Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1284 truyện
Kẹo Sữa Tiểu Bạch Thỏ
<p>La Hầu thích kiểu người mềm mại, trắng trẻo, dễ thương, nhưng anh ấy chưa từng yêu bất kỳ ai.</p><p>Kết quả sau này, có một người mềm mại, trắng trẻo, dễ thương lại đem lòng thích anh ấy.</p><p>Thỏ trắng thâm tình công x Cặn bã khoác áo trí thức bạc tình thụ</p><p>La Hầu từng có tên: La Bộ</p>
Cứ Ngỡ Anh Là Nam Phụ
<p>Say khi uống say mèm, tôi nhắn một tin cho Tạ Quan Nam, anh bạn thanh mai trúc mã kiêm tổng tài của tôi: “Giới thiệu cho em một anh bạn trai đi?”</p><p>Anh trả lời ngay: “Yêu cầu?”</p><p>Tôi buột miệng bịa đại: “Không cần tiêu chuẩn gì cao siêu đâu, chỉ cần tuổi tác ngang tầm, thân cao tám thước, cơ bụng tám múi, vừa có tiền vừa đẹp trai, lại phải chung thủy và si tình…”</p><p>Tin nhắn kế tiếp, anh ấy gõ được nửa thì lại xóa. Tôi cũng chẳng để ý, lê lết vào phòng tắm tắm rửa.</p><p>Lúc bước ra, tôi còn đang quấn tạm khăn tắm, điện thoại bỗng reo lên: “Mở cửa.”</p><p>Tôi ngạc nhiên: “Sao anh lại tới đây?”</p><p>Anh ấy chẳng nói chẳng rằng, đè tôi vào tường: “Dư Thi, em có bị ngốc không vậy? Hồi đại học anh tỏ tình với em, em từ chối thì thôi đi, bây giờ lại còn bảo anh đi tìm bạn trai cho em?”</p><p>Tôi bị anh ấy hôn đến mê mẩn, hồn phách như bay khỏi xác, nhưng tôi vẫn cố vùng vẫy mà lí nhí biện bạch: “Anh tỏ tình hồi nào chứ? Chẳng phải hôm đó anh chơi ‘thật hay thách’ rồi bị thua hay sao hả?”</p><p>Anh ấy nghiến răng nói: “Anh đã bảo rồi, anh chọn ‘nói thật’.”</p>
Không Phải Ta Trễ Hẹn - Thúc Nghiêu
bởi Thúc Nghiêu
<p>Giọt nước mắt hôm nay, đợi bước ra khỏi phòng thử đồ, cô sẽ coi như chưa từng rơi.</p><p>Trên đường rời cửa hàng váy cưới về nhà, trong lòng Hàn Dịch Huyên vẫn cảm thấy hơi ấm ức.</p><p>Cô vẫn không nhịn được gửi cho Chu Nhâm một tin nhắn, phàn nàn: “Chu Nhâm, đây cũng là đám cưới của anh, đừng để em một mình diễn vở kịch một người.”</p><hr class="wp-block-separator has-alpha-channel-opacity"><p>Lữ Tiên Chi bỗng ngẩng mặt lên, hỏi, “Chu Nhâm, anh có thích Quan Quan không?”</p><p>Chu Nhâm như có linh cảm điều gì, tim đập mạnh.</p><p>Anh gượng cười, “Đương nhiên là thích.” “Vậy anh làm bố của Quan Quan được không?”</p><p>Lâu lắm, anh mở miệng, từ từ thốt ra một chữ, “Được.”</p><hr class="wp-block-separator has-alpha-channel-opacity"><p>Cô ngẩng lên, tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Lữ Tiên Chi, “Lữ Tiên Chi, tôi chỉ hỏi cô một câu, cô có biết tôi và Chu Nhâm vốn sắp kết hôn không? Có biết không?”</p><p>Cô lại tiến thêm một bước, “Cháu có biết mẹ cháu cướp chồng người khác không?”</p><p>Câu nói này lại hướng về Lữ Quan.</p><p>Hàn Dịch Huyên liếc anh một cái, dùng sức đẩy cánh tay anh ra, tiếp tục nhìn chằm chằm Lữ Quan, từng chữ một hỏi, “Cháu có biết mẹ cháu, là kẻ thứ ba không?”</p><p>“Đủ rồi.” Chu Nhâm nắm lấy vai cô, mạnh mẽ xoay người cô lại, giữ chặt cô trước người mình.</p><p>Rồi, cô nghe thấy Chu Nhâm nói, “Hàn Dịch Huyên, cô ấy không bao giờ là kẻ thứ ba.”</p><hr class="wp-block-separator has-alpha-channel-opacity"><p>“Sau khi chia tay, em tưởng mình bị ung thư, anh đều biết rồi. Anh không biết là, em ở ngoài, nghĩ mình sắp chết, nên muốn thử những thứ chưa từng thử qua.”<br>Cô tiếp tục quay lưng, kể chậm rãi, giọng lạnh lùng. “Nên em đã ngủ với người khác.”<br>Mí mắt anh đỏ hoe, nghiến răng, nắm chặt vai cô, tay run rẩy. “Là ai?” Hai chữ rít ra từ kẽ răng.</p><p>“Chẳng ai cả, gặp thoáng qua, chỉ một đêm.” Cô nói thẳng thắn.<br>Chưa kịp để anh nói gì, cô tiếp: “Chu Nhâm, em từng nghĩ không có anh em không sống nổi. Hóa ra không phải.”<br>“Những người đàn ông khác cũng có thể làm em vui.”</p><hr class="wp-block-separator has-alpha-channel-opacity"><p>Tóc cô rối như mây đen cuộn trào, mắt ẩn lệ.<br>“Đừng tự lừa mình, anh rất quan tâm.” Cô nói.</p><p>Nhưng anh ôm chặt cô, vùi mặt vào hõm cổ cô.<br>“Anh không đi…” Anh lẩm bẩm. “Chỉ là ngủ với vài người đàn ông, giờ là thế kỷ 21, anh không quan tâm…”<br>Anh không muốn mất cô.<br>Anh tuyệt đối không muốn mất cô.</p><p><br>Lời cô tàn nhẫn: ” Anh nói cho em nghe, hay cho chính anh nghe?”<br>Cánh tay anh siết chặt, giọng càng kiên định: “Trước đây anh có bao bạn gái, em chẳng ghét bỏ. Anh không đi, Dịch Huyên, đừng bỏ anh.”<br>Đến cuối, giọng anh pha chút cầu xin.<br>“Nhưng Chu Nhâm,” cô ngước nhìn trần nhà, “Em không còn yêu anh, em không có anh cũng sống tốt, có lẽ, còn vui hơn.”</p>
Tạo Phản Trượng Phu Cũng Trọng Sinh
bởi Mộc Yêu Nhiêu
<p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Kiếp trước, Ôn Nhuyễn gả cho Kiêu Vương quyền cao chức trọng, ngỡ rằng cả đời sẽ được an nhàn sung túc. Ai ngờ, Kiêu Vương lại dám tạo phản!</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Đáng tiếc, phản loạn thất bại thảm hại.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Bị liên lụy đến pháp trường, ngay trước lưỡi đao, Ôn Nhuyễn không kìm được mà mắng chửi Kiêu Vương một trận tơi bời, còn tuyên bố nếu có kiếp sau, nhất định sẽ không gả cho hắn, mà phải tái giá với người khác.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Lúc ấy, Kiêu Vương chỉ lạnh lùng liếc nàng một cái.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Cái nhìn ấy khiến Ôn Nhuyễn rùng mình, cảm giác như thể nếu có kiếp sau, trước khi nàng kịp tái giá, hắn nhất định sẽ giết nàng trước.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Trọng sinh trở lại, để bảo toàn mạng sống, Ôn Nhuyễn bắt đầu đối xử với Kiêu Vương bằng sự dịu dàng và quan tâm hết mực. Nàng ngày ngày hỏi han, chăm sóc chu đáo, hy vọng có thể khiến Kiêu Vương động lòng mà đối tốt với nàng.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Nhưng mỗi lần nàng kiều diễm gọi “Điện hạ”, Ôn Nhuyễn lại nhận ra ánh mắt của hắn luôn mang một vẻ sâu thẳm khó lường...</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Sau khi hai người đều lộ rõ bản chất.</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Kiêu Vương nói:</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">“Kiếp trước, trên pháp trường, ta cảm thấy đã liên lụy nàng, nghĩ rằng nếu có kiếp sau, nhất định sẽ không bạc đãi nàng. Nhưng khi nghe nàng nói muốn tái giá với kẻ khác, ta lại nghĩ, nếu thật có kiếp sau, ta phải khiến nàng chôn cùng ta trước.”</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Ôn Nhuyễn: “…”</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">“Nhưng giờ đây, nhìn nàng ngày ngày giả vờ thâm tình với ta, kỳ thực cũng chẳng tệ.”</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Ôn Nhuyễn: “…” Cuộc đời này không sống nổi nữa!</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Thẻ từ khóa: Yêu sâu sắc, Ngọt sủng</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ôn Nhuyễn, Phương Trường Đình | Nhân vật phụ: Dự thu cổ ngôn Mỹ nhân và mã nô, Gả cho tội phạm hoàn lương | Khác: Đồng sinh cộng tử</p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed"> </p><p class="text-muted-foreground leading-relaxed">Lưu ý: Truyện chưa beta</p>
Nuôi Cổ Trên Người Mỹ Nhân Bệnh Tật, Về Sau Hắn Hối Hận
bởi Nhan Song Tư
<p><strong>Thể loại:</strong> Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Cẩu huyết , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , 1v1 , Băng sơn , Cao lãnh chi hoa , Bệnh mỹ nhân , Hỏa táng tràng</p><p><strong>Giới thiệu: </strong></p><p>Vì cha nợ cờ bạc, Lâm Sơ bị bán vào thanh lâu.</p><p>Ngày đầu tiên tiếp khách, cậu đã lọt vào mắt xanh của Đoan Vương - Thẩm Thanh Yến - người quyền cao chức trọng, khí chất thanh lãnh xuất trần. Hắn bỏ tiền chuộc thân cho cậu, mang cậu về biệt viện trong Vương phủ.</p><p>Lâm Sơ mang tâm tình thấp thỏm lo sợ mà đến hầu hạ vị này, nhưng kết quả lại bị hung hăng cự tuyệt.</p><p>Lúc ấy cậu mới hiểu ra, hóa ra Đoan Vương chuộc cậu về không phải để cậu hầu hạ, mà muốn cậu dùng thân mình nuôi cổ, trở thành dược nhân.</p><p>Chỉ vì muốn cứu người trong lòng Đoan Vương.</p><p>Lâm Sơ nghe được thù lao hậu hĩnh, lập tức đồng ý.</p><p>Cậu cắn răng chịu đau, ngoan ngoãn nuốt cổ trùng. Cậu gắng gượng chịu khổ, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc đưa tới mỗi tháng.</p><p>Dù mỗi lần nuốt cổ trùng, thân thể cậu đều suy kiệt thêm, cậu cũng chẳng bận tâm.</p><p>Không ai biết rằng, kỳ thực cậu vốn chẳng còn bao nhiêu thời gian. Chi bằng trước khi chết, cậu cố gắng lo liệu cho mẹ và muội muội có chút đường sống.</p><p>Thẩm Thanh Yến chưa từng gặp qua ai ngoan ngoãn như Lâm Sơ.</p><p>Muốn cậu làm gì, cậu sẽ làm nấy.</p><p>Rõ ràng bị ép nuốt cổ trùng đau đến mức sắp ngất, vậy mà vẫn cười nói: "Ta không sao."</p><p>Rõ ràng thân thể cậu yếu ớt, chỉ cần gió thổi qua cũng toát mồ hôi lạnh, nhưng trước mặt hắn lúc nào cũng gắng gượng tỏ ra mạnh mẽ.</p><p>Thẩm Thanh Yến vốn lạnh lùng vô tình, bỗng bắt đầu hối hận.</p><p>Hắn hối hận vì đã tìm Lâm Sơ làm người thí dược, hối hận vì bắt cậu nuôi cổ.</p><p>Hắn không đành lòng nhìn Lâm Sơ chịu khổ, chỉ muốn mỗi ngày để cậu được sống tốt.</p><p>Cái gọi là bằng hữu, cái gọi là tính mạng người khác, hắn chẳng muốn cứu nữa.</p><p>Dựa vào cái gì mà phải lấy sức khỏe của Lâm Sơ để đổi lấy sinh mạng kẻ khác?</p><p>Thẩm Thanh Yến không còn để Lâm Sơ tiếp tục nuôi cổ.</p><p>Nhưng hắn không biết, đã quá muộn rồi. Thân thể của Lâm Sơ sớm đã suy sụp.</p><p>Thái y chẩn đoán, Lâm Sơ chỉ còn chưa đầy một tháng để sống.</p><p>Thẩm Thanh Yến điên rồi.</p><p>"Không phải nói nuôi cổ sẽ không nguy đến tính mạng sao? Dựa vào cái gì các ngươi lại nói em ấy sẽ chết?!"</p><p>"Nếu là người khỏe mạnh nuôi cổ, nhiều lắm cũng chỉ dưỡng mấy năm là có thể hồi phục. Nhưng Lâm công tử vốn đã yếu sẵn, dù không nuôi cổ thì cũng chỉ sống được ba bốn năm. Giờ mỗi tháng lại phải nuốt cổ trùng, chẳng khác nào đeo bùa đòi mạng!"</p><p>Thẩm Thanh Yến ôm Lâm Sơ sắc mặt tái nhợt trong lòng, gương mặt hắn trở nên dữ tợn.</p><p>Dù là trời cao hay địa ngục, hắn cũng phải cứu Lâm Sơ.</p><p>☀️</p><p>Sau này, cả kinh thành đều biết, Đoan Vương điện hạ hết mực cưng chiều, sủng ái vị nam sủng được nuôi ở biệt viện kia.</p><p>Rồi về sau nữa, vị tiểu nam sủng ấy bất ngờ được phát hiện chính là đứa con bị ôm nhầm năm xưa của Hầu phủ Ninh Viễn.</p><p>Ngày cậu trở về Hầu phủ, từng món sính lễ, từng món hạ lễ trân quý từ Vương phủ được đưa thẳng đến cửa Hầu phủ.</p><p>Đó vừa là hạ lễ, cũng chính là sính lễ.</p><p>【Ngoan ngoãn đáng thương mỹ nhân bệnh tật thụ x Lãnh tâm lãnh tình, mạnh miệng mà thật ra hết mực sủng ái công】</p><p>☀️Song khiết, công không có bạch nguyệt quang.</p><p>☀️Truyện chua ngọt xen lẫn, cẩu huyết.</p><p>☀️Tag: cung đình – hầu tước – băng sơn, cao lãnh chi hoa – truy thê – hỏa táng tràng.</p><p>☀️Góc nhìn chính: Lâm Sơ, Thẩm Thanh Yến.</p><p>☀️Khác: Vừa chua vừa ngọt, cũng đầy cẩu huyết.</p><p>☀️Một câu tóm tắt: Chỉ là nuốt cổ thôi, vợ sao lại chết?</p><p>☀️Ý nghĩa: Tình yêu là định nghĩa vĩnh hằng.</p>
Tuyết Biển Ngập Ngàn – Nghiêm Tuyết Giới
<p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-0787ed09befe5281948d969377d66122"><strong>Thể loại: </strong>Ngôn tình, hiện đại, lâu ngày gặp lại, yêu thầm thành thật, đôi bên thầm mến, chữa lành, nam khuyết tật (mù), HE</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-0787ed09befe5281948d969377d66122"><strong>Giới thiệu:</strong></p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-33a97aad2b54ed4f4bd1ccbe1cc81462">Những sinh vật phù du sắp chết, những hạt chất thải, bùn cát, bụi bẩn… tất cả những thứ dơ dáy mục rữa ấy cùng lặng lẽ kết tụ lại trong lòng biển sâu, được gọi là “tuyết biển”.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-72cc5ed6fee64e86c844d41aca701dbc">Ngu Cốc Thu và Thang Tuấn Niên, họ cũng như những sinh vật phù du nhỏ bé trong mắt người đời, nhưng lại là trận tuyết biển rơi xuống trong đời nhau.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-33e978159d7eca1a7d5dcd7afe5e5655">Tag: Tình cảm sâu nặng, cải trang giả dạng, chữa lành, người trong lòng, thầm yêu</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-cdf6dcabcef6f2d829310ba2678ffc72">Nhân vật chính: Ngu Cốc Thu, Thang Tuấn Niên</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-47f238bbdbf778a43042c83298f5a262">Khác: Tranh bìa: Nguyễn Sơn Lâm, Cầm Nhất</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-a09926885e9e1c4bfaa7cbf33fa9f209">Tóm tắt bằng một câu: Anh không nhìn thấy em, nhưng chỉ mình anh, lại thật sự nhìn thấy em.</p><p class="has-black-color has-text-color has-link-color wp-elements-9bed0869dfbd22f85dcdb30445010fc0">Ý nghĩa: Dù nhỏ bé đến mấy, tình cảm chân thành vẫn có thể soi sáng nơi sâu thẳm nhất của lòng người.</p>
Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ
<p>Văn án nữ chính:</p><p>Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.</p><p>Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.</p><p>Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.</p><p>Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.</p><p>Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.</p><p>Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.</p><p>Cô gắng gượng một hơi, nói:</p><p>“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”</p><p>Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.</p><p>Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.</p><p>Khương Từ rút ống truyền nước:</p><p>“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”</p><p>Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.</p><p>*</p><p>Văn án nam chính:</p><p>Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.</p><p>Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.</p><p>Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.</p><p>Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.</p><p>Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.</p><p>Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…</p><p><em>(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)</em></p><p>---</p><p>Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.</p>
Lần Nữa Rơi Vào Dịu Dàng
bởi Luỹ Thanh
<p><em><strong>Thể loại: </strong></em>Ngôn tình, Hiện đại, Hào môn thế gia, Thiên kiêu chi tử, Yêu thầm, 1vs1, Song xử, HE. </p><p><strong>Giới thiệu:</strong></p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-f0fef483b0818d0ec70c745329070039">Đêm tốt nghiệp cấp ba, Hoành Tịnh lấy hết dũng khí ôm chặt Hạng Chương, chúc cho thiếu niên ngỗ nghịch cô thích đã lâu tiền đồ như gấm, tương lai xán lạn.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-600f1e3e870d4668316ffe63504f537a">Thiếu niên siết chặt vòng tay, chúc cô tương lai bình an, luôn luôn suôn sẻ.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-2759bbd73438880d78f37b6527c6cec0">Thiếu niên về sau đúng như lời cô nói tiền đồ như gấm, tuổi còn trẻ đã trở thành phó chủ nhiệm của một bệnh viện nổi tiếng, tương lai vô hạn.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-1d84fc2d85b922468ed0eb25537683f8">Mười năm sau, hai người gặp lại nhau trong bệnh viện, Hoành Tịnh ôm vết thương trên trán nói đùa, lời chúc phúc của anh không linh nghiệm chút nào, bắt anh phải chịu trách nhiệm. Hạng Chương nay đã không còn bộ dáng bướng bỉnh, chỉ nhàn nhạt đáp: “Được.”</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-ab3db0022b2620f0d651f465e5df18c3">Sau đó, cô lấy được chìa khóa nhà anh.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-fb514ca2d74ea59770de34b9c27f9993">Tiếp đó nữa, cô lên giường của anh.</p><p class="has-text-align-justify has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-7b3b5b6b74c50164c1250cd548a2a43e">Mãi cho đến ngày cả hai nhận được giấy chứng nhận kết hôn, Hoành Tịnh mới ngờ ngợ nhận ra trách nhiệm mà anh nói ngày đó thế mà lại là sự thật.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-f3ff76924a5364800edba3a394258319">Cửu biệt trùng phùng, yêu thầm thành thật.</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-c2e5c05f16d8be56d5d92d3845973478">***</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-aed8575ca68d9e687d8f7cf703242525">Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hoành Tịnh, Hạng Chương || Vai phụ:</p><p class="has-source-serif-pro-font-family has-secondary-color has-text-color has-link-color wp-elements-423be6e024d71c896ec4ce1c39c0eb6c">Một câu tóm tắt: Người dũng cảm xứng đáng có tình yêu.</p>
Mô Phỏng Trại Mồ Côi Cyberpunk
bởi Vân Tòng Long Dã
<p>Thể loại: Cường Cường, Trinh Thám Huyền Bí, Sảng Văn, Cyberpunk, Cthulhu, Huyền Huyễn Linh Dị</p><p>Giới thiệu (Từ tác giả):</p><p>Hastur, một Ngoại thần [■■].</p><p>Vì bản năng làm tổ quá khích (điều này còn nghi vấn), dưới sự tiến cử của [■■■], hắn đã tải về một trò chơi mô phỏng quản lý.</p><p>[Mô Phỏng Trại Mồ Côi Cyberpunk]</p><p>[Nơi đây, máy móc và trật tự đổ vỡ cùng tồn tại.</p><p>Đèn neon xuyên thấu qua màn sương mù, nhưng không thể chiếu sáng tương lai của những đứa trẻ mồ côi lang thang trong hẻm phố.]</p><p>[Bắt đầu từ một khu đất đầy máy móc bỏ hoang, hãy tự tay xây dựng một trại mồ côi cyberpunk thuộc về bạn!]</p><p>[Chọn thân phận: Vô gia cư / Cảnh sát Los Angeles / Nhân viên công ty]</p><p>*********</p><p>Tuy trò chơi nhỏ nhưng độ khó lại lớn, vừa đủ để phân tán sự chú ý của Hastur.</p><p>Giữa những kẻ thù mạnh mẽ vây quanh, Hastur đã xử lý hoàn hảo mọi tình thế bế tắc một cách trơn tru, đa nhiệm.</p><p>Màn sương mù bao trùm thành phố không ngủ bị xua tan, màu xanh lá cây lại một lần nữa lan rộng trong thành phố tràn ngập cốt thép và bê tông. Trật tự và đạo đức tái hiện trên vùng đất hoang tàn hồi sinh -</p><p>Nhân viên công ty và chính trị gia giơ cao tay cùng hát:</p><p>Tất cả vì trại trẻ mồ côi Harry!</p><p>********</p><p>Hastur vẫn luôn coi "Mô Phỏng Trại Mồ Côi Cyberpunk" là một trò chơi nhỏ bình thường của con người, dùng để giải tỏa bản năng quá khích của mình. Khi hứng lên, hắn có thể thức đêm cày cuốc, khi hứng thú giảm dần, hắn có thể dễ dàng bỏ qua.</p><p>Cho đến một ngày nọ, trong "nơi ở" của hắn xuất hiện những tàn dư mã lạ, và trên đường "đi công tác", hắn bước vào một con hẻm quen thuộc.</p><p>Quảng cáo ba chiều khổng lồ nhấc lên những cơn sóng hư vô, khi bọt sóng rút đi, một dòng chữ màu vàng hiện ra, với giọng điệu mang theo trêu chọc và thân mật quen thuộc:</p><p>#Chào mừng đến thành phố Harry, Hastur thân yêu của ta#</p><p>Lưu ý:</p><p>1. cp: G8273 × Hastur, công là dòng dữ liệu [■■] × thụ là Ngoại thần [■■]</p><p>2. Hơi huyền bí, [■] là thông tin chưa được công bố</p><p>Tag nội dung: Cường Cường, Trinh Thám Huyền Bí, Sảng Văn, văn Xây Dựng, Cyberpunk, Cthulhu</p><p>Góc nhìn nhân vật chính: Hastur, G8273</p><p>Tóm tắt một câu: Còn có tên gọi khác là Ghi chép làm tổ của Hastur</p><p>Ý nghĩa: Nhà, mái ấm ngọt ngào của ta</p>
Ẩn Thần Tân Thê - Sa Kim Lưu Chử
bởi Sa Kim Lưu Chử
<p>Tên truyện: Ẩn Thần Tân Thê</p><p>Tác giả: Sa Kim Lưu Chử</p><p>Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Huyền huyễn, Sinh tử, Song tính thụ, Niên thượng, 1 X 1, H vừa, HE.</p><p>Edit & Beta: Hương (FujoshiNinja)</p><p><strong>Văn án</strong></p><p>“Tôi là cô nhi, vì để chữa bệnh cho mèo mà bán mình cho ác thần.”</p><p>Mật giáo hỗn độn thuần ác Phật Tử công x Cô nhi 20 tuổi cool ngầu học sinh cấp 3 thụ</p><p>La Ái Diệu (Phật Tử) x Thi Sương Cảnh</p><p>Ban đầu công không có thực thể (tồn tại ở hình thái ác ý hoặc tượng thần), sau giai đoạn đầu công mới dùng hình thái con người để bước vào cuộc sống của thụ. Thụ song tính, truyện kể ở ngôi thứ ba dưới góc nhìn của thụ. Có lẽ mọi người sẽ bất ngờ, cơ mà đây là truyện chữa lành, chẳng qua triển khai rất kỳ lạ thôi.</p><p>Báo động trước:</p><p>*Truyện kinh dị hài hước. Đừng bắt chước / tham khảo / tin tưởng bất cứ hành vi hay nghi thức nào của nhân vật chính.</p><p>* Đã yêu ác thần lại còn đi theo hướng truyện chữa lành, về mặt logic và đạo đức coi như hết cứu nhé. Nhân vật chính có lẽ cũng sở hữu đặc điểm tính cách hết cứu.</p><p>Một vài tình tiết có lẽ sẽ khiến bạn thấy thoải mái:</p><p>* Thụ vẫn thi đại học đàng hoàng.</p><p>* Quyển cuối chính văn có sinh con.</p><p><em>Editor: Em đam mê song tính đã lâu nhưng nay mới lần đầu edit một bộ song tính khác hẳn những bộ em từng làm. </em><em>Một số cảnh báo, bác nào không chịu được thì lùi bước ngay và luôn:</em></p><ul><li><em>Công là tà thần tu theo Mật tông, truyện chỉ là hư cấu đọc vui vẻ thôi nên mong mọi người đừng liên hệ gì với Phật giáo ngoài đời ạ.</em></li><li><em>Lần đầu của công thụ là cưỡng ép và công ở trong dạng quỷ.</em></li><li><em>Thụ ngây thơ, trẻ dại, rất ỷ lại vào công chứ không cường.</em></li><li><em>Ban đầu cả hai đến với nhau vì ràng buộc nhân quả, không phải vì tình yêu.</em></li></ul>
Từ Đó, Kinh Thành Chẳng Còn Mùa Đông
bởi Zhihu
<p>Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử.</p><p>Hắn không chịu đọc sách, còn hắt mực lên mặt ta.</p><p>Không chút nể nang, mắng ta:</p><p>“Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!”</p><p>“Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!”</p><p>“Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!”</p><p>Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận,</p><p>Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác.</p><p>Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn:</p><p>“Tiết Linh đúng là thứ hạ tiện, Giang thiếu gia vì muốn vứt bỏ nàng, chuốc nàng say rồi đẩy vào phòng người khác.”</p><p>“Nàng tỉnh lại rồi, vậy mà không khóc không náo, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”</p><p>Giang Chi Dao tiếc nuối nói:</p><p>“Đáng tiếc, biểu ca ta lại không coi trọng con nha đầu câm ấy, đến một sợi tóc cũng chẳng đụng vào.”</p><p>Tên tiểu tư theo ta suốt dọc đường nhẹ giọng giục:</p><p>“Cô nương, chủ tử còn đang chờ thư hồi âm của cô đó.”</p><p>Trên thư viết:</p><p>“Nàng nhận lầm ta là Giang Chi Dao, làm hỏng sự trong sạch của ta. Nàng có nên chịu trách nhiệm hay không?”</p><p>Ta cầm bút than, hồi đáp một chữ:</p><p>【Nên.】</p>
Giấc Mơ Thanh Xuân Của Anh, Là Cơn Ác Mộng Của Tôi
bởi Khuyết Danh
<p>Kết hôn năm năm, đến tận bây giờ tôi mới biết — chồng mình luôn có một "bạch nguyệt quang".</p><p>Anh ta đưa cô ấy đi xem phim lúc nửa đêm, cùng nhau thưởng thức buổi hòa nhạc chỉ dành cho hai người.</p><p>Họ hôn nhau say đắm trên con phố vắng, dưới ánh đèn đường lẻ loi.</p><p>Khi bị tôi phát hiện, anh ta lại tỏ ra vô tội, còn thở dài bất lực:</p><p>“Anh chỉ muốn hoàn thành giấc mộng thanh xuân mà thôi.”</p>
Ngày Ngày Nhớ Mong - Kim Họa
bởi Kim Họa
<p>Vào ngày sinh nhật tuổi trưởng thành của Lẫm Trĩ Thuỷ, cô bất ngờ biết được rằng mình có hôn ước từ trên trời rơi xuống, đối phương chính là người cầm quyền gia tộc danh giá bậc nhất Tứ Thành.</p><p>Trước khi bàn bạc về điều kiện liên hôn, hai người chỉ chính thức gặp mặt đúng một lần.</p><p>Lần đầu gặp gỡ, ngăn cách bởi rèm đèn mạ vàng, anh mặc một bộ âu phục sẫm màu, ngồi ngay ngắn phía đối diện, dưới đôi mày tuấn tú là đôi mắt tựa màu hổ phách.</p><p>Ánh mắt nhìn ấy rơi thẳng lên người cô, khiến tim Lẫm Trĩ Thuỷ bất giác run lên, nhưng cô vẫn nhớ rõ thân phận giữa hai người, cố làm ra vẻ tự nhiên mà hỏi: “Vậy sau khi kết hôn, có cần phải…tiếp xúc thân mật không?”.</p><p>“Ừm.”</p><p>“Thỉnh thoảng chứ?”.</p><p>“Không…” Mỗi ngày.</p><p>–</p><p>Lẫm Trĩ Thuỷ nhẹ nhàng thở ra, cô vẫn luôn nghĩ rằng Ninh Thương Vũ là kiểu người dù gần hay xa đều toát ra sự lạnh lùng xa cách, cứ ngỡ rằng anh không hề có hứng thú với cuộc hôn nhân này.</p><p>Thế nhưng trên thực tế, ngay từ đêm tân hôn, Lẫm Trĩ Thuỷ đã chẳng thể ngủ đúng giờ. Cô không kìm được mà nhấn mạnh: “Chúng ta kết hôn theo thỏa thuận, mỗi người đều có mục đích riêng, loại thân mật như vậy chắc chắn sẽ không có lần thứ hai nữa đúng không?”.</p><p>Ninh Thương Vũ nghiêng người, cúi xuống ngang tầm mắt cô. Ngay khi Lẫm Trĩ Thuỷ đột nhiên cảm thấy nguy hiểm và định né tránh.</p><p>Thù trong khoảnh khắc tiếp theo, cổ chân đã ửng đỏ của cô liền bị những ngón tay thon dài của người đàn ông giữ lấy, khiến cô giẫm thẳng lên anh. Giọng nói anh khàn khàn vang lên giữa bóng tối:</p><p>“Thiện Thiện.” Anh gọi tên thân mật của cô, như một bậc quân vương bá đạo chiếm cứ thành trì.<br>“Ai dạy em kiểu dùng xong chồng mới cưới rồi thì có thể bỏ mặc như thế được?”.</p><p>Ninh Thương Vũ sống cao ngạo trên đỉnh tháp quyền lực, không ai có thể tiếp cận, cho đến năm mười tuổi, có người dẫn Lẫm Trĩ Thuỷ đến trước mặt anh.</p><p>Cô lúc ấy giống hệt một búp bê sứ tinh xảo ngồi ngay ngắn trong hộp quà cao cấp, thân hình nhỏ nhắn, ngoan ngoãn, lễ phép. Đã lọt vào mắt anh thì từ đó, chỉ nhận định một mình cô.</p><p>Sau đó, hơn mười năm sau….<br>Khát vọng anh dành cho cô, chưa từng nguôi ngoai.</p><p>— Lẫm Trĩ Thuỷ, đêm ngày nhớ em</p><p>[Kim chỉ nam đọc truyện]</p><p>Nữ chính cách dịu dàng × Nam chính dã tâm.<br>Sạch! Hào môn, cưới trước yêu sau, ngọt ngào nhẹ nhàng, nam lớn hơn nữ 7 tuổi, chênh lệch hình thể rõ rệt. Nam chính là kẻ si tình chính hiệu, vừa quyền thế vừa giàu có, đứng trên đỉnh cao của danh lợi, mắc chứng sạch nghiêm trọng, sau khi kết hôn chỉ yêu duy nhất nữ chính.<br><br>Nội dung: Hào môn thế gia, Con cưng trời ban, Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Cứu rỗi.</p>
Tân Lang Của Ta Có Mạch Nữ Nhân!?
<p>Tên tác phẩm: Tân lang của ta có mạch nữ nhân?!</p><p>Tên tác giả: Tiểu Thảo Dục Phi</p><p>Tag nội dung: Bách hợp tiểu thuyết, xuyên không, hệ thống, cổ đại, nữ cải nam trang, hài hước, điền văn, làm ruộng, trung y – y thuật, bí ẩn.</p><p>Thị giác tác phẩm: Chủ thụ</p><p>Văn án 1:</p><p>Một phó chủ nhiệm y sư chuyên khoa Đông Tây y kết hợp, danh tiếng hiển hách, sự nghiệp ngời ngời, vì lao lực quá độ mà "bụp" một cái... xuyên cmn không!</p><p>Vân Dao Dao nghĩ đó đã là cực phẩm bất hạnh rồi, nhưng không, nàng lại còn xuyên vào một cái thân thể số khổ: cha mẹ chết giữa đường, thúc phụ ác độc, dân làng dị nghị, bị vu oan, bị đánh, bị thiêu sống, rồi bị ép cưới....</p><p>Vân Dao Dao: ???</p><p>Vân Dao Dao: "Cho hỏi cuộc đời này được viết bởi một biên kịch thù ghét xã hội hả?"</p><p>Đêm động phòng, tân lang được đồn là mắc bệnh nan y lại thật sự lên cơn. Khuôn mặt trắng như giấy, thở dốc như chó hấp nắng, trông như thật sự... sắp chết đến nơi.</p><p>Vân Dao Dao: ???</p><p>Vất vả cả đêm cứu được cái mạng "phu quân mới cưới" về, thử bắt mạch một cái, lại phát hiện người này có mạch huyền tế, nội tức như lan...</p><p>Vân Dao Dao: "Khoan đã... Đây là... nữ nhân?"</p><p>Vân Dao Dao: "Lại còn là mỹ nhân tuyệt sắc?"</p><p>Mỹ nhân: "???"</p><p>Vân Dao Dao: "Tốt! Bản cô nương chính là thích cái dạng này."</p><p>Văn án 2:</p><p>Trình Vãn Tịch vốn dĩ nghĩ rằng cả đời này sẽ một thân cô quạnh, sống như cái bóng, chết không ai hay. Thân thế bị giấu trong tối, kiếp này chẳng cầu có một nơi chốn gọi là "nhà".</p><p>Nhưng ai ngờ...</p><p>Vân Dao Dao: "Vãn Tịch... tha cho ta. Ngày mai ta còn phải châm cứu cho ba mươi sáu bệnh nhân, lại còn bốc thuốc,..."</p><p>Trình Vãn Tịch: "Tay nàng vẫn ổn chứ?"</p><p>Vân Dao Dao: "Ổn..."</p><p>Trình Vãn Tịch: "Vậy thì tốt. Ta đâu có động tay nàng, ta chỉ động tay ta."</p><p>Vân Dao Dao: "......"</p><p>Vân Dao Dao: "Là kẻ nào đồn nàng ấy mắc bệnh nan y a?"</p><p>Nhân vật chính:</p><p>Vân Dao Dao (云夭夭 - Yún Yāo Yāo) "Dao Dao" – xinh đẹp, yêu kiều.</p><p data-media-type="image" data-image-layout="one-horizontal"><img src="https://img.wattpad.com/94c9e705002391f027789e5e0eaf1d52040b226c/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f5551446b2d46354b50422d4574413d3d2d313535353035343533342e313834656131633361613834326639333338303838343631353631332e6a7067" data-original-width="1290" data-original-height="1740"></p><p>Trình Vãn Tịch (程晚寂 – Chéng Wǎnjì) "Vãn Tịch" – hoàng hôn tĩnh mịch.</p><p data-media-type="image" data-image-layout="one-horizontal"><img src="https://img.wattpad.com/54e1401aa05392805d0745bfe8e8450093e8974d/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f422d787277676e437448476378513d3d2d313535353035343533342e3138346561316431643164633365303134313534363738313739342e706e67" data-original-width="1290" data-original-height="2796"><br>Giới thiệu ngắn gọn bằng một câu: Nàng ấy là thân nhân duy nhất của ta!</p><p>Tư tưởng triết học: Vận mệnh của một người là do chính người đó quyết định.</p><p>Hệ thống góp lời: Người tài có lòng ắt cuộc đời nở hoa, hệ thống này không buff, hệ thống cũng bận kiếm tiền trang trải cuộc sống.</p><p>Lời tác giả:</p><p>Áng văn như một lời chúc chân thành gửi đến tất cả những bạn đang phải đơn độc chiến đấu một mình — nhằm giành lấy tự do, giành lấy linh hồn, giành lấy ước mơ, giành lấy con đường của riêng mình — rằng các bạn không cô đơn. Có rất nhiều người trên thế giới này cũng đang chiến đấu, tựa như tôi hay bạn, và tất cả chúng ta đều là bạn bè. Vậy nên bạn của tớ, tớ mong cậu sẽ không bao giờ lựa chọn từ bỏ chính mình.</p><p>Cân nhắc trước khi bình luận, những bình luận tấn công hoặc chỉ trích nhân vật chính sẽ bị khiếu nại và xóa bỏ.</p><p>Tam quan trong truyện không đại diện cho tam quan của tác giả.</p><p>Thích thì nhớ lưu truyện nha, hôn hôn mọi người ~</p>
Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng
<div class="ql-editor inner expanded"><p>La Vân Khỉ mang theo siêu thị nhà mình, đột nhiên xuyên vào sách, trở thành người vợ bị ruồng bỏ của vị Tể tướng tương lai.<br>Vì đã quen thuộc với cốt truyện, nàng quyết định bám chặt lấy đùi Tể tướng, cho dù có bị bỏ, thì cũng phải kiếm được một khoản phí an cư!<br>Điên thật là, cái hệ thống siêu thị này lại bị ràng buộc với nam chính trong truyện – Hàn Diệp.<br>Để không bị đói, La Vân Khỉ chỉ còn cách liều mạng chiều chồng để được no bụng.</p><p>Một ngày nọ, nàng bỗng nhận ra tình tiết có gì đó sai sai – Hàn Diệp chẳng phải nên đi tìm nữ chính là Cửu Công chúa sao? Tại sao lại cứ bám dính lấy nàng không buông?</p><p>La Vân Khỉ cảm thấy cần phải nhắc nhở hắn một chút:<br>“Này, đến đoạn ruồng bỏ vợ rồi đó!”</p><p>Hàn Diệp mặc triều phục, mặt mũi bá đạo:<br>“Muốn đi? Không có cửa!”</p><p>La Vân Khỉ trợn mắt:<br>“Vậy ta leo cửa sổ.”</p><p>Hàn Diệp phất tay:<br>“Người đâu, đóng đinh tất cả cửa sổ lại cho ta…”</p></div>
Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
bởi Nhất Lãm Tinh Hà
<p>Trong vòng đều nói Tô gia mới vừa tìm trở về đại tiểu thư là cái tai họa, một câu nói làm người thê ly tử tán phá sản ngồi tù, mọi người sôi nổi tránh xa.<br><br>Không chỉ có như thế, cô ta còn mở đạo quán, đoán mệnh, xem tướng, xem phong thủy, bán bùa, bắt quỷ, là một kẻ lừa đảo!<br><br>Sau lại, nghe nói Tô gia đại tiểu thư đắc tội Nguyên Tam gia quyền thế ngập trời.<br><br>Tất cả mọi người chờ Tô Cẩm tiêu đời.<br><br>Kết quả chờ tới Tô Cẩm cùng Nguyên Tam gia đính hôn tin tức!<br><br>Nguyên Tam gia công nhiên nói: Phu nhân nhà tôi tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, đừng khi dễ cô ấy.<br><br>Mọi người: “?” Ai không có mắt dám khi dễ cô ta?</p>
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi 2
bởi Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu Diệu
<p>Tên đầy đủ: Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của Tôi 2</p><p>Tác Giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu Diệu</p><p>Số Chương: 116 + 17 PN</p><p>Nhân vật chính: Vưu Phi Phàm, Phoebe (Lam Phi Ỷ)<br>Nhân vật phụ: Các nhân vật đã xuất hiện ở <a href="https://truyenfull.vision/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi/">phần 1</a> và nhân vật mới xuất hiện ở phần 2.</p><p>Thể loại: Ngược luyến.</p><p>Văn án</p><p>Người ta thường nói vượt qua được ngưỡng "Tam niên chi đau, thất niên chi dương" thì tình yêu mới có thể êm đềm trôi qua.<br>Người ta cho rằng sau khi vượt qua muôn trùng khó khăn gian khổ, sẽ mở đầu cho hỉ kịch nhân gian.<br>Khi những cái ôm ở trên giường cùng với giấc mộng bất đồng nhau đã không còn ấm áp, cho đến khi có một gương mặt xa lạ xuất hiện trong cuộc sống của chúng tôi cũng là lúc những tích tụ khuất mắc trong lòng bùng nổ.</p><p>Chúng tôi trở nên bất lực.</p><p>Cô ấy vẫn là cô ấy, vẫn là người đứng trên đỉnh thành công cúi đầu nhìn tôi bình phàm, nhưng mà khoảng cách của tôi và của cô ấy đã quá xa, xa đến mức tôi không còn thấy bóng dáng của cô ấy nữa, tựa như núi và biển, và một lần nữa đẩy chúng tôi vào vũng bùn lầy."Em đã nói rồi, em là ngọn đèn đường của chị, mặc kệ nổi gió giông bão mặc kệ là ngày hay đêm, nó đã cắm sâu vào trái tim của em. Có lẽ đến lúc nào đó, chị sẽ không cần em nữa, mặc kệ người kế tiếp sẽ là ai, mặc kệ mười năm sau sẽ như thế nào, chỉ cần chị quay đầu lại chị vẫn sẽ thấy em đứng ở nơi đó yêu chị."</p><p>Tôi là Vưu Phi Phàm, bởi vì Lam Phi Ỷ và con của chúng tôi, tình yêu của chúng tôi rơi vào hồi chuông đèn đỏ cảnh báo, tôi bắt đầu chống lại những kẻ cặn bã xung quanh.</p>
Kết Thúc Của Một Tội Buôn
bởi Hàn Đàm Hạt Ảnh
<p>Tôi là một kẻ buôn người, tôi thường đặt con mèo của mình ở cửa nhà người dân.</p><p>Tiếng mèo kêu sẽ thu hút chủ nhà mở cửa ra xem.</p><p>Chỉ cần họ mở cửa thì mục đích của tôi đã đạt được.</p><p>Phương pháp này chưa bao giờ thất bại, cho đến chiều nay, tôi phát hiện người mở cửa cho tôi...là một t.h.i t.h.ể!</p>
Mãn Chỉ Kim Tịch - A Phù
bởi A Phù
<p>Thiệu Sơn đưa ta ra khỏi bãi tha ma, vừa gặp đã si tình.</p><p> </p><p>Hắn cầu xin nghĩa phụ, muốn mang ta về Giang Nam thành thân.</p><p> </p><p>Trên đường đến bái kiến nghĩa phụ, hắn dặn ta:</p><p> </p><p>"Nghĩa phụ ta lòng dạ tàn nhẫn, không dễ đối phó."</p><p> </p><p>Người kia vì giữ quyền thế, đến cả thê tử cũng có thể đưa tiến cung.</p><p> </p><p>Đợi đến khi tạo phản thành công, lại nghe tin thê tử sớm đã c.h.ế.t nơi lãnh cung, cỏ trên mộ đã cao quá hai thước.</p><p> </p><p>"Hắn không rơi lấy một giọt lệ, vậy mà vẫn quỳ trước phần mộ, đào x.á.c c.h.ế.t dậy, hành lễ như với hoàng hậu."</p><p> </p><p>Thiệu Sơn càng nói càng lắc đầu.</p><p> </p><p>Mà ta càng nghe, càng run rẩy.</p><p> </p><p>Miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, ta run giọng hỏi:</p><p> </p><p>"Xin hỏi quý danh của nghĩa phụ huynh là gì?"</p>
Nhiếp Chính Vương Đòi Hủy Diệt Thế Giới
bởi Khuyết Danh
<p>Trưởng tỷ trà xanh vì mong muốn thăng quan tiến chức, nhân lúc Nhiếp chính vương say rượu, đã thẳng tay dùng ba gói thôi tình tán.</p><p>Nhiếp chính vương phát cuồng suốt một đêm, sáng hôm sau lập tức dẫn theo mấy ngàn tướng sĩ vây chặt Giang phủ của chúng ta: “Bổn vương quyết cùng thế đạo này tiêu diệt đến cùng!”</p><p>Trưởng tỷ trà xanh trốn trong góc, run rẩy đẩy ta ra ngoài.</p><p>Ta liếc nhìn Nhiếp chính vương: “Ta gả cho ngươi!”</p><p>Nhiếp chính vương nghe vậy, nhìn ta lặng lẽ một lúc rồi thu kiếm lại, ngửa mặt thở dài: “Cũng đến lúc bổn vương hòa giải với thế đạo này rồi!”</p>
Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)
<p>Ở làng Phúc Thủy, hai chị em song sinh sau khi bố mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ bước vào gia tộc giàu có, còn em gái ở lại làng chăm sóc bố.</p><p>Thẩm Huệ Huệ tỉnh dậy, phát hiện mình xuyên vào nhân vật em gái của ác nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình – đúng người bị bỏ lại ở quê!</p><p>Đúng lúc chị gái sắp lên xe hoa vào hào môn, cô ta đột nhiên hối hận, nhất quyết đòi ở lại.</p><p>"Em theo mẹ đi hưởng phúc đi! Nhà mới có váy đẹp, có đàn piano, ngày nào cũng được uống sữa, ăn bánh, còn có cả tivi lớn nữa!" – Chị gái nhiệt tình thuyết phục.</p><p>Huệ Huệ nghi ngờ nhìn chị: "Chưa từng đặt chân đến hào môn, sao chị biết rõ thế này?!"</p><p>Cuối cùng, dưới áp lực của chị, Huệ Huệ đành thế chỗ, "nước mắt ngắn dài" gánh lấy số phận ác nữ phụ.</p><p>Hôm ấy mưa như trút nước, Huệ Huệ bị ép lên xe, nhưng trong lòng lại nở hoa.</p><p>"Ha ha ha… Tuyệt quá! Hào môn những năm 90 tuy không bằng hiện tại, nhưng ít nhất cũng có tủ lạnh, điều hòa, và quan trọng nhất – TOILET XẢ NƯỚC! Ác nữ phụ chết thảm cũng được, miễn không phải dùng nhà xí, chết cũng đáng!"</p><p>Nhưng khi vào hào môn, thay vì chờ đợi cái kết bi thảm, cô lại nhận được lời cầu hôn từ đại lão gia:</p><p>"Anh mua cho em hòn đảo và du thuyền em thích. Huệ Huệ, cả đời này cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn nhé?".</p><p>…</p><p>Còn chị gái ở làng nhớ rõ kiếp trước vào hào môn, không những không sung sướng mà còn bị khinh rẻ, ngày ngày sống trong đau khổ. Đến khi gia tộc phá sản, cô nhìn thấy tờ báo đưa tin:</p><p>"Dân làng Phúc Thủy bán dược liệu phát tài, trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên cả nước. Cô em gái bị bỏ lại quê được cưng chiều như công chúa!"</p><p>Tái sinh một lần nữa, chị gái quyết định nhường em vào hào môn, còn mình ở lại làng chờ ngày giàu sang.</p><p>Khi em gái thi đỗ đại học, chị vừa hái trái cây vừa tự an ủi: "Chỉ là tạm thời thôi…"</p><p>Khi em xuất hiện trên TV, chị vừa bóc ngô vừa cay đắng nghĩ: "Hào môn sắp phá sản rồi, họ sẽ không có kết cục tốt đâu!".</p><p>Chị chờ mãi, chờ mãi… Đến tận thế kỷ 21, em gái đã được hào môn cưng chiều hết mực, trong khi dân làng vẫn chưa bắt đầu làm ăn, chứ đừng nói đến phát tài.</p>
Liêu Thất Thần Nhan - Khai Tiểu Sai
bởi Khai Tiểu Sai
<p>Lần đầu tiên Thẩm Tiểu Khương trông thấy Trần Nghị là ở buổi tiệc sinh nhật của cô bạn thân.</p><p> </p><p>Nàng diện một chiếc váy yếm màu xanh sẫm, để lộ trọn vẹn tấm lưng trần với hình xăm hoa diên vĩ tuyệt đẹp. Bàn tay thon dài, trắng muốt, cùng ánh mắt lười biếng như một nàng mèo kiêu kỳ.</p><p> </p><p>Đôi mắt phượng hẹp dài sóng sánh ánh nhìn, làn khói mờ ảo nơi đầu ngón tay toát ra một vẻ quyến rũ đầy mê hoặc. Nàng chỉ cần đứng ở đó thôi, cũng đủ khiến người ta liếc qua một lần mà nhớ thương cả đời.</p><p> </p><p>"Tôi không thích những người nhỏ tuổi hơn mình," Trần Nghị hờ hững đáp lại kẻ đang theo đuổi.</p><p> </p><p>Cô bạn thân ghé tai Thẩm Tiểu Khương, vừa chỉ về phía Trần Nghị vừa thì thầm: "'Người khôn không vướng vào lưới tình, làm giàu mới là chuyện cấp bách', câu này chính là để nói về dì út nhà tớ đấy."</p><p> </p><p>Thẩm Tiểu Khương lặng im không nói.</p><p> </p><p>Sau này, sinh nhật của một chị khóa trên được tổ chức ở quán bar lớn nhất Nam Thành. Bà chủ quán trong bộ sườn xám màu xanh sẫm, quay lưng lại với đám đông, trông như một nốt trầm lạc lõng giữa không gian sôi động.</p><p> </p><p>Cử chỉ tao nhã, dáng điệu thướt tha, có nét hao hao giống Trần Nghị.</p><p> </p><p>Thẩm Tiểu Khương không dám tiến tới chào hỏi.</p><p> </p><p>Nghe đồn, bà chủ quán có một tuyệt kỹ, đó là pha chế ly cocktail "Liều thuốc Tình yêu" với mức giá trên trời. Ai đã uống qua, đều không thoát khỏi việc rơi vào bể tình ngọt ngào.</p><p> </p><p>Đúng 0 giờ, chị khóa trên chắp tay ước nguyện, mong sao "nữ thần sườn xám" có thể hạ cố ra mặt, tự tay pha một ly "Liều thuốc Tình yêu".</p><p> </p><p>Cả bàn tiệc chẳng một ai tin rằng đóa hoa kiêu kỳ khó với tới ấy lại có ngày chịu hạ mình.</p><p> </p><p>Qua 0 giờ, sau khi chị khóa trên cắt bánh xong, Thẩm Tiểu Khương mỉm cười, buột miệng nói một câu: "Liều thuốc Tình yêu ư? Cũng đáng để mong chờ đấy chứ."</p><p> </p><p>Nào ngờ, bà chủ quán thật sự bưng ly rượu do chính tay mình pha chế đi đến, khiến Thẩm Tiểu Khương đang lơ mơ ngủ gật phải giật mình, phun hết ngụm soda đang uống vào người chị khóa trên.</p><p> </p><p>"Em lau người đi, ướt hết cả rồi." Đó là câu đầu tiên Trần Nghị nói với Thẩm Tiểu Khương trong đêm ấy.</p><p> </p><p>Chị khóa trên ngẩn người một lúc lâu rồi mới rụt rè hỏi: "Hết... hết bao nhiêu tiền ?"</p><p> </p><p>Trần Nghị vén lọn tóc mai, quay đầu lại với vẻ phong tình vạn chủng, liếc nhìn Thẩm Tiểu Khương đang chết trân tại chỗ rồi cong môi cười, ánh mắt như tơ: "Nể tình người quen, miễn phí."</p><p> </p><p>Tiệc tàn, Trần Nghị chặn Thẩm Tiểu Khương ngay trước cửa nhà vệ sinh. Hai chiếc cúc áo sườn xám đã được nới lỏng, ánh mắt nàng mơ màng, giọng nói đầy ẩn ý: "Cô bé, lần trước đã nhìn trộm tôi cả đêm, sao lại không có phần tiếp theo thế?"</p><p> </p><p>Một cô nhóc 21 tuổi với tình sử trong trắng, dễ bùng nổ, dễ ngại ngùng và một người chị 29 tuổi tưởng chừng là cao thủ tình trường, nhưng thực chất lại ngây thơ, dễ đỏ mặt, uống say rồi thì làm nũng đủ trò.</p><p> </p><p>Sánh bước bên người, tôi cũng có thể đi dưới ánh mặt trời.</p><p> </p><p><strong>#Nữ sinh khoa tự nhiên (Thẩm Tiểu Khương) vs Bà chủ quán bar (Trần Nghị)</strong></p><p> </p><p><strong>#Chị gái xinh đẹp đêm nay mặc đồ ngủ gì</strong></p><p> </p><p><strong>#Nữ thần vạn người mê ngày nào cũng mời tôi ăn cơm thì phải làm sao</strong></p><p> </p><p><strong>. . . . .</strong></p><p> </p><p>Tình chị em (kém 8 tuổi) // 1v1 // Song khiết, Niên hạ.</p><p> </p><p><strong>Thể loại:</strong> tình yêu chung thủy, duyên trời tác hợp, ngọt sủng, hài hước.</p><p> </p><p><strong>Từ khóa:</strong> Nhân vật chính: Thẩm Tiểu Khương, Trần Nghị.</p><p> </p><p><strong>Tóm tắt một câu:</strong> Dì út của bạn thân lại yêu tôi.</p><p> </p><p><strong>Thông điệp:</strong> Mọi thứ đã mất đi rồi sẽ quay trở về theo một cách khác.</p>
Giang Sơn Vị Nguyệt
bởi Khuyết Danh
<p>Ngày đại hôn, ta cùng một nữ tử chốn thanh lâu bị đánh tráo kiệu hoa.</p><p>Lúc phát hiện có điều bất ổn, vừa muốn vén khăn voan, trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ kỳ quái:</p><p>【Nữ phụ á/c đ/ộ/c còn chưa biết kiệu hoa là do nam chính cố ý đổi đâu nhỉ!】</p><p>【Ta thấy nàng cũng thật đáng thương, vốn dĩ nên là thế tử phi phủ hầu gia, thế nhưng vị hôn phu lại vì người trong lòng mà tráo kiệu, khiến nàng trở thành thê tử của một thương nhân.】</p><p>【Đừng vội thương hại nàng, nam nữ chính đã động phòng, vậy mà nàng còn ép nam chính đưa nữ chính về lại thanh lâu. Nam chính không chịu, nàng liền điên cuồng báo thù, thật sự đ/ộ/c á/c!】</p><p>【Đáng đời! Nàng chắc hẳn không ngờ được, nữ chính thực ra là công chúa thất lạc của hoàng đế. Chính nàng ép bức, lại vô tình giúp bọn họ nhận nhau, cuối cùng còn khiến cả nhà mình chịu họa d/i/ệ/t môn!】</p><p>Ta nhướng mày—Công chúa lưu lạc dân gian?</p><p>Hay lắm, hiện tại, thân phận này là của ta!</p>
Trói Em Bằng Cả Đời Anh
bởi Khuyết Danh
<p>Giang Cảnh Ngạn là sinh viên nghèo tôi đang chu cấp.</p><p> </p><p>Mỗi tuần cậu ta đến biệt thự của tôi “ngủ” hai đêm, tôi sẽ chuyển cho cậu ta năm vạn tệ.</p><p> </p><p>Hôm nay, như thường lệ, tôi bảo cậu ta tới biệt thự tập thể dục — thì một loạt “bình luận bay” đột ngột xuất hiện trước mặt tôi.</p><p> </p><p>【Cười xỉu, nam chính thật sự chỉ yêu nữ chính thôi, nữ phụ chẳng qua chỉ là công cụ luyện kỹ năng của anh ấy!】</p><p> </p><p>【Nữ phụ còn tưởng nam chính là sinh viên nghèo à? Người ta là cháu đích tôn của nhà tài phiệt đấy, chờ xem nữ phụ phá sản nhé~】</p><p> </p><p>【Chờ xem nữ phụ phải quỳ xuống cầu xin nam chính tha mạng nào!】</p><p> </p><p>Xem xong đám bình luận, tôi trói chặt tay chân cậu ta bằng xích sắt, “dạy dỗ” đến mức cậu ta chảy cả nước mắt.</p><p> </p><p>Sáng sớm hôm sau, tôi đổi mã khóa biệt thự:</p><p> </p><p>“Bạn học Giang, từ nay đừng đến nữa. Tôi chán cậu rồi.”</p><p> </p><p>Cậu ta khựng người, mím môi quay lưng bỏ đi.</p><p> </p><p>Nhưng đến khi nghe tin tôi định chu cấp cho sinh viên khác, cậu ta lại đội mưa đứng dưới biệt thự, ướt sũng cả người.</p><p> </p><p>“Đại tiểu thư, tôi học được nhiều chiêu mới rồi.</p><p> </p><p>Giờ tôi không lấy tiền nữa, tôi cho không cô có được không?”</p>