Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1120 truyện
Khi Bí Mật Lộ Diện
bởi Khuyết Danh
<p>Năm thứ ba của mối quan hệ bí mật giữa tôi và Châu Gia Thuật, anh ta đột ngột tuyên bố kết hôn. Cô dâu… không phải tôi.</p><p>Có người biết chuyện bất bình thay, anh ta chỉ cười lạnh:<br>“Nếu cậu thương hại, sao không tự cưới cô ấy — cái người đã sa cơ lỡ vận đó?”</p><p>Sau này, khi ông nội lâm bệnh nặng, công ty gia đình chao đảo, tôi buộc phải công bố việc mình mang thai và kế thừa vị trí đứng đầu.</p><p>“Xin hỏi cô Hứa, đứa bé có phải con của anh Châu không?”</p><p>Trước ống kính phóng viên, tôi mỉm cười, lịch sự đáp:<br>“Đứa bé… không liên quan gì đến anh Châu.”</p><p>Nghe nói hôm đó, khi thấy tôi trên truyền hình với bụng đã hơi lộ, Châu Gia Thuật nổi giận đến mức đập phá cả phòng.</p><p>Không lâu sau, người ta chụp được vị tiền bối kín tiếng nhất trong giới, đứng giữa phố đông người, khom người dịu dàng dỗ dành một phụ nữ:</p><p>“Nhan Nhan… đứa bé đã gần một tuổi, sắp biết gọi ba rồi. Em vẫn chưa chịu cho anh một danh phận sao?”</p>
Gia Đình Gia Gia - Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán
bởi Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán
<p>Sáu năm sau chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của hắn.</p><p>'Tôi có thai rồi, là con của anh.'</p><p>Mặt hắn tối sầm lại. 'Con nào mang thai sáu năm?'</p><p>Không khí lập tức trở nên cực kỳ khó xử.</p><p>'Không nhận à?'</p><p>Hắn cười lạnh, 'Cô nghĩ tôi sẽ làm người đổ vỏ sao?'</p><p>Tôi im lặng vài giây. 'Được, vậy tôi sẽ tìm một người cha khác cho nó.'</p><p>Chín tháng sau.</p><p>Hắn nghiến răng kéo lấy bác sĩ chính, 'Anh ơi, tôi xin anh, khâu cho đẹp vào, cô ấy thích đẹp lắm.'"</p>
Sóng Lúa - Hựu Diêm
bởi Hựu Diêm
<p><strong>Thể loại:</strong> Đam mỹ, đời thường giản dị, niên thượng, nhẹ nhàng, truyện ngắn, HE.</p><p><strong>G</strong><strong>iới thiệu</strong></p><p>Tuyệt phẩm thôn quê, một câu chuyện ngắn tôi hằng ao ước được viết ra.</p><p>---</p><p>Lâm Hoài là gã bù nhìn canh giữ trên cánh đồng lúa mì, mặt bán cho đất, một người nông dân thuần chất.</p><p>Thế rồi, giữa đồng mì mênh mông ấy, cậu đã gặp Vu Hàng đang lái chiếc máy gặt.</p><p>Những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên vầng trán, tấm áo ba lỗ sớm đã sũng nước dính chặt vào thân hình. Dây lưng sờn da bao lấy vòng eo săn chắc, làn da bị nắng hun trở nên đen sạm, thô ráp, nhưng đôi mắt lại sáng rực lên một cách hung tợn.</p><p>Vu Hàng miệng ngậm điếu thuốc, át cả tiếng máy móc ồn ã, hét lớn về phía Lâm Hoài: "Đừng đi! Tới lượt ruộng nhà cậu rồi!"</p><p>Lúa mì còn chưa gặt xong, hai người đã quấn lấy nhau.</p><p>---</p><p>Một bên là anh chàng tạm thời lái máy gặt, một bên là người quanh năm cày ruộng. Kẻ yêu thầm nay đã thành công chính là công, còn người vừa thấy sắc đã nảy lòng tham chính là thụ.</p><p><em>#Này đại ca, anh hung dữ ngang tàng thế mà cũng biết yêu thầm cơ đấy.</em></p><p><em>#Ai mà ngờ được cậu vẻ ngoài chất phác thật thà, mà sau lưng lại thích ngắm đùi người ta.</em></p><p><strong>Hướng dẫn đọc:</strong></p><p>Ngọt ngào mộc mạc, không ngược luyến / Cốt truyện đơn giản / truyện ngắn / Chuyện nhà chuyện cửa, đời thường giản dị / Vừa gặt lúa vừa buông lời ong bướm.</p><p><strong>Tag:</strong> Tình hữu độc chung, Nhân duyên tình cờ, Điền viên, Đời thường.</p><p><strong>Tóm tắt trong một câu:</strong> Sóng lúa cuộn trào.</p><p><strong>Chủ đề:</strong> Trân trọng lương thực, đừng lãng phí, hãy giữ lấy ruộng lúa và quê hương.</p>
Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới
bởi Lam Bảo
<p>Editor: BaoBei<br><br>Tóm tắt một câu: Nợ tình chưa dứt, tình cũ lại tới.<br><br>Văn án<br><br>Hạ Giai Ngôn dạo gần đây cực kì thuận buồm xuôi gió, mọi người đều cảm thấy cô giống như có quý nhân trợ giúp, vạn sự thuận lợi.<br><br>Cô cảm thấy xấu hổ, chỉ là vô tình gặp lại bạn trai cũ thôi mà.<br><br>Mọi người còn nói Lục giáo sư là một vị rất khó đoán, dáng vẻ cao thâm xa vợi.<br><br>Cô trầm mặc, chỉ có cô mới hiểu người này cuối cùng là thô bạo và đơn giản cỡ nào, nhất là trong chuyện đó!</p>
Mãnh Liệt - Kim Vụ
bởi Kim Vụ
<div class="x14z9mp xat24cr x1lziwak x1vvkbs xtlvy1s x126k92a"><div dir="auto">Giới thiệu:</div></div><p>Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Thẩm Liệt đã để mắt đến Trần Tĩnh An.<br><br>Cô gái miền Nam, chơi bi-a trượt một cú đánh ngớ ngẩn, kỹ thuật không có mà may mắn cũng chẳng hơn ai. Cô ngẩng đầu nhìn bạn trai phía sau, môi khẽ cười: "Làm sao bây giờ, em làm anh thua mất rồi."<br><br>Giọng nói mềm mại đặc trưng của vùng sông nước, nghe ngọt đến nao lòng.<br><br>Trần Tĩnh An từng nghe bạn trai nhắc đến Thẩm Liệt, một công tử ăn chơi trác táng, lòng dạ đen tối, thủ đoạn cao tay, một tên khốn mặc vest lịch lãm.<br><br>Quả đúng là vậy.<br><br>Ngay lần đầu gặp mặt, ánh mắt anh đã đầy càn rỡ, nói: "Anh ta không xứng với cô."<br><br>Trong một đêm mưa, Trần Tĩnh An bắt gặp bạn trai ngoại tình.<br><br>Một chiếc Bentley màu đen dừng lại bên cạnh cô. Thẩm Liệt ẩn mình trong bóng tối, không rõ mặt, chỉ buông một câu: "Nghĩ thông suốt rồi thì lên xe."<br><br>Cô bước lên xe, quần áo ướt sũng dính vào người. Cô châm chọc nói: "Đây chẳng phải là điều anh muốn sao?"<br><br>Chiếc áo khoác mang theo mùi thuốc lá thoang thoảng được khoác lên người cô. Ngón tay anh chỉ vào vị trí tim cô, Thẩm Liệt cười: "Điều nông cạn này? Không phải, thứ tôi muốn là ở đây."<br><br>Tag: Đô thị tình duyên, Hào môn thế gia<br><br>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Tĩnh An, Thẩm Liệt<br><br>Tóm tắt một câu: Chàng trai lịch lãm cố chấp × Mỹ nhân lạnh lùng, thanh cao<br><br>Tư tưởng truyện: Không phá thì không xây được.</p>
Chuyện Bày Hàng Thường Ngày Ở Biện Kinh
bởi Điềm Thang Đoàn
<p>Từ Quả Quả xuyên không đến Biện Kinh, vừa mở đầu đã đối mặt với một gia đình cực phẩm kỳ lạ, năm miệng ăn từ già đến trẻ, nghèo đến mức chẳng có gì.</p><p>May mắn thay, tôn chỉ của triều đại Đại Tống chính là – <strong>tất cả vì tiền</strong>.</p><p>Từ Quả Quả quay lại nghề cũ – cô chủ Từ của tiệm thức ăn nhanh hôm nay đã lên sóng.</p><p>Từ Quả Quả xắn tay áo làm việc hăng say, từ hai bàn tay trắng đến khi có được quầy hàng nhỏ của riêng mình, rồi mua ruộng tốt, mở cửa hàng, lại còn có thêm bàn tay vàng hỗ trợ, cuộc sống đúng là sung sướng không tả nổi.</p><p>Bàn tay vàng này chính là chỉ cần nàng chạm vào tay người thợ săn hàng xóm, nàng có thể nhận được cam lộ ngay lập tức. Cam lộ này có công dụng vô cùng lớn: một giọt khiến người ta lưu hương nơi đầu lưỡi, hai giọt khiến người ta rạng rỡ, ba giọt khiến người ta…</p><p>Chỉ có điều không tốt lắm là bàn tay vàng này có một bug nhỏ, thường xuyên khiến nàng phải làm trò lố trước mặt nam nhân kia.</p><p>Nhưng nam nhân kia cao lớn vạm vỡ, rắn chắc bền bỉ, chỉ cần chạm một ngón tay là có thể sản xuất cam lộ, đừng nói đến việc lợi ích kinh tế thực tế biết bao.</p><p>Khi Từ Quả Quả lần thứ N giở trò cũ "ngã" vào lòng thợ săn Đan Tam, nam nhân vốn dĩ hiền lành luôn bỏ chạy đã bộc phát ra sự thô dã, đôi mắt đỏ ngầu dồn nàng vào góc tường.</p><p>“Một lần, hai lần, không có lần thứ ba. Nàng muốn làm vợ ta chắc?”</p><p>Từ Quả Quả hai tay vội vã vung đến mức tạo ra ảo ảnh: “Không…”</p><p>Ánh mắt nam nhân đột nhiên trở nên sắc lạnh, Từ Quả Quả rụt cổ lại vì sợ hãi: “Được…?”</p>
Là Anh Nói Muốn Giữ Khoảng Cách
bởi Hứa Thần An
<p>Hán Việt: Thị nhĩ thuyết yếu trang bất thục <br>Tác giả: Hứa Thần An <br>Số chương: 103c + 2PN<br>Lưu ý: Truyện được edit dựa trên QT, có sự giúp sức của AI nên độ chính xác khoảng 60-70%. Mình đọc đến đâu edit đến đó nên xưng hô có thể sai và cách xưng hô có thể đổi.<br>-----<br>Thẹn thùng, ngoan ngoãn, ngốc nghếch, mỹ nhân công × Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, đẹp trai, phong độ thụ. <br>Được sủng ái, công ngoan, vườn trường, bánh ngọt nhỏ. <br>Năm lớp 11, Kiều Lộc tạm thời ở nhờ nhà họ Lâm và quen biết Lâm Triều Sinh trong một năm tại đây. <br>Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam sinh cao gầy, thanh tú trước mặt, Kiều Lộc khẽ kéo vạt áo, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh Triều Sinh." Đáp lại, người đối diện chỉ liếc nhìn một cách khó hiểu, sau đó giọng nói nhàn nhạt vang lên bên tai: <br>"Gọi tôi là Lâm Triều Sinh."<br>Kiều Lộc: Được... tốt. <br>Kiều Lộc chuyển đến trường cao trung của Lâm Triều Sinh. Trên đường cùng nhau đến trường, Lâm Triều Sinh nhắc nhở: "Ở trường không có việc gì thì đừng tìm tôi, tự giải quyết đi." <br>Kiều Lộc: Giả vờ không quen thân à? Tôi hiểu mà! <br>Giữa hai người là bầu không khí gượng gạo. Dù tạm thời sống chung dưới một mái nhà, nhưng ngoài việc cùng nhau đi học và tan học, họ hầu như không xuất hiện cùng nhau ở trường. Các bạn học đều nghĩ rằng hai người chẳng có chút liên hệ gì. <br>Cho đến một ngày, Kiều Lộc bị chặn ở góc khuất trong trường và bị đánh. Trước khi cú đấm giáng xuống, một giọng nói lạnh lùng vang lên: <br>"Ai cho mấy người cái gan động vào cậu ấy?"</p>
Thư Ký Kiều Vẫn Chưa Rung Động
<p>Kể từ khi Kiều Trúc nhìn thấy hai chữ “mang thai” và “năm tuần” trên tờ xét nghiệm, cô cảm thấy cảm xúc của mình bắt đầu không ổn định.<br> Đứa bé là của Từ Nam Tang.<br> Từ Nam Tang là ông chủ của cô.<br> Ba năm trước, Kiều Trúc đã dùng một chút thủ đoạn để thay thế một cô gái nhà giàu nào đó đã được chỉ định trước để trở thành thư ký của Từ Nam Tang. Từ Nam Tang coi thường cô, cho rằng cô nhiều mưu mô và có ý đồ xấu xa.<br> Trong mắt Từ Nam Tang, Kiều Trúc là người tầm thường không thể chịu đựng được, luôn cười nhưng che giấu sự nguy hiểm.<br> Đột nhiên một ngày, anh phát hiện bụng của Kiều Trúc ngày càng lớn, liền ép cô vào tường ở cầu thang, chế nhạo: “Sau khi rời khỏi tôi, cuộc sống của cô thật tốt, đến nỗi bụng cũng béo lên.”<br> ***<br> Sau khi mang thai, tâm trạng của Kiều Trúc rất kỳ lạ, cô muốn ăn những thứ rất kỳ quặc. Cô đăng lên vòng bạn bè hỏi: “Ở đâu có bán chân gà phải? Muốn ăn, ngoài kia bán toàn chân gà trái.”<br> Sếp Từ chán ghét cô, vào buổi tối lướt thấy vòng bạn bè của cô, vừa nói “Đầu óc người phụ nữ này không bình thường à”, vừa lái xe ra ngoài đi khắp các cửa hàng thịt trong thành phố, hỏi từng người xem chân gà họ làm là chân phải hay chân trái.<br> <br> Truyện: Thư Ký Kiều Vẫn Chưa Rung Động<br> Tác giả: Lạc Anh Triêm Mặc<br> Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngọt ngào, Song khiết, Góc nhìn nữ chính, Nhẹ nhàng, Yêu thầm<br> Nhân vật chính: Kiều Trúc, Từ Nam Tang<br> Một câu giới thiệu: Anh có bị mù không vậy, không nhìn ra tôi yêu anh à?<br> Ý chính: Cần thận trọng khi lựa chọn con đường đời.<br> <br> Lưu ý: Bản edit chỉ chính xác từ 70% đến 80%, vì Cỏ không biết tiếng Trung, nên trong quá trình edit các tình tiết về thai nhi và quá trình sinh con sẽ có sai sót hoặc nhầm lẫn. Nếu bạn đọc phát hiện lỗi sai hãy bình luận để bổ sung thêm thông tin cho các bạn đọc khác. Cảm ơn các bạn đã theo dõi!<br> </p><p>Chú thích:<br> * PUA nơi công sở<br> PUA nơi công sở là việc áp dụng các kỹ thuật và chiến lược của Pick-up Artist (nghệ sĩ tán tỉnh) trong môi trường làm việc, nhằm mục đích tạo dựng sức hút, gây ấn tượng và thao túng đồng nghiệp, cấp trên hoặc cấp dưới để đạt được lợi ích cá nhân.<br> Tuy nhiên, PUA nơi công sở thường bị coi là hành vi phi đạo đức và không chuyên nghiệp, vì nó có thể tạo ra môi trường làm việc độc hại, gây khó chịu và ảnh hưởng đến sự nghiệp của người khác.<br> Một số biểu hiện của PUA nơi công sở:<br> <br> Tán tỉnh quá mức: Sử dụng lời nói, cử chỉ hoặc hành động mang tính chất tán tỉnh, gạ gẫm đồng nghiệp một cách không phù hợp.<br> <br> Negging: Đưa ra những lời nhận xét, góp ý mang tính chê bai, hạ thấp đồng nghiệp để khiến họ cảm thấy tự ti và phụ thuộc.<br> <br> Manipulating (thao túng): Lợi dụng lòng tin, sự cả nể hoặc tình cảm của đồng nghiệp để đạt được mục đích cá nhân.<br> <br> Gaslighting: Làm cho đồng nghiệp nghi ngờ về nhận thức và trí nhớ của chính mình, khiến họ cảm thấy bất an và mất tự tin.<br> <br> Creating drama: Tạo ra những tình huống kịch tính, xung đột để thu hút sự chú ý và kiểm soát người khác.</p>
Kết Hôn Với Đối Tượng Thầm Mến
bởi Nhất Cá Mạt Lị Hương Phiến
<p>Năm 25 tuổi, Giang Mạn Sanh kết hôn với người mà cô từng thầm thương trộm nhớ thời trung học.</p><p>Ngày ấy, Lục Kỳ Thần là con nhà giàu có, diện mạo xuất chúng, được mọi người ngợi ca. Còn Giang Mạn Sanh lại nhẹ nhàng, trầm lặng, chỉ là một nữ sinh bình thường ở lớp bên cạnh.</p><p>Gặp lại sau nhiều năm xa cách tại một công ty trực thuộc Tập đoàn Lục thị.</p><p>Khi đó, Giang Mạn Sanh chỉ là một nhân viên bình thường còn Lục Kỳ Thần là người thừa kế Tập đoàn Lục thị, nổi tiếng là người điềm đạm và lạnh nhạt trong tình cảm.</p><p>Ai cũng biết, Lục Kỳ Thần cưới cô chỉ để đối phó với áp lực từ ông nội.</p><p>Vì vậy, sau khi đăng ký kết hôn, hai người vẫn luôn đối xử với nhau như khách.</p><p>Một ngày nọ, Giang Mạn Sanh vô tình nghe được người khác bàn tán về Lục Kỳ Thần: “Chắc sớm muộn gì cũng ly hôn thôi.”</p><p>Có người khẽ phản bác: “Các cậu không nghe nói à. Lục Kỳ Thần vì vợ mình mà đã đánh cho cậu ấm nhà họ Triệu một trận tơi bời đấy.”</p><p>Giang Mạn Sanh không nghe thêm câu nào nữa.</p><p>Cô cứ ngỡ mình sẽ mãi không bao giờ nhận được tình cảm từ Lục Kỳ Thần.</p><p>Nhưng vào đêm ấm áp hôm nay, lần đầu tiên Giang Mạn Sanh được nếm trải cảm giác tình yêu thầm kín trở thành hiện thực.</p>
Xuân Sơn Nơi Tận Cùng - Vương Lục
bởi Vương Lục
<p>Nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể Tô Thanh Ý, sau khi từ hôn ở Kinh Thành, một mình trở về cổ trấn nơi ông nội cô từng sinh sống.</p><p>Khi đến chùa thắp hương bái Phật, cô đã trúng tiếng sét ái tình với một ông chủ tiệm đồ cổ nhỏ. Ông chủ có dáng vẻ thanh cao lạnh lùng, phong thái hơn người nhưng không mất đi vẻ khiêm nhường, mang lại cho người ta cảm giác chỉ cần mặt dày mày dạn đeo bám là có thể theo đuổi được.</p><p>Nhưng khổ nỗi, ông chủ lại là người thanh tâm quả dục, ngày ngày chỉ cúi mắt ngắm nghía chuỗi vòng trầm hương, chưa từng liếc nhìn xuống chiếc khuy cài trên tà sườn xám của cô lấy một lần.</p><p>Sau đó, cô dùng tài khoản phụ kết bạn WeChat với anh. Cô nhắn mười câu, anh mới trả lời một câu. Cuối cùng, cô không nhịn được nữa: “Em thấy trên mạng người ta nói, mấy người đàn ông chơi vòng trầm hương đều không ‘giỏi’ lắm.”</p><p>Ông chủ tiệm vốn trầm mặc ít lời lập tức trả lời: “?”</p><p>Tô Thanh Ý mặt không đổi sắc: “Em quen một người, còn trẻ mà đã cảm thấy…”</p><p>Ngay sau đó, ông chủ tiệm xưa nay không hề để lộ cảm xúc, gương mặt không chút biểu cảm đã đứng trước cửa tiệm của cô, gõ cửa: “Cô Tô, cô cảm thấy cái gì? Ra đây chúng ta nói chuyện trực tiếp.”</p><p>Tô Thanh Ý, người vẫn tự cho là mình ẩn thân rất kỹ: “?”</p><p>——–</p><p>Nửa năm sau khi Tô Thanh Ý rời đi, giới thượng lưu Kinh Thành đột nhiên rộ lên tin đồn, xôn xao bàn tán cô đã trèo cao vớ được một vị đại lão máu mặt nào đó trong giới.</p><p>Tô Thanh Ý, lúc này đang ở cổ trấn xa xôi ngàn dặm, một lòng một dạ muốn kiếm tiền làm sính lễ cho ông chủ tiệm của mình: “?”</p><p> </p><p>Sau đó nữa, Tô Thanh Ý trở lại Kinh Thành, cuối cùng cũng gặp được vị đại lão trong lời đồn.</p><p>Anh mặc một bộ vest Tây may đo theo kiểu cổ đứng, được thêu hoa văn màu đen tinh xảo, dáng người cao thẳng như cây ngọc lan, cốt cách lạnh lùng, thần thái có chút lười biếng nhưng khí chất lại vô cùng áp đảo.</p><p>Ai cũng biết, Lục Cảnh Trần – người từng đứng đầu gia tộc họ Lục – tính tình khác người, không màng danh lợi chốn quan trường, mà chọn cách ẩn mình giữa chốn phồn hoa đô thị. Ngày thường anh chỉ ru rú trong nhà, trừ ngày vía Bồ Tát thì tuyệt đối không tiếp khách.</p><p>Chẳng một ai thực sự tin rằng một người như Tô Thanh Ý lại có thể quen biết anh.</p><p>Trong bữa tiệc, có người chủ động cất tiếng hỏi người đàn ông đang ngồi ở vị trí chủ tọa: “Lục tổng, nghe nói ngài đang qua lại với Thanh Ý?”</p><p>Ánh mắt đầy ẩn ý của Lục Cảnh Trần lướt nhẹ qua người cô. “Không có.”</p><p>Cả bữa tiệc bỗng dưng lặng ngắt.</p><p>Rồi lại nghe người đàn ông ngước mắt nói thêm: “Tuần trước cô ấy vừa mới đá tôi.”</p><p>Tô Thanh Ý, người mà tuần trước còn cảm thấy ông chủ tiệm không yêu mình nhiều đến vậy, một mực đòi chia tay với anh, quyết tâm trở về Kinh Thành gây dựng sự nghiệp: “……”</p><p>——</p><p>Ai cũng nói Lục Cảnh Trần có một đôi mắt Phật, dung mạo từ bi, nhưng lại là kẻ bạc bẽo vô tình nhất, không từ thủ đoạn, ra tay luôn tàn nhẫn, đòn nào đòn nấy đều chí mạng.</p><p>Thế nhưng, cũng có lúc anh phải cúi đầu trước người khác.</p><p>Đêm đó, khi biết tin Tô Thanh Ý đã tìm được người yêu mới, người đàn ông ngày thường chỉ ru rú ở nhà lại chủ động xuất hiện ở buổi tụ tập bạn bè, thần sắc tuy thản nhiên nhưng lại ẩn chứa nhiều điều sâu xa.</p><p>Sau đó, tại một góc nhỏ chỉ cách đám đông một bức tường, người đàn ông mà khoảnh khắc trước còn đang vui vẻ trò chuyện với mọi người,</p><p>giờ đây những ngón tay thon dài, khớp xương rõ rệt đã siết chặt lấy vòng eo cô dưới lớp sườn xám: “Thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn với tôi sao?”.</p><p> </p><p>Ánh mắt Tô Thanh Ý lảng tránh, căng thẳng đến tê cả đầu nhưng không hề phủ nhận.</p><p>Đúng lúc đó, tiếng bạn bè gọi cô í ới vang lên ngoài cửa. Cô vừa mở miệng định đáp lại thì đã bị anh đưa tay chặt môi. Giữa những tiếng người ồn ào, sống mũi cao thẳng của anh áp sát vào chiếc cổ trắng ngần của cô, hơi thở ấm áp phả rõ mồn một qua chiếc khuy cài lạnh lẽo trên cổ áo cô: “A Ý, đừng nhìn người khác nữa, nhìn lại tôi một lần đi.”</p><p>—————–</p><p>Tóm tắt một câu:</p><ul><li>Đại lão giới Kinh Thành sống ẩn dật X Mỹ nhân sườn xám, nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể.</li><li>Ý tưởng chính/Thông điệp: Không cần phải tạm bợ chấp nhận, hãy nỗ lực không ngừng để hướng về phía trước.</li></ul>
Cơn Mưa Giữa Hè - Nhất Chích Tinh Tinh
bởi Một chú tinh tinh (Nhất Chích Tinh Tinh)
<p>𝐓𝐞̂𝐧 𝐠𝐨̂́𝐜: 仲夏的雨</p><p>𝐓𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉: Một chú tinh tinh (Nhất Chích Tinh Tinh)</p><p>𝐍𝐠𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐭𝐚́𝐜: Trường Bội</p><p>𝐓𝐡𝐞̂̉ 𝐥𝐨𝐚̣𝐢: Cưỡng ép, máu chó, gương vỡ lại lành, hiện đại đô thị, truy thê hoả tá tràng</p><p><strong>Nhân vật chính:</strong> Trọng Dương Hạ × Lâm Vũ Sinh</p><p>Giới thiệu</p><div><p>Câu giới thiệu vắn tắt: “Cho nên ngày đó hôn tôi, là để nói lời tạm biệt với tôi sao?”</p><p>Mẹ từng nói, yêu một người thì phải bất chấp tất cả để có được người ấy.</p><p>Vì thế, Lâm Vũ Sinh bất chấp thủ đoạn chỉ để có được Trọng Dương Hạ.</p><p>Trọng Dương Hạ không thích cậu cũng không sao, cậu chỉ muốn có được người ấy, vậy nên đã bỏ thuốc Trọng Dương Hạ.</p><p>Ng.ủ với nhau rồi vẫn không thích cũng không sao, bên nhau sớm chiều rồi cũng sẽ sinh tình, thế là cậu nghĩ đủ mọi cách để kết hôn với Trọng Dương Hạ.</p><p>Thế nhưng 5 năm trôi qua, cậu vẫn không thể ủ ấm trái tim Trọng Dương Hạ.</p><p>Vào một buổi sáng mà cậu chẳng rõ là lần thứ bao nhiêu Trọng Dương Hạ cả đêm không về, Lâm Vũ Sinh nhận được một bức ảnh do người lạ gửi đến.</p><p>Trong ảnh, Trọng Dương Hạ và một người khác đang ôm nhau ngủ, trông rất xứng đôi và hạnh phúc.</p><p>Kỳ lạ thay, Lâm Vũ Sinh lại không hề thấy đau.</p><p>Kết cục hôm nay… là cái giá mà cậu xứng đáng phải trả.</p><p>Chỉ là… cậu chợt hơi nhớ mẹ, nhớ đến tiền đề của câu nói năm xưa mà mẹ nói, nếu như người kia cũng có khả năng yêu con.</p><p>——</p><p>Sau khi ly hôn, Lâm Vũ Sinh lập tức bỏ chạy thật xa, dự định sống một cuộc đời yên ổn một mình.</p><p>Cậu không biết Trọng Dương Hạ đã tìm cậu suốt nửa năm, đến khi cậu hay tin thì đã bị nhốt trong căn phòng tối mình từng trải qua không biết bao nhiêu đêm dài.</p>Vành mắt Trọng Dương Hạ đỏ hoe, ánh mắt lạnh như băng, nói với cậu từng câu từng chữ: “Không phải em biết hạ độc à? Hoặc là là gi.ế.t tôi, còn không thì ngoan ngoãn ở lại đây đi.”</div><div> </div><div><strong>Gửi gắm người đọc:</strong> Không có lôi ngoại tình, chỉ là một câu truyện hiểu lầm và hai cái hũ nút không chịu nói rõ.</div>
Pháo Hoa Nhân Gian - Tống Cửu Cận
bởi Tống Cửu Cận
<p>Tin tức Tô Vi Sơ kết hôn như một quả bom phát nổ trong toàn giới thương trường và showbiz, đặc biệt khi đối tượng lại là đại tiểu thư nhà họ Ứng – Ứng Yên La, một gia tộc cách Tô gia cả một trời một vực.<br>Vô số thiên kim danh viện vừa ngưỡng mộ, vừa ghen tị, đồng thời cũng hả hê chờ xem trò cười của cô. Ai mà chẳng biết, cuộc hôn nhân giữa Tô gia và Ứng gia chỉ là một màn liên hôn thương mại không hơn không kém, một sự kết hợp giữa kẻ mạnh và kẻ yếu chẳng hề có tình yêu.<br>Từ sau khi kết hôn, bạn thân thấy anh thường xuyên đeo chiếc nhẫn cưới, bèn cười trêu chọc: “Sớm muộn gì cũng ly hôn thôi, trân trọng làm gì cho phí?”<br>Trước lời trêu ghẹo của bạn bè, Tô Vi Sơ luôn chỉ cười nhạt, không thừa nhận cũng chẳng phản bác.<br>Mãi cho đến một buổi tụ họp sau này, khi anh uống say đến bất tỉnh, vô tình làm rơi chiếc nhẫn, bạn thân mới tận mắt chứng kiến vị công tử vốn luôn kiêu ngạo, lạnh lùng ấy lại quỳ rạp xuống đất, đôi bàn tay với những khớp xương rõ ràng hết lần này đến lần khác mò mẫm trên sàn nhà. Trong cơn say hỗn loạn, anh vẫn không ngừng lẩm bẩm: “Nhẫn của tôi… Nhẫn của tôi đâu rồi?”<br>Người ngoài vẫn luôn biết đến một Tô Vi Sơ – “cá mập” khét tiếng trên thương trường – với vẻ ngoài dịu dàng như gió xuân, ôn nhuận tựa ngọc.<br>Nhưng chỉ riêng Ứng Yên La mới thấu hiểu, ẩn sau gương mặt hiền hòa ấy là sự cuồng si không ai hay biết. “Bà xã, bên ngoài ai cũng đồn chúng mình sẽ ly hôn, phải làm sao bây giờ?”<br><br>Lưu ý trước khi đọc:<br><br>– Cưới trước yêu sau, yêu thầm đơn phương từ một phía.<br>– Nữ họa sĩ truyện tranh X Nam tổng tài quyền lực.<br>– Chênh lệch 8 tuổi (24 vs 32).<br>– Nam chính mang họ mẹ (họ Tô).<br>Tóm tắt một câu: Pháo hoa rực rỡ nhất trong lòng anh, là em.</p>
Chàng Câm Ở Đầu Thôn - Đông Nhật Ngưu Giác Bao
<p>Khê Nguyệt cùng chồng ở thành phố ly hôn, cô trở về nhà mẹ, sau nửa năm, cô kết hôn với chàng câm ở đầu thôn.</p><p>Chàng câm cao lớn, ngoại hình khôi ngô, biết xây nhà, biết trồng hoa, chỉ là không biết nói.</p><p>Đúng lúc, Khê Nguyệt cũng không muốn nói chuyện với ai.</p><p>Nhưng vào những đêm khuya tĩnh lặng, anh làm cô phải mở miệng mắng anh.</p><ul class="wp-block-list"><li>Câu chuyện về người đàn ông thô kệch và cô gái xinh đẹp</li></ul><ul class="wp-block-list"><li>Văn phong nông thôn những năm 90, cuộc sống của cặp vợ chồng trẻ, những rắc rối trong thôn, nam chính sau này có thể nói chuyện.</li></ul><p>Ý nghĩa: Cuộc sống luôn có những điều bất ngờ. Truyện làm ruộng những năm 90, cuộc sống hàng ngày của đôi vợ chồng nhỏ, trong làng thì gà bay chó sủa.</p>
Có Chồng Chết Thường Xuyên Đều Biết
bởi Túc Tinh Xuyên
<p>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Cường cường , Cưới trước yêu sau , Chủ thụ , Tương ái tương sát , 1v1 , Hằng ngày</p><p>Giới thiệu: </p><p>"Tất cả mọi thứ về cuộc sống hôn nhân của tôi đều làm tôi phát ốm. Dù đó là cảm giác dính tay khi bỏ thuốc độc vào ly sữa của chồng vào buổi sáng, chiếc bẫy bị kẹt trên cầu thang lên lầu, khẩu súng lục dưới gối mà khi tôi nhắm vào ‘quái vật’ bên cạnh và bóp cò thì trúng ngay ổ đạn rỗng, hay bộ kích nổ gas trong nhà đột nhiên bị hỏng khi tôi đi chợ sáng..." Bạch Duy ngồi yên lặng đối diện với chuyên gia tâm lý, tay không ngừng gãi ngón tay của mình.</p><p>Chuyên gia tâm lý: “Khoan đã, cậu chắc chắn đây là cuộc sống sau hôn nhân của mình sao?”</p><p>Bạch Duy: “Thực ra cuộc hôn nhân của tôi vốn rất bình thường. Mọi thứ chỉ trở nên kỳ quái sau khi chồng tôi bò ra khỏi mộ.” Ánh mắt Bạch Duy trống rỗng: “Ban đầu, anh ấy chết rất bình thường, như cách mọi người đều chết.”</p><p>Chuyên gia tâm lý: “...Cái chết của chồng cậu, là do cậu làm à?”</p><p>Bạch Duy chuyển chủ đề: “Trước khi cuộc sống trở lại yên bình, tôi vẫn muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này. Nếu không, tôi sẽ không thể nhận được khoản bồi thường tử vong của anh ấy với tư cách là vợ hợp pháp. Xin hãy giúp tôi tư vấn tâm lý để tôi có thể bình tĩnh đối mặt với cuộc hôn nhân của mình.”</p><p>Chuyên gia tâm lý: “…”</p><p>*</p><p>"Đàn ông sau khi kết hôn đều thay đổi." Một người bạn khóc lóc kể lể với Bạch Duy, "Sau giờ làm, hắn ta chỉ nằm dài trên giường lướt tiktok, không chơi đàn cũng chẳng dọn sân sau. Cứ như một củ khoai tây mốc meo, đống bùn nhão, kẻ xâm nhập, sinh vật không thể thu hồi."</p><p>Bạch Duy: “Đúng vậy. Cuộc hôn nhân của tôi cũng thế. Trước khi cưới, anh ấy bị đứt tay thì chảy máu, bị xe đâm phải nhập viện, uống nửa quả dừa mốc thì vào ICU, bị xô ngã cầu thang thì gãy nửa cái chân. Sau tuần trăng mật, mọi thứ thay đổi.”</p><p>Người bạn: “?”</p><p>Bạch Duy: "Đúng vậy, tất cả đều thay đổi. Đàn ông sau khi kết hôn và trước khi kết hôn giống như hai loại sinh vật.<br>*</p><p>Tôi yêu vợ mình, từ lúc “ rửa tay gác kiếm,” tôi đã yêu em ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Em ấy dịu dàng, chu đáo, lịch thiệp. Khi tôi bị đẩy ngã cầu thang, bò ra từ đám cháy do nổ gas, hay bị cán qua chân trước gara nhà, em ấy luôn ở bệnh viện chăm sóc tôi, dõi theo ống thở của tôi. Vì vậy, dù sống hay chết, tôi đều sẽ ở bên em ấy mãi mãi.</p><p>Hôn nhân là một bài học cần học hỏi, tôi sẽ không rời bỏ vợ mình. Nếu em ấy muốn về nhà mẹ đẻ, tôi sẽ bám dưới gầm xe để theo em ấy về. Nếu em ấy muốn một mình, tôi sẽ tàng hình, len lỏi vào cống ngầm mà không gây tiếng động.</p><p>Tôi sẽ giấu đi xúc tu của mình, bỏ thói quen tấn công người khác, cất đi năm con mắt thừa, làm một thợ sửa xe bình thường, một người chồng tốt, cùng em ấy xây dựng một cuộc hôn nhân hoàn hảo, mang đến cảm giác an toàn cho em ấy.</p><p>Đây là điều duy nhất tôi muốn làm trong phần đời còn lại.</p><p>Tôi nghĩ em ấy cũng biết em ấy là vợ tôi, vì em ấy chưa bao giờ phản đối.</p><p>Âm hồn bất tán quái vật chết người quỷ công cùng (bị bắt cóc) thần kinh có vấn đề trời sinh phản xã hội nguyên nhân vật phản diện BOSS thụ</p><p>Từ khóa nội dung:</p><p>Cường cường, tình yêu định mệnh, yêu nhau rồi giằng xé, hiện đại kỳ dị, đời thường, cưới trước yêu sau.</p><p>Nhân vật chính: Bạch Duy, Lư Sâm ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:</p><p>Tóm tắt một câu: Ông chồng “hồn ma” tái sinh rực rỡ.</p>
Nữ Phụ Hằng Ngày Cầu Ly Hôn
<p>Người khác xuyên sách đều xuyên thành tình nhân nhỏ, bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo.</p><p>Còn Châu Mạt lại xuyên thành nữ phụ chưa ly hôn bị ghét bỏ, còn phải đi cầu xin ly hôn.</p><p>—</p><p>[Nội dung chính] Người vợ bị bỏ rời đến thành phố tìm nam chính ly hôn nhưng mãi không thành</p>
Hoàng Phu Bệnh Kiều Yêu Ta Đến Điên Cuồng
bởi Câu
<p>Nhật ký bệnh kiều (Góc nhìn nam chính):</p><p>1. Mười lăm tháng Giêng, Tết Nguyên Tiêu.</p><p>Đó là ngày đầu tiên ta gặp thê chủ. Nàng bất ngờ lao tới, ngã chổng vó trước mặt ta.</p><p>Ta thầm nghĩ, thật yếu đuối.</p><p>Lần đầu tiên ta thấy một nữ tử yếu ớt đến vậy, lại gầy gò, nhỏ bé, thậm chí còn chẳng cao bằng ta. Đây thật sự là nữ tử sao?</p><p>Nhưng dáng vẻ ủ rũ của nàng… lại có chút đáng yêu đến buồn cười.</p><p>2. Mùng chín tháng Ba, mưa xuân cuối mùa.</p><p>Lần thứ hai ta gặp thê chủ. Nhìn nàng kỹ hơn, ta nhận ra nàng quả thực khác biệt so với những nữ tử khác. Dù thân hình mảnh mai yếu ớt, nhưng làn da nàng lại trắng mịn như ngọc; dù không cao, nhưng dáng người lại nhẹ nhàng thanh thoát. Đôi mắt nàng lấp lánh, mang theo sự trong trẻo và ngây thơ mà ta chưa từng thấy. Thành thật đến mức hơi ngốc nghếch… thật sự, rất đáng yêu. Tim ta đập nhanh hơn một chút.</p><p>3. Ta thích nàng… muốn cưới nàng… muốn mãi mãi được nhìn thấy nàng…</p><p>4. Ta lén sai hầu cận theo dõi nàng, báo lại cho ta từng hành động, từng hơi thở của nàng…</p><p>5. Ta ghen với hầu cận.</p><p>6. Ta muốn tự mình nhìn nàng bằng đôi mắt này.</p><p>7. Ta phải cưới nàng, phải được ở bên nàng.</p><p>8. Phụ mẫu không đồng ý, nhưng chẳng sao cả. Dù thế nào đi nữa, dù là ai, cũng không thể ngăn cản ta.</p><p>9. Nữ hoàng ban hôn.</p><p>Tuyệt quá!</p><p>Chẳng bao lâu nữa, ta sẽ thực sự sở hữu nàng, trọn vẹn và mãi mãi.<br>10. Nàng sắp đến đây, còn nói muốn đến Bùi phủ thăm ta…</p><p>Hầu cận báo tin cho ta biết, ta cố ý ra ngoài ngồi đợi, chọn một tư thế thật đẹp, thật hoàn hảo.</p><p>Ngẩng đầu lên, dành tặng nàng một nụ cười thật đẹp mà ta đã luyện tập rất lâu.</p><p>Nàng sẽ thích chứ?</p><p>11. Mà nếu nàng không thích cũng chẳng sao, bởi lẽ cả đời này, nàng đã là thuộc về ta rồi.</p><p>Góc nhìn nữ chính:</p><p>Ta xuyên không rồi, không chỉ trở thành Hoàng nữ của thế giới nữ tôn, mà còn cưới được đệ nhất mỹ nam làm lang quân. Chàng yêu ta điên cuồng, cung phụng ta ăn ngon mặc đẹp, dỗ dành ta chơi đủ trò. Chỉ là tính cách có hơi bệnh kiều một chút xíu. Nhưng không sao, ai bảo chàng đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành cơ chứ~</p><p>Truyện ngọt ngào rối ren không não, văn phòng nhẹ nhàng đơn giản, ngôi thứ nhất, nam sinh con, chẳng cần logic. Đừng chê bai.</p><p>Ý nghĩa sâu xa: Tình cảm là sự trao gửi đôi bên.</p>
Con Đường Cải Tạo Của Thiếu Tướng Cặn Bã
<p>Con Đường Cải Tạo Của Thiếu Tướng Cặn Bã </p><p>Tác giả: JQ Vạn Niên Khanh</p><p>Số chương: 129 chương</p><p>Văn án</p><p>Đêm tân hôn đánh đập vợ Omega, ngay trước ngày cưới còn khiến cha mẹ tức giận đến mức cả hai phải nhập viện chăm sóc đặc biệt.</p><p>Bên ngoài ong bướm lả lơi, tiểu tam ngang nhiên đến tận cửa khiêu khích chính thất.</p><p>Nghe nói bản thân còn là một Alpha vô dụng, sống bám vào vợ?</p><p>Mộ Thu Từ tràn đầy hoang mang: giây trước cô còn đang chúc phúc cho người bạn thân mà mình đơn phương suốt nhiều năm vì cuối cùng cũng lấy được một người đáng tin cậy.</p><p>Mượn rượu giải sầu, say bí tỉ cả đêm, mơ thấy một giấc mộng không thể tả thành lời. Vậy mà vừa mở mắt ra, cô đã bị một đám người giận dữ tóm vào căn phòng tối tăm.</p><p>Mộ Thu Từ: Có lẽ tôi vẫn chưa tỉnh ngủ.</p><p>Lưu ý: Bối cảnh ABO với một số thiết lập riêng (ABO: Có 6 giới tính, ngoài giới tính nam/nữ còn có Alpha, Omega, Beta). <strong>Alpha</strong><strong> </strong><strong>nữ</strong><strong> </strong><strong>có</strong><strong> </strong><strong>cái</strong><strong> </strong><strong>ấy</strong><strong> </strong><strong>nha</strong><strong>.</strong><br>Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.</p>
Ngày Ngày Nhớ Mong - Kim Họa
bởi Kim Họa
<p>Vào ngày sinh nhật tuổi trưởng thành của Lẫm Trĩ Thuỷ, cô bất ngờ biết được rằng mình có hôn ước từ trên trời rơi xuống, đối phương chính là người cầm quyền gia tộc danh giá bậc nhất Tứ Thành.</p><p>Trước khi bàn bạc về điều kiện liên hôn, hai người chỉ chính thức gặp mặt đúng một lần.</p><p>Lần đầu gặp gỡ, ngăn cách bởi rèm đèn mạ vàng, anh mặc một bộ âu phục sẫm màu, ngồi ngay ngắn phía đối diện, dưới đôi mày tuấn tú là đôi mắt tựa màu hổ phách.</p><p>Ánh mắt nhìn ấy rơi thẳng lên người cô, khiến tim Lẫm Trĩ Thuỷ bất giác run lên, nhưng cô vẫn nhớ rõ thân phận giữa hai người, cố làm ra vẻ tự nhiên mà hỏi: “Vậy sau khi kết hôn, có cần phải…tiếp xúc thân mật không?”.</p><p>“Ừm.”</p><p>“Thỉnh thoảng chứ?”.</p><p>“Không…” Mỗi ngày.</p><p>–</p><p>Lẫm Trĩ Thuỷ nhẹ nhàng thở ra, cô vẫn luôn nghĩ rằng Ninh Thương Vũ là kiểu người dù gần hay xa đều toát ra sự lạnh lùng xa cách, cứ ngỡ rằng anh không hề có hứng thú với cuộc hôn nhân này.</p><p>Thế nhưng trên thực tế, ngay từ đêm tân hôn, Lẫm Trĩ Thuỷ đã chẳng thể ngủ đúng giờ. Cô không kìm được mà nhấn mạnh: “Chúng ta kết hôn theo thỏa thuận, mỗi người đều có mục đích riêng, loại thân mật như vậy chắc chắn sẽ không có lần thứ hai nữa đúng không?”.</p><p>Ninh Thương Vũ nghiêng người, cúi xuống ngang tầm mắt cô. Ngay khi Lẫm Trĩ Thuỷ đột nhiên cảm thấy nguy hiểm và định né tránh.</p><p>Thù trong khoảnh khắc tiếp theo, cổ chân đã ửng đỏ của cô liền bị những ngón tay thon dài của người đàn ông giữ lấy, khiến cô giẫm thẳng lên anh. Giọng nói anh khàn khàn vang lên giữa bóng tối:</p><p>“Thiện Thiện.” Anh gọi tên thân mật của cô, như một bậc quân vương bá đạo chiếm cứ thành trì.<br>“Ai dạy em kiểu dùng xong chồng mới cưới rồi thì có thể bỏ mặc như thế được?”.</p><p>Ninh Thương Vũ sống cao ngạo trên đỉnh tháp quyền lực, không ai có thể tiếp cận, cho đến năm mười tuổi, có người dẫn Lẫm Trĩ Thuỷ đến trước mặt anh.</p><p>Cô lúc ấy giống hệt một búp bê sứ tinh xảo ngồi ngay ngắn trong hộp quà cao cấp, thân hình nhỏ nhắn, ngoan ngoãn, lễ phép. Đã lọt vào mắt anh thì từ đó, chỉ nhận định một mình cô.</p><p>Sau đó, hơn mười năm sau….<br>Khát vọng anh dành cho cô, chưa từng nguôi ngoai.</p><p>— Lẫm Trĩ Thuỷ, đêm ngày nhớ em</p><p>[Kim chỉ nam đọc truyện]</p><p>Nữ chính cách dịu dàng × Nam chính dã tâm.<br>Sạch! Hào môn, cưới trước yêu sau, ngọt ngào nhẹ nhàng, nam lớn hơn nữ 7 tuổi, chênh lệch hình thể rõ rệt. Nam chính là kẻ si tình chính hiệu, vừa quyền thế vừa giàu có, đứng trên đỉnh cao của danh lợi, mắc chứng sạch nghiêm trọng, sau khi kết hôn chỉ yêu duy nhất nữ chính.<br><br>Nội dung: Hào môn thế gia, Con cưng trời ban, Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Cứu rỗi.</p>
Mộng Điệp Trang Sinh - Cao Ngoạ Bắc
bởi Cao Ngoạ Bắc
<p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-5429a45bf401ba20cc19442b12af395a">Tên gốc: Chỉ còn ba tháng để sống, xin hãy cho tôi bình thản ra đi</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-7ae9799a30a1406debe9eab657fdcb81">Tên xuất bản: Mộng điệp Trang sinh*</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-daa0ecd681e0470b1f3a14d44636f348">Tác giả: Cao Ngọa Bắc</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-2637112f0f6f8c2beadfef4f23a7bfb4">Raw: fanqie</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-2676af962e43f86b476e53bf156be957">Editor: Underwater</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-2f1f0c3e3953bb62c1557967d45b9d91">Độ dài: 77 chương+5 NT</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-16051e06f84f629112db8ed477d26a67">Thể loại: thanh xuân vườn trường, BE, ngôn tình, góc nhìn nam chính, cứu rỗi</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-16051e06f84f629112db8ed477d26a67">Văn án</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-1ca550a30f3e9b993aaa8d00c0e024d4">Từ nhỏ đến lớn, Trang Tử Ngang luôn là con nhà người ta, năm nào cũng đạt học sinh xuất sắc, thi cử đứng nhất. Thế nhưng, do bố mẹ ly dị, bố tái hôn, cậu dần trở thành đứa trẻ bố không thương mẹ không yêu.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-7ef72ed1cfe79d43084ec8ab65d2e018">Năm 18 tuổi, Trang Tử Ngang bị chẩn đoán mắc bệnh nan y, chỉ còn ba tháng để sống.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-52aaaa151c43bb356c08f4a665f26971">Ba tháng cuối cùng, cậu quyết định buông bỏ mọi khuôn mẫu, giải phóng sự nổi loạn và dã tính, một lần làm chính mình.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-34eafd2b5bf7aa07f47eea47b3ab06a9">Khi trèo tường trốn học, cậu tình cờ gặp cô gái tên Tô Vũ Điệp. Trên chặng kết của cuộc đời, một tia sáng đã chiếu rọi thế giới cậu.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-4f54f9a4662c241d92f84552dcaac5ea"><em>*Giải thích tên xuất bản:</em></p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-d6182b840184208209b1ccf1db10962e"><em>– “Trang Chu mộng hồ điệp” là tên người ta đặt cho một đoạn văn trong sách Nam Hoa Kinh của Trung Quốc. Đoạn ấy chỉ có hai câu như sau: “Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết có phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm, hay là bướm mộng thấy hóa Chu.” (cre: thực tại không có thực – <a href="https://l.facebook.com/l.php?u=http%3A%2F%2Fspiderum.com%2F%3Ffbclid%3DIwZXh0bgNhZW0CMTAAYnJpZBExazdBamJMcWEyQTZMdDJKOAEe7qG9kQYtC8NRVKtYzVqnUpZ9h-gak23HclJZqEGb5PjcC_LW4uRkXGTHRgM_aem_hRxM4kgCIh1PD0d85jAG0Q&h=AT3NxSFfOLVGmhkRHV82xy3z3IvplrqpzRxAmy_lDQsAkCkbNupEYhuKqUR8u_KlXi85R6vfCH-A8ksRwZVqWDYO7sS9cLkQsmVqCZhqss7K8kTzKR5lk2OfHs6sn0JCEBNRbuofE7u3Ao3pow&__tn__=-UK-R&c[0]=AT3t5q1AFzruXYoqUHEN1R786f_hyZ4fEoijKP1YHY7qxqfWGfgnnLRkO4fRLP8COnSaiXLu6uHWFzcQNKkbQpiaMLxFepicgPIZQ3OQKB2RmJyIrSR2JArSLFgz1AlGbobGBIh4XsVg5K0GtmylpRTAu1e99VDp8UBLPBLBTin5l2SKTILnIhN_f6wcEYYHcy3XXg" target="_blank" rel="noreferrer noopener">spiderum.com</a>)</em></p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-368d862c1eb4e0133802e01b0bc6aa78"><em>– Trang sinh là cách gọi tôn kính của Trang Chu</em></p>
Vừa Nhìn, Anh Liền Thích Em
<p>Văn Án 1:<br><br>Thẩm Khác cảm mạo phát sốt, gửi tin nhắn cho Đường Vãn Vãn: “Cả ngày hôm nay tôi chưa ăn gì cả.”<br><br>Đường Vãn Vãn: “Tiết kiệm thật đấy.”<br><br>Thẩm Khác: “Tôi sốt rồi. 40 độ đấy.”<br><br>Đường Vãn Vãn: “Còn chưa lợi hại bằng xe gắn máy của toi đâu. Tôi chạy xe xong, nhiệt độ của két nước* có thể lên tới 90 độ đấy.”<br><br><em>(*Trong xe máy có bộ phận két nước trong hệ thống giảm nhiệt.)</em><br><br>Thẩm Khác: “Lúc tôi phát sốt, đã bị heo đâm phải rồi*.”<br><br><em>(*Ý gốc: Rau xanh bị heo gặm mất rồi: ý là những thứ ngon, tốt đẹp bị hủy hoại)</em><br><br>Đường Vãn Vãn: “Ghê đấy, ghê đấy.”<br><br>Thẩm Khác: “…” Chết đây.<br><br>Văn Án 2:<br><br>Đường Vãn Vãn vì muốn trốn xem mắt, nên hẹn bạn thân đi bar.<br><br>Thẩm Khác đang cùng đám bạn xấu chơi bời ngay bên cạnh, nghe thấy tin đó liền chạy tới: “Đường Vãn Vãn, nghe nói cô không gả đi được?”<br><br>Đường Vãn Vãn: “… Haha.”<br><br>Thẩm Khác ngả người về phía sô pha, một thân quần áo lụa là: “Vậy gả cho tôi đi, dù sao tôi cũng không muốn sống nữa.”</p>
Lời Thì Thầm Của Cánh Diều
bởi Chu Tiểu Đảo
<p><strong>Thể loại: </strong> Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Cưới trước yêu sau , Cận thủy lâu đài</p><p><strong>Văn án:</strong></p><p>Sau sáu tháng thực tập, sắp trở thành nhân viên chính thức thì bị người có mối quan hệ chen chân, Trình Diên tuyệt vọng chặn tổng giám đốc lại, mạnh miệng nói: "Tôi muốn được nhận vào làm chính thức ở công ty của anh, anh có thể giúp tôi đi cửa sau không?"</p><p>Đối phương khinh thường nâng mắt lên, nhìn cô từ trên cao xuống rồi nói: "Điều kiện?"</p><p>Chàng trai mặc bộ vest cao cấp, dáng người cao thẳng, giọng điệu lạnh lùng.</p><p>Khiến Trình Diên nhớ tới ngày nhận giấy đăng ký kết hôn với anh, ánh mắt lạnh lùng của anh lúc đó giống hệt bây giờ.</p><p>Cô siết chặt tay thành nắm đấm, lấy hết can đảm, hỏi: "Nếu không, ly hôn có được không?"</p><p>Trì Nghiễn Hành: ".....Lần này tôi sẽ giúp cô vô điều kiện, nhưng sẽ không có lần sau."</p><p>-</p><p>Bị bố mẹ sắp đặt, Trình Diên kết hôn trong tình trạng mơ hồ khi chưa tốt nghiệp đại học.</p><p>Chồng cô đẹp trai, yêu thương và chiều chuộng cô. Bạn bè thường ghen tị và khen cô tốt số.</p><p>Nhưng chỉ có Trình Diên mới biết, cô và Trì Nghiễn Hành không thể cùng nhau đi hết con đường.</p><p>Anh xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc, tuổi còn trẻ đã ngồi vào vị trí tổng giám đốc, lạnh lùng cũng rất mạnh mẽ và quyết đoán.</p><p>Còn cô chỉ là một phiên dịch viên nhỏ bé chậm chạp và sợ xã hội.</p><p>Không lâu sau cô đưa ra thỏa thuận ly hôn rồi bay sang nước Anh ngay tối đó, không quay lại nữa.</p><p>Hai năm sau, Trình Diên trở thành một phiên dịch viên nổi tiếng trong ngành.</p><p>Cô càng ngày càng chín chắn, trưởng thành và tự tin xử lý mọi việc dễ dàng hơn.</p><p>Ngày hôm đó, tuyết rơi dày ở Manchester, sếp vô cùng lo lắng tìm cô vì có một khách hàng lớn khó tính và ngang ngược, chỉ có cô mới có thể phiên dịch được.</p><p>Trình Diên vội vã bước vào phòng bao trong cơn gió tuyết, vừa vội vàng vừa lo lắng thì bỗng đối diện với một đôi mắt quen thuộc.</p><p>Cô sững sờ tại chỗ.</p><p>Trì Nghiễn Hành ngồi ở vị trí chính, nói bằng tiếng Trung mà chỉ hai người mới hiểu được.</p><p>"Tôi không đồng ý ly hôn, vậy nên bà Trì khi nào về nhà?"</p><p>-</p><p><strong>【Vở kịch nhỏ】</strong></p><p>Trong công ty lan truyền rằng cô thực tập sinh mới tới thật xui xẻo, bài ppt bị chê tơi tả, nên sếp mặt mày tối sầm gọi riêng cô vào văn phòng.</p><p>Mọi người đều xì xào thương hại, đoán xem liệu cô có phải khóc khi quay lại hay không.</p><p>Cho đến khi có nhân viên đến văn phòng tổng giám đốc giao tài liệu.</p><p>Cửa bị đẩy mở một khe hở nhỏ, Trì Nghiễn Hành ngồi trên ghế sofa, ôm chặt người vào vòng tay, rồi hôn đến ý loạn tình mê.</p><p>Trình Diên bị ép buộc phải tiếp nhận, tay của cô chống tay vào ngực anh, vội vàng ngăn lại: "Có người! Anh đừng…"</p><p>Nhân viên vừa mở cửa giống như bị sét đánh.</p><p>Trì Nghiễn Hành phớt lờ sự chống cự của cô, cười nghiêng đầu hôn tiếp: "Ra ngoài, đóng cửa lại, cảm ơn."</p><p><strong>【Góc nhìn của nam chính】</strong></p><p>Trì Nghiễn Hành trở về nước và miễn cưỡng gặp người vợ mới cưới ông nội sắp xếp cho anh.</p><p>Đột nhiên có việc, anh vội vàng đến công ty và bỏ mặc người đó một mình ở nhà suốt đêm.</p><p>Ngày hôm sau khi về nhà, Trì Nghiễn Hành mang theo một bản hợp đồng lạnh lùng, với vẻ kiêu ngạo và xa cách anh chuẩn bị tìm cô ký vào bản thỏa thuận hôn nhân hình thức.</p><p>Mở cửa ra, đối mặt với đôi mắt đỏ hoe vì khóc của Trình Diên.</p><p>Trì Nghiễn Hành: ……Tôi thật đáng chết.</p><p>*Chuyện đi cửa sau có ẩn tình, không phải thật sự đi cửa sau đâu nhé.</p><p>*风筝: con diều nghĩa Hán Việt là Phong Tranh. Phong Tranh là tên ở nhà của nữ chính Trình Diên.</p>
Nhân Bất Như Cố - Toan Thái Đàn Tử
bởi Toan Thái Đàn Tử
<p>Điều hiếm có nhất là sau nhiều năm nhưng anh vẫn yêu em, và em cũng vậy.</p><p>Gương vỡ lại lành. HE.</p><p><strong>Thể loại: </strong>Nguyên sang, Đam Mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cẩu huyết, <s>Ngược luyến</s>, Gương vỡ lại lành, Đô thị tình duyên, 1v1</p><p><strong>Cp chính:</strong> Quý Đông Huân x Trương Cảnh</p>
Cánh Diều Rách - Tinh Hà Phù Du
bởi Tinh Hà Phù Du
<p>Ngày hẹn người trong lòng cùng bỏ trốn, bầu trời xanh thẳm như mới được gột rửa, giống hệt khung cảnh đẹp đẽ chỉ xuất hiện trong truyện tranh.</p><p>Từ nay, Hứa Diên sẽ thoát khỏi chiếc lồng giam cầm.</p><p>Thế nhưng khi quay đầu lại, cô nhìn thấy gương mặt của Tạ Tư Chỉ dưới tán cây nở hoa rực rỡ.</p><p>“Muốn đi sao?”</p><p>Ngón tay trắng bệch của hắn vân vê chuỗi hạt trầm hương tối màu.</p><p>Nụ cười trong trẻo tựa như có thể gột sạch hết thảy bụi trần và nhơ uế.</p><p>Thế nhưng chỉ có Hứa Diên mới biết rõ.</p><p>Ẩn dưới gương mặt tuấn tú thanh nhã của người đàn ông ấy là một trái tim độc ác đến nhường nào.</p><p>Trong những tháng ngày về sau, mỗi khi giật mình tỉnh giấc giữa đêm khuya, cô vẫn không tránh khỏi toát mồ hôi lạnh.</p><p>Hướng dẫn đọc:</p><p>Không v, phong cách cũ, nhiều tình tiết ngược tâm cẩu huyết.</p><p>Nam nữ chính không có chênh lệch tuổi tác, ai có điểm kỵ thì cân nhắc trước khi đọc.</p><p>Nhân vật chính Hứa Diên, Tạ Tư Chỉ</p><p>Tóm tắt một câu: Cưỡng đoạt chiếm hữu</p><p>(Tui có lời muốn nói: Gặp nam chính, nam phụ là số đen tám kiếp của nữ chính</p><p>Truyện có yếu tố bạo lực giết người, mọi người cân nhắc trước khi nhảy hố nhé)</p>
Dư Uy – Nhu Yếu Bảo Hộ Đích Nhân
<div><p>Công Alpha miệng cứng miệng độc VS Thụ Omega dịu dàng đáng yêu</p></div><div><p>Ôn Ngôn là một Omega cấp S đặc biệt và hiếm thấy.</p><p>Năm năm trước, để cứu người cha phải vào tù, Ôn Ngôn đã giải phóng pheromone phóng túng gây ảo giác, gõ cửa phòng của kẻ thù là Alpha cấp S Lương Thế Kinh.</p><p>Mối quan hệ đáng ghét đó duy trì được một năm.</p><p>Bây giờ Ôn Ngôn lặng lẽ trở về thủ đô, chỉ để lại một di vật quan trọng cho đứa con 5 tuổi chưa từng gặp mặt, nào ngờ quân đội Liên minh đã phong tỏa cả khu phố.</p><div><p>Lương Thế Kinh nói với giọng rất nhạt: “1825 ngày này, chưa chết bên ngoài à?”</p></div><p>—— Sắp rồi, tuyến thể suy thoái không còn lại bao nhiêu thời gian.</p><p>Tuy nhiên Ôn Ngôn không biết rất nhiều chuyện, không biết Lương Thế Kinh nghiện pheromone của cậu, không biết mình đã từng mất đi ký ức, cứ ngỡ rằng những lời mình từng nói với Lương Thế Kinh nhiều nhất chính là chậm một chút, cầu xin anh…</p></div>