân<br>Editor : @tiembanhcuamarine <br>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Nhược thụ , 1v1</p><p>Văn án:</p><p>Tô Nhung, như một công cụ, đã thức tỉnh rồi.</p><p>Cậu phát hiện thế giới mình đang sống là sự kết hợp của 3 cuốn sách với những cốt truyện khác nhau, mà thân phận của cậu chính là bia đỡ đạn thúc đẩy tình tiết truyện.</p><p>Trong truyện truy thê hỏa táng tràng, cậu là bạch liên hoa khiến đại lão truy thê;</p><p>Truyện thế thân bạch nguyệt quang, cậu là thế thân khiến đại lão phát điên;</p><p>Truyện thật giả thiếu gia vô CP, cậu chính là đồng phạm khiến thiếu gia thật bị ngược đãi.</p><p>Theo cốt truyện, cuối cùng những người này sẽ hận cậu đến chết, chà đạp cậu dưới chân.</p><p>Ngay cả khi cậu không làm gì cả.</p><p>May mắn thay, trên thế giới này, có một người rất đặc biệt.</p><p>Người này ôn nhuận như ngọc, quả thực là một người đàn ông dịu dàng, là thanh mai trúc mã ôn nhu của cậu.</p><p>Có lẽ anh là "chiếc đùi vàng" duy nhất có thể cứu cậu khỏi nước sôi lửa bỏng này.</p><p>*</p><p>Có trúc mã ôn nhu cổ vũ,</p><p>Tô Nhung quyết tâm bãi công, cuối cùng đã có sự thay đổi.</p><p>Khi đại lão trong truy thê hỏa táng tràng vừa yêu vừa hận định bắt cậu đi, cậu lùi lại ba bước, nhẹ nhàng nói: Vợ của anh không phải tôi.</p><p>Khi đại lão trong thế thân si mê điên cuồng, cậu xua tay liên hồi, cau mày: Anh nhận nhầm người rồi.</p><p>Khi thiếu gia thật đau đớn, phát điên, cậu ra tay giúp đỡ, nhỏ giọng nói: Tôi giúp cậu, cậu đừng làm tổn thương tôi nha !</p><p>......</p><p>Dường như mọi chuyện đã giải quyết xong, Tô Nhung hướng về trúc mã ôn nhu luôn giúp đỡ mình, cười cong mày: "Anh giỏi quá, bọn họ thật sự biến mất rồi."</p><p>Trúc mã hiền lành tốt bụng khẽ mỉm cười, nhưng khi thấy Tô Nhung cười với người khác, sắc mặt liền trầm xuống, bóng tối hiện lên trong mắt.</p><p>Dưới vẻ ngoài tưởng chừng bình thản lại ẩn chứa nỗi ham muốn sâu đậm.</p><p>*</p><p>Những lời khuyên ân cần, những lời dụ dỗ tha thiết chẳng qua chỉ là để Tô Nhung cắt đứt dây dưa với mấy tên đàn ông nhàm chán kia, nhưng cũng không phải để bé trúc mã của mình có cơ hội rời xa anh, cũng không phải tạo cơ hội cho người đàn ông khác.</p><p>Lại một lần nữa nhìn thấy người đàn ông xa lạ đến gần Tô Nhung, nội tâm vốn luôn bị ghen tuông gặm nhấm của *Hứa Cảnh Dịch cuối cùng cũng bị vặn đến cực điểm.</p><p>Chậm rãi bước vào biệt thự cao quý được xây cho Tô Nhung, anh bình tĩnh nhìn bé trúc mã xinh đẹp nằm trên giường, bàn tay to vuốt ve khuôn mặt tinh xảo thanh tú, nhưng lời nói ra lại mang sự lạnh lẽo.</p><p>"Rõ ràng đã cắt đứt được bọn họ, sao lại chọc đến những người khác nữa ?"</p><p>"Ở bên cạnh anh không phải sẽ tốt hơn sao?"</p><p>Hướng dẫn đọc : <strong>Công</strong><strong> </strong><strong>là</strong><strong> </strong><strong>trúc</strong><strong> </strong><strong>mã</strong></p><p><strong>Tránh</strong><strong> </strong><strong>lôi</strong><strong>:</strong> mềm mại tiểu mỹ nhân thụ, NHƯỢC THỤ (mình đã caps lock vậy rồi hy vọng bác nào không thích thuộc tính thụ vậy có thể out nhé, xin đừng buông lời cay đắng với bé nó :D)</p><p>Tag: Hào môn thế gia, Yêu sâu đậm, Hiện đại hư cấu, Nhẹ nhàng</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tô Nhung ┃ vai phụ: ┃ cái khác:</p><p>Một câu tóm tắt: Thức tỉnh rồi, nhưng trốn không thoát</p><p>Lập ý: Tích cực hướng về phía trước, yêu</p>
Vượt Rào Yêu Thầm – Bản Đông
bởi Bản Đông
<p>Ngày bạn gái cũ kết hôn, Chu Vụ uống rất nhiều và trốn ở hành lang hút thuốc một mình.</p><p>Trong bóng tối có người tiến đến. Đó là Ôn Từ, một bạn nữ cùng lớp mà dường như giữa họ không hề có tiếp xúc trong suốt ba năm trung học.</p><p>Đối phương cũng nồng nặc mùi rượu giống như anh, cô ấy nhẹ nhàng hỏi: “Cậu thích Đoạn Vi phải không? Thật trùng hợp, tớ lại thích chú rể của cô ấy.”</p><p>Nói xong, Ôn Từ kiễng chân lên hôn anh.</p><p>Từ nhỏ Ôn Từ đã ngoan ngoãn lễ phép, luôn tuân theo khuôn phép truyền thống, tất cả những lần vượt rào hiếm hoi của cô đều dành cho Chu Vụ.</p><p>Giả như hôn anh.</p><p>Giả như làm người tình của anh.</p><p>Lại như, nói dối anh rằng cô yêu người khác.</p>
Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi
<p>Tô Tái Tái cảm thấy mình thật thảm.</p><p>Nhị sư đệ phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình đã bế quan.</p><p>Chỉ để lại tiểu sư điệt đang tuổi ăn tuổi lớn cùng với vị sư phụ đang tiến vào trạng thái muốn về hưu dưỡng già, trong mấy năm gần đây còn vô cùng thích nuôi dưỡng những thú cưng kỳ lạ.</p><p>Nhưng lại làm khổ đại đệ tử là cô.</p><p>Cũng may ông trời không có tuyệt đường người, bà nội trong giới hào môn của cô đã tìm tới cửa! Hoá ra cô chính là thiên kim thật!</p><p>Cái gì?! Cô đã đính hôn từ bé, vị hôn phu còn chướng mắt cô chỉ là một thôn cô nơi hoang dã, chỉ có thiên kim giả mới là tình yêu đích thực, sau khi biết được cô còn sống thì lúc gặp mặt đã ném ra một trăm vạn tệ muốn cô rời đi???</p>
Đừng Cắn Đuôi Rắn Ta - Đại Nha Thanh
bởi Đại Nha Thanh
<p>Tác giả: Đại Nha Thanh <br>Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu <br>Thị giác tác phẩm: Chủ công <br>Tag: Cường cường Đô thị Hào môn thế gia Gương vỡ lại lành <br>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hình Việt, Bộ Yểu</p><p>Văn án</p><p>“Hai loại tiểu mẫu xà thì tuyệt đối không thể ở bên nhau!”<br>Năm 18 tuổi, Nàng cãi nhau với Hình Việt, khiến cô nổi giận đùng đùng, lạnh lùng ném xuống đơn ly hôn. Cô gái nhỏ này — Hình Việt không cần nữa.<br>Mười năm sau, tại một buổi tiệc sang trọng, Hình Việt bất ngờ gặp lại vợ cũ. Cô gái trẻ con năm xưa giờ đã trở thành một luật sư nổi tiếng, lạnh lùng và kiêu ngạo, được mệnh danh là “bông tuyết đỏ trên núi cao”.<br>Nghe nói cô chuyên xử lý các vụ ly hôn đồng tính, danh tiếng vang xa, còn tham gia sửa đổi luật hôn nhân đồng giới suốt 5 năm liền.<br>Hình Việt tim đập thình thịch, hơi lo lắng vợ cũ sẽ “lật lại hồ sơ cũ” mà chia tài sản.<br>Tiệc còn chưa tan, Hình Việt đã bị một chiếc đuôi rắn đỏ quấn lấy, bị ép đến tầng gác tối. Người phụ nữ kia nhào vào lòng cô, thè lưỡi rắn ra, nói đầy tình cảm:<br>“Tỷ tỷ, em rất nhớ chị…”<br>Đôi mắt đỏ như bảo thạch ấy, đầy ắp uất ức.<br>Đêm đó, Hình Việt tỉnh táo mà bình tĩnh cùng “tiểu hỏa xà” vào khách sạn. Sau khi xong việc, cô nói thẳng:<br>“Tôi không có nhà, đang nợ 800 triệu, đến ăn cơm cũng là vấn đề.”<br>Từ hôm đó trở đi, Hình Việt không dám lái xe sang, không dám ở biệt thự, mỗi ngày ngủ phòng thuê, đi bộ đi làm, cơm hộp không dám gọi loại có phí ship trên 3 ngàn, sợ Bộ Yếu phát hiện mình còn tiền.<br>Bộ Yếu về nhà, buồn bã ba ngày ba đêm. Không ngờ sau khi ly hôn, Hình Việt lại sống thảm như vậy. Không dám phục hôn cũng là điều dễ hiểu.<br>Hình Việt đang chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm, thì đêm đó Bộ Yếu tìm tới cửa, còn mang theo… 36 giấy chứng nhận bất động sản.<br>Đây là “ăn cơm mềm” mà bị nghẹn đến không thở nổi! <br>Hình Việt bị ép đến không biết trốn vào đâu, mà tiểu hỏa xà kia vẫn quấn đuôi không buông.<br>Tiểu hỏa xà: <br>“Tỷ tỷ, em còn một ít tiền riêng, đủ để chúng ta nuôi một quả trứng rắn con…”<br>---<br>🧡 Tóm tắt: <br>Một câu chuyện ngôn tình hài hước về một cặp đôi từng ly hôn, gặp lại sau nhiều năm, và bắt đầu hành trình “nuôi một quả trứng rắn con” — vừa ngọt ngào, vừa dở khóc dở cười.<br>🎯 Thông điệp: <br>Học cách trân trọng người bên cạnh là bài học bắt buộc trong đời người.</p>
Ký Sự Thăng Tiến Của Bà Mẹ Kế Trẻ
bởi Zhihu
<p>Năm Thẩm Yếm Ly tròn hai mươi tuổi.</p><p>Ta, một công cụ hình người, một bà mẹ kế trẻ, coi như đã làm tròn bổn phận.</p><p>Ta quay lại nghề cũ, quyến rũ lão Thượng thư góa vợ, có hai đứa con.</p><p>Thượng thư bị ta trêu chọc đến mê mẩn, chuẩn bị cưới ta làm vợ kế.</p><p>Thẩm Yếm Ly đột nhiên xuất hiện.</p><p>Chàng mặt mày trầm tĩnh, kéo ta vào lòng, giọng nói trầm thấp:</p><p>"Nội tử không hiểu chuyện, đại nhân chê cười rồi."</p>
Bồ Tát Man - znvznv
bởi znvznv
<p><strong>Tên truyện: </strong>Bồ Tát Man</p><p><strong>Tác giả: </strong>znvznv</p><p><strong>Biên tập: </strong>Mặc Hàm</p><p><strong>Thể loại: </strong>Cường công mỹ thụ, quyền thế ngập trời công x tâm cơ thâm trầm hoàng tử thụ (cậu nhỏ x tiện nghi cháu ngoại trai), BE</p><p><strong>Cốt truyện: </strong>Tương ái tương sát</p><p><strong>Bối cảnh:</strong> Triều đại giả tưởng, một số chi tiết tham khảo thời Đường</p><p>Triều đại giả tưởng, một phần bối cảnh tham khảo thời Đường</p><p class="has-text-color has-link-color wp-elements-a05abc720aaa967097828bd168dfe246"><strong>[Cảnh báo]</strong></p><p>Giai đoạn đầu, Cữu Cữu – Du Túc là công, ngoại chất – Lý Ương là thụ, sau đó sẽ có tình tiết hỗ công. Trong phần thiết lập, Du Túc chỉ hơn Lý Ương một tuổi.</p><p>Cả công và thụ đều không phải người tốt, tranh giành quyền thế, đặc biệt là công, thủ đoạn rất tàn nhẫn.</p><p>Trong các tình tiết về sau, thụ có vợ con.</p>
Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi
bởi An Tắc
<p>Tác giả: An Tắc</p><p>Edit: darkAmanecer</p><p>Convert: 𝐂𝐚𝐜𝐭𝐲 𝐂𝐚𝐭 🌵</p><p>Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Giới giải trí, Niên hạ, Chủ công, Cưới trước yêu sau</p><p>CP: Thẩm Vụ x Mạnh Hoài Chi</p><p>___________________</p><p>Thẩm Vụ tình cờ biết được thế giới này là một cuốn sách. Trong sách, cậu là đối tượng đính hôn cũ của nam chính, là chất xúc tác tình cảm của hai nhân vật chính, nhưng do cốt truyện gặp trục trặc đã dẫn đến việc cậu và nam chính kết hôn trên danh nghĩa với nhau. Nam chính là kiểu lạnh lùng thanh cao như hoa trắng trên sườn núi, số mệnh đã định được nhiều người say mê theo đuổi, nhưng anh lại chỉ đối xử đặc biệt với một mình thụ chính, tình trong như đã mặt ngoài còn e.</p><p>Còn Thẩm Vụ chỉ là cầu nối tình cảm cho chồng cũ mà thôi. Nói gì thì nói, cơm đưa đến miệng chẳng tội gì không ăn, Thẩm Vụ quyết định dựa hơi nam chính tiến vào giới giải trí, chỉ cần đạt đến mức hai triệu fan sẽ đồng ý ly hôn.</p><p>Nhưng đến lúc năm triệu fan, mười triệu fan, siêu thoại gán ghép hai người ngày nào cũng vui tươi hoan hỉ như tết… Thẩm Vụ cảm thấy cứ tiếp tục thế này thì không được, nếu không ly hôn thì nam chính chỉ còn nước truy thê hỏa táng tràng thôi.</p><p>Thẩm Vụ chủ động nhắc lại chuyện cũ, ai ngờ nam chính tỉnh bơ hỏi lại, “Anh đồng ý ly hôn bao giờ?”</p><p>Thẩm Vụ: ?? Anh cứ thế này sẽ truy thê hỏa táng tràng đó.</p>
Em Ngọt Hơn Cả Mật - Hội Đường
bởi Hội Đường
<p>Tác giả: Hội Đường</p><p>Tran / Editor: AI_Gấc</p><p>Beta: AI_Mộc Lan</p><p>Thể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Y học - Bác sĩ, Hào môn thế gia, Thanh xuân vườn trường, Nhẹ nhàng, Nhất kiến chung tình, Duyên trời tác hợp, Sạch, Góc nhìn nữ chính, Hài hước, Nữ truy</p><p>Giới thiệu</p><p>Ban đầu, ấn tượng của Giang Vân Cảnh về Lâm Lạc là: Ngoại hình bình thường, dở hơi, vô liêm sỉ.</p><p>Một thời gian sau lại biến thành: Khá đẹp, hơi đáng yêu.</p><p>Sau này: Hôn bao nhiêu cũng không đủ, eo mềm môi ngọt.</p><p>Vào một buổi sáng nọ ——</p><p>Giang Vân Cảnh lấy một quyển sổ từ dưới gối của cô ra, bốn chữ “BÍ KÍP DÀY ĐEN” to màu trắng cực kỳ nổi bật trên mặt bìa màu đen.</p><p>Sau khi mở ra, trang đầu tiên được cô viết hai hàng chữ bằng bút nước:</p><p>Da mặt phải dày, lòng dạ phải đen tối.</p><p>Không theo đuổi được Giang Vân Cảnh thì không phải là người.</p><p>-</p><p>Lâm Lạc bừng tỉnh vì bị anh hôn, cô bực bội nói: “Giày vò cả đêm chưa đủ à, em cảnh cáo anh đừng có được voi đòi tiên...”</p><p>Còn chưa dứt lời, Lâm Lạc đã thấy ngón tay của người đàn ông gõ nhẹ lên một quyển sổ vô cùng quen mắt. Giang Vân Cảnh gằn từng chữ trả lời cô với giọng điệu bình tĩnh: “Da mặt phải dày, lòng dạ phải đen tối.”</p><p>Giọng nói khàn khàn trầm thấp, như chứa mật ong, nghe hết sức quyến rũ.</p><p>Đáy mắt sâu thẳm còn lóe lên tia sáng xấu xa.</p><p>...</p><p>Mặt Lâm Lạc đỏ bừng, cô cắn răng, trùm chăn lại: “Đồ biến thái, không ngủ nữa!”.</p><p>[Tình yêu của em dành cho anh không chỉ là lời nói suông.]</p><p>Tóm tắt ngắn gọn: Chỉ một ánh nhìn đã đốt cháy trái tim anh.</p>
Ly Hôn: Cảm Ơn Chồng Cũ Nhiều Nhé~
bởi Aa
<p>Bước ra khỏi cục dân chính, Lâu Thừa tiện tay ném cho tôi một tấm thẻ ngân hàng.</p><p>“Ba năm ngoan ngoãn, biết điều, không gây chuyện... Coi như phần thưởng. Trong đó có năm triệu. Với kiểu sống keo kiệt của em, chắc đủ tiêu cả đời.”</p><p>Hắn nghiêng đầu, giọng lười biếng nhưng vẫn không quên chế nhạo:</p><p>“À mà này, anh biết mình quyến rũ, nhưng em đừng mơ tưởng gì nữa. Ly hôn rồi là xong. Đừng có giở trò lén lút, không hiệu quả đâu, hiểu chưa?”</p><p>Tôi gật đầu: “Vâng ạ.”</p><p>Thấy tôi không níu kéo, không khóc lóc, thậm chí còn chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái, hắn bước theo, hơi khó chịu:</p><p>“Em không có gì muốn nói với anh à?”</p><p>Tôi đang bận đặt phòng VIP ở bar mới khai trương, ngẩng đầu, lễ phép đáp:</p><p>“Không ạ.”</p><p>Lâu Thừa nhướng mày:</p><p>“Em làm gì có tiền chơi mấy thứ đó? Mà thôi, từng là vợ chồng, anh không so đo. Nếu em thấy khó khăn, anh giới thiệu công việc. Em học chuyên ngành gì?”</p><p>Điện thoại rung liên tục.</p><p>Thông báo từ quán bar, hộp đêm, khu tiêu xài cao cấp lần lượt hiện ra. Tôi còn vừa book thêm mười trai mẫu ngoại hình nổi bật, năm giọng nói CV trầm ấm dịu dàng từ group VIP "chị em giới thượng lưu".</p><p>Tôi khẽ cong môi, liếc nhìn hắn:</p><p><strong>“Diễn xuất.”</strong></p><p><strong>…..</strong></p><p><strong>Anh thật sự hối hận rồiiiii</strong></p>
Tôi Cũng Có Thái Tử Gia Của Tôi Mà
bởi Zhihu
<p>Một lần say rượu, Chương Phùng Niên đã đồng ý với lời tỏ tình của tôi.</p><p>Ba ngày sau, anh ta lập tức theo ánh trăng sáng trong lòng mình – Lâm Yên – ra nước ngoài.</p><p>Chỉ gửi cho tôi một đoạn tin nhắn âm thanh: “Xin lỗi, A Diên, cậu có thể gặp được người tốt hơn.”</p><p>Vậy là tôi bị đá.</p><p>Trở thành trò cười trong vòng bạn bè của anh ta.</p><p>Hai năm sau, anh ta quay trở lại.</p><p>Trong buổi tiệc chào đón anh ta, tôi ngồi im lặng nghe mọi người xung quanh không ngừng khen ngợi rằng hai người họ thật xứng đôi.</p><p>Họ như cố ý nói để tôi nghe.</p><p>Chương Phùng Niên ôm eo người phụ nữ bên cạnh, khi nhận ra tôi, có chút bất ngờ: “A Diên, cậu sẽ không để bụng mãi đấy chứ?”</p><p>Anh ta cười xin lỗi, “Hai năm trước cứ coi như là tôi còn non dại, chưa suy nghĩ kỹ mà đồng ý với cậu. Đừng để tâm nhé, sau này vẫn có thể làm bạn mà.”</p><p>Nói nghe hay thật, không biết còn tưởng tôi là người đeo bám dai dẳng ấy chứ.</p><p>Tôi không trả lời, đúng lúc điện thoại trong túi reo lên.</p><p>Vì loa nhỏ nên khi nghe tôi luôn có thói quen bật loa ngoài khi nhận cuộc gọi. Vừa bấm nút nhận, giọng trầm ấm của người bên kia đã vang lên khắp phòng bao:</p><p>“Vợ à, em ở đâu? Anh đến đón em.”</p>
Ngày Ngày Nhớ Mong - Kim Họa
bởi Kim Họa
<p>Vào ngày sinh nhật tuổi trưởng thành của Lẫm Trĩ Thuỷ, cô bất ngờ biết được rằng mình có hôn ước từ trên trời rơi xuống, đối phương chính là người cầm quyền gia tộc danh giá bậc nhất Tứ Thành.</p><p>Trước khi bàn bạc về điều kiện liên hôn, hai người chỉ chính thức gặp mặt đúng một lần.</p><p>Lần đầu gặp gỡ, ngăn cách bởi rèm đèn mạ vàng, anh mặc một bộ âu phục sẫm màu, ngồi ngay ngắn phía đối diện, dưới đôi mày tuấn tú là đôi mắt tựa màu hổ phách.</p><p>Ánh mắt nhìn ấy rơi thẳng lên người cô, khiến tim Lẫm Trĩ Thuỷ bất giác run lên, nhưng cô vẫn nhớ rõ thân phận giữa hai người, cố làm ra vẻ tự nhiên mà hỏi: “Vậy sau khi kết hôn, có cần phải…tiếp xúc thân mật không?”.</p><p>“Ừm.”</p><p>“Thỉnh thoảng chứ?”.</p><p>“Không…” Mỗi ngày.</p><p>–</p><p>Lẫm Trĩ Thuỷ nhẹ nhàng thở ra, cô vẫn luôn nghĩ rằng Ninh Thương Vũ là kiểu người dù gần hay xa đều toát ra sự lạnh lùng xa cách, cứ ngỡ rằng anh không hề có hứng thú với cuộc hôn nhân này.</p><p>Thế nhưng trên thực tế, ngay từ đêm tân hôn, Lẫm Trĩ Thuỷ đã chẳng thể ngủ đúng giờ. Cô không kìm được mà nhấn mạnh: “Chúng ta kết hôn theo thỏa thuận, mỗi người đều có mục đích riêng, loại thân mật như vậy chắc chắn sẽ không có lần thứ hai nữa đúng không?”.</p><p>Ninh Thương Vũ nghiêng người, cúi xuống ngang tầm mắt cô. Ngay khi Lẫm Trĩ Thuỷ đột nhiên cảm thấy nguy hiểm và định né tránh.</p><p>Thù trong khoảnh khắc tiếp theo, cổ chân đã ửng đỏ của cô liền bị những ngón tay thon dài của người đàn ông giữ lấy, khiến cô giẫm thẳng lên anh. Giọng nói anh khàn khàn vang lên giữa bóng tối:</p><p>“Thiện Thiện.” Anh gọi tên thân mật của cô, như một bậc quân vương bá đạo chiếm cứ thành trì.<br>“Ai dạy em kiểu dùng xong chồng mới cưới rồi thì có thể bỏ mặc như thế được?”.</p><p>Ninh Thương Vũ sống cao ngạo trên đỉnh tháp quyền lực, không ai có thể tiếp cận, cho đến năm mười tuổi, có người dẫn Lẫm Trĩ Thuỷ đến trước mặt anh.</p><p>Cô lúc ấy giống hệt một búp bê sứ tinh xảo ngồi ngay ngắn trong hộp quà cao cấp, thân hình nhỏ nhắn, ngoan ngoãn, lễ phép. Đã lọt vào mắt anh thì từ đó, chỉ nhận định một mình cô.</p><p>Sau đó, hơn mười năm sau….<br>Khát vọng anh dành cho cô, chưa từng nguôi ngoai.</p><p>— Lẫm Trĩ Thuỷ, đêm ngày nhớ em</p><p>[Kim chỉ nam đọc truyện]</p><p>Nữ chính cách dịu dàng × Nam chính dã tâm.<br>Sạch! Hào môn, cưới trước yêu sau, ngọt ngào nhẹ nhàng, nam lớn hơn nữ 7 tuổi, chênh lệch hình thể rõ rệt. Nam chính là kẻ si tình chính hiệu, vừa quyền thế vừa giàu có, đứng trên đỉnh cao của danh lợi, mắc chứng sạch nghiêm trọng, sau khi kết hôn chỉ yêu duy nhất nữ chính.<br><br>Nội dung: Hào môn thế gia, Con cưng trời ban, Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Cứu rỗi.</p>
Vạn Người Ghét Trọng Sinh Thành Thụy Thú Được Vạn Người Cưng Chiều
bởi Trác Mễ
<p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Báo thù, Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ thụ, Kim bài đề cử 🥇 , Ngược tra, Vả mặt, 1v1, Biến thành động vật, Manh sủng</p><p>Lâm Úc tám tuổi chỉ muốn anh cả ôm mình một cái, nhưng lại bị anh cả trưởng thành và chính chắn từ nhỏ khó chịu đẩy ra.<br class="html-br"><br class="html-br">Lâm Úc mười sáu tuổi bị fan của anh hai tấn công dữ dội trên mạng vì một hiểu lầm, nhưng anh hai nóng tính khi biết chuyện lại chỉ nói một câu: “Đáng đời lắm!”<br class="html-br"><br class="html-br">Năm mười tám tuổi, Lâm Úc mình đầy vết thương, cẩn thận tới gần đứa em trai riêng mới được tìm về, nhưng lại bị nó cắn ngược một miếng.<br class="html-br"><br class="html-br">Ngày xảy ra chuyện, đứa em trai riêng cười như không cười, mời cậu đến tham gia tiệc gia đình, dù biết mình bị ghét, Lâm Úc vẫn mang theo chút hy vọng cuối cùng mà lên xe.<br class="html-br"><br class="html-br">Giây phút cuối cùng trước khi bất tỉnh sau tai nạn xe hơi, cậu vẫn chọn bảo vệ người em trai đó.<br class="html-br"><br class="html-br">Kết quả, cậu bị đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU, còn em trai thì chỉ bị xây xát ngoài da. Ngày em trai xuất viện, anh cả, anh hai và cả những người bạn đã từng thân thiết với cậu đều tới đón, nhưng chẳng ai nhớ đến Lâm Úc cũng đang nằm trong cùng một bệnh viện cả.<br class="html-br"><br class="html-br">Cuối cùng, Lâm Úc cô độc, lẻ loi chết trong phòng bệnh...<br class="html-br"><br class="html-br">Không ngờ khi mở mắt ra lần nữa, cậu lại chuyển sinh thành một con thuỵ thú lông xù đáng yêu, được ông trùm kinh doanh tính tình lạnh lùng, khó gần trong truyền thuyết nhặt về.<br class="html-br"><br class="html-br">Từ đây, cậu sống một cuộc sống được sủng ái lên tận trời, vô tình mở livestream thì thu hút một lượng lớn fan “cuồng lông”<br class="html-br"><br class="html-br">Thụy thú nhỏ sung sướng nằm trong lòng sếp tổng vẫy đuôi, lập tức xua tan mọi vận rủi đeo bám quanh người sếp tổng bao năm, ngay cả uống nước cũng trúng giải nhất.<br class="html-br"><br class="html-br">Tình cờ gặp lại gia đình và bạn thân kiếp trước từng ghét bỏ cậu, cậu lại phát hiện ra bọn họ đang đỏ mắt tìm kiếm cậu khắp nơi.<br class="html-br"><br class="html-br">Sếp tổng hơi nheo mắt lại, không chút do dự ôm thuỵ thú lên: “Em ấy là của tôi.”</p>
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
bởi Đào Khả Khả
"Cô gái, gả cho tôi, tôi cam đoan em sẽ không hối hận!"<br><br>Tô Du Du kết hôn rồi, người gả cũng không phải vị hôn phu từ nhỏ mà là một người đàn ông cô nhặt được trong thang máy.<br><br>Ngày đầu tiên sau khi kết hôn, cô phát hiện, chồng mới cưới của cô là tổng tài tập đoàn lớn nhất toàn cầu.<br><br>Kinh sợ đến nỗi không mừng nổi?<br><br>Ngày thứ hai sau khi cưới, chồng mới cưới của cô cũng không phải là người, mà là đại quỷ vương bách quỷ.<br><br>Còn có thể xem là bình thường sao?
Nữ Phụ Hằng Ngày Cầu Ly Hôn
<p>Người khác xuyên sách đều xuyên thành tình nhân nhỏ, bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo.</p><p>Còn Châu Mạt lại xuyên thành nữ phụ chưa ly hôn bị ghét bỏ, còn phải đi cầu xin ly hôn.</p><p>—</p><p>[Nội dung chính] Người vợ bị bỏ rời đến thành phố tìm nam chính ly hôn nhưng mãi không thành</p>
Có Chồng Chết Thường Xuyên Đều Biết
bởi Túc Tinh Xuyên
<p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Cường cường , Cưới trước yêu sau , Chủ thụ , Tương ái tương sát , 1v1 , Hằng ngày</p><p>Giới thiệu: </p><p>"Tất cả mọi thứ về cuộc sống hôn nhân của tôi đều làm tôi phát ốm. Dù đó là cảm giác dính tay khi bỏ thuốc độc vào ly sữa của chồng vào buổi sáng, chiếc bẫy bị kẹt trên cầu thang lên lầu, khẩu súng lục dưới gối mà khi tôi nhắm vào ‘quái vật’ bên cạnh và bóp cò thì trúng ngay ổ đạn rỗng, hay bộ kích nổ gas trong nhà đột nhiên bị hỏng khi tôi đi chợ sáng..." Bạch Duy ngồi yên lặng đối diện với chuyên gia tâm lý, tay không ngừng gãi ngón tay của mình.</p><p>Chuyên gia tâm lý: “Khoan đã, cậu chắc chắn đây là cuộc sống sau hôn nhân của mình sao?”</p><p>Bạch Duy: “Thực ra cuộc hôn nhân của tôi vốn rất bình thường. Mọi thứ chỉ trở nên kỳ quái sau khi chồng tôi bò ra khỏi mộ.” Ánh mắt Bạch Duy trống rỗng: “Ban đầu, anh ấy chết rất bình thường, như cách mọi người đều chết.”</p><p>Chuyên gia tâm lý: “...Cái chết của chồng cậu, là do cậu làm à?”</p><p>Bạch Duy chuyển chủ đề: “Trước khi cuộc sống trở lại yên bình, tôi vẫn muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này. Nếu không, tôi sẽ không thể nhận được khoản bồi thường tử vong của anh ấy với tư cách là vợ hợp pháp. Xin hãy giúp tôi tư vấn tâm lý để tôi có thể bình tĩnh đối mặt với cuộc hôn nhân của mình.”</p><p>Chuyên gia tâm lý: “…”</p><p>*</p><p>"Đàn ông sau khi kết hôn đều thay đổi." Một người bạn khóc lóc kể lể với Bạch Duy, "Sau giờ làm, hắn ta chỉ nằm dài trên giường lướt tiktok, không chơi đàn cũng chẳng dọn sân sau. Cứ như một củ khoai tây mốc meo, đống bùn nhão, kẻ xâm nhập, sinh vật không thể thu hồi."</p><p>Bạch Duy: “Đúng vậy. Cuộc hôn nhân của tôi cũng thế. Trước khi cưới, anh ấy bị đứt tay thì chảy máu, bị xe đâm phải nhập viện, uống nửa quả dừa mốc thì vào ICU, bị xô ngã cầu thang thì gãy nửa cái chân. Sau tuần trăng mật, mọi thứ thay đổi.”</p><p>Người bạn: “?”</p><p>Bạch Duy: "Đúng vậy, tất cả đều thay đổi. Đàn ông sau khi kết hôn và trước khi kết hôn giống như hai loại sinh vật.<br>*</p><p>Tôi yêu vợ mình, từ lúc “ rửa tay gác kiếm,” tôi đã yêu em ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Em ấy dịu dàng, chu đáo, lịch thiệp. Khi tôi bị đẩy ngã cầu thang, bò ra từ đám cháy do nổ gas, hay bị cán qua chân trước gara nhà, em ấy luôn ở bệnh viện chăm sóc tôi, dõi theo ống thở của tôi. Vì vậy, dù sống hay chết, tôi đều sẽ ở bên em ấy mãi mãi.</p><p>Hôn nhân là một bài học cần học hỏi, tôi sẽ không rời bỏ vợ mình. Nếu em ấy muốn về nhà mẹ đẻ, tôi sẽ bám dưới gầm xe để theo em ấy về. Nếu em ấy muốn một mình, tôi sẽ tàng hình, len lỏi vào cống ngầm mà không gây tiếng động.</p><p>Tôi sẽ giấu đi xúc tu của mình, bỏ thói quen tấn công người khác, cất đi năm con mắt thừa, làm một thợ sửa xe bình thường, một người chồng tốt, cùng em ấy xây dựng một cuộc hôn nhân hoàn hảo, mang đến cảm giác an toàn cho em ấy.</p><p>Đây là điều duy nhất tôi muốn làm trong phần đời còn lại.</p><p>Tôi nghĩ em ấy cũng biết em ấy là vợ tôi, vì em ấy chưa bao giờ phản đối.</p><p>Âm hồn bất tán quái vật chết người quỷ công cùng (bị bắt cóc) thần kinh có vấn đề trời sinh phản xã hội nguyên nhân vật phản diện BOSS thụ</p><p>Từ khóa nội dung:</p><p>Cường cường, tình yêu định mệnh, yêu nhau rồi giằng xé, hiện đại kỳ dị, đời thường, cưới trước yêu sau.</p><p>Nhân vật chính: Bạch Duy, Lư Sâm ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:</p><p>Tóm tắt một câu: Ông chồng “hồn ma” tái sinh rực rỡ.</p>
Sa Vào Tình Yêu Cuồng Nhiệt Của Chúng Ta
bởi Nhĩ Đông Thỏ Tử
<p><strong>Giới thiệu</strong><br><br>1.<br><br>Kỳ thi đại học kết thúc, Từ Chi trở thành con ngựa chiến lớn nhất của trường trung học Duệ Quân, không ngờ vì vậy mà cô sắp mất đi một đoạn tình cảm.<br><br>Cũng vào mùa hè năm ấy, cô gặp Trần Lộ Chu, một anh chàng đẹp trai vô lại.<br><br>Từ Chi cảm thấy Trần Lộ Chu rất dễ gần, bạn bè xung quanh cô thì khiếp sợ, rõ ràng cậu ta chính là một người vô cùng kiêu ngạo đó.<br><br>Trần Lộ Chu nghĩ rằng Từ Chi muốn theo đuổi mình, bạn bè xung quanh anh cũng khiếp sợ, rõ ràng cô ấy đã có bạn trai.<br><br>Từ Chi: Tớ cảm thấy cậu ấy rất có thể là anh trai đã thất lạc nhiều năm của tớ.<br><br>Trần Lộ Chu: Làm sao tôi biết được, con mẹ nó tôi cũng rất bực mình, rõ ràng đã có bạn trai rồi cơ mà.<br><br>2.<br><br>Trần Lộ Chu là một đại thiếu gia, bên cạnh đều là đám bạn xấu không màng thế sự, Từ Chi coi như cũng nằm trong đám bạn đó của anh.<br><br>Dù là Trần Lộ Chu nửa đêm dẫn Từ Chi đi ăn khuya, bao cả rạp chiếu phim tư nhân xem phim với cô, nhưng Trần đại thiếu gia vẫn nói: “Chỉ là bạn mà thôi.”<br><br>Từ Chi cũng rất an phận, không vượt quá ranh giới nửa bước. Sau đó, Từ Chi phát hiện người vượt quá ranh giới không phải cô mà là Trần Lộ Chu, cô cực kỳ khó hiểu, đang do dự xem có nên giữ khoảng cách với Trần Lộ Chu hay không, không ngờ Trần Lộ Chu thế mà còn thi đỗ cùng trường đại học với cô.<br><br>Chị gái cùng phòng hỏi, “Anh đẹp trai này là ai vậy?”<br><br>Từ Chi: “Bạn em.”<br><br>Trần Lộ Chu: “Ừ, là một người bạn tặng xe cho cô ấy.”<br><br>Từ Chi: “…”<br><br>Bạn cùng phòng kinh hãi, đánh hơi được mùi nhiều chuyện.<br><br>“Nói mờ ám như vậy làm gì, cũng chỉ là một chiếc xe đạp hỏng, hay để tôi đưa tiền cho cậu nhé?” Từ Chi nói.<br><br>“Từ lúc biết đi xe đạp, tôi đã biết giữ khoảng cách với con gái như thế nào. Một người đàn ông giữ mình trong sạch như tôi không hiểu sao lại dính lấy cậu cậu hai tháng…. ” Trần Lộ Chu đút hai tay vào túi, cằm hướng về phía chiếc xe đạp địa hình được lau chùi cẩn thận đặt bên ngoài, nói bên tai cô: “Thu chút tiền của cậu hẳn là được nhỉ?”</p>
Kết Hôn Với Đối Tượng Thầm Mến
bởi Nhất Cá Mạt Lị Hương Phiến
<p>Năm 25 tuổi, Giang Mạn Sanh kết hôn với người mà cô từng thầm thương trộm nhớ thời trung học.</p><p>Ngày ấy, Lục Kỳ Thần là con nhà giàu có, diện mạo xuất chúng, được mọi người ngợi ca. Còn Giang Mạn Sanh lại nhẹ nhàng, trầm lặng, chỉ là một nữ sinh bình thường ở lớp bên cạnh.</p><p>Gặp lại sau nhiều năm xa cách tại một công ty trực thuộc Tập đoàn Lục thị.</p><p>Khi đó, Giang Mạn Sanh chỉ là một nhân viên bình thường còn Lục Kỳ Thần là người thừa kế Tập đoàn Lục thị, nổi tiếng là người điềm đạm và lạnh nhạt trong tình cảm.</p><p>Ai cũng biết, Lục Kỳ Thần cưới cô chỉ để đối phó với áp lực từ ông nội.</p><p>Vì vậy, sau khi đăng ký kết hôn, hai người vẫn luôn đối xử với nhau như khách.</p><p>Một ngày nọ, Giang Mạn Sanh vô tình nghe được người khác bàn tán về Lục Kỳ Thần: “Chắc sớm muộn gì cũng ly hôn thôi.”</p><p>Có người khẽ phản bác: “Các cậu không nghe nói à. Lục Kỳ Thần vì vợ mình mà đã đánh cho cậu ấm nhà họ Triệu một trận tơi bời đấy.”</p><p>Giang Mạn Sanh không nghe thêm câu nào nữa.</p><p>Cô cứ ngỡ mình sẽ mãi không bao giờ nhận được tình cảm từ Lục Kỳ Thần.</p><p>Nhưng vào đêm ấm áp hôm nay, lần đầu tiên Giang Mạn Sanh được nếm trải cảm giác tình yêu thầm kín trở thành hiện thực.</p>
Xuân Sơn Nơi Tận Cùng - Vương Lục
bởi Vương Lục
<p>Nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể Tô Thanh Ý, sau khi từ hôn ở Kinh Thành, một mình trở về cổ trấn nơi ông nội cô từng sinh sống.</p><p>Khi đến chùa thắp hương bái Phật, cô đã trúng tiếng sét ái tình với một ông chủ tiệm đồ cổ nhỏ. Ông chủ có dáng vẻ thanh cao lạnh lùng, phong thái hơn người nhưng không mất đi vẻ khiêm nhường, mang lại cho người ta cảm giác chỉ cần mặt dày mày dạn đeo bám là có thể theo đuổi được.</p><p>Nhưng khổ nỗi, ông chủ lại là người thanh tâm quả dục, ngày ngày chỉ cúi mắt ngắm nghía chuỗi vòng trầm hương, chưa từng liếc nhìn xuống chiếc khuy cài trên tà sườn xám của cô lấy một lần.</p><p>Sau đó, cô dùng tài khoản phụ kết bạn WeChat với anh. Cô nhắn mười câu, anh mới trả lời một câu. Cuối cùng, cô không nhịn được nữa: “Em thấy trên mạng người ta nói, mấy người đàn ông chơi vòng trầm hương đều không ‘giỏi’ lắm.”</p><p>Ông chủ tiệm vốn trầm mặc ít lời lập tức trả lời: “?”</p><p>Tô Thanh Ý mặt không đổi sắc: “Em quen một người, còn trẻ mà đã cảm thấy…”</p><p>Ngay sau đó, ông chủ tiệm xưa nay không hề để lộ cảm xúc, gương mặt không chút biểu cảm đã đứng trước cửa tiệm của cô, gõ cửa: “Cô Tô, cô cảm thấy cái gì? Ra đây chúng ta nói chuyện trực tiếp.”</p><p>Tô Thanh Ý, người vẫn tự cho là mình ẩn thân rất kỹ: “?”</p><p>——–</p><p>Nửa năm sau khi Tô Thanh Ý rời đi, giới thượng lưu Kinh Thành đột nhiên rộ lên tin đồn, xôn xao bàn tán cô đã trèo cao vớ được một vị đại lão máu mặt nào đó trong giới.</p><p>Tô Thanh Ý, lúc này đang ở cổ trấn xa xôi ngàn dặm, một lòng một dạ muốn kiếm tiền làm sính lễ cho ông chủ tiệm của mình: “?”</p><p> </p><p>Sau đó nữa, Tô Thanh Ý trở lại Kinh Thành, cuối cùng cũng gặp được vị đại lão trong lời đồn.</p><p>Anh mặc một bộ vest Tây may đo theo kiểu cổ đứng, được thêu hoa văn màu đen tinh xảo, dáng người cao thẳng như cây ngọc lan, cốt cách lạnh lùng, thần thái có chút lười biếng nhưng khí chất lại vô cùng áp đảo.</p><p>Ai cũng biết, Lục Cảnh Trần – người từng đứng đầu gia tộc họ Lục – tính tình khác người, không màng danh lợi chốn quan trường, mà chọn cách ẩn mình giữa chốn phồn hoa đô thị. Ngày thường anh chỉ ru rú trong nhà, trừ ngày vía Bồ Tát thì tuyệt đối không tiếp khách.</p><p>Chẳng một ai thực sự tin rằng một người như Tô Thanh Ý lại có thể quen biết anh.</p><p>Trong bữa tiệc, có người chủ động cất tiếng hỏi người đàn ông đang ngồi ở vị trí chủ tọa: “Lục tổng, nghe nói ngài đang qua lại với Thanh Ý?”</p><p>Ánh mắt đầy ẩn ý của Lục Cảnh Trần lướt nhẹ qua người cô. “Không có.”</p><p>Cả bữa tiệc bỗng dưng lặng ngắt.</p><p>Rồi lại nghe người đàn ông ngước mắt nói thêm: “Tuần trước cô ấy vừa mới đá tôi.”</p><p>Tô Thanh Ý, người mà tuần trước còn cảm thấy ông chủ tiệm không yêu mình nhiều đến vậy, một mực đòi chia tay với anh, quyết tâm trở về Kinh Thành gây dựng sự nghiệp: “……”</p><p>——</p><p>Ai cũng nói Lục Cảnh Trần có một đôi mắt Phật, dung mạo từ bi, nhưng lại là kẻ bạc bẽo vô tình nhất, không từ thủ đoạn, ra tay luôn tàn nhẫn, đòn nào đòn nấy đều chí mạng.</p><p>Thế nhưng, cũng có lúc anh phải cúi đầu trước người khác.</p><p>Đêm đó, khi biết tin Tô Thanh Ý đã tìm được người yêu mới, người đàn ông ngày thường chỉ ru rú ở nhà lại chủ động xuất hiện ở buổi tụ tập bạn bè, thần sắc tuy thản nhiên nhưng lại ẩn chứa nhiều điều sâu xa.</p><p>Sau đó, tại một góc nhỏ chỉ cách đám đông một bức tường, người đàn ông mà khoảnh khắc trước còn đang vui vẻ trò chuyện với mọi người,</p><p>giờ đây những ngón tay thon dài, khớp xương rõ rệt đã siết chặt lấy vòng eo cô dưới lớp sườn xám: “Thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn với tôi sao?”.</p><p> </p><p>Ánh mắt Tô Thanh Ý lảng tránh, căng thẳng đến tê cả đầu nhưng không hề phủ nhận.</p><p>Đúng lúc đó, tiếng bạn bè gọi cô í ới vang lên ngoài cửa. Cô vừa mở miệng định đáp lại thì đã bị anh đưa tay chặt môi. Giữa những tiếng người ồn ào, sống mũi cao thẳng của anh áp sát vào chiếc cổ trắng ngần của cô, hơi thở ấm áp phả rõ mồn một qua chiếc khuy cài lạnh lẽo trên cổ áo cô: “A Ý, đừng nhìn người khác nữa, nhìn lại tôi một lần đi.”</p><p>—————–</p><p>Tóm tắt một câu:</p><ul><li>Đại lão giới Kinh Thành sống ẩn dật X Mỹ nhân sườn xám, nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể.</li><li>Ý tưởng chính/Thông điệp: Không cần phải tạm bợ chấp nhận, hãy nỗ lực không ngừng để hướng về phía trước.</li></ul>
Giữa Đông, Hoa Vẫn Nở
bởi Khuyết Danh
<p>Kỷ niệm bảy năm ngày cưới, chồng tôi nắm tay con gái của người giúp việc trong nhà, nói với tôi rằng cô ấy đã mang thai, đứa bé là của anh ta.</p><p>Gương mặt anh ta mang theo chút áy náy, nhưng không nhiều.</p><p>“Chúng ta ly hôn đi!”</p><p>“Tân Tân có thai rồi, cô ấy vừa mới tốt nghiệp đại học, cuộc đời tươi đẹp chỉ mới bắt đầu. Anh không thể để người khác chỉ trỏ bàn tán sau lưng cô ấy, nhất định phải cho cô ấy một danh phận.”</p><p>Tôi tát cho cô ta một cái, nghiến răng hỏi: “Tại sao chứ? Trên đời này thiếu gì đàn ông?”</p><p>Cô gái ấy đỏ bừng mặt, nhưng giọng nói không hề e dè: “Chị à, gia đình chị đã giúp đỡ em suốt bao năm qua, em rất biết ơn. Nhưng tình yêu vốn là ích kỷ, em không thể vì lòng biết ơn mà từ bỏ tình cảm của mình.”</p><p>“Huống hồ, chị và anh Dịch đã kết hôn nhiều năm mà vẫn chưa có con. Anh ấy có một sản nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ có thể không có người kế thừa sao?”</p><p>Tôi bật cười lạnh lùng.</p><p>Nếu cô ta thích nhặt rác đến vậy, tôi cũng sẵn sàng tác thành.</p><p>Chỉ là sản nghiệp này, đứa bé trong bụng cô ta chưa chắc đã đủ tư cách để thừa kế.</p>
Cứu Rỗi Nam Chính Mỹ Cường Thảm
<p><strong>Tác giả: </strong>Phàn Nguyệt Lượng/Điềm Nị Tiểu Mễ Chúc</p><p><strong>Thể loại: </strong>Đam mỹ, Cổ đại, Tu chân, Xuyên sách, Sống lại, Chủ thụ, Mỹ cường thảm, Chỉ yêu một người, Tình cảm, HE</p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Sau khi chết đi, Mị Lục mới biết, thì ra thế giới mà y đang sống chỉ là một quyển sách. Trong cuốn sách ấy, y thậm chí chẳng được xem là nhân vật phụ, chỉ là một kẻ qua đường xuất hiện thoáng qua.</p><p>Nam chính trong cốt truyện là một thiếu niên tên Hộc Luật Yển, vốn là trưởng tử Hộc Luật gia, gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia của tu chân giới. Hắn sinh ra đã ngậm thìa vàng, định trước sẽ phong quang vô hạn, nhưng khi còn đỏ hỏn lại bị đưa đi, trở thành đứa trẻ lưu lạc giữa nhân gian.</p><p>Từ nhỏ, Hộc Luật Yển đã chịu đủ tủi nhục, hắn lớn lên từ những tháng ngày giãy giụa giữa bùn lầy nhuốc nhơ.</p><p>Một ngày nọ, Hộc Luật gia tìm được hắn, mang hắn trở về. Những tưởng từ đây hắn có thể sống đúng với số mệnh thuộc về mình, nào ngờ lại bị đẩy thẳng lên tế đàn...</p><p>Tu chân giới có một truyền thuyết: Người Hộc Luật mang thể chất đặc biệt. Nếu đem họ hiến tế, lấy tay, mắt, lưỡi làm dược dẫn, có thể giúp các đại năng thoát khỏi tử kiếp.</p><p>Mà Hộc Luật Yển—chính là dược dẫn ấy.</p><p>—</p><p>Linh hồn của Mị Lục phiêu dạt suốt mấy trăm năm, tận mắt chứng kiến Hộc Luật Yển tự tay giết chết toàn bộ những kẻ đã dùng hắn làm dược dẫn. Cuối cùng, giữa biển máu ngập trời, hắn tự bạo mà chết.</p><p>Đến khi mở mắt lần nữa, y nhận ra mình đã quay về năm tháng trọng bệnh. Ngày ấy, khi còn đang hôn mê, y vô tri vô giác được mẫu thân cho uống chén thuốc sắc từ trái tim Hộc Luật Yển.</p><p>Một lần nữa sống lại, Mị Lục bước chân vào vực sâu, tìm thấy Hộc Luật Yển khi hắn đã cụt tay, mù mắt, câm lặng.</p><p>Hộc Luật Yển đã thoi thóp hơi tàn, hắn nghe thấy tiếng động, quay đầu về phía Mị Lục, máu đỏ từng dỏng chảy ra từ hốc mắt trống rỗng.</p><p>Gương mặt hắn đầy vẻ mờ mịt.</p><p>"...Hộc Luật Yển." Mị Lục quỳ xuống xuống, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt hắn. "Ta đến đưa ngươi đi."</p><p>—</p><p>Người từng gặp ánh sáng, há bằng lòng sống mãi trong đêm?</p><p>Nhân vật chính: Mị Lục, Hộc Luật Yển.</p><p>—</p><p>🔖 <strong>Lưu ý khi đọc:</strong></p><p>Bối cảnh cổ đại, giá trị quan của nhân vật không phù hợp với hiện đại.Công thảm là thảm thật, điên là điên thật, nhưng mọi hành động của hắn đều vì báo thù chứ không giết hại người vô tội bừa bãi (về sau sẽ dần tốt hơn).Thụ không phải thánh mẫu.</p>
Giang Thắng Hàn - Nhất Chỉ Khí Thủy Hùng
<p>Ta từng hai lần che chắn mũi kiếm thay cho Tần Phóng.</p><p> </p><p>Cả hai lần đều suýt mất mạng.</p><p> </p><p>Vậy mà hắn lại đem ta ra làm vật cá cược, rồi khi bị thua ta phải gả cho người khác làm thiếp.</p><p> </p><p>Chỉ vì hắn sắp thành thân, tân nương không vui khi nghe lời đồn giữa ta và hắn.</p><p> </p><p>“Chỉ làm bộ làm dáng thôi mà.”</p><p> </p><p>“Ta với Thẩm huynh đã nói xong rồi, đợi Hí Vi xuất giá nửa năm, sẽ đón nàng trở về.”</p><p> </p><p>Làm bộ thôi sao?</p><p> </p><p>Nhìn người mà hắn bảo là kết giao sinh tử với hắn, vừa chạm mắt ta đã đỏ bừng vành tai.</p><p> </p><p>Ta khẽ nheo mắt.</p><p> </p><p>Thất lễ rồi.</p><p> </p><p>Ta hơi muốn coi là thật rồi đấy.</p>