Đang tải...

Bảng Xếp Hạng Truyện

Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất

Tìm thấy 1252 truyện

Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo
Top 1
Hoàn thành
Xuyên Thành A Phò Mã Ở Rể Của Trưởng Công Chúa
Top 2
Hoàn thành
Ngày Anh Không Trở Về
Top 3
Hoàn thành
Đi Ngang Qua Miếu Sơn Thần
Top 4
Hoàn thành
Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức
Top 5
Đang ra
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
Top 6
Hoàn thành
Omega Của Ta Nàng Là Quả Ớt Nhỏ Siêu Hung
Top 7
Hoàn thành
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Top 8
Hoàn thành
Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu
Top 9
Hoàn thành
Trường Môn Hảo Tế Yêu
Top 10
Đang ra
Trăng Sáng Khó Gặp – Tử Lộc
Top 11
Hoàn thành
Toả Thanh Thu - Tâm Thượng Nhân
Top 12
Hoàn thành
Lệnh Truy Bắt Tình Yêu Của Viên Chức Tạm Tha
Top 13
Hoàn thành
Anh Tần, Chỉ Là Kết Hôn Chớp Nhoáng Thôi
Top 14
Hoàn thành
Nữ Hoàng Trường Lạc - Khai Tân
Top 15
Hoàn thành
Tà Vương Gia Sủng Thê Đặc Công Xuyên Không
Top 16
Hoàn thành
Phu Quân Là Não Yêu Đương
Top 17
Hoàn thành
Blowing In The Wind/Lời Thì Thầm Trong Gió
Top 18
Hoàn thành
Sau Khi Sống Lại, Vai Ác Chỉ Một Lòng Sủng Thê
Top 19
Hoàn thành
Quốc Lộ Nhiệt Đới - Lâm Tử Luật
Top 20
Hoàn thành
Từ Trên Trời Rơi Xuống Một Tiểu Phu Lang Không Biết Xấu Hổ
Top 21
Hoàn thành
Trở Về Thời Niên Thiếu Cùng Oan Gia
Top 22
Hoàn thành
Tiểu Thanh Mai Của Thủ Phụ Đại Nhân
Top 23
Hoàn thành
Giai Nhân Vân Thượng - Thẩm Lục Vũ
Top 24
Hoàn thành
Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo

Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo

bởi Tố Thời

<p>Ninh Kiều là người đẹp nổi tiếng ở trong đại viện, được thế hệ trước cùng nhà họ Giang định ra hôn ước từ nhỏ.&nbsp;<br><br>Cô có tính cách dịu dàng, thân thể yếu đuối, được gia đình cưng chiều từ bé.<br><br>Con trai nhà họ Giang hiện nay đóng quân ở một hải đảo xa xôi, còn có hai em trai và một em gái khó bảo, ai cũng không dám lấy. &nbsp;<br><br>Cha mẹ không nỡ để Ninh Kiều lấy chồng, nhưng thông báo xuống nông thôn đã đến. &nbsp;<br><br>Thân thể của cô như vậy sao có thể chịu nổi?<br><br>Sau khi cân nhắc một hồi, vẫn là đồng ý lấy chồng ở hải đảo. &nbsp;<br><br>Đường đi đến hải đảo rất gian nan, Ninh kiều xuống thuyền liền bị ốm, mơ một ác mộng. &nbsp;<br><br>Hóa ra, cả nhà bọn họ là đối chiếu tổ của nam nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết niên đại...<br><br>Nguyên nữ chính và nhà chồng sống hòa thuận, vợ chồng hạnh phúc. &nbsp; &nbsp;<br><br>Còn nhà cô, em trai thứ hai dùng con nhện dọa cô, em trai thứ ba dùng chổi đuổi cô đi, em gái út cắt hỏng quần áo của cô.<br><br>Doanh trưởng Giang tính tình lạnh lùng, ra nhiệm vụ hàng năm cũng không về, chưa bao giờ bảo vệ cô. &nbsp;<br><br>Ninh Kiều từ giấc mơ tỉnh dậy, bên cạnh lại có thêm một người đàn ông đẹp trai cao lớn. &nbsp;&nbsp;<br><br>Doanh trưởng Giang bưng một bát canh gà nấu với dừa thanh mát bổ dưỡng, từng muỗng một dỗ cô uống. &nbsp;<br><br>Ba người em trai em gái ngoan ngoãn xếp thành một hàng, ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu nhỏ. &nbsp;<br><br>Ninh Kiều: Sao lại khác với trong mơ vậy?<br><br>————————————<br><br>Kiếp trước, vợ mới của Giang Hành đã kéo ba người em trai em gái trở về con đường đúng đắn, nhưng vì cứu em gái út mà chết sớm. &nbsp;<br><br>Cả nhà bọn họ vì báo thù cho Ninh Kiều, rơi vào âm mưu, kết cục bi thảm. &nbsp;<br><br>Sau khi Giang Hành trọng sinh, việc đầu tiên là gọi ba đứa trẻ nghịch ngợm ra bờ biển nói chuyện, chưa kịp mở miệng em hai đã quỳ xuống: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên hù dọa chị dâu nhỏ, sau này mỗi ngày em sẽ đi bắt tôm hùm cho chị dâu nhỏ”.<br><br>Em ba nước mắt chảy dài: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên đuổi chị dâu nhỏ đi, sau này mỗi ngày em sẽ xào rong biển, cua và sò cho chị dâu nhỏ”. &nbsp;<br><br>Em gái út xoay đầu bóp chặt cổ gà, chỉ huy anh hai leo cây dừa: “Chị dâu nhỏ thích ăn gà nấu với dừa nhất, không hái dừa thì không kịp nữa”.<br><br>Tiếng pháo đón dâu vang lên khắp nơi.<br><br>Giang Hành quay đầu lại nhìn, liếc mắt một cái liền nhìn đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn sợ sệt nhìn về phía mình.<br><br>Anh thề, đời này nhất định phải bảo vệ cô thật tốt. &nbsp;<br><br>————————————<br><br>Ban đầu, các chiến hữu và các gia đình quân nhân trên hải đảo đều nghĩ rằng cuộc sống của gia đình này nhất định sẽ rối loạn, vợ mới xinh xắn chắc chắn không thể trị được doanh trưởng Giang và những đứa trẻ nghịch ngợm của nhà anh.<br><br>Ai ngờ sau đó ——<br><br>Ninh Kiều ăn tôm hùm, trứng cá muối, da dẻ càng ngày càng trắng hồng mịn màng, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc, em trai em gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, được cả nhà chiều chuộng.</p>

Ngôn Tình 470 chương
Xuyên Thành A Phò Mã Ở Rể Của Trưởng Công Chúa

Xuyên Thành A Phò Mã Ở Rể Của Trưởng Công Chúa

bởi Phúc Hữu Hạnh Xuyên

<p>Tên truyện: Xuyên Thành A Phò Mã Ở Rể Của Trưởng Công Chúa&nbsp;</p><p>Tác giả: Phúc Hữu Hạnh Xuyên</p><p>Góc nhìn: Chủ công</p><p>Thể loại: Cường cường, cung đình hầu tước, ngọt văn, xuyên thư, sảng văn, ABO</p><p>Độ dài: 147 chương chính + 26 phiên ngoại</p><p>Nhân vật chính: Trì Vãn (Alpha), Ngu Cửu Châu (Omega – Trưởng Công Chúa)</p><p>Nguồn QT: ks1999___</p><p>Văn án</p><p>Trì Vãn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cung đình ABO. Trong truyện, nàng là một Alpha phản diện, thân phận là phò mã của trưởng công chúa, nhưng lại lòng dạ hiểm độc, không biết nặng nhẹ.<br>Nàng vì cưỡng cầu đánh dấu mà lén bỏ thuốc trưởng công chúa, ép nàng tự phế tuyến thể, trở thành một Omega phế nhân.<br>Kết cục bi thảm, trưởng công chúa hận nàng đến tận xương, tự tay hủy nàng thành một Alpha bị tước quyền năng sinh lý, để nàng chết trong nhục nhã.<br>Xui xẻo thay, Trì Vãn xuyên đúng vào thời khắc tai họa đã xảy ra, trưởng công chúa đã bị hạ thuốc, đang nằm trên giường sắc mặt ửng đỏ, tuyến thể bạo loạn, nhưng đôi mắt vẫn lạnh như băng, đầy sát khí.<br>Trì Vãn hoảng hốt cực độ, không nghĩ ngợi gì lập tức ném lọ thuốc xuống đất, quỳ ngay bên giường.<br>“Ta có thể chữa! Thật đấy!”<br>Từ giây phút ấy, để thay đổi vận mệnh, Trì Vãn không tiếc sức lực cứu chữa công chúa. Sau đó lại tận tụy hầu hạ bên nàng, mềm mỏng như nước, tự nguyện làm một Alpha thế thân đáng thương.<br>Ghi chép hằng ngày của Trì Vãn như sau:<br>Ngày mùng 7 tháng giêng, hầu hạ Trưởng Công Chúa.<br>Ngày mùng 8 tháng hiêng, tiếp tục hầu hạ Trưởng Công Chúa.<br>Ngày mùng 9 tháng giêng, vẫn là hầu hạ Trưởng Công Chúa.<br>Ngày 20 tháng Sáu, Trì Vãn ơi Trì Vãn, ngươi đường đường là phò mã, quyền thế ngút trời, vinh hoa phú quý không thiếu, sao lại cả ngày quanh quẩn bên một nữ nhân, sa sút đến mức này?<br>Không thể tiếp tục như thế được nữa!<br>Ngày 21 tháng sáu, tiếp tục hầu hạ nàng, còn nhẹ nhàng gọi một tiếng.<br>“Nương tử ngoan ~”<br>Trưởng Công Chúa lạnh lùng nhìn kẻ từng là cặn bã, nay lại bận trước bận sau hầu hạ mình, không khỏi nảy sinh nghi ngờ, Trì Vãn rốt cuộc đang tính toán điều gì? Nàng chỉ cần chờ thời cơ, nhất định sẽ ra tay xử lý người này.<br>Thế nhưng Trì Vãn dường như đã thực sự thay đổi.<br>Bất kể nàng làm khó dễ ra sao, Trì Vãn đều nhẫn nại chịu đựng. Rõ ràng bị chọc giận, vậy mà chưa từng nổi nóng. Chỉ nghe hạ nhân đồn rằng, toàn bộ lông thú nhồi bông trong phòng phò mã… đã bị nhổ trụi.<br>Đối mặt với những lời châm chọc bên ngoài rằng nàng sợ vợ, Trì Vãn chỉ nhẹ nhàng đáp: “Đó là tình thú. Các ngươi biết cái gì chứ?”<br>Có kẻ lăng mạ trưởng công chúa trước mặt, Trì Vãn không nhịn nữa, liền vén tay áo xông lên đánh.<br>Trưởng Công Chúa dần nhận ra, có một người như vậy ở bên cạnh cũng không tệ. Vì thế liền gọi nàng đến thị tẩm.<br>Ai ngờ đường đường là một Phò mã, lại đỏ bừng mặt, nói lắp.<br>"Ta... ta không biết làm...”<br>Trưởng Công Chúa dung mạo tuyệt sắc, là khôn trạch số một của Đại Chu. Sau khi sống lại từ một cái chết thảm khốc, nàng trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng và sát phạt quyết đoán. Ai dám đắc tội nàng, chỉ có một con đường: chết.<br>Trì Vãn không muốn chết. Chỉ còn cách duy nhất là lấy lòng trưởng công chúa, khiến nàng nguôi giận, xóa bỏ hận thù năm xưa.<br>Thế nhưng đến khi Trưởng Công Chúa đăng cơ, trở thành đế vương, Trì Vãn liền nhân đêm thu dọn hành lý bỏ trốn.<br>Kết quả lại lạc đường giữa chốn đồng hoang, đành phải vào tá túc tạm trong một nhà dân nhỏ.<br>Vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ, Trì Vãn đã phát hiện ngoài cửa bị cấm quân vây chặt như nước lũ, không kẽ hở thoát thân.<br>Trưởng Công Chúa khi xưa nay đã là nữ đế, sắc mặt âm trầm, từng bước tiến đến, khí thế lạnh lẽo tỏa ra khiến Trì Vãn run lẩy bẩy, cho rằng nàng thật sự muốn giết mình.<br>Thế nhưng khi nàng đến gần, hàn ý trên người chợt tan biến, như thể sợ làm Trì Vãn hoảng sợ.<br>Trưởng Công Chúa cao cao tại thượng, lại khom người nắm tay Trì Vãn, đặt lên bụng mìn hơi nhô lên, giọng nói thấp và khẩn cầu.<br>“A Vãn... Con chúng ta nhớ nàng. Theo ta về nhà, được không?”<br>📌 Tag đặc biệt: Song khiết – Càn nguyên không vật trang sức.<br>(Tức cả hai nhân vật đều sạch sẽ về thân thể và tình cảm)<br>Chú thích hệ thống ABO trong truyện này:<br>Alpha = Càn nguyên<br>Beta = Trung dung<br>Omega = Khôn trạch<br>*Truyện có chi tiết về Nam Việt, nhưng không xuyên tạc gì liên quan đến lịch sử, và quốc gia này hoàn toàn không có thật. Và tất cả các chi tiết như Ninh Quốc cũng là hư cấu, trong bối cảnh truyện thì sẽ không có thật nhé mọi người.</p>

Sủng 147 chương
Ngày Anh Không Trở Về

Ngày Anh Không Trở Về

bởi Khuyết Danh

<p>Ngày tôi rời khỏi Cảng Thành cũng là ngày Trình Chính Đông tổ chức tiệc đính hôn.</p><p>Pháo hoa rực rỡ nở bung trên bầu trời cảng Victoria, sáng đến chói mắt.</p><p>Mọi người đều bảo rằng, Chương Thi Dĩnh là người Trình Chính Đông yêu nhất, nên mới có một buổi tiệc xa hoa đến vậy.</p><p>Tôi cũng từng nghĩ thế.</p><p>Dù sao thì, tôi cũng chỉ giống cô ấy sáu, bảy phần mà thôi.</p><p>Bốn năm qua, tôi luôn ở bên cạnh Trình Chính Đông — một cái bóng chẳng tên, chẳng phận.</p><p>Chiếc thuyền chầm chậm rời bến.</p><p>Tôi chợt nhớ, khi còn ở bên nhau, tôi hay hỏi anh một câu:<br>“Hôm nay anh có về không?”</p><p>Nhưng anh chưa bao giờ trả lời.</p>

Đô Thị 37 chương
Đi Ngang Qua Miếu Sơn Thần

Đi Ngang Qua Miếu Sơn Thần

bởi Nhất Khỏa Lạp Tử

<p>Đã chết một năm, bạn trai đột nhiên bắt đầu quấn lấy tôi.</p><p>“Em còn có thể yêu một con quỷ như anh không?”</p><p>Sau khi bạn trai cũ tự sát, Bạch Túc Vũ đau khổ suốt một năm. Cuối cùng cũng dần nguôi ngoai, cậu quyết định đến thành cổ để trải qua mùa đông.</p><p>Không ngờ vừa mới đặt chân đến đó, người bạn trai đã chết lại bắt đầu quấn lấy cậu.</p><p>Bị một con quỷ là bạn trai cũ bám theo thì phải làm sao đây? Đi miếu cúi chào vậy.</p><p>Kết quả phát hiện, cái miếu kia... cũng chính là bạn trai.</p><p>Diệp Mạc × Bạch Túc Vũ.</p><p>Công: Nam quỷ âm u, lạnh lẽo.</p><p>Thụ: Mỹ nhân lãnh đạm.</p>

Đô Thị 13 chương
Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức

bởi Khuyết Danh

<p>Là một nữ phụ tuyến mười tám, vừa là pháo hôi vừa là “tiểu tiên nữ làm màu” trong truyện niên đại, số phận đương nhiên không thể thiếu một cái kết bi thảm khiến người ta tiếc thương.<br><br>Nhưng… xin lỗi nhé, lần này là tôi xuyên đến đây.<br><br>Nhìn người đàn ông trước mắt — dáng người cao lớn thẳng tắp như cây tùng, mắt phượng, sống mũi cao thẳng, từ khuôn mặt đến vóc dáng, hoàn toàn là kiểu hình lý tưởng trong thẩm mỹ của cô.<br><br>Bạch Nguyệt Quý nói: Phải ngu đến mức nào mới bỏ qua một người đàn ông như thế để lao vào tìm người khác chà đạp mình?<br><br>Sau này có người hỏi: Cô không hối hận khi gả cho một anh chàng quê mùa nhà quê sao?<br><br>Bạch Nguyệt Quý: Nói thật lòng thì, lấy được một anh trai thô kệch mà ngọt như mật — đúng là hạnh phúc không tưởng~</p>

Sủng 440 chương
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng

Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng

bởi Phạp Tước

<p><strong>Tên truyện:</strong>&nbsp;Chuyện tình của sói đen và thỏ trắng</p><p><strong>Tác giả:&nbsp;</strong>Phạp Tước</p><p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Ngôn tình, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Đáng yêu</p><p><strong>Edit:&nbsp;</strong>Minh An</p><p><strong>Số chương:&nbsp;</strong>13 chương</p><p>Giới thiệu</p><p>Một chú thỏ trắng bị cáo đuổi rơi xuống vực rồi bị thương ở chân. Trong lúc hoảng sợ nó chạy vào trong hang ổ của sói đen, cuối cùng viết nên câu chuyện tình cảm cùng sói.</p>

Ngôn Tình 13 chương
Omega Của Ta Nàng Là Quả Ớt Nhỏ Siêu Hung

Omega Của Ta Nàng Là Quả Ớt Nhỏ Siêu Hung

bởi Nhàn Cửu Thất

<p>Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - ảo tưởng tương lai - tình yêu&nbsp;<br>Thị giác tác phẩm: Chủ công<br>Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng<br>Vai chính: Tần Chiêu Từ, Diệp Liên Âm</p><p>Văn án</p><p>Tần Chiêu Từ vốn là một cô gái sống ở thời mạt thế, bất ngờ xuyên không đến thế giới tương lai nơi con người sống giữa các vì sao. Tại đây, nàng trở thành một Alpha phú nhị đại ăn chơi trác táng, và tình cờ cưới được một Omega+ xinh đẹp làm vợ.<br>Tần Chiêu Từ luôn tự nhận mình là người “thẳng như thép”, chỉ thích nam giới, nên ban đầu nàng định cùng Diệp Liên Âm — người vợ Omega — sống như chị em thân thiết.<br>Nhưng càng sống chung, mọi chuyện càng trở nên kỳ lạ.<br>Diệp Liên Âm vốn dịu dàng, nay lại ngày càng đanh đá. Còn Tần Chiêu Từ thì càng lúc càng không giống một Alpha “thẳng”.<br>Thời hạn kết hôn theo thỏa thuận đã qua, mà dưới sự buông thả của Tần Chiêu Từ, Diệp Liên Âm càng trở nên khó kiểm soát.<br>Cuối cùng, khi bị trói tay và đối diện với Diệp Liên Âm đôi mắt đỏ hoe, Tần Chiêu Từ chỉ đành cam chịu số phận.<br>Tính cách nhân vật:<br>- Tần Chiêu Từ: Bề ngoài bình tĩnh, bên trong rối loạn&nbsp;<br>- Diệp Liên Âm: Bề ngoài dịu dàng, bên trong nóng nảy<br>---<br>Lưu ý khi đọc:<br>1. Trong truyện, Alpha có đặc điểm sinh lý riêng, dễ rơi vào trạng thái cảm xúc mạnh hoặc động tình.&nbsp;<br>2. Truyện có tình tiết sinh con — nếu không thích, nên cân nhắc trước khi đọc.&nbsp;<br>3. Tác giả đã lược bỏ những tình tiết quá “cẩu huyết” (kịch tính, drama).&nbsp;<br>4. Bối cảnh và thiết lập đều là giả tưởng, không liên quan đến thực tế.<br>---<br>Lưu ý đặc biệt:<br>- Truyện hoàn toàn là hư cấu, không phản ánh hiện thực.&nbsp;<br>- Một số nhân vật có thể gây tranh cãi — vui lòng không công kích tác giả.&nbsp;<br>- Nếu còn điều gì chưa nhắc đến, sẽ được bổ sung sau.</p>

Xuyên Không 110 chương
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

bởi Thanh Đinh Chi Âm

<p>Bách Hoa tiên tử Ngưng Dao vì đắc tội với Thiên Đế nên bị đày xuống trần gian, không ngờ trên đường đi lại xảy ra sự cố, linh hồn của cô bị xuyên vào một quyển sách.<br><br>Bối cảnh câu chuyện là vào những năm 70 ở Hoa Quốc, nguyên chủ trong sách là nữ phụ pháo hôi kiêm vị hôn thê của nhân vật nam chính là thanh niên trí thức.<br><br>Theo cuốn sách mô tả, nữ phụ Diệp Ngưng Dao là một bạch phú mỹ (*) chính hiệu, cha là xưởng trưởng của một nhà máy quốc doanh lớn, mẹ là chủ nhiệm hội phụ nữ, anh cả là doanh trưởng trong quân đội.<br><br>(*) Ý chỉ những cô gái giàu có, xinh đẹp và trắng trẻo.<br><br>Vốn dĩ cuộc sống của cô sẽ suôn sẻ hết đời này, nhưng từ khi nam chính xuống nông thôn không được bao lâu đã thay đổi.<br><br>Nam chính vậy mà sau lưng cô lén yêu đương với nữ chính ở thôn nọ.<br><br>Lúc này Ngưng Dao vừa xuyên qua đã thay nguyên chủ ngồi trên xe bò hướng về thôn Đại Oa, thành một nữ thanh niên trí thức vượt ngàn dặm xuống nông thôn đuổi theo chồng.<br><br>Cô sắp phải đối mặt với cốt truyện là: Bị nam chính tàn nhẫn ruồng bỏ, bị cả làng chèn ép, bị một tên du thủ du thực lợi dụng, cuối cùng tích tụ đến bệnh nặng mà cứ thế nhắm mắt xuôi tay...<br><br>Nhìn lại cốt truyện, Ngưng Dao nghiêng người chỉ tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của người đang đánh xe bò, hỏi: “Tôi muốn gả cho anh làm vợ thì sao?”.</p>

Ngôn Tình 322 chương
Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu

Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu

bởi Nhất Lâm Tu Trúc

<p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Đam mỹ, cổ trang, cung đình, chiều chuộng ngọt ngào, không phải chính kịch, nhẹ nhàng, ảo tưởng đơn phương, HE;</p><p><strong>Tóm tắt:</strong></p><p class="has-text-align-center"><em>Đành mượn sắc đẹp cám dỗ vậy!</em></p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p>Công thế tử/tướng quân phong lưu ngả ngớn x Thụ hoàng tử/hoàng đế lạc quan mỗi tội chây ì</p><p><em>(Nghiêm Nhận x Lục Bình)</em></p><p>*</p><p>Lục Bình là hoàng tử thứ 9 vô dụng xinh đẹp mờ nhạt nhất trong hoàng thành, còn Nghiêm Nhận là thế tử tung hoành áo gấm ngựa oai, bè bạn thành đàn, thanh danh hai người khác biệt trên trời dưới đất.</p><p>Lần đầu gặp mặt, Nghiêm Nhận lấy cớ ngọc bội chòng ghẹo Lục Bình, Lục Bình cắn răng: Cái tên thế tử Nghiêm này lưu manh vô cùng tận, phải tránh đi càng xa càng tốt.</p><p>Trớ trêu thay có trốn được đâu, trong màn rủ lầu xanh giữa đêm trăng sáng ngả mình, Nghiêm Nhận miết cổ tay Lục Bình đến nỗi thành vệt đỏ, nói đầy châm biếm: “Khóc gì mà khóc, chẳng phải ngươi thích ta muốn chết đấy à?”</p><p>*</p><p>Năm thứ 3 chia xa, “oạch” cái ngai vàng rơi xuống trúng đầu Lục Bình. Ai ai cũng bảo số Lục Bình phải đỏ lắm mới đến lượt cái cậu này ngồi lên long ỷ chứ.</p><p>Sau khi y nối ngôi, đột nhiên có tấu sớ từ biên cương gửi lại —— đại tướng quân Trấn Bắc hầu Nghiêm Nhận sẽ về kinh báo cáo.</p><p>Lão thần lập tức hô to: “Bệ hạ! Tên Nghiêm Nhận giả lả khó lường lòng dạ sâu xa, lần về kinh này dễ có ý đồ dấy binh tạo phản, bệ hạ phải quyết đoán cho sớm đi ạ!”</p><p>Lục Bình khóc không ra nước mắt: “Trẫm nào có biết mưu tính gì đâu!”</p><p>Rồi Lục Bình do dự: “Hay là… trẫm mượn sắc đẹp cám dỗ vậy?”</p><p>*Bánh ngọt cổ trang cung đình, tập trung lờn vờn yêu đương mập mờ, tình cảm là chính cốt truyện là phụ, logic vứt đi, độc giả mê mưu mô xin cẩn trọng;</p>

Sủng 82 chương
Trường Môn Hảo Tế Yêu

Trường Môn Hảo Tế Yêu

bởi Tự Cẩm

<div class="ql-editor inner expanded"><p>Ngày thành bị phá, Phùng Vận bị chính phụ thân mình coi như chiến lợi phẩm mà dâng cho tướng lĩnh quân địch. Ai ai cũng tiếc thay cho nàng, nghĩ nàng sẽ rơi vào cảnh làm tù nhân, bị đày vào nơi địa ngục trần gian.</p><p>Thế nhưng, nàng lại che kín chiếc xe lừa sắp rời thành, không để ai nhận ra niềm vui thầm kín trong lòng...</p></div>

Ngôn Tình 670 chương
Trăng Sáng Khó Gặp – Tử Lộc

Trăng Sáng Khó Gặp – Tử Lộc

bởi Tử Lộc

<p><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;Thanh xuân, từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, gương vỡ lại lành, lâu ngày gặp lại, HE.</p><h5><strong>GIỚI THIỆU</strong></h5><p>Trì Việt x Tưởng Tự</p><p><em>Gặp lại sau mười năm xa cách, nên đòi số tiền mà bạn trai cũ nợ mình chưa trả thế nào?</em></p><p>Chia tay Trì Việt khi 18 tuổi, Tưởng Tự chẳng ngờ đời này vẫn có thể gặp lại đối phương, càng không ngờ nơi hai người gặp nhau lại là phòng hòa giải ở đồn công an.</p><p>Năm ấy chia tay đau đáu trong lòng, mười năm sau gặp lại chỉ nhìn nhau không nói. Sau khi rời đồn công an, Tưởng Tự mở người liên hệ vừa được thêm vào, suy tư hồi lâu, cuối cùng gửi cho đối phương câu đầu tiên sau mười năm.</p><p>“Kỳ nghỉ đông lớp 11 cậu bị thương, tôi đến bệnh viện với cậu, tiền thuốc tạm ứng là 241 tệ 7 hào, cậu định khi nào trả?”</p><p>Trì Việt: ?</p><p>Đến mức này luôn hả luật sư Tưởng.</p><p>–</p><p>Trên đốt ngón tay trái vô danh của Trì Việt có một vết sẹo cũ nhạt màu do Tưởng Tự 18 tuổi để lại, bao năm chẳng phai mờ. Có anh bạn nói xoá được, nhưng hắn từ chối.</p><p>Nó nằm ở đó, tựa như vết tích của chiếc nhẫn.</p><p>…</p><p><strong>Ghi chú của tác giả:</strong></p><p><em>*Trước khi quen công, thụ từng yêu thầm một người nhưng chưa bắt đầu đã kết thúc, rất ít khi nhắc đến trong truyện.</em></p><p><em>*Đã tham khảo ý kiến của người trong ngành về những phần viết về pháp luật, nhưng tác giả không phải người trong ngành, sẽ có những điểm khác nhau nhất định về tư pháp của từng vùng, nếu có sai lệch nhỏ xin đừng đào sâu.</em></p><p><em>*Có tham khảo địa điểm nhưng không rập khuôn hoàn toàn, tổng thể hư cấu, đừng đánh đồng.</em></p>

Đô Thị 90 chương
Toả Thanh Thu - Tâm Thượng Nhân

Toả Thanh Thu - Tâm Thượng Nhân

bởi Tâm Thượng Nhân

<p>Ta là Trắc Phi của Thái Tử</p><p>Ngày hôm ấy Thái Tử đi ngang qua quán đậu phụ chỉ quay đầu lại liếc nhìn ta một cái, Thái Tử Phi đã nạp ta vào Đông Cung.</p><p>Ở Đông Cung ngoại trừ ta còn có Thái Tử Phi và Liễu Phụng Nghi</p><p>Bọn họ đều là người trong lòng của Thái Tử, nhưng ta lại tận tay chôn cất bọn họ.&nbsp;</p>

Ngôn Tình 15 chương
Lệnh Truy Bắt Tình Yêu Của Viên Chức Tạm Tha

Lệnh Truy Bắt Tình Yêu Của Viên Chức Tạm Tha

bởi Mật Thu

<div id="page" class="hfeed site"><div id="content" class="site-content"><div id="primary" class="content-area"><main id="main" class="site-main" role="main"><article id="post-27386" class="post-27386 post type-post status-publish format-standard hentry category-lenh-truy-bat-tinh-yeu"><div class="entry-wrapper"><div class="entry-content"><div><p><strong>Tên truyện:&nbsp;</strong>Lệnh truy bắt tình yêu của viên chức tạm tha</p><p><strong>Tác giả:&nbsp;</strong>Mật Thu</p><p><strong>Editor:&nbsp;</strong>Bưởi</p><p><strong>Thể loại:&nbsp;</strong>Cường cường, nghề nghiệp, niên hạ, chính kịch, hiện thực hướng, cứu rỗi, HE</p><p><strong>GIỚI THIỆU</strong></p><p>Thu Diễm 26 tuổi hoàn toàn không có kinh nghiệm xã hội, lại vào sở tư pháp ngay sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, chuyên giao tiếp với tội phạm tạm tha.</p><p>Anh biết rõ phạm nhân tạm tha Ôn Ngộ Hà kia xem anh là tên ngốc, lừa anh, cười nhạo anh, ánh mắt nhìn anh như nhìn không khí.</p><p>Anh rất ghét người này.</p><p>Nhưng người này đẹp trai vãi chưởng.</p><p>Lông mày đen đậm như mực, lông mi dài hơi khép, ánh mắt nhìn người vô cùng mông lung, bảy phần vô lại ba phần lạnh lùng.</p><p>.</p><p>Nhưng dù đẹp trai đến đâu đi nữa cũng là biến thái, Thu Diễm đã kiểm tra hồ sơ của hắn, trong đó viết “Tội trộm cắp vũ nhục thi thể”, lại còn trộm thi thể của bạn trai cũ.</p><p>.</p><p>Thu Diễm cũng không biết mình bắt đầu có hứng thú nghiên cứu với tên “Biến thái” này từ khi nào.</p><p>Càng không hiểu lại càng muốn đến gần.</p><p>.</p><p>Anh vẫn nhớ một câu Ôn Ngộ Hà từng hỏi anh.</p><p>“Nếu anh biết một sự thật mà những người khác không tin sự thật này, anh sẽ làm gì?”</p><p>Thu Diễm đáp: “Liều mạng với họ.”</p><p>Ôn Ngộ Hà đột nhiên bật cười, đôi mắt đỏ bừng kia hung dữ và suồng sã, “Được, liều mạng với họ.”</p><p><strong>Chú thích của tác giả:</strong></p><ol><li>Nước ta không có thuật ngữ “Viên chức tạm tha<sup>1</sup>“, trong truyện so sánh với “Viên chức cải tạo cộng đồng” trong thực tế, tên truyện dùng viên chức tạm tha chỉ để dễ hiểu.</li><li><strong>Công có người cũ.</strong></li><li>Cốt truyện liên quan đến vụ án nhưng không phải truyện hình sự trinh sát.</li></ol><div><details open><summary>[1]</summary><ul>Tạm tha – Parole là việc tha có điều kiện đối với người phạm tội đã bị kết án tù có thời hạn hoặc tù chung thân, sau khi chấp hành xong một thời hạn nhất định, chấp hành nội quy trại giam, được giáo dục cải tạo, mắc bệnh hiểm nghèo hoặc đã tỏ ra ăn năn sám hối, và sẽ không còn gây hại cho xã hội. Chế độ tha sớm là một phương pháp thi hành hình phạt.</ul></details></div></div></div></div></article></main></div></div></div>

Đam Mỹ 106 chương
Anh Tần, Chỉ Là Kết Hôn Chớp Nhoáng Thôi

Anh Tần, Chỉ Là Kết Hôn Chớp Nhoáng Thôi

bởi Kim Hỉ Nương

<p>[Cướp tình ngang ngược + Lý trí giữa trần gian + Phục thù vả mặt + Đối đầu gay gắt + Cường cường liên thủ + Cưới trước yêu sau + Hôn nhân hợp đồng độc lạ + Ngọt đến bùng nổ]</p><p>[Tổng giám đốc giả vờ lạnh lùng thật ra ngốc bẩm sinh + Cô gái “vịt hoang” tỉnh táo giả vờ như không có chuyện gì xảy ra]</p><p>Diệp Tuyền là một “vịt hoang”.<br>Bố mất, mẹ bỏ đi, không nơi nương tựa. Cô dựa vào ý chí và bản lĩnh tự thân lập nghiệp, gây dựng nên chỗ đứng khiến người khác ghen tỵ, có được mối tình ngọt ngào và một công việc nhiều người mơ tới.</p><p>Cho đến khi cô phát hiện bạn trai đại học yêu nhau suốt 8 năm… ngoại tình.<br>Đối tượng ngoại tình là bạn cùng phòng của cô thì cũng thôi đi, đằng này còn trơ trẽn bắt cô làm phù dâu.<br>“Tiểu tam” ăn một bạt tai, gã bạn trai bội bạc ăn hẳn hai cái.</p><p>Diệp Tuyền không có ai chống lưng nhưng cũng chẳng sợ gì. Trong thương trường, cô tàn nhẫn phản công, từng bước kéo gã bạn trai cũ Thẩm Bồi Diên xuống đáy bùn, khiến hắn mang tiếng xấu khắp nơi, cả đời không thể ngóc đầu.</p><p>Về sau, bạn trai cũ Thẩm Bồi Diên thấy cô bám được đại gia thì hối hận muộn màng.<br>Đại gia nói: “Xếp hàng đi, cậu là cái thá gì chứ?”</p><p>Thù đã trả, danh cũng đã có, Diệp Tuyền chắp tay trước tượng Phật trong chùa:<br>“Cả đời này con lận đận, một thân một mình, lúc khổ nhất được một vị sư thầy cho một bữa cơm mới sống sót qua ngày nên con rất tin vào số mệnh.”</p><p>Sếp lớn kiêm “đại gia” của cô – Tần Trí Thành, đưa cho cô một ống xăm.<br>Diệp Tuyền xin được quẻ thượng thượng (quẻ tốt nhất)<br>Sau này cô mới biết, cả ống xăm đó toàn là quẻ thượng thượng.<br>Mọi việc do người làm nên, ý chí con người có thể chiến thắng số mệnh.<br>Những gì cô muốn, anh đều sẽ cho cô.</p>

Đô Thị 145 chương
Nữ Hoàng Trường Lạc - Khai Tân

Nữ Hoàng Trường Lạc - Khai Tân

bởi Khai Tân

<p>Ta là công chúa được sủng ái nhất.</p><p>Hồi năm tuổi tập võ, ta phải bảo vệ phụ hoàng.</p><p>Hồi năm tuổi tập mưu lược, ta phải phân ưu cùng phụ hoàng.</p><p>Hồi mười lăm tuổi mặc giáp ra trận, ta muốn bảo vệ núi sông bao la hùng vĩ này, giương cao uy phong của nước ta, xây dựng thái bình thịnh thế.</p><p>Ta tên là Triệu Trường Lạc</p>

Nữ Cường 17 chương
Tà Vương Gia Sủng Thê Đặc Công Xuyên Không

Tà Vương Gia Sủng Thê Đặc Công Xuyên Không

bởi Nguyên Lai

<p class data-start="0" data-end="153">Nàng vốn là nữ đặc công át chủ bài của thế kỷ hai mươi mốt, chỉ trong một lần xuyên không đã trọng sinh trong thân xác một phế vật bị người đời chê cười.</p><p class data-start="155" data-end="241">Tướng mạo tàn tạ nghiêm trọng? Gân cốt tổn thương đứt đoạn? Phụ thân lòng dạ tàn nhẫn?</p><p class data-start="243" data-end="297">Di nương âm hiểm? Tỷ muội độc ác? Huynh trưởng vũ phu?</p><p class data-start="299" data-end="362">Không hề gì! Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng.</p><p class data-start="364" data-end="421">Ngươi tổn thương ta một phần, ta khiến ngươi diệt cả tộc!</p><p class data-start="423" data-end="536">Đường đường là chính nữ của dòng tộc, tưởng đã mất mạng lại bất ngờ sống lại, rũ bỏ nhu nhược, phong hoa hiện lộ!</p><p class data-start="538" data-end="824">Hãy xem phế vật nghịch chuyển vận mệnh, tay nắm yêu nghiệt mỹ nam, từ bùn đen vươn lên mây xanh, từ bị người áp bức đến nắm giữ sinh tử, một đôi tay trắng nõn che trời, ngạo nghễ thiên hạ, giành được một đời tình thâm của tướng quân quyền khuynh, đoạt lấy một trận thịnh thế giang sơn.</p>

Ngôn Tình 634 chương
Phu Quân Là Não Yêu Đương

Phu Quân Là Não Yêu Đương

bởi Mĩ Hạ

<p>Mẫu thân qua đời chưa đầy một năm, phụ thân đã không chờ nổi mà vội vàng lập thiếp thất làm chính thê. Từ đó về sau, Trình Yên phải sống nhờ dưới tay mẹ kế, cuộc sống nương tựa hết sức gian nan. Hôn ước từ thuở bé trở thành cọng rơm cứu mạng giúp nàng thoát khỏi "hố lửa" ấy.</p><p>Nàng lớn lên theo khuôn phép, suốt ngày thấp thỏm lo sợ hôn ước có biến cố.</p><p>Cũng may, Việt Quốc Công phủ giữ lời hứa. Đến khi nàng vừa cập kê, họ liền sai bà mối đến định ra ngày thành thân.</p><p>Sau khi thành hôn, Trình Yên mới biết thì ra trong lòng Việt Hoàn đã có người mình yêu. Chẳng qua do hôn ước từ nhỏ nên hắn mới cưới nàng, và cũng vì vậy mà lỡ mất người trong lòng.</p><p>Đêm tân hôn, Việt Hoàn đối đãi với nàng rất xa cách, lạnh nhạt dặn dò nàng chớ có hành động gì vượt quá khuôn phép.</p><p>Trình Yên dù trong lòng tủi thân, cũng không nói một lời, lặng lẽ đồng ý. Từ đó, hai người sống với nhau như khách, ngày tháng bình đạm nhưng cũng yên ổn trôi qua.</p><p>Việt Hoàn, thế tử của Việt Quốc Công phủ, dung mạo xuất chúng, năng lực vượt trội. Khi tuổi còn trẻ đã giữ chức vị quan trọng trong triều, là đối tượng mà vô số tiểu thư quý tộc ở kinh thành ngưỡng mộ. Chỉ tiếc là đã có hôn ước từ sớm, khiến không ít người thở dài tiếc nuối.</p><p>Việt Hoàn từ nhỏ đã biết mình có một vị hôn thê, là con gái của bạn thân mẫu thân. Mẫu thân hắn thường kể rằng, dì ấy đáng thương, gả nhầm người, tuổi còn trẻ đã bị cẩu nam nữ hãm hại đến mất mạng, để lại con gái mồ côi không nơi nương tựa. Bà luôn nhắc nhở hắn rằng sau này thành thân phải đối xử tốt với thê tử.</p><p>Việt Hoàn nghe mãi cũng cảm thấy phiền, nhưng vẫn không có ý định thất hứa. Nào ngờ nghe được rằng vị hôn thê kia lấy danh nghĩa Việt Quốc Công phủ để ỷ thế hiếp người, hắn liền sinh lòng khinh thường, cho rằng nàng là loại người ham hư vinh.</p><p>Sau khi thành hôn, thấy Trình Yên khiêm nhường, cẩn trọng, ngày ngày sớm hôm hầu hạ tổ mẫu, xử lý việc vặt trong phủ đâu ra đấy, chưa từng trễ nải, hắn mới nghĩ: nếu nàng có thể giữ gìn khuôn phép, không tham vọng hư vinh, cũng không ỷ thế hiếp người, thì hai người cũng có thể sống tiếp như thế.</p><p>Cho đến khi một vụ án liên lụy đến cha vợ, trong quá trình điều tra, Việt Hoàn mới biết từ trước đến nay Trình Yên đã sống những ngày tháng ra sao. Hắn càng hiểu rõ, lại càng thêm đau lòng, lúc này mới nhận ra mình đã động lòng từ bao giờ.</p><p>Chỉ là không ngờ, điều Trình Yên mong muốn lại chỉ là những ngày tháng yên ổn. Nàng chăm sóc hắn chẳng qua vì hắn là trượng phu của nàng, còn hắn là ai thì cũng chẳng quan trọng. Trong đời này, Việt Hoàn lần đầu nếm trải cảm giác thất bại.</p><p>Tiểu kịch trường:</p><p>Việt Hoàn thường xuyên oán giận vì phu nhân không dành thời gian cho mình, nhưng lại muốn giữ hình tượng nên không dám nói ra trước mặt Trình Yên, đành giận cá chém thớt với gã sai vặt bên người:</p><p>“Phu nhân đã ba canh giờ rồi chưa đến xem ta.”</p><p>“Ngươi nói xem, có phải nàng không yêu ta không?”</p><p>Gã sai vặt đành ấn trán, bất đắc dĩ nhắc nhở:</p><p>“Thế tử, thiếu phu nhân hôm nay đi cùng phu nhân dâng hương, hiện giờ không có ở trong phủ.”</p><p>Tưởng rằng chủ tử sẽ không vui khi nghe lời thật, ai ngờ Việt Hoàn nghe xong lại thấy vui vẻ:</p><p>“Thì ra là không ở phủ, trách không được.”</p><p>Gã sai vặt âm thầm lắc đầu: “Chủ tử như vậy... thật sự ổn sao?”</p>

Ngôn Tình 75 chương
Blowing In The Wind/Lời Thì Thầm Trong Gió

Blowing In The Wind/Lời Thì Thầm Trong Gió

bởi Tần Tam Kiến

<p><strong>Tên gốc:</strong>&nbsp;Cũng vậy — 彼此彼此</p><p><strong>Tác giả:</strong>&nbsp;Tần Tam Kiến</p><p><strong>Thể loại:</strong>&nbsp;Hiện đại, chững chạc bác sĩ công x tâm tư mẫn cảm họa sĩ thụ, bạn tình biến tình nhân, gương vỡ lại lành.</p><p><strong>Edit:</strong>&nbsp;Hướng Nhật Quỳ</p><p><strong>Văn án:</strong></p><p>Khuất Ý Hành đã mười lăm năm không liên lạc với bạn học cũ, bất ngờ gặp lại Diêu Trạm khi đến tham dự tang lễ.</p><p>Mười lăm năm trước, hai người còn rất non nớt, họ cùng trốn trong các góc phòng bóng bàn và phòng tập thể dục để làm mấy chuyện không thể tiết lộ.</p><p>Trong mười lăm năm ấy, Khuất Ý Hành đã nhớ Diêu Trạm tổng cộng ba lần, hôm nay là lần thứ tư.</p><p>“Tôi vẫn luôn không rõ rốt cuộc mối quan hệ giữa hai ta là gì.”</p><p>Khuất Ý Hành chỉ cười: “Tôi cũng vậy.”</p><p>Bạn cũ gặp lại thành bạn tình, dây dưa lại thành chân ái.</p><p>Bác sĩ công x họa sĩ thụ</p><p>Tình yêu là một thứ hay ho, tới ngoài ba mươi cũng không lỗ.</p><p><strong>Cảnh báo:</strong>&nbsp;(Có thể) công thụ trong truyện đều không phải lần đầu của nhau. Tuy tác giả không nói, nhưng qua vài đoạn được nhắc đến trong truyện thì thụ từng có hai mối tình thời Đại học, công cũng từng nói do trước đó mình quá bận rộn công việc nên đã lâu không tìm bạn giường, tất nhiên những đoạn trên chỉ được nhắc sơ qua nên mọi người cứ yên tâm!</p>

Đô Thị 60 chương
Sau Khi Sống Lại, Vai Ác Chỉ Một Lòng Sủng Thê

Sau Khi Sống Lại, Vai Ác Chỉ Một Lòng Sủng Thê

bởi Lập Lí Tam Khả

<p><strong>Thể loại</strong>: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ công, Cường cường, Giang hồ ân oán, 1v1</p><p><strong>Nhân vật</strong>: Nam Cung Nhận x Ảnh Cửu</p><p><em>Điện chủ đối ngoại lạnh lùng tàn nhẫn đối thê nhẹ nhàng dịu dàng sủng lên trời x Ảnh vệ mù ngoan ngoãn chung tình thụ</em></p><p><strong>Tóm tắt:</strong></p><p>Nam Cung Nhận trọng sinh rồi.</p><p>Khi hắn mở mắt lần nữa, một sự tĩnh lặng lạ thường bao trùm lấy hắn. Không còn là biển lửa dữ dội thiêu rụi Khung Thiên Điện trong ký ức, chẳng phải cảnh tượng xác người chất chồng như núi, càng không phải đôi tay năm xưa vấy máu tanh của vô số kẻ thù.</p><p>Thay vào đó, trước mắt hắn là chiếc giường êm ái như nhung, những cột nhà chạm trổ hoa văn tinh xảo, và khung cảnh Thanh Phong Viện bốn mùa rực rỡ như xuân. Một thế giới không khói lửa, không gió tanh mưa máu, chỉ có sự yên bình đến lạ.</p><p>Nhưng sâu thẳm trong lòng Nam Cung Nhận lại trào dâng một nỗi đau xé nghẹn. Hắn nhớ đến Ảnh Cửu, ảnh vệ mắt dù không nhìn được nhưng kiếp trước đã kiên cường rút kiếm chắn trước mặt bảo vệ hắn giữa cơn cuồng nộ hủy diệt của Khung Thiên Điện, đến hơi thở cuối cùng cũng không hề lay chuyển.</p><p>Đôi mắt Ảnh Cửu mù lòa là vì hắn. Nam Cung Nhận hiểu rõ ngọn nguồn bi kịch ấy, hận không thể thời gian quay ngược, trọng sinh sớm hơn vài tháng để ngăn chặn mọi chuyện đau thương.</p><p>Còn Ảnh Cửu, cho đến khi lìa trần vẫn khắc ghi trong tâm khảm cái ngày năm xưa, dưới bóng cây xào xạc lá vàng rơi. Chủ nhân của y xuất hiện như một tiên nhân giáng trần lạnh lùng mà tuyệt mỹ, thanh kiếm trong tay tựa như chính con người hắn, sắc bén vô song, kiên định vững vàng, vạch một đường trên thảm lá úa, cũng khắc sâu vào trái tim Ảnh Cửu một ngọn lửa tình yêu âm thầm mà cháy bỏng.</p><p>Từ khoảnh khắc ấy, trái tim Ảnh Cửu trọn vẹn thuộc về một người, nguyện dâng hiến cả đời, chết cũng không oán hận!</p><p>-</p><p>Trong giang hồ đồn đại, điện chủ Khung Thiên Điện Nam Cung Nhận là một kẻ nửa chính nửa tà, thủ đoạn độc ác tàn nhẫn, dưới tay biết bao nhiêu oan hồn.</p><p>Ảnh vệ mù Ảnh Cửu bị điều đến bên cạnh hắn làm cận vệ chẳng khác nào tự nộp mình vào hang hổ miệng rồng, chốn địa ngục trần gian, ai nấy đều đoán rằng chẳng bao lâu nữa y sẽ bị xử không còn xương cốt.</p><p>Nhưng ai có thể ngờ, ảnh vệ kia không chỉ an ổn sống trong tẩm cung của điện chủ, mà còn được tên sát thần khiến người người nghe tên kinh hãi kia nâng niu trên đầu ngón tay, trân trọng như một bảo vật mềm mại và ấm áp nhất trần đời.</p><p>Sủng ái bao nhiêu dường như vẫn là chưa đủ...</p>

Sủng 39 chương
Quốc Lộ Nhiệt Đới - Lâm Tử Luật

Quốc Lộ Nhiệt Đới - Lâm Tử Luật

bởi Lâm Tử Luật

<p><strong>- Giới thiệu -</strong></p><p>Du Chân × Địch Lam</p><p>Chiến thần tình yêu thuần khiết siêu thích nấu ăn × Nhà phê bình ẩm thực nghiệp dư vừa lạnh lùng vừa đáng yêu</p><p>Sau khi gặp biến cố lớn của cuộc đời, Địch Lam phải bảo lưu việc học nửa năm. Nhận được lời mời từ người anh họ, cậu quyết định lên đường đi đến phía nam Tây Tạng, thay đổi môi trường cũng như sống những ngày bình yên để điều chỉnh lại tâm trạng.</p><p>Dừng chân trong chốc lát rồi lại tiếp tục hành trình. Bên ngoài cửa sổ tàu hỏa màu xanh lục là cao nguyên hoang vu rộng lớn, bình minh phía chân trời xanh thắm xuất hiện một dải cầu vồng.</p><p>Giữa lối đi chật hẹp, Địch Lam chạm mặt người đàn ông anh tuấn đeo balo du lịch.</p><p>Du Chân hỏi: "Chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi đúng không?"</p><p>Địch Lam khẽ gật đầu: "Trước đây em từng xem anh biểu diễn."</p><p>Nhưng có những điều cậu sẽ không bao giờ nói cho Du Chân biết.</p><p>-</p><p><em>Anh là tay guitar của 'Lục Phong', nuôi một con mèo mập ú như bò sữa và từng đáp lại những tâm sự vụng về lúc nửa đêm của em.</em></p><p><em>Đây là lần thứ ba chúng ta gặp nhau nhưng em đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.</em></p><p><strong>Lưu ý:</strong></p><p>Niên thượng, 1V1, HE, đôi bên thầm mến dai dẳng, một người như kẹo bông, một người như nhím nhỏ.</p><p>Chó con nuôi mèo béo, ăn uống no nê, truyện ngắn nhẹ nhàng. Có yếu tố du lịch nhưng không phải toàn bộ. Bối cảnh Bắc Bán Cầu, vùng cận nhiệt đới, một số địa danh hư cấu, nhân vật hoàn toàn giả tưởng.</p><p>Giải nghĩa tiêu đề: một loại cà phê.</p><p><strong>Tag:&nbsp;</strong>Thầm mến lẫn nhau / Niên thượng / HE</p>

Đô Thị 54 chương
Từ Trên Trời Rơi Xuống Một Tiểu Phu Lang Không Biết Xấu Hổ

Từ Trên Trời Rơi Xuống Một Tiểu Phu Lang Không Biết Xấu Hổ

bởi Quất Tử Tranh Chấp Nhi

<p><strong>Nhân vật chính:</strong></p><p>Trầm ổn, ít nói, thợ săn công (<strong>Bùi Tranh</strong>)&nbsp;<strong>x</strong>&nbsp;Lạc quan rộng rãi, mặt dày, tiểu đầu bếp thụ (<strong>Bạch Đào</strong>)</p><p><strong>-------------</strong><br><strong>Văn án:</strong></p><p>Bạch Đào bị "ác bá" trong thôn rượt đuổi đến tận bờ sông, vừa bị xô vừa bị đẩy, cuối cùng bị rơi xuống nước. Ngay khoảnh khắc tưởng như sắp bị sặc nước mà chết, cậu lại kỳ lạ rơi tõm vào một suối nước nóng.</p><p>Trong lúc hoảng loạn, cậu vội vã túm lấy vật gì đó như cọng rơm cứu mạng. Không ngờ cảm giác lại... quá đỗi dễ chịu. Cánh tay săn chắc với cơ bắp cân đối, đường nét rõ ràng khiến người ta không thể không ngưỡng mộ.</p><p>Bạch Đào không nhịn được cảm thán: "Đúng là cánh tay đẹp thật."</p><p>Bùi Tranh vừa mới liều mạng đánh nhau với một con lợn rừng xong, đang ngâm mình trong suối nước nóng để rửa sạch máu me, thì bỗng nhiên một "Vật thể khổng lồ" từ trên trời rơi xuống, làm nước bắn tung toé.</p><p>Y có lòng tốt đưa tay kéo người một cái, nào ngờ lại bị sờ soạng khắp người.</p><p>Không chỉ vậy, thiếu niên đang nhìn chằm chằm vào phần bụng và eo của y với ánh mắt thèm thuồng kia, lại còn lẩm bẩm linh tinh nói mấy câu không đầu không đuôi.</p><p>Sắc mặt Bùi Tranh lập tức tối sầm, vội vàng kéo lại áo trong, bước ra khỏi suối nước nóng, lạnh mặt quăng cho thiếu niên còn đang níu lấy cổ chân y mấy chữ: "Không biết xấu hổ!"</p><p>Thấy người ta sắp đi mất, Bạch Đào chỉ lo cuống quýt hỏi đây là đâu: "?".<br><br>Cậu làm gì mà không biết xấu hổ?</p><p>Sau này, vào một buổi ban ngày rực rỡ, khi bị Bạch Đào lén hôn, Bùi Tranh mặt đỏ bừng, lắp ba lắp bắp nửa ngày mới thốt được một câu: "Bạch Đào, ngươi... ngươi đúng là không biết xấu hổ..."</p>

Sủng 199 chương
Trở Về Thời Niên Thiếu Cùng Oan Gia

Trở Về Thời Niên Thiếu Cùng Oan Gia

bởi Thê Dĩ Mạt

<p>Thụ như mặt trời nhỏ, ngây thơ mà sát thương cao x Công mặt lạnh ít nói nhưng lắm chiêu, kiểu "trà xanh"</p><p><em>Giới thiệu:&nbsp;</em></p><p>Lâm Trúc, một nhân viên văn phòng bình thường không thể bình thường hơn. Trên đường đi mua bánh sinh nhật, cậu không may cứu sống kẻ thù không đội trời chung hồi cấp ba.</p><p>Rồi cậu bị ép trở về thời học sinh.</p><p>Nhưng! Dòng thời gian bị kẹt. Mỗi ngày đều là thứ Hai. Vòng lặp vô hạn cùng một ngày.</p><p>Từ dân văn phòng bất đắc dĩ biến thành học sinh lớp 12, Lâm Trúc tức giận tím người. Máu nóng dồn lên não.</p><p>Nghĩ rằng dù gì sáng mai cũng sẽ reset. Cậu chẳng chút ngần ngại chặn kẻ thù mặt lạnh vào bụi cây rồi... bịch! đẩy vào tường.</p><p>Ai ngờ đối phương lại lên tiếng trước, còn nói tỉnh bơ:<br>"Tôi muốn làm bạn với cậu."</p><p>Tưởng bị khiêu chiến, Lâm Trúc theo bản năng quát lại:<br>"Tôi biết từ lâu rồi!"</p><p>Đến lúc nhận ra đối phương nói gì, cậu đứng hình.</p><p>Làm... làm bạn?</p><p>Sau khi "làm bạn" kiểu có cũng như không với Thẩm Tức Bạch, thời gian bất ngờ nhảy sang ngày thứ Ba. Lâm Trúc vừa mừng vừa lo, đang chuẩn bị mở sâm panh ăn mừng thì... rầm, quay lại thứ Hai.</p><p>Cậu buông xuôi. Chấp nhận kiếp cá mặn nằm chờ chết.</p><p>Không ngờ, anh chàng mặt liệt mới "thăng cấp" thành bạn bè kia lại chủ động tìm đến. Buông một quả bom:</p><p>"Tôi cũng bị kéo về."</p><p>Lâm Trúc (tá hỏa):<br>"Sao không nói sớm?"</p><p>"Chỉ khi hai đứa mình có tiếp xúc cơ thể, thời gian mới tiếp tục trôi."</p><p>Lâm Trúc (mắt trợn tròn):<br>"Gì cơ? Tôi là trai thẳng mà!"</p><p>Cậu không tin. Bỏ chạy thục mạng.</p><p>Đêm đó, cậu bị Thẩm Tức Bạch vác về phòng ngủ chung.</p><p>Lâm Trúc:<br>"Đờ mờ! Ai thèm ngủ chung với cậu?!"</p><p>Thẩm Tức Bạch:<br>"Cậu chứ ai."</p><p>Vì để thời gian tiếp tục, Lâm Trúc buộc phải "cùng giường cùng gối" với kẻ thù cũ. Bắt đầu công cuộc... diễn vở "yêu đương xã giao".</p><p>Phòng ngủ chuyển sang ở chung. Tối nào cũng phải điểm danh bằng một nụ hôn. Bận cỡ nào cũng không được thiếu.</p><p>Dần dà, não cá vàng của Lâm Trúc cũng thấy có gì đó sai sai. Kẻ thù này... có phải... hơi bị quan tâm cậu quá không?</p><p>"Mặc cái này làm gì? Cởi ra."</p><p>"Giơ tay lên."</p><p>"Há miệng."</p><p>Ai mà lại đi đắp chăn, đánh răng cho kẻ thù mỗi ngày như vậy chứ?!</p><p>Lâm Trúc (rưng rưng):<br>"Cậu có thấy... chuyện này không ổn lắm không?"</p><p>Một giây sau, tên kia bẹp một phát lên má cậu:<br>"Ảo giác thôi."</p><p>Kẻ thù nào suốt ngày đòi thơm má nhau chứ?!</p><p>Lâm Trúc (la hét):<br>"Rõ ràng là RẤT KHÔNG ỔN!!!"</p><p>Hỏi:<br>Khi phát hiện kẻ thù có ý đồ mờ ám, phải làm sao???<br>Online chờ gấp.</p><p>(╯‵□′)╯︵┻━┻</p><p>Lưu ý:<br>1. Kẻ thù chỉ là giả. Công mặt liệt thứ thiệt. Hai người đều sạch sẽ. Ngọt ngào tận răng. HE.</p><p>2. Tình tiết hơi nhảy cóc. Tác giả hơi có vấn đề. Ai kỹ tính thì cân nhắc trước khi đọc.</p><p><strong>Tag nội dung:</strong><br>Tuổi học trò. Yêu lâu năm. Xuyên không – Vòng lặp thời gian. Ngọt ngào. Học đường.</p><p><strong>Một câu tóm tắt:</strong><br>Tôi chỉ là một thằng ngốc đang yêu cậu thôi mà!</p><p><strong>Thông điệp:</strong><br>Chỉ khi cùng nhau tiến bước mới vượt qua được khó khăn.</p>

Đô Thị 44 chương
Tiểu Thanh Mai Của Thủ Phụ Đại Nhân

Tiểu Thanh Mai Của Thủ Phụ Đại Nhân

bởi Bát Nguyệt Vu Hạ

<div class="wp-block-columns alignwide is-layout-flex wp-container-core-columns-is-layout-1 wp-block-columns-is-layout-flex"><div class="wp-block-column is-layout-flow wp-container-core-column-is-layout-1 wp-block-column-is-layout-flow"><p>[Phần Nữ Chính]</p><p>Năm A Lê được chín tuổi, bên nhà hàng xóm có một tiểu lang quân bị thương nặng đến ở lại.</p><p>Vị tiểu lang quân ấy có dung mạo như tranh vẽ, phong thái tuấn mỹ vô song, A Lê đã lén lút thương mến hắn từ lâu.</p><p>Đến năm mười bốn tuổi, nghe đồn tiểu lang quân bị người ta “ruồng bỏ”.</p><p>A Lê lấy hết can đảm chạy sang nhà bên, nói với Hoắc Giác: “Huynh đừng buồn, nếu nàng ấy không cần huynh, ta cần.”</p><p>Lời vừa dứt, nàng đã bị Hoắc Giác ném ra khỏi cửa.</p><p>Dưới ánh xuân tươi đẹp, ánh mắt tiểu lang quân nhìn nàng còn lạnh hơn cả băng đá trên hồ Khai Dương.</p><p>Khương Lê ủ rũ bỏ đi, không bao lâu sau lại ôm một túi bạc đến cửa.</p><p>Nhưng lần này, tiểu lang quân sau cánh cửa như đã trở thành một người khác.</p><p>Hắn lặng lẽ nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm như vượt qua dòng thời gian dài đằng đẵng đè nặng lên người nàng.</p><p>Hồi lâu.</p><p>Hắn vén một lọn tóc trên vai A Lê, đôi mày mắt vốn lạnh lùng nay thoáng nở nụ cười nhẹ nhàng, dịu dàng hỏi: “Lời A Lê nói ngày ấy còn tính không?”.</p><p>A Lê: “Còn, còn chứ.”</p><p>A Lê luôn nghĩ rằng chính mình đã theo đuổi được Hoắc Giác.</p><p>Mãi đến sau này, khi lật giở một cuốn sách cũ, bên trong cất giấu vô số bức họa nhỏ: A Lê năm chín tuổi, A Lê năm mười tuổi, A Lê năm mười một tuổi…</p><p>Từng nét bút, tất cả đều là hình bóng của nàng.</p><p>A Lê mới chợt ngỡ ngàng nhận ra. Có lẽ, trong những tháng ngày nàng không hề hay biết, Hoắc Giác cũng đã lén lút thương mến nàng từ rất lâu rồi.</p><p>[Phần Nam Chính]:</p><p>Hoắc Giác mang trong mình mối huyết hải thâm cừu.</p><p>Kiếp trước, hắn là quyền thần một tay che trời, nhìn kẻ thù lần lượt gục ngã, đại cừu báo được, nhưng hắn lại hối hận.</p><p>Hắn chỉ muốn tìm lại thiếu nữ năm xưa, người đã nhiều lần chạy đến Hoàng cung muốn chuộc hắn ra ngay cả khi hắn bị hoạn.</p><p>Khi mở mắt lần nữa, Hoắc Giác trở về năm mười sáu tuổi.</p><p>Ngoài cửa, thiếu nữ ôm túi bạc, đôi mắt long lanh ướt át, lo lắng nhìn hắn.</p><p>Hoắc Giác thoáng ngừng thở, lồng ngực như bị máu nóng thiêu đốt, đau nhói.</p><p>Đầu ngón tay run rẩy, hắn cất tiếng gọi khẽ: “A Lê.”</p><p>Hắn chưa từng dám mơ.</p><p>Sau khi lội qua núi xương sông máu, A Lê của hắn, người mà hắn đã đánh mất trong dòng thời gian dài đằng đẵng, thật sự đã trở về...</p><p>[Nàng thanh mai từ thuở nhỏ x Vị Thủ phụ tương lai bề ngoài đoan chính, nhưng thực chất thủ đoạn độc ác]</p></div></div>

Trọng Sinh 159 chương
Giai Nhân Vân Thượng - Thẩm Lục Vũ

Giai Nhân Vân Thượng - Thẩm Lục Vũ

bởi Thẩm Lục Vũ

<div class="ql-editor inner"><p>Rượu Lê Hoa, tu luyện, bế thực…</p><p>Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại.</p><p>Ôi thôi! Toang rồi!</p><p>Cái chuyện xuyên vào sách gì gì đó… không ngờ lại đổ vào đầu tôi rồi...</p><p>&nbsp;---------</p><p>Trong truyện này, nữ chính không giành lấy nhân duyên hay cơ duyên của nữ chính nguyên tác, nam chính xuất hiện muộn, là người được nhặt về giữa chừng.</p></div>

Ngôn Tình 49 chương