Bảng Xếp Hạng Truyện
Khám phá những truyện hay nhất, được yêu thích nhất và cập nhật mới nhất
Tìm thấy 1252 truyện
[Thập Niên 80] Thẩm Thanh Hòa
bởi Khuyết Danh
<p>Năm thứ ba Thẩm Thanh Hòa và Hoắc Trầm Châu kết hôn, anh hi sinh trong một nhiệm vụ.</p><p>Người anh trai song sinh của anh, Hoắc Trầm Việt, mang về một chiếc huy hiệu nhuốm m//áu, giọng khàn đặc nói với cô: “Thanh Hòa, Trầm Châu em ấy… không về được nữa rồi.”</p><p>Cô ngất lịm ngay tại chỗ.</p><p>Tỉnh lại, cô như phát điên đòi đi tìm anh, bị mẹ chồng ôm chặt lấy.</p><p>Sau đó, cô đã uống thuốc ngủ, c.ắ.t c.ổ tay, nhảy sông, ba lần tìm chếc, ba lần được cứu về.</p><p>Tất cả mọi người đều nói: “Đoàn trưởng Hoắc và đồng chí Thẩm tình cảm thật tốt…”</p><p>Đúng vậy, thật tốt.</p><p>Tốt đến mức, anh ta “chếc” được ba tháng, cô mới biết –</p><p>Người c.h.ế.t căn bản không phải chồng mình.</p>
Đáng Yêu Là Kế Lâu Dài
<p>Khi Sở Tiểu Điềm bị người nhà sắp xếp đi gặp đối tượng xem mắt thứ tám, anh ta ngờ vực hỏi cô: “Cô hai mươi bốn tuổi thật à? Trông như con gái mười tám, mười chín tuổi vậy.”</p><p>Sở Tiểu Điềm vừa định lên tiếng đã bị cắt ngang, đối tượng xem mắt nói: “Tôi nghe nói thường ngày ngoại trừ công việc ra thì đến cả cửa nhà cô cũng không chịu bước ra hả? Tiền lương cũng chỉ đủ trả tiền thuê nhà thôi, vậy cô có từng nghĩ đến chuyện đổi công việc không?”</p><p>Sở Tiểu Điềm - người đã âm thầm xuất bản ba cuốn sách, từ lâu đã trở thành tác giả có lượng sách bán chạy một cách khủng bố - lắc đầu nói: “Không tìm công việc khác, định từ chức.”</p><p>Đối tượng xem mắt cau mày, nhưng nhìn vào gương mặt xinh đẹp của cô, anh ta vẫn nhẫn nhịn.</p><p>“Nghe người ta nói, nhà cô có một căn nhà à?”.</p><p>“Đúng vậy, tôi tự kiếm tiền mua.”</p><p>Đối tượng xem mắt phì cười, không hề tin, nhưng cũng không vạch trần “lời nói dối” của cô.</p><p>“Vậy cô thích người đàn ông như thế nào?”.</p><p>Sở Tiểu Điềm: “Tôi…”</p><p>Cô liếc nhìn người đàn ông thân hình cao to đang đẩy cửa bước vào, vẻ mặt cô bỗng chốc thay đổi.</p><p>Người ngồi bàn bên cạnh nhận ra anh, ngạc nhiên thốt lên: “Trời ơi, các cậu xem, anh ấy có phải là người trên tin tức…”</p><p>Đoàn Tiêu nghiêm mặt đi tới, vừa định nổi giận thì thấy Sở Tiểu Điềm chớp mắt, cô bỗng nhiên duỗi tay ra, nhẹ nhàng kéo lấy góc áo anh: “Người đàn ông mà tôi thích… Đại khái là như thế này.”</p><p>Đoàn Tiêu khựng lại vì đột nhiên bị tỏ tình, cơn giận trên mặt anh biến mất trong nháy mắt. Anh nắm lấy tay cô, nói với ý nghĩa sâu xa: “Anh đã nói với em từ lâu rồi, đừng tùy tiện đi ăn cơm với người lạ, sao vẫn không nghe lời như vậy hả?”</p><p>…</p><p>Buổi tối, Đoàn Tiêu đang xử lý công việc thì nghe thấy tiếng gõ cửa, anh mở cửa ra nhìn, quả nhiên là Sở Tiểu Điềm tự mình dọa mình, còn bị dọa khóc rồi.</p><p>“Em, em, em sợ.” Cô gái ngoài cửa khịt mũi, nhìn anh với bộ dạng đáng thương: “Ôm ôm.”</p><p>Đoàn Tiêu: “...”</p><p>Tiểu thuyết gia truyện kinh dị nhưng nhát gan, hở tí là bị suy nghĩ lung tung của mình dọa khóc, lại chỉ muốn viết tiểu thuyết kinh dị VS Nam chính cứng rắn, thực lực mạnh mẽ, đầy cảm giác an toàn.</p>
Mẹ Kế Xuyên Sách: Nuôi Con Làm Giàu
bởi Khuyết Danh
<p>Một sớm xuyên thư, Hà Chi Nhi trở thành mẹ kế ác độc bị người người oán trách. Nàng ngu xuẩn tin lời đường mật của tra nam, toan tính khiến tiểu nữ nhi chết đuối ngoài ý muốn để có thể tương tư cùng con trai trưởng thôn. Nào ngờ, trượt chân một cáiđầu va vào đá bên bờ sông, con gái cũng rơi xuống sông.</p><p>Khi mở mắt lần nữa, Hà Chi Nhi đã cứu sống tiểu nữ nhi đang chết đuối. Con trai bị gãy chân ư? Nàng sẽ chữa trị. Hài tử đã lớn không đủ chỗ ở ư? Lập tức xây nhà mới!</p><p>Đám thân thích tham lam vô sỉ chạy đến hút máu, còn dòm ngó nhà mới ư? Nàng ta chỉ cần há miệng, liền đuổi hết đi! Còn về những người thân lương thiện từng giúp đỡ bọn nhỏ, nàng phất tay một cái, dẫn dắt họ cùng nhau phát tài. Nhìn thấy cuộc sống của họ ngày càng khá giả, đám thân thích hút máu kia lại càng không thể ngồi yên.</p><p>Đại ca tính tình trầm ổn, chăm chỉ ham học, quả quyết đi theo con đường khoa cử để đạt được vị trí cao trong triều đình; Nhị ca khứu giác linh mẫn, hứng thú với dược liệu, chắc chắn là người thừa kế y thuật; Còn tam muội, không thích đọc sách cũng không muốn học y thuật, ngược lại là một tiểu tài mê, mở một tiệm dưỡng nhan dược lý. Ba huynh muội cường cường liên thủ, lại khiến Hà Chi Nhi không công mà có được danh hiệu Kinh thành thủ phú.</p><p>Chỉ là, phu quân trên danh nghĩa của nàng lại nhìn nàng với ánh mắt ngày càng không đúng...</p><p>“Nương tử, các hài tử đã trưởng thành, không thân cận với thiếp và chàng.”</p><p>“Vậy phải làm sao đây?”.</p><p>“Vi phu có một kế, hãy sinh thêm một hài tử, từ nhỏ dạy dỗ.”</p>
Xin Chào, Hôm Nay Kết Hôn
<p>Tác giả: Gọi tôi là Tiểu Thanh Tân</p><p>Tran / Editor: AI_Hồ Đào</p><p>Beta: AI_Nhất Chi Mai</p><p>Thể loại: HE, Hiện đại, Viễn tưởng, Sủng Ngọt, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp</p><p>Độ dài: 44</p><p>Giới thiệu</p><p>Người chồng rơi từ trên trời xuống, vừa rơi đã trúng phải cô nàng độc thân Lâm Hiểu Hiểu. Cô còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã muốn kéo đi đăng ký kết hôn rồi sống chung luôn.</p><p>Ban đầu, Lâm Hiểu Hiểu tưởng rằng đối phương thật sự bị hôn ước ràng buộc, không thể không cưới. Sau này cô mới biết anh đã yêu thầm cô từ lâu, nay mới đạt được mong ước. Trong những năm tháng cô chưa biết đến anh, anh đã viết không biết bao nhiêu bức thư tình.</p><p>Sau khi hai người sống chung, Lâm Hiểu Hiểu phát hiện Thẩm Nghiêm luôn hiểu rõ suy nghĩ của mình, cô tưởng anh đã thuê thám tử tư theo dõi mình, không ngờ lại là chip công nghệ cao phát huy tác dụng.</p><p>Cô không có bí mật gì trước mặt anh, mọi thứ gần như là rõ ràng.</p><p>Càng hiểu thêm về anh, Thẩm Nghiêm trước mặt cô cũng dần thay đổi như trở thành một người khác, từ lạnh lùng độc miệng lúc mới quen trở nên dính người như keo, thường xuyên nói mấy lời tình tứ.</p><p>Anh nói: “Lâm Hiểu Hiểu, nếu em muốn kết hôn thì kết hôn với anh nhé.”</p><p>Hướng dẫn đọc truyện:</p><p>Câu chuyện 1v1, lâu ngày sinh tình.</p><p>Nam chính ban đầu lạnh lùng, sau đó trở nên dính người.</p><p>Có thiết lập công nghệ cao, không hoàn toàn đúng với thực tế.</p>
Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
bởi Đồng Vũ Nguyệt
<p>Tô Niệm Niệm và chồng quân nhân kết hôn suốt mười năm, vậy mà trong lòng anh ta chỉ có "bạch nguyệt quang" của mình. Vì người con gái đó, suốt mười năm họ chưa từng động phòng.</p><p>Ngay cả khi cô mắc ung thư giai đoạn cuối, sắp lìa đời, anh ta vẫn không buồn liếc mắt nhìn cô một cái.</p><p>Thế nhưng ông trời cho cô cơ hội sống lại—khi Tô Niệm Niệm mở mắt ra, cô đã quay về thời điểm trước khi kết hôn.</p><p>Lần này, cô nhất định sẽ không gả cho anh ta nữa!</p>
Chuyện Tình Của Sói Đen Và Thỏ Trắng
bởi Phạp Tước
<p><strong>Tên truyện:</strong> Chuyện tình của sói đen và thỏ trắng</p><p><strong>Tác giả: </strong>Phạp Tước</p><p><strong>Thể loại: </strong>Ngôn tình, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Đáng yêu</p><p><strong>Edit: </strong>Minh An</p><p><strong>Số chương: </strong>13 chương</p><p>Giới thiệu</p><p>Một chú thỏ trắng bị cáo đuổi rơi xuống vực rồi bị thương ở chân. Trong lúc hoảng sợ nó chạy vào trong hang ổ của sói đen, cuối cùng viết nên câu chuyện tình cảm cùng sói.</p>
Ngược Dòng Cùng Sương Mờ - Trừng Tịch
bởi Trừng Tịch
<h3 class="wp-block-heading"><strong><em>Giới thiệu</em></strong></h3><p>Nhân vật chính: Bùi Quan x Thẩm Hành Trạc </p><p>Sinh viên (19) x CEO – Thương nhân (30)</p><p>Tags: Đô thị, hào môn thế gia, khoảng cách tuổi tác, nữ chủ động tiếp cận – sau nam truy, HE. </p><h3 class="wp-block-heading"><em><strong>Văn án</strong></em></h3><p>“Cậu đã yêu một người bao giờ chưa?” </p><p>“Đã từng.”</p><p>“Là ai?”</p><p>“Là chú út của bạn thân tôi.”</p><p>“Anh ấy có yêu cậu không?”</p><p>Bùi Quan hơi ngẩn ra, rồi nở một nụ cười nhẹ: “Tôi không biết.”</p><p>“Lúc tôi tiếp cận anh ấy… mục đích rất rõ ràng. Anh ấy có lẽ cũng hiểu tôi muốn gì từ anh ấy, vì vậy chúng tôi đều ngầm hiểu và không nhắc đến chuyện tình cảm.”</p><p>“Người có thể khiến cậu yêu, chắc hẳn rất thu hút.”</p><p>“Không chỉ thế đâu.” Bùi Quan nói: “Chỉ cần anh ấy muốn, bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ phải lòng anh ấy.”</p><p>Trớ trêu thay, anh lại không muốn tình yêu của cô.</p><p>Lúc đầu, Thẩm Hành Trạc không quan tâm đến những cử chỉ khiêu khích mập mờ của cô. Bùi Quan diễn xuất vụng về đến mức anh nhìn thấu nhưng không vạch trần. Ban đầu chỉ thấy thú vị, không ngờ lại dần dần để tâm.</p><p>Cho đến bữa tiệc đó. Bạn bè anh lén lút liếc mắt về phía cô, cười đùa với anh: “Cậu cũng lớn tuổi rồi đấy, tới lúc suy chuyện kết hôn rồi chứ.”</p><p>Trong làn khói thuốc mờ ảo, Thẩm Hành Trạc giữ vẻ mặt khó đoán, không thể biết anh đang vui hay giận, lạnh nhạt nói: “Tôi là trưởng bối của cô ấy, chỉ có vậy thôi.” </p><p>Bùi Quan ghi nhớ câu nói này, hoàn toàn tỉnh ngộ.</p><p>Việc có động lòng hay không, sớm đã không còn quan trọng. Trong trò chơi mập mờ này, cuối cùng cô vẫn không thể ung dung tự tại như anh. Anh có thể cho cô thứ cô muốn, nhưng sẽ không bao giờ cho cô điều cô khao khát nhất.</p><p>Một thời gian dài sau, khi nói về chuyện tình cảm. Bùi Quan cười nói với bạn bè: “Tôi không thấy tiếc nuối gì cả, dù sao cũng đã buông bỏ rồi.”</p><p>Vừa lúc đó, Thẩm Hành Trạc bước vào, bình thản liếc nhìn cô, không gợn sóng không cảm xúc.</p><p>Đêm lạnh lẽo, căn phòng mờ tối không ánh đèn. Anh bế cô đặt lên bàn làm việc, dùng tay nhẹ nhàng lau đi lớp son lem nơi khóe môi cô, từng chút, từng chút một. </p><p>Anh khẽ hỏi, giọng trầm thấp: “Lần này, em muốn gì?”</p><p>Bùi Quan giả vờ bình tĩnh, dùng cách xưng hô để nhắc nhở anh đừng vượt giới hạn: “Chú út, tôi không mong cầu gì cả.”</p><p>Thẩm Hành Trạc khựng lại, ánh mắt hiếm khi nghiêm túc đến thế. Đầu ngón tay anh lướt dọc theo cần cổ cô, chậm rãi trượt xuống, cuối cùng dừng ở nơi trái tim đang đập.</p><p>“Quan Quan, em còn tàn nhẫn hơn cả tôi.”</p><p>____</p><p>“Đắm giữa ngược dòng, chìm trong làn sương mờ.”</p><p>“Anh là quá khứ của cô, cũng là tương lai của cô.”</p>
Đạo Lý Dạy Vợ Của Thừa Tướng Đại Nhân
bởi Thủ Nguyệt Nô
<p>Tác phẩm: Thừa Tướng Đại Nhân Ngự Thê Có Đạo</p><p>Tác giả: Thủ Nguyệt Nô</p><p>Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - giả tưởng lịch sử - tình yêu - niên hạ - yêu sâu sắc - ngọt văn - triều đình - ABO</p><p>Thị giác tác phẩm: Chủ công</p><p>Nhân vật: Thịnh Thập Nguyệt, Ninh Thanh Ca</p><p>Văn án</p><p>Mọi người trong thiên hạ đều biết, Cửu Công Chúa Thịnh Thập Nguyệt của hoàng tộc là một kẻ ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, bị xem là thứ phế vật đứng chót bảng trong hàng ngũ Càn Nguyên.</p><p>Khác hẳn với đám hoàng tử suốt ngày tranh giành ngôi báu, Thịnh Thập Nguyệt chỉ biết huấn luyện chim ưng, dắt chó đi săn, chẳng biết thi thư là gì.<br>Trong khi người ta thì làm thơ, học binh pháp, nàng lại suốt ngày chơi gà chọi, xem hí khúc, tối đến còn đi thả câu ở thanh lâu, vung ngân phiếu như rác, ngày ngày mộng tưởng sau này sẽ được phong vương, rồi dọn đến đất phong mà sống những tháng ngày tiêu dao tự tại.<br>Ai ngờ đâu, không biết kẻ trời đánh phương nào ngứa mắt, lại lén thượng tấu một bản tố cáo.<br>Hoàng đế nghe xong giận đến đập bàn, phán một câu: “Chọn vài vị Khôn Trạch thích hợp, gả cho nàng một người làm chính thê để quản thúc.”<br>Cái này sao được!<br>Đêm đó Thịnh Thập Nguyệt liền chạy vào thanh lâu lớn nhất Biện Kinh, say xỉn mơ mơ màng màng kéo ngay hoa khôi bên cạnh, người kia vốn chỉ là một nhạc sư nhất quyết muốn cùng người ta... qua một đêm xuân tiêu.<br>Trướng hồng hương ấm, mái tóc đen như tơ rũ xuống má, mùi tin tức tố thoảng nhẹ khiến người ta ngây ngất. Mọi thứ đều rất tuyệt vời, ngoại trừ chuyện... nàng Thịnh Thập Nguyệt, bị một Khôn Trạch đè ra như vậy như vậy...<br>Mãi đến khi ánh nắng chiếu vào phòng, Thịnh Thập Nguyệt mới uể oải tỉnh dậy, mơ màng quay đầu, vừa nhìn đã trợn tròn mắt.<br>Người đang nằm trong lòng nàng, dung mạo thanh lãnh như sương tuyết, khí chất trầm tĩnh như hồ sâu, cho dù đang ngủ say vẫn toát lên vẻ thanh tú siêu phàm. Không ai khác, chính là vị Thừa Tướng Đại Nhân được dân chúng kính yêu, được hoàng hậu tín nhiệm, được xem là cột trụ quốc gia của Lương quốc.<br>Điều chết người nhất là nàng ấy lại là Khôn Trạch đỉnh cấp duy nhất hiện tại của Lương quốc!<br>Người mà khắp thiên hạ đều tin chắc sẽ trở thành thái tử phi, rồi làm hoàng hậu tương lai!<br>Với các hoàng tử khác thì đây đúng là thiên đại hỷ sự, nhưng với Thịnh Thập Nguyệt thì chẳng khác gì lưỡi đao treo cổ!<br>Nhớ lại vô số lần trước, đối phương luôn nhíu mày nhìn nàng, trách nàng không đứng đắn...<br>Thịnh Thập Nguyệt chỉ thấy mắt tối sầm lại, còn men rượu chưa tan, mệt mỏi rã rời, bị dọa đến hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.<br>Tỉnh lại lần nữa, trên người đã khoác hồng bào hôn phục.<br>Vừa quay đầu, vị thừa tướng đại nhân thanh lãnh như ánh trăng kia đang ngồi nơi mép giường, nhìn nàng mỉm cười dịu dàng, nhẹ giọng nói: “Điện hạ, ta vừa nghĩ ra vài điều trong gia quy. Mời ngươi chuẩn bị ghi nhớ.”<br>“Thứ nhất, từ nay phải nghiêm túc học hành. Cầm kỳ thư họa, cưỡi ngựa bắn cung, sáu môn cơ bản không được thiếu. Thứ hai, không được bước chân vào thanh lâu nữa. Thứ ba...”<br>Nghe được mấy câu, Thịnh Thập Nguyệt mặt mũi đầy tuyệt vọng, bèn chọn cách... đập đầu vào tường!<br>“Bịch” một tiếng vang lên nàng không chết, ngược lại còn khiến dân gian lan truyền thêm một lời đồn mới...<br>Một phế vật ăn chơi trác táng, dục vọng nổi lên ngay đêm thành thân, định khinh bạc Thừa Tướng Đại Nhân. Ai ngờ đại nhân liều mạng chống cự, cuối cùng đập đầu vào tường.<br>Dân chúng nghe xong vỗ tay rần rần, đồng thanh tán thưởng thừa tướng thanh cao tiết liệt, đồng thời tiếc nuối trời xanh không có mắt, sao không đập chết luôn cái phế vật kia cho xong!<br>Thịnh Thập Nguyệt lúc ấy đang quỳ gối trước bàn tính vàng, nghiêm túc thắc mắc.<br>“Các ngươi biết rõ là đêm động phòng, ta sàm sỡ chính thê tử của mình, vậy có gì sai?!”<br>...<br>Khoan đã!<br>Nương tử ơi! Ta thật lòng chỉ muốn làm cá mặn nằm phơi nắng thôi, không hề muốn tranh vương đoạt vị gì hết á!<br>---</p><p>Công chúa ăn chơi trác táng niên hạ công × Thừa tướng đại nhân lạnh lùng dụ thụ, cách biệt tuổi tác 6 tuổi</p><p>Thế giới phân hoá:<br>Càn Nguyên = Alpha<br>Khôn Trạch = Omega<br>Trung Dung = Beta<br>Không có tệp đính kèm ✅<br>Một câu tóm tắt: Bàn tính vàng quỳ vẫn là tốt nhất, bàn tính bạc... hay cộm chân lắm!<br>Thông điệp: Ăn năn cải tà quy chính, sống tích cực hướng thiện.<br>Editor: Bộ này H nhiều lắm nha, viết chắc tay, phải nói là cuốn 🥰</p>
Kinh Trập - Minh Yến Đăng
bởi Minh Yến Đăng
<p>(I)<br>Công không bao giờ uổng phí, chỉ là người đó… không phải em.</p><p>(II)<br>Ngày Nguyễn Vụ rời đi, tiếng động cơ gầm rú của trường đua Nam Sơn vang vọng suốt đêm không dứt.</p><p>Tần Tri Dự xuống xe, chỉ nói một câu: “Cứ như vậy đi.”</p><p>Về sau, trong chiến hỏa mịt mù nơi biên cương, Nguyễn Vụ gặp lại cố nhân.</p><p>Người bạn ngập ngừng hồi lâu: “Mãn Mãn, về nhà đi.”</p><p>Nguyễn Vụ đứng dậy vẫy tay: “Không về nữa. Chúc anh Nam thượng lộ bình an.”</p><p>(III)</p><p>Gặp lại lần nữa, Tần Tri Dự đã vượt qua bảy năm dài đằng đẵng cô độc, cả người lạnh lùng cô tịch hơn xưa gấp bội.</p><p>Tại lễ cưới của người bạn, người đông như mắc cửi, Tần Tri Dự liếc mắt một cái đã thấy cô.</p><p>Mượn hơi men, người bạn nói: “Năm năm không có tin tức gì từ em, A Dự chẳng khác nào cái xác không hồn. Những dải cờ cầu nguyện trên cao nguyên Tứ Xuyên – Tây Tạng, những chiếc lungta tung bay, cả bùa bình an anh gửi cho em — đều là do cậu ấy.”</p><p>Nguyễn Vụ gượng gạo gỡ móng tay, không nói một lời.</p><p>Tần Tri Dự nhìn cô trong đám người, thấy cô im lặng, chẳng nói lấy một câu với mình.</p><p>Vì thế, dù trái đất có quay mãi không ngừng, thì giữa Đông chí và Kinh trập cũng sẽ chẳng bao giờ có ngày hội ngộ.</p><p>Bác sĩ của đội cứu trợ y tế quốc tế VS Công tố viên lạnh lùng kiêu ngạo</p><p>Lời tác giả: Hoa có thể tàn, người có thể ngẩn ngơ, nhưng tình yêu của Song Ngư sẽ chẳng bao giờ nói lời chia ly.</p><p>Tóm tắt một câu: Sau Đông chí là Kinh trập.</p><p>Chủ đề: Tình yêu có thể vượt qua muôn vàn gian khó.</p>
Thẳng Nam Giáo Thảo Bị Câu Thành Cố Chấp Cuồng Si
bởi Trà Bất Túy
<p><strong>Thể loại:</strong> Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Niên hạ, Vườn trường, Chủ thụ, 1v1, Chữa lành, Câu hệ, Mỹ thụ</p><p><strong>Giới thiệu: </strong></p><p>Tại đại học Thanh Hoa.</p><p>Đạm Mạch - mỹ nhân lạnh lùng của khoa Điêu khắc, nổi danh là kẻ vô tâm vô tình, giỏi đùa giỡn nhân tâm mà chẳng hề vương vấn.</p><p>Hễ nam sinh nào nhận lời làm mẫu cho anh, bất kể thẳng hay cong, đều không trụ nổi quá ba tháng là lại tuyên bố "cong", nhưng Đạm Mạch chẳng bao giờ đón nhận ai, thậm chí còn đoạn tuyệt mọi liên hệ.</p><p>Mọi người đều nói, cứ đà này, e rằng soái ca của Thanh Đại sẽ đều gặp tai ương cả.</p><p>May thay, hotboy Cảnh Hạo lại nổi tiếng là trai thẳng sắt thép, không ham sắc đẹp, có lẽ là người sống sót duy nhất.</p><p>Vậy mà, ngay hôm sau, tại khu nhà Nghệ thuật, có người trông thấy Cảnh Hạo cầm báo cáo kiểm tra sức khỏe, gõ cửa phòng Đạm Mạch.</p><p>"Chào anh, em đến nhận lời làm mẫu đây."</p><p>---</p><p>Cảnh Hạo quen biết Đạm Mạch từ thuở nhỏ. Cậu không thể tin nổi, cũng không muốn mặc kệ Đạm Mạch lún sâu vào đủ loại "tin tức hồng phấn của nam giới". Vì thế, cậu quyết định đi làm mẫu cho Đạm Mạch, dù sao thì cậu thẳng băng, với Đạm Mạch cũng chỉ là tình bạn đơn thuần.</p><p>Nhưng sau này, cậu mới vỡ lẽ mình đã sai.</p><p>Để hoàn thành tác phẩm, Đạm Mạch dùng mắt thưởng lãm, dùng ngón tay từng tấc một đo đạc và cảm thụ từng thớ cơ, cốt để hoàn thành bức điêu khắc hoàn mỹ nhất.</p><p>Cảnh Hạo: "Anh đối với người khác cũng vậy sao?"</p><p>Đạm Mạch: "Em bận tâm lắm à?"</p><p>___</p><p>Kể từ khi Cảnh Hạo trở thành người mẫu của Đạm Mạch, những đoạn đối thoại như vậy đã diễn ra không biết bao nhiêu lần.</p><p>Thuở ban đầu, Cảnh Hạo chỉ đáp:</p><p>"Không mà, em bận tâm gì chứ."</p><p>Sau này, cậu chỉ còn sự im lặng, khóe môi căng thẳng, ánh mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm Đạm Mạch mà nói:</p><p>"Vâng, em bận tâm."</p><p>Cuối cùng, Đạm Mạch bị Cảnh Hạo nồng nặc mùi rượu, dùng thủ đoạn mạnh mẽ ấn chặt vào ván cửa.</p><p>"Anh ơi, nói cho em biết thằng đàn ông đó là ai?"</p><p>"Em khó chịu quá đi mất."</p><p>"Tại sao anh lại đi tìm người khác... là em không tốt sao?"</p><p>___</p><p>Cảnh Hạo vốn trầm ổn, mọi chuyện đều thản nhiên, vậy mà giờ lại biến thành một chú chó dữ cố chấp và điên cuồng. Đạm Mạch bị siết chặt yết hầu như một con mồi, chiếc răng nanh sắc nhọn của thiếu niên bất cứ lúc nào cũng có thể cắn đứt cổ anh.</p><p>Thế nhưng, anh lại mang theo nụ cười, vòng tay ôm chặt lấy cậu.</p><p>"Được rồi, anh chỉ như vậy đối với em thôi."</p><p>Nhìn vào gương, Đạm Mạch thấy trong mắt mình tràn đầy vẻ tùy ý và sung sướng sau khi mọi việc đã thành hiện thực.</p><p>___</p><p><strong>Thông tin bổ sung</strong>:</p><p>1. 1V1 song C song mối tình đầu, thụ không từng để ý nam sinh khác.</p><p>2. Công niên hạ như một chú chó lớn dũng mãnh vì tình yêu X Thụ là băng mỹ nhân bề ngoài phong lưu nhưng thực chất lại là kẻ thích giăng bẫy.</p><p>3. Song hướng yêu thầm, công kìm nén lâu thì bùng nổ, thụ thì càng câu dẫn càng khoái trá.</p><p>4. Công tính cách chó nhiều hơn, hậu kỳ mang chút điên cuồng (chủ yếu ở một vài phương diện), thụ là đại mỹ nhân nhiều tâm cơ, nắm quyền chủ động dẫn dắt cuộc tình.</p><p><strong>Tag</strong>: Niên hạ (2 tuổi), yêu sâu sắc, ngọt văn, vườn trường, chữa lành, câu dẫn.</p><p><strong>Góc nhìn nhân vật chính</strong>: Đạm Mạch tương tác với Cảnh Hạo (chủ thụ).</p><p><strong>Tóm tắt một câu</strong>: Giáo thảo bị mỹ nhân hồ ly mê hoặc.</p><p><strong>Ý nghĩa</strong>: Tình yêu là dũng khí chiến thắng mọi khó khăn.</p>
Idol Bán Thời Gian - Quan Tự Tại
bởi Quan Tự Tại
<p><strong>Khương Nhạc Thầm</strong> là một anh chàng rất đặc biệt: một idol có thể giết heo, một bác sĩ thú y có tài ca hát, nhảy múa.</p><p>Là thành viên của một nhóm nhạc nam đang trong giai đoạn đào tạo, Khương Nhạc Thầm cảm thấy mình không phải đang theo đuổi ước mơ nghệ thuật, mà cứ như đang tham gia một khóa huấn luyện quân sự dã ngoại vậy.</p><p>Từ thứ Hai đến thứ Sáu, cậu vật lộn với các lớp học lúc 8 giờ sáng ở trường đại học, liều mạng để có đủ điểm danh và tín chỉ. Tan học, cậu lại chạy ngay đến công ty để tập nhảy, tập hát và học diễn xuất. Ngày cuối tuần, cậu chỉ quanh quẩn trong ký túc xá, chờ đợi những cơ hội trình diễn mờ mịt, xa vời.</p><p>Cậu tự nhận mình là <strong>idol bán thời gian</strong>. Trong khi người khác có thể hy sinh mọi thứ vì sân khấu, cậu chỉ mong kiếm được hai nghìn tệ tiền lương cơ bản. Bạn bè khuyên cậu, dù sao phí bồi thường hợp đồng cũng không cao, nếu không ổn thì cứ rời nhóm, về làm người bình thường.</p><p>Khương Nhạc Thầm đáp: “Không! Tớ thấy tớ vẫn có thể cố thêm chút nữa. Thầy trong chùa nói, tớ có <strong>mệnh làm người nổi tiếng</strong>!”</p><p>Không ngờ câu nói đó lại ứng nghiệm, Khương Nhạc Thầm... quả thật đã nổi tiếng!</p><p>Chỉ là sau khi nổi tiếng, sao lại có cả tổng giám đốc bá đạo, tiền bối hàng đầu, bạn cùng phòng lạnh lùng, đàn em cùng nhóm, đạo diễn nổi tiếng... đều muốn hẹn cậu đêm khuya để xem kịch bản "phát sáng" thế này?</p><p>"Nếu bạn thích cảm giác chiều tà ngày hè, đi dép lê, ngồi đầu hẻm ngắm dòng người tan tầm vội vã đi qua…</p><p>Nếu bạn thích ra công viên xem các bác chơi cờ, bày binh bố trận, rồi lại nghiêm túc chào hỏi từng chú cún con đi ngang qua...</p><p>Nếu bạn thích lôi từ tủ lạnh của một quán nhỏ ven đường ra một chai nước chanh, uống cạn một hơi rồi ợ lên một tiếng đầy mùi cam...</p><p>Thì chắc chắn bạn sẽ thích <strong>Khương Nhạc Thầm</strong>."</p>
Nhật Ký Trưởng Thành Của Người Dẫn Đường Nhân Tạo
bởi Ninh Thế Cửu
<p>Kế hoạch tạo ra người dẫn đường nhân tạo.<br>Ngay từ khi còn là phôi thai, đối tượng đã được chỉnh sửa gen và cấy ghép vi cơ nano vào cơ thể.<br>Người khởi xướng kế hoạch này hy vọng có thể tạo ra một “người dẫn đường” (Guide) có sức mạnh chiến đấu ngang hàng với các Sentinel cấp cao nhất.</p><p>Là kết quả của dự án, Hạ Tác dù bị coi là thất bại, không thể thức tỉnh năng lực vẫn được sinh ra như một vũ khí hình người, kết tinh của vô số tà niệm và thí nghiệm lạnh lùng.</p><p>Nhưng... anh lại nói rằng:</p><p>Hạ Tác: “Tôi muốn trở thành... một con người thật sự.”<br>Nhược Cửu Châu: “Này, mặt trắng à, về mục tiêu đó của cậu... tôi nghĩ nếu cùng tôi làm vài chuyện mà con người thường làm, chắc sẽ rất có ích đấy.”<br>Hạ Tác: “...Cút.”</p><p>Cặp đôi chính:</p><p>Tên đầu gấu Sentinel × Hướng đạo tam vô (vô cảm xúc, vô biểu cảm, vô dục vọng)<br>→ Hướng đạo là nhân vật chính, cũng là người bị động trong quan hệ (chủ thụ).</p><p>Phụ đề kèm theo (do tác giả tự đùa):</p><p>《Rốt cuộc cậu có phải là Hướng đạo không đấy!》<br>《Tám chuyện về cặp đôi quân nhân yêu nhau vừa đánh vừa thương》<br>《Đây chính là tình yêu~~~ (hãy hát theo giai điệu quen thuộc nhé)》</p><p>Hướng dẫn đọc</p><p>Đây là một tác phẩm Sentinel x Guide với thiết lập phụ phong phú.</p><p>Đây cũng là một truyện cơ giáp – khoa học viễn tưởng, lấy bối cảnh liên tinh quốc.</p><p>Tác giả tự nhận là “kẻ nghiện xây dựng thiết lập nhưng không biết viết mô tả”, nên xin độc giả rộng lượng.</p><p>🌌 Tóm tắt ngắn gọn:<br>Một “người dẫn đường nhân tạo” ra đời từ thí nghiệm, một “Sentinel đầu gấu” coi thường tất cả.<br>Giữa thế giới lạnh lẽo của máy móc và gen, họ cùng nhau học cách hiểu về “tình cảm của con người”.<br>Một kẻ muốn trở thành người thật, một kẻ dạy anh cách làm người.<br>Và thế là, trong tiếng cười và những trận cãi vã, “người nhân tạo” bắt đầu biết rung động.</p>
Tiểu Trà Xanh Thì Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
<p>Tác giả: Công Tử Văn Tranh</p><p>Tran / Editor: Đảo PPP</p><p>Beta: Đảo PPP</p><p>Thể loại: Xuyên sách, Hiện đại, Hào môn thế gia, Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hài hước, Sủng Ngọt, Sạch, Xuyên không, Showbiz, Ấm áp, Góc nhìn nữ chính, Nữ phụ, Nghiệp giới tinh anh, Chậm nhiệt</p><p>Độ dài: 202</p><p>Giới thiệu</p><p>Làm một vai ác trà xanh vượt tiêu chuẩn trong tiểu thuyết, Tống Vãn Huỳnh mọi lúc mọi nơi đều muốn khó xử hãm hại nữ chính.</p><p>Không những hủy sự nghiệp của nữ chính mà còn suýt hại chết đứa con đầu lòng của cô cùng nam chính, để rồi cuối cùng rơi vào kết cục bị bắt bỏ tù.</p><p>Đột nhiên xuyên qua, cô trở thành tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh mà mỗi người đều muốn đánh chửi kia.</p><p>Mà người chồng trên danh nghĩa của cô - Văn Nghiên, chính là đại vai ác của truyện, vì muốn đoạt gia sản của Văn gia mà liên tiếp hãm hại anh trai ruột, thậm chí còn có ý định giết người.</p><p>Nhớ tới kết cục ở tù mọt gông của mình trong tiểu thuyết, Tống Vãn Huỳnh quyết tâm phải ôm chặt cái đùi to nhất kia.</p><p>“Thật hâm mộ anh cả có thể cưới được một người tốt như chị làm vợ, nếu em có thể cưới được chị, nhất định sẽ chăm sóc bảo vệ chị thật tốt, không để chị chịu một chút ủy khuất nào.”</p><p>“Chị thấy tâm trạng em không tốt lắm cho nên tới ở cùng em, anh cả anh sẽ không tức giận chứ?”</p><p>“Chị đừng nóng giận, đều là em sai, anh cả chỉ là nói em hai câu mà thôi, em không ủy khuất, một chút cũng không ủy khuất T^T”</p><p>“Chị, ôm một cái [ đáng thương ]”</p><p>—</p><p>Thời gian gần đây Văn Nghiên phát hiện người vợ trên danh nghĩa của mình đã thay đổi.</p><p>Ngày trước đối với anh liếc mắt đưa tình giả vờ tình thâm ý trọng, hiện tại đến giả vờ cũng không muốn nữa.</p><p>Tống Vãn Huỳnh: “Tôi biết anh không thích tôi, tôi cũng mặc kệ anh ở bên ngoài làm gì, tôi chỉ muốn một điều, anh có thể không trở về nhà, nhưng không thể đột nhiên về nhà.”</p><p>Cho đến một ngày, anh đột nhiên nảy ra ý định về nhà vào đêm khuya.</p><p>Ngoài cửa phòng, anh nghe được Tống Vãn Huỳnh ủy khuất lên án.</p><p>“Chị, chị cũng biết Văn Nghiên anh ấy ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ, lả lơi ong bướm, cả ngày không về nhà, em biết anh ấy không yêu em nhưng em cũng không có cách nào, dù em làm gì cũng không chiếm được trái tim của anh ấy…… Em thật sự rất đau khổ, chị đêm nay chị có thể đến ở cùng em không?”.</p><p>Văn Nghiên: “?”.</p><p>Vừa quay đầu lại, đột nhiên không kịp phòng ngừa đối diện với ánh mắt u oán của anh cả.</p><p>“Em có thể quản vợ của mình không, bảo em ấy cách xa vợ của anh một chút?”.</p><p>“……”</p><p>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Vãn Huỳnh, Văn Nghiên ┃ Vai phụ: Minh Vi, Văn Việt</p>
Chư Thần Ngu Hí - Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
<p>Tôi có 2 nguyên tắc làm người:</p><p>1. Không gạt ai bao giờ</p><p>2. Chưa từng tin lời ai, bao gồm cả chính tôi</p><p>“Này, ta muốn nhắc nhở ngươi một điều, nguyên tắc thứ hai của ngươi mâu thuẫn với nguyên tắc thứ nhất đấy.”</p><p>“Mâu thuẫn chỗ nào?”</p><p>“Ngươi chưa từng gạt ai, vây vì sao không tin lời bản thân nói?”</p><p>“À, xin lỗi, tôi quên nói, tôi không xem bản thân là con người.”</p><p>“?</p>
Sau Khi Kết Hôn, Ngày Ngày Nuông Chiều Em
bởi Dữu Nhất Chỉ Lê
<p>Tác giả: Dữu Nhất Chỉ Lê</p><p>Chuyển ngữ: Tiệm tạp hóa Lơ Ngơ</p><p>Bìa: Lơ Ngơ</p><p>Beta: Cá 🐳</p><p>Độ dài: 61 chương</p><p>Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Hào môn thế gia, Trâu già gặm cỏ non, Cưới trước yêu sau, 1v1, Thị giác nữ chủ</p><p>Couple: Người cầm quyền X Cô gái dịu dàng | Cưới trước yêu sau/ Chênh lệch 8 tuổi/ Ngọt ngào song C</p><p>Văn án:</p><p>Người ở Đông Thành đều đồn đại rằng, thiếu gia nhà họ Diệp không nên để cả đời mình bị hủy hoại bởi một cô gái mù, nhưng vì uy quyền của bà cụ Diệp, không dám hủy bỏ hôn ước.</p><p>Trong khoảng thời gian Mạnh Niên sống như giam cầm ở nhà họ Diệp, cô luôn phải chịu đựng sự ghẻ lạnh, nhưng ông trời thương xót, luôn có một người cạnh bên chở che cô.</p><p>Người đàn ông ấy che ô cho cô gái mù trong ngày mưa, ngồi trên bậc thang kể chuyện cười mua vui cho cô vào ngày nắng. Khi Diệp Tồn Lễ bảo vệ thanh mai trúc mã của mình, không chút khách khí chỉ trích cô – vị hôn thê của anh ta, người ấy lại lần nữa che chở cô, rồi giáng cho Diệp Tồn Lễ một cú ra trò.</p><p>Sau này, cũng trong một đêm mưa giăng lối mịt mùng, điện thoại của Mạnh Niên đổ chuông.</p><p>Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, người ở đầu dây bên kia liên tục lặp lại trong cơn say: “Mạnh Niên, anh nhớ em, đừng giận dỗi nữa, về đi được không? Anh vẫn đang đợi em.”</p><p>Diệp Liễm im lặng lắng nghe, ánh mắt u tối.</p><p>Diệp Tồn Lễ thấy đối phương im lặng, trong lòng mừng thầm, lại nói thêm nhiều lời dỗ dành.</p><p>Cho đến khi một giọng nam quen thuộc lạnh lùng ngắt lời:</p><p>“Cút.” </p><p>Giọng nói lạnh lẽo như gáo nước lạnh dội xuống, Diệp Tồn Lễ lập tức tỉnh rượu, “Tiểu…”</p><p>Mạnh Niên từ từ tỉnh dậy, vẫn còn ngái ngủ mơ màng hỏi: “Ai vậy anh?”</p><p>Người đàn ông tắt điện thoại, cúi xuống dỗ dành cô gái vừa bị đánh thức, ánh mắt dịu dàng quyến luyến. Anh hôn cô, giấu đi câu trả lời.</p><p>Im lặng một lúc lâu, anh lại hỏi: “Kết hôn với anh, có hối hận không?”</p><p>Mạnh Niên nửa mơ nửa tỉnh, khẽ thì thầm: “Không… kết hôn với anh, đời này viên mãn.”</p><p>Cả đời cô chỉ làm hai việc táo bạo và vượt khuôn khổ, một trong số đó là kết hôn chớp nhoáng với một người đàn ông chỉ gặp vài lần.</p><p>Mỗi khi nhớ lại, cô đều cảm thấy may mắn.</p><p>Lời của tác giả:</p><p>✍️ Người có dã tâm vs Kẻ nhút nhát</p><p>✍️ Truyện ngọt song C, cả hai đều là mối tình đầu 1v1. Nữ chính không có tình cảm với bạn trai cũ, nam chính yêu nữ chính từ đầu đến cuối. Mắt nữ chính bị thương là một tai nạn, sẽ khỏi.</p>
Vi Chi - Thẩm Phùng Xuân
bởi Thẩm Phùng Xuân
<p class="has-text-align-center has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Tên truyện: <strong>Vi Chi</strong><br>Tác giả: <strong>Thẩm Phùng Xuân</strong><br>Thể loại: Một lòng son sắt, duyên trời định.<br>Dịch: Mây Khói Thảo Đường</p><p class="has-text-align-center has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">***</p><p class="has-text-align-center has-eb-garamond-font-family"><strong><em>Giới thiệu</em></strong></p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Lư Chi vẫn luôn tin rằng Giang Vi có tình cảm với mình. Nếu không, cớ sao anh cứ nhất quyết muốn có được Wechat của cô? Ngày nào anh cũng lượn lờ trước mặt cô, không quên nở nụ cười dịu dàng đầy trìu mến.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Thế nhưng, khi Giang Vi thực sự thừa nhận rằng anh thích cô, Lư Chi lại hối hận.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Trên thế gian rộng lớn này, chẳng ai yêu Lư Chi hơn Giang Vi.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Yêu đến cùng trời cuối đất, yêu đến chẳng màng tất cả.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Vi Chi, Giang Vi và Lư Chi. </p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Chuyện về hai con người bình thường giữa những tháng ngày bình dị.</p><p class="has-text-align-center"><strong>***</strong></p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Ở Đại học Hải Thành, người ta vẫn truyền tai nhau câu chuyện về thầy Giang Vi nổi danh lúc nào cũng trầm lặng và điềm đạm của viện Toán học, rằng anh đã kết hôn với mối tình đầu ngay từ khi tốt nghiệp. Vợ anh cũng từng là sinh viên nổi đình nổi đám của ngôi trường này, thế nhưng không một ai biết đã có chuyện gì xảy ra bởi chẳng có một lời xác nhận nào được thốt ra từ chính người trong cuộc. </p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Vậy nhưng sự thật đằng sau lời đồn ấy lại khiến người ta không khỏi xót xa, vợ Giang Vi đã sớm rời khỏi thế gian, để lại Giang Vi cùng sự đau đớn cào xé tim gan. Anh cất nỗi nhớ cô vào một góc trong đáy lòng, khóa kín nó lại để sống tiếp như lời vợ đã dặn rằng anh phải sống thật tốt.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Nhưng rồi đến một ngày, nỗi nhớ cô trỗi dậy dữ dội, nó phá khóa len lỏi vào từng thớ thịt, theo từng dòng máu chảy trôi khắp cơ thể anh. Giang Vi quyết định buông bỏ tất cả để đến gặp cô. Nhưng khoảnh khắc ấy, số phận lại âm thầm rẽ sang một lối đi không ai ngờ tới, Giang Vi được trở về quá khứ, về những ngày đầu chập chững bước vào cổng trường đại học, về khoảng thời gian khi cô gái ấy vẫn chưa hiện diện trong đời anh.</p><p class="has-eb-garamond-font-family has-medium-font-size">Lần này anh quyết định sẽ chủ động nắm lấy tay cô một lần nữa, bắt đầu tất cả lại từ đầu. Nhưng liệu Giang Vi có thể cùng cô đi hết quãng đường dang dở ở kiếp trước mà không còn tiếc nuối, không còn chia ly?</p>
Lục Châu Ca Đầu - Một Lần Ly Biệt Xa Cách Ba Năm
bởi Một Lần Ly Biệt Xa Cách Ba Năm
<p>Tên truyện: Lục Châu Ca Đầu - 六州歌头<br>Tác giả: Một lần ly biệt xa cách ba năm - 一别都门三改火<br>Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, cung đình, gương vỡ lại lành, sinh con, cưới trước yêu sau, HE<br>Nguồn: Trường Bội<br>Độ dài: 124 chương + 2 ngoại truyện<br>==<br>Giới thiệu<br>Thành Kim Lăng có đôi thần tiên quyến lữ nức tiếng xấu: nào là nâng chén lầu cao, nào là đấu rượu ngày trường, vợ chồng Chiêu Vương say mèm hết cả. Vạn bất đắc dĩ, nàng quận chúa nhỏ tóc đương để chỏm phải đích thân "ra trận" mới rước được đôi cha mẹ lố lăng của em về nhà.<br>Cho đến một ngày, Lục Lệnh Tùng và Tạ Cánh đồng thời nhận ra: số trời đã định, dù có giả vờ ngây ngốc, sống trong mơ màng thì cũng chỉ có thể lẩn trốn trong chốc lát, không thể trốn cả đời được.<br>Mùa đông năm Trinh Hữu thứ mười bảy, nhà họ Tạ ở ngõ Ô Y bị định tội dính vào cuộc tranh đoạt hoàng vị. Chiêu Vương phi Tạ Cánh quỳ trước cửa điện dưới trời mưa suốt ba ngày đêm, máu tươi chảy dài trên trán cũng chỉ đổi lại được bốn chữ "Lập tức xử trảm" cho nhà họ Tạ.<br>Quan giám trảm lại chính là người đầu ấp tay gối kết tóc mười năm của y, Chiêu Vương Lục Lệnh Tùng.<br>Lưu ý trước khi nhảy hố, đọc kĩ để tránh đạp 💣<br>1. Triều đại giả tưởng, chế độ quan lại lộn xộn, không có tầm nhìn rộng, không phải chính kịch quyền mưu.<br>2. Sinh con: Mọi người đều ngầm thừa nhận thụ có thể sinh con, chính truyện sẽ không nhắc đến việc này nữa.<br>3. Con của công thụ sẽ gọi hai người là cha - mẹ. (theo raw)<br>4. Quá khứ và hiện tại sẽ đi song song nhau, có đánh dấu đầu chương.<br>5. Truyện có H (hot choáy wuần 🔥🔥🔥)<br>6. Xưng hô trong truyện vẫn có ta - ngươi (giữa những người quyền chức lớn - người bình thường, thấp bé, vua - quan), còn lại hầu như đều dùng: tôi, con, cha, mẹ, anh, chị, em,...</p><p>Sau một thời gian cân nhắc lại, mình quyết sẽ thay đổi xưng hô cho nhân vật chính</p><p><em>=> Để thụ gọi công là anh - xưng em, công gọi thụ là em - xưng ta</em>,<strong> </strong>(thay cho em - chàng và ta - em như ban đầu), xưng hô thay đổi khi cả hai đã có tình cảm.</p><p>Lý do là vì mình muốn nên mình đổi thôi, và cũng nói trước luôn là kể cả các chi tiết khác trong truyện có liên quan đến xưng hô, nếu bạn không đọc được kiểu gọi cha mẹ anh chị cô chú trong truyện cổ trang thì có thể drop từ đây luôn nhen ^^</p>
Tôi Không Thể Làm Con Chó Ngoan
bởi Khuyết Danh
<p>Bạn trai tôi anh dũng cứu người, bị thương phải nhập viện.<br>Anh ta muốn tôi ở lại chăm sóc, nhưng tôi từ chối.</p><p>Anh ta nói lòng mình trong sáng, với đàn chị chỉ là tình đồng nghiệp, nhưng tôi không tin.</p><p>Cuối cùng, tôi bình thản nói lời chia tay:</p><p>“Từ nay, con đường này tôi không đi cùng anh nữa. Tôi không thể làm một con chó ngoan.”</p><p>“Tôi được mẹ sinh ra, không phải để làm việc này.”</p>
Xuyên Đến Thập Niên 70: Trêu Chọc Phó Đoàn Trường Phúc Hắc
bởi Thất Nhi
<p><strong>Một sớm xuyên qua</strong>, Vu Hướng Niệm thành “mụ la sát” trong đại viện gia đình quân nhân những năm 70.</p><p>Nam nhân không thương, tiểu hài tử không thân, hàng xóm thì xa lánh, ghét bỏ…</p><p>Kệ đi! Ai quan tâm ánh mắt người khác? </p><p>Cô có tri thức, có văn hóa, có bối cảnh, lại thêm dung mạo xuất chúng.<br>Làm giàu, dựng sự nghiệp, đó mới là chính đạo!</p><p>Chỉ là…<br>Nam nhân kia sao càng nhìn lại càng thuận mắt?<br>Tiểu hài tử kia vì sao ngày càng thấy đáng yêu?</p><p>Mãi cho đến một ngày, cô thản nhiên đưa ra muốn ly hôn.<br>Người đàn ông vốn xưa nay lạnh nhạt ấy, đôi mắt đỏ hoe, gằn từng chữ:</p><p>“Không đồng ý ! Tôi thích em… từ rất lâu trước kia… đã thích rồi!”</p>
Thanh Thanh - Mạnh Chi Vãn
bởi Mạnh Chi Vãn
<p>Thời trung học, Tạ Trạch Dương gặp Thẩm Băng Thanh. Trái ngược hoàn toàn với cái tên của họ, cậu lạnh lùng như băng, còn cô thì nhiệt huyết như ánh mặt trời. Cậu nhớ lại mỗi lần chia tay trong tuổi trẻ của họ.<br><br>Khi mười ba tuổi, dưới ánh đèn nơi đầu ngõ.<br>Cô cười rạng rỡ, vẫy tay nói với cậu: "Lớp trưởng, mai gặp nhé!"<br><br>Khi mười bảy tuổi, bên bờ biển vào đêm hạ chí.<br>Cô thò đầu ra khỏi lều, nháy mắt gọi cậu: "Kỹ sư Tạ Dương Dương, mai gặp nhé!"<br><br>Khi mười tám tuổi, ngoài cửa sổ thư viện thành phố tuyết rơi.<br><br>Cô ôm sách về nhà, nụ cười tươi rói trên môi: "Tạ Dương Dương, mai gặp nhé! Mục tiêu tối nay của tớ vẫn là học đến mười hai giờ, tớ nhất định phải học giỏi hơn cậu!"<br><br>Còn cả câu nói: "Đợi sau này chúng ta lớn lên, nhất định phải một lần mặc váy cưới và vest."<br><br>Cô từng phàn nàn: "Cậu ngày nào cũng đi nhanh như thế, làm tớ phải chạy theo cậu, chẳng bao giờ quay đầu nhìn tớ một lần! Cậu không thể đi cùng tớ một lần sao?"<br><br>Cô không biết rằng, trong bảy năm sau khi chia tay, cậu luôn đi theo cô, cùng cô đến những điểm đến của các chuyến bay, cùng cô ngắm nhìn những cảnh đẹp giống nhau.<br><br>Nhưng cuối cùng, cậu vẫn lạc mất cô——<br><br>Cậu chỉ có thể mặc vest, trang trọng tham dự đám cưới của cô, hoàn thành lời hứa thuở nhỏ của họ.<br><br>Nguyện dùng danh nghĩa bạn bè để chúc phúc cho tình yêu của em.<br><br>—— Nhất định phải hạnh phúc nhé, Thẩm Băng Thanh.<br><br>Nhân vật chính: Thẩm Băng Thanh X Tạ Trạch Dương</p>
Một Quả Táo - Mạnh Hoàn
bởi Mạnh Hoàn
<p>MỘT QUẢ TÁO</p><p>Tác giả: Mạnh Hoàn</p><p>Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, song trùng sinh, niên hạ, loạn luân, HE (H ngon)</p><p>Nhân vật chính: Tạ Thanh Ký x Tạ Nhiên</p><p>Edit: Hạ Đắng</p><p>---</p><p>Giới thiệu</p><p>Sau khi trùng sinh, em trai luôn nhìn hắn với ánh mắt không bình thường. Sau khi tên trùm xã hội đen người người đòi đánh Tạ Nhiên nhảy xuống biển tự sát, thì trùng sinh trở lại ngày lên giường với em trai ruột. Thanh niên này đã thay đổi triệt để, rút kinh nghiệm xương máu, chuẩn bị kết liễu đời mình, không gây thêm gánh nặng cho xã hội, khi tâm trí hắn đạt đến trạng thái quên đi tất cả, bò dậy chuẩn bị bước ra ngoài - lại bị em trai ruột đè xuống cưỡng bức.</p><p>Note: Không sủng công, không sủng thụ, coi chừng dẫm mìn.</p><p>Cảnh báo: Truyện có tình tiết LOẠN LUÂN, cần phân biệt trong truyện và thực tế, vui lòng cân nhắc trước khi đọc, mình xin cảm ơn!</p>
Ngũ Niên Không Phòng
bởi Zhihu
<p>Tôi và ánh trăng sáng của Phó Ngạn Lễ đã đạt được hai lần hợp tác: cô ta giúp tôi nghĩ cách để Phó Ngạn Lễ ký vào đơn ly hôn, còn tôi nhường vị trí Phu nhân Phó cho cô ta.</p><p>Bạch Thục Dĩnh giải quyết mọi chuyện rất dễ dàng, ngày hôm sau liền đắc ý mang đơn ly hôn đến cho tôi.</p><p>Chỉ cần là thứ tôi đưa, Phó Ngạn Lễ nhìn cũng không nhìn sẽ ký.</p><p>Thế nhưng, khi thời gian chờ ly hôn sắp kết thúc, tôi lại phát hiện mình có thai.</p><p>Bạch Thục Dĩnh biết chuyện liền vội vàng tìm đến tận nơi, chất vấn tôi có phải vẫn chưa từ bỏ ý định với Phó Ngạn Lễ hay không.</p><p>Tôi chỉ lặng lẽ nhìn vẻ mặt lo lắng của cô ta và đáp: "Đơn ly hôn tôi đã ký rồi, chị nói xem tôi có từ bỏ ý định chưa?"</p><p>"Đứa bé đó chị tính làm sao?" Bạch Thục Dĩnh đang nói, đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn, như nghĩ ra điều gì đó: "Chị không lẽ muốn tôi..."</p><p>Vẻ mặt tôi vẫn bình tĩnh nói: "Phó Ngạn Lễ vẫn luôn phái người theo dõi tôi, tôi không tìm được cơ hội ra ngoài. Chị nghĩ cách làm anh ấy bận việc đi."</p><p>Bạch Thục Dĩnh khó tin nổi: "Chị thích Phó Ngạn Lễ đến vậy, tại sao bây giờ nói không thích là không thích nữa?"</p><p>Tôi cười khẽ nói: "Bởi vì tôi không vui."</p><p>Dù sao từ ban đầu tôi đã biết Phó Ngạn Lễ thích Bạch Thục Dĩnh.</p><p>Dù sao nhiều năm như vậy, anh ấy đi nước ngoài tìm Bạch Thục Dĩnh, ở bên Bạch Thục Dĩnh, trong lòng vẫn nhớ Bạch Thục Dĩnh... tôi đều nhẫn nhịn vượt qua.</p><p>Nhẫn nhịn một năm là nhẫn nhịn, nhẫn nhịn năm năm cũng là nhẫn nhịn, nhẫn nhịn cả đời cũng là nhẫn nhịn.</p><p>Tôi không phải chưa từng nghĩ nhẫn nhịn một chút thì có gì không tốt, sau này sẽ quen thôi, dần dần sẽ tốt hơn.</p><p>Nhưng đêm đến tôi không ngủ được, trong lòng như lửa đốt, có ba chữ cứ lởn vởn mãi không cách nào đè nén xuống được: Không vui sao.</p><p>"Phó Ngạn Lễ, những năm kết hôn với anh, tôi thật sự rất không vui."</p>
Bệnh Thê - Phù Thuyết
bởi Phù Thuyết
<p>Tác phẩm: Bệnh thê<br>Tác giả: Phù Thuyết<br>Số chương: 111</p><p>Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu<br>Thị giác tác phẩm: Chủ công<br>Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng</p><p>Tag: Đô thị tình duyên Yêu sâu sắc Thiên chi kiêu tử Trọng sinh<br>Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Phong Hân, Thương Tòng Thư</p><p>Văn án</p><p>Phong Hân thật sự mệt mỏi. Hai mươi năm trước, bạn gái cô vì chuyện ngoài ý muốn não bộ bị thương tồn, tỉnh lại thì tinh thần không giống như người bình thường.<br>Cô còn nhớ rõ ánh mắt từng sáng rực như nữ thần của Thương Tòng Thư, vậy mà giờ lại biến thành ánh mắt ngốc nghếch, lúc nào cũng lảm nhảm, ầm ĩ, không có năng lực tự điều khiển hành vi của bản thân.<br>Giờ đây, Phong Hân đã bước qua tuổi 40, đối mặt với lão bà nổi điên thường xuyên cô đã sớm chất lặng, cô hẳn nên vứt bỏ Thương Tòng Thư từ 20 năm trước thì có lẽ bản thân không phải chịu khổ nửa đời người.<br>Một đêm tỉnh dậy, Phong Hân trờ về 20 năm trước, trước ngày Thương Tòng Thư bị bệnh tâm thần.<br>Mẹ Thương cực kỳ bi thương: " Chuyện phát sinh ngoài ý muốn, nếu là người bình thường thì sẽ không chấp nhận được loại chuyện này, chỉ cần con nói một câu không cần Thư Thư, ta cùng ba con bé lập tức mang người đi."<br>Hình ảnh cô gái ngây ngốc thuở ấy như hiện về nguyên vẹn trước mắt. Phong Hân bị Thương Tông Thư ôm chặt, trong miệng kẻ ngốc này lải nhải cái gì cô cũng không biết rõ nên lắc đầu nàng liền khóc nháo. Phong Hân nhìn một lúc liền chua xót, trái tim lại bị nhói lên một chút.<br>Lại một lần nữa, cô vẫn tiếp tục ở bên cạnh Thương Tòng Thư.<br>Chẳng sợ vì chiếu cố, chăm sóc nàng mà khiến bản thận tiều tụy, hàng đêm mất ngủ, tra tấn cô đến sức cùng lực kiết, chung quy cô vẫn không thể sống thiếu nàng được.<br>Phong Hân: "Dì, con muốn cô ấy."<br>Tóm lại một câu: Ta muốn nàng.<br>P/s: Mình đăng lên đây để lưu giữ thoi tiện vừa đọc vừa edit nên câu từ có thể hơi lủng củng, nếu đọc thì thông cảm dùm mình nhé.</p>
Giữa Mùa Hạ Có Tuyết - Châu Phủ Tiểu Thập Tam
<p><strong>Thể loại:</strong> Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Cưới trước yêu sau, Lấy bối cảnh đô thị, Con cưng của trời, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Tinh anh trong nghề, Hằng ngày.</p><p><strong>GIỚI THIỆU:</strong></p><p>[Cưới trước yêu sau | Chuyện tình nơi công sở | Cuộc sống thường ngày]<br> <br> Ngoài mềm trong cứng x Ông chủ trưởng thành, bụng dạ đen tối | Chênh lệch 5 tuổi<br> <br> Hướng Án gặp Bạc Dật Châu tại khu trượt tuyết khi tâm trạng không tốt.<br> <br> Nửa giờ trước, cô vừa bắt quả tang vị hôn phu ngoại tình, nhưng những người già cổ hủ trong tập đoàn vẫn khuyên cô tiếp tục cuộc hôn nhân này.<br> <br> Cô đứng ở ban công hóng gió, nhìn qua cửa sổ kính thấy người đàn ông vừa gặp lúc mới vào.<br> <br> Con trai trưởng nhà họ Bạc, tốt gấp trăm lần vị hôn phu không ra gì của cô.<br> <br> Sau khi suy nghĩ kỹ, cô quay người, mạnh dạn hỏi một câu táo bạo: “Gần đây anh có đang cân nhắc chuyện liên hôn không?”<br> <br> –<br> <br> Nhà họ Bạc vô cùng nổi tiếng, giới thượng lưu đồn đại rằng kể từ khi Bạc Dật Châu trở về nước, người muốn kết thân với nhà họ Bạc nhiều đến nỗi đạp nát cả ngưỡng cửa.<br> <br> Vì thế, khi tin đồn về hôn sự giữa hai nhà họ Hướng-Bạc xuất hiện, không ai tin, họ nói Hướng Án đang trèo cao.<br> <br> Sau nửa năm kết hôn bí mật.<br> <br> Tại một buổi gặp mặt giới thượng lưu, cả Hướng Án và Bạc Dật Châu đều có mặt, kể cả vị hôn phu cũ của Hướng Án.<br> <br> Khi trò chuyện, có người nhắc đến tin đồn trước đây, thấy Bạc Dật Châu không lên tiếng, họ càng cho rằng đó là tin giả.<br> <br> Vị hôn phu cũ một tháng trước đã gọi điện cho Hướng Án, anh ta muốn quay lại nhưng bị từ chối, lúc này không nhịn được muốn giẫm đạp cô: “Người phụ nữ đó không đứng đắn, trước đây tôi và cô ta chia tay cũng vì… Mấy ngày trước tôi gọi điện cho cô ta, đã nửa đêm rồi mà vẫn có một người đàn ông nghe máy.”<br> <br> Anh ta cố tình bôi nhọ, giọng không nhỏ, mọi người trên bàn đều nhìn về phía Hướng Án.<br> <br> Hướng Án lắc lắc ly rượu, đang cân nhắc nên tạt anh ta bằng tay trái hay tay phải, thì Bạc Dật Châu ngồi ở vị trí chủ tọa đột nhiên lên tiếng: “Tôi nghe máy đấy.”<br> <br> “Hôm đó căn nhà vừa được trang trí xong, tôi đưa cô ấy về phòng tân hôn của chúng tôi.”<br> <br> Sau đó, trong sự im lặng của mọi người, anh đứng dậy khỏi vị trí chủ tọa, đi về phía cô, nói với người tổ chức: “Hy vọng lần sau có thể sắp xếp cho tôi và vợ tôi ngồi cạnh nhau.”<br> <br> –<br> <br> [Chưa bao giờ nghĩ rằng, em sẽ là cơn bão tuyết trong đêm hè của anh.]<br> <br> Tag: Đô thị, Giới nhà giàu, Con cưng của trời, Tình yêu và hôn nhân, Tinh anh trong nghề, Ngọt ngào<br> <br> Vai chính: Hướng Án, Bạc Dật Châu<br> <br> Tóm tắt một câu: Cưới trước yêu sau | Kết hôn với sếp lớn của người yêu cũ tồi tệ<br> <br> Ý chính: Sống một cuộc sống tốt đẹp</p>